Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3003
Tuy mọi người không biết tại sao Ngưu Thủ Thượng Thần lại hứng thú với đạo thống của cô gái không rõ lai lịch này đến như vậy. Thế nhưng một ít Đại Đế Tiên Vương cấp cao lại biết, đạo thống của cô gái không rõ lai lịch này rất có thể liên quan tới Tiên Đạo Thành.
Tiên Đạo Thành - tương truyền là một trong Cửu đại Thiên Bảo, quan hệ trọng đại, không trách Ngưu Thủ Thượng Thần lại quan tâm tới đạo thống của cô gái lai lịch không rõ này đến như vậy.
Đối mặt với năm tên Thượng Thần, đôi mắt xinh đẹp của Trích Nguyệt tiên tử co rút, nét mặt lạnh lẽo, vẫn kiệm lời, thờ ơ nói rằng:
- Chỉ bằng các ngươi?
Câu nói này rất ngông, coi thường chúng thần, dường như không có ai trên thế gian lọt vào pháp nhãn của nàng, cực kì ngông nghênh, cho dù đối mặt với Thượng Thần mười một đồ đằng thì cũng không thay đổi.
Trích Nguyệt tiên tử nói vậy làm mọi người rít lạnh. Mọi người nhìn nhau ngơ ngác, đều cảm thấy cô gái không rõ lai lịch này nói chuyện quá phách lối, quá càn quấy. Ngưu Thủ Thượng Thần là Thượng Thần mười một đồ đằng, ở Kiêu Hoành châu, thậm chí ở mười ba châu thì hắn cũng là đại nhân vật, là cường giả có tiếng có miếng.
Huống chi bốn tên Thượng Thần đằng sau hắn không ai yếu cả. Đối mặt với bọn họ, bất cứ ai cũng kiêng kỵ ba phần.
Cái cô gái không rõ lai lịch này chưa gánh chịu thiên mệnh mà đã phách lối đến như vậy, dám nói ngông với Ngưu Thủ Thượng Thần. Trên thực tế, cho dù gánh chịu thiên mệnh thành tựu Tiên Vương thì cũng kém xa Thượng Thần mười một đồ đằng.
- Chưa trở thành Tiên Vương đã dám nói ngông với Ngưu Thủ Thượng Thần... quá ngông cuồng rồi.
Có người thì thào.
Có Thượng Thần cảm thấy Trích Nguyệt tiên tử quá ngông cuồng, lên tiếng rằng:
- Ngưu Thủ Thượng Thần cũng là một trong những nhân vật thủ lĩnh của Thượng Thần. Đừng nói chưa trở thành Tiên Vương, ngay cả Đại Đế Tiên Vương cấp thấp cũng không dám nói ngông với Ngưu Thủ Thượng Thần.
Nghe câu nói rất thờ ơ nhưng cực kỳ phách lối của Trích Nguyệt tiên tử, ngay cả Nam Đế cũng méo miệng. Qua nhiều năm vậy rồi mà nàng vẫn chưa thay đổi. Nam Đế không khỏi nhìn Lý Thất Dạ đang ở bên cạnh, có nhân vật như thế sủng nịch, Trích Nguyệt tiên tử phách lối cũng phải. Người ở bên cạnh Âm Nha, có ai không phách lối?
Ngưu Thủ Thượng Thần nghe vậy thì tái mặt. Ở Kiêu Hoành châu, hắn là một trong những Thượng Thần mạnh nhất, tiếng tăm ngang với Cửu Kiếm Thượng Thần, được chư đế chúng thần coi trọng, Đại Đế Tiên Vương cấp thấp cũng phải xưng vãn bối thì chớ nói chi là một tiểu bối vô danh.
Ngưu Thủ Thượng Thần lạnh mặt, nói:
- Tiểu cô nương, bản lĩnh của ngươi rất mạnh, đại đạo cũng đáng để kiêu ngạo. Thế nhưng thế gian tàng long ngọa hổ, hạng người vô địch nhiều vô số kể. Con đường tương lai còn dài, con đường mà ngươi phải đi còn dài! Đừng nói chưa trở thành Tiên Vương, cho dù ngươi trở thành Tiên Vương thì cũng có người giỏi hơn ngươi...
Ngưu Thủ Thượng Thần đang bày vẻ trưởng bối thì bị Trích Nguyệt tiên tử khoát tay chặn lại, ngắt lời hắn:
- Ừ thì sao!
Trích Nguyệt tiên tử vô cùng phách lối, không chỉ Ngưu Thủ Thượng Thần tái mặt mà nét mặt của bốn tên Thượng Thần ở phía sau cũng trở nên méo mó.
Trích Nguyệt tiên tử nói như vậy chẳng khác nào không coi Ngưu Thủ Thượng Thần ra gì, cũng không coi bốn tên Thượng Thần bọn họ ra gì. Ngông nghênh bát phương, nhìn xuống tất cả mọi người. Chảnh như vậy, đừng nói Thượng Thần, ngay cả người bình thường cũng không chịu nổi.
- Tiểu bối, ngươi quá ngông cuồng rồi!
Một tên Thượng Thần ở phía sau Ngưu Thủ Thượng Thần hét lớn, lạnh lùng nói rằng:
- Ngươi có biết người trước mặt ngươi là ai không. Nói ra, e rằng sẽ hù ngươi bể mật!
- Không biết, cũng không muốn biết.
Trích Nguyệt tiên tử thờ ơ nói:
- Con mèo con chó, không cần phải biết.
Trích Nguyệt tiên tử nói vậy chọc tên Thượng Thần này tức phun máu. Ngưu Thủ Thượng Thần mặt mày đỏ chót, giống như ai đó vả mặt hắn chát chát, làm khuôn mặt già nua của hắn nóng rát.
- Câu nói này quen quá, hình như từng nghe ở đâu đó rồi.
Có Đại Đế Tiên Vương cấp cao ngơ ngác, thì thào.
Giọng điệu phách lối như thế, dáng vẻ coi rẻ chúng thần như thế làm Đại Đế Tiên Vương cảm thấy quen thuộc, hình như từng nghe từ miệng một người.
Còn những tu sĩ khác thì choáng váng. Bọn họ không biết cô gái này có lai lịch cỡ nào mà lại dám ngông cuồng như vậy, dám coi rẻ Ngưu Thủ Thượng Thần như vậy.
- Điếc không sợ súng.
Có Thượng Thần cảm khái:
- Chắc là gà non ra đời chưa lâu, không biết tới nhân vật như Ngưu Thủ Thượng Thần, cũng không biết Ngưu Thủ Thượng Thần đáng sợ như thế nào. Nếu như nàng biết Ngưu Thủ Thượng Thần đáng sợ như thế nào thì chắc sẽ hối hận vì những gì đã nói.
Nét mặt của Ngưu Thủ Thượng Thần hết sức khó coi. Hắn hít hà một hơi, dằn lòng không giận, đanh mặt lại, lạnh lùng nói:
- Tiểu cô nương, nể tình cùng là nhân tộc, ta không ngăn cản ngươi trở thành Tiên Vương. Thế nhưng ngươi mất dạy như vậy, ta muốn dạy dỗ ngươi một trận!
Nói tới đây, hai mắt Ngưu Thủ Thượng Thần nghiêm nghị, lạnh lùng nói:
- Khẩu khí của ngươi ngông cuồng như vậy, chắc người hộ đạo của ngươi cũng là hạng người kinh thiên. Kêu người hộ đạo của ngươi ra đây, luôn tiện để hắn học cách dạy dỗ vãn bối! Ngưu Thủ Thượng Thần nổi giận, rất nhiều cường giả nhìn nhau... xem ra, cô gái này ngông cuồng như vậy... chắc giống như Ngưu Thủ Thượng Thần nói, người hộ đạo là một nhân vật rất mạnh mẽ.
- Gọi người làm gì, một mình ta là đủ!
Trích Nguyệt tiên tử vẫn lạnh lùng như trước, lạnh lùng nhìn Ngưu Thủ Thượng Thần, vẫn vô cùng phách lối, dáng vẻ khinh thường cửu thiên thập địa.
- Giỏi... giỏi lắm...
Nghe Trích Nguyệt tiên tử nói vậy, Ngưu Thủ Thượng Thần tức quá hóa cười, hai mắt trở nên tàn nhẫn, lạnh lùng nói:
- Vậy hãy xem ta giáo huấn nhà ngươi. Ta dạy dỗ ngươi giúp trưởng bối của ngươi, để hắn biết nên dạy dỗ vãn vối như thế nào.
- Ngưu Thủ Thượng Thần nổi giận thật rồi.
Nhìn thấy Ngưu Thủ Thượng Thần tức quá hóa cười, có Thượng Thần nói:
- Tiểu cô nương này quá ngông cuồng, nhất định sẽ rất thê thảm.
- Thú vị thật! Người của ta mà cũng cần người khác dạy dỗ nữa.
Trích Nguyệt tiên tử chưa nói gì thì một giọng nói hời hợt vang lên.
Chỉ thấy một nam tử đứng bên cạnh Trích Nguyệt tiên tử. Hắn thản nhiên, hắn thoải mái, hắn giống như một người bình thường, không có gì nổi bật.
- Má ơi!
Có Thượng Thần cấp cao nhìn thấy nam tử này xuất hiện gì rớt cằm, suýt nữa quỳ xuống, hai chân bũn nhũn vì sợ.
- Chẳng trách điệu bộ lại quen thuộc như vậy!
Nhìn thấy nam tử này xuất hiện bên cạnh Trích Nguyệt tiên tử, ngay cả Đại Đế Tiên Vương mười một thiên mệnh cũng cười khổ, sợ hãi câm miệng, không dám luyên thuyên.
- Ai vậy?
Rất nhiều cường giả không biết nam tử bình thường này, rất nhiều chưởng môn đại giáo, thậm chí cấp bậc lão tổ cũng chưa từng nhìn thấy nam tử bình thường này.
Vừa thấy nam tử bên cạnh Trích Nguyệt tiên tử, Ngưu Thủ Thượng Thần như bị sét đánh, đứng sững nơi đó, há hốc miệng không nói ra lời.
- Ngưu Thụy Xương, dạy ta cách dạy dỗ vãn bối đi. Nên dạy dỗ như thế nào thí mới có giáo dưỡng?
Nam tử nhìn Ngưu Thủ Thượng Thần, cười hời hợt.
- Láo xược, ai cho phép ngươi gọi thẳng tên của đại thần.
Một Thượng Thần đằng sau Ngưu Thủ Thượng Thần quát Lý Thất Dạ. Hắn cũng chưa gặp qua nam tử này bao giờ, cũng không biết lai lịch của nam tử này.
- Tầm mắt quá thấp, định sẵn là bi kịch.
Nhìn thấy Thượng Thần đằng sau Ngưu Thủ Thượng Thần quát nam tử bình thường, có Đại Đế Tiên Vương cấp cao lắc đầu.
Thế nhưng nam tử bình thường không điếm xỉa tới Thượng Thần đằng sau Ngưu Thủ Thượng Thần mà nhìn Ngưu Thủ Thượng Thần, cười nhạt:
- Ngưu Thụy Xương, ta đang chờ ngươi dạy ta đây này.
"Rụp" Ngưu Thủ Thượng Thần tái mặt, hai đầu gối mềm nhũn, quỳ ngay tại chỗ, miệng há hốc không nói ra lời.
- Đại thần.
Thượng Thần đằng sau Ngưu Thủ Thượng Thần nhìn thấy Ngưu Thủ Thượng Thần quỳ xuống thì choáng váng.
- Quỳ xuống!
Ngưu Thủ Thượng Thần nói khẽ, bốn tên Thượng Thần đằng sau chưa kịp phản ứng gì đã quỳ ra đất.
- Đại nhân, tiểu nhân có mắt không tròng, không biết đại nhân giá lâm, cũng không biết vị tiên tử này là người của đại nhân nên mới đường đột mạo phạm, tiểu nhân đáng chết, tiểu nhân đáng chết mà!
Ngưu Thủ Thượng Thần sợ hết hồn hết vía, vội vàng dập đầu.
Tuy hắn rất mạnh, cũng rất kiêu ngạo, thế nhưng hắn chẳng là cái thá gì so với người trước mắt cả, còn không bằng cả sâu kiếng nữa. Ngay cả hắc ám bá chủ cũng tháo chạy thì huống chi là hắn.
Một mình hắn chết cũng thôi. Nhưng một khi Âm Nha đại nhân tức giận thì hậu quả khó lường, không chỉ hắn chết mà con cháu của hắn cũng bị giết, thậm chí bị giết toàn tộc. Thế gian này, môn phái chủng tộc bị Âm Nha tiêu diệt không hề ít.
Vì vậy, Ngưu Thủ Thượng Thần không quan tâm tới uy nghiêm của Thượng Thần hay vinh dự cá nhân nữa. Muốn bảo vệ người nhà, muốn bảo vệ tộc nhân, nhất định phải chịu thua. Nói sau, quỳ gối trước mặt Âm Nha cũng không mất mặt. Có mấy người dám thẳng lưng trước mặt Âm Nha chứ?Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Tiên Đạo Thành - tương truyền là một trong Cửu đại Thiên Bảo, quan hệ trọng đại, không trách Ngưu Thủ Thượng Thần lại quan tâm tới đạo thống của cô gái lai lịch không rõ này đến như vậy.
Đối mặt với năm tên Thượng Thần, đôi mắt xinh đẹp của Trích Nguyệt tiên tử co rút, nét mặt lạnh lẽo, vẫn kiệm lời, thờ ơ nói rằng:
- Chỉ bằng các ngươi?
Câu nói này rất ngông, coi thường chúng thần, dường như không có ai trên thế gian lọt vào pháp nhãn của nàng, cực kì ngông nghênh, cho dù đối mặt với Thượng Thần mười một đồ đằng thì cũng không thay đổi.
Trích Nguyệt tiên tử nói vậy làm mọi người rít lạnh. Mọi người nhìn nhau ngơ ngác, đều cảm thấy cô gái không rõ lai lịch này nói chuyện quá phách lối, quá càn quấy. Ngưu Thủ Thượng Thần là Thượng Thần mười một đồ đằng, ở Kiêu Hoành châu, thậm chí ở mười ba châu thì hắn cũng là đại nhân vật, là cường giả có tiếng có miếng.
Huống chi bốn tên Thượng Thần đằng sau hắn không ai yếu cả. Đối mặt với bọn họ, bất cứ ai cũng kiêng kỵ ba phần.
Cái cô gái không rõ lai lịch này chưa gánh chịu thiên mệnh mà đã phách lối đến như vậy, dám nói ngông với Ngưu Thủ Thượng Thần. Trên thực tế, cho dù gánh chịu thiên mệnh thành tựu Tiên Vương thì cũng kém xa Thượng Thần mười một đồ đằng.
- Chưa trở thành Tiên Vương đã dám nói ngông với Ngưu Thủ Thượng Thần... quá ngông cuồng rồi.
Có người thì thào.
Có Thượng Thần cảm thấy Trích Nguyệt tiên tử quá ngông cuồng, lên tiếng rằng:
- Ngưu Thủ Thượng Thần cũng là một trong những nhân vật thủ lĩnh của Thượng Thần. Đừng nói chưa trở thành Tiên Vương, ngay cả Đại Đế Tiên Vương cấp thấp cũng không dám nói ngông với Ngưu Thủ Thượng Thần.
Nghe câu nói rất thờ ơ nhưng cực kỳ phách lối của Trích Nguyệt tiên tử, ngay cả Nam Đế cũng méo miệng. Qua nhiều năm vậy rồi mà nàng vẫn chưa thay đổi. Nam Đế không khỏi nhìn Lý Thất Dạ đang ở bên cạnh, có nhân vật như thế sủng nịch, Trích Nguyệt tiên tử phách lối cũng phải. Người ở bên cạnh Âm Nha, có ai không phách lối?
Ngưu Thủ Thượng Thần nghe vậy thì tái mặt. Ở Kiêu Hoành châu, hắn là một trong những Thượng Thần mạnh nhất, tiếng tăm ngang với Cửu Kiếm Thượng Thần, được chư đế chúng thần coi trọng, Đại Đế Tiên Vương cấp thấp cũng phải xưng vãn bối thì chớ nói chi là một tiểu bối vô danh.
Ngưu Thủ Thượng Thần lạnh mặt, nói:
- Tiểu cô nương, bản lĩnh của ngươi rất mạnh, đại đạo cũng đáng để kiêu ngạo. Thế nhưng thế gian tàng long ngọa hổ, hạng người vô địch nhiều vô số kể. Con đường tương lai còn dài, con đường mà ngươi phải đi còn dài! Đừng nói chưa trở thành Tiên Vương, cho dù ngươi trở thành Tiên Vương thì cũng có người giỏi hơn ngươi...
Ngưu Thủ Thượng Thần đang bày vẻ trưởng bối thì bị Trích Nguyệt tiên tử khoát tay chặn lại, ngắt lời hắn:
- Ừ thì sao!
Trích Nguyệt tiên tử vô cùng phách lối, không chỉ Ngưu Thủ Thượng Thần tái mặt mà nét mặt của bốn tên Thượng Thần ở phía sau cũng trở nên méo mó.
Trích Nguyệt tiên tử nói như vậy chẳng khác nào không coi Ngưu Thủ Thượng Thần ra gì, cũng không coi bốn tên Thượng Thần bọn họ ra gì. Ngông nghênh bát phương, nhìn xuống tất cả mọi người. Chảnh như vậy, đừng nói Thượng Thần, ngay cả người bình thường cũng không chịu nổi.
- Tiểu bối, ngươi quá ngông cuồng rồi!
Một tên Thượng Thần ở phía sau Ngưu Thủ Thượng Thần hét lớn, lạnh lùng nói rằng:
- Ngươi có biết người trước mặt ngươi là ai không. Nói ra, e rằng sẽ hù ngươi bể mật!
- Không biết, cũng không muốn biết.
Trích Nguyệt tiên tử thờ ơ nói:
- Con mèo con chó, không cần phải biết.
Trích Nguyệt tiên tử nói vậy chọc tên Thượng Thần này tức phun máu. Ngưu Thủ Thượng Thần mặt mày đỏ chót, giống như ai đó vả mặt hắn chát chát, làm khuôn mặt già nua của hắn nóng rát.
- Câu nói này quen quá, hình như từng nghe ở đâu đó rồi.
Có Đại Đế Tiên Vương cấp cao ngơ ngác, thì thào.
Giọng điệu phách lối như thế, dáng vẻ coi rẻ chúng thần như thế làm Đại Đế Tiên Vương cảm thấy quen thuộc, hình như từng nghe từ miệng một người.
Còn những tu sĩ khác thì choáng váng. Bọn họ không biết cô gái này có lai lịch cỡ nào mà lại dám ngông cuồng như vậy, dám coi rẻ Ngưu Thủ Thượng Thần như vậy.
- Điếc không sợ súng.
Có Thượng Thần cảm khái:
- Chắc là gà non ra đời chưa lâu, không biết tới nhân vật như Ngưu Thủ Thượng Thần, cũng không biết Ngưu Thủ Thượng Thần đáng sợ như thế nào. Nếu như nàng biết Ngưu Thủ Thượng Thần đáng sợ như thế nào thì chắc sẽ hối hận vì những gì đã nói.
Nét mặt của Ngưu Thủ Thượng Thần hết sức khó coi. Hắn hít hà một hơi, dằn lòng không giận, đanh mặt lại, lạnh lùng nói:
- Tiểu cô nương, nể tình cùng là nhân tộc, ta không ngăn cản ngươi trở thành Tiên Vương. Thế nhưng ngươi mất dạy như vậy, ta muốn dạy dỗ ngươi một trận!
Nói tới đây, hai mắt Ngưu Thủ Thượng Thần nghiêm nghị, lạnh lùng nói:
- Khẩu khí của ngươi ngông cuồng như vậy, chắc người hộ đạo của ngươi cũng là hạng người kinh thiên. Kêu người hộ đạo của ngươi ra đây, luôn tiện để hắn học cách dạy dỗ vãn bối! Ngưu Thủ Thượng Thần nổi giận, rất nhiều cường giả nhìn nhau... xem ra, cô gái này ngông cuồng như vậy... chắc giống như Ngưu Thủ Thượng Thần nói, người hộ đạo là một nhân vật rất mạnh mẽ.
- Gọi người làm gì, một mình ta là đủ!
Trích Nguyệt tiên tử vẫn lạnh lùng như trước, lạnh lùng nhìn Ngưu Thủ Thượng Thần, vẫn vô cùng phách lối, dáng vẻ khinh thường cửu thiên thập địa.
- Giỏi... giỏi lắm...
Nghe Trích Nguyệt tiên tử nói vậy, Ngưu Thủ Thượng Thần tức quá hóa cười, hai mắt trở nên tàn nhẫn, lạnh lùng nói:
- Vậy hãy xem ta giáo huấn nhà ngươi. Ta dạy dỗ ngươi giúp trưởng bối của ngươi, để hắn biết nên dạy dỗ vãn vối như thế nào.
- Ngưu Thủ Thượng Thần nổi giận thật rồi.
Nhìn thấy Ngưu Thủ Thượng Thần tức quá hóa cười, có Thượng Thần nói:
- Tiểu cô nương này quá ngông cuồng, nhất định sẽ rất thê thảm.
- Thú vị thật! Người của ta mà cũng cần người khác dạy dỗ nữa.
Trích Nguyệt tiên tử chưa nói gì thì một giọng nói hời hợt vang lên.
Chỉ thấy một nam tử đứng bên cạnh Trích Nguyệt tiên tử. Hắn thản nhiên, hắn thoải mái, hắn giống như một người bình thường, không có gì nổi bật.
- Má ơi!
Có Thượng Thần cấp cao nhìn thấy nam tử này xuất hiện gì rớt cằm, suýt nữa quỳ xuống, hai chân bũn nhũn vì sợ.
- Chẳng trách điệu bộ lại quen thuộc như vậy!
Nhìn thấy nam tử này xuất hiện bên cạnh Trích Nguyệt tiên tử, ngay cả Đại Đế Tiên Vương mười một thiên mệnh cũng cười khổ, sợ hãi câm miệng, không dám luyên thuyên.
- Ai vậy?
Rất nhiều cường giả không biết nam tử bình thường này, rất nhiều chưởng môn đại giáo, thậm chí cấp bậc lão tổ cũng chưa từng nhìn thấy nam tử bình thường này.
Vừa thấy nam tử bên cạnh Trích Nguyệt tiên tử, Ngưu Thủ Thượng Thần như bị sét đánh, đứng sững nơi đó, há hốc miệng không nói ra lời.
- Ngưu Thụy Xương, dạy ta cách dạy dỗ vãn bối đi. Nên dạy dỗ như thế nào thí mới có giáo dưỡng?
Nam tử nhìn Ngưu Thủ Thượng Thần, cười hời hợt.
- Láo xược, ai cho phép ngươi gọi thẳng tên của đại thần.
Một Thượng Thần đằng sau Ngưu Thủ Thượng Thần quát Lý Thất Dạ. Hắn cũng chưa gặp qua nam tử này bao giờ, cũng không biết lai lịch của nam tử này.
- Tầm mắt quá thấp, định sẵn là bi kịch.
Nhìn thấy Thượng Thần đằng sau Ngưu Thủ Thượng Thần quát nam tử bình thường, có Đại Đế Tiên Vương cấp cao lắc đầu.
Thế nhưng nam tử bình thường không điếm xỉa tới Thượng Thần đằng sau Ngưu Thủ Thượng Thần mà nhìn Ngưu Thủ Thượng Thần, cười nhạt:
- Ngưu Thụy Xương, ta đang chờ ngươi dạy ta đây này.
"Rụp" Ngưu Thủ Thượng Thần tái mặt, hai đầu gối mềm nhũn, quỳ ngay tại chỗ, miệng há hốc không nói ra lời.
- Đại thần.
Thượng Thần đằng sau Ngưu Thủ Thượng Thần nhìn thấy Ngưu Thủ Thượng Thần quỳ xuống thì choáng váng.
- Quỳ xuống!
Ngưu Thủ Thượng Thần nói khẽ, bốn tên Thượng Thần đằng sau chưa kịp phản ứng gì đã quỳ ra đất.
- Đại nhân, tiểu nhân có mắt không tròng, không biết đại nhân giá lâm, cũng không biết vị tiên tử này là người của đại nhân nên mới đường đột mạo phạm, tiểu nhân đáng chết, tiểu nhân đáng chết mà!
Ngưu Thủ Thượng Thần sợ hết hồn hết vía, vội vàng dập đầu.
Tuy hắn rất mạnh, cũng rất kiêu ngạo, thế nhưng hắn chẳng là cái thá gì so với người trước mắt cả, còn không bằng cả sâu kiếng nữa. Ngay cả hắc ám bá chủ cũng tháo chạy thì huống chi là hắn.
Một mình hắn chết cũng thôi. Nhưng một khi Âm Nha đại nhân tức giận thì hậu quả khó lường, không chỉ hắn chết mà con cháu của hắn cũng bị giết, thậm chí bị giết toàn tộc. Thế gian này, môn phái chủng tộc bị Âm Nha tiêu diệt không hề ít.
Vì vậy, Ngưu Thủ Thượng Thần không quan tâm tới uy nghiêm của Thượng Thần hay vinh dự cá nhân nữa. Muốn bảo vệ người nhà, muốn bảo vệ tộc nhân, nhất định phải chịu thua. Nói sau, quỳ gối trước mặt Âm Nha cũng không mất mặt. Có mấy người dám thẳng lưng trước mặt Âm Nha chứ?Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook