Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2861
Thiên Thần thư viện chia năm phần, gồm có Nhân Tông, Đế Phủ, Thánh Viện, Bách Đường, Thư Phòng.
Nhân Tông là ngưỡng cửa cao nhất của Thiên Thần thư viện, các đời hiếm ai vào trong đó học được. Một thời đại Nhân Tông ra một học sinh là đã rất ghê gớm.
Ví dụ khóa của Nhân Thánh, gã rất lợi hại đúng không? Thiên phú tuyệt thế, có huyết thống không gì sánh bằng, nhưng chưa được vào học trong Nhân Tông.
Nghe đồn chỉ bồi dưỡng đỉnh Tiên Vương và Cổ Thần, nên Nhân Tông yêu cầu học sinh cực kỳ nghiêm khắc. Người vào trong Nhân Tông học thì thành tựu cả đời chắc chắn kinh thế.
Ví dụ Lục Đạo Nhân Vương từng học trong Nhân Tông nên có thành tựu vô thượng.
Thiên Thần thư viện chưa từng thừa nhận Nhân Tông là một học đường chuyên bồi dưỡng đỉnh Tiên Vương và Cổ Thần, nhưng mọi người thầm mặc nhận nếu được vào Nhân Tông thì dù ngươi không thành Cổ Thần, không là đỉnh Tiên Vương thì thành tựu cả đời đều cực kỳ kinh người. Học sinh ra từ Nhân Tông có lẽ Tiên Vương, Thượng Thần chỉ là bước khởi đầu.
Cổ Quách bái vào Thiên Thần thư viện liền được chiêu vào Nhân Tông, lúc bấy giờ gây chấn động lớn. Càng khủng hơn là lão viện trưởng đã sóm quy ấn đích thân vào Nhân Tông làm lão sư cho Cổ Quách. Truyền dạy cho gã.
Đãi ngộ của Cổ Quách gây oanh động lớn, khiến nhiều người ghen tỵ. Nhân Thánh khóa trước cũng không có đãi ngộ này, lúc ấy Nhân Thánh chỉ học trong Đế Phủ.
Nên khi Cổ Quách bái vào Nhân Tông, đám người đều suy đoán gã sẽ trở thành đỉnh Tiên Vương, thành tựu thậm chí cao hơn Nhân Thánh.
Nên lúc Cổ Quách tự xưng là Nam Đế thì đám người đều mặc nhận danh hiệu đó.
Thật ra mọi người cảm thấy cách làm này cực kỳ bá đạo. ít ai chưa trở thành Đại Đế hoặc Tiên Vương mà đã đặt niên hiệu cho mình, Cổ Quách tự xưng là Nam Đế thì tự tin hơi lố.
Đương nhiên với một số học sinh vốn đã sùng bái Nhân Thánh thì trong lòng bọn họ tràn ngập ghen tỵ, họ cho rằng Nhân Thánh mới là người giỏi nhất, nên họ thầm cười nhạt chờ thấy Cổ Quách làm trò hề.
Nếu có ngày Cổ Quách không thể trở thành Tiên Vương, hoặc làm Tiên Vương nhưng thành tựu thua xa Nhân Thánh thì sẽ là trò cười lớn nhất.
Trong Thiên Thần thư viện thì Cổ Quách có uy danh rất cao, rất được người yêu thích. Dù sao thực lực bày ra đó, nguyên học viện không có học sinh nào có thể tranh phong với Cổ Quách, gã quá mạnh. Trong học viện chỉ có lão sư là có tư cách luận bàn so tài với Cổ Quách, học sinh khác không đủ tư cách.
Cổ Quách đến nơi, gã không ngừng lại trước cửa sơn môn mà bước vào Thiên Thần thư viện, chớp mắt biến mất trong dãy núi.
Có học sinh nữ xinh đẹp động lòng người nhìn bóng lưng Cổ Quách biến mất, mê đắm nói:
- Cổ Quách học trưởng nhất định có thể trở thành Tiên Vương mười hai Thiên Mệnh.
Có học sinh nam ghen ghét nói:
- Chưa chắc, Cổ Quách sinh không đúng thời. Thời đại của chúng ta đã ra Đại Đế Tiên Vương, hắn muốn trở thành một vị Tiên Vương mười hai Thiên Mệnh sẽ phải chịu áp lực rất lớn.
Cổ Quách đến gây náo động lớn, nhiều người nhỏ gọng xì xầm.
Cổ Quách đến không lâu sau ở sơn môn khác có học sinh tới cũng gây náo động.
Một nữ nhân tuyệt thế khuynh thành chậm rãi đi đến, nàng quá đẹp, nàng đi đến đâu cũng sẽ hấp dẫn người đời. Hút hồn người không phải sắc đẹp mà là khí chất của nàng. Nữ nhân từng bước một đi đến tựa như thiên tiên khuynh thành, khiến đám người thần hồn điên đảo.
Nữ nhân này không ăn nhân gian khói lửa, nàng tựa như thiên tiên, cử chỉ toát ra thần vận như tiên nữ giáng trần lỡ rơi vào chốn trần gian.
Thấy nữ nhân đến, học sinh đứng ở sơn môn nghênh tiếp reo lên:
- Tố Dao học muội đến!
Đặc biệt học sinh Đế Phủ càng kích động, học sinh nam lập tức chạy xuống nghênh tiếp.
Khi nghênh đón nữ nhân có học sinh nam hưng phấn nói:
- Học muội trở về tăng thêm sắc màu vô cùng cho Đế Phủ chúng ta, các bạn học đều chờ muội về.Không chỉ nam học trưởng Đế Phủ hăng máu, học sinh nam khác trong Đế Phủ, hay học sinh nam học đường khác đều gục ngã vì nàng, mê đắm nhìn nữ nhân tuyệt thế trước mắt.
Mai Tố Dao cũng xem như nhân vật phong vân lần này. Mai Tố Dao nổi tiếng không chỉ vì sắc đẹp, nàng không phải mỹ nữ bao cỏ chỉ có cái mặt.
Thiên phú của Mai Tố Dao rất kinh khủng, khi nàng đầu vào Thiên Thần thư viện liền được ghi vào Đế Phủ. Nên biết nhiều truyền nhân đế thống tiên môn để trở thành học sinh Đế Phủ phải qua các cuộc thử thách của học viện, khi nào qua cuộc thi mới trở thành học sinh Đế Phủ.
Đế Phủ giành giật Mai Tố Dao là đủ biết thiên phú của nàng cao cỡ nào, có người nói thiên phú của nàng cao còn hơn Nhân Thánh.
Mai Tố Dao rất bình tĩnh và thản nhiên, không gì dao động được. Mai Tố Dao nhẹ gật đầu, đi vào Thiên Thần thư viện.
Học sinh Thiên Thần thư viện đã quen phong tư như vậy của Mai Tố Dao. Từ sau khi Mai Tố Dao bái vào Thiên Thần thư viện có vô số người theo đuổi, không thiếu truyền nhân đế thống tiên môn xuất thân hiển hách, có thiên tài tuyệt thế. Đặc biệt Đế Phủ là nơi không thiếu thiên tài.
Nhưng không ai được Mai Tố Dao ưu ái, nàng đối xử bình dị gần gũi với bất cứ ai. Mai Tố Dao không có sự kiêu ngạo tự phụ, nhưng bình dị gần gũi kiểu này cho người cảm giác ngăn cách, như không ai có thể bước vào thế giới của nàng, nàng tựa mặt nước lặng không gợn sóng.
Có tiểu học muội nhìn bóng lưng tuyệt thế khuynh thành của Mai Tố Dao, ngưỡng mộ nói:
- Không biết ai có thể bắt cóc trái tim của Mai học tỷ.
Rất nhiều học sinh nam của Đế Phủ hay học đường khác đều ngây người nhìn bóng lưng tuyệt thế khuynh thành của Mai Tố Dao, biết bao thiên tài siêu ưu tú theo đuổi nhưng không được nàng ưu ái.
Lộc cộc lộc cộc!
Ở sơn môn khác có một chiếc xe ngựa ngừng lại, xe ngựa mộc mạc do con ngựa già bình thường kéo, không có điểm nào đặc biệt.
Một nữ nhân bước xuống từ xe ngựa, khi nàng bước xuống khiến người mắt sáng lên.
Nữ nhân trước mắt không có nhan sắc tuyệt thế, nàng không đẹp bằng Mai Tố Dao, nhưng cho người cảm giác ung dung phú quý. Nàng nhã khí tự nhiên khiến người thoải mái, nhìn một lần liền không kiềm được muốn xem lần thứ hai.
Thấy nữ nhân này, học sinh Bách Đường đứng ở sơn môn nghênh tiếp nhếch miệng cười:
- Diệu Thiền học muội đến!
Đám nam học sinh nữ reo lên, lập tức chạy xuống nghênh tiếp.
Học trưởng Đế Phủ cũng nhiệt tình thân thiết hỏi:
- Diệu Thiền học muội, kỳ nghỉ lần này đi Huyền cốc có thu hoạch gì không?
Diệu Thiền nhẹ gật đầu:
- Đa tạ học trưởng, cũng có thu hoạch.
Nàng ung dung quý khí, nhã khí thấm vào hồn người.
Học trưởng Đế Phủ cười to bảo:
- Ta đã nói với bằng hữu rồi, với trí tuệ của học muội tất nhiên có thu hoạch lớn, quả nhiên.
Nhiều học trưởng lớp dưới vây quanh Diệu Thiền, học tỷ học muội cũng đi bên nàng.
Diệu Thiền là học sinh nữ vào học kỳ trước vừa bái vào Thiên Thần thư viện, nghe nói lai lịch của nàng rất bình thường, nàng nộp phí vào Bách Đường.
Khi Diệu Thiền vào Bách Đường đi học, nàng không biểu hiện ra thiên phú kinh người, không giao bằng hữu rộng rãi. Nhưng nàng hành sự ung dung cơ trí, giỏi bày mưu tính kế, điều này khiến Diệu Thiền rất được yêu thích trong thư viện.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Nhân Tông là ngưỡng cửa cao nhất của Thiên Thần thư viện, các đời hiếm ai vào trong đó học được. Một thời đại Nhân Tông ra một học sinh là đã rất ghê gớm.
Ví dụ khóa của Nhân Thánh, gã rất lợi hại đúng không? Thiên phú tuyệt thế, có huyết thống không gì sánh bằng, nhưng chưa được vào học trong Nhân Tông.
Nghe đồn chỉ bồi dưỡng đỉnh Tiên Vương và Cổ Thần, nên Nhân Tông yêu cầu học sinh cực kỳ nghiêm khắc. Người vào trong Nhân Tông học thì thành tựu cả đời chắc chắn kinh thế.
Ví dụ Lục Đạo Nhân Vương từng học trong Nhân Tông nên có thành tựu vô thượng.
Thiên Thần thư viện chưa từng thừa nhận Nhân Tông là một học đường chuyên bồi dưỡng đỉnh Tiên Vương và Cổ Thần, nhưng mọi người thầm mặc nhận nếu được vào Nhân Tông thì dù ngươi không thành Cổ Thần, không là đỉnh Tiên Vương thì thành tựu cả đời đều cực kỳ kinh người. Học sinh ra từ Nhân Tông có lẽ Tiên Vương, Thượng Thần chỉ là bước khởi đầu.
Cổ Quách bái vào Thiên Thần thư viện liền được chiêu vào Nhân Tông, lúc bấy giờ gây chấn động lớn. Càng khủng hơn là lão viện trưởng đã sóm quy ấn đích thân vào Nhân Tông làm lão sư cho Cổ Quách. Truyền dạy cho gã.
Đãi ngộ của Cổ Quách gây oanh động lớn, khiến nhiều người ghen tỵ. Nhân Thánh khóa trước cũng không có đãi ngộ này, lúc ấy Nhân Thánh chỉ học trong Đế Phủ.
Nên khi Cổ Quách bái vào Nhân Tông, đám người đều suy đoán gã sẽ trở thành đỉnh Tiên Vương, thành tựu thậm chí cao hơn Nhân Thánh.
Nên lúc Cổ Quách tự xưng là Nam Đế thì đám người đều mặc nhận danh hiệu đó.
Thật ra mọi người cảm thấy cách làm này cực kỳ bá đạo. ít ai chưa trở thành Đại Đế hoặc Tiên Vương mà đã đặt niên hiệu cho mình, Cổ Quách tự xưng là Nam Đế thì tự tin hơi lố.
Đương nhiên với một số học sinh vốn đã sùng bái Nhân Thánh thì trong lòng bọn họ tràn ngập ghen tỵ, họ cho rằng Nhân Thánh mới là người giỏi nhất, nên họ thầm cười nhạt chờ thấy Cổ Quách làm trò hề.
Nếu có ngày Cổ Quách không thể trở thành Tiên Vương, hoặc làm Tiên Vương nhưng thành tựu thua xa Nhân Thánh thì sẽ là trò cười lớn nhất.
Trong Thiên Thần thư viện thì Cổ Quách có uy danh rất cao, rất được người yêu thích. Dù sao thực lực bày ra đó, nguyên học viện không có học sinh nào có thể tranh phong với Cổ Quách, gã quá mạnh. Trong học viện chỉ có lão sư là có tư cách luận bàn so tài với Cổ Quách, học sinh khác không đủ tư cách.
Cổ Quách đến nơi, gã không ngừng lại trước cửa sơn môn mà bước vào Thiên Thần thư viện, chớp mắt biến mất trong dãy núi.
Có học sinh nữ xinh đẹp động lòng người nhìn bóng lưng Cổ Quách biến mất, mê đắm nói:
- Cổ Quách học trưởng nhất định có thể trở thành Tiên Vương mười hai Thiên Mệnh.
Có học sinh nam ghen ghét nói:
- Chưa chắc, Cổ Quách sinh không đúng thời. Thời đại của chúng ta đã ra Đại Đế Tiên Vương, hắn muốn trở thành một vị Tiên Vương mười hai Thiên Mệnh sẽ phải chịu áp lực rất lớn.
Cổ Quách đến gây náo động lớn, nhiều người nhỏ gọng xì xầm.
Cổ Quách đến không lâu sau ở sơn môn khác có học sinh tới cũng gây náo động.
Một nữ nhân tuyệt thế khuynh thành chậm rãi đi đến, nàng quá đẹp, nàng đi đến đâu cũng sẽ hấp dẫn người đời. Hút hồn người không phải sắc đẹp mà là khí chất của nàng. Nữ nhân từng bước một đi đến tựa như thiên tiên khuynh thành, khiến đám người thần hồn điên đảo.
Nữ nhân này không ăn nhân gian khói lửa, nàng tựa như thiên tiên, cử chỉ toát ra thần vận như tiên nữ giáng trần lỡ rơi vào chốn trần gian.
Thấy nữ nhân đến, học sinh đứng ở sơn môn nghênh tiếp reo lên:
- Tố Dao học muội đến!
Đặc biệt học sinh Đế Phủ càng kích động, học sinh nam lập tức chạy xuống nghênh tiếp.
Khi nghênh đón nữ nhân có học sinh nam hưng phấn nói:
- Học muội trở về tăng thêm sắc màu vô cùng cho Đế Phủ chúng ta, các bạn học đều chờ muội về.Không chỉ nam học trưởng Đế Phủ hăng máu, học sinh nam khác trong Đế Phủ, hay học sinh nam học đường khác đều gục ngã vì nàng, mê đắm nhìn nữ nhân tuyệt thế trước mắt.
Mai Tố Dao cũng xem như nhân vật phong vân lần này. Mai Tố Dao nổi tiếng không chỉ vì sắc đẹp, nàng không phải mỹ nữ bao cỏ chỉ có cái mặt.
Thiên phú của Mai Tố Dao rất kinh khủng, khi nàng đầu vào Thiên Thần thư viện liền được ghi vào Đế Phủ. Nên biết nhiều truyền nhân đế thống tiên môn để trở thành học sinh Đế Phủ phải qua các cuộc thử thách của học viện, khi nào qua cuộc thi mới trở thành học sinh Đế Phủ.
Đế Phủ giành giật Mai Tố Dao là đủ biết thiên phú của nàng cao cỡ nào, có người nói thiên phú của nàng cao còn hơn Nhân Thánh.
Mai Tố Dao rất bình tĩnh và thản nhiên, không gì dao động được. Mai Tố Dao nhẹ gật đầu, đi vào Thiên Thần thư viện.
Học sinh Thiên Thần thư viện đã quen phong tư như vậy của Mai Tố Dao. Từ sau khi Mai Tố Dao bái vào Thiên Thần thư viện có vô số người theo đuổi, không thiếu truyền nhân đế thống tiên môn xuất thân hiển hách, có thiên tài tuyệt thế. Đặc biệt Đế Phủ là nơi không thiếu thiên tài.
Nhưng không ai được Mai Tố Dao ưu ái, nàng đối xử bình dị gần gũi với bất cứ ai. Mai Tố Dao không có sự kiêu ngạo tự phụ, nhưng bình dị gần gũi kiểu này cho người cảm giác ngăn cách, như không ai có thể bước vào thế giới của nàng, nàng tựa mặt nước lặng không gợn sóng.
Có tiểu học muội nhìn bóng lưng tuyệt thế khuynh thành của Mai Tố Dao, ngưỡng mộ nói:
- Không biết ai có thể bắt cóc trái tim của Mai học tỷ.
Rất nhiều học sinh nam của Đế Phủ hay học đường khác đều ngây người nhìn bóng lưng tuyệt thế khuynh thành của Mai Tố Dao, biết bao thiên tài siêu ưu tú theo đuổi nhưng không được nàng ưu ái.
Lộc cộc lộc cộc!
Ở sơn môn khác có một chiếc xe ngựa ngừng lại, xe ngựa mộc mạc do con ngựa già bình thường kéo, không có điểm nào đặc biệt.
Một nữ nhân bước xuống từ xe ngựa, khi nàng bước xuống khiến người mắt sáng lên.
Nữ nhân trước mắt không có nhan sắc tuyệt thế, nàng không đẹp bằng Mai Tố Dao, nhưng cho người cảm giác ung dung phú quý. Nàng nhã khí tự nhiên khiến người thoải mái, nhìn một lần liền không kiềm được muốn xem lần thứ hai.
Thấy nữ nhân này, học sinh Bách Đường đứng ở sơn môn nghênh tiếp nhếch miệng cười:
- Diệu Thiền học muội đến!
Đám nam học sinh nữ reo lên, lập tức chạy xuống nghênh tiếp.
Học trưởng Đế Phủ cũng nhiệt tình thân thiết hỏi:
- Diệu Thiền học muội, kỳ nghỉ lần này đi Huyền cốc có thu hoạch gì không?
Diệu Thiền nhẹ gật đầu:
- Đa tạ học trưởng, cũng có thu hoạch.
Nàng ung dung quý khí, nhã khí thấm vào hồn người.
Học trưởng Đế Phủ cười to bảo:
- Ta đã nói với bằng hữu rồi, với trí tuệ của học muội tất nhiên có thu hoạch lớn, quả nhiên.
Nhiều học trưởng lớp dưới vây quanh Diệu Thiền, học tỷ học muội cũng đi bên nàng.
Diệu Thiền là học sinh nữ vào học kỳ trước vừa bái vào Thiên Thần thư viện, nghe nói lai lịch của nàng rất bình thường, nàng nộp phí vào Bách Đường.
Khi Diệu Thiền vào Bách Đường đi học, nàng không biểu hiện ra thiên phú kinh người, không giao bằng hữu rộng rãi. Nhưng nàng hành sự ung dung cơ trí, giỏi bày mưu tính kế, điều này khiến Diệu Thiền rất được yêu thích trong thư viện.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook