Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 546
Đại Hiền bình thường đều có phân chia cao thấp, từ thấp đến cao theo thứ tự là : Sơ thế Đại Hiền, Vấn thế Đại hiền, Bình thế Đại Hiền, Phổ thế Đại Hiền, Thịnh thế Đại Hiền.
Có thể nói, Thịnh thế Đại Hiền là đỉnh phong của Đại Hiền bình thường, nhưng mà đây còn không phải là con đường chung cực của Đại Hiền.
Sau khi một tu sĩ đạt đến Thịnh thế Đại Hiền, nếu như còn có tuhwjc lực tiếp tục đi lên, vậy thì có hai con đường có thể đi, một con đường là Thương thiên đạo, một con đường là Đại thế đạo.
Hai lại đại đạo này rất dễ phân chia, Thương thiên đạo chính là đi ra vô thượng thiên đạo của bản thân, người đi con đường này tương lai có cơ hội lấy được thiên mệnh, vấn đỉnh Tiên đế, nhưng mà Thương thiên đạo ở mỗi cái thời đại đều là vô cùng tàn khốc, mỗi một người ở thời đại này đều phải tranh đoạt thiên mệnh với vô số người khác, ở mỗi cái thời đại không biết có bao nhiêu tồn tại yêu nghiệt nghịch thiên cuối cùng chết thảm ở trên con đường Thương thiên đạo này.
Đem so sánh, người đi Đại thế đạo càng nhiều là có thể được chết già. Đại thế đạo, chỉ chính là đại thế chi đạo, không tranh giành thiên mệnh, đi về phía đỉnh phong nhất của cảnh giới Đại Hiền.
Người đi Đại thế đạo tương lai có thể kiến quốc tụ tập nội tình, đạt đến trình độ nhất định có thể mở bảng phong thần! Đặc biệt là Hiền tổ đi tới Đại thế đạo đỉnh phong truyền thuyết có thể sánh nang với Chân thần thần bí mà vô địch, thậm chí ngay cả Tiên đế cũng không dám khinh thị!
Đời sau có người đem Đại Hiền đi hai loại đại đạo này phân chia ra, đem Đại Hiền đi Thương thiên đạo xưng là Thiên Đạo Hiền, đem Đại Hiền đi Đại thế đạo xưng là Phong Thần Hiền!
Không nghi ngờ chút nào, lão tổ Hổ Khiếu tông trước mắt là một vị Đại Hiền, lão chỉ bất quá vẫn chưa đi vào Thương thiên đạo hoặc là Đại thế đạo! Hắn là một vị Đại Hiền bình thường, mặc dù đây chỉ là một vị Đại Hiền bình thường nhưng với tư cách là lão bất tử đã trần phong mai táng vô số năm tháng, với tư cách là lão tổ của một đại giáo, như cũ là để cho Thánh Tôn vì thế mà run rẩy.
- Vậy sao?
Lý Thất Dạ tiêu sái cười một tiếng, nói:
- Vậy thì đứng lên đi, cho ta xem Đại Hiền như ngươi có bao nhiêu thực lực!
Lời nói vừa dứt, đế uy tiên đế ngất trời, vào giờ khắc này tay trái của Lý Thất Dạ là Đế Tử Chuy, tay phải là Huyền Thổ Quy Côn.
- Tiên đế bảo khí!
Thời điểm khi Lý Thất Dạ trái phải xuất ra từng kiện Tiên Đế bảo khí, đế uy tiên thế đằng đằng như hảo diễm phát ra kia để cho chư thiên đều bị run rẩy, vào giờ khắc này không biết có bao nhiêu người miệng khô lưỡi rát!
- Đế Tử Chuy của Thanh Huyền cổ quốc, Huyền Thổ Quy Côn của Diêu Quang cổ quốc!
Thấy hai kiện Tiên đế bảo khí này, không biết có bao nhiêu người kính sợ vô cùng.
Có đại nhân vật đều không khỏi hung hăng nuốt vào từng ngụm nướt bọt, ở dưới Đế uy tiên thế cho dù là hai chân như nhũn ra nhưng vẫn là không ức chế được cỗ tham lam thèm thuồng này, lẩm bẩm nói:
- Tiểu quỷ này quá tà môn rồi, thế nhưng có thể giải khai được đế tỏa của Tiên đế bảo khí ở Thanh Huyền cổ quốc cùng Diêu Quang cổ quốc, đây quả thực là không thể tin nổi.
Thấy Lý Thất Dạ một mình liền có hai kiện Tiên đế bảo khí, không biết có bao nhiêu người ghen tỵ đến phát điên, trừ Đế thống tiên môn ra người nào có thể một hơi có hai kiện Tiên đế bảo khí, song, tiểu quỷ này một mình liền có hai kiện, đây làm sao không để cho người ta ghen tỵ đến phát điên chứ, càng làm cho người ta phát điên chính là tiểu quỷ này thế nhưng có thể giải khai đế tỏa trong truyền thuyết, đem Tiên đế bảo khí của người khác chiếm lấy ình dùng!
Đối mặt với Tiên đế bảo khí, coi như là lão tổ của Hổ Khiếu tông cũng không dám khinh thường, dù sao Hổ Khiếu tông không phải là Đế thống tiên môn, không có Tiên Đế bảo khí, cũng không có Tiên đế công pháp, ở trước mặt Tiên Đế bảo khí, đại giáo giống như bọn họ là đặc biệt thiệt thòi!
Lão tổ của Hổ Khiếu tông cũng trịnh trọng mà đứng lên, hai mắt mở ra, thiểm điện như vô tận bao phủ cả Hổ Khiếu tông, giờ khắc này lão tổ Hổ Khiếu tông trước mắt không còn là một lão bất tử đang hấp hối, mà là một đầu thần hổ đã thức tỉnh, lúc một đôi mắt của lão nhìn tới, ngay cả Thánh Hoàng đều là hai chân như nhũn ra.
"Oanh" một tiếng thật lớn, Đại Hiền chi uy vô địch của lão tổ Hổ Khiếu tông tàn phá thiên địa, lúc này ở sau lưng của lão xuất hiện tám đôi hổ sí, lão tựa như là một đầu bát sí thần hổ, cho dù khí huyết của lão đã khô héo, khí tức hung hãn vô địch kia của lão liền để cho Thánh Hoàng hai chân nhũn ra.
- Ta biết lão là người nào rồi!
Có người thấy sau lưng của lão tổ Hổ Khiếu tông có tám đôi hổ sí, hoảng sợ thất thanh nói:
- Lão chính là bát sí thần hổ! Ở thời đại Ngâm Thiên đại đế từng quét ngang nhất phương Đại Hiền!
Lúc này đối với rất nhiều người mà nói, lão tổ Hổ Khiếu tông trước mắt là ai cũng đã không trọng yếu, nhìn khí thế kia thì tất cả mọi người đều hiểu được, đây là một vị Đại Hiền hàng thật giá thật, đây không phải là loại lão tổ của tiểu môn tiểu phái có thể so sánh đấy!
Lúc này trên đầu của lão tổ Hổ Khiếu tông hiện lên bản mệnh chân khí của lão, đó là một cái ngân câu, ngân câu giống như treo tinh hà, lạnh lẽo chiếu rọi cửu châu, đây là một khối Tinh Hà Câu do thiên mệnh chân thạch thất đạo thiên uẩn chế tạo mà thành!
- Tiểu quỷ, có thể để cho bổn tọa vận dụng bản mệnh chân khí, đây đã là vinh hạnh của ngươi rồi!
Lúc này lão tổ Hổ Khiếu tông bễ nghễ thiên hạ, mắt nhìn xuống chúng sinh.
- Hắc, làm khó ngươi rồi, ngươi không xuất ra bản mệnh chân khí mà muốn ngăn chặn được hai kiện Tiên đế bảo khí sao?
Lý Thất Dạ cười to nói.
Sắc mặt của lão tổ Hổ Khiếu tông lạnh như băng, lành lạnh nói:
- Tiểu quỷ không biết trời cao đất rộng, ngươi thật cho là trong tay có Tiên Đế bảo khí liền vô địch thiên hạ sao? Thế gian có thể trấn áp bảo khí có rất nhiều người, nếu ngươi chỉ có thể phát huy được một hai thành uy lực của Tiên đế bảo khí, chỉ sợ hôm nay coi như là ngươi có hai kiện Tiên đế bảo khí cũng đồng dạng là tự tìm đường chết!
Lời này của lão tổ Hổ Khiếu tông ngược lại là nói không sai, nếu như ở trong tay Thánh Tôn, Thánh Hoàng không có Tiên đế bảo khí mà nói, một khi đối mặt với Tiên Đế bảo khí đó chính là đại nạn lâm đầu, Đại Hiền thì bất đồng, Đại Hiền là tồn tại thông thiên địa, cầm nhật nguyệt, bọn họ vẫn có thể thừa nhận được đả kích nhất định của Tiên Đế bảo khí, nếu không thể phát huy được uy lực cường đại của Tiên đế bảo khí, cho dù là ở trong tay có Tiên Đế bảo khí cũng sẽ bị Đại Hiền chém giết.
- Vậy ngươi liền chờ xem đi!
Lý Thất Dạ cười lớn một tiếng, trường khiếu lên, "Oanh" một tiếng, lục cung xuất hiện, lục cung của Lý Thất Dạ cũng không hóa thành cương thổ, nó chỉ là hàng ngũ bình thường mà thôi.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Có thể nói, Thịnh thế Đại Hiền là đỉnh phong của Đại Hiền bình thường, nhưng mà đây còn không phải là con đường chung cực của Đại Hiền.
Sau khi một tu sĩ đạt đến Thịnh thế Đại Hiền, nếu như còn có tuhwjc lực tiếp tục đi lên, vậy thì có hai con đường có thể đi, một con đường là Thương thiên đạo, một con đường là Đại thế đạo.
Hai lại đại đạo này rất dễ phân chia, Thương thiên đạo chính là đi ra vô thượng thiên đạo của bản thân, người đi con đường này tương lai có cơ hội lấy được thiên mệnh, vấn đỉnh Tiên đế, nhưng mà Thương thiên đạo ở mỗi cái thời đại đều là vô cùng tàn khốc, mỗi một người ở thời đại này đều phải tranh đoạt thiên mệnh với vô số người khác, ở mỗi cái thời đại không biết có bao nhiêu tồn tại yêu nghiệt nghịch thiên cuối cùng chết thảm ở trên con đường Thương thiên đạo này.
Đem so sánh, người đi Đại thế đạo càng nhiều là có thể được chết già. Đại thế đạo, chỉ chính là đại thế chi đạo, không tranh giành thiên mệnh, đi về phía đỉnh phong nhất của cảnh giới Đại Hiền.
Người đi Đại thế đạo tương lai có thể kiến quốc tụ tập nội tình, đạt đến trình độ nhất định có thể mở bảng phong thần! Đặc biệt là Hiền tổ đi tới Đại thế đạo đỉnh phong truyền thuyết có thể sánh nang với Chân thần thần bí mà vô địch, thậm chí ngay cả Tiên đế cũng không dám khinh thị!
Đời sau có người đem Đại Hiền đi hai loại đại đạo này phân chia ra, đem Đại Hiền đi Thương thiên đạo xưng là Thiên Đạo Hiền, đem Đại Hiền đi Đại thế đạo xưng là Phong Thần Hiền!
Không nghi ngờ chút nào, lão tổ Hổ Khiếu tông trước mắt là một vị Đại Hiền, lão chỉ bất quá vẫn chưa đi vào Thương thiên đạo hoặc là Đại thế đạo! Hắn là một vị Đại Hiền bình thường, mặc dù đây chỉ là một vị Đại Hiền bình thường nhưng với tư cách là lão bất tử đã trần phong mai táng vô số năm tháng, với tư cách là lão tổ của một đại giáo, như cũ là để cho Thánh Tôn vì thế mà run rẩy.
- Vậy sao?
Lý Thất Dạ tiêu sái cười một tiếng, nói:
- Vậy thì đứng lên đi, cho ta xem Đại Hiền như ngươi có bao nhiêu thực lực!
Lời nói vừa dứt, đế uy tiên đế ngất trời, vào giờ khắc này tay trái của Lý Thất Dạ là Đế Tử Chuy, tay phải là Huyền Thổ Quy Côn.
- Tiên đế bảo khí!
Thời điểm khi Lý Thất Dạ trái phải xuất ra từng kiện Tiên Đế bảo khí, đế uy tiên thế đằng đằng như hảo diễm phát ra kia để cho chư thiên đều bị run rẩy, vào giờ khắc này không biết có bao nhiêu người miệng khô lưỡi rát!
- Đế Tử Chuy của Thanh Huyền cổ quốc, Huyền Thổ Quy Côn của Diêu Quang cổ quốc!
Thấy hai kiện Tiên đế bảo khí này, không biết có bao nhiêu người kính sợ vô cùng.
Có đại nhân vật đều không khỏi hung hăng nuốt vào từng ngụm nướt bọt, ở dưới Đế uy tiên thế cho dù là hai chân như nhũn ra nhưng vẫn là không ức chế được cỗ tham lam thèm thuồng này, lẩm bẩm nói:
- Tiểu quỷ này quá tà môn rồi, thế nhưng có thể giải khai được đế tỏa của Tiên đế bảo khí ở Thanh Huyền cổ quốc cùng Diêu Quang cổ quốc, đây quả thực là không thể tin nổi.
Thấy Lý Thất Dạ một mình liền có hai kiện Tiên đế bảo khí, không biết có bao nhiêu người ghen tỵ đến phát điên, trừ Đế thống tiên môn ra người nào có thể một hơi có hai kiện Tiên đế bảo khí, song, tiểu quỷ này một mình liền có hai kiện, đây làm sao không để cho người ta ghen tỵ đến phát điên chứ, càng làm cho người ta phát điên chính là tiểu quỷ này thế nhưng có thể giải khai đế tỏa trong truyền thuyết, đem Tiên đế bảo khí của người khác chiếm lấy ình dùng!
Đối mặt với Tiên đế bảo khí, coi như là lão tổ của Hổ Khiếu tông cũng không dám khinh thường, dù sao Hổ Khiếu tông không phải là Đế thống tiên môn, không có Tiên Đế bảo khí, cũng không có Tiên đế công pháp, ở trước mặt Tiên Đế bảo khí, đại giáo giống như bọn họ là đặc biệt thiệt thòi!
Lão tổ của Hổ Khiếu tông cũng trịnh trọng mà đứng lên, hai mắt mở ra, thiểm điện như vô tận bao phủ cả Hổ Khiếu tông, giờ khắc này lão tổ Hổ Khiếu tông trước mắt không còn là một lão bất tử đang hấp hối, mà là một đầu thần hổ đã thức tỉnh, lúc một đôi mắt của lão nhìn tới, ngay cả Thánh Hoàng đều là hai chân như nhũn ra.
"Oanh" một tiếng thật lớn, Đại Hiền chi uy vô địch của lão tổ Hổ Khiếu tông tàn phá thiên địa, lúc này ở sau lưng của lão xuất hiện tám đôi hổ sí, lão tựa như là một đầu bát sí thần hổ, cho dù khí huyết của lão đã khô héo, khí tức hung hãn vô địch kia của lão liền để cho Thánh Hoàng hai chân nhũn ra.
- Ta biết lão là người nào rồi!
Có người thấy sau lưng của lão tổ Hổ Khiếu tông có tám đôi hổ sí, hoảng sợ thất thanh nói:
- Lão chính là bát sí thần hổ! Ở thời đại Ngâm Thiên đại đế từng quét ngang nhất phương Đại Hiền!
Lúc này đối với rất nhiều người mà nói, lão tổ Hổ Khiếu tông trước mắt là ai cũng đã không trọng yếu, nhìn khí thế kia thì tất cả mọi người đều hiểu được, đây là một vị Đại Hiền hàng thật giá thật, đây không phải là loại lão tổ của tiểu môn tiểu phái có thể so sánh đấy!
Lúc này trên đầu của lão tổ Hổ Khiếu tông hiện lên bản mệnh chân khí của lão, đó là một cái ngân câu, ngân câu giống như treo tinh hà, lạnh lẽo chiếu rọi cửu châu, đây là một khối Tinh Hà Câu do thiên mệnh chân thạch thất đạo thiên uẩn chế tạo mà thành!
- Tiểu quỷ, có thể để cho bổn tọa vận dụng bản mệnh chân khí, đây đã là vinh hạnh của ngươi rồi!
Lúc này lão tổ Hổ Khiếu tông bễ nghễ thiên hạ, mắt nhìn xuống chúng sinh.
- Hắc, làm khó ngươi rồi, ngươi không xuất ra bản mệnh chân khí mà muốn ngăn chặn được hai kiện Tiên đế bảo khí sao?
Lý Thất Dạ cười to nói.
Sắc mặt của lão tổ Hổ Khiếu tông lạnh như băng, lành lạnh nói:
- Tiểu quỷ không biết trời cao đất rộng, ngươi thật cho là trong tay có Tiên Đế bảo khí liền vô địch thiên hạ sao? Thế gian có thể trấn áp bảo khí có rất nhiều người, nếu ngươi chỉ có thể phát huy được một hai thành uy lực của Tiên đế bảo khí, chỉ sợ hôm nay coi như là ngươi có hai kiện Tiên đế bảo khí cũng đồng dạng là tự tìm đường chết!
Lời này của lão tổ Hổ Khiếu tông ngược lại là nói không sai, nếu như ở trong tay Thánh Tôn, Thánh Hoàng không có Tiên đế bảo khí mà nói, một khi đối mặt với Tiên Đế bảo khí đó chính là đại nạn lâm đầu, Đại Hiền thì bất đồng, Đại Hiền là tồn tại thông thiên địa, cầm nhật nguyệt, bọn họ vẫn có thể thừa nhận được đả kích nhất định của Tiên Đế bảo khí, nếu không thể phát huy được uy lực cường đại của Tiên đế bảo khí, cho dù là ở trong tay có Tiên Đế bảo khí cũng sẽ bị Đại Hiền chém giết.
- Vậy ngươi liền chờ xem đi!
Lý Thất Dạ cười lớn một tiếng, trường khiếu lên, "Oanh" một tiếng, lục cung xuất hiện, lục cung của Lý Thất Dạ cũng không hóa thành cương thổ, nó chỉ là hàng ngũ bình thường mà thôi.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook