Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 507
Trên Thế Giới Thụ, một người, một chiếc xe nhỏ đến tội, tựa một giọt nước trong biển rộng. Một gốc Thế Giới Thụ lớn hơn cả nhân hoàng giới.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, khi tứ chiến đồng xa chạy nhanh, bốn con ngựa đồng biến thành bốn dòng nước, cất vó lấp lánh ánh đồng, chỉ để lại ánh sáng chảy xuôi. Bốn con ngựa đồng đạp trên thân cây để lại dấu móng ngực sâu như khắc ấn ký.
Từ trên trời Thế Giới Thụ giáng xuống trấn áp, bốn con ngựa đồng gánh chịu sức nặng trăm vạn thần nhạc vẫn chạy nhanh. Mỗi vó đạp xuống có thể đạp nát mặt đất. Da cây Thế Giới Thụ cứng rắn biết bao, cứng hơn thần thiết gấp vô số lần, không bị tổn thương chút nào. Nhưng khi bốn con ngựa đồng chạy nhanh để lại dấu móng ngựa chứng minh sức mạnh trấn áp cường đại cỡ nào.
Thấy bốn con ngựa đồng để lại dấu chân, tiếng nổ ầm ầm, Băng Ngữ Hạ, Lý Sương Nhan, Trần Bảo Kiều rung động. Đổi lại bọn họ bị trấn áp thế này không thể chạy nhanh nổi, xe ngựa đồng này tuyệt đối là thần vật trên đời hiếm có.
Không biết tứ chiến đồng xa chạy nhanh được bao lâu, áp lực ngày càng mạnh. Bốn con ngựa đồng càng chạy lên trên thì dị tượng xuất hiện càng nhiều. Bốn con ngựa đồng đụng vỡ hư không, đánh nát vách sao, xé mở áp lực. Trong phút chốc hư không vách sao vỡ vụn, mảnh nhỏ bay đầy trời.
Bốn bốn con ngựa đồng đụng vỡ hư không, đánh bại áp lực, tiếng sấm không dứt, tia chớp quanh quẩn như trời giáng trừng phạt muốn diệt bốn con ngựa đồng.
Nhưng bốn con ngựa đồng nghịch thiên đến khó tin, toàn thân tỏa ánh sáng đồng tựa chiến mã cường đại vô địch nhât trần đời. Mặc cho trời sáng sấm chớp bốn con ngựa đồng vẫn chạy nhanh, đụng vỡ sấm, đánh gãy tia chớp.
Thấy cảnh tượng đó, đám người Băng Ngữ Hạ, Trì Tiểu Điệp chấn động. Đây là đối kháng trừng phạt từ trên trời giáng xuống, đối kháng Thế Giới Thụ trấn áp. Đổi lại bọn họ không có thực lực như vậy. Đừng nói là bọn họ, xem như thánh tôn, thánh hoàng giá lâm cũng không chống lại được, nhưng bốn bốn con ngựa đồng đã làm.
Băng Ngữ Hạ thẫn thờ, nhỏ giọng nói:
- Tứ chiến đồng xa, tồn tại truyền thuyết.
Băng Ngữ Hạ nghĩ đến một truyền thuyết, một truyền thuyết ghi chép trong Băng Vũ cung. Truyền thuyết đó ghi trong quyển trục của tổ sư Băng Vũ tiên đế, là bí mật của Băng Vũ cung, các đời chỉ truyền nhân được đọc.
Không biết tứ chiến đồng xa chạy bao lâu, càng lên trên càng chạy nhanh. Áp lực các ngươi càng lúc càng mạnh mẽ, bốn con ngựa đồng không chịu nổi, tốc độ bắt đầu chậm lại.
Lý Thất Dạ trầm giọng quát:
- Lên!
Lý Thất Dạ phun chân ngôn, kết bảo ấn vỗ tứ chiến đồng xa.
Ầm!!!
Vang tiếng nổ điếc tai, tứ chiến đồng xa bộc phát thần uy vô địch. Trong khoảnh khắc này tứ chiến đồng xa cho cảm giác như thần thánh vô thượng sống dậy, chân long phóng lên cao, Bạch Hổ lao nhanh, thần hoàng bay lượn, kỳ lân đạp trời.
Trong khoảnh khắc đó, bốn thần thú khắc trên tứ chiến đồng xa bay ra, tư thế vô địch xé rách trời giáng áp lực. Bốn con ngựa đồng được bốn thần thú giúp đỡ phấn chân tinh thần cất vó chạy như điên, tốc độ nhanh trở lại.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Thiên địa ầm vang, vạn pháp vỡ, tất cả trấn áp trên đời không chịu nổi tứ chiến đồng xa xé rách.
Đừng nói đám người Trì Tiểu Điệp, nhân tộc, dù là hóm Băng Ngữ Hạ, Lý Sương Nhan, Trần Bảo Kiều cũng nhìn ngây người. Bọn họ cảm thấy bốn thần thú sống dậy, tứ chiến đồng xa bộc phát ra uy lực tuyệt đối không thua gì tiên đế chân khí!
Trì Tiểu Điệp có thấy tứ chiến đồng xa nhưng chưa từng nghĩ nó sẽ thần uy vô địch như vậy. Khi bốn thần thú bộc phát, dường như trong cửu thiên thập địa không ai trấn áp được nó.
Tư Không Thâu Thiên ngây người nhỏ giọng nói:
- Có báu vật này còn sợ gì tiên đế bảo khí?
Tiểu Nê Thu cười gian:
- Tiên đế bảo khí có là gì? Chiếc xe của công tử độc nhất thiên hạ, nhớ năm xưa đồng xa xuất hiện . . .
Bốp!
Lý Thất Dạ chưa nói hết bị Lý Thất Dạ cốc đầu, nó ngoan ngoãn im miệng ngay.
Băng Ngữ Hạ chấn động nói:
- Tiểu quỷ, ngươi có báu vật như vậy tại sao hôm đó làm bộ làm tịch? Đối diện đám Diệu Quang Cự Tử, ngươi dùng báu vật này oanh giết bọn họ là xong.
Người không biết hàng cũng hiểu thần uy của tứ chiến đồng xa không thua gì tiên đế chân khí!
Lý Thất Dạ vuốt ve tứ chiến đồng xa:
- Bọn họ không xứng ta dùng bảo xa này. Nó có sự sống, lần này leo lên Thế Giới Thụ hao tổn rất lớn cho bảo xa. Cửu thiên thập địa, lục đạo bát hoang, nếu nói trên thế giới có báu vật gì có thể chở nhiều người lên đỉnh Thế Giới Thụ thì khó tìm ra ba món.
Lý Thất Dạ liếc Băng Ngữ Hạ:
- Tiểu muội, tuy nàng có nhiều báu vật nhưng hy vọng lên đỉnh rất nhỏ, ta mang nàng đi có thể nói đã đủ tình đủ nghĩa với Băng Vũ cung.
Tứ chiến đồng xa của Lý Thất Dạ đương nhiên vô địch, năm xưa tứ chiến đồng xa theo hắn chinh chiến cửu thiên thập địa. Trong thời đại hắc ám nhất, Lý Thất Dạ ngạo nghễ phá hoại lung tung, cuối cùng uqét hết hắc ám đi, thần xa có công lao rất lớn trong đó.
Nếu không phải năm xưa một thần tướng dưới tay đi theo Lý Thất Dạ chinh chiến qua vô số chiến dịch, lập chiến công hiển hách, trong trận chiến cuối cùng huyết chiến đến cuối và chết trận, nghĩ công lao vất vả đó thì Lý Thất Dạ đã không tặng tứ chiến đồng xa cho nữ nhi của thần tướng.
Tứ chiến đồng xa không phải báu vật, nói chính xác hơn là thứ có sinh mệnh. Nên Lý Thất Dạ không tùy tiện sử dụng, nếu hắn phát huy uy lực mạnh nhất của tứ chiến đồng xa sẽ hao tổn rất lớn cho nó.
Băng Ngữ Hạ mỉm cười nói:
- Ha ha, cho nên vì cảm ơn ngươi, ta giới thiệu Sơ Vân tỷ tỷ cho ngươi đây.
Băng Ngữ Hạ nói làm mặt Diệp Sơ Vân nóng ran, nàng cúi gằm mặt, trang nhã đoan trang, muốn nói lại thôi, thật là quyến rũ.
Bốp!
Lý Thất Dạ vỗ mông Lý Thất Dạ, nói:
- Tiểu muội, đừng suốt ngày làm kiểu đó với ta, không thì ta sẽ bắt nàng về nhà ấm giường!
Băng Ngữ Hạ vừa tức vừa giận:
- Tiểu quỷ!
Băng Ngữ Hạ đạp Lý Thất Dạ một cái, giận dữ nói:
- Sau này còn phi lễ ta thì ta không để yên cho ngươi!
Lý Thất Dạ liếc Băng Ngữ Hạ, bình tĩnh nói:
- Chẳng lẽ nàng là nam sao? Bỗng nhiên biến thành ta phi lễ nàng?
Băng Ngữ Hạ tức giận không nói nên lời, trợn tròn mắt trừng Lý Thất Dạ. Trần Bảo Kiều nhoẻn miệng cười. Lý Sương Nhan lạnh băng cũng mỉm cười. Trì Tiểu Điệp muốn cười nhưng cố nén.
Tư Không Thâu Thiên, Nam Hoài Nhân, Tiểu Nê Thu thì tụ tập chung một chỗ làm bộ như không thấy gì.
Ầm!!!
Thật lâu sau tứ chiến đồng xa nhảy lên cao như cá lao ra khỏi mặt nước. Cảm giác như trời ặc chim bay, biển rộng cho cá lội.
Không biết chạy đi bao lâu, bao xa, rốt cuộc tứ chiến đồng xa nhảy lên đỉnh Thế Giới Thụ.
Lúc này bốn con ngựa đồng, bốn thần thú cực kỳ mệt mỏi. Ánh sáng bốn con ngựa đồng lu mờ, bốn thần thú ánh sáng yếu ớt. Bốn con ngựa đồng ướt đẫm mồ hôi, giọt mồ hôi đồng. Đám người Băng Ngữ Hạ thế mới hiểu Lý Thất Dạ nói đúng thật, tứ chiến đồng xa là vật có mạng sống.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, khi tứ chiến đồng xa chạy nhanh, bốn con ngựa đồng biến thành bốn dòng nước, cất vó lấp lánh ánh đồng, chỉ để lại ánh sáng chảy xuôi. Bốn con ngựa đồng đạp trên thân cây để lại dấu móng ngực sâu như khắc ấn ký.
Từ trên trời Thế Giới Thụ giáng xuống trấn áp, bốn con ngựa đồng gánh chịu sức nặng trăm vạn thần nhạc vẫn chạy nhanh. Mỗi vó đạp xuống có thể đạp nát mặt đất. Da cây Thế Giới Thụ cứng rắn biết bao, cứng hơn thần thiết gấp vô số lần, không bị tổn thương chút nào. Nhưng khi bốn con ngựa đồng chạy nhanh để lại dấu móng ngựa chứng minh sức mạnh trấn áp cường đại cỡ nào.
Thấy bốn con ngựa đồng để lại dấu chân, tiếng nổ ầm ầm, Băng Ngữ Hạ, Lý Sương Nhan, Trần Bảo Kiều rung động. Đổi lại bọn họ bị trấn áp thế này không thể chạy nhanh nổi, xe ngựa đồng này tuyệt đối là thần vật trên đời hiếm có.
Không biết tứ chiến đồng xa chạy nhanh được bao lâu, áp lực ngày càng mạnh. Bốn con ngựa đồng càng chạy lên trên thì dị tượng xuất hiện càng nhiều. Bốn con ngựa đồng đụng vỡ hư không, đánh nát vách sao, xé mở áp lực. Trong phút chốc hư không vách sao vỡ vụn, mảnh nhỏ bay đầy trời.
Bốn bốn con ngựa đồng đụng vỡ hư không, đánh bại áp lực, tiếng sấm không dứt, tia chớp quanh quẩn như trời giáng trừng phạt muốn diệt bốn con ngựa đồng.
Nhưng bốn con ngựa đồng nghịch thiên đến khó tin, toàn thân tỏa ánh sáng đồng tựa chiến mã cường đại vô địch nhât trần đời. Mặc cho trời sáng sấm chớp bốn con ngựa đồng vẫn chạy nhanh, đụng vỡ sấm, đánh gãy tia chớp.
Thấy cảnh tượng đó, đám người Băng Ngữ Hạ, Trì Tiểu Điệp chấn động. Đây là đối kháng trừng phạt từ trên trời giáng xuống, đối kháng Thế Giới Thụ trấn áp. Đổi lại bọn họ không có thực lực như vậy. Đừng nói là bọn họ, xem như thánh tôn, thánh hoàng giá lâm cũng không chống lại được, nhưng bốn bốn con ngựa đồng đã làm.
Băng Ngữ Hạ thẫn thờ, nhỏ giọng nói:
- Tứ chiến đồng xa, tồn tại truyền thuyết.
Băng Ngữ Hạ nghĩ đến một truyền thuyết, một truyền thuyết ghi chép trong Băng Vũ cung. Truyền thuyết đó ghi trong quyển trục của tổ sư Băng Vũ tiên đế, là bí mật của Băng Vũ cung, các đời chỉ truyền nhân được đọc.
Không biết tứ chiến đồng xa chạy bao lâu, càng lên trên càng chạy nhanh. Áp lực các ngươi càng lúc càng mạnh mẽ, bốn con ngựa đồng không chịu nổi, tốc độ bắt đầu chậm lại.
Lý Thất Dạ trầm giọng quát:
- Lên!
Lý Thất Dạ phun chân ngôn, kết bảo ấn vỗ tứ chiến đồng xa.
Ầm!!!
Vang tiếng nổ điếc tai, tứ chiến đồng xa bộc phát thần uy vô địch. Trong khoảnh khắc này tứ chiến đồng xa cho cảm giác như thần thánh vô thượng sống dậy, chân long phóng lên cao, Bạch Hổ lao nhanh, thần hoàng bay lượn, kỳ lân đạp trời.
Trong khoảnh khắc đó, bốn thần thú khắc trên tứ chiến đồng xa bay ra, tư thế vô địch xé rách trời giáng áp lực. Bốn con ngựa đồng được bốn thần thú giúp đỡ phấn chân tinh thần cất vó chạy như điên, tốc độ nhanh trở lại.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Thiên địa ầm vang, vạn pháp vỡ, tất cả trấn áp trên đời không chịu nổi tứ chiến đồng xa xé rách.
Đừng nói đám người Trì Tiểu Điệp, nhân tộc, dù là hóm Băng Ngữ Hạ, Lý Sương Nhan, Trần Bảo Kiều cũng nhìn ngây người. Bọn họ cảm thấy bốn thần thú sống dậy, tứ chiến đồng xa bộc phát ra uy lực tuyệt đối không thua gì tiên đế chân khí!
Trì Tiểu Điệp có thấy tứ chiến đồng xa nhưng chưa từng nghĩ nó sẽ thần uy vô địch như vậy. Khi bốn thần thú bộc phát, dường như trong cửu thiên thập địa không ai trấn áp được nó.
Tư Không Thâu Thiên ngây người nhỏ giọng nói:
- Có báu vật này còn sợ gì tiên đế bảo khí?
Tiểu Nê Thu cười gian:
- Tiên đế bảo khí có là gì? Chiếc xe của công tử độc nhất thiên hạ, nhớ năm xưa đồng xa xuất hiện . . .
Bốp!
Lý Thất Dạ chưa nói hết bị Lý Thất Dạ cốc đầu, nó ngoan ngoãn im miệng ngay.
Băng Ngữ Hạ chấn động nói:
- Tiểu quỷ, ngươi có báu vật như vậy tại sao hôm đó làm bộ làm tịch? Đối diện đám Diệu Quang Cự Tử, ngươi dùng báu vật này oanh giết bọn họ là xong.
Người không biết hàng cũng hiểu thần uy của tứ chiến đồng xa không thua gì tiên đế chân khí!
Lý Thất Dạ vuốt ve tứ chiến đồng xa:
- Bọn họ không xứng ta dùng bảo xa này. Nó có sự sống, lần này leo lên Thế Giới Thụ hao tổn rất lớn cho bảo xa. Cửu thiên thập địa, lục đạo bát hoang, nếu nói trên thế giới có báu vật gì có thể chở nhiều người lên đỉnh Thế Giới Thụ thì khó tìm ra ba món.
Lý Thất Dạ liếc Băng Ngữ Hạ:
- Tiểu muội, tuy nàng có nhiều báu vật nhưng hy vọng lên đỉnh rất nhỏ, ta mang nàng đi có thể nói đã đủ tình đủ nghĩa với Băng Vũ cung.
Tứ chiến đồng xa của Lý Thất Dạ đương nhiên vô địch, năm xưa tứ chiến đồng xa theo hắn chinh chiến cửu thiên thập địa. Trong thời đại hắc ám nhất, Lý Thất Dạ ngạo nghễ phá hoại lung tung, cuối cùng uqét hết hắc ám đi, thần xa có công lao rất lớn trong đó.
Nếu không phải năm xưa một thần tướng dưới tay đi theo Lý Thất Dạ chinh chiến qua vô số chiến dịch, lập chiến công hiển hách, trong trận chiến cuối cùng huyết chiến đến cuối và chết trận, nghĩ công lao vất vả đó thì Lý Thất Dạ đã không tặng tứ chiến đồng xa cho nữ nhi của thần tướng.
Tứ chiến đồng xa không phải báu vật, nói chính xác hơn là thứ có sinh mệnh. Nên Lý Thất Dạ không tùy tiện sử dụng, nếu hắn phát huy uy lực mạnh nhất của tứ chiến đồng xa sẽ hao tổn rất lớn cho nó.
Băng Ngữ Hạ mỉm cười nói:
- Ha ha, cho nên vì cảm ơn ngươi, ta giới thiệu Sơ Vân tỷ tỷ cho ngươi đây.
Băng Ngữ Hạ nói làm mặt Diệp Sơ Vân nóng ran, nàng cúi gằm mặt, trang nhã đoan trang, muốn nói lại thôi, thật là quyến rũ.
Bốp!
Lý Thất Dạ vỗ mông Lý Thất Dạ, nói:
- Tiểu muội, đừng suốt ngày làm kiểu đó với ta, không thì ta sẽ bắt nàng về nhà ấm giường!
Băng Ngữ Hạ vừa tức vừa giận:
- Tiểu quỷ!
Băng Ngữ Hạ đạp Lý Thất Dạ một cái, giận dữ nói:
- Sau này còn phi lễ ta thì ta không để yên cho ngươi!
Lý Thất Dạ liếc Băng Ngữ Hạ, bình tĩnh nói:
- Chẳng lẽ nàng là nam sao? Bỗng nhiên biến thành ta phi lễ nàng?
Băng Ngữ Hạ tức giận không nói nên lời, trợn tròn mắt trừng Lý Thất Dạ. Trần Bảo Kiều nhoẻn miệng cười. Lý Sương Nhan lạnh băng cũng mỉm cười. Trì Tiểu Điệp muốn cười nhưng cố nén.
Tư Không Thâu Thiên, Nam Hoài Nhân, Tiểu Nê Thu thì tụ tập chung một chỗ làm bộ như không thấy gì.
Ầm!!!
Thật lâu sau tứ chiến đồng xa nhảy lên cao như cá lao ra khỏi mặt nước. Cảm giác như trời ặc chim bay, biển rộng cho cá lội.
Không biết chạy đi bao lâu, bao xa, rốt cuộc tứ chiến đồng xa nhảy lên đỉnh Thế Giới Thụ.
Lúc này bốn con ngựa đồng, bốn thần thú cực kỳ mệt mỏi. Ánh sáng bốn con ngựa đồng lu mờ, bốn thần thú ánh sáng yếu ớt. Bốn con ngựa đồng ướt đẫm mồ hôi, giọt mồ hôi đồng. Đám người Băng Ngữ Hạ thế mới hiểu Lý Thất Dạ nói đúng thật, tứ chiến đồng xa là vật có mạng sống.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook