Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 592
Nhưng mà hiện tại chuyện có liên quan đến thần đảo bị lạc, ở bên ngoài nhưng truyền ra giống như là thật, điều này khiến cho Lục Bạch Thu đều không khỏi dao động, nàng cũng nhịn không được mà hỏi Lý Thất Dạ:
- Trên thần đảo bị lạc có cái gì vậy? Thật sự là tiên dược xuất thế, kỳ tích phủ xuống sao?
- Trên thần đảo bị lạc có cái gì?
Nghe được Lục Bạch Thu hỏi như vậy, Lý Thất Dạ không khỏi cười một chút nói:
- Về phần tiên dược nha, thứ này cũng có thể có. Về phần kỳ tích, cũng là có thể có.
- Thật sự là có tiên dược, kỳ tích!
Lục Bạch Thu cũng không khỏi hít vào một hơi khí lạnh, lúc ấy Lý Thất Dạ để cho bệ hạ bọn họ truyền ra tin tức, nàng còn tưởng rằng đây chỉ là lời đồn mà Lý Thất Dạ muốn tung ra mà thôi.
- Đối với thần đảo bị lạc mà nói, tiên dược thì như thế nào, kỳ tích thì như thế nào, coi như là có thì so với tồn tại thần đảo bị lạc chân chính mà nói, đó cũng là thứ không đáng giá bằng!
Lý Thất Dạ nhàn nhã ung dung mà cười nói.
Nghe được lời như vậy, trong lòng Lục Bạch Thu không khỏi chấn động, tiên dược là cái gì! Đối với vô số tu sĩ mà nói, tiên dược liền là bảo vật vô giá, cho dù là đối với Đại Hiền mà nói cũng đồng dạng như vậy.
Đối với tu sĩ mà nói, mặc dù có thể cao tôi thể, có thọ dược kéo dài tính mạng, có mệnh đan trúc cơ, nhưng mà những đan dược này cũng có cực hạn, nói ví dụ như khi thọ nguyên của những đại nhân vật kia khô kiệt, bọn họ phục dụng thọ dược là có thể kéo dài sinh mệnh, sau khi phục dụng quá nhiều, thọ dược cũng sẽ không còn hiệu quả.
Vào lúc này bọn họ phải phục dụng những thần thảo bảo dược kéo dài tuổi thọ khác, trong đó tiên dược là lựa chọn tốt nhất. Hơn nữa tiên dược là vạn năng chi dược, có thể xương trắng sinh thịt, có thể kéo dài ngàn năm tuổi thọ, có thể trúc cơ cố đan...
Chỉ cần là tiên dược chân chính, bất luận là đối với người nào mà nói, đây đều là bảo vật vô giá, bất luận là ai cũng là thèm thuồng.
Sau khi Lục Bạch Thu phục hồi lại tinh thần, không khỏi hỏi:
- Trong thần đảo bị lạc tồn tại đồ vật như thế nào?
Nếu như ngay cả tiên dược cũng là mặt hàng không đáng tiền, thế gian còn có cái gì có thể đáng giá hơn so với tiên dược đây?
- Cái này sao?
Lý Thất Dạ cười cười, híp mắt nói:
- Chỉ sợ thế gian không có người nào biết, chỉ có sau khi ngươi đi lên thần đảo bị lạc rồi ngươi mới biết chính mình đối mặt với cái gì.
Vạn cổ truyền thuyết, lại có ai biết tin tức chân chính trong đó đây, lại có ai dám khẳng định tồn tại ở trong đó chứ.
Trực giác nói cho Lục Bạch Thu, Lý Thất Dạ nhất định là biết thứ gì đó, nhưng mà Lý Thất Dạ không muốn nhiều lời, nàng cũng không dám hỏi nhiều nữa.
Thời điểm bên ngoài có rất nhiều người vì thần đảo bị lạc mà huyên náo xôn xao, lúc có rất nhiều người muốn đi lên thần đảo bị lạc thì Lý Thất Dạ lại tiếp tục lưu lại ở trên đảo nhỏ, tựa như không để ý đến chuyện ở bên ngoài, cả ngày trừ tu hành ra thì không làm gì khác.
Song, ở một ngày này Tĩnh Khê quốc chủ lại mang đến một người cho Lý Thất Dạ, thời điểm đối phương còn chưa tới, Lục Bạch Thu cũng đã đem tin tức trước báo cho Lý Thất Dạ, nói:
- Hộ pháp của Thiên Lý Hà muốn tới gặp!
- Hộ pháp của Thiên Lý Hà?
Lý Thất Dạ nghe được tin tức như thế, mở mắt ra, cũng không để ở trong lòng.
Lục Bạch Thu mới vừa rồi nói cho Lý Thất Dạ, không đến một lát thì Tĩnh Khê quốc chủ liền mang theo một lão giả đi lên đảo nhỏ, đây là một Thánh Tôn, là một Tiểu Thánh Tôn.
- Lý công tử, vị này chính là Tiêu hộ pháp của Thiên Lý Hà!
Tĩnh Khê quốc chủ vội vàng giới thiệu cho Lý Thất Dạ, mặc dù vị Tiêu hộ pháp này có lẽ không mạnh hơn bao nhiêu so với Tĩnh Khê quốc chủ, nhưng mà hắn với tư cách là người đứng đầu một nước, đối với vị Tiêu hộ pháp này vẫn là hết sức cung kính.
Tĩnh Khê quốc chủ đối với một vị hộ pháp cung kính như thế, đó không phải là không có đạo lý, mặc dù hắn là nhất quốc chi chủ, nhưng mà ở trước mặt hộ pháp của Thiên Lý Hà cũng không có cái gì để tự ngạo, cũng không có cái gì tốt mà tự cao tự đại.
Thiên Lý Hà chính là một trong hai đế thống tiên môn cường đại nhất, cũng là Đế thống tiên môn duy nhất mà yêu tộc kiến tạo, Thiên Lý Hà xây dựng ở trong tay Thiên Lý tiên đế.
Phải biết rằng Thiên Lý tiên đế là một trong ba vị Tiên Đế cuối cùng của thời đại chư đế, Đạp Không tiên đế, Ngâm Thiên tiên đế, Thiên Lý tiên đế, đây là ba vị tiên đế cuối cùng của thời đại chư đế.
Có thể nói ở trong U Thánh giới, Thiên Lý tiên đế là tiên đế gần nhất so với hiện tại, mà Thiên Lý Hà là Đế thống tiên môn do Thiên Lý tiên đế sáng chế ra, có đầy đủ đế uẩn kinh người.
Đồng tời Thiên Lý tiên đế là Tiên Đế gần nhất đương thời của U Thánh giới, lực ảnh hưởng vẫn rất lớn, cho nên ở bên trong U Thánh giới mặc dù có những cổ quốc khác cường đại hơn, nhưng mà cho dù cổ quốc một môn song đế vẫn là đối với Thiên Lý Hà kiêng kỵ ba phần.
Đem so sánh với loại quái vật lớn như Thiên Lý Hà, liền là Tĩnh Khê quốc thì lại tính là cái gì, huống chi Tĩnh Khê quốc vẫn là phụ thuộc vào Thiên Lý Hà, Tĩnh Khê quốc chủ cung kính đối với Tiêu hộ pháp cũng là chuyện có thể lý giải.
- Ngươi chính là Lý Thất Dạ kia!
Tiêu hộ pháp của Thiên Lý Hà mặc dù nói không phải là loại người khoa trương bao che, nhưng mà ở trước mặt Lý Thất Dạ vẫn là tự ngạo, hắn chỉ là nhàn nhạt nhìn Lý Thất Dạ một cái, chậm rãi nói.
- Lý Thất Dạ kia?
Lý Thất Dạ cười nhạt một tiếng, nhân vật có khó lường hơn nữa hắn cũng là phong khinh vân đạm, đừng nói chỉ là một cái hộ pháp, hắn nhìn hộ pháp của Thiên Lý Hà một chút, nói:
- Ở trong người ta quen biết, thật giống như chỉ có ta là Lý Thất Dạ.
Tiêu hộ pháp nhìn Lý Thất Dạ, chậm rãi nói:
- Hôm nay bản tọa đi tứi chính là chịu sự nhờ vả của chư lão trong tông môn, cùng ngươi giải trừ hôn ước đấy!
Lúc này Tiêu hộ pháp đã đem tư thái của mình để rất tháp, ít nhất đối với hắn mà nói là như thế.
- Hôn ước, hôn ước gì?
Lý Thất Dạ không khỏi nở nụ cười.
Về phần Tĩnh Khê quốc chủ cùng Lục Bạch Thu ở bên cạnh đều không khỏi ngây ngốc một chút, đặc biệt là Tĩnh Khê quốc chủ, Tiêu hộ pháp nói muốn gặp Lý Thất Dạ, hắn còn tưởng rằng Tiêu hộ pháp chính là vì chuyện thần đảo bị lạc mà đến, vì chuyện này hắn còn không khỏi vì thế mà lo lắng, song, hiện tại vừa nghe chuyện như vậy thì hắn cũng không khỏi ngây ngốc một chút.
- Ngươi ở Phi Hoài thôn chiếm được một khối ngọc bội đúng không?
Tiêu hộ pháp trầm giọng nói:
- Chuyện này chẳng qua là hành động giận dỗi của nữ hài tử mà thôi, chỉ cần ngươi cùng Vận Trúc giải trừ hôn ước, Thiên Lý Hà chúng ta tuyệt đối sẽ không bạc đãi ngươi.
- Cái gì?
Nghe nói như thế, Tĩnh Khê quốc chủ cùng Lục Bạch Thu đều nhất thời sắc mặt đại biến, cũng không khỏi hít vào một hơi khí lạnh, nhưng lập tức ngậm miệng lại thật chặt.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
- Trên thần đảo bị lạc có cái gì vậy? Thật sự là tiên dược xuất thế, kỳ tích phủ xuống sao?
- Trên thần đảo bị lạc có cái gì?
Nghe được Lục Bạch Thu hỏi như vậy, Lý Thất Dạ không khỏi cười một chút nói:
- Về phần tiên dược nha, thứ này cũng có thể có. Về phần kỳ tích, cũng là có thể có.
- Thật sự là có tiên dược, kỳ tích!
Lục Bạch Thu cũng không khỏi hít vào một hơi khí lạnh, lúc ấy Lý Thất Dạ để cho bệ hạ bọn họ truyền ra tin tức, nàng còn tưởng rằng đây chỉ là lời đồn mà Lý Thất Dạ muốn tung ra mà thôi.
- Đối với thần đảo bị lạc mà nói, tiên dược thì như thế nào, kỳ tích thì như thế nào, coi như là có thì so với tồn tại thần đảo bị lạc chân chính mà nói, đó cũng là thứ không đáng giá bằng!
Lý Thất Dạ nhàn nhã ung dung mà cười nói.
Nghe được lời như vậy, trong lòng Lục Bạch Thu không khỏi chấn động, tiên dược là cái gì! Đối với vô số tu sĩ mà nói, tiên dược liền là bảo vật vô giá, cho dù là đối với Đại Hiền mà nói cũng đồng dạng như vậy.
Đối với tu sĩ mà nói, mặc dù có thể cao tôi thể, có thọ dược kéo dài tính mạng, có mệnh đan trúc cơ, nhưng mà những đan dược này cũng có cực hạn, nói ví dụ như khi thọ nguyên của những đại nhân vật kia khô kiệt, bọn họ phục dụng thọ dược là có thể kéo dài sinh mệnh, sau khi phục dụng quá nhiều, thọ dược cũng sẽ không còn hiệu quả.
Vào lúc này bọn họ phải phục dụng những thần thảo bảo dược kéo dài tuổi thọ khác, trong đó tiên dược là lựa chọn tốt nhất. Hơn nữa tiên dược là vạn năng chi dược, có thể xương trắng sinh thịt, có thể kéo dài ngàn năm tuổi thọ, có thể trúc cơ cố đan...
Chỉ cần là tiên dược chân chính, bất luận là đối với người nào mà nói, đây đều là bảo vật vô giá, bất luận là ai cũng là thèm thuồng.
Sau khi Lục Bạch Thu phục hồi lại tinh thần, không khỏi hỏi:
- Trong thần đảo bị lạc tồn tại đồ vật như thế nào?
Nếu như ngay cả tiên dược cũng là mặt hàng không đáng tiền, thế gian còn có cái gì có thể đáng giá hơn so với tiên dược đây?
- Cái này sao?
Lý Thất Dạ cười cười, híp mắt nói:
- Chỉ sợ thế gian không có người nào biết, chỉ có sau khi ngươi đi lên thần đảo bị lạc rồi ngươi mới biết chính mình đối mặt với cái gì.
Vạn cổ truyền thuyết, lại có ai biết tin tức chân chính trong đó đây, lại có ai dám khẳng định tồn tại ở trong đó chứ.
Trực giác nói cho Lục Bạch Thu, Lý Thất Dạ nhất định là biết thứ gì đó, nhưng mà Lý Thất Dạ không muốn nhiều lời, nàng cũng không dám hỏi nhiều nữa.
Thời điểm bên ngoài có rất nhiều người vì thần đảo bị lạc mà huyên náo xôn xao, lúc có rất nhiều người muốn đi lên thần đảo bị lạc thì Lý Thất Dạ lại tiếp tục lưu lại ở trên đảo nhỏ, tựa như không để ý đến chuyện ở bên ngoài, cả ngày trừ tu hành ra thì không làm gì khác.
Song, ở một ngày này Tĩnh Khê quốc chủ lại mang đến một người cho Lý Thất Dạ, thời điểm đối phương còn chưa tới, Lục Bạch Thu cũng đã đem tin tức trước báo cho Lý Thất Dạ, nói:
- Hộ pháp của Thiên Lý Hà muốn tới gặp!
- Hộ pháp của Thiên Lý Hà?
Lý Thất Dạ nghe được tin tức như thế, mở mắt ra, cũng không để ở trong lòng.
Lục Bạch Thu mới vừa rồi nói cho Lý Thất Dạ, không đến một lát thì Tĩnh Khê quốc chủ liền mang theo một lão giả đi lên đảo nhỏ, đây là một Thánh Tôn, là một Tiểu Thánh Tôn.
- Lý công tử, vị này chính là Tiêu hộ pháp của Thiên Lý Hà!
Tĩnh Khê quốc chủ vội vàng giới thiệu cho Lý Thất Dạ, mặc dù vị Tiêu hộ pháp này có lẽ không mạnh hơn bao nhiêu so với Tĩnh Khê quốc chủ, nhưng mà hắn với tư cách là người đứng đầu một nước, đối với vị Tiêu hộ pháp này vẫn là hết sức cung kính.
Tĩnh Khê quốc chủ đối với một vị hộ pháp cung kính như thế, đó không phải là không có đạo lý, mặc dù hắn là nhất quốc chi chủ, nhưng mà ở trước mặt hộ pháp của Thiên Lý Hà cũng không có cái gì để tự ngạo, cũng không có cái gì tốt mà tự cao tự đại.
Thiên Lý Hà chính là một trong hai đế thống tiên môn cường đại nhất, cũng là Đế thống tiên môn duy nhất mà yêu tộc kiến tạo, Thiên Lý Hà xây dựng ở trong tay Thiên Lý tiên đế.
Phải biết rằng Thiên Lý tiên đế là một trong ba vị Tiên Đế cuối cùng của thời đại chư đế, Đạp Không tiên đế, Ngâm Thiên tiên đế, Thiên Lý tiên đế, đây là ba vị tiên đế cuối cùng của thời đại chư đế.
Có thể nói ở trong U Thánh giới, Thiên Lý tiên đế là tiên đế gần nhất so với hiện tại, mà Thiên Lý Hà là Đế thống tiên môn do Thiên Lý tiên đế sáng chế ra, có đầy đủ đế uẩn kinh người.
Đồng tời Thiên Lý tiên đế là Tiên Đế gần nhất đương thời của U Thánh giới, lực ảnh hưởng vẫn rất lớn, cho nên ở bên trong U Thánh giới mặc dù có những cổ quốc khác cường đại hơn, nhưng mà cho dù cổ quốc một môn song đế vẫn là đối với Thiên Lý Hà kiêng kỵ ba phần.
Đem so sánh với loại quái vật lớn như Thiên Lý Hà, liền là Tĩnh Khê quốc thì lại tính là cái gì, huống chi Tĩnh Khê quốc vẫn là phụ thuộc vào Thiên Lý Hà, Tĩnh Khê quốc chủ cung kính đối với Tiêu hộ pháp cũng là chuyện có thể lý giải.
- Ngươi chính là Lý Thất Dạ kia!
Tiêu hộ pháp của Thiên Lý Hà mặc dù nói không phải là loại người khoa trương bao che, nhưng mà ở trước mặt Lý Thất Dạ vẫn là tự ngạo, hắn chỉ là nhàn nhạt nhìn Lý Thất Dạ một cái, chậm rãi nói.
- Lý Thất Dạ kia?
Lý Thất Dạ cười nhạt một tiếng, nhân vật có khó lường hơn nữa hắn cũng là phong khinh vân đạm, đừng nói chỉ là một cái hộ pháp, hắn nhìn hộ pháp của Thiên Lý Hà một chút, nói:
- Ở trong người ta quen biết, thật giống như chỉ có ta là Lý Thất Dạ.
Tiêu hộ pháp nhìn Lý Thất Dạ, chậm rãi nói:
- Hôm nay bản tọa đi tứi chính là chịu sự nhờ vả của chư lão trong tông môn, cùng ngươi giải trừ hôn ước đấy!
Lúc này Tiêu hộ pháp đã đem tư thái của mình để rất tháp, ít nhất đối với hắn mà nói là như thế.
- Hôn ước, hôn ước gì?
Lý Thất Dạ không khỏi nở nụ cười.
Về phần Tĩnh Khê quốc chủ cùng Lục Bạch Thu ở bên cạnh đều không khỏi ngây ngốc một chút, đặc biệt là Tĩnh Khê quốc chủ, Tiêu hộ pháp nói muốn gặp Lý Thất Dạ, hắn còn tưởng rằng Tiêu hộ pháp chính là vì chuyện thần đảo bị lạc mà đến, vì chuyện này hắn còn không khỏi vì thế mà lo lắng, song, hiện tại vừa nghe chuyện như vậy thì hắn cũng không khỏi ngây ngốc một chút.
- Ngươi ở Phi Hoài thôn chiếm được một khối ngọc bội đúng không?
Tiêu hộ pháp trầm giọng nói:
- Chuyện này chẳng qua là hành động giận dỗi của nữ hài tử mà thôi, chỉ cần ngươi cùng Vận Trúc giải trừ hôn ước, Thiên Lý Hà chúng ta tuyệt đối sẽ không bạc đãi ngươi.
- Cái gì?
Nghe nói như thế, Tĩnh Khê quốc chủ cùng Lục Bạch Thu đều nhất thời sắc mặt đại biến, cũng không khỏi hít vào một hơi khí lạnh, nhưng lập tức ngậm miệng lại thật chặt.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook