Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2962
Khi Nhân Hiền Tiên Đế, Kiếm Đế giương cung bạt kiếm thì Lý Thất Dạ cười tủm tỉm, nhàn nhã nói:
- Các vị Đại Đế Tiên Vương đều đến, náo nhiệt như thế không cần gấp gáp đánh nhau làm gì.
Lời nói của Lý Thất Dạ hấp dẫn ánh mắt mọi người, đặc biệt là 6 nữ nhân cao vị càng chú ý từng hành động của hắn. Đó là Thánh Sư, là bàn tay sau màn từng đồ sát Đại Đế, không Đại Đế Tiên Vương nào dám phớt lờ hắn.
- Thịnh yến thế này thì người cất tiếng đầu tiên nên là ta.
Lý Thất Dạ vẫn ngồi trên ghế, cười nói:
- Dù là Đại Đế mười hai Thiên Mệnh cũng ngoan ngoãn cụp đuôi cho ta!
Đám người hút ngụm khí lạnh,,ọi người liếc qua Huyền Đế, Thế Đế vì cả hai là Đại Đế mười hai Thiên Mệnh. Nhất Diệp Tiên Vương thì chắc chắn đứng về phía Thiên Thần thư viện, bên cạnh Lý Thất Dạ.
Bây giờ Lý Thất Dạ chỉ có khiêu khích Huyền Đế và Thế Đế.
Huyền Đế trong gương hay Thế Đế sau đạo môn đều không biểu lộ gì.
Lý Thất Dạ nhìn Thế Đế rồi xem Huyền Đế, cười nói:
- Lão già Thiển, hai ngươi tiếp tục ở trong ổ hay đi ra chiến?
Thế Đế ngồi trên ghế đá, bình tĩnh nói:
- Lúc nên ra tay tất nhiên sẽ ra tay, ngươi sống lâu lắm rồi, không cần nóng nảy.
Lý Thất Dạ vỗ tay cười to:
- Lão già Thiển có khác, đúng là cáo già tính sâu xa.
Lý Thất Dạ nhìn mặt gương, chậm rãi hỏi:
- Huyền Đế thì sao? Nếu muốn xuống dưới chiến một trận thì xuống đi, không chiến thì cút, đừng ở đó rình rập, ta không phải mỹ nhân mới tắm ra.
Trực tiếp bảo Đại Đế mười hai Thiên Mệnh cút, tư thái bá khí làm đám người có mặt hút ngụm khí lạnh. Người chưa biết lai lịch của Lý Thất Dạ thì trố mắt líu lưỡi. Quá bá đạo, dám kêu Đại Đế mười hai Thiên Mệnh biến, trên đời này ai dám làm như vậy?
Huyền Đế không giận à cười, thanh âm xuyên qua mặt gương truyền đến cổ thế giới:
- Thánh Sư nói đùa.
Huyền Đế cười nói:
- Ta đã lâu chưa ra tay, xương cốt đã cứng, hành động cũng cứng. Ta chỉ đến giúp vui, quan trọng của Thập Tam Châu cần có tài năng tuyệt đỉnh như Thánh Sư, Thế Đế giơ cờ đi đầu, ta phụ trách cổ vũ là được.
- Nên ta không góp vui trong thịnh yến này.
Huyền Đế cười đầy bí hiểm:
- Nhất Diệp đạo huynh, đương thời có Thánh Sư và Thế Đế giơ cờ đủ rồi, dù sao đang rảnh, hai chúng ta cùng chơi một ván đi? Dọa này ta gặp một bàn cờ có thế vạn cổ, không biết Nhất Diệp đạo huynh có dám chơi cùng không?
Huyền Đế mở miệng, mọi người nín thở. Đại Đế Tiên Vương cao vị cũng không dám coi thường, Huyền Đế rút lui khỏi thịnh yến không khiến đám người bất ngờ, nhưng câu nói tiếp theo khiến mọi người ngã ngửa. Huyền Đế không tham gia thịnh yến nhưng muốn kéo Nhất Diệp Tiên Vương đi.
- Đạo hữu mời thì sao dám không nghe, cung kính không bằng tuân mệnh.
Giọng Nhất Diệp Tiên Vương văng vẳng từ tốn nói:
- Ta chơi một ván với đạo hữu, xem ai là người nắm giữ ván cờ vạn cổ.
Huyền Đế cười nói:
- Tốt, ta sẽ đun trà xin chờ đợi.
Huyền Đế nói với Thế Đế:
- Đạo huynh, đại thế tương lai xin giao cho đạo huynh, ta chỉ là một nông dân nhàn vân dã hạc.
Bùm!
Mặt kính trên bầu trời vỡ nát, Huyền Đế cũng biến mất.
Rầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, Thập Tam Châu lung lay, lực lượng rung rinh dù ở cổ thế giới cũng cảm nhận được. Trong khoảnh khắc uy Tiên Vương mênh mông vô địch xuyên suốt nguyên Thập Tam Châu.
- Nhất Diệp Tiên Vương xuất thế!
Trong Thập Tam Châu, đám người không biết chuyện xảy ra ở cổ thế giới nhưng khi uy Tiên Vương mênh mông vô địch xuyên suốt nguyên Thập Tam Châu làm các tu sĩ ở đây giật nảy mình. Biết bao tu sĩ bị uy Tiên Vương trấn nhiếp quỳ rạp dưới đất.
Mọi người bị rung động, không rõ tại sao Nhất Diệp Tiên Vương đột nhiên xuất thế, không biết Nhất Diệp Tiên Vương đi đấu với Huyền Đế.
Tuy cả hai không tỉ võ mà chỉ chơi cờ, nhưng Đại Đế Tiên Vương đỉnh cao như bọn họ thì chỉ một ván cờ cũng sẽ thay đổi đại thế toàn bộ Thập Tam Châu.
Huyền Đế đi, Nhất Diệp Tiên Vương cũng đi làm cổ thế giới bình lặng. Bên Thần tộc thì Huyền Đế đã rút ra, dường như tình hình khá xấu cho Thần tộc, nhưng bên Thiên Thần thư viện cũng mất Nhất Diệp Tiên Vương, coi như huề nhau.
Với người không biết lai lịch thật sự của Lý Thất Dạ thì tim hơi đập nhanh, trong mắt bọn họ nghĩ Nhất Diệp Tiên Vương mới là núi dựa mạnh nhất. Nhất Diệp Tiên Vương bị Huyền Đế kéo đi, giờ Thiên Thần thư viện mất đi chỗ dựa mạnh nhất, đại thế rất xấu cho Thiên Thần thư viện.
- Được rồi, Huyền Đế đã đi, Nhất Diệp cũng đi, náo nhiệt giảm một nửa.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Nhưng đây dù sao là thịnh yến, lão già Thiển thấy đúng không?
- Đúng là thịnh yến.
Thế Đế ngồi yên tại chỗ, chậm rãi nói:
- Ai ăn được thịnh yến này thì phải xem bản lĩnh của nhau.
- Cửu Giới và bách tộc chúng ta chắc chắn sẽ đánh ba tộc Thần, Ma, Thiên các ngươi tơi bời!
Thôn Nhật Tiên Đế cực kỳ bá khí nói:
- Hôm nay ba tộc Thần, Ma, Thiên các ngươi dám động binh với Thiên Thần thư viện chúng ta thì ngày khác bách tộc nhất định sẽ phát binh san bằng Thiên Đình các ngươi!
Kiếm Đế hừ lạnh một tiếng:
- Lớn lối thật, Thôn Nhật Tiên Đế, ngươi cho rằng Thiên Đình ta làm bằng đất sao?
Thôn Nhật Tiên Đế cười to bảo:
- Dù Thiên Đình không phải làm bằng đất nhưng cũng chẳng mạnh hơn bao nhiêu. Lúc trước chiến dịch săn đế, Hồng Thiên Nữ Đế truy giết Tề Thiên Đế chủ Thiên Đình các ngươi, đình chủ trốn đến Thập Tam Châu, cuối cùng vẫn bị Nữ Đế chém trong Thiên Đình. Chờ khi Thánh Sư ra lệnh là Tiên Đế Cửu Giới chúng ta nhất định sẽ san bằng Thiên Đình các ngươi!
Câu nói bá khí làm đám Đại Đế hút ngụm khí lạnh, nhưng công nhận chuyện lúc trước xảy ra là nỗi nhục với Thiên Đình.
Lúc trước Tiên Đế Cửu Giới làm chiến dịch săn đế quá hung mãnh, Tề Thiên Đế chủ Thiên Đình, một trong Đại Đế mạnh nhất đã bị Hồng Thiên Nữ Đế tham gia chiến cuộc muộn truy sát không có chỗ trốn, cuối cùng dù trốn về Thiên Đình vẫn bị Hồng Thiên Nữ Đế giết ngay đạo môn nhà.
Nên biết Tề Thiên Đế là Đại Đế mười một Thiên Mệnh, còn có huyết thống Thiên Quyền, đó là huyết thống máu tiên của Thiên tộc, nhưng vẫn bị Hồng Thiên Nữ Đế chém.
Lúc trước mười hai Thiên Mệnh được gọi là người sáng lập Thiên Đình, tuy gã không sáng chế ra Thiên Đình nhưng đúng là Thiên Đình đã huy hoàng hơn khi nằm trong tay gã. Tề Thiên Đế từng là vị Đình Chủ có sức ảnh hưởng nhất trong các đời Đình Chủ của Thiên Đình.
Nhưng cuối cùng Tề Thiên Đế bị Hồng Thiên Nữ Đế chém trước đạo môn nhà, đây là sỉ nhục rất lớn với Thiên Đình.
Nếu không phải Thế Đế cố gắng xoay chuyển, lại có đám đông Đại Đế hai tộc Thần, Ma tham gia thì e rằng các Cửu Giới vô địch như Minh Nhân Tiên Đế, Hồng Thiên Nữ Đế sát phạt, chẳng biết bao nhiêu Đại Đế ba tộc Thần, Ma, Thiên bị đồ sát chết.
Lúc trước vì có Âm Nha dẫn dắt Tiên Đế Cửu Giới thế không thể đỡ mới buọc Đại Đế ba tộc Thần, Ma, Thiên ký hiệp nghị, khiến tất cả bách tộc Thập Tam Châu từ nay không nghe theo ba tộc Thần, Ma, Thiên quản lý, chín thức có tự do.
Tất cả Thượng Thần Đại Đế của ba tộc Thần, Ma, Thiên nhìn Thôn Nhật Tiên Đế chằm chằm, vì gã nói một câu vạch gốc gác của họ. Chiến dịch săn đế ngày xưa là mối nhục của ba tộc Thần, Ma, Thiên, bọn họ vốn là chủ nhân Thập Tam Châu nhưng vì trận chiến này khiến họ đánh mất quyền khống chế Thập Tam Châu hoàn chỉnh.
- Như thế nào? Không phục?
Thôn Nhật Tiên Đế là mãnh tướng từng tham gia chiến dịch săn đế, dù bị đám đông Đại Đế nhìn chằm chằm vẫn bá khí châm chọc:
- Nếu không phục thì qua đây chiến một trận, xem ba tộc Thần, Ma, Thiên các ngươi nghỉ ngơi dưỡng sức bấy nhiêu năm đã được thêm bao nhiêu nội tình.
Đại Đế ba tộc Thần, Ma, Thiên phản kích lại, Long Thương Ma Đế cười khẩy nói:
- Chiến thì chiến, chờ xem lộc về tay ai!
Thiên Đình không chỉ có Thiên tộc, thật ra cũng có Đại Đế hai tộc Thần, Ma tham gia, chẳng qua Thiên tộc là chủ lực.
- Trận chiến này không chỉ muốn chiến với ba tộc Thần, Ma, Thiên, đã tới lúc dọn dẹp bách tộc chúng ta.
Mục Thiên Tiên Đế chậm rãi nói:
- Thiên Thần thư viện là cái nôi của bách tộc chúng ta, ai trong bách tộc đám đụng vào Thiên Thần thư viện tức là kẻ thù của bách tộc, giết không tha!
- Ta tán đồng quan điểm này.
Nhân Hiền Tiên Đế gật đầu nói:
- Kẻ mơ ước Thiên Thần thư viện đều đáng tru, pâỉ bị diệt môn!
Mắt Nhân Hiền Tiên Đế lộ ra sát khí.
Đám Túng Thiên Tiên Vương thành bia ngắm. Nhiều Tiên Vương, Thượng Thần bách tộc lạnh lùng nhìn mười bốn vị Tiên Vương nhóm Túng Thiên Tiên Vương, trong số bọn họ có Tiên Vương là học sinh của Thiên Thần thư viện, làm hành động này chẳng khác ào khi sư diệt tổ!
- Nhân Hiền, bách tộc không chỉ do Tiên Đế Cửu Giới các ngươi quyết định. Bách tộc chứa trăm sông, có nhiều Tiên Vương, ngươi nghĩ bằng vào mấy vị Tiên Đế Cửu Giới các ngươi tự lập thành chính thống là có thể trở thành chính thống của bách tộc sao?
Túng Thiên Tiên Vương lạnh lùng nói:
- Xét cho cùng thì trong Thập Tam Châu Tiên Đế Cửu Giới các ngươi vẫn chỉ là người từ ngoài đến, chúng ta mới là chủ nhân của bách tộc!
Thật ra từ đầu đến cuối không cần biết là Túng Thiên Tiên Vương khởi đầu hay nguyên Túng Thiên giáo đều hơi ghét Tiên Đế Cửu Giới, người ngoài không biết lý do cụ thể.
Kiếm Đế cười to bảo:
- Ta cảm thấy một số Tiên Vương bách tộc các ngươi có thể tham gia vào Thiên Đình chúng ta, luôn mở rộng đạo môn, nhiệt liệt hoan nghênh.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
- Các vị Đại Đế Tiên Vương đều đến, náo nhiệt như thế không cần gấp gáp đánh nhau làm gì.
Lời nói của Lý Thất Dạ hấp dẫn ánh mắt mọi người, đặc biệt là 6 nữ nhân cao vị càng chú ý từng hành động của hắn. Đó là Thánh Sư, là bàn tay sau màn từng đồ sát Đại Đế, không Đại Đế Tiên Vương nào dám phớt lờ hắn.
- Thịnh yến thế này thì người cất tiếng đầu tiên nên là ta.
Lý Thất Dạ vẫn ngồi trên ghế, cười nói:
- Dù là Đại Đế mười hai Thiên Mệnh cũng ngoan ngoãn cụp đuôi cho ta!
Đám người hút ngụm khí lạnh,,ọi người liếc qua Huyền Đế, Thế Đế vì cả hai là Đại Đế mười hai Thiên Mệnh. Nhất Diệp Tiên Vương thì chắc chắn đứng về phía Thiên Thần thư viện, bên cạnh Lý Thất Dạ.
Bây giờ Lý Thất Dạ chỉ có khiêu khích Huyền Đế và Thế Đế.
Huyền Đế trong gương hay Thế Đế sau đạo môn đều không biểu lộ gì.
Lý Thất Dạ nhìn Thế Đế rồi xem Huyền Đế, cười nói:
- Lão già Thiển, hai ngươi tiếp tục ở trong ổ hay đi ra chiến?
Thế Đế ngồi trên ghế đá, bình tĩnh nói:
- Lúc nên ra tay tất nhiên sẽ ra tay, ngươi sống lâu lắm rồi, không cần nóng nảy.
Lý Thất Dạ vỗ tay cười to:
- Lão già Thiển có khác, đúng là cáo già tính sâu xa.
Lý Thất Dạ nhìn mặt gương, chậm rãi hỏi:
- Huyền Đế thì sao? Nếu muốn xuống dưới chiến một trận thì xuống đi, không chiến thì cút, đừng ở đó rình rập, ta không phải mỹ nhân mới tắm ra.
Trực tiếp bảo Đại Đế mười hai Thiên Mệnh cút, tư thái bá khí làm đám người có mặt hút ngụm khí lạnh. Người chưa biết lai lịch của Lý Thất Dạ thì trố mắt líu lưỡi. Quá bá đạo, dám kêu Đại Đế mười hai Thiên Mệnh biến, trên đời này ai dám làm như vậy?
Huyền Đế không giận à cười, thanh âm xuyên qua mặt gương truyền đến cổ thế giới:
- Thánh Sư nói đùa.
Huyền Đế cười nói:
- Ta đã lâu chưa ra tay, xương cốt đã cứng, hành động cũng cứng. Ta chỉ đến giúp vui, quan trọng của Thập Tam Châu cần có tài năng tuyệt đỉnh như Thánh Sư, Thế Đế giơ cờ đi đầu, ta phụ trách cổ vũ là được.
- Nên ta không góp vui trong thịnh yến này.
Huyền Đế cười đầy bí hiểm:
- Nhất Diệp đạo huynh, đương thời có Thánh Sư và Thế Đế giơ cờ đủ rồi, dù sao đang rảnh, hai chúng ta cùng chơi một ván đi? Dọa này ta gặp một bàn cờ có thế vạn cổ, không biết Nhất Diệp đạo huynh có dám chơi cùng không?
Huyền Đế mở miệng, mọi người nín thở. Đại Đế Tiên Vương cao vị cũng không dám coi thường, Huyền Đế rút lui khỏi thịnh yến không khiến đám người bất ngờ, nhưng câu nói tiếp theo khiến mọi người ngã ngửa. Huyền Đế không tham gia thịnh yến nhưng muốn kéo Nhất Diệp Tiên Vương đi.
- Đạo hữu mời thì sao dám không nghe, cung kính không bằng tuân mệnh.
Giọng Nhất Diệp Tiên Vương văng vẳng từ tốn nói:
- Ta chơi một ván với đạo hữu, xem ai là người nắm giữ ván cờ vạn cổ.
Huyền Đế cười nói:
- Tốt, ta sẽ đun trà xin chờ đợi.
Huyền Đế nói với Thế Đế:
- Đạo huynh, đại thế tương lai xin giao cho đạo huynh, ta chỉ là một nông dân nhàn vân dã hạc.
Bùm!
Mặt kính trên bầu trời vỡ nát, Huyền Đế cũng biến mất.
Rầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, Thập Tam Châu lung lay, lực lượng rung rinh dù ở cổ thế giới cũng cảm nhận được. Trong khoảnh khắc uy Tiên Vương mênh mông vô địch xuyên suốt nguyên Thập Tam Châu.
- Nhất Diệp Tiên Vương xuất thế!
Trong Thập Tam Châu, đám người không biết chuyện xảy ra ở cổ thế giới nhưng khi uy Tiên Vương mênh mông vô địch xuyên suốt nguyên Thập Tam Châu làm các tu sĩ ở đây giật nảy mình. Biết bao tu sĩ bị uy Tiên Vương trấn nhiếp quỳ rạp dưới đất.
Mọi người bị rung động, không rõ tại sao Nhất Diệp Tiên Vương đột nhiên xuất thế, không biết Nhất Diệp Tiên Vương đi đấu với Huyền Đế.
Tuy cả hai không tỉ võ mà chỉ chơi cờ, nhưng Đại Đế Tiên Vương đỉnh cao như bọn họ thì chỉ một ván cờ cũng sẽ thay đổi đại thế toàn bộ Thập Tam Châu.
Huyền Đế đi, Nhất Diệp Tiên Vương cũng đi làm cổ thế giới bình lặng. Bên Thần tộc thì Huyền Đế đã rút ra, dường như tình hình khá xấu cho Thần tộc, nhưng bên Thiên Thần thư viện cũng mất Nhất Diệp Tiên Vương, coi như huề nhau.
Với người không biết lai lịch thật sự của Lý Thất Dạ thì tim hơi đập nhanh, trong mắt bọn họ nghĩ Nhất Diệp Tiên Vương mới là núi dựa mạnh nhất. Nhất Diệp Tiên Vương bị Huyền Đế kéo đi, giờ Thiên Thần thư viện mất đi chỗ dựa mạnh nhất, đại thế rất xấu cho Thiên Thần thư viện.
- Được rồi, Huyền Đế đã đi, Nhất Diệp cũng đi, náo nhiệt giảm một nửa.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Nhưng đây dù sao là thịnh yến, lão già Thiển thấy đúng không?
- Đúng là thịnh yến.
Thế Đế ngồi yên tại chỗ, chậm rãi nói:
- Ai ăn được thịnh yến này thì phải xem bản lĩnh của nhau.
- Cửu Giới và bách tộc chúng ta chắc chắn sẽ đánh ba tộc Thần, Ma, Thiên các ngươi tơi bời!
Thôn Nhật Tiên Đế cực kỳ bá khí nói:
- Hôm nay ba tộc Thần, Ma, Thiên các ngươi dám động binh với Thiên Thần thư viện chúng ta thì ngày khác bách tộc nhất định sẽ phát binh san bằng Thiên Đình các ngươi!
Kiếm Đế hừ lạnh một tiếng:
- Lớn lối thật, Thôn Nhật Tiên Đế, ngươi cho rằng Thiên Đình ta làm bằng đất sao?
Thôn Nhật Tiên Đế cười to bảo:
- Dù Thiên Đình không phải làm bằng đất nhưng cũng chẳng mạnh hơn bao nhiêu. Lúc trước chiến dịch săn đế, Hồng Thiên Nữ Đế truy giết Tề Thiên Đế chủ Thiên Đình các ngươi, đình chủ trốn đến Thập Tam Châu, cuối cùng vẫn bị Nữ Đế chém trong Thiên Đình. Chờ khi Thánh Sư ra lệnh là Tiên Đế Cửu Giới chúng ta nhất định sẽ san bằng Thiên Đình các ngươi!
Câu nói bá khí làm đám Đại Đế hút ngụm khí lạnh, nhưng công nhận chuyện lúc trước xảy ra là nỗi nhục với Thiên Đình.
Lúc trước Tiên Đế Cửu Giới làm chiến dịch săn đế quá hung mãnh, Tề Thiên Đế chủ Thiên Đình, một trong Đại Đế mạnh nhất đã bị Hồng Thiên Nữ Đế tham gia chiến cuộc muộn truy sát không có chỗ trốn, cuối cùng dù trốn về Thiên Đình vẫn bị Hồng Thiên Nữ Đế giết ngay đạo môn nhà.
Nên biết Tề Thiên Đế là Đại Đế mười một Thiên Mệnh, còn có huyết thống Thiên Quyền, đó là huyết thống máu tiên của Thiên tộc, nhưng vẫn bị Hồng Thiên Nữ Đế chém.
Lúc trước mười hai Thiên Mệnh được gọi là người sáng lập Thiên Đình, tuy gã không sáng chế ra Thiên Đình nhưng đúng là Thiên Đình đã huy hoàng hơn khi nằm trong tay gã. Tề Thiên Đế từng là vị Đình Chủ có sức ảnh hưởng nhất trong các đời Đình Chủ của Thiên Đình.
Nhưng cuối cùng Tề Thiên Đế bị Hồng Thiên Nữ Đế chém trước đạo môn nhà, đây là sỉ nhục rất lớn với Thiên Đình.
Nếu không phải Thế Đế cố gắng xoay chuyển, lại có đám đông Đại Đế hai tộc Thần, Ma tham gia thì e rằng các Cửu Giới vô địch như Minh Nhân Tiên Đế, Hồng Thiên Nữ Đế sát phạt, chẳng biết bao nhiêu Đại Đế ba tộc Thần, Ma, Thiên bị đồ sát chết.
Lúc trước vì có Âm Nha dẫn dắt Tiên Đế Cửu Giới thế không thể đỡ mới buọc Đại Đế ba tộc Thần, Ma, Thiên ký hiệp nghị, khiến tất cả bách tộc Thập Tam Châu từ nay không nghe theo ba tộc Thần, Ma, Thiên quản lý, chín thức có tự do.
Tất cả Thượng Thần Đại Đế của ba tộc Thần, Ma, Thiên nhìn Thôn Nhật Tiên Đế chằm chằm, vì gã nói một câu vạch gốc gác của họ. Chiến dịch săn đế ngày xưa là mối nhục của ba tộc Thần, Ma, Thiên, bọn họ vốn là chủ nhân Thập Tam Châu nhưng vì trận chiến này khiến họ đánh mất quyền khống chế Thập Tam Châu hoàn chỉnh.
- Như thế nào? Không phục?
Thôn Nhật Tiên Đế là mãnh tướng từng tham gia chiến dịch săn đế, dù bị đám đông Đại Đế nhìn chằm chằm vẫn bá khí châm chọc:
- Nếu không phục thì qua đây chiến một trận, xem ba tộc Thần, Ma, Thiên các ngươi nghỉ ngơi dưỡng sức bấy nhiêu năm đã được thêm bao nhiêu nội tình.
Đại Đế ba tộc Thần, Ma, Thiên phản kích lại, Long Thương Ma Đế cười khẩy nói:
- Chiến thì chiến, chờ xem lộc về tay ai!
Thiên Đình không chỉ có Thiên tộc, thật ra cũng có Đại Đế hai tộc Thần, Ma tham gia, chẳng qua Thiên tộc là chủ lực.
- Trận chiến này không chỉ muốn chiến với ba tộc Thần, Ma, Thiên, đã tới lúc dọn dẹp bách tộc chúng ta.
Mục Thiên Tiên Đế chậm rãi nói:
- Thiên Thần thư viện là cái nôi của bách tộc chúng ta, ai trong bách tộc đám đụng vào Thiên Thần thư viện tức là kẻ thù của bách tộc, giết không tha!
- Ta tán đồng quan điểm này.
Nhân Hiền Tiên Đế gật đầu nói:
- Kẻ mơ ước Thiên Thần thư viện đều đáng tru, pâỉ bị diệt môn!
Mắt Nhân Hiền Tiên Đế lộ ra sát khí.
Đám Túng Thiên Tiên Vương thành bia ngắm. Nhiều Tiên Vương, Thượng Thần bách tộc lạnh lùng nhìn mười bốn vị Tiên Vương nhóm Túng Thiên Tiên Vương, trong số bọn họ có Tiên Vương là học sinh của Thiên Thần thư viện, làm hành động này chẳng khác ào khi sư diệt tổ!
- Nhân Hiền, bách tộc không chỉ do Tiên Đế Cửu Giới các ngươi quyết định. Bách tộc chứa trăm sông, có nhiều Tiên Vương, ngươi nghĩ bằng vào mấy vị Tiên Đế Cửu Giới các ngươi tự lập thành chính thống là có thể trở thành chính thống của bách tộc sao?
Túng Thiên Tiên Vương lạnh lùng nói:
- Xét cho cùng thì trong Thập Tam Châu Tiên Đế Cửu Giới các ngươi vẫn chỉ là người từ ngoài đến, chúng ta mới là chủ nhân của bách tộc!
Thật ra từ đầu đến cuối không cần biết là Túng Thiên Tiên Vương khởi đầu hay nguyên Túng Thiên giáo đều hơi ghét Tiên Đế Cửu Giới, người ngoài không biết lý do cụ thể.
Kiếm Đế cười to bảo:
- Ta cảm thấy một số Tiên Vương bách tộc các ngươi có thể tham gia vào Thiên Đình chúng ta, luôn mở rộng đạo môn, nhiệt liệt hoan nghênh.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook