Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2703
Lý Thất Dạ lắc đầu nói:
– Dù là lão già Thiển có một số việc cũng không quyết định được, dù hắn muốn bảo vệ chủng tộc của mình thì có vài thứ khó mà thay đổi.
Tề Lâm Đế Nữ kinh ngạc hỏi:
– Tại sao?
Tề Lâm Đế Nữ không phải ếch ngồi đáy giếng, nhưng tồn tại như Thế Đế đã là vô địch trên đời, trừ thiên tru ra chẳng có gì ảnh hưởng được Thế Đế.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
– Đẳng cấp như nàng không nên biết, dù có ngày nàng trở thành Đại Đế Tiên Vương cũng không có tư cách biết. Trừ phi nàng cường đại tới trình độ nhất định, hoặc là tham gia vào Thiên Quyền mới hiểu chút ít. Đương nhiên Đại Đế Tiên Vương Tề Lâm Đế gia các người không thể nào tham gia Thiên Quyền.
Nghe cái tên Thiên Quyền, Tề Lâm Đế Nữ thầm hút khí lạnh. Tề Lâm Đế Nữ có nghe nói về Thiên Quyền, đoàn thể cường đại nhất, khủng bố nhất Thập Tam Châu.
Nghe nói Thiên Quyền là đoàn thể cổ xưa nhất Thiên tộc, đoàn thể này tồn tại bằng hình thức gì thì không biết. Tề Lâm Đế Nữ từng nghe lão tổ trong gia tộc nói dù là Đại Đế bình thường của Thiên tộc cũng không tư cách vào Thiên Quyền, nghe đòn chỉ Đại Đế từ mười Thiên Mệnh trở nên mới được vào.
Thiên Quyền như tiêu chí của Thiên tộc, khi tử đệ Thiên tộc cường đại tới trình độ nhất định sẽ hiển hiện dấu hiệu đó.
Thiên Quyền là tượng trưng quyền lực tối cao của Thập Tam Châu, nó là một trong đoàn thể mạnh nhất Thập Tam Châu. Có thể nói Thiên Quyền mạnh hơn, khủng bố hơn bất cứ một đế thống tiên môn nào của Thập Tam Châu.
Thiên Quyền cường đại khiến người không thể tưởng tượng, Thiên Quyền thành lập tư khi nào đều không thể ngợc dọng. Nghe nói Thiên Quyền thành lập cổ xưa hơn đế thống tiên môn nào khác.
Thiên Quyền ít người nhưng nó mạnh đến mức ai cũng kính sợ, vì chỉ tồn tại từ mười Thiên Mệnh trở lên mới tham gia vào Thiên Quyền được. Đại Đế bình thường muốn vào Thiên Quyền cũng không có tư cách.
Bên ngoài ít ai biết Thiên Quyền có Đại Đế Tiên Vương nào tham gia, nhưng chắc chắn rằng đương thời chấp chưởng Thiên Quyền là Thế Đế nổi tiếng như cồn.
Tề Lâm Đế Nữ khó khăn lấy lại tinh thần, thì thào:
– Thiên Quyền vừa ra, vô địch vạn cổ.
Thiên Quyền, cái tên này có uy lực quá lớn, Đại Đế Tiên Vương bình thường nhắc tới cũng biến sắc, tu sĩ nhỏ càng hết sức kính sợ.
– Trên đời làm gì có vô địch vạn cổ?
Lý Thất Dạ cười hờ hững:
– Nếu nói Thiên tộc có Thiên Quyền thì bách tộc chúng ta có Tiệt Thiên.
Lòng Tề Lâm Đế Nữ rung động:
– Tiệt Thiên bách tộc!
Mắt Tề Lâm Đế Nữ sáng rực:
– Tiên Đế trong Tiệt Thiên toàn là thất phẩm trở lên.
– Có một số truyền thuyết chưa chắc chín hxác.
Lý Thất Dạ cười lắc đầu nói:
– Nhưng nếu Tiên Đế Tiệt Thiên xuất chiến thì Thiên Quyền cũng phải cẩn trọng.
Trong Thập Tam Châu có một câu thế này, Thiên tộc có Thiên Quyền, bách tộc có Tiệt Thiên. Vì tên hai đoàn thể kình chống nhau khiến nhiều người đời sau cho rằng hai đoàn thể mạnh nhất Thập Tam Châu là đối địch, đương nhiên không rõ thật giả thế nào.
Tiệt Thiên, nghe đồn đoàn thể này do Bát Chân Tiên Đế tạo ra, trải qua vô số thời đại từng có nhiều Cửu Giới Tiên Đế kinh tài tuyệt diễm tham gia vào Tiệt Thiên. Nghe đồn Cửu Giới Tiên Đế vào Tiệt Thiên toàn là từ thất phẩm trở lên.
So với Thiên Quyền nổi tiếng như cồn thì Tiệt Thiên điệu thấp một chút, bên ngoài đồn Tiệt Thiên hiện tại do Hạo Hải Tiên Đế cầm quyền.
Nghe Lý Thất Dạ nhắc, Tề Lâm Đế Nữ tràn ngập tò mò hỏi:
– Công tử, Tiệt Thiên mạnh cỡ nào? So với Thiên Quyền thì thắng thua ra sao?
Thiên Quyền là đoàn thể cao nhất Thiên tộc, Tiệt Thiên là một trong tượng trưng vũ lực cao nhất bách tộc nên Tề Lâm Đế Nữ rất tò mò về Tiệt Thiên.
Tuy thủy tổ Tề Lâm Đế gia là Tề Lâm Tiên Vương có tám Thiên Mệnh nhưng không tham gia Tiệt Thiên, vì chỉ Cửu Giới Tiên Đế mới vào Tiệt Thiên. Vãn bối như Tề Lâm Đế Nữ không rõ tình huống cụ thể.
Lý Thất Dạ cười nói:
– Chuyện này khó nói.
Ánh mắt Lý Thất Dạ sâu thẳm:
– Thiên Quyền thành lập rất xa xưa, ý nghĩa sau lưng nó không phải nàng có thể hiểu. Đương nhiên Tiệt Thiên không dễ chọc, Bát Chân Tiên Đế là vị Tiên Đế thứ nhất của yêu tộc, kia hắn dám đứng ra kiến lập Tiệt Thiên đủ nói lên nội tình của Tiệt Thiên.
Bát Chân Tiên Đế là từ một gốc bát chân trúc thành đạo, vị Tiên Đế thứ nhất của yêu tộc, thủy tổ Kỳ Trúc sơn. Khi Bát Chân Tiên Đế lên đỉnh Đệ Thập Giới, tu luyện năm rộng tháng dài cuối cùng thành lập đoàn thể như Tiệt Thiên, nghe đòn tham gia vào toàn là Cửu Giới Tiên Đế từ thất phẩm trở lên.
Tề Lâm Đế Nữ cảm thấy có lý. Uy thế Thiên Quyền làm nhiều tồn tại vô cùng kính sợ, nếu lúc trước nhóm Bát Chân Tiên Đế không có đủ nội tình sao dám đặt tên cho đoàn thể của mình là Tiệt Thiên? Đây đao quang đang khiêu khích Thiên Quyền.
Nếu đoàn thể Tiệt Thiên không đủ mạnh thì đã sớm bị Thiên Quyền tiêu diệt, trong năm tháng dài dòng Tiệt Thiên vẫn cứ tồn tại chứng minh nó cường đại.
Lát sau Tề Lâm Đế Nữ không kiềm được tò mò hỏi Lý Thất Dạ:
– Ta còn nghe nói có một Thanh Mộc Minh.
– Đi thôi.
Lý Thất Dạ cười cười, không nói nhiều về Thanh Mộc Minh:
– Nàng còn lừng chưng ở đây thì có báu vật cũng bị người cướp đi.
Bị Lý Thất Dạ nhắc nhở Tề Lâm Đế Nữ mới phát hiện tốc độ của bọn họ bất giác chậm lại, nhiều cường giả tu sĩ từ đằng sau đã vượt mặt hai người từ lâu, bọn họ nhanh chóng xông vào sâu trong Hảo Vọng Giác.
Lý Thất Dạ bước nhanh hơn, Tề Lâm Đế Nữ đành tạm gác tò mò về Thanh Mộc Minh, vội vàng đuổi theo hắn.
Rất nhanh Tề Lâm Đế Nữ đi theo Lý Thất Dạ vào sâu trong Hảo Vọng Giác, khi bọn họ đến nơi đã có rất nhiều cường giả tu sĩ ở đó.
Nhưng những cường giả tu sĩ đến nơi không dám tới gần, chỉ đứng nhìn từ xa. Bọn họ đứng ở các góc, có người đứng trên trời cao, có người đứng trên ngọn núi, có người đứng trên thuyền lướt tới.
Khi Tề Lâm Đế Nữ cùng Lý Thất Dạ đứng trên một ngọn núi, nhìn cảnh tượng trước mắt, nàng hút ngụm khí lạnh.
Trước mắt là biển xương, đập vào mắt một mảnh trắng xóa, sắc trăng là xương rải đầy đất.
Nơi đây từng là mảnh đất rộng lớn, từng có dãy núi trập trùng, thần phong cao vút, vực sâu âm u cheo leo, sông lớn chảy xiết. Nhưng bây giờ trước mắt chỉ có xương trắng, núi cao hay vực sâu đều bị xương nhiều vô số chôn vùi.
Mặt đất trắng xóa phủ kín xương trắng, đém không hết, vô số, đủ loại. Có xương to như núi cao, có xương nhỏ như hình người.
Trong tất cả xương trắng không chỉ có xương hình người còn có xương cự mãng dài trăm dặm, xương hung vượn cao như núi thần, xương bò sát nhỏ cỡ nắm tay.
Bất cứ người nào trông thấy xương trắng mênh mông trước mắt đều rùng mình, nơi đây rốt cuộc có bao nhiêu sinh linh đã chết?
Trong xương mênh mông có một tấm bia to cao ngất, bia đâm thẳng lên tầng mây, cực kỳ to lớn như có thể đâm thủng trời.
Bia to đen thui, hồn nhiên thiên thành tựa như một khối ngọc đen. Bia to đen như mực không có điêu khắc gì, trời sinh đã vậy.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
– Dù là lão già Thiển có một số việc cũng không quyết định được, dù hắn muốn bảo vệ chủng tộc của mình thì có vài thứ khó mà thay đổi.
Tề Lâm Đế Nữ kinh ngạc hỏi:
– Tại sao?
Tề Lâm Đế Nữ không phải ếch ngồi đáy giếng, nhưng tồn tại như Thế Đế đã là vô địch trên đời, trừ thiên tru ra chẳng có gì ảnh hưởng được Thế Đế.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
– Đẳng cấp như nàng không nên biết, dù có ngày nàng trở thành Đại Đế Tiên Vương cũng không có tư cách biết. Trừ phi nàng cường đại tới trình độ nhất định, hoặc là tham gia vào Thiên Quyền mới hiểu chút ít. Đương nhiên Đại Đế Tiên Vương Tề Lâm Đế gia các người không thể nào tham gia Thiên Quyền.
Nghe cái tên Thiên Quyền, Tề Lâm Đế Nữ thầm hút khí lạnh. Tề Lâm Đế Nữ có nghe nói về Thiên Quyền, đoàn thể cường đại nhất, khủng bố nhất Thập Tam Châu.
Nghe nói Thiên Quyền là đoàn thể cổ xưa nhất Thiên tộc, đoàn thể này tồn tại bằng hình thức gì thì không biết. Tề Lâm Đế Nữ từng nghe lão tổ trong gia tộc nói dù là Đại Đế bình thường của Thiên tộc cũng không tư cách vào Thiên Quyền, nghe đòn chỉ Đại Đế từ mười Thiên Mệnh trở nên mới được vào.
Thiên Quyền như tiêu chí của Thiên tộc, khi tử đệ Thiên tộc cường đại tới trình độ nhất định sẽ hiển hiện dấu hiệu đó.
Thiên Quyền là tượng trưng quyền lực tối cao của Thập Tam Châu, nó là một trong đoàn thể mạnh nhất Thập Tam Châu. Có thể nói Thiên Quyền mạnh hơn, khủng bố hơn bất cứ một đế thống tiên môn nào của Thập Tam Châu.
Thiên Quyền cường đại khiến người không thể tưởng tượng, Thiên Quyền thành lập tư khi nào đều không thể ngợc dọng. Nghe nói Thiên Quyền thành lập cổ xưa hơn đế thống tiên môn nào khác.
Thiên Quyền ít người nhưng nó mạnh đến mức ai cũng kính sợ, vì chỉ tồn tại từ mười Thiên Mệnh trở lên mới tham gia vào Thiên Quyền được. Đại Đế bình thường muốn vào Thiên Quyền cũng không có tư cách.
Bên ngoài ít ai biết Thiên Quyền có Đại Đế Tiên Vương nào tham gia, nhưng chắc chắn rằng đương thời chấp chưởng Thiên Quyền là Thế Đế nổi tiếng như cồn.
Tề Lâm Đế Nữ khó khăn lấy lại tinh thần, thì thào:
– Thiên Quyền vừa ra, vô địch vạn cổ.
Thiên Quyền, cái tên này có uy lực quá lớn, Đại Đế Tiên Vương bình thường nhắc tới cũng biến sắc, tu sĩ nhỏ càng hết sức kính sợ.
– Trên đời làm gì có vô địch vạn cổ?
Lý Thất Dạ cười hờ hững:
– Nếu nói Thiên tộc có Thiên Quyền thì bách tộc chúng ta có Tiệt Thiên.
Lòng Tề Lâm Đế Nữ rung động:
– Tiệt Thiên bách tộc!
Mắt Tề Lâm Đế Nữ sáng rực:
– Tiên Đế trong Tiệt Thiên toàn là thất phẩm trở lên.
– Có một số truyền thuyết chưa chắc chín hxác.
Lý Thất Dạ cười lắc đầu nói:
– Nhưng nếu Tiên Đế Tiệt Thiên xuất chiến thì Thiên Quyền cũng phải cẩn trọng.
Trong Thập Tam Châu có một câu thế này, Thiên tộc có Thiên Quyền, bách tộc có Tiệt Thiên. Vì tên hai đoàn thể kình chống nhau khiến nhiều người đời sau cho rằng hai đoàn thể mạnh nhất Thập Tam Châu là đối địch, đương nhiên không rõ thật giả thế nào.
Tiệt Thiên, nghe đồn đoàn thể này do Bát Chân Tiên Đế tạo ra, trải qua vô số thời đại từng có nhiều Cửu Giới Tiên Đế kinh tài tuyệt diễm tham gia vào Tiệt Thiên. Nghe đồn Cửu Giới Tiên Đế vào Tiệt Thiên toàn là từ thất phẩm trở lên.
So với Thiên Quyền nổi tiếng như cồn thì Tiệt Thiên điệu thấp một chút, bên ngoài đồn Tiệt Thiên hiện tại do Hạo Hải Tiên Đế cầm quyền.
Nghe Lý Thất Dạ nhắc, Tề Lâm Đế Nữ tràn ngập tò mò hỏi:
– Công tử, Tiệt Thiên mạnh cỡ nào? So với Thiên Quyền thì thắng thua ra sao?
Thiên Quyền là đoàn thể cao nhất Thiên tộc, Tiệt Thiên là một trong tượng trưng vũ lực cao nhất bách tộc nên Tề Lâm Đế Nữ rất tò mò về Tiệt Thiên.
Tuy thủy tổ Tề Lâm Đế gia là Tề Lâm Tiên Vương có tám Thiên Mệnh nhưng không tham gia Tiệt Thiên, vì chỉ Cửu Giới Tiên Đế mới vào Tiệt Thiên. Vãn bối như Tề Lâm Đế Nữ không rõ tình huống cụ thể.
Lý Thất Dạ cười nói:
– Chuyện này khó nói.
Ánh mắt Lý Thất Dạ sâu thẳm:
– Thiên Quyền thành lập rất xa xưa, ý nghĩa sau lưng nó không phải nàng có thể hiểu. Đương nhiên Tiệt Thiên không dễ chọc, Bát Chân Tiên Đế là vị Tiên Đế thứ nhất của yêu tộc, kia hắn dám đứng ra kiến lập Tiệt Thiên đủ nói lên nội tình của Tiệt Thiên.
Bát Chân Tiên Đế là từ một gốc bát chân trúc thành đạo, vị Tiên Đế thứ nhất của yêu tộc, thủy tổ Kỳ Trúc sơn. Khi Bát Chân Tiên Đế lên đỉnh Đệ Thập Giới, tu luyện năm rộng tháng dài cuối cùng thành lập đoàn thể như Tiệt Thiên, nghe đòn tham gia vào toàn là Cửu Giới Tiên Đế từ thất phẩm trở lên.
Tề Lâm Đế Nữ cảm thấy có lý. Uy thế Thiên Quyền làm nhiều tồn tại vô cùng kính sợ, nếu lúc trước nhóm Bát Chân Tiên Đế không có đủ nội tình sao dám đặt tên cho đoàn thể của mình là Tiệt Thiên? Đây đao quang đang khiêu khích Thiên Quyền.
Nếu đoàn thể Tiệt Thiên không đủ mạnh thì đã sớm bị Thiên Quyền tiêu diệt, trong năm tháng dài dòng Tiệt Thiên vẫn cứ tồn tại chứng minh nó cường đại.
Lát sau Tề Lâm Đế Nữ không kiềm được tò mò hỏi Lý Thất Dạ:
– Ta còn nghe nói có một Thanh Mộc Minh.
– Đi thôi.
Lý Thất Dạ cười cười, không nói nhiều về Thanh Mộc Minh:
– Nàng còn lừng chưng ở đây thì có báu vật cũng bị người cướp đi.
Bị Lý Thất Dạ nhắc nhở Tề Lâm Đế Nữ mới phát hiện tốc độ của bọn họ bất giác chậm lại, nhiều cường giả tu sĩ từ đằng sau đã vượt mặt hai người từ lâu, bọn họ nhanh chóng xông vào sâu trong Hảo Vọng Giác.
Lý Thất Dạ bước nhanh hơn, Tề Lâm Đế Nữ đành tạm gác tò mò về Thanh Mộc Minh, vội vàng đuổi theo hắn.
Rất nhanh Tề Lâm Đế Nữ đi theo Lý Thất Dạ vào sâu trong Hảo Vọng Giác, khi bọn họ đến nơi đã có rất nhiều cường giả tu sĩ ở đó.
Nhưng những cường giả tu sĩ đến nơi không dám tới gần, chỉ đứng nhìn từ xa. Bọn họ đứng ở các góc, có người đứng trên trời cao, có người đứng trên ngọn núi, có người đứng trên thuyền lướt tới.
Khi Tề Lâm Đế Nữ cùng Lý Thất Dạ đứng trên một ngọn núi, nhìn cảnh tượng trước mắt, nàng hút ngụm khí lạnh.
Trước mắt là biển xương, đập vào mắt một mảnh trắng xóa, sắc trăng là xương rải đầy đất.
Nơi đây từng là mảnh đất rộng lớn, từng có dãy núi trập trùng, thần phong cao vút, vực sâu âm u cheo leo, sông lớn chảy xiết. Nhưng bây giờ trước mắt chỉ có xương trắng, núi cao hay vực sâu đều bị xương nhiều vô số chôn vùi.
Mặt đất trắng xóa phủ kín xương trắng, đém không hết, vô số, đủ loại. Có xương to như núi cao, có xương nhỏ như hình người.
Trong tất cả xương trắng không chỉ có xương hình người còn có xương cự mãng dài trăm dặm, xương hung vượn cao như núi thần, xương bò sát nhỏ cỡ nắm tay.
Bất cứ người nào trông thấy xương trắng mênh mông trước mắt đều rùng mình, nơi đây rốt cuộc có bao nhiêu sinh linh đã chết?
Trong xương mênh mông có một tấm bia to cao ngất, bia đâm thẳng lên tầng mây, cực kỳ to lớn như có thể đâm thủng trời.
Bia to đen thui, hồn nhiên thiên thành tựa như một khối ngọc đen. Bia to đen như mực không có điêu khắc gì, trời sinh đã vậy.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com