Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 4304
Một kiếm vô hình phá vạn đạo, tiếng “phốc” vang lên, mặc dù là một kiếm vô hình, nhưng trong nháy mắt này, bất kỳ người nào đều cảm nhận kiếm đã đâm vào thân thể Hỏa tổ.
Một kiếm vô hình vô ảnh xuyên thấu qua thân thể Hỏa tổ, lúc này kiếm đã cắm chặt vào thân thể Hỏa tổ.
Lúc này, mảnh vỡ bay tung tóe, máu tươi bay đầy đất, hơn nữa toàn bộ quá trình bị kéo chậm vô hạn, tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy rõ ràng.
Thử nghĩ xem, cường đại như Hỏa tổ, muốn thương tổn đến hắn nói dễ vậy sao, càng không cần nói hắn đang mặc áo giáp phượng hoàng, cứng rắn không thể phá, đừng nói là binh khí bình thường, cho dù là binh khí cùng cấp bậc cũng khó đục thủng áo giáp.
Lúc một kiếm vô hình vô ảnh đánh tới, mảnh vỡ bay khắp nơi, có thể tưởng tượng một kiếm đó kinh khủng cỡ nào, hơn nữa, một kiếm này còn đánh trúng chỗ hiểm của Hỏa tổ.
Thời gian và không gian bị phóng đại vô hạn, có thể nhìn thấy thân thể Hỏa tổ bay ngược về phía sau, nếu không phải thần nguyệt bao phủ, thân thể Hỏa tổ đã bị đánh bay.
Keng!
Tiếng đao minh kêu vang, khi móng vuốt phượng hoàng đánh tới, Khai Thiên Đao Tổ đã chém một đao xuống.
Vào lúc này, trường đao của Khai Thiên Đao Tổ sáng chói mắt, giống như có ngàn vạn ngôi sao nổ tung cùng lúc.
Khi ngôi sao nổ tung, một tấm lụa trắng hóa thành tia sáng bay tới, thời điểm lụa trắng chém xuống, phán âm dương, phân nhân quả, đoạn càn khôn, lúc lụa trắng bay tới, mọi thứ đều bị cắt ra, hơn nữa đều có thể phân biệt rõ ràng.
Bị một đao chém trúng, cốt nhục chia lìa, cảm giác vô cùng rõ ràng, dường như xương cốt và cơ bắp hoàn mỹ cũng bị cắt ra, trường đao thành thạo như đầu bếp lóc thịt.
Trường đao chém vào bả vai Hỏa tổ, thời gian bị kéo dài vô hạn, có thể nhìn thấy áo giáp phượng hoàng bắn ra tia lửa, áo giáp sinh ra ánh sáng vô cùng chói mắt, từng đạo pháp tắc xuất hiện, muốn ngăn cản một đao của Khai Thiên Đao Tổ.
Cuối cùng vẫn không thể ngăn cản đao của Khai Thiên Đao Tổ, đao đã chém vào Hỏa tổ.
Nói đến thì chậm, trên thực tế tất cả đều diễn ra rất nhanh. Hỏa tổ đánh ra một vuốt phượng hoàng, hắn cũng bị Kiếm Thánh cầm kiếm đâm thủng ngực, bị một đao của Khai Thiên Đao Tổ chém vào bả vai, đồng thời còn bị thần nguyệt của Thần Nguyệt Thủy tổ bao phủ.
Động tác của bốn người diễn ra tức thì, giống như cùng xảy ra một lúc, không có trước sau, chỉ có điều, không gian và thời gian lúc đó bị thần nguyệt của Thần Nguyệt Thủy tổ kéo dài vô hạn mà thôi.
Vào lúc này, Kiếm Thánh, Thần Nguyệt Thủy tổ, Khai Thiên Đao Tổ đều đạt thành ăn ý, chỉ trong nháy mắt đã công phá phòng ngự của Hỏa tổ, ba người bọn họ liên thủ liền trấn áp Hỏa tổ, một kiếm của Kiếm Thánh xuyên thủng ngực, đao của Khai Thiên Đao Tổ chém vào vai Hỏa tổ, trường đao cắt vào vai rất sâu.
Mọi người đều nhìn thấy rõ ràng, cũng làm đám người Hoàng Tôn Chân Đế rung động, ba Thủy tổ thi triển sát chiêu, bất cứ người nào cũng không thể ngăn cản nổi, tồn tại cường đại hơn nữa cũng bị tổn thương, không bị chém đầu, cũng không bị chém giết tại chỗ, tất cả đều là tồn tại vô cùng kinh diễm.
Trên thế gian, người bị Kiếm Thánh, Thần Nguyệt Thủy tổ, Khai Thiên Đao Tổ liên thủ chém giết mà không chết, chỉ sợ cũng chỉ có người như Hỏa tổ mà thôi.
Oanh!
Tiếng nổ lớn vang lên, lúc này, thiên địa nổ tung, toàn bộ thế giới bị đánh tan thành mây khói.
Khi tiếng nổ lớn vang lên, phạm vi mặt trăng bao phủ bị đánh tan, lúc ánh trăng bị đánh tan, thời gian như dừng lại.
Dưới uy thế của vụ nổ, đám người Hoàng Tôn Chân Đế nhắm mắt lại, ánh sáng chói mắt sinh ra, ngay sau đó mọi thứ đều tối tăm, mọi người không nhìn thấy cái gì.
Chờ thời điểm mọi người khôi phục thị lực, nhìn thấy Kiếm Thánh, Thần Nguyệt Thủy tổ, Khai Thiên Đao Tổ đã bị đánh bay.
Trong vụ nổ đáng sợ vừa rồi, dường như toàn bộ thế giới đều bị nổ nát, từ tiết điểm ở nơi đây, thời gian và không gian xuất hiện chỗ trống, nơi đó là màu trắng xám, không phải bị đánh trở về nguyên điểm, cũng không phải bị đánh nát, giống như tất cả đều không tồn tại.
Đám người Hoàng Tôn Chân Đế khôi phục tinh thần, mọi người lại quan sát trận đấu, nhìn thấy Kiếm Thánh, Khai Thiên Đao Tổ, Thần Nguyệt Thủy tổ đổ máu, có thể nhận ra, khi vụ nổ oanh kích, ba người Thần Nguyệt Thủy tổ đều bị thương không nhẹ.
Mọi người nhìn thấy trong tay Hỏa tổ cầm một bảo lô, bảo lô bộc phát tà hỏa, mỗi một đạo tòa hỏa đều có thể đốt cháy thiên địa.
Mặc dù Hỏa tổ phá giải thế công của Kiếm Thánh, Khai Thiên Đao Tổ, Thần Nguyệt Thủy tổ, trên người hắn vẫn đầy vết máu và thương tích.
Áo giáp phượng hoàng trên ngực hắn tan vỡ, không hề nghi ngờ, bộ ngực của hắn vừa bị Thánh Kiếm Vô Danh của Kiếm Thánh đánh thủng, mặc dù một kiếm này vô ảnh vô hình, mọi người vẫn nhìn ra được, một kiếm đánh thủng ngực Hỏa tổ nhưng không thể nhìn ra thương thế của hắn nặng nhẹ thế nào. Bả vai bị Khai Thiên Đao Tổ chém trúng, cho dù Hỏa tổ mặc áo giáp, giáp vai vẫn bị chém đứt, không thể hoàn toàn ngăn cản đao của Khai Thiên Đao Tổ.
Mặc dù Kiếm Thánh, Khai Thiên Đao Tổ đả thương Hỏa tổ, đám người Hoàng Tôn Chân Đế lại hít khí lạnh, phải biết, bọn họ có thể tổn thương Hỏa tổ, đó là ba người bọn họ liên thủ, đồng thời thi triển tuyệt chiêu mạnh nhất đời mình, như vậy mới có thể thương tổn Hỏa tổ.
Hơn nữa, cùng lúc đó, Hỏa tổ còn chưa sử dụng binh khí, chỉ dùng tay không ngăn cản sát chiêu của đám người Kiếm Thánh.
- Phượng Hoàng lô!
Nhìn thấy bảo lô trong tay Hỏa tổ, Thánh Sương Chân Đế kinh hô một tiếng.
- Phượng Hoàng lô.
Nhìn bảo lô trong tay Hỏa tổ, nội tâm đám người Hoàng Tôn Chân Đế chấn động, đây chính là binh khí của Hỏa tổ—— Phượng Hoàng lô.
Oanh!
Một vụ nổ sinh ra, Hỏa tổ sử dụng Phượng Hoàng lô đánh tan trấn áp của ba người, binh khí của hắn bộc phát, không chỉ đánh tan phong tỏa của đám người Kiếm Thánh, cũng đánh bay đám người Kiếm Thánh, Khai Thiên Đao Tổ.
Nhìn thấy Phượng Hoàng lô, nội tâm đám người Hoàng Tôn Chân Đế nổi da gà, bởi vì bọn họ nghe một ít câu chuyện về Phượng Hoàng lô.
Thậm chí có đồn đãi nói, Phượng Hoàng lô của Hỏa tổ được đúc luyện từ phượng hoàng, nó theo Hỏa tổ chinh chiến cửu thiên thập địa, vô địch thời đại.
Trong thời đại của Hỏa tổ, từng có một câu nói thế này, lúc Hỏa tổ sử dụng Phượng Hoàng lô, như vậy có ý nghĩa chiến tranh kết thúc, bởi vì không ai có thể đỡ nổi Phượng Hoàng lô của Hỏa tổ, đây là binh khí vô địch, vô địch chân chính.
Hiện tại Hỏa tổ sử dụng Phượng Hoàng lô, hắn đã đánh bay ba người Kiếm Thánh, Khai Thiên Đao Tổ, từ đó có thể thấy Phượng Hoàng lô cường đại và kinh khủng cỡ nào.
Cầm Phượng Hoàng lô trong tay, Hỏa tổ đại biểu cho vô địch, không ai có thể ngăn cản.
Lúc đám người Kiếm Thánh vừa nhìn thấy Hỏa tổ cầm Phượng Hoàng lô, đồng tử bọn họ co rút, mí mắt co giật.
- Các vị không phải đối thủ của ta.
Hỏa tổ cầm Phượng Hoàng lô trong tay, hắn không kiêu ngạo, cũng không đắc ý, hắn vô cùng bình tĩnh, dường như hắn không phải đang đối mặt địch nhân, mà là đối mặt bằng hữu, khẽ lắc đầu, nói:
- Năm đó, nếu không phải xảy ra chuyện kia, chỉ sợ các vị đã không tồn tại, đều tan thành mây khói, sẽ không có ngày hôm nay.
- Ngươi cũng không thể trốn thoát cái chết!
Ánh mắt Khai Thiên Đao Tổ lạnh như băng.
Khai Thiên Đao Tổ nói thế, Hỏa tổ im lặng một lúc, toàn thân hắn bị áo giáp bao phủ, mặc dù không nhìn thấy nét mặt của hắn, nhưng có thể tưởng tượng, nét mặt của hắn hiện tại rất phức tạp.
- Thế gian, có ai tránh được cái chết?
Cuối cùng, Hỏa tổ thở dài một tiếng, lắc đầu, nói ra:
- Chẳng qua chúng ta cảm thấy mình phải làm vậy, ta cũng như thế, các vị cũng như thế.
- Ngươi làm chúng ta thất vọng.
Thần Nguyệt Thủy tổ lạnh lùng nói:
- Cũng làm cho sư phụ của ngươi thất vọng.
Thần Nguyệt Thủy tổ nói lời này, đám người Hoàng Tôn Chân Đế chấn động, lai lịch Hỏa tổ rất thần bí, sư phụ của hắn càng thần bí, thậm chí có đồn đãi nói, sư phụ Hỏa tổ là một tiên nhân, không biết thực hư thế nào.
- Chúng ta chỉ là quân cờ mà thôi.
Hỏa tổ lắc đầu, nói ra:
- Nên trả thì ta đã trả. Vạn sự trên thế gian đều vô vị. Chúng ta nên làm việc của mình, thế là đủ rồi.
- Đừng kéo chúng ta liên quan tới ngươi.
Thần Nguyệt Thủy tổ lạnh lùng cắt lời Hỏa tổ, nói:
- Chúng ta làm mọi việc đều không thẹn với mình, không thẹn với thiên địa, không thẹn với chúng sinh! Ngươi, đao phủ mà thôi, uổng cho nhiều huynh đệ tín nhiệm ngươi như vậy, có thể đầu rơi máu chảy vì ngươi!
Thần Nguyệt Thủy tổ trách móc như thế, về tình về lý, cũng nhìn ra được, giao tình giữa Thần Nguyệt Thủy tổ và Hỏa tổ là tốt nhất, Kiếm Thánh, Khai Thiên Đao Tổ không có tình cảm gì với Hỏa tổ.
Điểm này cũng không khó lý giải, dù sao, năm đó Hỏa tổ muốn viễn chinh Bất Độ hải, Thần Nguyệt Thủy tổ với tư cách Thủy tổ, nguyện ý đứng ra hiệp trợ hắn hoàn thành đại nghiệp, cùng đi với hắn tiến vào Bất Độ hải.
Có thể nói, Thần Nguyệt Thủy tổ tiến vào Bất Độ hải, hoàn toàn là bởi vì Hỏa tổ. Hơn nữa, cũng có thể tưởng tượng, bọn họ đã cùng chung hoạn nạn trong Bất Độ hải, đáng tiếc, cuối cùng Hỏa tổ lại đưa ra lựa chọn khác.
- Đúng thế.
Hỏa tổ không giải thích cho mình, hắn gật đầu, nói:
- Ta làm mọi người thất vọng, nhưng ta vẫn làm, ta chỉ làm việc của ta, giống như các vị nhận định chính nghĩa, chỉ có điều, ta không cùng góc độ với các vị mà thôi.
Hỏa tổ nói ra lời này, rất bình tĩnh, không có một chút tức giận nào.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Một kiếm vô hình vô ảnh xuyên thấu qua thân thể Hỏa tổ, lúc này kiếm đã cắm chặt vào thân thể Hỏa tổ.
Lúc này, mảnh vỡ bay tung tóe, máu tươi bay đầy đất, hơn nữa toàn bộ quá trình bị kéo chậm vô hạn, tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy rõ ràng.
Thử nghĩ xem, cường đại như Hỏa tổ, muốn thương tổn đến hắn nói dễ vậy sao, càng không cần nói hắn đang mặc áo giáp phượng hoàng, cứng rắn không thể phá, đừng nói là binh khí bình thường, cho dù là binh khí cùng cấp bậc cũng khó đục thủng áo giáp.
Lúc một kiếm vô hình vô ảnh đánh tới, mảnh vỡ bay khắp nơi, có thể tưởng tượng một kiếm đó kinh khủng cỡ nào, hơn nữa, một kiếm này còn đánh trúng chỗ hiểm của Hỏa tổ.
Thời gian và không gian bị phóng đại vô hạn, có thể nhìn thấy thân thể Hỏa tổ bay ngược về phía sau, nếu không phải thần nguyệt bao phủ, thân thể Hỏa tổ đã bị đánh bay.
Keng!
Tiếng đao minh kêu vang, khi móng vuốt phượng hoàng đánh tới, Khai Thiên Đao Tổ đã chém một đao xuống.
Vào lúc này, trường đao của Khai Thiên Đao Tổ sáng chói mắt, giống như có ngàn vạn ngôi sao nổ tung cùng lúc.
Khi ngôi sao nổ tung, một tấm lụa trắng hóa thành tia sáng bay tới, thời điểm lụa trắng chém xuống, phán âm dương, phân nhân quả, đoạn càn khôn, lúc lụa trắng bay tới, mọi thứ đều bị cắt ra, hơn nữa đều có thể phân biệt rõ ràng.
Bị một đao chém trúng, cốt nhục chia lìa, cảm giác vô cùng rõ ràng, dường như xương cốt và cơ bắp hoàn mỹ cũng bị cắt ra, trường đao thành thạo như đầu bếp lóc thịt.
Trường đao chém vào bả vai Hỏa tổ, thời gian bị kéo dài vô hạn, có thể nhìn thấy áo giáp phượng hoàng bắn ra tia lửa, áo giáp sinh ra ánh sáng vô cùng chói mắt, từng đạo pháp tắc xuất hiện, muốn ngăn cản một đao của Khai Thiên Đao Tổ.
Cuối cùng vẫn không thể ngăn cản đao của Khai Thiên Đao Tổ, đao đã chém vào Hỏa tổ.
Nói đến thì chậm, trên thực tế tất cả đều diễn ra rất nhanh. Hỏa tổ đánh ra một vuốt phượng hoàng, hắn cũng bị Kiếm Thánh cầm kiếm đâm thủng ngực, bị một đao của Khai Thiên Đao Tổ chém vào bả vai, đồng thời còn bị thần nguyệt của Thần Nguyệt Thủy tổ bao phủ.
Động tác của bốn người diễn ra tức thì, giống như cùng xảy ra một lúc, không có trước sau, chỉ có điều, không gian và thời gian lúc đó bị thần nguyệt của Thần Nguyệt Thủy tổ kéo dài vô hạn mà thôi.
Vào lúc này, Kiếm Thánh, Thần Nguyệt Thủy tổ, Khai Thiên Đao Tổ đều đạt thành ăn ý, chỉ trong nháy mắt đã công phá phòng ngự của Hỏa tổ, ba người bọn họ liên thủ liền trấn áp Hỏa tổ, một kiếm của Kiếm Thánh xuyên thủng ngực, đao của Khai Thiên Đao Tổ chém vào vai Hỏa tổ, trường đao cắt vào vai rất sâu.
Mọi người đều nhìn thấy rõ ràng, cũng làm đám người Hoàng Tôn Chân Đế rung động, ba Thủy tổ thi triển sát chiêu, bất cứ người nào cũng không thể ngăn cản nổi, tồn tại cường đại hơn nữa cũng bị tổn thương, không bị chém đầu, cũng không bị chém giết tại chỗ, tất cả đều là tồn tại vô cùng kinh diễm.
Trên thế gian, người bị Kiếm Thánh, Thần Nguyệt Thủy tổ, Khai Thiên Đao Tổ liên thủ chém giết mà không chết, chỉ sợ cũng chỉ có người như Hỏa tổ mà thôi.
Oanh!
Tiếng nổ lớn vang lên, lúc này, thiên địa nổ tung, toàn bộ thế giới bị đánh tan thành mây khói.
Khi tiếng nổ lớn vang lên, phạm vi mặt trăng bao phủ bị đánh tan, lúc ánh trăng bị đánh tan, thời gian như dừng lại.
Dưới uy thế của vụ nổ, đám người Hoàng Tôn Chân Đế nhắm mắt lại, ánh sáng chói mắt sinh ra, ngay sau đó mọi thứ đều tối tăm, mọi người không nhìn thấy cái gì.
Chờ thời điểm mọi người khôi phục thị lực, nhìn thấy Kiếm Thánh, Thần Nguyệt Thủy tổ, Khai Thiên Đao Tổ đã bị đánh bay.
Trong vụ nổ đáng sợ vừa rồi, dường như toàn bộ thế giới đều bị nổ nát, từ tiết điểm ở nơi đây, thời gian và không gian xuất hiện chỗ trống, nơi đó là màu trắng xám, không phải bị đánh trở về nguyên điểm, cũng không phải bị đánh nát, giống như tất cả đều không tồn tại.
Đám người Hoàng Tôn Chân Đế khôi phục tinh thần, mọi người lại quan sát trận đấu, nhìn thấy Kiếm Thánh, Khai Thiên Đao Tổ, Thần Nguyệt Thủy tổ đổ máu, có thể nhận ra, khi vụ nổ oanh kích, ba người Thần Nguyệt Thủy tổ đều bị thương không nhẹ.
Mọi người nhìn thấy trong tay Hỏa tổ cầm một bảo lô, bảo lô bộc phát tà hỏa, mỗi một đạo tòa hỏa đều có thể đốt cháy thiên địa.
Mặc dù Hỏa tổ phá giải thế công của Kiếm Thánh, Khai Thiên Đao Tổ, Thần Nguyệt Thủy tổ, trên người hắn vẫn đầy vết máu và thương tích.
Áo giáp phượng hoàng trên ngực hắn tan vỡ, không hề nghi ngờ, bộ ngực của hắn vừa bị Thánh Kiếm Vô Danh của Kiếm Thánh đánh thủng, mặc dù một kiếm này vô ảnh vô hình, mọi người vẫn nhìn ra được, một kiếm đánh thủng ngực Hỏa tổ nhưng không thể nhìn ra thương thế của hắn nặng nhẹ thế nào. Bả vai bị Khai Thiên Đao Tổ chém trúng, cho dù Hỏa tổ mặc áo giáp, giáp vai vẫn bị chém đứt, không thể hoàn toàn ngăn cản đao của Khai Thiên Đao Tổ.
Mặc dù Kiếm Thánh, Khai Thiên Đao Tổ đả thương Hỏa tổ, đám người Hoàng Tôn Chân Đế lại hít khí lạnh, phải biết, bọn họ có thể tổn thương Hỏa tổ, đó là ba người bọn họ liên thủ, đồng thời thi triển tuyệt chiêu mạnh nhất đời mình, như vậy mới có thể thương tổn Hỏa tổ.
Hơn nữa, cùng lúc đó, Hỏa tổ còn chưa sử dụng binh khí, chỉ dùng tay không ngăn cản sát chiêu của đám người Kiếm Thánh.
- Phượng Hoàng lô!
Nhìn thấy bảo lô trong tay Hỏa tổ, Thánh Sương Chân Đế kinh hô một tiếng.
- Phượng Hoàng lô.
Nhìn bảo lô trong tay Hỏa tổ, nội tâm đám người Hoàng Tôn Chân Đế chấn động, đây chính là binh khí của Hỏa tổ—— Phượng Hoàng lô.
Oanh!
Một vụ nổ sinh ra, Hỏa tổ sử dụng Phượng Hoàng lô đánh tan trấn áp của ba người, binh khí của hắn bộc phát, không chỉ đánh tan phong tỏa của đám người Kiếm Thánh, cũng đánh bay đám người Kiếm Thánh, Khai Thiên Đao Tổ.
Nhìn thấy Phượng Hoàng lô, nội tâm đám người Hoàng Tôn Chân Đế nổi da gà, bởi vì bọn họ nghe một ít câu chuyện về Phượng Hoàng lô.
Thậm chí có đồn đãi nói, Phượng Hoàng lô của Hỏa tổ được đúc luyện từ phượng hoàng, nó theo Hỏa tổ chinh chiến cửu thiên thập địa, vô địch thời đại.
Trong thời đại của Hỏa tổ, từng có một câu nói thế này, lúc Hỏa tổ sử dụng Phượng Hoàng lô, như vậy có ý nghĩa chiến tranh kết thúc, bởi vì không ai có thể đỡ nổi Phượng Hoàng lô của Hỏa tổ, đây là binh khí vô địch, vô địch chân chính.
Hiện tại Hỏa tổ sử dụng Phượng Hoàng lô, hắn đã đánh bay ba người Kiếm Thánh, Khai Thiên Đao Tổ, từ đó có thể thấy Phượng Hoàng lô cường đại và kinh khủng cỡ nào.
Cầm Phượng Hoàng lô trong tay, Hỏa tổ đại biểu cho vô địch, không ai có thể ngăn cản.
Lúc đám người Kiếm Thánh vừa nhìn thấy Hỏa tổ cầm Phượng Hoàng lô, đồng tử bọn họ co rút, mí mắt co giật.
- Các vị không phải đối thủ của ta.
Hỏa tổ cầm Phượng Hoàng lô trong tay, hắn không kiêu ngạo, cũng không đắc ý, hắn vô cùng bình tĩnh, dường như hắn không phải đang đối mặt địch nhân, mà là đối mặt bằng hữu, khẽ lắc đầu, nói:
- Năm đó, nếu không phải xảy ra chuyện kia, chỉ sợ các vị đã không tồn tại, đều tan thành mây khói, sẽ không có ngày hôm nay.
- Ngươi cũng không thể trốn thoát cái chết!
Ánh mắt Khai Thiên Đao Tổ lạnh như băng.
Khai Thiên Đao Tổ nói thế, Hỏa tổ im lặng một lúc, toàn thân hắn bị áo giáp bao phủ, mặc dù không nhìn thấy nét mặt của hắn, nhưng có thể tưởng tượng, nét mặt của hắn hiện tại rất phức tạp.
- Thế gian, có ai tránh được cái chết?
Cuối cùng, Hỏa tổ thở dài một tiếng, lắc đầu, nói ra:
- Chẳng qua chúng ta cảm thấy mình phải làm vậy, ta cũng như thế, các vị cũng như thế.
- Ngươi làm chúng ta thất vọng.
Thần Nguyệt Thủy tổ lạnh lùng nói:
- Cũng làm cho sư phụ của ngươi thất vọng.
Thần Nguyệt Thủy tổ nói lời này, đám người Hoàng Tôn Chân Đế chấn động, lai lịch Hỏa tổ rất thần bí, sư phụ của hắn càng thần bí, thậm chí có đồn đãi nói, sư phụ Hỏa tổ là một tiên nhân, không biết thực hư thế nào.
- Chúng ta chỉ là quân cờ mà thôi.
Hỏa tổ lắc đầu, nói ra:
- Nên trả thì ta đã trả. Vạn sự trên thế gian đều vô vị. Chúng ta nên làm việc của mình, thế là đủ rồi.
- Đừng kéo chúng ta liên quan tới ngươi.
Thần Nguyệt Thủy tổ lạnh lùng cắt lời Hỏa tổ, nói:
- Chúng ta làm mọi việc đều không thẹn với mình, không thẹn với thiên địa, không thẹn với chúng sinh! Ngươi, đao phủ mà thôi, uổng cho nhiều huynh đệ tín nhiệm ngươi như vậy, có thể đầu rơi máu chảy vì ngươi!
Thần Nguyệt Thủy tổ trách móc như thế, về tình về lý, cũng nhìn ra được, giao tình giữa Thần Nguyệt Thủy tổ và Hỏa tổ là tốt nhất, Kiếm Thánh, Khai Thiên Đao Tổ không có tình cảm gì với Hỏa tổ.
Điểm này cũng không khó lý giải, dù sao, năm đó Hỏa tổ muốn viễn chinh Bất Độ hải, Thần Nguyệt Thủy tổ với tư cách Thủy tổ, nguyện ý đứng ra hiệp trợ hắn hoàn thành đại nghiệp, cùng đi với hắn tiến vào Bất Độ hải.
Có thể nói, Thần Nguyệt Thủy tổ tiến vào Bất Độ hải, hoàn toàn là bởi vì Hỏa tổ. Hơn nữa, cũng có thể tưởng tượng, bọn họ đã cùng chung hoạn nạn trong Bất Độ hải, đáng tiếc, cuối cùng Hỏa tổ lại đưa ra lựa chọn khác.
- Đúng thế.
Hỏa tổ không giải thích cho mình, hắn gật đầu, nói:
- Ta làm mọi người thất vọng, nhưng ta vẫn làm, ta chỉ làm việc của ta, giống như các vị nhận định chính nghĩa, chỉ có điều, ta không cùng góc độ với các vị mà thôi.
Hỏa tổ nói ra lời này, rất bình tĩnh, không có một chút tức giận nào.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook