Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2821
Có người khó hiểu thì thào:
– Trừ chinh chiến chung cực ra chỉ có chiến dịch săn đế là xuất hiện nhiều Đại Đế Tiên Vương, hôm nay một hơi đến đông Đại Đế Tiên Vương như vậy thật là kỳ tích Vạn cổ đến nay.
Xem cảnh trước mắt, có người suy đoán:
– Mười bảy vị Đại Đế Tiên Vương tụ hội là sắp tấn công Viễn Hoang sao?
Vạn cổ đến nay ít có nhiều Đại Đế Tiên Vương tụ tập lại, hôm nay mười bảy vị Đại Đế Tiên Vương đến Viễn Hoang, nhiều người cho rằng sắp tấn công Viễn Hoang.
Thượng Thần có mười đồ đằng sững sờ:
– Trên đời này ai có năng lực lớn triệu tập được nhiều Đại Đế Tiên Vương như vậy.
Giây sau Thượng Thần mười đồ đằng chợt nghĩ tới một truyền thuyết, truyền thuyết ít ai có tư cách tiếp xúc được, lòng gã rung động.
Thượng Thần mười đồ đằng trợn to mắt, khó tin nhìn Lý Thất Dạ đứng đó:
– Không . . . Không lẽ truyền thuyết là thật, thật sự có người đó?
Thấy lão tổ tông kinh hoàng hoảng hốt, đệ tử đứng bên cạnh tò mò hỏi:
– Lão tổ tông,nói người gì?
Thượng Thần mười đồ đằng sợ biến sắc mặt nạt vãn bối:
– Không được hỏi nhiều, ngoan ngoãn quỳ!
Thượng Thần mười đồ đằng cúi thấp đầu quỳ rạp dưới đất, không dám lỗ mãng, khi lại ngẩng đầu nhìn Lý Thất Dạ thì lòng tràn ngập rung động.
Giờ phút này Thượng Thần mười đồ đằng đã hiểu tại sao Lý Thất Dạ nói câu ‘trừ Đại Đế mười hai Thiên Mệnh ra còn lại chẳng là cái đinh gì’. Tồn tại như Lý Thất Dạ mới có tư cách nói câu đó.
Đây là tồn tại thật sự đồ sát Đại Đế, đã từng phát động chiến dịch săn đế, một trận chiến định Càn Khôn, từ đấy xác định địa vị của bách tộc trong Thập Tam Châu.
Thượng Thần mười đồ đằng rung động khó tả, không ngờ khi còn sống được thấy nhân vật tuyền kỳ này. Thượng Thần mười đồ đằng từng nghe Đại Đế ngẫu nhiên hắc tới, người biết về nhân vật truyền kỳ đều thận trọng không chịu nhắc tới nhiều.
Nhân vật truyền kỳ mờ ảo hôm nay sống động trước mắt mình khiến Thượng Thần này không biết nên hưng phấn hay rung động. Trước kia Thượng Thần mười đồ đằng nghĩ truyền thuyết này chỉ là đồn bậy bạ, giờ xem ra truyền thuyết có thật chứ không phải bách tộc cố đồn thổi.
Thượng Thần rốt cuộc hiểu tại sao mười bảy vị Đại Đế Tiên Vương tụ họp lại. Nếu bảo trên đời ai có thể kêu gọi nhiều Đại Đế Tiên Vương tụ họp thì Thế Đế là một, nhân vật truyền kỳ trước mắt là hai.
Hỏi ai có thể ngưng tụ Đại Đế và Tiên Vương lại cùng kề vai chiến đấu thì chỉ có nhân vật truyền kỳ trước mắt, dù là Thế Đế chưa chắc có thể thuyết phục Tiên Vương bách tộc chịu sóng vai chiến đấu với ba tộc Thần, Ma, Thiên.
Nhiều người không biết lai lịch của Lý Thất Dạ thì suy nghĩ lung tung:
– Chẳng lẽ Đại Đế Tiên Vương sắp mở ra kho báu Viễn Hoang nên mới khiến mười bảy vị Đại Đế Tiên Vương tụ họp lại đây?
Sớm có tin đồn Viễn Hoang có kho báu kinh thế, kho báu chôn dưới lòng đất khiến bất cứ người nào, bất cứ môn phái, bất cứ truyền thừa đời đời kiếp kiếp dùng hoài không hết. Sớm có người thèm thuồng kho báu Viễn Hoang nhưng không ai tấn công Viễn Hoang được.
Có Thượng Thần mấy mười bảy Đại Đế Tiên Vương tụ họp, đoán được một phần sự thật:
– Xem ra thật sự tấn công Viễn Hoang, sắp mở ra kho báu Viễn Hoang.
Nghĩ tới kho báu Viễn Hoang làm bọn họ nuốt nước miếng.
Kho báu Viễn Hoang làm bất cứ ai cũng phải chảy nước miếng, nhưng mọi người chỉ tưởng tượng. Có mười bảy Đại Đế Tiên Vương ở đây ai dám cướp?
Mười bảy vị Đại Đế Tiên Vương giá lâm, Lý Thất Dạ cười nhìn bọn họ, gật đầu chào:
– Chúng ta chuẩn bị đi, đã tới lúc bắt đầu.
Mười bảy vị Đại Đế Tiên Vương chia làm hai bên trái phải đứng hai bên Lý Thất Dạ bảo vệ hắn vào giữa, đại thế trấn thủ khiến người xem khó hiểu.
Hắc ám vẫn bao phủ Viễn Hoang, các thân hình đầu sỏ trong bóng tối chưa đi. Các đầu sỏ không chính thức bò lên khỏi lòng đất nhưng khi thân hình bọn họ quanh quẩn trong bóng tối thật lâu không tán chứng minh đầu sỏ rất thèm thuồng rồi lại kiêng dè, không xung phong lao lên.
Ong ong ong ong ong!
Lý Thất Dạ vận chuyển ao máu tiên, ảo diệu đại thế, máu tiên nuốt tinh hoa thiên địa như sinh ra ba ngàn thế giới hoàn toàn mới. Trong ao máu tiên uẩn dưỡng sự sống tuyệt vời nhất thế gian, uẩn dưỡng lực lượng nguyên thủy nhất, ghê gớm nhất.
Đinh đinh đinh đinh đinh!
Từng đợt pháp tắc Đại Đế Tiên Vương hiển hiện, các Đại Đế Tiên Vương hai tay vịn vai, lực lượng Thiên Mệnh truyền vào người Lý Thất Dạ. Lúc này Lý Thất Dạ nắm giữ pháp tắc lóng lánh nhất, rực rỡ nhất, pháp tắc như tằm xuân phun tơ bao bọc ao máu tiên, dùng huyền diệu nhất thế gian luyện hóa máu tiên đã rất hấp dẫn.
Xèo xèo xèo!
Lý Thất Dạ và mười bảy vị Đại Đế Tiên Vương luyện hóa, khiến máu tiên vốn cực kỳ hấp dẫn càng chín mrồi, như trái nho chín rục tùy thời có thể hái xuống.
Nhiều lần luyện hóa khiến ao máu tiên biến dạng không còn là máu tiên. Cái ao tràn ngập sức sống không cách nào tán đi, sức sống bàng bạc vô tận, thế gian không có gì che lấp được sức sống này. Chỉ cần nó vẫn còn đây thì ở đâu, khi nào nó đều sẽ tiết ra.
Sưc sống tràn đầy dạt dào, nguyên Viễn Hoang như đất đai hồi xuân. Luồng sự sống này xua tan hắc ám, nguyên Viễn Hoang xuất hiện sức sống.
Trước đó Viễn Hoang một mảnh tĩnh mịch, tràn ngập hơi thở chết chóc. Nhưng khi có luồng sức sống đó tràn ngập, mang đến sinh mệnh và hy vọng cho Viễn Hoang. Khoảnh khắc này Viễn Hoang không còn tử khí nặng nề, không còn tĩnh mịch nữa.
Khi sức sống hiện ra, không hiểu sao mọi người thấy thoải mái, cảm giác rẽ mây thấy ánh mặt trời, xua tan mây mù. Loại cảm giác này không phải ảo giác, tự mình cảm nhận được.
Bóc!
Lúc này xảy ra chuyện khó tin. Đất Viễn Hoang khô cằn có một hạt giống nẩy mầm, tuy chỉ có một hạt giống nhú mầm, nhô lá non biêng biếc nhưng đã đủ.
Chỉ một mảnh lá non, mảnh lá xanh bình thường không có gì lạ, vô cùng bình thường.
Nhưng mảnh lá non ở trong Viễn Hoang thì không bình thường, nó phá vỡ tử vong, hắc ám, mang đến hy vọng, cơn bão màu xanh cho thế giới tĩnh mịch.
Khi sức sống đó tràn ngập, các mảnh lá xanh xuất hiện, các thân hình trong hắc ám xao động.
– Grao!
Các cặp mắt đorực nhìn ao máu tiên chằm chằm, ao máu đã háo hành sức sống nguyên thủy nhất, ảo diệu nhất.
Không biết là ao máu tiên quá hấp dẫn làm bọn họ không kiềm chế được nữa, hoặc vì ao máu tiên đã mang lại sức sống cho Viễn Hoang, tô thêm sắc xanh, mang đến hy vọng cho Viễn Hoang nên khiến chúng xao động bất an. Hoặc cả hai đều đúng.
Đại Đế Tiên Vương không có tư cách tham gia trận chiến âm thầm quan sát, sợ hãi nói:
– Thứ này rất nghịch thiên.
Có Thượng Thần tim đập nhanh nhìn ao máu tiên:
– Lấy đế huyết Đại Đế làm nguyên vật liệu, dùng lực lượng Thiên Mệnh của các Đại Đế Tiên Vương làm tài nguyên mênh mông mới luyện ra ao chất sinh mệnh nguyên thủy. Uống ao sinh mệnh nguyên thủy thì đừng nói là phàm phu tục tử, chỉ e Đại Đế Tiên Vương cũng thay da đổi thịt. Thứ này sao không làm đầu sỏ trong hắc ám thèm muốn được.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
– Trừ chinh chiến chung cực ra chỉ có chiến dịch săn đế là xuất hiện nhiều Đại Đế Tiên Vương, hôm nay một hơi đến đông Đại Đế Tiên Vương như vậy thật là kỳ tích Vạn cổ đến nay.
Xem cảnh trước mắt, có người suy đoán:
– Mười bảy vị Đại Đế Tiên Vương tụ hội là sắp tấn công Viễn Hoang sao?
Vạn cổ đến nay ít có nhiều Đại Đế Tiên Vương tụ tập lại, hôm nay mười bảy vị Đại Đế Tiên Vương đến Viễn Hoang, nhiều người cho rằng sắp tấn công Viễn Hoang.
Thượng Thần có mười đồ đằng sững sờ:
– Trên đời này ai có năng lực lớn triệu tập được nhiều Đại Đế Tiên Vương như vậy.
Giây sau Thượng Thần mười đồ đằng chợt nghĩ tới một truyền thuyết, truyền thuyết ít ai có tư cách tiếp xúc được, lòng gã rung động.
Thượng Thần mười đồ đằng trợn to mắt, khó tin nhìn Lý Thất Dạ đứng đó:
– Không . . . Không lẽ truyền thuyết là thật, thật sự có người đó?
Thấy lão tổ tông kinh hoàng hoảng hốt, đệ tử đứng bên cạnh tò mò hỏi:
– Lão tổ tông,nói người gì?
Thượng Thần mười đồ đằng sợ biến sắc mặt nạt vãn bối:
– Không được hỏi nhiều, ngoan ngoãn quỳ!
Thượng Thần mười đồ đằng cúi thấp đầu quỳ rạp dưới đất, không dám lỗ mãng, khi lại ngẩng đầu nhìn Lý Thất Dạ thì lòng tràn ngập rung động.
Giờ phút này Thượng Thần mười đồ đằng đã hiểu tại sao Lý Thất Dạ nói câu ‘trừ Đại Đế mười hai Thiên Mệnh ra còn lại chẳng là cái đinh gì’. Tồn tại như Lý Thất Dạ mới có tư cách nói câu đó.
Đây là tồn tại thật sự đồ sát Đại Đế, đã từng phát động chiến dịch săn đế, một trận chiến định Càn Khôn, từ đấy xác định địa vị của bách tộc trong Thập Tam Châu.
Thượng Thần mười đồ đằng rung động khó tả, không ngờ khi còn sống được thấy nhân vật tuyền kỳ này. Thượng Thần mười đồ đằng từng nghe Đại Đế ngẫu nhiên hắc tới, người biết về nhân vật truyền kỳ đều thận trọng không chịu nhắc tới nhiều.
Nhân vật truyền kỳ mờ ảo hôm nay sống động trước mắt mình khiến Thượng Thần này không biết nên hưng phấn hay rung động. Trước kia Thượng Thần mười đồ đằng nghĩ truyền thuyết này chỉ là đồn bậy bạ, giờ xem ra truyền thuyết có thật chứ không phải bách tộc cố đồn thổi.
Thượng Thần rốt cuộc hiểu tại sao mười bảy vị Đại Đế Tiên Vương tụ họp lại. Nếu bảo trên đời ai có thể kêu gọi nhiều Đại Đế Tiên Vương tụ họp thì Thế Đế là một, nhân vật truyền kỳ trước mắt là hai.
Hỏi ai có thể ngưng tụ Đại Đế và Tiên Vương lại cùng kề vai chiến đấu thì chỉ có nhân vật truyền kỳ trước mắt, dù là Thế Đế chưa chắc có thể thuyết phục Tiên Vương bách tộc chịu sóng vai chiến đấu với ba tộc Thần, Ma, Thiên.
Nhiều người không biết lai lịch của Lý Thất Dạ thì suy nghĩ lung tung:
– Chẳng lẽ Đại Đế Tiên Vương sắp mở ra kho báu Viễn Hoang nên mới khiến mười bảy vị Đại Đế Tiên Vương tụ họp lại đây?
Sớm có tin đồn Viễn Hoang có kho báu kinh thế, kho báu chôn dưới lòng đất khiến bất cứ người nào, bất cứ môn phái, bất cứ truyền thừa đời đời kiếp kiếp dùng hoài không hết. Sớm có người thèm thuồng kho báu Viễn Hoang nhưng không ai tấn công Viễn Hoang được.
Có Thượng Thần mấy mười bảy Đại Đế Tiên Vương tụ họp, đoán được một phần sự thật:
– Xem ra thật sự tấn công Viễn Hoang, sắp mở ra kho báu Viễn Hoang.
Nghĩ tới kho báu Viễn Hoang làm bọn họ nuốt nước miếng.
Kho báu Viễn Hoang làm bất cứ ai cũng phải chảy nước miếng, nhưng mọi người chỉ tưởng tượng. Có mười bảy Đại Đế Tiên Vương ở đây ai dám cướp?
Mười bảy vị Đại Đế Tiên Vương giá lâm, Lý Thất Dạ cười nhìn bọn họ, gật đầu chào:
– Chúng ta chuẩn bị đi, đã tới lúc bắt đầu.
Mười bảy vị Đại Đế Tiên Vương chia làm hai bên trái phải đứng hai bên Lý Thất Dạ bảo vệ hắn vào giữa, đại thế trấn thủ khiến người xem khó hiểu.
Hắc ám vẫn bao phủ Viễn Hoang, các thân hình đầu sỏ trong bóng tối chưa đi. Các đầu sỏ không chính thức bò lên khỏi lòng đất nhưng khi thân hình bọn họ quanh quẩn trong bóng tối thật lâu không tán chứng minh đầu sỏ rất thèm thuồng rồi lại kiêng dè, không xung phong lao lên.
Ong ong ong ong ong!
Lý Thất Dạ vận chuyển ao máu tiên, ảo diệu đại thế, máu tiên nuốt tinh hoa thiên địa như sinh ra ba ngàn thế giới hoàn toàn mới. Trong ao máu tiên uẩn dưỡng sự sống tuyệt vời nhất thế gian, uẩn dưỡng lực lượng nguyên thủy nhất, ghê gớm nhất.
Đinh đinh đinh đinh đinh!
Từng đợt pháp tắc Đại Đế Tiên Vương hiển hiện, các Đại Đế Tiên Vương hai tay vịn vai, lực lượng Thiên Mệnh truyền vào người Lý Thất Dạ. Lúc này Lý Thất Dạ nắm giữ pháp tắc lóng lánh nhất, rực rỡ nhất, pháp tắc như tằm xuân phun tơ bao bọc ao máu tiên, dùng huyền diệu nhất thế gian luyện hóa máu tiên đã rất hấp dẫn.
Xèo xèo xèo!
Lý Thất Dạ và mười bảy vị Đại Đế Tiên Vương luyện hóa, khiến máu tiên vốn cực kỳ hấp dẫn càng chín mrồi, như trái nho chín rục tùy thời có thể hái xuống.
Nhiều lần luyện hóa khiến ao máu tiên biến dạng không còn là máu tiên. Cái ao tràn ngập sức sống không cách nào tán đi, sức sống bàng bạc vô tận, thế gian không có gì che lấp được sức sống này. Chỉ cần nó vẫn còn đây thì ở đâu, khi nào nó đều sẽ tiết ra.
Sưc sống tràn đầy dạt dào, nguyên Viễn Hoang như đất đai hồi xuân. Luồng sự sống này xua tan hắc ám, nguyên Viễn Hoang xuất hiện sức sống.
Trước đó Viễn Hoang một mảnh tĩnh mịch, tràn ngập hơi thở chết chóc. Nhưng khi có luồng sức sống đó tràn ngập, mang đến sinh mệnh và hy vọng cho Viễn Hoang. Khoảnh khắc này Viễn Hoang không còn tử khí nặng nề, không còn tĩnh mịch nữa.
Khi sức sống hiện ra, không hiểu sao mọi người thấy thoải mái, cảm giác rẽ mây thấy ánh mặt trời, xua tan mây mù. Loại cảm giác này không phải ảo giác, tự mình cảm nhận được.
Bóc!
Lúc này xảy ra chuyện khó tin. Đất Viễn Hoang khô cằn có một hạt giống nẩy mầm, tuy chỉ có một hạt giống nhú mầm, nhô lá non biêng biếc nhưng đã đủ.
Chỉ một mảnh lá non, mảnh lá xanh bình thường không có gì lạ, vô cùng bình thường.
Nhưng mảnh lá non ở trong Viễn Hoang thì không bình thường, nó phá vỡ tử vong, hắc ám, mang đến hy vọng, cơn bão màu xanh cho thế giới tĩnh mịch.
Khi sức sống đó tràn ngập, các mảnh lá xanh xuất hiện, các thân hình trong hắc ám xao động.
– Grao!
Các cặp mắt đorực nhìn ao máu tiên chằm chằm, ao máu đã háo hành sức sống nguyên thủy nhất, ảo diệu nhất.
Không biết là ao máu tiên quá hấp dẫn làm bọn họ không kiềm chế được nữa, hoặc vì ao máu tiên đã mang lại sức sống cho Viễn Hoang, tô thêm sắc xanh, mang đến hy vọng cho Viễn Hoang nên khiến chúng xao động bất an. Hoặc cả hai đều đúng.
Đại Đế Tiên Vương không có tư cách tham gia trận chiến âm thầm quan sát, sợ hãi nói:
– Thứ này rất nghịch thiên.
Có Thượng Thần tim đập nhanh nhìn ao máu tiên:
– Lấy đế huyết Đại Đế làm nguyên vật liệu, dùng lực lượng Thiên Mệnh của các Đại Đế Tiên Vương làm tài nguyên mênh mông mới luyện ra ao chất sinh mệnh nguyên thủy. Uống ao sinh mệnh nguyên thủy thì đừng nói là phàm phu tục tử, chỉ e Đại Đế Tiên Vương cũng thay da đổi thịt. Thứ này sao không làm đầu sỏ trong hắc ám thèm muốn được.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook