Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 4560
- Khẩu khí thật là lớn!
Lý Thất Dạ vừa nói như vậy, Chiến Hổ và Hoàng Trữ rất khó chịu, hai người đều tức giận, Chiến Hổ lạnh lùng nói:
- Chẳng biết hươu chết về tay ai còn chưa biết, hiện tại khẩu xuất cuồng ngôn, nói thế quá sớm...
- Không!
Lý Thất Dạ nhẹ nhàng khoát tay, hắn nói:
- Không có chẳng biết hươu chết về tay ai như vậy các ngươi nói, chỉ có ngươi chết ta sống!
Chiến Hổ và Hoàng Trữ tức giận, bởi vì thái độ Lý Thất Dạ giống như đã xem bọn họ như người chết, giống như bọn họ chỉ là con kiến hôi.
Bọn họ chính là thế hệ trẻ thiên tài của Thần Huyền tông, thực lực mạnh, nổi danh top ba trong thế hệ trẻ, hiện tại Lý Thất Dạ như thế chẳng thèm ngó tới, bọn họ có thể không giận hay sao?
- Hừ, thật ngông cuồng, còn chưa động thủ đã thật cho rằng mình nắm chắc thắng lợi trong tay?
Cũng có đệ tử Yêu tộc tức giận thay Chiến Hổ và Hoàng Trữ, bọn họ hừ lạnh một tiếng, cũng rất khó chịu với Lý Thất Dạ.
Hoàng Trữ lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, cuối cùng hắn nói:
- Không nói những chuyện này, ai chết ai sống sẽ biết rất nhanh thôi, tất cả sẽ rõ ràng.
Nói đến đây, đôi mắt hắn bắn ra sát ý rất mạnh.
Thời điểm trước khi quyết đấu, hắn cũng đã có tâm tư chém giết Lý Thất Dạ, hơn nữa sát ý kiên quyết, không giết Lý Thất Dạ, hắn thề không bỏ qua.
Sau khi được sư phụ Thiên Thủ Bồ Vương ban cho Lục Trúc trượng, nội tâm Hoàng Trữ tăng thêm vài phần tin tưởng, dù sao, thanh Lục Trúc trượng của sư tôn có uy lực không phải chuyện đùa, điều này cũng làm sức chiến đấu của hắn tăng lên gấp bội, đây là nguyên nhân hắn nắm chắc chém giết Lý Thất Dạ.
- Tốt, vậy thì động thủ đi.
Lý Thất Dạ rất tùy ý, hắn tỏ thái độ không sao cả.
Lý Thất Dạ vừa dứt lời, không ít người ngạc nhiên, bọn họ nhìn nhau, đây là quyết đấu sinh tử, nhưng mà, Lý Thất Dạ tùy ý giống như làm chuyện bình thường, căn bản chính không đáng quan tâm tới.
Hình như đây chỉ là bữa ăn sáng, chỉ đơn giản như vậy, không có gì đáng lo.
- Đây chính là một trận chiến sinh tử, không chết không thôi.
Chiến Hổ lạnh lùng nói, hắn cường điệu một lần.
Lúc này đối với bọn họ mà nói, đây không phải đồng môn luận bàn bình thường, đây chính là quyết đấu sinh tử, không phải ngươi chết là ta sống, tuyệt đối sẽ không hạ thủ lưu tình.
- Được, đánh một trận sinh tử.
Lý Thất Dạ tùy ý cười cười, nói ra:
- Ta trảm các ngươi!
Bị Lý Thất Dạ xem thường như thế, Hoàng Trữ và Chiến Hổ rất giận dữ, hai người bọn họ nhìn nhau, sát ý trong đôi mắt càng đầm đặc, vào lúc đó, bọn họ cũng ôm quyết tâm bầm thây Lý Thất Dạ thành vạn đoạn!
- Các ngươi chuẩn bị chịu chết chưa?
Lý Thất Dạ nói rất bình thản, hắn không phòng ngự chút nào, dường như hắn không biết Chiến Hổ và Hoàng Trữ rất mạnh, chỉ bằng thực lực Ngân Giáp Chiến Khu cũng có thể tiêu diệt hai người kia.
- Cứ như vậy?
Nhìn thấy Lý Thất Dạ thản nhiên, lúc này không chỉ Chiến Hổ và Hoàng Trữ, ngay cả các đệ tử khác có mặt tại đây cũng nghi ngờ.
Lý Thất Dạ không giống như đang đại chiến.
Lúc này Chiến Hổ và Hoàng Trữ hồ nghi, bởi vì Lý Thất Dạ càng như vậy bọn họ càng nghi ngờ, một trận chiến sinh tử còn như thế lơ lỏng bình thường, bọn họ cho rằng, Lý Thất Dạ rất không bình thường.
- Ngươi không nên quên ước định giữa chúng ta.
Cuối cùng, Hoàng Trữ có lo lắng, cường điệu lại những gì lúc trước đã nói:
- Ngươi chỉ có thể sử dụng ‘ Vương Bát Quyền ’.
- Yên tâm đi, ta nói chuyện sẽ không lật lọng.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
- Ta chắc chắn sẽ không xuất ra bảo vật nện chết các ngươi, lại nói, nện chết các ngươi, dùng ‘ Vương Bát Quyền ’ là dư xài.
Lý Thất Dạ dứt lời, Hoàng Trữ và Chiến Hổ càng oán hận, bọn họ gầm lên.
Chiến Hổ cường điệu lần cuối cùng:
- Nhưng, chúng ta không bị hạn chế gì, nếu như đến lúc đó ngươi thua, cũng đừng chơi xấu, đến lúc đó, không phải do ngươi.
Chiến Hổ cũng sợ Lý Thất Dạ đổi ý, cho nên trước khi động thủ đã cường điệu lần nữa.
Nói ra trước mặt các đệ tử Thần Huyền tông, đến lúc đó, cho dù Lý Thất Dạ muốn đổi ý cũng không có cơ hội, hơn nữa, đến lúc đó, bọn họ trảm Lý Thất Dạ cũng có thể dễ ăn dễ nói.
- Biết rõ, có thủ đoạn gì thì cứ dùng ra đi.
Lý Thất Dạ bình tĩnh, hắn phất tay, nói ra:
- Không quản các ngươi dùng bảo vật gì, không quản các ngươi dùng công pháp gì, ta tay không tấc sắt diệt các ngươi.
Đạt được Lý Thất Dạ cam đoan như thế, Hoàng Trữ và Chiến Hổ hừ lạnh một tiếng, nhưng bọn họ nhìn nhau, trong nội tâm cũng thản nhiên hơn nhiều, mặc dù như thế, trong nội tâm bọn họ vẫn có nghi ngờ.
Trên thực tế, đâu chỉ Chiến Hổ và Hoàng Trữ nghi ngờ, các trưởng lão, hộ pháp, thậm chí các phong chủ trên đám mây cũng như thế, chẳng lẽ Lý Thất Dạ chỉ bằng Vương Bát Quyền là có thể đánh chết Hoàng Trữ và Chiến Hổ.
Chuyện như vậy không đáng tin cậy, cũng thập phần không có khả năng, dù sao, thực lực của Lý Thất Dạ kém quá xa đám người Chiến Hổ.
- Thật có thể được không?
Lúc này, một ít trưởng lão nhìn xuống, bọn họ sợ bỏ qua bất cứ chi tiết nào.
Trên thực tế, trên đám mây, đám người Bình Thoa Ông đều muốn biết Lý Thất Dạ làm sao dựa vào Vương Bát Quyền đánh thắng Chiến Hổ và Hoàng Trữ.
Sau khi Chiến Hổ và Hoàng Trữ nhìn nhau, bọn họ rút binh khí ra.
Phanh!
Chiến Hổ xuất ra chiến chùy to lớn, thời điểm hắn vác chiến chùy lên vai, một tiếng nổ mạnh sinh ra.
Thanh chiến chùy này vô cùng nặng nề, Chiến Hổ vác trên vai cũng cảm thấy nặng trịch, phải biết rằng, dùng thực lực Chiến Hổ bây giờ có thể nâng lên một ngọn núi cao.
Mà thanh chiến chùy trên vai đã nặng như thế, có thể tưởng tượng thanh chiến chùy này nặng cỡ nào.
Hơn nữa, chiến chùy còn tỏa ra hào quang rực rỡ, này một tia hồ quang điện rất nhỏ mắt thường không thấy lóe sáng, nhưng thời điểm hồ quang điện va chạm với nhau đã sinh ra tiếng nổ lớn.
- Cức Điện Chùy, Địa giai Trung phẩm.
Nhìn thấy Chiến Hổ vác chiến chùy lên vai, có hộ pháp ngạc nhiên.
- Là thanh binh khí nổi danh của Thiết Hổ gia tộc?
Nghe cái tên này, có không ít cường giả liên tục nghị luận với nhau.
Chiến Hổ không có sử dụng Thiên Yêu giác hắn đạt được, bởi vì hắn vẫn không thể khống chế uy lực của nó.
Nhưng hiện tại cầm Cức Điện Chùy trong tay thì khác, thanh Cức Điện Chùy này là binh khí nổi danh của gia tộc Chiến Hổ, uy lực của nó lớn nhất trong cùng cấp bậc, hơn nữa, Chiến Hổ có thể tiếp xúc binh khí này từ nhỏ.
Chiến Hổ chảy huyết thống Hổ yêu, cho nên hôm nay hắn khống chế thanh binh khí này, thực lực của hắn lại phối hợp thêm huyết thống, hắn có thể phát huy ra uy lực Cức Điện Chùy tới mức lớn nhất.
Lúc này, Chiến Hổ mặc Thần Hổ Huyết Giáp, vai mang Cức Điện Chùy, trong mắt mọi người, đây là binh khí cực phẩm.
- Vô địch cùng giai!
Nhìn thấy Chiến Hổ trang bị cho bản thân, có không ít đệ tử thấp giọng nghị luận.
Bởi vì Chiến Hổ chuẩn bị trang bị chiến đấu, luận lực công kích và phòng ngự đều vô địch cùng giai, cho nên, công thủ gồm nhiều mặt, Chiến Hổ trang bị rất hoàn mỹ, Chiến Hổ có thể phát huy ra uy lực của trang bị hoàn mỹ nhất.
Trang bị hoàn mỹ như thế, có thể nói, không có mấy đệ tử Thần Huyền tông có thể có được, cũng chỉ có Chiến Hổ xuất thân danh môn mới có trang bị như thế, dù sao, Yêu Hổ nhất tộc có nội tình rất sâu trong Thần Huyền tông.
Bồng!
Cùng lúc đó, Hoàng Trữ tay nâng bảo lô, trong tay Hoàng Trữ cầm bảo lô tỏa ra nhiệt lượng rất mạnh, tùy thời có thể làm mặt đất tan chảy thành dung nham.
Kỳ quái nhất là, bảo lô lại dùng vật liệu gỗ tạo thành, người không nhìn kỹ sẽ không phát hiện đây là mộc lô.
Nhưng chính bảo lô như thế lại tỏa ra sức nóng đáng sợ nhưng không bị đốt cháy.
- Bát Nhiên Mộc Lô, Địa giai Hạ phẩm.
Nhìn thấy mộc lô trong tay Hoàng Trữ, Thủ tịch trưởng lão cũng gật đầu, lại liếc mắt nhìn Lục Trúc trượng sau lưng Hoàng Trữ, hắn khen ngợi:
- Đây là phối hợp rất thông minh.
- Địa giai Hạ phẩm, không bằng Chiến Hổ sư huynh nha.
Nhìn thấy Hoàng Trữ chỉ có một cái mộc lô, có đệ tử cảm thì không bằng Cức Điện Chùy của Chiến Hổ.
- Không, đây là Cực phẩm.
Có một đệ tử lớn tuổi hiểu công việc, nhìn thấy Hoàng Trữ nâng mộc lô như vậy, thần thái trịnh trọng nói:
- Bát Nhiên Mộc Lô, đây không phải mộc lô, nó dùng đạo cốt Bát Phần Thú tạo thành, nó có thể phát huy uy lực huyết thống của Ninh sư huynh lên mức lớn nhất, lại phối hợp thêm Lục Trúc trượng, uy lực Tam Muội Chân Hỏa của Hoàng Trữ sư huynh sẽ tăng vọt không biết bao nhiêu lần.
Đệ tử này nói đúng, Hoàng Trữ có Bát Nhiên Mộc Lô sử dụng đạo cốt Bát Phần Thú tạo thành, Bát Phần Thú chính là nguyên thú thuộc tính mộc hỏa trời sinh.
Hoàng Trữ hậu đại của Kim Đằng Yêu Vương, hắn có được huyết thống của Kim Đằng Yêu Vương, đó là yêu vương cả đời am hiểu tại luyện hỏa.
Cho nên, Bát Nhiên Mộc Lô nằm trong tay Hoàng Trữ chẳng khác như hổ thêm cánh, lại phối hợp thêm Lục Trúc trượng, uy lực vô cùng.
Cũng khó trách Thủ tịch trưởng lão lại nói hắn thông minh.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Lý Thất Dạ vừa nói như vậy, Chiến Hổ và Hoàng Trữ rất khó chịu, hai người đều tức giận, Chiến Hổ lạnh lùng nói:
- Chẳng biết hươu chết về tay ai còn chưa biết, hiện tại khẩu xuất cuồng ngôn, nói thế quá sớm...
- Không!
Lý Thất Dạ nhẹ nhàng khoát tay, hắn nói:
- Không có chẳng biết hươu chết về tay ai như vậy các ngươi nói, chỉ có ngươi chết ta sống!
Chiến Hổ và Hoàng Trữ tức giận, bởi vì thái độ Lý Thất Dạ giống như đã xem bọn họ như người chết, giống như bọn họ chỉ là con kiến hôi.
Bọn họ chính là thế hệ trẻ thiên tài của Thần Huyền tông, thực lực mạnh, nổi danh top ba trong thế hệ trẻ, hiện tại Lý Thất Dạ như thế chẳng thèm ngó tới, bọn họ có thể không giận hay sao?
- Hừ, thật ngông cuồng, còn chưa động thủ đã thật cho rằng mình nắm chắc thắng lợi trong tay?
Cũng có đệ tử Yêu tộc tức giận thay Chiến Hổ và Hoàng Trữ, bọn họ hừ lạnh một tiếng, cũng rất khó chịu với Lý Thất Dạ.
Hoàng Trữ lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, cuối cùng hắn nói:
- Không nói những chuyện này, ai chết ai sống sẽ biết rất nhanh thôi, tất cả sẽ rõ ràng.
Nói đến đây, đôi mắt hắn bắn ra sát ý rất mạnh.
Thời điểm trước khi quyết đấu, hắn cũng đã có tâm tư chém giết Lý Thất Dạ, hơn nữa sát ý kiên quyết, không giết Lý Thất Dạ, hắn thề không bỏ qua.
Sau khi được sư phụ Thiên Thủ Bồ Vương ban cho Lục Trúc trượng, nội tâm Hoàng Trữ tăng thêm vài phần tin tưởng, dù sao, thanh Lục Trúc trượng của sư tôn có uy lực không phải chuyện đùa, điều này cũng làm sức chiến đấu của hắn tăng lên gấp bội, đây là nguyên nhân hắn nắm chắc chém giết Lý Thất Dạ.
- Tốt, vậy thì động thủ đi.
Lý Thất Dạ rất tùy ý, hắn tỏ thái độ không sao cả.
Lý Thất Dạ vừa dứt lời, không ít người ngạc nhiên, bọn họ nhìn nhau, đây là quyết đấu sinh tử, nhưng mà, Lý Thất Dạ tùy ý giống như làm chuyện bình thường, căn bản chính không đáng quan tâm tới.
Hình như đây chỉ là bữa ăn sáng, chỉ đơn giản như vậy, không có gì đáng lo.
- Đây chính là một trận chiến sinh tử, không chết không thôi.
Chiến Hổ lạnh lùng nói, hắn cường điệu một lần.
Lúc này đối với bọn họ mà nói, đây không phải đồng môn luận bàn bình thường, đây chính là quyết đấu sinh tử, không phải ngươi chết là ta sống, tuyệt đối sẽ không hạ thủ lưu tình.
- Được, đánh một trận sinh tử.
Lý Thất Dạ tùy ý cười cười, nói ra:
- Ta trảm các ngươi!
Bị Lý Thất Dạ xem thường như thế, Hoàng Trữ và Chiến Hổ rất giận dữ, hai người bọn họ nhìn nhau, sát ý trong đôi mắt càng đầm đặc, vào lúc đó, bọn họ cũng ôm quyết tâm bầm thây Lý Thất Dạ thành vạn đoạn!
- Các ngươi chuẩn bị chịu chết chưa?
Lý Thất Dạ nói rất bình thản, hắn không phòng ngự chút nào, dường như hắn không biết Chiến Hổ và Hoàng Trữ rất mạnh, chỉ bằng thực lực Ngân Giáp Chiến Khu cũng có thể tiêu diệt hai người kia.
- Cứ như vậy?
Nhìn thấy Lý Thất Dạ thản nhiên, lúc này không chỉ Chiến Hổ và Hoàng Trữ, ngay cả các đệ tử khác có mặt tại đây cũng nghi ngờ.
Lý Thất Dạ không giống như đang đại chiến.
Lúc này Chiến Hổ và Hoàng Trữ hồ nghi, bởi vì Lý Thất Dạ càng như vậy bọn họ càng nghi ngờ, một trận chiến sinh tử còn như thế lơ lỏng bình thường, bọn họ cho rằng, Lý Thất Dạ rất không bình thường.
- Ngươi không nên quên ước định giữa chúng ta.
Cuối cùng, Hoàng Trữ có lo lắng, cường điệu lại những gì lúc trước đã nói:
- Ngươi chỉ có thể sử dụng ‘ Vương Bát Quyền ’.
- Yên tâm đi, ta nói chuyện sẽ không lật lọng.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
- Ta chắc chắn sẽ không xuất ra bảo vật nện chết các ngươi, lại nói, nện chết các ngươi, dùng ‘ Vương Bát Quyền ’ là dư xài.
Lý Thất Dạ dứt lời, Hoàng Trữ và Chiến Hổ càng oán hận, bọn họ gầm lên.
Chiến Hổ cường điệu lần cuối cùng:
- Nhưng, chúng ta không bị hạn chế gì, nếu như đến lúc đó ngươi thua, cũng đừng chơi xấu, đến lúc đó, không phải do ngươi.
Chiến Hổ cũng sợ Lý Thất Dạ đổi ý, cho nên trước khi động thủ đã cường điệu lần nữa.
Nói ra trước mặt các đệ tử Thần Huyền tông, đến lúc đó, cho dù Lý Thất Dạ muốn đổi ý cũng không có cơ hội, hơn nữa, đến lúc đó, bọn họ trảm Lý Thất Dạ cũng có thể dễ ăn dễ nói.
- Biết rõ, có thủ đoạn gì thì cứ dùng ra đi.
Lý Thất Dạ bình tĩnh, hắn phất tay, nói ra:
- Không quản các ngươi dùng bảo vật gì, không quản các ngươi dùng công pháp gì, ta tay không tấc sắt diệt các ngươi.
Đạt được Lý Thất Dạ cam đoan như thế, Hoàng Trữ và Chiến Hổ hừ lạnh một tiếng, nhưng bọn họ nhìn nhau, trong nội tâm cũng thản nhiên hơn nhiều, mặc dù như thế, trong nội tâm bọn họ vẫn có nghi ngờ.
Trên thực tế, đâu chỉ Chiến Hổ và Hoàng Trữ nghi ngờ, các trưởng lão, hộ pháp, thậm chí các phong chủ trên đám mây cũng như thế, chẳng lẽ Lý Thất Dạ chỉ bằng Vương Bát Quyền là có thể đánh chết Hoàng Trữ và Chiến Hổ.
Chuyện như vậy không đáng tin cậy, cũng thập phần không có khả năng, dù sao, thực lực của Lý Thất Dạ kém quá xa đám người Chiến Hổ.
- Thật có thể được không?
Lúc này, một ít trưởng lão nhìn xuống, bọn họ sợ bỏ qua bất cứ chi tiết nào.
Trên thực tế, trên đám mây, đám người Bình Thoa Ông đều muốn biết Lý Thất Dạ làm sao dựa vào Vương Bát Quyền đánh thắng Chiến Hổ và Hoàng Trữ.
Sau khi Chiến Hổ và Hoàng Trữ nhìn nhau, bọn họ rút binh khí ra.
Phanh!
Chiến Hổ xuất ra chiến chùy to lớn, thời điểm hắn vác chiến chùy lên vai, một tiếng nổ mạnh sinh ra.
Thanh chiến chùy này vô cùng nặng nề, Chiến Hổ vác trên vai cũng cảm thấy nặng trịch, phải biết rằng, dùng thực lực Chiến Hổ bây giờ có thể nâng lên một ngọn núi cao.
Mà thanh chiến chùy trên vai đã nặng như thế, có thể tưởng tượng thanh chiến chùy này nặng cỡ nào.
Hơn nữa, chiến chùy còn tỏa ra hào quang rực rỡ, này một tia hồ quang điện rất nhỏ mắt thường không thấy lóe sáng, nhưng thời điểm hồ quang điện va chạm với nhau đã sinh ra tiếng nổ lớn.
- Cức Điện Chùy, Địa giai Trung phẩm.
Nhìn thấy Chiến Hổ vác chiến chùy lên vai, có hộ pháp ngạc nhiên.
- Là thanh binh khí nổi danh của Thiết Hổ gia tộc?
Nghe cái tên này, có không ít cường giả liên tục nghị luận với nhau.
Chiến Hổ không có sử dụng Thiên Yêu giác hắn đạt được, bởi vì hắn vẫn không thể khống chế uy lực của nó.
Nhưng hiện tại cầm Cức Điện Chùy trong tay thì khác, thanh Cức Điện Chùy này là binh khí nổi danh của gia tộc Chiến Hổ, uy lực của nó lớn nhất trong cùng cấp bậc, hơn nữa, Chiến Hổ có thể tiếp xúc binh khí này từ nhỏ.
Chiến Hổ chảy huyết thống Hổ yêu, cho nên hôm nay hắn khống chế thanh binh khí này, thực lực của hắn lại phối hợp thêm huyết thống, hắn có thể phát huy ra uy lực Cức Điện Chùy tới mức lớn nhất.
Lúc này, Chiến Hổ mặc Thần Hổ Huyết Giáp, vai mang Cức Điện Chùy, trong mắt mọi người, đây là binh khí cực phẩm.
- Vô địch cùng giai!
Nhìn thấy Chiến Hổ trang bị cho bản thân, có không ít đệ tử thấp giọng nghị luận.
Bởi vì Chiến Hổ chuẩn bị trang bị chiến đấu, luận lực công kích và phòng ngự đều vô địch cùng giai, cho nên, công thủ gồm nhiều mặt, Chiến Hổ trang bị rất hoàn mỹ, Chiến Hổ có thể phát huy ra uy lực của trang bị hoàn mỹ nhất.
Trang bị hoàn mỹ như thế, có thể nói, không có mấy đệ tử Thần Huyền tông có thể có được, cũng chỉ có Chiến Hổ xuất thân danh môn mới có trang bị như thế, dù sao, Yêu Hổ nhất tộc có nội tình rất sâu trong Thần Huyền tông.
Bồng!
Cùng lúc đó, Hoàng Trữ tay nâng bảo lô, trong tay Hoàng Trữ cầm bảo lô tỏa ra nhiệt lượng rất mạnh, tùy thời có thể làm mặt đất tan chảy thành dung nham.
Kỳ quái nhất là, bảo lô lại dùng vật liệu gỗ tạo thành, người không nhìn kỹ sẽ không phát hiện đây là mộc lô.
Nhưng chính bảo lô như thế lại tỏa ra sức nóng đáng sợ nhưng không bị đốt cháy.
- Bát Nhiên Mộc Lô, Địa giai Hạ phẩm.
Nhìn thấy mộc lô trong tay Hoàng Trữ, Thủ tịch trưởng lão cũng gật đầu, lại liếc mắt nhìn Lục Trúc trượng sau lưng Hoàng Trữ, hắn khen ngợi:
- Đây là phối hợp rất thông minh.
- Địa giai Hạ phẩm, không bằng Chiến Hổ sư huynh nha.
Nhìn thấy Hoàng Trữ chỉ có một cái mộc lô, có đệ tử cảm thì không bằng Cức Điện Chùy của Chiến Hổ.
- Không, đây là Cực phẩm.
Có một đệ tử lớn tuổi hiểu công việc, nhìn thấy Hoàng Trữ nâng mộc lô như vậy, thần thái trịnh trọng nói:
- Bát Nhiên Mộc Lô, đây không phải mộc lô, nó dùng đạo cốt Bát Phần Thú tạo thành, nó có thể phát huy uy lực huyết thống của Ninh sư huynh lên mức lớn nhất, lại phối hợp thêm Lục Trúc trượng, uy lực Tam Muội Chân Hỏa của Hoàng Trữ sư huynh sẽ tăng vọt không biết bao nhiêu lần.
Đệ tử này nói đúng, Hoàng Trữ có Bát Nhiên Mộc Lô sử dụng đạo cốt Bát Phần Thú tạo thành, Bát Phần Thú chính là nguyên thú thuộc tính mộc hỏa trời sinh.
Hoàng Trữ hậu đại của Kim Đằng Yêu Vương, hắn có được huyết thống của Kim Đằng Yêu Vương, đó là yêu vương cả đời am hiểu tại luyện hỏa.
Cho nên, Bát Nhiên Mộc Lô nằm trong tay Hoàng Trữ chẳng khác như hổ thêm cánh, lại phối hợp thêm Lục Trúc trượng, uy lực vô cùng.
Cũng khó trách Thủ tịch trưởng lão lại nói hắn thông minh.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook