Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 505
Thấy Lý Sương Nhan, Trần Bảo Kiều, Băng Ngữ Hạ khép quạt lại, bộ dáng phong lưu phóng khoáng, trọc thế công tử.
- Ô, hai vị tỷ tỷ thật xinh đẹp động lòng người.
Băng Ngữ Hạ cười nói:
- Hai vị tỷ tỷ xinh đẹp tuyệt trần làm ta nhìn mà tim đập nhanh . . .
Bốp!
Băng Ngữ Hạ chưa nói hết câu đã bị Lý Thất Dạ vỗ mông.
Lý Thất Dạ cười mắng:
- Tiểu muội, đừng chĩa mục tiêu vào nữ nhân bên cạnh ta, coi chừng ta lột đồ nàng ra.
Lý Thất Dạ nói hạ lưu, bá đạo làm nhiều người hút ngụm khí lạnh. Đấy là truyền nhân của Băng Vũ cung, cửu cung vô thượng thánh! Đương thời không ai dám cợt nhả với Băng Ngữ Hạ như vậy.
Mặt Băng Ngữ Hạ đỏ rực, nhảy dựng lên, trợn to mắt nói:
- Tiểu quỷ, ngươi dám đụng vào một sợi lông của ta nữa là ta chặt hai tay ngươi!
Băng Ngữ Hạ tức giận ngực phập phồng.
Trần Bảo Kiều đứng sau lưng Lý Thất Dạ, nhoẻn miệng cười nói:
- Nếu đối địch với công tử thì kết cuộc sẽ rất thảm.
Trần Bảo Kiều là hồng nhan họa thủy, quyến rũ yêu diễm, tuyệt thế vô song. Khi Trần Bảo Kiều nhoẻn miệng cười khuynh đảo chúng sinh, làm người ta thần hồn điên đảo, mắt nhìn đăm đăm.
Nhiều đôi mắt xanh lè nhìn làm Trần Bảo Kiều ngừng cười, dù vậy nàng vẫn rất quyến rũ.
Lý Thất Dạ mặc kệ Băng Ngữ Hạ tức giận, hắn đứng dậy liếc Tiên nữ Mai Tố Dao, Thần nhân Cơ Không Vô Địch.
Lý Thất Dạ bình tĩnh nói:
- Nếu các người đã tìm đến đây hì có biết đó là thứ gì không?
Thần nhân Cơ Không Vô Địch trầm giọng nói:
- Kỳ ngộ lớn ở đây!
Thần nhân Cơ Không Vô Địch mở miệng, đại đạo ngân cùng như trời giáng thần chỉ, khiến người kính sợ.
Đôi mắt trong trẻo không dính bụi trần của Tiên nữ Mai Tố Dao nhìn thẳng Lý Thất Dạ:
- Suy nghĩ của ta chắc giống như Lý huynh, nếu ta không tính sai thì đó là Thế Giới Thụ.
Lý Thất Dạ khen Mai Tố Dao:
- Hay cho Trường Hà tông, lợi hại.
Rất ít người biết Thế Giới Thụ là gì, nhưng Thần nhân Cơ Không Vô Địch nghe đến Thế Giới Thụ thì con ngươi co rút, tinh thần tập trung.
Ầm!!!
Vang tiếng nổ điếc tai, Lý Thất Dạ giẫm một cước, ngọn núi thấp lùn vỡ ra.
Ong ong ong ong ong!
Một quả cầu ánh sáng hiện ra trước mắt mọi người.
Trong ngọn núi thấp lùn nứt ra có một quả cầu ánh sáng to lớn. Mọi người thấy bên trong quả cầu ánh sáng có một gốc cây to, cây sừng sững tại đó, ngân hà quanh quẩn, trời trăng bay ra từ đó. Quả cầu ánh sáng không lớn nhưng khi mọi người nhìn cái cây kia đều cảm thấy đó là cây lớn nhất trần đời. Đám người có ảo giác cây này có thể chống trời, che lấp mặt đất.
Mai Tố Dao nhìn cây to kia, rung động nhỏ giọng nói:
- Thế Giới Thụ!
Thần nhân Cơ Không Vô Địch biến sắc mặt nói:
- Truyền thuyết Hạo Hải tiên đế từng leo lên Thế Giới Thụ.
Nhiều người nghe lời Thần nhân Cơ Không Vô Địch nói đều chấn động, mắt sáng rực.
Ầm!!!
Vang tiếng nổ điếc tai, có người xông lên đập mạnh vào quả cầu ánh sáng sau đó bật ngược trở lại.
Thì ra có người nghe nói Hạo Hải tiên đế từng leo lên Thế Giới Thụ, tin tức làm mọi người tim đập nhanh, người có phản ứng nhanh nhất xông lên ngay. Gã muốn mình là người đầu tiên giành lây cơ duyên lớn, nhưng muốn trèo lên Thế Giới Thụ không dễ dàng. Gã đụng vào quả cầu ánh sáng, bị đánh bật về.
- Đây chỉ là ảnh chiếu.
Tiên nữ Mai Tố Dao mở miệng nói:
- Môn hộ là lối vào thời không thay đổi, có lực lượng cường đại không gì sánh kịp tụ tập, nếu không có bí bảo thì không thể đi vào thời không biến đổi.
Có người không tin tà, hét to một tiếng:
- Mở!
Người đó cầm một vũ khí đại hiền đánh tới.
Ầm!!!
Người đó hét thảm bị đẩy ra.
Trong phút chốc nhiều người hăm hở thử nghiệm.
- Mở cho ta!
Đám người ra tay muốn mở quả cầu ánh sáng để xông vào, nhưng kết quả tập thể văng ra hết.
nhân vật như Lý Thất Dạ, Mai Tố Dao, Cơ Không Vô Địch thì không vội vã, bình tĩnh ngắm Thế Giới Thụ trong quả cầu ánh sáng.
Nhiều người thử nghiệm và thất bại, đám người còn lại biến sắc mặt. Đệ tử thiên tài xuất thân từ đại giáo cường quốc xoay người đi ngay.
Bọn họ đi không phải vì bỏ cuộc mà kéo viện binh đến. Thấy nhiều người thử nghiệm thất bại, bọn họ hiểu rằng không thể dùng sức mạnh phá vỡ quả cầu ánh sáng. Như Tiên nữ Mai Tố Dao nói, phải dùng bí bảo mới đi vào thời không biến đổi được.
Không ai muốn bỏ qua Thế Giới Thụ. Dù là đại giáo cường quốc nào, một khi nghe nói Thế Giới Thụ là tuyệt đối không từ bo cơ duyên như thế, sẽ quay về mời báu vật trấn tộc, binh trấn tộc, khí trấn tộc ra.
Đối với nhiều đại giáo cường quốc, không đến phút khó khăn không dễ dàng mời báu vật trấn tộc ra, nhưng Thế Giới Thụ xuất thế thì các đại giáo cường quốc bất chấp.
Năm xưa Hạo Hải tiên đế leo lên Thế Giới Thụ, chuyện kế tiếp thì mọi người đều biết. Hạo Hải tiên đế chịu tải thiên mệnh, thành tựu tiên đế, khai sáng Thiên Đế môn kỳ tích vạn cổ.
Có ai không hy vọng trở thành Hạo Hải tiên đế? Có trưởng bối môn phái nào không mong tông môn của mình trở thành truyền thừa kỳ tích vạn cổ giống như Thiên Đế môn?
Khi nhiều người thất bại thì koai thử nữa, đa số xoay người đi ngay, muốn mời tổ khí đến. Người không có tổ khí vội tìm người bàn bạc xem có thể hợp tác với nhau không.
Lý Thất Dạ đứng lặng, liếc Băng Ngữ Hạ:
- Tiểu muội, trên đời không có bữa cơm miễn phí. Ta mang hai người miễn phí leo lên Thế Giới Thụ, bây giờ là lúc nàng biểu hiện.
Thế Giới Thụ, đây là kỳ ngộ lớn biết bao. Đổi lại người khác sẽ không muốn chia sẻ cùng ai. Lý Thất Dạ có năng lực mở môn hộ, hắn mang theo Băng Ngữ Hạ không phải vì nàng cầm báu vật trấn cung Băng Vũ cung mà thưởng thức nàng. Mỗi lần nhìn Băng Ngữ Hạ là Lý Thất Dạ nhớ đến Băng Vũ tiên đế.
Băng Ngữ Hạ luôn bất cần đời lúc này thu giấu tinh thần, hít sâu. Băng Ngữ Hạ chậm rãi lấy một vật ấn vào thời không biến đổi.
Băng Ngữ Hạ trầm giọng quát:
- Mở!
Báu vật Băng Ngữ Hạ ấn vào thời không biến đổi là một môn hộ cổ xưa. Môn hộ không lớn, to cỡ bàn tay. Khi môn hộ ấn vào thời không biến đổi, Băng Ngữ Hạ huyết khí như hồng, cửu thiên mệnh cung xuất hiện, mệnh cung mở ra. Vô tận đạo văn rơi xuống, đạo văn như biển cả bao phủ môn hộ to cỡ bàn tay.
Mai Tố Dao xuất thân từ Trường Hà tông nhìn thấy môn hộ to cỡ bàn tay, cảm thán rằng:
- Tiệt Thiên Môn, báu vật trấn cung Băng Vũ cung!
Thần nhân Cơ Không Vô Địch nhìn môn hộ nhỏ, đôi mắt sâu thẳm:
- Tiệt Thiên Môn!
Người không biết thứ đó là gì thì lấy làm lạ. Báu vật trấn cung Băng Vũ cung nên là bản mệnh chân khí của Băng Vũ tiên đế mới đúng, tại sao lại là Tiệt Thiên Môn chưa từng nghe nói?
Báu vật trấn cung Băng Vũ cung đúng là không phải bản mệnh chân khí của Băng Vũ tiên đế mà là Tiệt Thiên Môn. Lai lịch của Tiệt Thiên Môn cực kỳ bí ẩn, chư lão Băng Vũ cung cũng không nói rõ được. Hậu nhân Băng Vũ cung chỉ biết Băng Vũ tiên đế từ ngoại vực đem Tiệt Thiên Môn về, cụ thể làm sao lấy được thì người đời sau không biết.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
- Ô, hai vị tỷ tỷ thật xinh đẹp động lòng người.
Băng Ngữ Hạ cười nói:
- Hai vị tỷ tỷ xinh đẹp tuyệt trần làm ta nhìn mà tim đập nhanh . . .
Bốp!
Băng Ngữ Hạ chưa nói hết câu đã bị Lý Thất Dạ vỗ mông.
Lý Thất Dạ cười mắng:
- Tiểu muội, đừng chĩa mục tiêu vào nữ nhân bên cạnh ta, coi chừng ta lột đồ nàng ra.
Lý Thất Dạ nói hạ lưu, bá đạo làm nhiều người hút ngụm khí lạnh. Đấy là truyền nhân của Băng Vũ cung, cửu cung vô thượng thánh! Đương thời không ai dám cợt nhả với Băng Ngữ Hạ như vậy.
Mặt Băng Ngữ Hạ đỏ rực, nhảy dựng lên, trợn to mắt nói:
- Tiểu quỷ, ngươi dám đụng vào một sợi lông của ta nữa là ta chặt hai tay ngươi!
Băng Ngữ Hạ tức giận ngực phập phồng.
Trần Bảo Kiều đứng sau lưng Lý Thất Dạ, nhoẻn miệng cười nói:
- Nếu đối địch với công tử thì kết cuộc sẽ rất thảm.
Trần Bảo Kiều là hồng nhan họa thủy, quyến rũ yêu diễm, tuyệt thế vô song. Khi Trần Bảo Kiều nhoẻn miệng cười khuynh đảo chúng sinh, làm người ta thần hồn điên đảo, mắt nhìn đăm đăm.
Nhiều đôi mắt xanh lè nhìn làm Trần Bảo Kiều ngừng cười, dù vậy nàng vẫn rất quyến rũ.
Lý Thất Dạ mặc kệ Băng Ngữ Hạ tức giận, hắn đứng dậy liếc Tiên nữ Mai Tố Dao, Thần nhân Cơ Không Vô Địch.
Lý Thất Dạ bình tĩnh nói:
- Nếu các người đã tìm đến đây hì có biết đó là thứ gì không?
Thần nhân Cơ Không Vô Địch trầm giọng nói:
- Kỳ ngộ lớn ở đây!
Thần nhân Cơ Không Vô Địch mở miệng, đại đạo ngân cùng như trời giáng thần chỉ, khiến người kính sợ.
Đôi mắt trong trẻo không dính bụi trần của Tiên nữ Mai Tố Dao nhìn thẳng Lý Thất Dạ:
- Suy nghĩ của ta chắc giống như Lý huynh, nếu ta không tính sai thì đó là Thế Giới Thụ.
Lý Thất Dạ khen Mai Tố Dao:
- Hay cho Trường Hà tông, lợi hại.
Rất ít người biết Thế Giới Thụ là gì, nhưng Thần nhân Cơ Không Vô Địch nghe đến Thế Giới Thụ thì con ngươi co rút, tinh thần tập trung.
Ầm!!!
Vang tiếng nổ điếc tai, Lý Thất Dạ giẫm một cước, ngọn núi thấp lùn vỡ ra.
Ong ong ong ong ong!
Một quả cầu ánh sáng hiện ra trước mắt mọi người.
Trong ngọn núi thấp lùn nứt ra có một quả cầu ánh sáng to lớn. Mọi người thấy bên trong quả cầu ánh sáng có một gốc cây to, cây sừng sững tại đó, ngân hà quanh quẩn, trời trăng bay ra từ đó. Quả cầu ánh sáng không lớn nhưng khi mọi người nhìn cái cây kia đều cảm thấy đó là cây lớn nhất trần đời. Đám người có ảo giác cây này có thể chống trời, che lấp mặt đất.
Mai Tố Dao nhìn cây to kia, rung động nhỏ giọng nói:
- Thế Giới Thụ!
Thần nhân Cơ Không Vô Địch biến sắc mặt nói:
- Truyền thuyết Hạo Hải tiên đế từng leo lên Thế Giới Thụ.
Nhiều người nghe lời Thần nhân Cơ Không Vô Địch nói đều chấn động, mắt sáng rực.
Ầm!!!
Vang tiếng nổ điếc tai, có người xông lên đập mạnh vào quả cầu ánh sáng sau đó bật ngược trở lại.
Thì ra có người nghe nói Hạo Hải tiên đế từng leo lên Thế Giới Thụ, tin tức làm mọi người tim đập nhanh, người có phản ứng nhanh nhất xông lên ngay. Gã muốn mình là người đầu tiên giành lây cơ duyên lớn, nhưng muốn trèo lên Thế Giới Thụ không dễ dàng. Gã đụng vào quả cầu ánh sáng, bị đánh bật về.
- Đây chỉ là ảnh chiếu.
Tiên nữ Mai Tố Dao mở miệng nói:
- Môn hộ là lối vào thời không thay đổi, có lực lượng cường đại không gì sánh kịp tụ tập, nếu không có bí bảo thì không thể đi vào thời không biến đổi.
Có người không tin tà, hét to một tiếng:
- Mở!
Người đó cầm một vũ khí đại hiền đánh tới.
Ầm!!!
Người đó hét thảm bị đẩy ra.
Trong phút chốc nhiều người hăm hở thử nghiệm.
- Mở cho ta!
Đám người ra tay muốn mở quả cầu ánh sáng để xông vào, nhưng kết quả tập thể văng ra hết.
nhân vật như Lý Thất Dạ, Mai Tố Dao, Cơ Không Vô Địch thì không vội vã, bình tĩnh ngắm Thế Giới Thụ trong quả cầu ánh sáng.
Nhiều người thử nghiệm và thất bại, đám người còn lại biến sắc mặt. Đệ tử thiên tài xuất thân từ đại giáo cường quốc xoay người đi ngay.
Bọn họ đi không phải vì bỏ cuộc mà kéo viện binh đến. Thấy nhiều người thử nghiệm thất bại, bọn họ hiểu rằng không thể dùng sức mạnh phá vỡ quả cầu ánh sáng. Như Tiên nữ Mai Tố Dao nói, phải dùng bí bảo mới đi vào thời không biến đổi được.
Không ai muốn bỏ qua Thế Giới Thụ. Dù là đại giáo cường quốc nào, một khi nghe nói Thế Giới Thụ là tuyệt đối không từ bo cơ duyên như thế, sẽ quay về mời báu vật trấn tộc, binh trấn tộc, khí trấn tộc ra.
Đối với nhiều đại giáo cường quốc, không đến phút khó khăn không dễ dàng mời báu vật trấn tộc ra, nhưng Thế Giới Thụ xuất thế thì các đại giáo cường quốc bất chấp.
Năm xưa Hạo Hải tiên đế leo lên Thế Giới Thụ, chuyện kế tiếp thì mọi người đều biết. Hạo Hải tiên đế chịu tải thiên mệnh, thành tựu tiên đế, khai sáng Thiên Đế môn kỳ tích vạn cổ.
Có ai không hy vọng trở thành Hạo Hải tiên đế? Có trưởng bối môn phái nào không mong tông môn của mình trở thành truyền thừa kỳ tích vạn cổ giống như Thiên Đế môn?
Khi nhiều người thất bại thì koai thử nữa, đa số xoay người đi ngay, muốn mời tổ khí đến. Người không có tổ khí vội tìm người bàn bạc xem có thể hợp tác với nhau không.
Lý Thất Dạ đứng lặng, liếc Băng Ngữ Hạ:
- Tiểu muội, trên đời không có bữa cơm miễn phí. Ta mang hai người miễn phí leo lên Thế Giới Thụ, bây giờ là lúc nàng biểu hiện.
Thế Giới Thụ, đây là kỳ ngộ lớn biết bao. Đổi lại người khác sẽ không muốn chia sẻ cùng ai. Lý Thất Dạ có năng lực mở môn hộ, hắn mang theo Băng Ngữ Hạ không phải vì nàng cầm báu vật trấn cung Băng Vũ cung mà thưởng thức nàng. Mỗi lần nhìn Băng Ngữ Hạ là Lý Thất Dạ nhớ đến Băng Vũ tiên đế.
Băng Ngữ Hạ luôn bất cần đời lúc này thu giấu tinh thần, hít sâu. Băng Ngữ Hạ chậm rãi lấy một vật ấn vào thời không biến đổi.
Băng Ngữ Hạ trầm giọng quát:
- Mở!
Báu vật Băng Ngữ Hạ ấn vào thời không biến đổi là một môn hộ cổ xưa. Môn hộ không lớn, to cỡ bàn tay. Khi môn hộ ấn vào thời không biến đổi, Băng Ngữ Hạ huyết khí như hồng, cửu thiên mệnh cung xuất hiện, mệnh cung mở ra. Vô tận đạo văn rơi xuống, đạo văn như biển cả bao phủ môn hộ to cỡ bàn tay.
Mai Tố Dao xuất thân từ Trường Hà tông nhìn thấy môn hộ to cỡ bàn tay, cảm thán rằng:
- Tiệt Thiên Môn, báu vật trấn cung Băng Vũ cung!
Thần nhân Cơ Không Vô Địch nhìn môn hộ nhỏ, đôi mắt sâu thẳm:
- Tiệt Thiên Môn!
Người không biết thứ đó là gì thì lấy làm lạ. Báu vật trấn cung Băng Vũ cung nên là bản mệnh chân khí của Băng Vũ tiên đế mới đúng, tại sao lại là Tiệt Thiên Môn chưa từng nghe nói?
Báu vật trấn cung Băng Vũ cung đúng là không phải bản mệnh chân khí của Băng Vũ tiên đế mà là Tiệt Thiên Môn. Lai lịch của Tiệt Thiên Môn cực kỳ bí ẩn, chư lão Băng Vũ cung cũng không nói rõ được. Hậu nhân Băng Vũ cung chỉ biết Băng Vũ tiên đế từ ngoại vực đem Tiệt Thiên Môn về, cụ thể làm sao lấy được thì người đời sau không biết.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com