Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2828
Luân Hồi Hoang Tổ im lặng. Thánh Nhân lặng im. Đi đến 60, Luân Hồi Hoang Tổ hay Thánh Nhân đều trải qua nhiều thứ trong đời, nhiều người cả đời cũng không thể trải qua như hai người.
Thánh Nhân vô tình, đầu sỏ hắc ám đều giống nhau. Thời gian mài mòn mọi thứ trong lòng họ, chỉ còn lại chấp niệm.
Bao nhiêu năm qua quang minh còn đó, hắc ám vẫn ở. Chiến tranh giữa Thánh Nhân và Luân Hồi Hoang Tổ chưa từng kết thúc, có lẽ cuộc chiến hôm nay sẽ chấm dứt ân oán thù hận của bọn họ qua từng kỷ nguyên.
Luân Hồi Hoang Tổ ra tay:
– Hắc ám không còn, quang minh cũng khó tồn tại.
Luân Hồi Hoang Tổ bước ra một bước, một bước là tuyên cổ, một bước là vĩnh hằng.
Một bước là đại đạo kỷ nguyên, không cần chiêu thức, không cần biến hóa, một bước một kỷ nguyên. Hắc ám nháy mắt bao phủ dòng sông thời gian nguyên kỷ nguyên. Trong kỷ nguyên nơi Luân Hồi Hoang Tổ ở là hắc ám tuyệt đối.
Hắc ám không chỗ không ở, nó không cần chiêu thức gì để chém giết, không cần đao kiếm công kích. Hắc ám trực tiếp bao phủ mỗi góc kỷ nguyên, bao phủ mỗi tấc thời gian.
Trong hắc ám đó mặc kệ ngươi là sinh linh, Đại Đế Tiên Vương cũng sợ bị hắc ám cắn nuốt. Khi bước vào trong hắc ám như thế sẽ khiến ngươi không còn vô địch. Ngươi vĩnh viễn không thể sống ra khỏi kỷ nguyên hắc ám như vậy.
Khi hắc ám của Luân Hồi Hoang Tổ bao phủ kỷ nguyên, thánh quang của Thánh Nhân vẫn cuồn cuộn, lời ra là pháp:
– Lòng minh tức vạn cổ minh.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, đôi cánh thánh của Thánh Nhân bắn ra thánh quang vô cùng vô tận lên cao, ném ra quang hạt mênh mông vô cùng. Quang hạt vô số kể tẩy rửa kỷ nguyên, xua tan hắc ám.
Thánh quang Thánh Nhân không chỗ không ở, nơi nào cũng có nó. Nó bàng bạc, nó mênh mông, đủ có thể lấp đầy nguyên kỷ nguyên. Khi tất cả thánh quang lấp đầy mỗi góc kỷ nguyên, mỗi tấc thời gian thì tiếng rào rào vang lên, thánh quang tẩy trừ hắc ám. Trong thánh quang vô cùng bàng bạc, hắc ám như bị thủy triều đẩy đi, không thể giữ vữn.
Thánh quang xô đẩy nguyên kỷ nguyên, có người thực lực cao xem cảnh tượng thì lòng rung động, đây là một mình khống chế kỷ nguyên, thực lực làm Đại Đế Tiên Vương nào cũng hải kiêng kỵ.
Keng!
Khi thánh quang như thủy triều đẩy hắc ám rút đi, Thánh Nhân chém ra nhát kiếm thẳng hướng Luân Hồi Hoang Tổ.
Nhát kiếm vượt qua nguyên kỷ nguyên, với kiếm này mặc cho ngươi cách bao nhiêu thời gian, không gian cũng vô dụng. Hơn nữa kiếm này mặc kệ phòng ngự nào, vì kiếm chém vào căn nguyên, chém đứt khởi nguồn của Luân Hồi Hoang Tổ, tiêu diệt ngay trong dòng sông thời gian.
Nếu kiếm chém thành công thì Luân Hồi Hoang Tổ như chưa từng xuất hiện. Một khi căn nguyên bị chém, dù Luân Hồi Hoang Tổ nghịch thiên cỡ nào cũng không làm nên chuyện gì, mọi thứ của lão không tồn tại.
Ong ong ong ong ong!
Thanh âm rung rung, khi kiếm chém ra thì kỷ nguyên nguyên Viễn Hoang tuôn ra ánh sáng thần thánh. Trong mỗi tấc thời gian kỷ nguyên lấp lóe quang diệu của Thánh Nhân, khoảnh khắc này lão khắc ấn mỗi tấc thời gian toàn kỷ nguyên, khắp nơi tràn ngập thánh trạch của Thánh Nhân.
Dường như Thánh Nhân muốn luyện hóa nguyên kỷ nguyên Viễn Hoang, từ căn nguyên xáo sạch dâu vết của Luân Hồi Hoang Tổ, khiến Luân Hồi Hoang Tổ từ nay không còn tồn tại, không để lại dấu vết gì.
Đây là giết từ căn nguyên, làm người ta rét run. Đại Đế Tiên Vương cũng thế. Nếu bị giết thành công tức là người này biến mất khỏi cõi đời, không để lại dấu vết gì.
Giống như vị Đại Đế nếu bị giết từ căn nguyên thì sẽ không để lại dấu vết gì trên đời, không ai nhớ đến, không người biết sự tích. Tất cả của Đại Đế đó bị xóa sạch, thế gian không có người này.
Luân Hồi Hoang Tổ mỉm cười nói:
– Không có hắc ám thì quang minh từ đâu ra?
Luân Hồi Hoang Tổ vẫn đứng trên căn nguyên của mình, thốt lời là chân ngôn. Khoảnh khắc này toàn thân Luân Hồi Hoang Tổ trở nên vô cùng kmơ hồ, như toàn thân hòa vào kỷ nguyên.
Ong ong ong ong ong!
Thanh âm khẽ khàng vang lên, chuyện khó tin xảy ra. Quang minh Thánh Nhân vốn tràn ngập nguyên kỷ nguyên Viễn Hoang, thánh quang đã khắc lên mỗi tấc thời gian kỷ nguyên.
Nhưng cùng với tiếng vang khẽ, thánh quang khắc lên mỗi tấc thời gian kỷ nguyên sinh trưởng hắc ám. Từng lũ hắc ám sinh ra từ thánh quang, không thua kém gì thánh quang.
Thánh quang như biến thành mẫu thể, hắc ám ký sinh bên trong, hắc ám muốn ép khô tất cả thánh quang để lớn mạnh chính mình.
– Vạn cổ diệt, thánh quang tồn!
Kiếm của Thánh Nhân không ngừng, vẫn vượt thời gian chém hướng Luân Hồi Hoang Tổ.
Bùm!
Tất cả tánh quang chốc cháy, đốt hừng hực. Thánh quang muốn đốt cháy mình điểm sáng toàn kỷ nguyên.
Tất cả thánh quang điên cuồng thiêu đốt, vang tiếng xèo xèo, hắc ám ký sinh trong thánh quang bị đốt thành tro tan biến.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, không chỉ thánh uang đốt cháy, Thánh Nhân cảm giác toàn thân mình bốc cháy, cháy hừng hực.
Keng!
Thánh Nhân một kiếm chém căn nguyên của Luân Hồi Hoang Tổ, một khi căn nguyên bị chém là cả người Luân Hồi Hoang Tổ cũng chết, khi đó bản lĩnh nghịch thiên tới mấy cũng không làm nên chuyện gì.
Luân Hồi Hoang Tổ thét dài:
– Ta là quang minh. Quang minh là ta!
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, hắc ám biến mất, khó tin là người Luân Hồi Hoang Tổ phát ra quang minh bàng bạc vô tận. Từng vòng ánh sáng bao phủ người Luân Hồi Hoang Tổ, lão tắm trong quang minh vô cùng vô tận. Luân Hồi Hoang Tổ như thành trung tâm của thế gian, khiến ánh sáng của mình chiếu khắp mỗi góc kỷ nguyên.
Nên biết Luân Hồi Hoang Tổ là đầu sỏ trong hắc ám, lão là khởi nguồn hắc ám kỷ nguyên này, chuyện đó chắc chắn không còn gì nghi ngờ. Nhưng Luân Hồi Hoang Tổ háo thân thì quang minh. Mọi người sợ hết hồn, bao gồm Đại Đế Tiên Vương.
Bùm!
Khi thánh kiếm sáng choang của Thánh Nhân chém vào người Luân Hồi Hoang Tổ thì không thể chem đứt căn nguyên, vì thánh quang chiếu rọi cửu thiên thập địa từ người Luân Hồi Hoang Tổ chặn thánh kiếm của Thánh Nhân lại.
Nói chính xác hơn không phải ngăn thánh kiếm mà là bài xích thánh kiếm của Thánh Nhân, giống như thánh quang bài xích thánh quang, không cho phép thánh uqang tàn sát nhau. Cùng là thánh quang, không cho phép ai bóp nát ai.
Thánh quang bài xích thánh kiếm, Đại Đế Tiên Vương thấy cảnh đó tim đập nhanh. Luân Hồi Hoang Tổ có thánh quang cường đại bàng bạc như thế vượt ngoài dự đoán của họ. Luân Hồi Hoang Tổ là đầu sỏ hắc ám, là khởi nguồn hắc ám của kỷ nguyên này, lão có thánh uang cường đại không gì sánh bằng là điều không ai ngờ tới.
– Bạn già đừng quên ta cũng từng có huy hoàng.
Thánh quang bài xích thánh kiếm rồi Luân Hồi Hoang Tổ chậm rãi nói:
– Lý đạo hữu nói đúng, có ai sinh ra đã là tà ác? Người hắc ám đến mấy cũng từng có được quang minh. Ta từng là quang minh phổ chiếu thế giới, cũng từng độ hóa thiên địa chúng sinh.
Đám người Đại Đế Tiên Vương tim đập nhanh, lời Luân Hồi Hoang Tổ nói khiến nhiều người lòng lạnh lẽo. Vì Luân Hồi Hoang Tổ có kinh nghiệm đó nhắc nhở nhiều người.
Luân Hồi Hoang Tổ không phải bẩm sinh tà ác, từng quang minh, như lão nói, lão từng là quang minh phổ chiếu thế giới.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Thánh Nhân vô tình, đầu sỏ hắc ám đều giống nhau. Thời gian mài mòn mọi thứ trong lòng họ, chỉ còn lại chấp niệm.
Bao nhiêu năm qua quang minh còn đó, hắc ám vẫn ở. Chiến tranh giữa Thánh Nhân và Luân Hồi Hoang Tổ chưa từng kết thúc, có lẽ cuộc chiến hôm nay sẽ chấm dứt ân oán thù hận của bọn họ qua từng kỷ nguyên.
Luân Hồi Hoang Tổ ra tay:
– Hắc ám không còn, quang minh cũng khó tồn tại.
Luân Hồi Hoang Tổ bước ra một bước, một bước là tuyên cổ, một bước là vĩnh hằng.
Một bước là đại đạo kỷ nguyên, không cần chiêu thức, không cần biến hóa, một bước một kỷ nguyên. Hắc ám nháy mắt bao phủ dòng sông thời gian nguyên kỷ nguyên. Trong kỷ nguyên nơi Luân Hồi Hoang Tổ ở là hắc ám tuyệt đối.
Hắc ám không chỗ không ở, nó không cần chiêu thức gì để chém giết, không cần đao kiếm công kích. Hắc ám trực tiếp bao phủ mỗi góc kỷ nguyên, bao phủ mỗi tấc thời gian.
Trong hắc ám đó mặc kệ ngươi là sinh linh, Đại Đế Tiên Vương cũng sợ bị hắc ám cắn nuốt. Khi bước vào trong hắc ám như thế sẽ khiến ngươi không còn vô địch. Ngươi vĩnh viễn không thể sống ra khỏi kỷ nguyên hắc ám như vậy.
Khi hắc ám của Luân Hồi Hoang Tổ bao phủ kỷ nguyên, thánh quang của Thánh Nhân vẫn cuồn cuộn, lời ra là pháp:
– Lòng minh tức vạn cổ minh.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, đôi cánh thánh của Thánh Nhân bắn ra thánh quang vô cùng vô tận lên cao, ném ra quang hạt mênh mông vô cùng. Quang hạt vô số kể tẩy rửa kỷ nguyên, xua tan hắc ám.
Thánh quang Thánh Nhân không chỗ không ở, nơi nào cũng có nó. Nó bàng bạc, nó mênh mông, đủ có thể lấp đầy nguyên kỷ nguyên. Khi tất cả thánh quang lấp đầy mỗi góc kỷ nguyên, mỗi tấc thời gian thì tiếng rào rào vang lên, thánh quang tẩy trừ hắc ám. Trong thánh quang vô cùng bàng bạc, hắc ám như bị thủy triều đẩy đi, không thể giữ vữn.
Thánh quang xô đẩy nguyên kỷ nguyên, có người thực lực cao xem cảnh tượng thì lòng rung động, đây là một mình khống chế kỷ nguyên, thực lực làm Đại Đế Tiên Vương nào cũng hải kiêng kỵ.
Keng!
Khi thánh quang như thủy triều đẩy hắc ám rút đi, Thánh Nhân chém ra nhát kiếm thẳng hướng Luân Hồi Hoang Tổ.
Nhát kiếm vượt qua nguyên kỷ nguyên, với kiếm này mặc cho ngươi cách bao nhiêu thời gian, không gian cũng vô dụng. Hơn nữa kiếm này mặc kệ phòng ngự nào, vì kiếm chém vào căn nguyên, chém đứt khởi nguồn của Luân Hồi Hoang Tổ, tiêu diệt ngay trong dòng sông thời gian.
Nếu kiếm chém thành công thì Luân Hồi Hoang Tổ như chưa từng xuất hiện. Một khi căn nguyên bị chém, dù Luân Hồi Hoang Tổ nghịch thiên cỡ nào cũng không làm nên chuyện gì, mọi thứ của lão không tồn tại.
Ong ong ong ong ong!
Thanh âm rung rung, khi kiếm chém ra thì kỷ nguyên nguyên Viễn Hoang tuôn ra ánh sáng thần thánh. Trong mỗi tấc thời gian kỷ nguyên lấp lóe quang diệu của Thánh Nhân, khoảnh khắc này lão khắc ấn mỗi tấc thời gian toàn kỷ nguyên, khắp nơi tràn ngập thánh trạch của Thánh Nhân.
Dường như Thánh Nhân muốn luyện hóa nguyên kỷ nguyên Viễn Hoang, từ căn nguyên xáo sạch dâu vết của Luân Hồi Hoang Tổ, khiến Luân Hồi Hoang Tổ từ nay không còn tồn tại, không để lại dấu vết gì.
Đây là giết từ căn nguyên, làm người ta rét run. Đại Đế Tiên Vương cũng thế. Nếu bị giết thành công tức là người này biến mất khỏi cõi đời, không để lại dấu vết gì.
Giống như vị Đại Đế nếu bị giết từ căn nguyên thì sẽ không để lại dấu vết gì trên đời, không ai nhớ đến, không người biết sự tích. Tất cả của Đại Đế đó bị xóa sạch, thế gian không có người này.
Luân Hồi Hoang Tổ mỉm cười nói:
– Không có hắc ám thì quang minh từ đâu ra?
Luân Hồi Hoang Tổ vẫn đứng trên căn nguyên của mình, thốt lời là chân ngôn. Khoảnh khắc này toàn thân Luân Hồi Hoang Tổ trở nên vô cùng kmơ hồ, như toàn thân hòa vào kỷ nguyên.
Ong ong ong ong ong!
Thanh âm khẽ khàng vang lên, chuyện khó tin xảy ra. Quang minh Thánh Nhân vốn tràn ngập nguyên kỷ nguyên Viễn Hoang, thánh quang đã khắc lên mỗi tấc thời gian kỷ nguyên.
Nhưng cùng với tiếng vang khẽ, thánh quang khắc lên mỗi tấc thời gian kỷ nguyên sinh trưởng hắc ám. Từng lũ hắc ám sinh ra từ thánh quang, không thua kém gì thánh quang.
Thánh quang như biến thành mẫu thể, hắc ám ký sinh bên trong, hắc ám muốn ép khô tất cả thánh quang để lớn mạnh chính mình.
– Vạn cổ diệt, thánh quang tồn!
Kiếm của Thánh Nhân không ngừng, vẫn vượt thời gian chém hướng Luân Hồi Hoang Tổ.
Bùm!
Tất cả tánh quang chốc cháy, đốt hừng hực. Thánh quang muốn đốt cháy mình điểm sáng toàn kỷ nguyên.
Tất cả thánh quang điên cuồng thiêu đốt, vang tiếng xèo xèo, hắc ám ký sinh trong thánh quang bị đốt thành tro tan biến.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, không chỉ thánh uang đốt cháy, Thánh Nhân cảm giác toàn thân mình bốc cháy, cháy hừng hực.
Keng!
Thánh Nhân một kiếm chém căn nguyên của Luân Hồi Hoang Tổ, một khi căn nguyên bị chém là cả người Luân Hồi Hoang Tổ cũng chết, khi đó bản lĩnh nghịch thiên tới mấy cũng không làm nên chuyện gì.
Luân Hồi Hoang Tổ thét dài:
– Ta là quang minh. Quang minh là ta!
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, hắc ám biến mất, khó tin là người Luân Hồi Hoang Tổ phát ra quang minh bàng bạc vô tận. Từng vòng ánh sáng bao phủ người Luân Hồi Hoang Tổ, lão tắm trong quang minh vô cùng vô tận. Luân Hồi Hoang Tổ như thành trung tâm của thế gian, khiến ánh sáng của mình chiếu khắp mỗi góc kỷ nguyên.
Nên biết Luân Hồi Hoang Tổ là đầu sỏ trong hắc ám, lão là khởi nguồn hắc ám kỷ nguyên này, chuyện đó chắc chắn không còn gì nghi ngờ. Nhưng Luân Hồi Hoang Tổ háo thân thì quang minh. Mọi người sợ hết hồn, bao gồm Đại Đế Tiên Vương.
Bùm!
Khi thánh kiếm sáng choang của Thánh Nhân chém vào người Luân Hồi Hoang Tổ thì không thể chem đứt căn nguyên, vì thánh quang chiếu rọi cửu thiên thập địa từ người Luân Hồi Hoang Tổ chặn thánh kiếm của Thánh Nhân lại.
Nói chính xác hơn không phải ngăn thánh kiếm mà là bài xích thánh kiếm của Thánh Nhân, giống như thánh quang bài xích thánh quang, không cho phép thánh uqang tàn sát nhau. Cùng là thánh quang, không cho phép ai bóp nát ai.
Thánh quang bài xích thánh kiếm, Đại Đế Tiên Vương thấy cảnh đó tim đập nhanh. Luân Hồi Hoang Tổ có thánh quang cường đại bàng bạc như thế vượt ngoài dự đoán của họ. Luân Hồi Hoang Tổ là đầu sỏ hắc ám, là khởi nguồn hắc ám của kỷ nguyên này, lão có thánh uang cường đại không gì sánh bằng là điều không ai ngờ tới.
– Bạn già đừng quên ta cũng từng có huy hoàng.
Thánh quang bài xích thánh kiếm rồi Luân Hồi Hoang Tổ chậm rãi nói:
– Lý đạo hữu nói đúng, có ai sinh ra đã là tà ác? Người hắc ám đến mấy cũng từng có được quang minh. Ta từng là quang minh phổ chiếu thế giới, cũng từng độ hóa thiên địa chúng sinh.
Đám người Đại Đế Tiên Vương tim đập nhanh, lời Luân Hồi Hoang Tổ nói khiến nhiều người lòng lạnh lẽo. Vì Luân Hồi Hoang Tổ có kinh nghiệm đó nhắc nhở nhiều người.
Luân Hồi Hoang Tổ không phải bẩm sinh tà ác, từng quang minh, như lão nói, lão từng là quang minh phổ chiếu thế giới.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook