Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3915
Nghe dự đoán đó, mọi người thấy rất có lý. Dù sao Hộ Sơn tông đã suy sụp vô số thời đại, bây giờ nó chỉ là một tiểu môn tiểu phái hạng ba, không thể đối kháng với quái vật lớn như Trung Vực Thánh Địa, Bát Quái Cổ quốc. Trong mắt mọi người thì đây chỉ là trứng chọi đá.
Có nguyên lão thế gia lắc đầu nói:
- Lần này Hộ Sơn tông chọc vào tổ ong, có thể không diệt môn đã là rất may mắn, được các tổ tông che chở. Đời này Hộ Sơn tông thành cũng nhờ sư tổ, mà thua cũng vì sư tổ này.
Mặc dù mọi người nhìn ra được Lý Thất Dạ sư tổ Đệ Nhất Hung Nhân rất mạnh, có sư tổ như vậy dẫn dắt Hộ Sơn tông có hy vọng vươn lên. Nhưng mọi người cho rằng sư tổ Hộ Sơn tông quá cao điệu, rất ngông nghênh, trong thời gian ngắn liên tục đắc tội Bát Quái Cổ quốc, Trung Vực Thánh Địa, Tề Phong quốc.
Một tiểu môn tiểu phái hạng ba bỗng chốc khốn đốn bốn bề, không diệt môn đã là kỳ tích.
Cuối cùng Trung Vực Thánh Nữ ra lệnh chết:
- Trong vòng ba ngày sư tổ Hộ Sơn tông phải đến nhận tội, tự sát, không thì đồ diệt Hộ Sơn tông!
Thiết lệnh của Trung Vực Thánh Nữ truyền ra ngoài, mọi người như ngửi thấy mùi máu.
Nghe thiết lệnh của Trung Vực Thánh Nữ, mọi người kết luận:
- Hộ Sơn tông diệt chắc rồi.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Một chuỗi tiếng nổ vang lên trong thành cổ, lay động bầu trời.
Sau khi Trung Vực Thánh Nữ ra thiết lệnh thì hành cung của Trung Vực Thánh Địa trong thành cổ liền tuôn ra thần quang vô cùng vô tận. Trong hành cung phát ra tiếng cự thú gầm rống inh ỏi, trong thời gian ngắn hành cung như hóa thành hồng hoang cự thú thành trì.
Hành cung phát ra tiếng đinh đang, dâng lên từng lớp phòng ngự. Hành cung như đúc bằng thần kim, toàn hành cung thành tường đồng vách sắt, hoàn toàn không thể công phá.
Hành cung hóa thành tường đồng vách sắt thỉnh thoảng phát ra tiếng cự thú gầm rống, hơi thở cự thú hồng hoang hung mãnh tàn bạo ập đến, khiến tất cả người đi ngang qua hành cung run cầm cập chuyển sang đường vòng.
Nhìn hành cung bỗng chốc trở thành bảo lũy chiến tranh cực kỳ nghiêm ngặt, nhiều người kinh ngạc nói:
- Lần này Trung Vực Thánh Nữ đến có chuẩn bị, nàng không đi một mình mà mang theo thiên quân vạn mã của Trung Vực Thánh Địa.
Có đại nhân vật nhìn ra manh mối, nói:
- Trung Vực Thánh Nữ quyết tâm muốn chém sư tổ của Hộ Sơn tông, dù sư tổ Hộ Sơn tông mạnh hơn nàng, nhưng hắn bước vào hành cung này e rằng sẽ bị vô số cường giả Trung Vực Thánh Địa loạn đao phân thây. Chắc có lão tổ vô cùng cường đại của Trung Vực Thánh Địa giá lâm hộ giá hộ tống Trung Vực Thánh Nữ.
Nhìn Trung Vực Thánh Nữ động can qua lớn như vậy, có cường giả bình luận:
- Lần này sư tổ Hộ Sơn tông sẽ chết trong thành cổ này.
Trong khách sạn, Trần Duy Chính nghe lời tuyên bố của Trung Vực Thánh Nữ cũng sợ đứng tim, vội đến xin ý kiến của Lý Thất Dạ.
Đối với quái vật lớn như Trung Vực Thánh Địa làm Trần Duy Chính bó tay:
- Nên làm sao bây giờ thưa sư tổ?
Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói, không thèm quan tâm:
- Chỉ là con kiến.
Lý Thất Dạ không quan tâm nhưng Trần Duy Chính rất rầu lo, vì gã không có sức mạnh cường đại đến không thể tưởng tượng như hắn.
Trần Duy Chính thỉnh thoảng nhìn ra ngoài, sốt ruột thì thào:
- Mấy đứa nhóc đó sao còn chưa về.
Từ khi bảy người Quách Giai Tuệ đi ra ngoài mua sắm thì không trở về nữa, nay Trung Vực Thánh Nữ giá lâm thành cổ, tuyên bố độc ác với Hộ Sơn tông, khiến Trần Duy Chính rầu lo an nguy của bảy người.
Càng lo lắng thì càng xảy ra chuyện.
Trong khi Trần Duy Chính lo bảy người Quách Giai Tuệ có khi nào bị gì thì cửa có tiếng nổ, một người toàn thân đẫm máu bị ném vào trong.
Trần Duy Chính biến sắc mặt lao ra ngoài:
- Là ai!?
Vừa lúc thấy người bị ném vào là Quách Giai Tuệ.
Người Quách Giai Tuệ đẫm máu tràn đầy vết thương, nhiều chỗ xương nát, tay chân gãy.
Nhìn bộ dạng của Quách Giai Tuệ làm Trần Duy Chính biến sắc mặt hét to:
- Giai Tuệ!
Quách Giai Tuệ hé môi:
- Nói... nói cho công tử...
Nhưng người Quách Giai Tuệ co giật, ngã dưới đất không bò dậy nổi, chết tại chỗ.
- Giai Tuệ!
Thấy Quách Giai Tuệ chết, Trần Duy Chính kinh hoàng hét to cầu cứu:
- Sư tổ!
Trần Duy Chính chưa hét xong Lý Thất Dạ đã đến trước mặt, hắn vẫn ngồi trên xe lăn. Lý Thất Dạ hừ lạnh, xòe tay hút, Quách Giai Tuệ rơi vào tay hắn.
Người Lý Thất Dạ lấp lánh ánh sáng tựa như bước ra từ thời đại siêu cổ. Khi Lý Thất Dạ vươn tay ra như thò vào tận cùng thế giới, vào trong địa ngục, như muốn mang về linh hồn của Quách Giai Tuệ.
Ong ong ong ong ong!
Trong khoảnh khắc bàn tay Lý Thất Dạ bắt trúng sinh mệnh, đảo ngược thời gian, đánh phá luân hồi, cướp lấy tạo hóa. Chỉ tích tắc Lý Thất Dạ đã diễn biến ảo diệu chung cực nhất, diễn hóa áo nghĩa sinh mệnh.
Dù là Thủy Tổ cũng không thể với tới áo nghĩa như vậy, chúng nó thi triển trong tay Lý Thất Dạ.
Cuối cùng bàn tay Lý Thất Dạ thắp sáng một ngọn lửa thần hồn điểm vào giữa trán Quách Giai Tuệ.
Ong ong ong ong ong!
Lửa thần hồn điểm vào giữa trán Quách Giai Tuệ thì thức hải của nàng rực sáng, người nàng co giật. Tất cả khí huyết trên người nàng đảo ngược như thời gian xoay người, nàng sống lại.
Quách Giai Tuệ từ từ hé mắt ra, mờ mịt hỏi:
- Công tử, ta... ta đã chết?
Quách Giai Tuệ hoang mang vì nàng đã chết, giờ sống lại.
Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:
- Đi quỷ môn quan một chuyến. Ta tỏa chân mệnh của ngươi, không được ta đồng ý thì cửu thiên thập địa không ai có thể lấy đi mạng sống của ngươi.
Lý Thất Dạ tỏa chân mệnh của Quách Giai Tuệ nên dù nàng bị người đánh hồn phi phách tán hắn cũng có thể cứu sống. Trên đời này ít ai đánh nát được người đã bị hắn tỏa định chân mệnh.
Trần Duy Chính trợn mắt há hốc mồm nhìn, lòng dấy lên sóng thần. Trần Duy Chính tận mắt thấy Quách Giai Tuệ đã chết, không phải chết giả. Người hại nàng đã ra tay rất nặng, đánh nát hồn phách thần thức của nàng, Quách Giai Tuệ thật sự đã chết.
Nhưng Lý Thất Dạ ra tay diễn biến áo nghĩa sinh mệnh, cứu sống Quách Giai Tuệ, thật không tưởng tượng nổi, khó tin biết bao. Khởi tử hồi sinh, cái này mới thật sự là khởi tử hồi sinh!
Ong ong ong ong ong!
Lý Thất Dạ xòe bàn tay to, đại đạo thành lò, tinh hoa dược đạo vô cùng tinh khiết bàng bạc chớp mắt bao bọc Quách Giai Tuệ. Dược lô luyện hóa Quách Giai Tuệ, trong thời gian ngắn nàng không chỉ lành vết thương còn thay da đổi thịt, thể chất thay đổi chưa từng có.
Quách Giai Tuệ tỉnh táo lại biến sắc mặt kinh hoàng nói:
- Nguy rồi, các sư huynh bị nguy hiểm mạng sống! Công tử, cường giả Trung Vực Thánh Địa cướp đi Thánh Hiền Quan, cũng bắt nhóm Lý sư huynh!Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Có nguyên lão thế gia lắc đầu nói:
- Lần này Hộ Sơn tông chọc vào tổ ong, có thể không diệt môn đã là rất may mắn, được các tổ tông che chở. Đời này Hộ Sơn tông thành cũng nhờ sư tổ, mà thua cũng vì sư tổ này.
Mặc dù mọi người nhìn ra được Lý Thất Dạ sư tổ Đệ Nhất Hung Nhân rất mạnh, có sư tổ như vậy dẫn dắt Hộ Sơn tông có hy vọng vươn lên. Nhưng mọi người cho rằng sư tổ Hộ Sơn tông quá cao điệu, rất ngông nghênh, trong thời gian ngắn liên tục đắc tội Bát Quái Cổ quốc, Trung Vực Thánh Địa, Tề Phong quốc.
Một tiểu môn tiểu phái hạng ba bỗng chốc khốn đốn bốn bề, không diệt môn đã là kỳ tích.
Cuối cùng Trung Vực Thánh Nữ ra lệnh chết:
- Trong vòng ba ngày sư tổ Hộ Sơn tông phải đến nhận tội, tự sát, không thì đồ diệt Hộ Sơn tông!
Thiết lệnh của Trung Vực Thánh Nữ truyền ra ngoài, mọi người như ngửi thấy mùi máu.
Nghe thiết lệnh của Trung Vực Thánh Nữ, mọi người kết luận:
- Hộ Sơn tông diệt chắc rồi.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Một chuỗi tiếng nổ vang lên trong thành cổ, lay động bầu trời.
Sau khi Trung Vực Thánh Nữ ra thiết lệnh thì hành cung của Trung Vực Thánh Địa trong thành cổ liền tuôn ra thần quang vô cùng vô tận. Trong hành cung phát ra tiếng cự thú gầm rống inh ỏi, trong thời gian ngắn hành cung như hóa thành hồng hoang cự thú thành trì.
Hành cung phát ra tiếng đinh đang, dâng lên từng lớp phòng ngự. Hành cung như đúc bằng thần kim, toàn hành cung thành tường đồng vách sắt, hoàn toàn không thể công phá.
Hành cung hóa thành tường đồng vách sắt thỉnh thoảng phát ra tiếng cự thú gầm rống, hơi thở cự thú hồng hoang hung mãnh tàn bạo ập đến, khiến tất cả người đi ngang qua hành cung run cầm cập chuyển sang đường vòng.
Nhìn hành cung bỗng chốc trở thành bảo lũy chiến tranh cực kỳ nghiêm ngặt, nhiều người kinh ngạc nói:
- Lần này Trung Vực Thánh Nữ đến có chuẩn bị, nàng không đi một mình mà mang theo thiên quân vạn mã của Trung Vực Thánh Địa.
Có đại nhân vật nhìn ra manh mối, nói:
- Trung Vực Thánh Nữ quyết tâm muốn chém sư tổ của Hộ Sơn tông, dù sư tổ Hộ Sơn tông mạnh hơn nàng, nhưng hắn bước vào hành cung này e rằng sẽ bị vô số cường giả Trung Vực Thánh Địa loạn đao phân thây. Chắc có lão tổ vô cùng cường đại của Trung Vực Thánh Địa giá lâm hộ giá hộ tống Trung Vực Thánh Nữ.
Nhìn Trung Vực Thánh Nữ động can qua lớn như vậy, có cường giả bình luận:
- Lần này sư tổ Hộ Sơn tông sẽ chết trong thành cổ này.
Trong khách sạn, Trần Duy Chính nghe lời tuyên bố của Trung Vực Thánh Nữ cũng sợ đứng tim, vội đến xin ý kiến của Lý Thất Dạ.
Đối với quái vật lớn như Trung Vực Thánh Địa làm Trần Duy Chính bó tay:
- Nên làm sao bây giờ thưa sư tổ?
Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói, không thèm quan tâm:
- Chỉ là con kiến.
Lý Thất Dạ không quan tâm nhưng Trần Duy Chính rất rầu lo, vì gã không có sức mạnh cường đại đến không thể tưởng tượng như hắn.
Trần Duy Chính thỉnh thoảng nhìn ra ngoài, sốt ruột thì thào:
- Mấy đứa nhóc đó sao còn chưa về.
Từ khi bảy người Quách Giai Tuệ đi ra ngoài mua sắm thì không trở về nữa, nay Trung Vực Thánh Nữ giá lâm thành cổ, tuyên bố độc ác với Hộ Sơn tông, khiến Trần Duy Chính rầu lo an nguy của bảy người.
Càng lo lắng thì càng xảy ra chuyện.
Trong khi Trần Duy Chính lo bảy người Quách Giai Tuệ có khi nào bị gì thì cửa có tiếng nổ, một người toàn thân đẫm máu bị ném vào trong.
Trần Duy Chính biến sắc mặt lao ra ngoài:
- Là ai!?
Vừa lúc thấy người bị ném vào là Quách Giai Tuệ.
Người Quách Giai Tuệ đẫm máu tràn đầy vết thương, nhiều chỗ xương nát, tay chân gãy.
Nhìn bộ dạng của Quách Giai Tuệ làm Trần Duy Chính biến sắc mặt hét to:
- Giai Tuệ!
Quách Giai Tuệ hé môi:
- Nói... nói cho công tử...
Nhưng người Quách Giai Tuệ co giật, ngã dưới đất không bò dậy nổi, chết tại chỗ.
- Giai Tuệ!
Thấy Quách Giai Tuệ chết, Trần Duy Chính kinh hoàng hét to cầu cứu:
- Sư tổ!
Trần Duy Chính chưa hét xong Lý Thất Dạ đã đến trước mặt, hắn vẫn ngồi trên xe lăn. Lý Thất Dạ hừ lạnh, xòe tay hút, Quách Giai Tuệ rơi vào tay hắn.
Người Lý Thất Dạ lấp lánh ánh sáng tựa như bước ra từ thời đại siêu cổ. Khi Lý Thất Dạ vươn tay ra như thò vào tận cùng thế giới, vào trong địa ngục, như muốn mang về linh hồn của Quách Giai Tuệ.
Ong ong ong ong ong!
Trong khoảnh khắc bàn tay Lý Thất Dạ bắt trúng sinh mệnh, đảo ngược thời gian, đánh phá luân hồi, cướp lấy tạo hóa. Chỉ tích tắc Lý Thất Dạ đã diễn biến ảo diệu chung cực nhất, diễn hóa áo nghĩa sinh mệnh.
Dù là Thủy Tổ cũng không thể với tới áo nghĩa như vậy, chúng nó thi triển trong tay Lý Thất Dạ.
Cuối cùng bàn tay Lý Thất Dạ thắp sáng một ngọn lửa thần hồn điểm vào giữa trán Quách Giai Tuệ.
Ong ong ong ong ong!
Lửa thần hồn điểm vào giữa trán Quách Giai Tuệ thì thức hải của nàng rực sáng, người nàng co giật. Tất cả khí huyết trên người nàng đảo ngược như thời gian xoay người, nàng sống lại.
Quách Giai Tuệ từ từ hé mắt ra, mờ mịt hỏi:
- Công tử, ta... ta đã chết?
Quách Giai Tuệ hoang mang vì nàng đã chết, giờ sống lại.
Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:
- Đi quỷ môn quan một chuyến. Ta tỏa chân mệnh của ngươi, không được ta đồng ý thì cửu thiên thập địa không ai có thể lấy đi mạng sống của ngươi.
Lý Thất Dạ tỏa chân mệnh của Quách Giai Tuệ nên dù nàng bị người đánh hồn phi phách tán hắn cũng có thể cứu sống. Trên đời này ít ai đánh nát được người đã bị hắn tỏa định chân mệnh.
Trần Duy Chính trợn mắt há hốc mồm nhìn, lòng dấy lên sóng thần. Trần Duy Chính tận mắt thấy Quách Giai Tuệ đã chết, không phải chết giả. Người hại nàng đã ra tay rất nặng, đánh nát hồn phách thần thức của nàng, Quách Giai Tuệ thật sự đã chết.
Nhưng Lý Thất Dạ ra tay diễn biến áo nghĩa sinh mệnh, cứu sống Quách Giai Tuệ, thật không tưởng tượng nổi, khó tin biết bao. Khởi tử hồi sinh, cái này mới thật sự là khởi tử hồi sinh!
Ong ong ong ong ong!
Lý Thất Dạ xòe bàn tay to, đại đạo thành lò, tinh hoa dược đạo vô cùng tinh khiết bàng bạc chớp mắt bao bọc Quách Giai Tuệ. Dược lô luyện hóa Quách Giai Tuệ, trong thời gian ngắn nàng không chỉ lành vết thương còn thay da đổi thịt, thể chất thay đổi chưa từng có.
Quách Giai Tuệ tỉnh táo lại biến sắc mặt kinh hoàng nói:
- Nguy rồi, các sư huynh bị nguy hiểm mạng sống! Công tử, cường giả Trung Vực Thánh Địa cướp đi Thánh Hiền Quan, cũng bắt nhóm Lý sư huynh!Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook