Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 738
Lam Vận Trúc lườm Lý Thất Dạ, vừa tinh nghịch vừa quyến rũ làm người nhìn mãi không chán. Lam Vận Trúc là một mỹ nhân, xinh đẹp không thua gì Thần Nhiên Phượng Nữ.
Lam Vận Trúc, Toán Thiên Đạo Nhân cẩn thận đi qua chỗ tinh linh bí cảnh ngủ say, theo Lý Thất Dạ đến bên hồ lớn.
Lý Thất Dạ ngồi xuống ven hồ, trầm ngâm nhìn mặt nước như đang nhớ lại cái gì.
Năm xưa Lý Thất Dạ từng đến đây, sau khi hắn thử nghiệm rất nhiều lần rốt cuộc tìm thấy bí cảnh này. Lý Thất Dạ dẫn một người đến, tiếc rằng không có được tạo hóa lớn nhất.
Đó là đoạn thời gian khiến người nhớ nhung. Chỗ này đã từng tràn ngập vui cười, tuy rằng Lý Thất Dạ chỉ là một con Âm Nha nhưng hắn thích yên lặng đứng tại đây nghe tiếng cười rộn ràng đó.
Lam Vận Trúc thấy Lý Thất Dạ ngồi thẫn thờ nhìn bờ hồ, nàng ngồi xuống cạnh hắn.
Lam Vận Trúc hỏi:
- Ngươi bị sao vậy?
Lam Vận Trúc cảm thấy Lý Thất Dạ có tâm sự.
Trong ấn tượng của Lam Vận Trúc thì Lý Thất Dạ luôn hờ hững, không có chuyện gì lay động đạo tâm của hắn được, đạo tâm tĩnh lặng. Nhưng lần này Lý Thất Dạ trở nên đa sầu đa cảm, dù rằng từ hình dung này không thích hợp kẻ bá đạo hung dữ như hắn.
Nếu không phải thấy rõ Lý Thất Dạ có tâm sự Lam Vận Trúc cho rằng mình bị hoa mắt, nàng không nghĩ hắn là loại người đa sầu đa cảm.
Lý Thất Dạ thu về tầm mắt nhìn sang Lam Vận Trúc, cười hỏi:
- Viên linh lung châu của Thiên Lý Hà còn không?
- Linh lung châu?
Lam Vận Trúc nói:
- Đây là đế khí của Thiên Lý Hà nên dĩ nhiên còn, linh lung châu là đạo ngoại kỳ bảo vô địch tổ sư để lại, do tổ sư chúng ta tự tay luyện chế ra.
Lam Vận Trúc lấy làm lạ, không hiểu tại sao Lý Thất Dạ đột nhiên hỏi về đế khí của Thiên Lý Hà.
Lý Thất Dạ thở dài cảm thán rằng:
- Đúng rồi, là Thiên Lý tiên đế các người tự tay luyện chế, là đạo ngoại kỳ bảo lợi hại. Hạt châu này khiến người khao khát, khó ai tham ngộ thấu huyền diệu của linh lung châu.
Lam Vận Trúc biết điều này. Các đời thiên tài có thiên phú nhất Thiên Lý Hà từng tham ngộ linh lung châu, có thu hoạch lớn. Lam Vận Trúc cũng từng tham ngộ linh lung châu, được ích lợi nhiều.
Đây chưa phải điểm Lam Vận Trúc thấy lạ, nàng thắc mắc là tại sao Lý Thất Dạ đột nhiên nhắc đến linh lung châu. Tổ sư Thiên Lý Hà không chỉ để lại một tiên đế bảo khí, Lý Thất Dạ cố tình nhắc đến linh lung châu, Lam Vận Trúc cảm thấy có gì mờ ám.
- Sao ngươi nhắc linh lung châu làm gì?
Lam Vận Trúc nhìn Lý Thất Dạ:
- Có gì khác lạ sao?
Trực giác cho Lam Vận Trúc biết Lý Thất Dạ hiểu rõ Thiên Lý Hà hơn chính bọn họ, ví dụ như âm dương đàm, hoàng kim thần liễu
- Rất tò mò phải không?
Lý Thất Dạ cười nói:
- Từ lâu nghe nói linh lung châu của Thiên Lý Hà các người thần kỳ nên kiềm không được hỏi một tiếng, mỗi người đều có lòng tò mò.
- Xì.
Lam Vận Trúc cáu kỉnh trừng nói:
- Đại thúc, làm như ta không biết con người của ngươi như thế nào. Đừng luôn miệng nói dối không chớp mắt làm người ta nhìn là biết ngay.
- Ta rất vui.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Điều này chứng minh chúng ta phu thê đồng tâm, lòng có linh tê, nàng chính là con giun trong bụng ta!
- Ngươi mới là giun đũa, tởm quá!
Lam Vận Trúc tức giận đạp Lý Thất Dạ, nghiến răng, bộ dạng muốn đánh hắn.
Toán Thiên Đạo Nhân đứng một bên làm bộ không nghe thấy. Hai người liếc mắt đưa tình, Toán Thiên Đạo Nhân là người ngoài biết điều làm người vô hình.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Được rồi, nếu đã đến thì đừng lãng phí thời gian nữa, các người hãy chọn tạo hóa của mình đi. Nhớ kỹ, chỉ có một cơ hội, được đến cái gì phải xem vạn may của bản thân.
Toán Thiên Đạo Nhân mở miệng hỏi:
- Tạo hóa nằm trong hồ này sao?
Toán Thiên Đạo Nhân nhìn hồ to chằm chằm, gã xuất thân từ Tâm quỷ tộc, giỏi tính quẻ.
Lý Thất Dạ nhìn Toán Thiên Đạo Nhân dào dạt hứng thú với cái hồ, nói:
- Đương nhiên trong hồ có một tạo hóa lớn, là tạo hóa của toàn bí cảnh. Ngươi muốn có 15 lớn này?
- Không biết ta có cơ duyên đó không?
Đúng là Toán Thiên Đạo Nhân rất có hứng thú, gã hiểu Lý Thất Dạ nói tạo hóa lớn là nghịch thiên, vô song biết bao.
Toán Thiên Đạo Nhân đi theo Lý Thất Dạ vào đệ nhất hung mộ đã là cơ duyên rất ghê gớm, bây giờ nếu được tạo hóa lớn thì chuyến đi đệ nhất hung mộ có thể kết thúc. Toán Thiên Đạo Nhân biết thiên mệnh, không tham nhiều.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Được, nếu ngươi có thủ đoạn giỏi thì ta tặng cho tạo hóa lớn này. Ngươi ra tay trước, nếu lấy được thì nó thuộc về ngươi.
Toán Thiên Đạo Nhân mừng rỡ, cúi gập người hướng Lý Thất Dạ:
- Đa tạ đại nhân.
Nghe Lý Thất Dạ nói làm Toán Thiên Đạo Nhân hiểu hắn nắm chắc chiếm được tạo hóa lớn, hắn nhường gã ra tay trước là đã cho cơ hội.
Toán Thiên Đạo Nhân hít sâu, biểu tình nghiêm trang, đốt nhang sửa sang quần áo, chậm rãi lấy chín khối mai rùa ra, trang trọng ngồi khoanh chân.
Lam Vận Trúc nhìn bộ dáng của Toán Thiên Đạo Nhân, cười hỏi:
- Ngươi muốn lấy tạo hóa lớn chứ không phải tính mệnh, lấy ra mai rùa làm gì?
Toán Thiên Đạo Nhân cười gượng trả lời:
- Vật thiên tạo độc nhất vô nhị, không phải bất cứ ai cũng có mạng hưởng. Dù chiếm được chưa chắc là chuyện tốt, nên ta tính mạng ình thử xem có chịu nổi báu vật vô thượng này không?
Lam Vận Trúc không tin:
- Có chuyện như vậy?
Lam Vận Trúc cười hỏi:
- Vậy Thiên Lý Hà chúng ta có được tiên đế bảo khí, tiên đế chân khí chẳng lẽ là sẽ bị trời phạt?
Toán Thiên Đạo Nhân lắc đầu trả lời:
- Alm tiên nữ, Tâm quỷ tộc chúng ta khác với Thiên Lý Hà. Tâm quỷ tộc bặc tính Thiên Lý Hà thuộc về nghịch thiên, còn chúng ta là thuận thiên. Nếu chúng ta bặc tính ra chuyện gì ghê gớm sẽ bị trời phạt.
- Tâm quỷ tộc bói toán thì Thiên Lý tiên đế các người nghịch thiên mà đi đến trình độ tiên đế đã là thiên mệnh thuận theo, nên tiên đế mới chịu tải thiên mệnh. Thiên Lý tiên đế mở ra đế cơ vô thượng cho Thiên Lý Hà, che chở Thiên Lý Hà trăm ngàn vạn năm.
Nói đến bói toán là Toán Thiên Đạo Nhân chuyên nghiệp lải nhải không dứt.
Lam Vận Trúc nghe, cảm thấy thú vị:
- Nghịch thiên, thuận thiên?
Làm tu sĩ bình thường không bặc tính gì, nhiều tu sĩ cho rằng xem bói là đầu đường xó chợ lừa gạt.
Lý Thất Dạ cười lắc đầu, nói:
- Chuyện này rất huyền diệu, nói thẳng thế này. Thiên Lý Hà các người là đế thống tiên môn, có đầy đủ nội tình. Các người có đế thuật, nên Thiên Lý Hà có đủ thực lực cường đại, dù ai thèm muốn mấy món đế khí cũng không dám ra tay với Thiên Lý Hà.
- Đổi lại môn phái nhỏ khác. Nếu môn phái nhỏ hoặc tán tu sở hữu mấy tiên đế bảo khí hoặc tiên kinh trong truyền thuyết thì chịu nổi không? Một khi bị người biết, chẳng cần mấy hôm đã bị người diệt môn.
- A . . .
Lý Thất Dạ giải thích rõ ràng làm Toán Thiên Đạo Nhân nghẹn họng, gã không biết nên nói cái gì.
Toán Thiên Đạo Nhân khô khan nói:
- Đại nhân nói người cũng là một cách giải thích, có đạo lý.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Lam Vận Trúc, Toán Thiên Đạo Nhân cẩn thận đi qua chỗ tinh linh bí cảnh ngủ say, theo Lý Thất Dạ đến bên hồ lớn.
Lý Thất Dạ ngồi xuống ven hồ, trầm ngâm nhìn mặt nước như đang nhớ lại cái gì.
Năm xưa Lý Thất Dạ từng đến đây, sau khi hắn thử nghiệm rất nhiều lần rốt cuộc tìm thấy bí cảnh này. Lý Thất Dạ dẫn một người đến, tiếc rằng không có được tạo hóa lớn nhất.
Đó là đoạn thời gian khiến người nhớ nhung. Chỗ này đã từng tràn ngập vui cười, tuy rằng Lý Thất Dạ chỉ là một con Âm Nha nhưng hắn thích yên lặng đứng tại đây nghe tiếng cười rộn ràng đó.
Lam Vận Trúc thấy Lý Thất Dạ ngồi thẫn thờ nhìn bờ hồ, nàng ngồi xuống cạnh hắn.
Lam Vận Trúc hỏi:
- Ngươi bị sao vậy?
Lam Vận Trúc cảm thấy Lý Thất Dạ có tâm sự.
Trong ấn tượng của Lam Vận Trúc thì Lý Thất Dạ luôn hờ hững, không có chuyện gì lay động đạo tâm của hắn được, đạo tâm tĩnh lặng. Nhưng lần này Lý Thất Dạ trở nên đa sầu đa cảm, dù rằng từ hình dung này không thích hợp kẻ bá đạo hung dữ như hắn.
Nếu không phải thấy rõ Lý Thất Dạ có tâm sự Lam Vận Trúc cho rằng mình bị hoa mắt, nàng không nghĩ hắn là loại người đa sầu đa cảm.
Lý Thất Dạ thu về tầm mắt nhìn sang Lam Vận Trúc, cười hỏi:
- Viên linh lung châu của Thiên Lý Hà còn không?
- Linh lung châu?
Lam Vận Trúc nói:
- Đây là đế khí của Thiên Lý Hà nên dĩ nhiên còn, linh lung châu là đạo ngoại kỳ bảo vô địch tổ sư để lại, do tổ sư chúng ta tự tay luyện chế ra.
Lam Vận Trúc lấy làm lạ, không hiểu tại sao Lý Thất Dạ đột nhiên hỏi về đế khí của Thiên Lý Hà.
Lý Thất Dạ thở dài cảm thán rằng:
- Đúng rồi, là Thiên Lý tiên đế các người tự tay luyện chế, là đạo ngoại kỳ bảo lợi hại. Hạt châu này khiến người khao khát, khó ai tham ngộ thấu huyền diệu của linh lung châu.
Lam Vận Trúc biết điều này. Các đời thiên tài có thiên phú nhất Thiên Lý Hà từng tham ngộ linh lung châu, có thu hoạch lớn. Lam Vận Trúc cũng từng tham ngộ linh lung châu, được ích lợi nhiều.
Đây chưa phải điểm Lam Vận Trúc thấy lạ, nàng thắc mắc là tại sao Lý Thất Dạ đột nhiên nhắc đến linh lung châu. Tổ sư Thiên Lý Hà không chỉ để lại một tiên đế bảo khí, Lý Thất Dạ cố tình nhắc đến linh lung châu, Lam Vận Trúc cảm thấy có gì mờ ám.
- Sao ngươi nhắc linh lung châu làm gì?
Lam Vận Trúc nhìn Lý Thất Dạ:
- Có gì khác lạ sao?
Trực giác cho Lam Vận Trúc biết Lý Thất Dạ hiểu rõ Thiên Lý Hà hơn chính bọn họ, ví dụ như âm dương đàm, hoàng kim thần liễu
- Rất tò mò phải không?
Lý Thất Dạ cười nói:
- Từ lâu nghe nói linh lung châu của Thiên Lý Hà các người thần kỳ nên kiềm không được hỏi một tiếng, mỗi người đều có lòng tò mò.
- Xì.
Lam Vận Trúc cáu kỉnh trừng nói:
- Đại thúc, làm như ta không biết con người của ngươi như thế nào. Đừng luôn miệng nói dối không chớp mắt làm người ta nhìn là biết ngay.
- Ta rất vui.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Điều này chứng minh chúng ta phu thê đồng tâm, lòng có linh tê, nàng chính là con giun trong bụng ta!
- Ngươi mới là giun đũa, tởm quá!
Lam Vận Trúc tức giận đạp Lý Thất Dạ, nghiến răng, bộ dạng muốn đánh hắn.
Toán Thiên Đạo Nhân đứng một bên làm bộ không nghe thấy. Hai người liếc mắt đưa tình, Toán Thiên Đạo Nhân là người ngoài biết điều làm người vô hình.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Được rồi, nếu đã đến thì đừng lãng phí thời gian nữa, các người hãy chọn tạo hóa của mình đi. Nhớ kỹ, chỉ có một cơ hội, được đến cái gì phải xem vạn may của bản thân.
Toán Thiên Đạo Nhân mở miệng hỏi:
- Tạo hóa nằm trong hồ này sao?
Toán Thiên Đạo Nhân nhìn hồ to chằm chằm, gã xuất thân từ Tâm quỷ tộc, giỏi tính quẻ.
Lý Thất Dạ nhìn Toán Thiên Đạo Nhân dào dạt hứng thú với cái hồ, nói:
- Đương nhiên trong hồ có một tạo hóa lớn, là tạo hóa của toàn bí cảnh. Ngươi muốn có 15 lớn này?
- Không biết ta có cơ duyên đó không?
Đúng là Toán Thiên Đạo Nhân rất có hứng thú, gã hiểu Lý Thất Dạ nói tạo hóa lớn là nghịch thiên, vô song biết bao.
Toán Thiên Đạo Nhân đi theo Lý Thất Dạ vào đệ nhất hung mộ đã là cơ duyên rất ghê gớm, bây giờ nếu được tạo hóa lớn thì chuyến đi đệ nhất hung mộ có thể kết thúc. Toán Thiên Đạo Nhân biết thiên mệnh, không tham nhiều.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Được, nếu ngươi có thủ đoạn giỏi thì ta tặng cho tạo hóa lớn này. Ngươi ra tay trước, nếu lấy được thì nó thuộc về ngươi.
Toán Thiên Đạo Nhân mừng rỡ, cúi gập người hướng Lý Thất Dạ:
- Đa tạ đại nhân.
Nghe Lý Thất Dạ nói làm Toán Thiên Đạo Nhân hiểu hắn nắm chắc chiếm được tạo hóa lớn, hắn nhường gã ra tay trước là đã cho cơ hội.
Toán Thiên Đạo Nhân hít sâu, biểu tình nghiêm trang, đốt nhang sửa sang quần áo, chậm rãi lấy chín khối mai rùa ra, trang trọng ngồi khoanh chân.
Lam Vận Trúc nhìn bộ dáng của Toán Thiên Đạo Nhân, cười hỏi:
- Ngươi muốn lấy tạo hóa lớn chứ không phải tính mệnh, lấy ra mai rùa làm gì?
Toán Thiên Đạo Nhân cười gượng trả lời:
- Vật thiên tạo độc nhất vô nhị, không phải bất cứ ai cũng có mạng hưởng. Dù chiếm được chưa chắc là chuyện tốt, nên ta tính mạng ình thử xem có chịu nổi báu vật vô thượng này không?
Lam Vận Trúc không tin:
- Có chuyện như vậy?
Lam Vận Trúc cười hỏi:
- Vậy Thiên Lý Hà chúng ta có được tiên đế bảo khí, tiên đế chân khí chẳng lẽ là sẽ bị trời phạt?
Toán Thiên Đạo Nhân lắc đầu trả lời:
- Alm tiên nữ, Tâm quỷ tộc chúng ta khác với Thiên Lý Hà. Tâm quỷ tộc bặc tính Thiên Lý Hà thuộc về nghịch thiên, còn chúng ta là thuận thiên. Nếu chúng ta bặc tính ra chuyện gì ghê gớm sẽ bị trời phạt.
- Tâm quỷ tộc bói toán thì Thiên Lý tiên đế các người nghịch thiên mà đi đến trình độ tiên đế đã là thiên mệnh thuận theo, nên tiên đế mới chịu tải thiên mệnh. Thiên Lý tiên đế mở ra đế cơ vô thượng cho Thiên Lý Hà, che chở Thiên Lý Hà trăm ngàn vạn năm.
Nói đến bói toán là Toán Thiên Đạo Nhân chuyên nghiệp lải nhải không dứt.
Lam Vận Trúc nghe, cảm thấy thú vị:
- Nghịch thiên, thuận thiên?
Làm tu sĩ bình thường không bặc tính gì, nhiều tu sĩ cho rằng xem bói là đầu đường xó chợ lừa gạt.
Lý Thất Dạ cười lắc đầu, nói:
- Chuyện này rất huyền diệu, nói thẳng thế này. Thiên Lý Hà các người là đế thống tiên môn, có đầy đủ nội tình. Các người có đế thuật, nên Thiên Lý Hà có đủ thực lực cường đại, dù ai thèm muốn mấy món đế khí cũng không dám ra tay với Thiên Lý Hà.
- Đổi lại môn phái nhỏ khác. Nếu môn phái nhỏ hoặc tán tu sở hữu mấy tiên đế bảo khí hoặc tiên kinh trong truyền thuyết thì chịu nổi không? Một khi bị người biết, chẳng cần mấy hôm đã bị người diệt môn.
- A . . .
Lý Thất Dạ giải thích rõ ràng làm Toán Thiên Đạo Nhân nghẹn họng, gã không biết nên nói cái gì.
Toán Thiên Đạo Nhân khô khan nói:
- Đại nhân nói người cũng là một cách giải thích, có đạo lý.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook