Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 778
Trong thời gian này mọi người không tham ngộ thấu ao nước được, nhiều người dao động định rút đi. Nhưng bây giờ nghe tin này đám người hưng phấn, không còn ai muốn đi nữa.
Nghe câu Bích Thủy nữ hoàng nói sau, đám người thẫn thờ.
- Một trăm bước!
Đại giáo cường quốc quỷ tộc cường đại cách mấy đều hút ngụm khí lạnh, lòng chìm xuống.
- Làm gì có nhân tài nào đi được một trăm bước?
Câu này kích thích nhiều người. Lão tổ Đồng Thụ quỷ tộc đi hai mươi bước rồi mất tích không còn trở về, đi một trăm bước là tồn tại như thế nào?
Có người tính toán:
- Có lẽ cường giả trong truyền thuyết sẽ đi một trăm bước, hoặc tồn tại bất hủ, vô thượng mới đi nổi.
- Hoặc lão tổ cực kỳ cổ xưa như Vạn Cốt Hoàng Tọa ra tay giúp đỡ thì họa may.
Có đại nhân vật quỷ tộc tính sơ, muốn đi một trăm bước phải là tồn tại bất hủ, dù là cường giả trong truyền thuyết cũng không được.
Lời Bích Thủy nữ hoàng nói làm nhiều quỷ tộc phấn chấn nhưng sau đó đám người chìm xuống. Đối với mọi người thì một trăm bước là chuyện không thể nào.
Nhiều lão tổ đại giáo đều đến đệ nhất hung mộ, những lão bất tử phong ấn trong thì huyết thạch vì cơ duyên lớn trong truyền thuyết không tiếc trả giá cực đắt, hao tổn thọ nguyên bò ra khỏi thì huyết thạch vì cướp cơ duyên lớn. Bọn họ hy vọng nhờ cơ duyên lớn này để kéo dài tuổi thọ, lớn mạnh tông môn giáo phái của mình.
Nhưng sau khi lão tổ Đồng Thụ quỷ tộc thất bại, nhiều lão tổ đại giáo do dự. Bọn họ sống đã lâu, vì sống sót không tiếc trả mọi cái giá phong ấn mình trong thì huyết thạch. Bây giờ kêu đi chịu chết thì đám lão bất tử trở nên vô cùng thận trọng.
Đám lão bất tử sợ chết hơn ai hết, bọn họ quý trọng mạng sống hơn bất cứ ai. Lão bất tử không muốn chết tại đây trước khi có được cơ duyên lớn.
Sau khi nghe Bích Thủy nữ hoàng nói, đám lão tổ đại giáo núp trong bóng tối lù lù bất động. Bọn họ chờ đợi thời cơ, nhìn xem có cách nào để đi vào ao nước trước mắt không.
Nhiều đại giáo cường quốc do dự, bỗng có người nổi ý tưởng:
- Có lẽ chưa chắc đạo hạnh cường đại mới vào được. Lão tổ Đồng Thụ quỷ tộc chỉ đi được hai mươi bước, Bích Thủy nữ hoàng thì đi ba mươi bước rồi an toàn rút lui.
Dù có ý tưởng đó nhưng không ai muốn thử, mọi người ôm thái độ để người khác thử lửa trước. Mấy ngày nay có mấy đại nhân vật nổi tiếng như cồn đều thất bại, đám tu sĩ do dự là đương nhiên. Kết cuộc chết không thấy xác, sống không thấy người làm người ta lạnh gáy.
Trong khi đám đại giáo cường quốc khoanh tay đứng nhìn, Lý Thất Dạ và Lam Vận Trúc đến.
Lý Thất Dạ tới nơi, hắn nhìn ao nước trước mắt, híp mắt lại nhìn chằm chằm ao cổ. Vô số quỷ tộc đại giáo cường quốc cắm trại bên ao cổ nhưng Lý Thất Dạ không thèm nhìn cái nào.
Lý Thất Dạ đến khiến nhiều người chú ý, đám người nhận ra Lý Thất Dạ, Lam Vận Trúc ngay.
- Kẻ hung dữ Lý Thất Dạ và lam tiên nữ đến!
Có đại nhân vật quỷ tộc bất mãn hừ lạnh một tiếng:
- Thiên Lý Hà chưa chết tâm.
Ven ao cổ toàn là quỷ tộc, nhân tộc và chủn tộc khác khó thể chen chân vào. Có thể nói nơi này bị quỷ tộc chiếm đóng.
Lý Thất Dạ, Lam Vận Trúc đến làm một số quỷ tộc bất mãn, hừ mạnh.
Nhiều quỷ tộc bất mãn cũng chẳng có gì lạ. Thiên Lý Hà ôm đi gần hết báu vật trong ổ kim cương lý, có thể đến sau chỉ húp được miếng canh thừa, sao không khiến đại giáo cường quốc khác đỏ mắt ghen tỵ?
Khi đó có đại giáo cường quốc đánh lén Thiên Lý Hà muốn cướp báu vật, nếu không phải Thiên Lý Hà cường đại liên tục đồ sát vài đại nhân vật khiến người kiêng dè, đổi lại đại giáo cường quốc khác sớm bị người tiêu diệt tại chỗ.
Lý Thất Dạ, Lam Vận Trúc đến khiến quỷ tộc bất mãn.
Có giáo chủ đại giáo lạnh lùng cười:
- Thiên Lý Hà chiếm hết báu vật trong ổ kim cương lý vẫn cha thỏa mãn? Hừ, lòng người không đủ rắn ăn voi, coi chừng ăn không hết bỏ mạng!
Lý Thất Dạ nhìn ao cổ, không quan tâm người khác. Nhìn ao nước một lúc lâu sau Lý Thất Dạ mỉm cười.
Lam Vận Trúc mở miệng hỏi:
- Ao này thế nào? Có thể vào không?
Lam Vận Trúc thầm thắc mắc, vì đám người Bảo Quy Đạo Nhân đuổi theo kim cương lý tìm ra hang ổ của nó. Đã tìm được ổ nhưng kim cương lý biến mất.
Sinh vật to lớn như kim cương lý không thể nào đột nhiên biến mất được, chẳng lẽ kim cương lý nhảy vào ao nước này? Nhưng ngẫm lại kích cỡ của kim cương lý, cái ao không đủ chứa nó.
Lý Thất Dạ nhìn ao nước, cười nói:
- Đi vào thì được rồi, phải xem là ai đi. Ao này không phải ai cũng vào được.
Lam Vận Trúc nhìn ao nước trước mắt, hỏi:
- Rất nguy hiểm sao?
Trông ao nước bình thường không có gì lạ, thế nhưng thiên nhãn không nhìn thấu được.
- Vậy phải xem là người nào.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Kẻ khó thì khó như lên trời, suốt đời không vào được. Kẻ dễ thì dễ như trở bàn tay, đi dạo vào đó.
Lời Lý Thất Dạ nói làm người bất mãn.
- Thật lớn lối!
Người lên tiếng là Quỷ Trùng Ma Tử.
Quỷ Trùng Ma Tử âm trầm cười nói:
- Không biết cái gọi là thiên tài nhân tộc đi được mấy bước?
Quỷ Trùng Ma Tử lên tiếng khiêu khích làm đám người nhìn nhau, đa số vui vẻ thấy cục diện này. Mọi người biết ân oán giữa Lý Thất Dạ và Quỷ Trùng Ma Tử, từ lúco ử biển hoàng kim hai người đã kết thù.
Lý Thất Dạ nhướng mi mắt, lười biếng hỏi:
- Không biết ngươi đi được mấy bước?
Quỷ Trùng Ma Tử cười khẩy nói:
- Chín bước!
Quỷ Trùng Ma Tử âm trầm nói:
- Hay ngươi cũng đi thử? Hai ta so tài xem?
Giờ phút này, Quỷ Trùng Ma Tử tràn đầy tự tin.
- Chín bước . . .
Lý Thất Dạ cười phá lên:
- Ngươi là sâu lông sao? Nơi dễ như vậy mới đi được chín bước, ta nhắm mắt lại cũng đi nhiều hơn như thế.
- Ngươi . . .!
Quỷ Trùng Ma Tử bị Lý Thất Dạ cười nhạo thì tức giận mặt đỏ au, người run rẩy, mắt nhấp nháy tia sáng lạnh đáng sợ.
Lý Thất Dạ lười nhìn Quỷ Trùng Ma Tử, phất tay nói:
- Chín bước cũng mơ khiêu khích ta? Biến sang góc chơi đi, đừng cản trở việc lớn của ta.
Có tiếng cười lạnh vang lên:
- Vậy sao? Họ Lý, ngươi cảm thấy ngươi đi được mấy bước?
Câu nói tràn ngập khiêu khích, người lên tiếng là truyền nhân đế thống tiên môn khác, Cự Khuyết thánh tử.
- Mấy bước sao?
Lý Thất Dạ ngáp dài:
- Không phải ta khinh thường các ngươi, nói thật ra đi được có vài bước đã đòi khiêu chiến với ta, không biết tự lượng sức mình. Trình độ như vậy ta lười so đo với các ngươi.
Một thanh âm kiêu ngạo vang lên:
- Ngươi khiêu chiến quỷ tộc ta, đối địch toàn thiên hạ, ngươi không thấy mình mới là không biết tự lượng sức sao?
Một chiếc phượng liễn chậm rãi bay tới, phượng liễn ngừng bên ao. Một nữ nhân phong hoa tuyệt trần bước xuống, là Thần Nhiên Phượng Nữ lần trước bỏ chạy.
Nhìn Thần Nhiên Phượng Nữ đến, không khí trở nên sống động.
- Thần Nhiên Phượng Nữ cũng đến!
Mọi người nhìn Thần Nhiên Phượng Nữ, Lý Thất Dạ.
Trong trận chiến lần trước Thần Nhiên Phượng Nữ thua bỏ chạy, bây giờ nàng hùng dũng đến. Mọi người rất muốn xem kết cuộc giữa Lý Thất Dạ và Thần Nhiên Phượng Nữ.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Nghe câu Bích Thủy nữ hoàng nói sau, đám người thẫn thờ.
- Một trăm bước!
Đại giáo cường quốc quỷ tộc cường đại cách mấy đều hút ngụm khí lạnh, lòng chìm xuống.
- Làm gì có nhân tài nào đi được một trăm bước?
Câu này kích thích nhiều người. Lão tổ Đồng Thụ quỷ tộc đi hai mươi bước rồi mất tích không còn trở về, đi một trăm bước là tồn tại như thế nào?
Có người tính toán:
- Có lẽ cường giả trong truyền thuyết sẽ đi một trăm bước, hoặc tồn tại bất hủ, vô thượng mới đi nổi.
- Hoặc lão tổ cực kỳ cổ xưa như Vạn Cốt Hoàng Tọa ra tay giúp đỡ thì họa may.
Có đại nhân vật quỷ tộc tính sơ, muốn đi một trăm bước phải là tồn tại bất hủ, dù là cường giả trong truyền thuyết cũng không được.
Lời Bích Thủy nữ hoàng nói làm nhiều quỷ tộc phấn chấn nhưng sau đó đám người chìm xuống. Đối với mọi người thì một trăm bước là chuyện không thể nào.
Nhiều lão tổ đại giáo đều đến đệ nhất hung mộ, những lão bất tử phong ấn trong thì huyết thạch vì cơ duyên lớn trong truyền thuyết không tiếc trả giá cực đắt, hao tổn thọ nguyên bò ra khỏi thì huyết thạch vì cướp cơ duyên lớn. Bọn họ hy vọng nhờ cơ duyên lớn này để kéo dài tuổi thọ, lớn mạnh tông môn giáo phái của mình.
Nhưng sau khi lão tổ Đồng Thụ quỷ tộc thất bại, nhiều lão tổ đại giáo do dự. Bọn họ sống đã lâu, vì sống sót không tiếc trả mọi cái giá phong ấn mình trong thì huyết thạch. Bây giờ kêu đi chịu chết thì đám lão bất tử trở nên vô cùng thận trọng.
Đám lão bất tử sợ chết hơn ai hết, bọn họ quý trọng mạng sống hơn bất cứ ai. Lão bất tử không muốn chết tại đây trước khi có được cơ duyên lớn.
Sau khi nghe Bích Thủy nữ hoàng nói, đám lão tổ đại giáo núp trong bóng tối lù lù bất động. Bọn họ chờ đợi thời cơ, nhìn xem có cách nào để đi vào ao nước trước mắt không.
Nhiều đại giáo cường quốc do dự, bỗng có người nổi ý tưởng:
- Có lẽ chưa chắc đạo hạnh cường đại mới vào được. Lão tổ Đồng Thụ quỷ tộc chỉ đi được hai mươi bước, Bích Thủy nữ hoàng thì đi ba mươi bước rồi an toàn rút lui.
Dù có ý tưởng đó nhưng không ai muốn thử, mọi người ôm thái độ để người khác thử lửa trước. Mấy ngày nay có mấy đại nhân vật nổi tiếng như cồn đều thất bại, đám tu sĩ do dự là đương nhiên. Kết cuộc chết không thấy xác, sống không thấy người làm người ta lạnh gáy.
Trong khi đám đại giáo cường quốc khoanh tay đứng nhìn, Lý Thất Dạ và Lam Vận Trúc đến.
Lý Thất Dạ tới nơi, hắn nhìn ao nước trước mắt, híp mắt lại nhìn chằm chằm ao cổ. Vô số quỷ tộc đại giáo cường quốc cắm trại bên ao cổ nhưng Lý Thất Dạ không thèm nhìn cái nào.
Lý Thất Dạ đến khiến nhiều người chú ý, đám người nhận ra Lý Thất Dạ, Lam Vận Trúc ngay.
- Kẻ hung dữ Lý Thất Dạ và lam tiên nữ đến!
Có đại nhân vật quỷ tộc bất mãn hừ lạnh một tiếng:
- Thiên Lý Hà chưa chết tâm.
Ven ao cổ toàn là quỷ tộc, nhân tộc và chủn tộc khác khó thể chen chân vào. Có thể nói nơi này bị quỷ tộc chiếm đóng.
Lý Thất Dạ, Lam Vận Trúc đến làm một số quỷ tộc bất mãn, hừ mạnh.
Nhiều quỷ tộc bất mãn cũng chẳng có gì lạ. Thiên Lý Hà ôm đi gần hết báu vật trong ổ kim cương lý, có thể đến sau chỉ húp được miếng canh thừa, sao không khiến đại giáo cường quốc khác đỏ mắt ghen tỵ?
Khi đó có đại giáo cường quốc đánh lén Thiên Lý Hà muốn cướp báu vật, nếu không phải Thiên Lý Hà cường đại liên tục đồ sát vài đại nhân vật khiến người kiêng dè, đổi lại đại giáo cường quốc khác sớm bị người tiêu diệt tại chỗ.
Lý Thất Dạ, Lam Vận Trúc đến khiến quỷ tộc bất mãn.
Có giáo chủ đại giáo lạnh lùng cười:
- Thiên Lý Hà chiếm hết báu vật trong ổ kim cương lý vẫn cha thỏa mãn? Hừ, lòng người không đủ rắn ăn voi, coi chừng ăn không hết bỏ mạng!
Lý Thất Dạ nhìn ao cổ, không quan tâm người khác. Nhìn ao nước một lúc lâu sau Lý Thất Dạ mỉm cười.
Lam Vận Trúc mở miệng hỏi:
- Ao này thế nào? Có thể vào không?
Lam Vận Trúc thầm thắc mắc, vì đám người Bảo Quy Đạo Nhân đuổi theo kim cương lý tìm ra hang ổ của nó. Đã tìm được ổ nhưng kim cương lý biến mất.
Sinh vật to lớn như kim cương lý không thể nào đột nhiên biến mất được, chẳng lẽ kim cương lý nhảy vào ao nước này? Nhưng ngẫm lại kích cỡ của kim cương lý, cái ao không đủ chứa nó.
Lý Thất Dạ nhìn ao nước, cười nói:
- Đi vào thì được rồi, phải xem là ai đi. Ao này không phải ai cũng vào được.
Lam Vận Trúc nhìn ao nước trước mắt, hỏi:
- Rất nguy hiểm sao?
Trông ao nước bình thường không có gì lạ, thế nhưng thiên nhãn không nhìn thấu được.
- Vậy phải xem là người nào.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Kẻ khó thì khó như lên trời, suốt đời không vào được. Kẻ dễ thì dễ như trở bàn tay, đi dạo vào đó.
Lời Lý Thất Dạ nói làm người bất mãn.
- Thật lớn lối!
Người lên tiếng là Quỷ Trùng Ma Tử.
Quỷ Trùng Ma Tử âm trầm cười nói:
- Không biết cái gọi là thiên tài nhân tộc đi được mấy bước?
Quỷ Trùng Ma Tử lên tiếng khiêu khích làm đám người nhìn nhau, đa số vui vẻ thấy cục diện này. Mọi người biết ân oán giữa Lý Thất Dạ và Quỷ Trùng Ma Tử, từ lúco ử biển hoàng kim hai người đã kết thù.
Lý Thất Dạ nhướng mi mắt, lười biếng hỏi:
- Không biết ngươi đi được mấy bước?
Quỷ Trùng Ma Tử cười khẩy nói:
- Chín bước!
Quỷ Trùng Ma Tử âm trầm nói:
- Hay ngươi cũng đi thử? Hai ta so tài xem?
Giờ phút này, Quỷ Trùng Ma Tử tràn đầy tự tin.
- Chín bước . . .
Lý Thất Dạ cười phá lên:
- Ngươi là sâu lông sao? Nơi dễ như vậy mới đi được chín bước, ta nhắm mắt lại cũng đi nhiều hơn như thế.
- Ngươi . . .!
Quỷ Trùng Ma Tử bị Lý Thất Dạ cười nhạo thì tức giận mặt đỏ au, người run rẩy, mắt nhấp nháy tia sáng lạnh đáng sợ.
Lý Thất Dạ lười nhìn Quỷ Trùng Ma Tử, phất tay nói:
- Chín bước cũng mơ khiêu khích ta? Biến sang góc chơi đi, đừng cản trở việc lớn của ta.
Có tiếng cười lạnh vang lên:
- Vậy sao? Họ Lý, ngươi cảm thấy ngươi đi được mấy bước?
Câu nói tràn ngập khiêu khích, người lên tiếng là truyền nhân đế thống tiên môn khác, Cự Khuyết thánh tử.
- Mấy bước sao?
Lý Thất Dạ ngáp dài:
- Không phải ta khinh thường các ngươi, nói thật ra đi được có vài bước đã đòi khiêu chiến với ta, không biết tự lượng sức mình. Trình độ như vậy ta lười so đo với các ngươi.
Một thanh âm kiêu ngạo vang lên:
- Ngươi khiêu chiến quỷ tộc ta, đối địch toàn thiên hạ, ngươi không thấy mình mới là không biết tự lượng sức sao?
Một chiếc phượng liễn chậm rãi bay tới, phượng liễn ngừng bên ao. Một nữ nhân phong hoa tuyệt trần bước xuống, là Thần Nhiên Phượng Nữ lần trước bỏ chạy.
Nhìn Thần Nhiên Phượng Nữ đến, không khí trở nên sống động.
- Thần Nhiên Phượng Nữ cũng đến!
Mọi người nhìn Thần Nhiên Phượng Nữ, Lý Thất Dạ.
Trong trận chiến lần trước Thần Nhiên Phượng Nữ thua bỏ chạy, bây giờ nàng hùng dũng đến. Mọi người rất muốn xem kết cuộc giữa Lý Thất Dạ và Thần Nhiên Phượng Nữ.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook