Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 678
Nhưng khi đến chỗ sâu nhất đại dương, các tu sĩ trẻ tuổi bị bốn phía. Người lần đầu tiên thấy cảnh tượng đó đều há hốc mồm thật lâu.
Người đến chỗ sâu nhất đại dương đều không dám tới gần thêm, mọi người nổi trên mặt biển nhìn ra xa, không dám lại gần.
Tu sĩ trẻ tuổi đến trước nhìn người đến sau bị rung động, cười nói:
- Bị hù đúng không? Lúc ta mới đến cũng vậy.
Nếu có người nhìn trọn cảnh đại dương sẽ nhận ra biển chia làm hai nửa, một nửa lóe sắc vàng, nửa kia là nước biển đen như mực.
Đây chưa phải điểm làm người rung động nhất. Chỗ sâu nhất đại dương là mép biển hoàng kim, nhìn ra nơi xa là biển đen như mực.
Mọi người nhìn thấy cảnh tượng suốt đời khó quên, kỳ tích rung động hồn người.
Bên mép biển hoàng kim tụ tập vô số cá Dạ Dương, hàng ngàn vạn con cá tụ lại.
Đám cá xếp hàng từ gần đến xa, càng đến mép biển hoàng kim thì cá Dạ Dương càng to.
Nhiều người từng bắt cá Dạ Dương trong Dạ Hải, kích cỡ con cá không lớn. Có thể nói cá Dạ Dương có kích cỡ giống nhau.
Nhưng khi mọi người nhìn cảnh tượng trước mắt mới biết cá Dạ Dương đã bắt trong Dạ Hải là loại nhỏ nhất.
Cá Dạ Dương ở đây to cỡ chậu rửa mặt, có to như giao long dài trăm trượng.
Cá Dạ Dương ở mép biển hoàng kim thì khổng lồ đến không đo được, quẫy đuôi một cái có thể đập nước bắn lên cửu thiên, há mồm một cái nuốt cả bầu trời.
Nó không chỉ là cá Dạ Dương to nhất nơi đây mà là con cá bự nhất thế giới, không chừng nó là cá vua duy nhất trên đời.
Tất cả cá Dạ Dương tụ tập lại nhấp nháy ánh sáng rực rỡ, ánh sáng bắn thẳng lên trời. Tầng mây đỏ máu tụ tập trên trời đã thay đổi.
Mây đỏ trên bầu trời như cái khuông chữ vô thượng, ánh sáng cá Dạ Dương bắn ra đan xen thành vô thượng tiên chương trong khuôn, vô số tiên văn phập phềnh.
Mây máu thành trang giấy chất chứa lực lượng vô tận, tinh hoa cá Dạ Dương biến tiên văn đan xen thành vô thượng tiên chương.
Dù là ai khi thấy vô thượng tiên chương sẽ hoảng sợ, không dám nhìn lâu. Bởi vì nhìn vô thượng tiên chương lâu sẽ làm người hộc máu.
Từng có thiên tài không tin tà ngước nhìn vô thượng tiên chương ba giây sau đó hộc máu chết. Thiên tài nổi trên biển, Quỷ Trùng Ma Tử, Cự Khuyết thánh tử truyền nhân đế thống tiên môn cũng không dám nhìn vô thượng tiên chương lâu.
Tiên chương trên bầu trời rũ xuống từng đợt trật tự thần liên như thác nước, bện thành pháp tắc vô địch, thần binh kinh thế sau lưng vua cá.
Cảnh tượng đó đã đủ rung động nhưng vẫn chưa hết.
Đối diện biển hoàng kim là biển đen. Mép biển đen tụ tập ngàn vạn lái đò, từng chiếc thuyền dàn trận bên mép biển đen.
Tất cả người từng đến Dạ Hải chưa bao giờ gặp nhiều lái đò như thế. Từng có người cho rằng lái đò trên Dạ Hải chỉ khoảng một trăm người là cùng, bây giờ xem ra không phải vậy.
Ngoài cùng biển đen là một cái bóng đen khổng lồ, trông như người khổng lồ. Bóng đen dứng ở mép biển đen, chân đạp biển, đầu đội trời.
Bóng đen khổng lồ không lộ rõ mặt mày, nhưng người y phát ra hơi thở hắc ám khiến người rợn tóc gáy, dường như y đến từ địa ngục âm phủ. Ai nhìn bóng đen khổng lồ đều run rẩy, sợ hãi.
Vô số lái đò tụ tập lại toát ra huyết khí màu đen cuồn cuộn không dứt. Ngàn vạn lái đò phun ra huyết khí đen ngưng tụ lại biến thành phù văn quái dị bí ẩn, phù văn phập phềnh trên đầu bóng đen khổng lồ. Phù văn rũ xuống từng lũ ánh sáng đỏ đâm vào đầu bóng đen khổng lồ.
Không ai dám nhìn phù văn quái dị bí ẩn. Từng có cường giả trẻ đến đây không tin tà, muốn tham ngộ phù văn màu đen. Cường giả trẻ nhìn phù văn bí ẩn quái dị được năm phút thì té ngã, linh hồn bị phù văn cắn nuốt chết không kịp ngáp.
Một vua cá nuốt trời, một bóng đen khổng lồ giằng co trên đại dương, chia đại dương thành hai nửa, một nửa vàng một nửa đen.
Dù là vua cá nuốt trời hay bóng đen khổng lồ phát ra hơi thở làm người ta run rẩy cách thật xa.
Hai bên giằng co, cẩn thận thăm dò, hễ ra tay là trời sụp đất nứt, vạn vật hủy diệt, bá đạo khiến người xem lùi bước.
Cho nên tu sĩ trẻ tuổi không dám đến gần, chỉ bàng quan từ xa.
Hai phe giằng co, các tu sĩ đến chỗ sâu nhất đại dương thì dừng bước, không qua được. Không nói đến hai phe kình nhau làm đám người không thể qua, dù lao qua cũng vô dụng. Vì không có thuyền đưa đò, mọi người không qua biển đen bên kia được.
Biển đen giống y như Dạ Hải cũ, một khi bước chân vào sẽ chìm trong biển đen. Nếu không có thuyền đưa đò thì sẽ chết thảm tại đây.
Hiển nhiên lái đò và cá Dạ Dương đang định đại chiến ngập trời, lái đò sẽ không tốt bụng lái đò đưa tu sĩ qua.
Từng có người thử vòng qua nơi này nhưng không được. Biển không có giới hạn, không thể đi đến tận cùng. Mọi người chỉ có một lựa chọn, vượt qua biển hoàng kim, đến bên kia bờ biển đen.
Có một tu sĩ trẻ tuổi rất lợi hại dùng báu vật gia truyền suy tính phía đối diện biển đen chắc chắn là bờ.
Nhưng hai phe giằng co tại đây, không có lái đò chở thì không ai qua được.
Mọi người chỉ có thể chờ, đợi hai phe ngừng chiến tranh không chừng có cơ hội dùng thuyền đưa đò.
Từ xa thấy cảnh tượng giằng co làm Thu Dung Vãn Tuyết hoảng sợ biến sắc mặt, trợn mắt há hốc mồm:
- Đó là cái gì!?
Thu Dung Vãn Tuyết không thể tin vào mắt mình, cảnh tượng quá rung động.
Khi Thu Dung Vãn Tuyết ngước lên nhìn vô thượng tiên chương trên bầu trời, Lý Thất Dạ vội bịt mắt nàng lại.
Lý Thất Dạ lắc đầu, nói:
- Đừng nhìn, không thể xem thứ đó. Nó là huyền diệu thâm ảo nhất thiên địa, nhìn một lần thì được, nhìn lần hai với đạo hạnh của nàng sẽ chết.
Nghe Lý Thất Dạ nói Thu Dung Vãn Tuyết không dám xem nữa, nàng hít sâu xem hai phe phía xa.
Thu Dung Vãn Tuyết rung động hỏi:
- Đây . . . Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Lý Thất Dạ nhìn vua cá nuốt trời, bóng đen khổng lồ phía xa, trả lời:
- Cuộc chiến giành quyền khống chế.
Thu Dung Vãn Tuyết nhìn cảnh tượng trước mắt, nàng hơi hiểu tại sao lúc trước đi Dạ Hải chỉ có lái đò chèo thuyền đưa đò chở mới lênh đênh trên biển được, hóa ra lái đò và cá Dạ Dương là kẻ thù.
Hèn gì Dạ Hải biến trong chỉ một đêm, lái đò mất tích, hóa ra tụ tập hết tại đây.
Thu Dung Vãn Tuyết nhìn hai phe giằng co phía xa, hỏi:
- Trước kia lái đò nắm quyền khống chế Dạ Hải sao?
Lý Thất Dạ gật đầu, nói:
- Có thể nói như vậy, nhưng đối phương có cơ hội phản kích, chẳng qua cá Dạ Dương luôn chờ cơ hội. Người thì khác, Tiểu Quỷ làm rối cách cục khiến hai phe buộc phải đối mặt nhau.
- Chuyện này là sao?
Thu Dung Vãn Tuyết tò mò hỏi:
- Cá Dạ Dương và lái đò đại biểu cho cái gì? Có địa vị gì trong Phong Đô thành?
Chuyện xảy ra gần đây vượt xa sự tưởng tượng của Thu Dung Vãn Tuyết, những gì nàng từng chứng kiến không bằng khoảng thời gian này gặp gỡ.
Quỷ sứ Phong Đô thành, lái đò Dạ Hải, cá Dạ Dương. Trước kia không ai cảm thấy chúng có vấn đề gì, nhưng bây giờ có vẻ khác biệt, ba phe không cùng trận doanh.
Trông như quỷ sứ mới là dân bản xứ, lái đò, cá Dạ Dương có địa vị không tầm thường.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Người đến chỗ sâu nhất đại dương đều không dám tới gần thêm, mọi người nổi trên mặt biển nhìn ra xa, không dám lại gần.
Tu sĩ trẻ tuổi đến trước nhìn người đến sau bị rung động, cười nói:
- Bị hù đúng không? Lúc ta mới đến cũng vậy.
Nếu có người nhìn trọn cảnh đại dương sẽ nhận ra biển chia làm hai nửa, một nửa lóe sắc vàng, nửa kia là nước biển đen như mực.
Đây chưa phải điểm làm người rung động nhất. Chỗ sâu nhất đại dương là mép biển hoàng kim, nhìn ra nơi xa là biển đen như mực.
Mọi người nhìn thấy cảnh tượng suốt đời khó quên, kỳ tích rung động hồn người.
Bên mép biển hoàng kim tụ tập vô số cá Dạ Dương, hàng ngàn vạn con cá tụ lại.
Đám cá xếp hàng từ gần đến xa, càng đến mép biển hoàng kim thì cá Dạ Dương càng to.
Nhiều người từng bắt cá Dạ Dương trong Dạ Hải, kích cỡ con cá không lớn. Có thể nói cá Dạ Dương có kích cỡ giống nhau.
Nhưng khi mọi người nhìn cảnh tượng trước mắt mới biết cá Dạ Dương đã bắt trong Dạ Hải là loại nhỏ nhất.
Cá Dạ Dương ở đây to cỡ chậu rửa mặt, có to như giao long dài trăm trượng.
Cá Dạ Dương ở mép biển hoàng kim thì khổng lồ đến không đo được, quẫy đuôi một cái có thể đập nước bắn lên cửu thiên, há mồm một cái nuốt cả bầu trời.
Nó không chỉ là cá Dạ Dương to nhất nơi đây mà là con cá bự nhất thế giới, không chừng nó là cá vua duy nhất trên đời.
Tất cả cá Dạ Dương tụ tập lại nhấp nháy ánh sáng rực rỡ, ánh sáng bắn thẳng lên trời. Tầng mây đỏ máu tụ tập trên trời đã thay đổi.
Mây đỏ trên bầu trời như cái khuông chữ vô thượng, ánh sáng cá Dạ Dương bắn ra đan xen thành vô thượng tiên chương trong khuôn, vô số tiên văn phập phềnh.
Mây máu thành trang giấy chất chứa lực lượng vô tận, tinh hoa cá Dạ Dương biến tiên văn đan xen thành vô thượng tiên chương.
Dù là ai khi thấy vô thượng tiên chương sẽ hoảng sợ, không dám nhìn lâu. Bởi vì nhìn vô thượng tiên chương lâu sẽ làm người hộc máu.
Từng có thiên tài không tin tà ngước nhìn vô thượng tiên chương ba giây sau đó hộc máu chết. Thiên tài nổi trên biển, Quỷ Trùng Ma Tử, Cự Khuyết thánh tử truyền nhân đế thống tiên môn cũng không dám nhìn vô thượng tiên chương lâu.
Tiên chương trên bầu trời rũ xuống từng đợt trật tự thần liên như thác nước, bện thành pháp tắc vô địch, thần binh kinh thế sau lưng vua cá.
Cảnh tượng đó đã đủ rung động nhưng vẫn chưa hết.
Đối diện biển hoàng kim là biển đen. Mép biển đen tụ tập ngàn vạn lái đò, từng chiếc thuyền dàn trận bên mép biển đen.
Tất cả người từng đến Dạ Hải chưa bao giờ gặp nhiều lái đò như thế. Từng có người cho rằng lái đò trên Dạ Hải chỉ khoảng một trăm người là cùng, bây giờ xem ra không phải vậy.
Ngoài cùng biển đen là một cái bóng đen khổng lồ, trông như người khổng lồ. Bóng đen dứng ở mép biển đen, chân đạp biển, đầu đội trời.
Bóng đen khổng lồ không lộ rõ mặt mày, nhưng người y phát ra hơi thở hắc ám khiến người rợn tóc gáy, dường như y đến từ địa ngục âm phủ. Ai nhìn bóng đen khổng lồ đều run rẩy, sợ hãi.
Vô số lái đò tụ tập lại toát ra huyết khí màu đen cuồn cuộn không dứt. Ngàn vạn lái đò phun ra huyết khí đen ngưng tụ lại biến thành phù văn quái dị bí ẩn, phù văn phập phềnh trên đầu bóng đen khổng lồ. Phù văn rũ xuống từng lũ ánh sáng đỏ đâm vào đầu bóng đen khổng lồ.
Không ai dám nhìn phù văn quái dị bí ẩn. Từng có cường giả trẻ đến đây không tin tà, muốn tham ngộ phù văn màu đen. Cường giả trẻ nhìn phù văn bí ẩn quái dị được năm phút thì té ngã, linh hồn bị phù văn cắn nuốt chết không kịp ngáp.
Một vua cá nuốt trời, một bóng đen khổng lồ giằng co trên đại dương, chia đại dương thành hai nửa, một nửa vàng một nửa đen.
Dù là vua cá nuốt trời hay bóng đen khổng lồ phát ra hơi thở làm người ta run rẩy cách thật xa.
Hai bên giằng co, cẩn thận thăm dò, hễ ra tay là trời sụp đất nứt, vạn vật hủy diệt, bá đạo khiến người xem lùi bước.
Cho nên tu sĩ trẻ tuổi không dám đến gần, chỉ bàng quan từ xa.
Hai phe giằng co, các tu sĩ đến chỗ sâu nhất đại dương thì dừng bước, không qua được. Không nói đến hai phe kình nhau làm đám người không thể qua, dù lao qua cũng vô dụng. Vì không có thuyền đưa đò, mọi người không qua biển đen bên kia được.
Biển đen giống y như Dạ Hải cũ, một khi bước chân vào sẽ chìm trong biển đen. Nếu không có thuyền đưa đò thì sẽ chết thảm tại đây.
Hiển nhiên lái đò và cá Dạ Dương đang định đại chiến ngập trời, lái đò sẽ không tốt bụng lái đò đưa tu sĩ qua.
Từng có người thử vòng qua nơi này nhưng không được. Biển không có giới hạn, không thể đi đến tận cùng. Mọi người chỉ có một lựa chọn, vượt qua biển hoàng kim, đến bên kia bờ biển đen.
Có một tu sĩ trẻ tuổi rất lợi hại dùng báu vật gia truyền suy tính phía đối diện biển đen chắc chắn là bờ.
Nhưng hai phe giằng co tại đây, không có lái đò chở thì không ai qua được.
Mọi người chỉ có thể chờ, đợi hai phe ngừng chiến tranh không chừng có cơ hội dùng thuyền đưa đò.
Từ xa thấy cảnh tượng giằng co làm Thu Dung Vãn Tuyết hoảng sợ biến sắc mặt, trợn mắt há hốc mồm:
- Đó là cái gì!?
Thu Dung Vãn Tuyết không thể tin vào mắt mình, cảnh tượng quá rung động.
Khi Thu Dung Vãn Tuyết ngước lên nhìn vô thượng tiên chương trên bầu trời, Lý Thất Dạ vội bịt mắt nàng lại.
Lý Thất Dạ lắc đầu, nói:
- Đừng nhìn, không thể xem thứ đó. Nó là huyền diệu thâm ảo nhất thiên địa, nhìn một lần thì được, nhìn lần hai với đạo hạnh của nàng sẽ chết.
Nghe Lý Thất Dạ nói Thu Dung Vãn Tuyết không dám xem nữa, nàng hít sâu xem hai phe phía xa.
Thu Dung Vãn Tuyết rung động hỏi:
- Đây . . . Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Lý Thất Dạ nhìn vua cá nuốt trời, bóng đen khổng lồ phía xa, trả lời:
- Cuộc chiến giành quyền khống chế.
Thu Dung Vãn Tuyết nhìn cảnh tượng trước mắt, nàng hơi hiểu tại sao lúc trước đi Dạ Hải chỉ có lái đò chèo thuyền đưa đò chở mới lênh đênh trên biển được, hóa ra lái đò và cá Dạ Dương là kẻ thù.
Hèn gì Dạ Hải biến trong chỉ một đêm, lái đò mất tích, hóa ra tụ tập hết tại đây.
Thu Dung Vãn Tuyết nhìn hai phe giằng co phía xa, hỏi:
- Trước kia lái đò nắm quyền khống chế Dạ Hải sao?
Lý Thất Dạ gật đầu, nói:
- Có thể nói như vậy, nhưng đối phương có cơ hội phản kích, chẳng qua cá Dạ Dương luôn chờ cơ hội. Người thì khác, Tiểu Quỷ làm rối cách cục khiến hai phe buộc phải đối mặt nhau.
- Chuyện này là sao?
Thu Dung Vãn Tuyết tò mò hỏi:
- Cá Dạ Dương và lái đò đại biểu cho cái gì? Có địa vị gì trong Phong Đô thành?
Chuyện xảy ra gần đây vượt xa sự tưởng tượng của Thu Dung Vãn Tuyết, những gì nàng từng chứng kiến không bằng khoảng thời gian này gặp gỡ.
Quỷ sứ Phong Đô thành, lái đò Dạ Hải, cá Dạ Dương. Trước kia không ai cảm thấy chúng có vấn đề gì, nhưng bây giờ có vẻ khác biệt, ba phe không cùng trận doanh.
Trông như quỷ sứ mới là dân bản xứ, lái đò, cá Dạ Dương có địa vị không tầm thường.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook