Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3602
Đối mặt ba lão tổ chí tôn cùng Thánh các vây công, Lý Thất Dạ có thể chiến một trận hay không. Nhất thời không ít người cảm thấy tò mò.
- Tân hoàng có thể chiến một trận hay không?
Có người nói nhỏ, cố gắng đè thấp giọng nói của mình, không dám lớn tiếng, sợ bị Lý Thất Dạ nghe thấy.
Câu hỏi này khiến mọi người nhìn nhau. Tân hoàng rất mạnh, mọi người rõ như ban ngày. Đầu tiên là giết Mã Minh Xuân, vừa rồi lại giết Bát Trận Chân Đế, thực lực này không ai sánh bằng.
Thế nhưng ba lão tổ chí tôn uy danh lan xa, uy hiếp Cửu Bí đạo thống mấy thời đại. Tồn tại như bọn họ, ngay cả Chân Đế cũng kiêng kỵ mấy phần, huống chi còn có Thánh các sâu không lường được.
Khi bốn phe bọn họ liên thủ với nhau thì rất khó để đánh giá bọn họ. Nhìn khắp thiên hạ, người có thể đối kháng bọn họ rải rác không nhiều.
Dù sao thì sức mạnh của năm lão tổ chí tôn không phải khoác lác mà ra. Bằng không thì năm đó Thái Thanh Hoàng đã tiêu diệt bọn họ từ lâu rồi.
- Sợ là tân hoàng vô địch.
Có cường giả trầm ngâm, chậm rãi nói rằng:
- Tân hoàng sâu không lường được, trước giờ hắn chưa từng dốc hết toàn lực. Nếu như hắn dốc hết toàn lực thì chắc chắn không cách nào tưởng tượng nổi.
- Thế nhưng nội tình của ba lão tổ chí tôn cùng Thánh các cũng sâu không lường được.
Có người nói nhỏ:
- Bọn họ mà ra tay, chắc chắn kinh thiên động địa, trời long đất lở.
- Rửa mắt chờ đợi thôi.
Có lão tổ nói chậm:
- Chẳng mấy chốc sẽ có kết quả thôi. Trận chiến này chắc chắn sẽ quyết định cách cục của Cửu Bí đạo thống, cũng sẽ quyết định vận mệnh của Cửu Bí đạo thống.
Nghe vậy, tất cả mọi người nín thở, không ít người lúc này mới nhận ra rằng trận chiến này quan trọng với Cửu Bí đạo thống như thế nào.
Nếu như trận chiến này tân hoàng thất bại thì từ đây Cửu Bí đạo thống sẽ tạo thành thế chân vạc. Nếu như tân hoàng chiến thắng thì từ đây Cửu Bí đạo thống sẽ nghênh đón bạo quân còn ngang ngược độc đoán hơn cả Thái Thanh Hoàng.
Nhìn ba lão tổ chí tôn cùng Thánh các cắt cứ bốn phía, vượt không mà tới, Lý Thất Dạ chỉ cười nhạt một tiếng, không thèm quan tâm.
Ngay khi mưa gió sắp nổi thì thình lình hang động bên dưới Hồng Hoang Sơn, cũng chính là Hồng Hoang Thiên Lao, đột nhiên rung một thoáng, không gian hơi gợn sóng, cửa hang bất ngờ lóe lên hào quang yếu ớt, sau đó lại biến mất không thấy tăm hơi.
Lúc này sự chú ý của mọi người đều bị ba lão tổ chí tôn cùng Thánh các hấp dẫn, không ai chú ý Hồng Hoang Thiên alo biến hóa. Trên thực tế, Hồng Hoang Thiên Lao biến hóa nhỏ như vậy, cũng không có ai có thể nhìn thấy.
- Được rồi, ta có chuyện bận rồi, tạm không chơi với các ngươi.
Lý Thất Dạ lập tức nhìn kỹ Hồng Hoang Thiên Lao, sau đó cười lớn, giương người bay lên.
- Hắn muốn làm gì?
Nhìn thấy Lý Thất Dạ đột nhiên giương người bay lên, sau đó đáp xuống, tất cả mọi người ngơ ngác.
"Phanh..."
Khi mọi người còn chưa kịp hoàn hồn thì một tiếng vang lớn rung chuyển toàn bộ Cửu Liên Sơn. Cửu Liên Sơn thoáng lay động, dường như có giới bích bị phá vỡ.
Trước mắt mọi người, Lý Thất Dạ đáp xuống, nhảy vào Hồng Hoang Thiên Lao, chớp mắt biến mất vào trong cửa hang tối om của Hồng Hoang Thiên Lao.
Cửa hang của Hồng Hoang Thiên Lao như miệng cự thú, khi Lý Thất Dạ nhảy vào cửa hang thì giống như nhảy vào miệng thú, bị hồng hoang cự thú nuốt chửng.
- Cẩn thận...
Nhìn thấy Lý Thất Dạ nhảy vào Hồng Hoang Thiên Lao, trái tim của Liễu Sơ Tình nhảy tót lên cổ họng.
Binh Trì Hàm Ngọc vội vàng đỡ nàng, nhìn Lý Thất Dạ biến mất trong Hồng Hoang Thiên Lao. Nàng cũng giật mình sợ hãi.
Nhất thời, tất cả mọi người ngây dại, tất cả mọi người choáng váng, không thể hoàn hồn ngay lập tức. Bởi vì không ai ngờ rằng Lý Thất Dạ lại đột nhiên nhảy vào Hồng Hoang Thiên Lao.
Hồng Hoang Thiên Lao, ở Cửu Bí đạo thống không ai mà không biết. Đây là nơi nhốt người, chỉ cần bị nhốt vào Hồng Hoang Thiên Lao thì dù ngươi cường đại cách mấy đi nữa thì cũng sẽ bị giam trong Hồng Hoang Thiên Lao mãi mãi, mãi mãi không thể rời khỏi, mãi mãi biến mất trong Hồng Hoang Thiên Lao. Có thể nói, sống không thấy người, chết không thấy xác.
Năm đó Thái Thanh Hoàng nhốt vô số địch nhân vào trong Hồng Hoang Thiên Lao, từ đó về sau không ai còn nhìn thấy bọn họ nữa, bọn họ mãi mãi biến mất trong Hồng Hoang Thiên Lao. Phải biết rằng, kẻ thù của Thái Thanh Hoàng không ai yếu cả, trên cơ bản đều từ Chân Thần bất hủ trở lên.
Dù manh như Chân Thần bất hủ thì cũng biến mất trong Hồng Hoang Thiên Lao.
Cho nên xưa nay mọi người ở Cửu Bí đạo thống vừa nghe tới Hồng Hoang Thiên Lao thì lập tức biến sắc. Mọi người cho rằng, Hồng Hoang Thiên Lao chính là tử lao, hơn nữa còn là tử lao chết không thấy xác. Bất kể ai bị nhốt vào Hồng Hoang Thiên Lao thì đều chỉ có một con đường chết.
Vấn đề là, không ai ép buộc Lý Thất Dạ cả. Nhưng hắn bất thình lình nhảy vào Hồng Hoang Thiên Lao, giống như nghĩ quẩn tự sát. Chuyện này khiến người ta nghẹn họng trố mắt, mọi người nhìn Hồng Hoang Thiên Lao, miệng há thật lớn, không khép lại được.
- Hắn điên rồi...
Có người lắp bắp:
- Hắn... hắn muốn tự sát sao? Vậy mà lại nhảy vào Hồng Hoang Thiên Lao.
Có người cho rằng mình hoa mắt, đang yên đang lành vì sao tân hoàng lại nhảy vào Hồng Hoang Thiên Lao chứ, đây đúng thật là chuyện không thể nào tưởng tượng nổi.
- Tân hoàng... hắn... hắn... chẳng lẽ hắn sợ ba vị lão tổ chí tôn.
Nhìn ba lão tổ chí tôn cùng Thánh các vội vàng chạy tới, có người suy đoán.
- Không thể nào.
Có cường giả thế hệ trước lắc đầu, nói rằng:
- Tân hoàng giết người không nháy mắt, có ai mà hắn không dám giết? Ngươi cảm thấy hắn sẽ sợ hãi tới mức nhảy vào Hồng Hoang Thiên Lao sao? Hơn nữa, cho dù có sợ đi chăng nữa thì có cần nhảy vào Hồng Hoang Thiên Lao không?
Nghe vậy, mọi người cảm thấy có đạo lý. Cho dù không phải là đối thủ của ba lão tổ chí tôn, thế nhưng buông tay đánh cược một lần thì ít nhiều gì cũng có khả năng thoát khỏi vòng vây. Thế nhưng nhảy vào Hồng Hoang Thiên Lao thì đơn giản là tự tìm đường chết, ngoại trừ chết ra thì không có con đường nào khác để chọn. Cùng là chết, vậy thì tại sao lại phải nhảy vào Hồng Hoang Thiên Lao chứ.
- Vậy... vậy thì tại sao tân hoàng lại muốn nhảy vào Hồng Hoang Thiên Lao?
Có người không hiểu, không khỏi thì thào.
Mọi người nhìn nhau, đâu chỉ không hiểu, trên thực tế, tất cả mọi người đều không biết vì sao đang yên đang lành mà tân hoàng lại muốn nhảy vào Hồng Hoang Thiên Lao chứ. Đây đúng là điên rồi! Cho dù muốn tự sát thì cũng phải tìm nơi khác, ít ra thì vẫn còn có thi thể. Tự sát ở Hồng Hoang Thiên Lao, đơn giản là chết không thấy xác.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
- Tân hoàng có thể chiến một trận hay không?
Có người nói nhỏ, cố gắng đè thấp giọng nói của mình, không dám lớn tiếng, sợ bị Lý Thất Dạ nghe thấy.
Câu hỏi này khiến mọi người nhìn nhau. Tân hoàng rất mạnh, mọi người rõ như ban ngày. Đầu tiên là giết Mã Minh Xuân, vừa rồi lại giết Bát Trận Chân Đế, thực lực này không ai sánh bằng.
Thế nhưng ba lão tổ chí tôn uy danh lan xa, uy hiếp Cửu Bí đạo thống mấy thời đại. Tồn tại như bọn họ, ngay cả Chân Đế cũng kiêng kỵ mấy phần, huống chi còn có Thánh các sâu không lường được.
Khi bốn phe bọn họ liên thủ với nhau thì rất khó để đánh giá bọn họ. Nhìn khắp thiên hạ, người có thể đối kháng bọn họ rải rác không nhiều.
Dù sao thì sức mạnh của năm lão tổ chí tôn không phải khoác lác mà ra. Bằng không thì năm đó Thái Thanh Hoàng đã tiêu diệt bọn họ từ lâu rồi.
- Sợ là tân hoàng vô địch.
Có cường giả trầm ngâm, chậm rãi nói rằng:
- Tân hoàng sâu không lường được, trước giờ hắn chưa từng dốc hết toàn lực. Nếu như hắn dốc hết toàn lực thì chắc chắn không cách nào tưởng tượng nổi.
- Thế nhưng nội tình của ba lão tổ chí tôn cùng Thánh các cũng sâu không lường được.
Có người nói nhỏ:
- Bọn họ mà ra tay, chắc chắn kinh thiên động địa, trời long đất lở.
- Rửa mắt chờ đợi thôi.
Có lão tổ nói chậm:
- Chẳng mấy chốc sẽ có kết quả thôi. Trận chiến này chắc chắn sẽ quyết định cách cục của Cửu Bí đạo thống, cũng sẽ quyết định vận mệnh của Cửu Bí đạo thống.
Nghe vậy, tất cả mọi người nín thở, không ít người lúc này mới nhận ra rằng trận chiến này quan trọng với Cửu Bí đạo thống như thế nào.
Nếu như trận chiến này tân hoàng thất bại thì từ đây Cửu Bí đạo thống sẽ tạo thành thế chân vạc. Nếu như tân hoàng chiến thắng thì từ đây Cửu Bí đạo thống sẽ nghênh đón bạo quân còn ngang ngược độc đoán hơn cả Thái Thanh Hoàng.
Nhìn ba lão tổ chí tôn cùng Thánh các cắt cứ bốn phía, vượt không mà tới, Lý Thất Dạ chỉ cười nhạt một tiếng, không thèm quan tâm.
Ngay khi mưa gió sắp nổi thì thình lình hang động bên dưới Hồng Hoang Sơn, cũng chính là Hồng Hoang Thiên Lao, đột nhiên rung một thoáng, không gian hơi gợn sóng, cửa hang bất ngờ lóe lên hào quang yếu ớt, sau đó lại biến mất không thấy tăm hơi.
Lúc này sự chú ý của mọi người đều bị ba lão tổ chí tôn cùng Thánh các hấp dẫn, không ai chú ý Hồng Hoang Thiên alo biến hóa. Trên thực tế, Hồng Hoang Thiên Lao biến hóa nhỏ như vậy, cũng không có ai có thể nhìn thấy.
- Được rồi, ta có chuyện bận rồi, tạm không chơi với các ngươi.
Lý Thất Dạ lập tức nhìn kỹ Hồng Hoang Thiên Lao, sau đó cười lớn, giương người bay lên.
- Hắn muốn làm gì?
Nhìn thấy Lý Thất Dạ đột nhiên giương người bay lên, sau đó đáp xuống, tất cả mọi người ngơ ngác.
"Phanh..."
Khi mọi người còn chưa kịp hoàn hồn thì một tiếng vang lớn rung chuyển toàn bộ Cửu Liên Sơn. Cửu Liên Sơn thoáng lay động, dường như có giới bích bị phá vỡ.
Trước mắt mọi người, Lý Thất Dạ đáp xuống, nhảy vào Hồng Hoang Thiên Lao, chớp mắt biến mất vào trong cửa hang tối om của Hồng Hoang Thiên Lao.
Cửa hang của Hồng Hoang Thiên Lao như miệng cự thú, khi Lý Thất Dạ nhảy vào cửa hang thì giống như nhảy vào miệng thú, bị hồng hoang cự thú nuốt chửng.
- Cẩn thận...
Nhìn thấy Lý Thất Dạ nhảy vào Hồng Hoang Thiên Lao, trái tim của Liễu Sơ Tình nhảy tót lên cổ họng.
Binh Trì Hàm Ngọc vội vàng đỡ nàng, nhìn Lý Thất Dạ biến mất trong Hồng Hoang Thiên Lao. Nàng cũng giật mình sợ hãi.
Nhất thời, tất cả mọi người ngây dại, tất cả mọi người choáng váng, không thể hoàn hồn ngay lập tức. Bởi vì không ai ngờ rằng Lý Thất Dạ lại đột nhiên nhảy vào Hồng Hoang Thiên Lao.
Hồng Hoang Thiên Lao, ở Cửu Bí đạo thống không ai mà không biết. Đây là nơi nhốt người, chỉ cần bị nhốt vào Hồng Hoang Thiên Lao thì dù ngươi cường đại cách mấy đi nữa thì cũng sẽ bị giam trong Hồng Hoang Thiên Lao mãi mãi, mãi mãi không thể rời khỏi, mãi mãi biến mất trong Hồng Hoang Thiên Lao. Có thể nói, sống không thấy người, chết không thấy xác.
Năm đó Thái Thanh Hoàng nhốt vô số địch nhân vào trong Hồng Hoang Thiên Lao, từ đó về sau không ai còn nhìn thấy bọn họ nữa, bọn họ mãi mãi biến mất trong Hồng Hoang Thiên Lao. Phải biết rằng, kẻ thù của Thái Thanh Hoàng không ai yếu cả, trên cơ bản đều từ Chân Thần bất hủ trở lên.
Dù manh như Chân Thần bất hủ thì cũng biến mất trong Hồng Hoang Thiên Lao.
Cho nên xưa nay mọi người ở Cửu Bí đạo thống vừa nghe tới Hồng Hoang Thiên Lao thì lập tức biến sắc. Mọi người cho rằng, Hồng Hoang Thiên Lao chính là tử lao, hơn nữa còn là tử lao chết không thấy xác. Bất kể ai bị nhốt vào Hồng Hoang Thiên Lao thì đều chỉ có một con đường chết.
Vấn đề là, không ai ép buộc Lý Thất Dạ cả. Nhưng hắn bất thình lình nhảy vào Hồng Hoang Thiên Lao, giống như nghĩ quẩn tự sát. Chuyện này khiến người ta nghẹn họng trố mắt, mọi người nhìn Hồng Hoang Thiên Lao, miệng há thật lớn, không khép lại được.
- Hắn điên rồi...
Có người lắp bắp:
- Hắn... hắn muốn tự sát sao? Vậy mà lại nhảy vào Hồng Hoang Thiên Lao.
Có người cho rằng mình hoa mắt, đang yên đang lành vì sao tân hoàng lại nhảy vào Hồng Hoang Thiên Lao chứ, đây đúng thật là chuyện không thể nào tưởng tượng nổi.
- Tân hoàng... hắn... hắn... chẳng lẽ hắn sợ ba vị lão tổ chí tôn.
Nhìn ba lão tổ chí tôn cùng Thánh các vội vàng chạy tới, có người suy đoán.
- Không thể nào.
Có cường giả thế hệ trước lắc đầu, nói rằng:
- Tân hoàng giết người không nháy mắt, có ai mà hắn không dám giết? Ngươi cảm thấy hắn sẽ sợ hãi tới mức nhảy vào Hồng Hoang Thiên Lao sao? Hơn nữa, cho dù có sợ đi chăng nữa thì có cần nhảy vào Hồng Hoang Thiên Lao không?
Nghe vậy, mọi người cảm thấy có đạo lý. Cho dù không phải là đối thủ của ba lão tổ chí tôn, thế nhưng buông tay đánh cược một lần thì ít nhiều gì cũng có khả năng thoát khỏi vòng vây. Thế nhưng nhảy vào Hồng Hoang Thiên Lao thì đơn giản là tự tìm đường chết, ngoại trừ chết ra thì không có con đường nào khác để chọn. Cùng là chết, vậy thì tại sao lại phải nhảy vào Hồng Hoang Thiên Lao chứ.
- Vậy... vậy thì tại sao tân hoàng lại muốn nhảy vào Hồng Hoang Thiên Lao?
Có người không hiểu, không khỏi thì thào.
Mọi người nhìn nhau, đâu chỉ không hiểu, trên thực tế, tất cả mọi người đều không biết vì sao đang yên đang lành mà tân hoàng lại muốn nhảy vào Hồng Hoang Thiên Lao chứ. Đây đúng là điên rồi! Cho dù muốn tự sát thì cũng phải tìm nơi khác, ít ra thì vẫn còn có thi thể. Tự sát ở Hồng Hoang Thiên Lao, đơn giản là chết không thấy xác.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook