Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3549
- Thứ phế vật như ngươi mà cũng đòi tìm hiểu cửu bí, nằm mơ đi. Ngay cả Chân Đế cũng không thể làm mà ngươi lại dám tự nhận, ngươi cho rằng mình là ai, cười rụng răng ta mất.
Không ít người ồn ào gào lớn. Nhất là những người từng quỳ gối Lý Thất Dạ thì càng gào lên dữ dội.
Lý Thất Dạ cười đậm, không thèm quan tâm tới những người đang kêu gào. Lúc này ánh mắt của hắn nghiêm lại, cười nói:
- Cửu bí mà thôi, sao đủ thành đạo, hãy nhìn ta hạ bút thành văn này.
Nói xong thì Lý Thất Dạ giơ tay phải ra, nhấc nhẹ một cái. Ngay khi tay phải của Lý Thất Dạ nhấc nhẹ thì tất cả mọi người có ảo giác rằng, dường như mặt đất của Cửu Liên Sơn bị lột ra vậy.
Giống như Cửu Liên Sơn là một con hung thú hồng hoang, một con hung thú hồng hoang vô cùng to lớn. Khi Lý Thất Dạ nhấc nhẹ bàn tay thì da lông của con hung thú hồng hoang vô cùng to lớn này bị lột sạch. Cho nên lúc này mọi người cảm thấy mình đứng trên tấm da bị lột, dưới bàn chân rất nhẹ, rất mềm. Cho dù hai chân rõ ràng đang giẫm trên núi, thế nhưng vẫn có cảm giác có thể rơi rụng bất cứ lúc nào.
Lúc này Lý Thất Dạ xòe bàn tay phải, chỉ nghe "ông", lòng bàn tay của Lý Thất Dạ xuất hiện một vòng xoáy nhỏ.
Tiếng "ông ông ông" vang khẽ. Toàn bộ không gian của Cửu Liên Sơn run rẩy, run rẩy giống như đôi cánh đang vỗ của con ve.
Trong nháy mắt, chỉ thấy toàn bộ Cửu Liên Sơn dâng lên từng sợi quang mang. Những sợi quang mang này như chui ra từ từng tấc đạo thổ.
Sau khi những sợi quang mang này chui ra khỏi từng tấc đạo thổ thì từ từ bay lên trên. Những sợi quang mang này dài ba thước, hơn nữa mỗi sợi quang mang đếu lấp lánh hào quang màu hoàng kim.
Khi những sợi quang mang này chậm rãi bay lên thì trong nháy mắt, Cửu Liên Sơn như biến thành một vùng biển rộng lớn.
Những sợi quang mang này giống như những cây kim vàng vừa dài vừa mảnh. Những cây kim nhỏ này treo lơ lửng giữa bầu trời, mỗi một cây kim nhỏ đều chỉ dài chừng ba thước.
Những sợi quang mang chui lên từ dưới đất có hơn ức ức vạn. Nhiều quang mang trôi nổi trên bầu trời Cửu Liên Sơn như vậy, khiến cho Cửu Liên Sơn giống như bị vùng biển kim vàng nhấn chìm, ánh mắt của mọi người quét tới đâu thì biển kim vàng có tới đó. Dường như chỉ cần biển kim vàng này ập xuống thì có thể đâm Cửu Liên Sơn thành tổ ong.
Tất cả mọi người nhìn hơn ức ức vạn kim châm màu vàng lơ lửng trên không trung, há miệng thật lớn. Tất cả mọi người không biết chúng là cái gì.
Nhìn thấy ức ức vạn quang mang, Tần Kiếm Dao mặt mày trắng bệch, đôi mắt xinh đẹp trợn trừng, không dám tin vào hai mắt của mình.
Quan Hải Đao Thánh nhìn cảnh tượng này, hai mắt nghiêm lại. Mặc dù hắn không biết đây là thứ gì, thế nhưng ảo diệu của nó lại khiến hắn không thể nào tìm hiểu được. Phải biết rằng Quan Hải Đao Thánh hắn từng tu luyện vô số công pháp thâm ảo. Thế nhưng ức ức vạn quang mang trước mắt lại khiến hắn cảm thấy mờ mịt khó hiểu.
Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt của Binh Trì Hàm Ngọc thay đổi. Mặc dù nàng không biết ức ức vạn quang mang này có tác dụng gì, thế nhưng bỗng nhiên nàng có dự cảm không lành. Lúc này nàng cảm thấy vận mệnh của nàng như bị người khác khống chế, không còn là của mình nữa. Dưới cảm giác bị người khống chế này, nàng cảm thấy mềm yếu bất lực.
Còn phần Thang Hạc Tường thì mặt mày nghiêm túc, nắm chặt hoàng kim trường thương, hai mát tuôn trào sát cơ.
Ở bên trong Cửu Liên Sơn, Nam Sơn tiều tử đang hút thuốc nhìn thấy ức ức vạn quang mang treo lơ lửng giữa bầu trời, ánh mắt của hắn nhúc nhích, thế nhưng lại không thể làm gì được, đành phải thở dài, thì thào rằng:
- Trăm ngàn vạn năm nay, rất nhiều người dù cố gắng cả đời cũng không thể lĩnh hội được. Thế nhưng đối với một số tồn tại thì chỉ là cái nhấc tay mà thôi. Chư thiên chúng thần so với cự đầu thật sự thì vẫn chỉ là sâu kiến.
Nói tới đây, Nam Sơn tiều tử bất đắc dĩ thở dài, tiếp tục hút thuốc xoạch xoạch, không hề có động tác gì cả.
Bởi vì hắn biết mình đang đối mặt với tồn tại kinh khủng như thế nào. Tồn tại có thể tùy tiện cướp đoạt bản mệnh thần khí của hắn, ít nhất cũng phải là thủy tổ trở lên.
Tồn tại như vậy, hắn không thể đỡ nổi, cho dù hắn có mạnh cách mấy thì cũng không thể làm được.
Ức ức vạn quang mang treo lơ lững giữa trời. Ngẩng đầu nhìn lên, tất cả mọi người choáng váng. Rất nhiều người nhìn thấy cảnh tượng này thì há miệng thật lớn.
- Đây là cái gì?
Có người thì thào, đưa tay vớt quang mang trên đỉnh đầu của mình. Thế nhưng bọn họ không thể vớt được những quang mang này. Như thể những quang mang này là vô hình vô ảnh, khi bàn tay của bọn họ chạm tới thì sẽ xuyên thấu qua bàn tay của bọn họ, không để lại bất kỳ vết tích nào hết.
Lúc này chỉ nghe "tách" một cái. Chỉ thấy Lý Thất Dạ búng nhẹ ngón tay. Chỉ nghe "ông ông ông", tất cả quang mang treo lơ lửng giữa bầu trời đều rung động.
Tất cả quang mang càng run càng kịch liệt. Cuối cùng, tất cả quang mang như bị cái gì đó hấp dẫn. Mỗi sợi quang mang đều như cây kim bị nam châm hấp dẫn.
"Xuy xuy xuy..." Trong nháy mắt, tất cả quang mang bay lên, ức ức vạn quang mang biến thành một dòng chảy.
Ức ức vạn quang mang tụ tập lại tạo thành một dòng chảy kim châm. Nhìn từ xa, dòng chảy kim châm này chảy rất nhanh. Mà khi những cây kim châm này chảy nhanh thì chúng không hề va chạm vào nhau, kim châm ngay ngắn trật tự, không hề hỗn loạn.
Cảnh tượng này quá là hùng vĩ. Khi ức ức vạn quang mang ngưng tụ thành dòng chảy kim châm thì giống như có một dòng suối nhỏ đang chảy xiết. Thế nhưng thứ chảy xiết trong dòng suối nhỏ này không phải là nước suối, mà là kim châm. Dòng chảy kim châm này có thể đâm rách tất cả mọi thứ.
Khi ức ức vạn quang mang ngưng tụ thành dòng chảy kim châm thì những dòng chảy kim châm nhỏ bắt đầu tụ tập lại với nhau, những dòng chảy kim châm này đều có trật tự riêng, không hề hỗn loạn. Khi các dòng chảy kim châm qua lại hư không thì rất là thẳng hàng, không hề rối loạn.
Hiện trường giống như là một không gian từ trường to lớn, mà kim châm là những đường sức từ, mọi chuyển động trong vùng không gian này đều tuần hoàn theo một quy luật nào đấy.
Từng dòng kim châm tụ tập với nhau thành một dòng kim châm lớn hơn. Cuối cùng tất cả dòng kim châm tụ tập lại với nhau thành chín dòng kim châm. Khi chín dòng kim châm này lao nhanh thì hiện trường rất rúng động, rất hùng vĩ.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Không ít người ồn ào gào lớn. Nhất là những người từng quỳ gối Lý Thất Dạ thì càng gào lên dữ dội.
Lý Thất Dạ cười đậm, không thèm quan tâm tới những người đang kêu gào. Lúc này ánh mắt của hắn nghiêm lại, cười nói:
- Cửu bí mà thôi, sao đủ thành đạo, hãy nhìn ta hạ bút thành văn này.
Nói xong thì Lý Thất Dạ giơ tay phải ra, nhấc nhẹ một cái. Ngay khi tay phải của Lý Thất Dạ nhấc nhẹ thì tất cả mọi người có ảo giác rằng, dường như mặt đất của Cửu Liên Sơn bị lột ra vậy.
Giống như Cửu Liên Sơn là một con hung thú hồng hoang, một con hung thú hồng hoang vô cùng to lớn. Khi Lý Thất Dạ nhấc nhẹ bàn tay thì da lông của con hung thú hồng hoang vô cùng to lớn này bị lột sạch. Cho nên lúc này mọi người cảm thấy mình đứng trên tấm da bị lột, dưới bàn chân rất nhẹ, rất mềm. Cho dù hai chân rõ ràng đang giẫm trên núi, thế nhưng vẫn có cảm giác có thể rơi rụng bất cứ lúc nào.
Lúc này Lý Thất Dạ xòe bàn tay phải, chỉ nghe "ông", lòng bàn tay của Lý Thất Dạ xuất hiện một vòng xoáy nhỏ.
Tiếng "ông ông ông" vang khẽ. Toàn bộ không gian của Cửu Liên Sơn run rẩy, run rẩy giống như đôi cánh đang vỗ của con ve.
Trong nháy mắt, chỉ thấy toàn bộ Cửu Liên Sơn dâng lên từng sợi quang mang. Những sợi quang mang này như chui ra từ từng tấc đạo thổ.
Sau khi những sợi quang mang này chui ra khỏi từng tấc đạo thổ thì từ từ bay lên trên. Những sợi quang mang này dài ba thước, hơn nữa mỗi sợi quang mang đếu lấp lánh hào quang màu hoàng kim.
Khi những sợi quang mang này chậm rãi bay lên thì trong nháy mắt, Cửu Liên Sơn như biến thành một vùng biển rộng lớn.
Những sợi quang mang này giống như những cây kim vàng vừa dài vừa mảnh. Những cây kim nhỏ này treo lơ lửng giữa bầu trời, mỗi một cây kim nhỏ đều chỉ dài chừng ba thước.
Những sợi quang mang chui lên từ dưới đất có hơn ức ức vạn. Nhiều quang mang trôi nổi trên bầu trời Cửu Liên Sơn như vậy, khiến cho Cửu Liên Sơn giống như bị vùng biển kim vàng nhấn chìm, ánh mắt của mọi người quét tới đâu thì biển kim vàng có tới đó. Dường như chỉ cần biển kim vàng này ập xuống thì có thể đâm Cửu Liên Sơn thành tổ ong.
Tất cả mọi người nhìn hơn ức ức vạn kim châm màu vàng lơ lửng trên không trung, há miệng thật lớn. Tất cả mọi người không biết chúng là cái gì.
Nhìn thấy ức ức vạn quang mang, Tần Kiếm Dao mặt mày trắng bệch, đôi mắt xinh đẹp trợn trừng, không dám tin vào hai mắt của mình.
Quan Hải Đao Thánh nhìn cảnh tượng này, hai mắt nghiêm lại. Mặc dù hắn không biết đây là thứ gì, thế nhưng ảo diệu của nó lại khiến hắn không thể nào tìm hiểu được. Phải biết rằng Quan Hải Đao Thánh hắn từng tu luyện vô số công pháp thâm ảo. Thế nhưng ức ức vạn quang mang trước mắt lại khiến hắn cảm thấy mờ mịt khó hiểu.
Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt của Binh Trì Hàm Ngọc thay đổi. Mặc dù nàng không biết ức ức vạn quang mang này có tác dụng gì, thế nhưng bỗng nhiên nàng có dự cảm không lành. Lúc này nàng cảm thấy vận mệnh của nàng như bị người khác khống chế, không còn là của mình nữa. Dưới cảm giác bị người khống chế này, nàng cảm thấy mềm yếu bất lực.
Còn phần Thang Hạc Tường thì mặt mày nghiêm túc, nắm chặt hoàng kim trường thương, hai mát tuôn trào sát cơ.
Ở bên trong Cửu Liên Sơn, Nam Sơn tiều tử đang hút thuốc nhìn thấy ức ức vạn quang mang treo lơ lửng giữa bầu trời, ánh mắt của hắn nhúc nhích, thế nhưng lại không thể làm gì được, đành phải thở dài, thì thào rằng:
- Trăm ngàn vạn năm nay, rất nhiều người dù cố gắng cả đời cũng không thể lĩnh hội được. Thế nhưng đối với một số tồn tại thì chỉ là cái nhấc tay mà thôi. Chư thiên chúng thần so với cự đầu thật sự thì vẫn chỉ là sâu kiến.
Nói tới đây, Nam Sơn tiều tử bất đắc dĩ thở dài, tiếp tục hút thuốc xoạch xoạch, không hề có động tác gì cả.
Bởi vì hắn biết mình đang đối mặt với tồn tại kinh khủng như thế nào. Tồn tại có thể tùy tiện cướp đoạt bản mệnh thần khí của hắn, ít nhất cũng phải là thủy tổ trở lên.
Tồn tại như vậy, hắn không thể đỡ nổi, cho dù hắn có mạnh cách mấy thì cũng không thể làm được.
Ức ức vạn quang mang treo lơ lững giữa trời. Ngẩng đầu nhìn lên, tất cả mọi người choáng váng. Rất nhiều người nhìn thấy cảnh tượng này thì há miệng thật lớn.
- Đây là cái gì?
Có người thì thào, đưa tay vớt quang mang trên đỉnh đầu của mình. Thế nhưng bọn họ không thể vớt được những quang mang này. Như thể những quang mang này là vô hình vô ảnh, khi bàn tay của bọn họ chạm tới thì sẽ xuyên thấu qua bàn tay của bọn họ, không để lại bất kỳ vết tích nào hết.
Lúc này chỉ nghe "tách" một cái. Chỉ thấy Lý Thất Dạ búng nhẹ ngón tay. Chỉ nghe "ông ông ông", tất cả quang mang treo lơ lửng giữa bầu trời đều rung động.
Tất cả quang mang càng run càng kịch liệt. Cuối cùng, tất cả quang mang như bị cái gì đó hấp dẫn. Mỗi sợi quang mang đều như cây kim bị nam châm hấp dẫn.
"Xuy xuy xuy..." Trong nháy mắt, tất cả quang mang bay lên, ức ức vạn quang mang biến thành một dòng chảy.
Ức ức vạn quang mang tụ tập lại tạo thành một dòng chảy kim châm. Nhìn từ xa, dòng chảy kim châm này chảy rất nhanh. Mà khi những cây kim châm này chảy nhanh thì chúng không hề va chạm vào nhau, kim châm ngay ngắn trật tự, không hề hỗn loạn.
Cảnh tượng này quá là hùng vĩ. Khi ức ức vạn quang mang ngưng tụ thành dòng chảy kim châm thì giống như có một dòng suối nhỏ đang chảy xiết. Thế nhưng thứ chảy xiết trong dòng suối nhỏ này không phải là nước suối, mà là kim châm. Dòng chảy kim châm này có thể đâm rách tất cả mọi thứ.
Khi ức ức vạn quang mang ngưng tụ thành dòng chảy kim châm thì những dòng chảy kim châm nhỏ bắt đầu tụ tập lại với nhau, những dòng chảy kim châm này đều có trật tự riêng, không hề hỗn loạn. Khi các dòng chảy kim châm qua lại hư không thì rất là thẳng hàng, không hề rối loạn.
Hiện trường giống như là một không gian từ trường to lớn, mà kim châm là những đường sức từ, mọi chuyển động trong vùng không gian này đều tuần hoàn theo một quy luật nào đấy.
Từng dòng kim châm tụ tập với nhau thành một dòng kim châm lớn hơn. Cuối cùng tất cả dòng kim châm tụ tập lại với nhau thành chín dòng kim châm. Khi chín dòng kim châm này lao nhanh thì hiện trường rất rúng động, rất hùng vĩ.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook