Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2829
Đại Đế Tiên Vương ngẫm lại mình, bao nhiêu Đại Đế Tiên Vương từng bảo vệ chủng tộc của mình, bảo vệ hậu nhân của mình. Dù quang minh của bọn họ không phổ chiếu thế giới thì cũng từng ói sáng người cạnh mình.
Nhưng cuối cùng Luân Hồi Hoang Tổ quang minh phổ chiếu toàn thế giới cũng trở thành đầu sỏ hắc ám, còn là khởi nguồn hắc ám một kỷ nguyên.
Không ai biết Luân Hồi Hoang Tổ trải qua chuyện gì, lão chuyển biến đáng để người cảnh giác.
Một số Đại Đế Tiên Vương biết nhiều hơn, đặc biệt là Đại Đế Tiên Vương đỉnh cao thì lạnh lòng, rợn tóc gáy. Không ai bẩm sinh tà ác, đầu sỏ vùi mình trong hắc ám thế giới này đều là những ai? Không người biết đáp án rồi lại rõ ràng, khiến người không rét mà run.
Bởi vì ai đều có thể là đầu sỏ trong hắc ám, ai đều có khả năng biến thân hắc ám. Có lẽ là người mà ngươi yêu, có lẽ là người yêu ngươi, hoặc là người mà ngươi tôn kính.
Thánh quang bài xích thánh kiếm không thể chém trúng căn nguyên của Luân Hồi Hoang Tổ.
Thánh Nhân hét dài:
– Quang minh vĩnh hằng, không bao giờ đọa lạc!
Đại đạo không thay đổi, vẫn thánh quang vô tận, thánh quang ngập trời.
Nhưng khoảnh khắc này thay đổi.
Bóc!
Từng lũ thánh quang bóc tách ra, thánh quang thay da đổi thịt bóc tách thân hình lộ ra căn nguyên.
Mỗi một lũ thánh quang đều giống như hóa lỏng, thánh quang lưu động. Giờ phút này thánh quang không đơn giản là quang minh, nó không còn là khái niệm lạnh băng mà thật sự tồn tại, sống động.
Chớp mắt mỗi lũ thánh quang như có sự sống, như chứa tín ngưỡng của ức vạn sinh linh, chúng nó là ký thác của chúng sinh một kỷ nguyên.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, cùng với thánh quang thoát thai hoán cốt, tất cả thánh quang phóng lên cao, tất cả thánh quang tụ lại. Từng đợt tiếng nổ nhức óc vang lên, căn nguyên quang minh xuất hiện. Căn nguyên quang minh treo cao sau đầu Thánh Nhân, mang đến lực lượng thần thánh vô cùng tậ.
Xèo xèo xèo!
Thánh quang trên người Luân Hồi Hoang Tổ không còn thánh kiếm, tất cả thánh quang đều bị lực lượng căn nguyên quang minh trên thánh kiếm hòa tan, lực lượng thánh quang mặc cho Thánh Nhân sử dụng. Lúc này Thánh Nhân chưởng chấp quang minh, chúa tể quang minh.
Bùm!
Thánh kiếm chém lên người Luân Hồi Hoang Tổ, kiếm sáng choang. Nhát kiếm chém xuống thì mặc kệ ngươi là Đại Đế Tiên Vương hay đầu sỏ hắc ám đều không thể ngăn cản nhát kiếm thần thánh. Thẩm phán vô thượng. Kiếm chém xuống là chết chắc.
Bùm!
Thánh quang bao phủ toàn thân Luân Hồi Hoang Tổ sau khi trúng nhát kiếm thì lão té thẳng cẳng, bị giết.
Thiên địa tĩnh lặng, có Đại Đế Tiên Vương thực lực cao thấy cảnh đó thì tim đập nhanh.
Chẳng lẽ thành công? Nhiều Đại Đế Tiên Vương nhín thở nhìn chằm chằm sông dài thời gian xem coi có biến dị gì không.
Ong ong ong ong ong!
Xác Luân Hồi Hoang Tổ ngã ở sông dài thời gian tan biến, hóa hành từng tia sáng. Các lũ thánh quang tụ tập lại hòa vào căn nguyên quang minh.
Xèo!
Xác Luân Hồi Hoang Tổ tan biến, trong sông dài thời gian kỷ nguyên này có một tiết diểm thời gian nhiên sinh ra hắc ám. Khi lũ hắc ám sinh ra biến thời đại thành hắc ám, thời đại đen như mực, đưa tay không thấy được năm ngón. Tất cả sinh linh của thời gian này bị hắc ám khủng bố cắn nuốt, ức ức ức vạn mạng sống chỉ là miếng thịt.
Luân Hồi Hoang Tổ xuất hiện trong hắc ám, bóng tối bên lão. Luân Hồi Hoang Tổ cho người cảm giác khác lạ.
– Nên trôi qua rồi cũng qua đi.
Trước đó Luân Hồi Hoang Tổ đem lại cảm giác phản phác quy chân, có thể nói khi Luân Hồi Hoang Tổ đứng trước mặt ngươi thì ngươi không cảm nhận được đó là đầu sỏ hắc ám mà càng giống lão nhân cao nhã hơn.
Nhưng Luân Hồi Hoang Tổ lúc này có khí chất khác biệt, sinh trong hắc ám rồi cũng quay về hắc ám. Luân Hồi Hoang Tổ không có khí thế kinh thiên động địa nhưng mỗi tiếng nói cử động có bá khí nuốt cửu thiên thập địa, hung mãnh chúa tể tuyên cổ.
Dù bây giờ Luân Hồi Hoang Tổ có văn nhã tới đâu cũng cho cảm giác hồng hoang cự thú. Luân Hồi Hoang Tổ là hồng hoang cự thú mới tỉnh dậy, tuyệt đối không phải loại người nhân từ, há mồm sẽ nuốt hết mọi thứ trên đời.
Khi Luân Hồi Hoang Tổ bước ra từ hắc ám thì Thánh Nhân không bất ngờ, mắt nhìn Luân Hồi Hoang Tổ chằm chằm, tay cầm thánh kiếm, không sợ cửu thiên thập địa, vô địch vạn cổ.
– Bạn già, ngươi thành công, ít nhất ngươi chém thân quang minh của ta, tùy theo mà đi.
Luân Hồi Hoang Tổ cười nói:
– Phúc họa đồng đều, ai biết cái gì là phúc hay họa. Quang minh đi không quay lại thì ta sinh trong hắc ám, đây mới là bản ngã.
Đám Đại Đế Tiên Vương nín thở, Luân Hồi Hoang Tổ bị chém thân quang minh là họa hay phúc thật khó nói.
Như Lý Thất Dạ nói, không ai trời sinh tà ác. Luân Hồi Hoang Tổ không phải bẩm sinh đã hắc ám, cũng không phải mới sinh ra liền là khởi nguồn hắc ám.
Lúc Luân Hồi Hoang Tổ còn trẻ từng như nhiều hạng người vô địch, đã từng phấn đấu, từng cố gắng, từng máu nóng sục sôi. Luân Hồi Hoang Tổ từng chiến đấu vì bản thân, vì người bên cạnh mình. Khi Luân Hồi Hoang Tổ thành tựu vô địch thì quang minh phổ chiếu một thời gian.
Về sau tại sao Luân Hồi Hoang Tổ đi vào hắc ám, thành khởi nguồn hắc ám kỷ nguyên Viễn Hoang thì người ngoài không biết được, không ai biết lão từng trải qua chuyện gì.
Nói sao thì tuy Luân Hồi Hoang Tổ trở thành khởi nguồn hắc ám, thành đầu sỏ hắc ám khủng bố nhất nguyên kỷ nguyên nhưng lão đã từng quang minh phổ chiếu, nên lão có thân quang minh.
Hôm nay Luân Hồi Hoang Tổ dùng quang minh quyết đấu quang minh, cuối cùng bị Luân Hồi Hoang Tổ chém thân quang minh.
Thánh Nhân lạnh lùng nói:
– Quang minh không bao giờ rơi.
Thánh Nhân nhìn Luân Hồi Hoang Tổ, chậm rãi nói:
– Không phải quang minh bỏ ngươi mà vì ngươi không kiên trì quang minh!
– Phải rồi.
Đối mặt Thánh Nhân lạnh lùng nói, Luân Hồi Hoang Tổ không giận mà bình tĩnh đáp trả:
– Trên con đường này ta thau xa ngươi, không đi xa như bạn già, cũng không kên trì triệt để được. Trái tim đại đạo cũng là trái tim không sợ.
Thánh Nhân lạnh lùng nói:
– Đạo tâm không kiên, không có tài vạn cổ thì chỉ gây hại nhân gian.
Lời nói chém đinh chặt sắt, lạnh lùng vô tình.
Luân Hồi Hoang Tổ cười hiền hòa:
– Hôm nay ta không bàn thị phi đúng sai với bạn già, cũng không bàn về nhân gian trắng đen.
Luân Hồi Hoang Tổ lắc đầu nói:
– Đến đẳng cấp của chúng ta thì không cần bàn về thị phi đúng sai, nhân gian trắng đen nữa. Chúng ta tự mình định nghĩa được chúng.
Thánh Nhân chĩa thẳng thánh kiếm, mắt sáng rực thánh quang vô cùng tận:
– Vậy thì để quang minh quyết định hắc ám của ngươi đi.
Đôi mắt Thánh Nhân như biển thánh quang.
Luân Hồi Hoang Tổ mỉm cười nói:
– Bạn già, ngươi rất lợi hại, cách đỉnh thật sự còn một chút xíu nhưng ngươi vẫn mạnh hơn ta một ít. Trạng thái hiện tại của ta muốn chiến với ngươi thì hơi khó. Nhưng bạn già dánh giá ta hơi thấp, dù kỷ nguyên chúng ta đã hủy thì nội tình của ta vẫn còn, về điều này thì bạn già không bằng ta.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, Luân Hồi Hoang Tổ vừa dứt lời, toàn thân tuôn ra hắc ám, thật tinh thuần, thuần chính, không có bất cứ tạp chất.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Nhưng cuối cùng Luân Hồi Hoang Tổ quang minh phổ chiếu toàn thế giới cũng trở thành đầu sỏ hắc ám, còn là khởi nguồn hắc ám một kỷ nguyên.
Không ai biết Luân Hồi Hoang Tổ trải qua chuyện gì, lão chuyển biến đáng để người cảnh giác.
Một số Đại Đế Tiên Vương biết nhiều hơn, đặc biệt là Đại Đế Tiên Vương đỉnh cao thì lạnh lòng, rợn tóc gáy. Không ai bẩm sinh tà ác, đầu sỏ vùi mình trong hắc ám thế giới này đều là những ai? Không người biết đáp án rồi lại rõ ràng, khiến người không rét mà run.
Bởi vì ai đều có thể là đầu sỏ trong hắc ám, ai đều có khả năng biến thân hắc ám. Có lẽ là người mà ngươi yêu, có lẽ là người yêu ngươi, hoặc là người mà ngươi tôn kính.
Thánh quang bài xích thánh kiếm không thể chém trúng căn nguyên của Luân Hồi Hoang Tổ.
Thánh Nhân hét dài:
– Quang minh vĩnh hằng, không bao giờ đọa lạc!
Đại đạo không thay đổi, vẫn thánh quang vô tận, thánh quang ngập trời.
Nhưng khoảnh khắc này thay đổi.
Bóc!
Từng lũ thánh quang bóc tách ra, thánh quang thay da đổi thịt bóc tách thân hình lộ ra căn nguyên.
Mỗi một lũ thánh quang đều giống như hóa lỏng, thánh quang lưu động. Giờ phút này thánh quang không đơn giản là quang minh, nó không còn là khái niệm lạnh băng mà thật sự tồn tại, sống động.
Chớp mắt mỗi lũ thánh quang như có sự sống, như chứa tín ngưỡng của ức vạn sinh linh, chúng nó là ký thác của chúng sinh một kỷ nguyên.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, cùng với thánh quang thoát thai hoán cốt, tất cả thánh quang phóng lên cao, tất cả thánh quang tụ lại. Từng đợt tiếng nổ nhức óc vang lên, căn nguyên quang minh xuất hiện. Căn nguyên quang minh treo cao sau đầu Thánh Nhân, mang đến lực lượng thần thánh vô cùng tậ.
Xèo xèo xèo!
Thánh quang trên người Luân Hồi Hoang Tổ không còn thánh kiếm, tất cả thánh quang đều bị lực lượng căn nguyên quang minh trên thánh kiếm hòa tan, lực lượng thánh quang mặc cho Thánh Nhân sử dụng. Lúc này Thánh Nhân chưởng chấp quang minh, chúa tể quang minh.
Bùm!
Thánh kiếm chém lên người Luân Hồi Hoang Tổ, kiếm sáng choang. Nhát kiếm chém xuống thì mặc kệ ngươi là Đại Đế Tiên Vương hay đầu sỏ hắc ám đều không thể ngăn cản nhát kiếm thần thánh. Thẩm phán vô thượng. Kiếm chém xuống là chết chắc.
Bùm!
Thánh quang bao phủ toàn thân Luân Hồi Hoang Tổ sau khi trúng nhát kiếm thì lão té thẳng cẳng, bị giết.
Thiên địa tĩnh lặng, có Đại Đế Tiên Vương thực lực cao thấy cảnh đó thì tim đập nhanh.
Chẳng lẽ thành công? Nhiều Đại Đế Tiên Vương nhín thở nhìn chằm chằm sông dài thời gian xem coi có biến dị gì không.
Ong ong ong ong ong!
Xác Luân Hồi Hoang Tổ ngã ở sông dài thời gian tan biến, hóa hành từng tia sáng. Các lũ thánh quang tụ tập lại hòa vào căn nguyên quang minh.
Xèo!
Xác Luân Hồi Hoang Tổ tan biến, trong sông dài thời gian kỷ nguyên này có một tiết diểm thời gian nhiên sinh ra hắc ám. Khi lũ hắc ám sinh ra biến thời đại thành hắc ám, thời đại đen như mực, đưa tay không thấy được năm ngón. Tất cả sinh linh của thời gian này bị hắc ám khủng bố cắn nuốt, ức ức ức vạn mạng sống chỉ là miếng thịt.
Luân Hồi Hoang Tổ xuất hiện trong hắc ám, bóng tối bên lão. Luân Hồi Hoang Tổ cho người cảm giác khác lạ.
– Nên trôi qua rồi cũng qua đi.
Trước đó Luân Hồi Hoang Tổ đem lại cảm giác phản phác quy chân, có thể nói khi Luân Hồi Hoang Tổ đứng trước mặt ngươi thì ngươi không cảm nhận được đó là đầu sỏ hắc ám mà càng giống lão nhân cao nhã hơn.
Nhưng Luân Hồi Hoang Tổ lúc này có khí chất khác biệt, sinh trong hắc ám rồi cũng quay về hắc ám. Luân Hồi Hoang Tổ không có khí thế kinh thiên động địa nhưng mỗi tiếng nói cử động có bá khí nuốt cửu thiên thập địa, hung mãnh chúa tể tuyên cổ.
Dù bây giờ Luân Hồi Hoang Tổ có văn nhã tới đâu cũng cho cảm giác hồng hoang cự thú. Luân Hồi Hoang Tổ là hồng hoang cự thú mới tỉnh dậy, tuyệt đối không phải loại người nhân từ, há mồm sẽ nuốt hết mọi thứ trên đời.
Khi Luân Hồi Hoang Tổ bước ra từ hắc ám thì Thánh Nhân không bất ngờ, mắt nhìn Luân Hồi Hoang Tổ chằm chằm, tay cầm thánh kiếm, không sợ cửu thiên thập địa, vô địch vạn cổ.
– Bạn già, ngươi thành công, ít nhất ngươi chém thân quang minh của ta, tùy theo mà đi.
Luân Hồi Hoang Tổ cười nói:
– Phúc họa đồng đều, ai biết cái gì là phúc hay họa. Quang minh đi không quay lại thì ta sinh trong hắc ám, đây mới là bản ngã.
Đám Đại Đế Tiên Vương nín thở, Luân Hồi Hoang Tổ bị chém thân quang minh là họa hay phúc thật khó nói.
Như Lý Thất Dạ nói, không ai trời sinh tà ác. Luân Hồi Hoang Tổ không phải bẩm sinh đã hắc ám, cũng không phải mới sinh ra liền là khởi nguồn hắc ám.
Lúc Luân Hồi Hoang Tổ còn trẻ từng như nhiều hạng người vô địch, đã từng phấn đấu, từng cố gắng, từng máu nóng sục sôi. Luân Hồi Hoang Tổ từng chiến đấu vì bản thân, vì người bên cạnh mình. Khi Luân Hồi Hoang Tổ thành tựu vô địch thì quang minh phổ chiếu một thời gian.
Về sau tại sao Luân Hồi Hoang Tổ đi vào hắc ám, thành khởi nguồn hắc ám kỷ nguyên Viễn Hoang thì người ngoài không biết được, không ai biết lão từng trải qua chuyện gì.
Nói sao thì tuy Luân Hồi Hoang Tổ trở thành khởi nguồn hắc ám, thành đầu sỏ hắc ám khủng bố nhất nguyên kỷ nguyên nhưng lão đã từng quang minh phổ chiếu, nên lão có thân quang minh.
Hôm nay Luân Hồi Hoang Tổ dùng quang minh quyết đấu quang minh, cuối cùng bị Luân Hồi Hoang Tổ chém thân quang minh.
Thánh Nhân lạnh lùng nói:
– Quang minh không bao giờ rơi.
Thánh Nhân nhìn Luân Hồi Hoang Tổ, chậm rãi nói:
– Không phải quang minh bỏ ngươi mà vì ngươi không kiên trì quang minh!
– Phải rồi.
Đối mặt Thánh Nhân lạnh lùng nói, Luân Hồi Hoang Tổ không giận mà bình tĩnh đáp trả:
– Trên con đường này ta thau xa ngươi, không đi xa như bạn già, cũng không kên trì triệt để được. Trái tim đại đạo cũng là trái tim không sợ.
Thánh Nhân lạnh lùng nói:
– Đạo tâm không kiên, không có tài vạn cổ thì chỉ gây hại nhân gian.
Lời nói chém đinh chặt sắt, lạnh lùng vô tình.
Luân Hồi Hoang Tổ cười hiền hòa:
– Hôm nay ta không bàn thị phi đúng sai với bạn già, cũng không bàn về nhân gian trắng đen.
Luân Hồi Hoang Tổ lắc đầu nói:
– Đến đẳng cấp của chúng ta thì không cần bàn về thị phi đúng sai, nhân gian trắng đen nữa. Chúng ta tự mình định nghĩa được chúng.
Thánh Nhân chĩa thẳng thánh kiếm, mắt sáng rực thánh quang vô cùng tận:
– Vậy thì để quang minh quyết định hắc ám của ngươi đi.
Đôi mắt Thánh Nhân như biển thánh quang.
Luân Hồi Hoang Tổ mỉm cười nói:
– Bạn già, ngươi rất lợi hại, cách đỉnh thật sự còn một chút xíu nhưng ngươi vẫn mạnh hơn ta một ít. Trạng thái hiện tại của ta muốn chiến với ngươi thì hơi khó. Nhưng bạn già dánh giá ta hơi thấp, dù kỷ nguyên chúng ta đã hủy thì nội tình của ta vẫn còn, về điều này thì bạn già không bằng ta.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, Luân Hồi Hoang Tổ vừa dứt lời, toàn thân tuôn ra hắc ám, thật tinh thuần, thuần chính, không có bất cứ tạp chất.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com