Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3941
Lý Thất Dạ bật cười:
- A, vậy sao? Không sao, ta chưa từng muốn làm người đạo đức cao thượng, hay đức cao vọng trọng gì. Ta muốn lên ngôi báu thì ngồi trên nó, cần gì lý do.
Lý Thất Dạ nói đầy bá khí, bễ nghễ chúng sinh, hoàn toàn không xem ai ra gì.
Lý Thất Dạ liếc nhóm Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão:
- Mặc kệ các ngươi muốn tìm ta báo thù hay muốn ngăn cản ta ngồi trên ngôi báu thì cứ đến đây. Bỏ lỡ hôm nay e rằng không có cơ hội. Hôm nay ai không dám đứng ra thì sau này đừng hé răng nữa, không thì ta huyết tẩy!
Tề Phong Thần Vương lạnh lùng quát:
- Láo lếu! Ngươi tưởng mình vô địch thiên hạ sao? Tiên Ma đạo thống có vô số cường giả, tuyệt đối không cho phép ngươi tùy ý làm bậy...!
Lý Thất Dạ ngắt lời Tề Phong Thần Vương, hắn cười nói:
- Ngại quá, ta vô địch, tùy ý làm bậy. Không phục thì cả đám lên đây, ta nhường một bàn tay, một ngón tay càn quét ba ngàn vạn các ngươi!
Lý Thất Dạ chậm rãi vươn một bàn tay ra, cánh tay khác chắp sau lưng, tùy ý liếc qua mọi người.
- Ta chỉ nói một câu các ngươi không thích nghe, ta vô địch, một ngón tay càn quét tất cả các ngươi. Các ngươi muốn báo thù hay muốn diệt trừ ta hoặc không phục, cứ lên hết. Mặc kệ bao nhiêu người đến, ta dùng một bàn tay là đủ. Bị ta giết chỉ trách các ngươi học nghệ không tinh, làm mất mặt lão tổ tông!
Lý Thất Dạ khoanh tay đứng, ngón tay chĩa hướng mọi người, hoàn toàn là bễ nghễ thiên hạ, duy ngã độc tôn.
Đám người vừa bất đắc dĩ vừa hận. Hận vì Lý Thất Dạ quá kiêu ngạo, xem thiên hạ không có người. Bất đắc dĩ vì hắn thật sự mạnh, sợ là ít ai ở đây đỡ nổi một bàn tay của hắn, chỉ có nhóm Trung Vực Tiên Lão là đủ sức chiến một trận với hắn.
Tề Phong Thần Vương không phục hét to một tiếng:
- Đây là ngươi nói!
Một bàn tay càn quét hết cả đám? Bọn họ dĩ nhiên không phục. Tề Phong Thần Vương vốn có thù với Lý Thất Dạ, giờ nghe Lý Thất Dạ nói một ngón tay càn quét tất cả thì lão càng muốn diệt hắn.
Lý Thất Dạ cười tùy ý nói:
- Đúng rồi, ta nói. Ta nói một tay là một tay, dù các ngươi thiên quân vạn mã thì ta cũng một tay quét hết!
Từ đầu đến cuối Lý Thất Dạ không thèm nhìn họ cái nào, khiến sắc mặt của Tề Phong Thần Vương cực kỳ khó coi. Lý Thất Dạ không xem lão ra gì, lần đầu tiên trong đời Tề Phong Thần Vương bị người coi thường như vậy, khiến lão đặc biệt khó chịu, lửa giận bốc cháy.
Trung Vực Tiên Lão hừ lạnh một tiếng:
- Nói là làm!
Lý Thất Dạ dửng dưng:
- Đừng lải nhải nữa, ta đã ra lời vàng, nếu ta không dùng một tay càn quét tức là ta thua, đầu hàng.
Nghe Lý Thất Dạ nói thế mọi người nhìn nhau. Trung Vực Tiên Lão, Bát Quái Chưởng Thương Sinh liếc nhau, biểu tình hơi phức tạp.
Lý Thất Dạ dám bảo một bàn tay càn quét hết bọn họ, quá kiêu ngạo, quá cuồng vọng, làm người ta khó nén cơn tức. Đương nhiên với họ là dịp tốt trời cho, lúc này không giết Lý Thất Dạ còn đợi khi nào?
Khiến bọn họ nỗi lòng pức tạp là Lý Thất Dạ dám tự tin một tay càn quét hết bọn họ, thực lực của hắn rốt cuộc mạnh đến đâu? Họ rủa thầm trong bụng.
Dù vậy Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão ánh mắt giao nhau lập tức quyết định.
Bát Quái Chưởng Thương Sinh hừ mũi lạnh lùng nói:
- Tốt, nếu vậy thì quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy! Nếu không địch lại một bàn tay của ngươi thì Bát Quái Cổ quốc ta sẽ xoay người đi ngay, xóa bỏ ân oán.
Trung Vực Tiên Lão lạnh băng nói:
- Ta cũng vậy.
Xét cho cùng trong lòng họ không tin Lý Thất Dạ một bàn tay có thể càn quét mọi người, từ khi họ sinh ra lần đầu nghe có người dám nói như thế. Bị một vãn bối coi khinh làm Trung Vực Tiên Lão, Bát Quái Chưởng Thương Sinh bùng cháy lửa giận.
Bọn họ cả đời càn quét bát hoang, khiến vô số cường giả nghe tiếng sợ vỡ mật, hôm nay thế nhưng bị nhân người coi khinh, mùi vị thật khó chịu.
Ầm!
Toàn thân Bát Quái Chưởng Thương Sinh tuôn ra phù văn, mỗi phù văn lớn như núi. Khi tất cả phù văn tuôn ra thì như cơn lũ nhấn chìm thiên địa. Khiến người ta cảm giác thân thể nặng nề như bị trăm ngàn ngọn thần phong đè lên thân thể, nhiều người đứng thẳng không nổi.
Ong ong ong ong ong!
Phù văn tuôn ra từ người Bát Quái Chưởng Thương Sinh bỗng đan vào thành thiên chương, hóa thành vô thượng đại đạo, như một hình bát quái lớn treo cao trên đỉnh đầu của gã.
Khi bát quái treo cao trên đầu, Bát Quái Chưởng Thương Sinh như thành chúa tể của thế giới. Bát quái chống dậy cả vũ trụ, trên vũ trụ đó gã là tồn tại chí cao vô thượng, khiến người muốn quỳ lạy.
Nhìn bát quái lơ lửng trên đỉnh đầu Bát Quái Chưởng Thương Sinh nhiều người mới hiểu tại sao người ta gọi cái tên đó. Bát Quái Chưởng Thương Sinh cho người cảm giác nắm giữ thương sinh, sống chết tùy ý gã.
Trung Vực Tiên Lão cũng cả người phát ra tiếng vù vù, không gian run rẩy. Người Trung Vực Tiên Lão phát ra tiên quang, mỗi lũ tiên quang chậm rãi nở rộ như mở ra một thần tàng, trong người lão chất chứa nội tình vô hạn.
Tề Phong Thần Vương hét to một tiếng:
- Tề Phong quốc chúng ta nguyện trợ giúp hai vị tiền bối một tay!
Bùm!
Tất cả huyết khí của Tề Phong Thần Vương tuôn ra.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Phương xa hơn vang tiếng nổ, ánh lửa ngập trời. Bầu trời xuất hiện một dị tượng, vô số thần phong hiện ra, mỗi thần phong như một thế giới. Khi tất cả thần phong hiển hiện tựa như ba ngàn thế giới hiện ra trước mắt người đời.
Bùm!
Vang tiếng nổ điếc tai, tất cả thần phong bay vọt lên xuất hiện trên bầu trời tổ thành, treo cao trên đỉnh đầu Tề Phong Thần Vương.
Các thần phong treo cao, làm mọi người thở nặng nề. Vì mỗi thần phong toát ra hơi thở đè sập chư thiên, khủng bố hơn là các thần phong rũ xuống khí hỗn độn kèm theo lực lượng Thủy Tổ. Khi các thần phong như vậy treo cao trên bầu trời tựa như Thủy Tổ ở đó trấn áp thương sinh.
Nhìn các thần phong xếp hàng như một bàn tay to lơ lửng, lúc bàn tay to hình thành mọi người cảm giác trái tim bị bóp nghẹt không thở nổi, không thể nhúc nhích.
- Đó là cái gì?
Nhìn các thần phong như bàn tay to, một lão tổ cổ hủ biến sắc mặt nói:
- Lực lượng Thủy Tổ! Đồn rằng năm xưa Thủy Tổ từng để lại một thủ ấn trong Tề Phong quốc cuối cùng hóa thành vô thượng thần thông, thành các ngọn thần phong trấn thủ tám hướng Tề Phong quốc, bảo đảm cho Tề Phong quốc thịnh thế. Không ngờ Tề Phong Thần Vương có thể chưởng ngự nó, không uổng là lão tổ mạnh nhất Tề Phong quốc.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
- A, vậy sao? Không sao, ta chưa từng muốn làm người đạo đức cao thượng, hay đức cao vọng trọng gì. Ta muốn lên ngôi báu thì ngồi trên nó, cần gì lý do.
Lý Thất Dạ nói đầy bá khí, bễ nghễ chúng sinh, hoàn toàn không xem ai ra gì.
Lý Thất Dạ liếc nhóm Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão:
- Mặc kệ các ngươi muốn tìm ta báo thù hay muốn ngăn cản ta ngồi trên ngôi báu thì cứ đến đây. Bỏ lỡ hôm nay e rằng không có cơ hội. Hôm nay ai không dám đứng ra thì sau này đừng hé răng nữa, không thì ta huyết tẩy!
Tề Phong Thần Vương lạnh lùng quát:
- Láo lếu! Ngươi tưởng mình vô địch thiên hạ sao? Tiên Ma đạo thống có vô số cường giả, tuyệt đối không cho phép ngươi tùy ý làm bậy...!
Lý Thất Dạ ngắt lời Tề Phong Thần Vương, hắn cười nói:
- Ngại quá, ta vô địch, tùy ý làm bậy. Không phục thì cả đám lên đây, ta nhường một bàn tay, một ngón tay càn quét ba ngàn vạn các ngươi!
Lý Thất Dạ chậm rãi vươn một bàn tay ra, cánh tay khác chắp sau lưng, tùy ý liếc qua mọi người.
- Ta chỉ nói một câu các ngươi không thích nghe, ta vô địch, một ngón tay càn quét tất cả các ngươi. Các ngươi muốn báo thù hay muốn diệt trừ ta hoặc không phục, cứ lên hết. Mặc kệ bao nhiêu người đến, ta dùng một bàn tay là đủ. Bị ta giết chỉ trách các ngươi học nghệ không tinh, làm mất mặt lão tổ tông!
Lý Thất Dạ khoanh tay đứng, ngón tay chĩa hướng mọi người, hoàn toàn là bễ nghễ thiên hạ, duy ngã độc tôn.
Đám người vừa bất đắc dĩ vừa hận. Hận vì Lý Thất Dạ quá kiêu ngạo, xem thiên hạ không có người. Bất đắc dĩ vì hắn thật sự mạnh, sợ là ít ai ở đây đỡ nổi một bàn tay của hắn, chỉ có nhóm Trung Vực Tiên Lão là đủ sức chiến một trận với hắn.
Tề Phong Thần Vương không phục hét to một tiếng:
- Đây là ngươi nói!
Một bàn tay càn quét hết cả đám? Bọn họ dĩ nhiên không phục. Tề Phong Thần Vương vốn có thù với Lý Thất Dạ, giờ nghe Lý Thất Dạ nói một ngón tay càn quét tất cả thì lão càng muốn diệt hắn.
Lý Thất Dạ cười tùy ý nói:
- Đúng rồi, ta nói. Ta nói một tay là một tay, dù các ngươi thiên quân vạn mã thì ta cũng một tay quét hết!
Từ đầu đến cuối Lý Thất Dạ không thèm nhìn họ cái nào, khiến sắc mặt của Tề Phong Thần Vương cực kỳ khó coi. Lý Thất Dạ không xem lão ra gì, lần đầu tiên trong đời Tề Phong Thần Vương bị người coi thường như vậy, khiến lão đặc biệt khó chịu, lửa giận bốc cháy.
Trung Vực Tiên Lão hừ lạnh một tiếng:
- Nói là làm!
Lý Thất Dạ dửng dưng:
- Đừng lải nhải nữa, ta đã ra lời vàng, nếu ta không dùng một tay càn quét tức là ta thua, đầu hàng.
Nghe Lý Thất Dạ nói thế mọi người nhìn nhau. Trung Vực Tiên Lão, Bát Quái Chưởng Thương Sinh liếc nhau, biểu tình hơi phức tạp.
Lý Thất Dạ dám bảo một bàn tay càn quét hết bọn họ, quá kiêu ngạo, quá cuồng vọng, làm người ta khó nén cơn tức. Đương nhiên với họ là dịp tốt trời cho, lúc này không giết Lý Thất Dạ còn đợi khi nào?
Khiến bọn họ nỗi lòng pức tạp là Lý Thất Dạ dám tự tin một tay càn quét hết bọn họ, thực lực của hắn rốt cuộc mạnh đến đâu? Họ rủa thầm trong bụng.
Dù vậy Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão ánh mắt giao nhau lập tức quyết định.
Bát Quái Chưởng Thương Sinh hừ mũi lạnh lùng nói:
- Tốt, nếu vậy thì quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy! Nếu không địch lại một bàn tay của ngươi thì Bát Quái Cổ quốc ta sẽ xoay người đi ngay, xóa bỏ ân oán.
Trung Vực Tiên Lão lạnh băng nói:
- Ta cũng vậy.
Xét cho cùng trong lòng họ không tin Lý Thất Dạ một bàn tay có thể càn quét mọi người, từ khi họ sinh ra lần đầu nghe có người dám nói như thế. Bị một vãn bối coi khinh làm Trung Vực Tiên Lão, Bát Quái Chưởng Thương Sinh bùng cháy lửa giận.
Bọn họ cả đời càn quét bát hoang, khiến vô số cường giả nghe tiếng sợ vỡ mật, hôm nay thế nhưng bị nhân người coi khinh, mùi vị thật khó chịu.
Ầm!
Toàn thân Bát Quái Chưởng Thương Sinh tuôn ra phù văn, mỗi phù văn lớn như núi. Khi tất cả phù văn tuôn ra thì như cơn lũ nhấn chìm thiên địa. Khiến người ta cảm giác thân thể nặng nề như bị trăm ngàn ngọn thần phong đè lên thân thể, nhiều người đứng thẳng không nổi.
Ong ong ong ong ong!
Phù văn tuôn ra từ người Bát Quái Chưởng Thương Sinh bỗng đan vào thành thiên chương, hóa thành vô thượng đại đạo, như một hình bát quái lớn treo cao trên đỉnh đầu của gã.
Khi bát quái treo cao trên đầu, Bát Quái Chưởng Thương Sinh như thành chúa tể của thế giới. Bát quái chống dậy cả vũ trụ, trên vũ trụ đó gã là tồn tại chí cao vô thượng, khiến người muốn quỳ lạy.
Nhìn bát quái lơ lửng trên đỉnh đầu Bát Quái Chưởng Thương Sinh nhiều người mới hiểu tại sao người ta gọi cái tên đó. Bát Quái Chưởng Thương Sinh cho người cảm giác nắm giữ thương sinh, sống chết tùy ý gã.
Trung Vực Tiên Lão cũng cả người phát ra tiếng vù vù, không gian run rẩy. Người Trung Vực Tiên Lão phát ra tiên quang, mỗi lũ tiên quang chậm rãi nở rộ như mở ra một thần tàng, trong người lão chất chứa nội tình vô hạn.
Tề Phong Thần Vương hét to một tiếng:
- Tề Phong quốc chúng ta nguyện trợ giúp hai vị tiền bối một tay!
Bùm!
Tất cả huyết khí của Tề Phong Thần Vương tuôn ra.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Phương xa hơn vang tiếng nổ, ánh lửa ngập trời. Bầu trời xuất hiện một dị tượng, vô số thần phong hiện ra, mỗi thần phong như một thế giới. Khi tất cả thần phong hiển hiện tựa như ba ngàn thế giới hiện ra trước mắt người đời.
Bùm!
Vang tiếng nổ điếc tai, tất cả thần phong bay vọt lên xuất hiện trên bầu trời tổ thành, treo cao trên đỉnh đầu Tề Phong Thần Vương.
Các thần phong treo cao, làm mọi người thở nặng nề. Vì mỗi thần phong toát ra hơi thở đè sập chư thiên, khủng bố hơn là các thần phong rũ xuống khí hỗn độn kèm theo lực lượng Thủy Tổ. Khi các thần phong như vậy treo cao trên bầu trời tựa như Thủy Tổ ở đó trấn áp thương sinh.
Nhìn các thần phong xếp hàng như một bàn tay to lơ lửng, lúc bàn tay to hình thành mọi người cảm giác trái tim bị bóp nghẹt không thở nổi, không thể nhúc nhích.
- Đó là cái gì?
Nhìn các thần phong như bàn tay to, một lão tổ cổ hủ biến sắc mặt nói:
- Lực lượng Thủy Tổ! Đồn rằng năm xưa Thủy Tổ từng để lại một thủ ấn trong Tề Phong quốc cuối cùng hóa thành vô thượng thần thông, thành các ngọn thần phong trấn thủ tám hướng Tề Phong quốc, bảo đảm cho Tề Phong quốc thịnh thế. Không ngờ Tề Phong Thần Vương có thể chưởng ngự nó, không uổng là lão tổ mạnh nhất Tề Phong quốc.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook