Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 665
Mọi người nhìn cảnh tượng đó mặt trắng bệch, bao gồm Thần Nhiên hoàng tử, Thanh Kim Tử. Đạo hạnh của Thần Nhiên hoàng tử không mạnh hơn Dạ Sát, Ma Lợi Đao. Nhìn kết cuộc của hai người đó là biết Lý Thất Dạ hung hãn cỡ nào.
Thanh Kim Tử thì mạnh hơn Ma Lợi Đao, Dạ Sát nhiều nhưng hai người kia bị Lý Thất Dạ đập bẹp như đập ruồi, dù Thanh Kim Tử dốc hết sức ra chưa chắc giết Ma Lợi Đao gọn như vậy.
Những người khác thì sợ hãi hút ngụm khí lạnh, sống lưng ớn lạnh. Tiểu tử này quá hung tàn, đập chết Ma Lợi Đao như đập ruồi, hung dữ biết mấy.
Có người nhỏ giọng nói:
- Hắn có lai lịch gì? Là xuất thân từ Thiên Lý Hà sao? Hay đến từ Ngu Sơn lão tiên quốc?
Người còn trẻ mà hung hãn như vậy không thể nào vô danh.
Tu sĩ trẻ tuổi đến từ Nam Dao Vân lắc đầu, nói:
- Trong nhân tộc Dao Vân không nghe nói có nhân vật này, Ngu Sơn lão tiên quốc cũng không có. Trong Thiên Lý Hà người mạnh nhất hình như là Trúc tiên nữ.
Lý Thất Dạ thản nhiên ném Ma Thiên bia xuống đất, mỉm cười nói:
- Nhân vật như vậy cũng dám xưng là kẻ hung ác? Nếu cùng là kẻ hung ác vậy chẳng phải ta là mãnh thú hồng hoang?
Lời này nghe rất bá đạo hung mãnh nhưng không ai dám nói Lý Thất Dạ mặt dày. Lý Thất Dạ dễ dàng đập chết Ma Lợi Đao, gã thì nổi tiếng kẻ hung ác trong Nam Dao Vân. Như Lý Thất Dạ nói, nếu Ma Lợi Đao xưng là kẻ hung ác thì hắn đúng là mãnh thú hồng hoang.
Dạ Sát nằm dưới đất nhìn Lý Thất Dạ tới gần, gã rất muốn chạy trốn nhưng không thể nhúc nhích. Lý Thất Dạ tùy tay đập một đòn Ma Thiên bia chưa đủ giết Dạ Sát nhưng gã đã tàn tạ không nhúc nhích được một ngón tay.
Lý Thất Dạ bước tới gần, nhìn xuống Dạ Sát.
Dạ Sát sợ hết hồn, mặt trắng bệch trong yếu ngoài mạnh quát to:
- Ngươi . . . Ngươi muốn làm cái gì? Đừng quên ta . . . Ta là truyền nhân của Dạ Hành giáo. Nếu . . . Nếu ngươi nếu dám giết ta thì . . . Thì Dạ Hành giáo sẽ không tha cho ngươi! Dù ngươi có đến chân trời góc biển sẽ bị Dạ Hành giáo truy sát!
Lý Thất Dạ nghe Dạ Sát uy hiếp, nhàn nhã hỏi:
- Dạ Hành giáo? Đó là thứ gì?
Lý Thất Dạ đạp một cái.
Dạ Sát không cam lòng hét to một tiếng:
- Không!!!
Nhưng đã muộn, Lý Thất Dạ một cước đạp chết Dạ Sát.
Thấy Lý Thất Dạ giẫm chết Dạ Sát, hắn hút ngụm khí lạnh. Thoáng chốc giết truyền nhân hai đại giáo cường quốc, đắc tội Dạ Hành giáo, Ma Thiên Môn.
Lý Thất Dạ vẫn hờ hững không thèm để bụng, người này có bá khí nhiều cỡ nào mới không quan tâm hai đại giáo cường quốc? Một hơi đắc tội hai đại giáo, bộ dáng thản niên cần bao nhiêu hung mãnh?
Có người nhỏ giọng nói:
- Đây là kẻ nguy hiểm.
Người đó rùng mình. Ma Lợi Đao, Dạ Sát hung ác cỡ nào? Hai người nổi tiếng dữ dằn vậy mà dễ dàng bị Lý Thất Dạ giết chết.
Lý Thất Dạ một cước giẫm chết Lý Thất Dạ, cười nhìn mọi người, cuối cùng ánh mắt nhìn hướng Thần Nhiên hoàng tử.
Lý Thất Dạ thản nhiên nói:
- Còn ai có ý kiến gì với ta không? Ta là người dân chủ, ai có ý kiến gì cứ thoải mái nói.
Bị Lý Thất Dạ nhìn chằm chằm làm Thần Nhiên hoàng tử biến sắc mặt, hắn đang khiêu khích gã. Đối với Thần Nhiên hoàng tử tự phụ thì đây là sự nhục nhã, nhưng gã biết hắn rấ cường đại.
Thần Nhiên hoàng tử không muốn lùi bước trước mắt bao người, gã không chịu được nỗi nhục đó.
Thần Nhiên hoàng tử hừ lạnh một tiếng:
- Thế gian có vô số cường giả . . .
Lý Thất Dạ ung dung cười nhìn Thần Nhiên hoàng tử, hỏi:
- Ngươi nói cường giả là chính mình sao?
Thần Nhiên hoàng tử biến sắc mặt, phản xạ lùi một bước. Nhưng yếu thế trước mắt bao người làm Thần Nhiên hoàng tử không cam lòng, gã cảm thấy Lý Thất Dạ đang nhục nhã mình. Thần Nhiên hoàng tử hít sâu, dứt khoát chơi tới cùng, kiêu ngạo dâng trào.
Thần Nhiên hoàng tử lạnh lùng nói:
- Ta thừa nhận ngươi rất mạnh, nhưng so với tỷ phu của ta thì không là gì. Dù là ai, nếu đối địch với tỷ phu của ta đều không có kết cục tốt! Xem như người cường đại đến đâu ở trước mặt tỷ phu của ta đều như con kiến . . .
Thần Nhiên hoàng tử biết gã không bằng Lý Thất Dạ nên lôi ra núi dựa, tỷ phu của gã, Đế Tọa đại nhân.
Có một số người ghét Côn Bằng lục biến vênh váo nhưng nhắc đến tỷ phu của gã, Đế Tọa là ai cũng ngoan ngoanx ngậm miệng lại. Dù có bất mãn với Thần Nhiên hoàng tử cách mấy đành nuốt ngược cơn tức vào bụng.
Bốp!
Thần Nhiên hoàng tử chưa nói hết câu đã bị Lý Thất Dạ tát tai, một cái tát đánh bay gã.
Thần Nhiên hoàng tử bị tát mồm máu, mặt xanh mét trừng Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ thản nhiên nói:
- Ngươi và ta không thù không oán, ta không phải loại người lạm sát vô tội. Nhưng có ra oai trước mặt ta thì ngại quá, đôi khi ta sẽ ngáa tay thích đánh mặt ai đó, ngươi đừng để bụng.
- Ngươi . . .!
Thần Nhiên hoàng tử tức hộc máu, biểu tình cực kỳ khó xem. Thần Nhiên hoàng tử hận không thể lao lên giết Lý Thất Dạ, nhưng lý trí nói với gã rằng gã không phải đối thủ của hắn. Thần Nhiên hoàng tử đành ráng nhịn.
Lý Thất Dạ hờ hững liếc Thần Nhiên hoàng tử, cười tủm tỉm hỏi:
- Ngươi nói tỷ phu của ngươi thì ngại quá, ta không biết tỷ phu của ngươi là ai, tỷ phu của ngươi là thứ gì?
Mọi người hút ngụm khí lạnh. Lý Thất Dạ noi quá bá đạo, trong U Thánh giới, tu sĩ nào trải đời đều nghe danh Đế Tọa.
Đế Tọa, truyền nhân Vạn Cốt Hoàng Tọa, truyền thuyết tu luyện bất thế đế thuật của ba vị tiên đế, một trong tam kiệt U Thánh giới. Truyền thuyết Đế Tọa có thể thông thiên, tuyệt thế vô song, không biết bao nhiêu người tôn xưng gã một tiếng Đế Tọa đại nhân.
Nhưng bây giờ Lý Thất Dạ nói câu 'tỷ phu của ngươi là thứ gì?' rõ ràng khiêu khích Đế Tọa, làm nhiều người tim tim đập nhanh. Tiểu tử này nếu không phải chán sống thì là siêu bá đạo.
Lý Thất Dạ mặc kệ Thần Nhiên hoàng tử, hắn ôm eo Thu Dung Vãn Tuyết, lắc người biến mất trong trời đêm.
Sau khi Lý Thất Dạ rời đi, có người lẩm bẩm:
- Một kẻ hung ác thật sự đã sinh ra.
Thần Nhiên hoàng tử khó nuốt trời cục tức, sau khi Lý Thất Dạ rời đi gã phun nước miếng hướng chỗ hắn biến mất.
Thần Nhiên hoàng tử nghiến răng ken két:
- Tiểu súc sinh không biết sống chết. Chờ đi, đến lúc đó sẽ cho ngươi biết cái gì gọi là sống không bằng chết!
Thanh Kim Tử tới gần khuyên:
- Thần Nhiên huynh, nhịn một lúc gió êm sóng lặn. Tiểu bối nhân tộc này không kiêu ngạo được bao lâu. Chờ Đế Tọa đại nhân đến chắc chắn sẽ chém hắn dươi đao.
Thanh Kim Tử là thiên tài một thế hệ, gã cũng rất tự phụ, nhưng thấy Lý Thất Dạ đập chết Ma Lợi Đao như đập ruồi làm lòng gã chìm xuống. Thanh Kim Tử hiểu rằng gã không phải đối thủ của Lý Thất Dạ, nên khi hắn tát bay Thần Nhiên hoàng tử thì gã không dám nói nhiều. Vào phút mấu chốt này một mình Thanh Kim Tử xông lên là tìm đường chết, gã không muốn vì Thần Nhiên hoàng tử mà mất mạng.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Thanh Kim Tử thì mạnh hơn Ma Lợi Đao, Dạ Sát nhiều nhưng hai người kia bị Lý Thất Dạ đập bẹp như đập ruồi, dù Thanh Kim Tử dốc hết sức ra chưa chắc giết Ma Lợi Đao gọn như vậy.
Những người khác thì sợ hãi hút ngụm khí lạnh, sống lưng ớn lạnh. Tiểu tử này quá hung tàn, đập chết Ma Lợi Đao như đập ruồi, hung dữ biết mấy.
Có người nhỏ giọng nói:
- Hắn có lai lịch gì? Là xuất thân từ Thiên Lý Hà sao? Hay đến từ Ngu Sơn lão tiên quốc?
Người còn trẻ mà hung hãn như vậy không thể nào vô danh.
Tu sĩ trẻ tuổi đến từ Nam Dao Vân lắc đầu, nói:
- Trong nhân tộc Dao Vân không nghe nói có nhân vật này, Ngu Sơn lão tiên quốc cũng không có. Trong Thiên Lý Hà người mạnh nhất hình như là Trúc tiên nữ.
Lý Thất Dạ thản nhiên ném Ma Thiên bia xuống đất, mỉm cười nói:
- Nhân vật như vậy cũng dám xưng là kẻ hung ác? Nếu cùng là kẻ hung ác vậy chẳng phải ta là mãnh thú hồng hoang?
Lời này nghe rất bá đạo hung mãnh nhưng không ai dám nói Lý Thất Dạ mặt dày. Lý Thất Dạ dễ dàng đập chết Ma Lợi Đao, gã thì nổi tiếng kẻ hung ác trong Nam Dao Vân. Như Lý Thất Dạ nói, nếu Ma Lợi Đao xưng là kẻ hung ác thì hắn đúng là mãnh thú hồng hoang.
Dạ Sát nằm dưới đất nhìn Lý Thất Dạ tới gần, gã rất muốn chạy trốn nhưng không thể nhúc nhích. Lý Thất Dạ tùy tay đập một đòn Ma Thiên bia chưa đủ giết Dạ Sát nhưng gã đã tàn tạ không nhúc nhích được một ngón tay.
Lý Thất Dạ bước tới gần, nhìn xuống Dạ Sát.
Dạ Sát sợ hết hồn, mặt trắng bệch trong yếu ngoài mạnh quát to:
- Ngươi . . . Ngươi muốn làm cái gì? Đừng quên ta . . . Ta là truyền nhân của Dạ Hành giáo. Nếu . . . Nếu ngươi nếu dám giết ta thì . . . Thì Dạ Hành giáo sẽ không tha cho ngươi! Dù ngươi có đến chân trời góc biển sẽ bị Dạ Hành giáo truy sát!
Lý Thất Dạ nghe Dạ Sát uy hiếp, nhàn nhã hỏi:
- Dạ Hành giáo? Đó là thứ gì?
Lý Thất Dạ đạp một cái.
Dạ Sát không cam lòng hét to một tiếng:
- Không!!!
Nhưng đã muộn, Lý Thất Dạ một cước đạp chết Dạ Sát.
Thấy Lý Thất Dạ giẫm chết Dạ Sát, hắn hút ngụm khí lạnh. Thoáng chốc giết truyền nhân hai đại giáo cường quốc, đắc tội Dạ Hành giáo, Ma Thiên Môn.
Lý Thất Dạ vẫn hờ hững không thèm để bụng, người này có bá khí nhiều cỡ nào mới không quan tâm hai đại giáo cường quốc? Một hơi đắc tội hai đại giáo, bộ dáng thản niên cần bao nhiêu hung mãnh?
Có người nhỏ giọng nói:
- Đây là kẻ nguy hiểm.
Người đó rùng mình. Ma Lợi Đao, Dạ Sát hung ác cỡ nào? Hai người nổi tiếng dữ dằn vậy mà dễ dàng bị Lý Thất Dạ giết chết.
Lý Thất Dạ một cước giẫm chết Lý Thất Dạ, cười nhìn mọi người, cuối cùng ánh mắt nhìn hướng Thần Nhiên hoàng tử.
Lý Thất Dạ thản nhiên nói:
- Còn ai có ý kiến gì với ta không? Ta là người dân chủ, ai có ý kiến gì cứ thoải mái nói.
Bị Lý Thất Dạ nhìn chằm chằm làm Thần Nhiên hoàng tử biến sắc mặt, hắn đang khiêu khích gã. Đối với Thần Nhiên hoàng tử tự phụ thì đây là sự nhục nhã, nhưng gã biết hắn rấ cường đại.
Thần Nhiên hoàng tử không muốn lùi bước trước mắt bao người, gã không chịu được nỗi nhục đó.
Thần Nhiên hoàng tử hừ lạnh một tiếng:
- Thế gian có vô số cường giả . . .
Lý Thất Dạ ung dung cười nhìn Thần Nhiên hoàng tử, hỏi:
- Ngươi nói cường giả là chính mình sao?
Thần Nhiên hoàng tử biến sắc mặt, phản xạ lùi một bước. Nhưng yếu thế trước mắt bao người làm Thần Nhiên hoàng tử không cam lòng, gã cảm thấy Lý Thất Dạ đang nhục nhã mình. Thần Nhiên hoàng tử hít sâu, dứt khoát chơi tới cùng, kiêu ngạo dâng trào.
Thần Nhiên hoàng tử lạnh lùng nói:
- Ta thừa nhận ngươi rất mạnh, nhưng so với tỷ phu của ta thì không là gì. Dù là ai, nếu đối địch với tỷ phu của ta đều không có kết cục tốt! Xem như người cường đại đến đâu ở trước mặt tỷ phu của ta đều như con kiến . . .
Thần Nhiên hoàng tử biết gã không bằng Lý Thất Dạ nên lôi ra núi dựa, tỷ phu của gã, Đế Tọa đại nhân.
Có một số người ghét Côn Bằng lục biến vênh váo nhưng nhắc đến tỷ phu của gã, Đế Tọa là ai cũng ngoan ngoanx ngậm miệng lại. Dù có bất mãn với Thần Nhiên hoàng tử cách mấy đành nuốt ngược cơn tức vào bụng.
Bốp!
Thần Nhiên hoàng tử chưa nói hết câu đã bị Lý Thất Dạ tát tai, một cái tát đánh bay gã.
Thần Nhiên hoàng tử bị tát mồm máu, mặt xanh mét trừng Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ thản nhiên nói:
- Ngươi và ta không thù không oán, ta không phải loại người lạm sát vô tội. Nhưng có ra oai trước mặt ta thì ngại quá, đôi khi ta sẽ ngáa tay thích đánh mặt ai đó, ngươi đừng để bụng.
- Ngươi . . .!
Thần Nhiên hoàng tử tức hộc máu, biểu tình cực kỳ khó xem. Thần Nhiên hoàng tử hận không thể lao lên giết Lý Thất Dạ, nhưng lý trí nói với gã rằng gã không phải đối thủ của hắn. Thần Nhiên hoàng tử đành ráng nhịn.
Lý Thất Dạ hờ hững liếc Thần Nhiên hoàng tử, cười tủm tỉm hỏi:
- Ngươi nói tỷ phu của ngươi thì ngại quá, ta không biết tỷ phu của ngươi là ai, tỷ phu của ngươi là thứ gì?
Mọi người hút ngụm khí lạnh. Lý Thất Dạ noi quá bá đạo, trong U Thánh giới, tu sĩ nào trải đời đều nghe danh Đế Tọa.
Đế Tọa, truyền nhân Vạn Cốt Hoàng Tọa, truyền thuyết tu luyện bất thế đế thuật của ba vị tiên đế, một trong tam kiệt U Thánh giới. Truyền thuyết Đế Tọa có thể thông thiên, tuyệt thế vô song, không biết bao nhiêu người tôn xưng gã một tiếng Đế Tọa đại nhân.
Nhưng bây giờ Lý Thất Dạ nói câu 'tỷ phu của ngươi là thứ gì?' rõ ràng khiêu khích Đế Tọa, làm nhiều người tim tim đập nhanh. Tiểu tử này nếu không phải chán sống thì là siêu bá đạo.
Lý Thất Dạ mặc kệ Thần Nhiên hoàng tử, hắn ôm eo Thu Dung Vãn Tuyết, lắc người biến mất trong trời đêm.
Sau khi Lý Thất Dạ rời đi, có người lẩm bẩm:
- Một kẻ hung ác thật sự đã sinh ra.
Thần Nhiên hoàng tử khó nuốt trời cục tức, sau khi Lý Thất Dạ rời đi gã phun nước miếng hướng chỗ hắn biến mất.
Thần Nhiên hoàng tử nghiến răng ken két:
- Tiểu súc sinh không biết sống chết. Chờ đi, đến lúc đó sẽ cho ngươi biết cái gì gọi là sống không bằng chết!
Thanh Kim Tử tới gần khuyên:
- Thần Nhiên huynh, nhịn một lúc gió êm sóng lặn. Tiểu bối nhân tộc này không kiêu ngạo được bao lâu. Chờ Đế Tọa đại nhân đến chắc chắn sẽ chém hắn dươi đao.
Thanh Kim Tử là thiên tài một thế hệ, gã cũng rất tự phụ, nhưng thấy Lý Thất Dạ đập chết Ma Lợi Đao như đập ruồi làm lòng gã chìm xuống. Thanh Kim Tử hiểu rằng gã không phải đối thủ của Lý Thất Dạ, nên khi hắn tát bay Thần Nhiên hoàng tử thì gã không dám nói nhiều. Vào phút mấu chốt này một mình Thanh Kim Tử xông lên là tìm đường chết, gã không muốn vì Thần Nhiên hoàng tử mà mất mạng.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook