Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2705
Quả nhiên khi đế uy bộc phát thì huyết khí của Tử Vân Hoàng tạm dừng, dường như đế thuật vô song thành công giữ lại huyết khí.
Thấy cảnh đó mọi người thầm khen. Đế thuật có khác, không uổng là thuật vô thượng do Đại Đế sáng chế, uy lực siêu đẳng.
Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!
Khi Tử Vân Hoàng nhẹ lòng thì đột nhiên huyết khí sôi trào, từng lũ máu bắn ra. Mới rồi huyết khí bị rút chỉ mỏng như tơ thì bây giờ từng lũ máu bắn ra như bị hút máu.
Xoẹt một tiếng, khoảnh khắc ngắn ngủi huyết khí bắn ra cơ thể Tử Vân Hoàng bỗng chốc khô kiệt, da dẻ khô nhăn nheo. Tử Vân Hoàng già nua mấy chục tuổi, trong thời gian ngắn lão bị rút hơn phân nửa huyết khí.
Mới rồi Tử Vân Hoàng còn tràn đầy tự tin bị hù sợ, rống to:
– Mở!
Tử Vân Hoàng điên cuồng diễn biến đế thuật định lùi ra ngoài, nhưng lão phát hiện mình không thể chạy xa. Có lực hút tuyệt thế không gì sánh được đang hút Tử Vân Hoàng, lão không thể thụt lùi bước nào.
Tử Vân Hoàng sợ hãi mặt trắng bệch rống to:
– Lại mở!
Tử Vân Hoàng tiếp tục tế ra một món đế binh, đây là tiên thiên đế binh phẩm chất tử binh.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, đế uy tứ giăng, đế binh hóa thành một bộ áo giáp khoác lên người Tử Vân Hoàng, muốn trấn thủ huyết khí của Tử Vân Hoàng.
Xoẹt!
Máu phun ra, Tử Vân Hoàng mặc áo giáp Đại Đế vẫn không có hiệu quả gì. Áo giáp như cái lưới không thể giữ lại huyết khí trôi đi.
Huyết khí của Tử Vân Hoàng xuyên qua áo giáp bắn ra, lực lượng bóc tách này miễn dịch với áo giap Đại Đế trấn thủ.
Tử Vân Hoàng sợ ngây người:
– Không!!!
Tất cả quá muộn, vang tiếng hét thảm:
– A!
Phụt!
Tinh huyết toàn thân Tử Vân Hoàng bị hút hết, lực hút quá khủng bố, chớp mắt rút toàn bộ máu khỏi cơ thể. Thân thể Tử Vân Hoàng như tổ ong, người không biết còn tưởng bị thứ gì bắn thủng lỗ chỗ.
Chớp mắt Tử Vân Hoàng thành thây khô chỉ còn da xương.
Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!
Tiếng nước chảy, máu toàn thân Tử Vân Hoàng bị rút ra chảy trên cổ đàn, máu dọc theo khe hở chảy tới tấm bia đá.
Xèo!
Tất cả máu bị hút đi không còn một giọt, như thể bia đá hút khô hết máu tươi.
Thời gian ngắn ngủi Tử Vân Hoàng xuất thân từ đế thống tiên môn đã thành thây khô, đạo binh Đại Đế cũng không thể bảo vệ được lão. Nhiều người rợn tóc gáy chứng kiến, quá sức khủng bố.
Nhiều người có mặt thầm xét lại mình, so với Tử Vân Hoàng thì mình như thế nào? Dù mình mạnh hơn Tử Vân Hoàng nhưng không có đạo binh Đại Đế như lão.
Đại Đế đạo hoàng cũng không thể che chở Tử Vân Hoàng, quá khủng khiếp.
Tề Lâm Đế Nữ nhìn cảnh đó, hút ngụm khí lạnh:
– Quá mạnh, có đạo binh Đại Đế che chở nhưng không chút sức mạnh chống cự.
– Điều này không liên quan gì mạnh yếu.
Lý Thất Dạ lắc đầu nói:
– Đây là đặt ra, binh khí và thực lực của mình không xứng đôi khiến đạo binh Đại Đế bị miễn dịch. Nếu người dó dùng đạo binh bản mệnh giữ mạng thì hiệu quả càng tốt hơn. Trước tế đàn này, khi lực lượng trấn thủ xứng đôi với lực lượng của mình mới khiến ngươi giữ được huyết khí.
Tề Lâm Đế Nữ tò mò hỏi:
– Đây là đạo lý gì?
Lý Thất Dạ mỉm cười ung dung nói:
– Vậy phải hỏi người ngày xưa tạo ra nó xem lúc đó muốn tế cái gì.
Thấy Tử Vân Hoàng đã chết, những người có mặt lặng im. Dù là người hăm hở mấy cũng thầm run sợ. Đạo binh Đại Đế còn không bảo vệ được, bọn họ đi lên là tự sát.
Trong khi mọi người lặng im thì một thanh âm vang lên:
– Thú vị.
Thanh âm không lớn nhưng như đá vàng đập vào tinh thần mọi người.
Một lão nhân xuất hiện trên một ngọn núi, lão mặc áo xám. Khi lão nhân mở mắt ra cho mọi người cảm giác thời gian đảo ngược.
Lão nhân đứng đó như ngọn núi lớn, dường như cả người lão có thể trấn áp một phương thiên địa.
Thấy lão nhân kia, có người tôn kính hét lớn chào:
– Thượng Quan Thượng Thần!
Có tu sĩ thế hệ trước cùng thời với lão nhân hâm mộ thì thào:
– Cố qua một thời đại rốt cuộc Thượng Quan Đồ bước qua ải kia, trở thành Thượng Thần.
Lão nhân trước mắt tên Thượng Quan Đồ, là một vị Thượng Thần. Thượng Quan Đồ sinh ra từ thời đại trước, thiên phú, tư chất bình thường nhưng cố vượt qua một thời đại, bước qua ải giữa cảnh giới Đạo Thiên và Thượng Thần rốt cuộc trở thành Thượng Thần có một dồ đằng.
Có người hét to:
– Thượng Quan Thượng Thần thử ra tay một lần xem!
Những người có mặt đều nhìn Thượng Quan Đồ, nói sao thì lão cũng là một vị Thượng Thần, dù chỉ có một dồ đằng nhưng vẫn là Thượng Thần.
Có thể nói cường giả cảnh giới Đạo Thiên, dù là chí tôn khi so với Thượng Thần, dù Thượng Thần có một dồ đằng thì chênh lệch khó thể lấp đầy.
Đám người đều muốn xem Thượng Quan Đồ có thể lay động tấm bia đá này không.
Mắt Thượng Quan Đồ sáng rực như mặt trời nóng bỏng. Hiển nhiên Thượng Quan Đồ rất có hứng thú với bia đá này.
Trong sự trông chờ của nhiều tu sĩ, Thượng Quan Đồ nổi lên hứng thú:
– Có thể thử một lần.
Dù sao bia đá trước mắt đúng là khí thế ghê gớm, Thượng Quan Đồ cũng muốn thử thực lực của mình xem sao.
Ong ong ong ong ong!
Chớp mắt Thượng Quan Đồ bước ra, tốc độ của lão quá nhanh, chớp mắt từ đỉnh núi lướt tới trước tấm bia đá.
Chỉ một bước Thượng Quan Đồ đánh phá khoảng cách không gian. Khi Thượng Quan Đồ cất bước thì lực lượng không gian hiển hiện, nhưng là Thượng Thần mà lão phá được trói buộc lực lượng không gian bước qua giây sau đứng trước tấm bia đá.
Thượng Quan Đồ một bước đứng trước tấm bia đá làm nhiều người thầm giật mình, cao thủ từng cùng thế hệ với lão muốn không phục cũng không được. Thượng Thần có khác, có được thực lực bọn họ không thể sánh bằng. Chỉ dựa vào thực lực đánh phá trió buộc lực lượng không gian là bọn họ đã không cách nào so sánh.
Vèo!
Khi Thượng Quan Đồ một bước đạp đến trước tấm bia đá thì lực hút siêu khủng bố xuất hiện, huyết khí bắn ra, từng tia từng lũ. Lực hút vô cùng khủng khiếp muốn hút khô tất cả huyết khí của Thượng Quan Đồ.
Thấy máu của Thượng Quan Đồ bắn tung tóe, có tu sĩ lo lắng hét to một tiếng:
– Lực lượng cắn nuốt đến rồi!
Thượng Quan Đồ hừ lạnh một tiếng:
– Hừ!
Bùm!
Khoảnh khắc đó huyết khí của Thượng Quan Đồ thu về, như thể lão mất hết huyết khí. Chớp mắt huyết khí toàn thân Thượng Quan Đồ sụp xuống, tất cả tinh huyết rút vào trong người lão.
Cảnh tượng này rất khó tin nhưng Thượng Quan Đồ làm được, khiến nhiều người thầm giật mình.
– Thượng Thần có khác,dù là Thượng Thần một dồ đằng cũng cực kỳ ghê gớm.
Thấy Thượng Quan Đồ ổn định huyết khí lại khiến nhiều người ngạc nhiên, khâm phục, hâm mộ. Đây là chênh lệch giữa cường giả và Thượng Thần, nó là lạch trời không cách nào vượt qua.
– Thu!
Sau khi ổn định huyết khí rồi Thượng Quan Đồ không dám ở lâu, lão chưa rõ ràng cổ đàn này là cái gì, làm Thượng Thần, trực giác nói cho lão nơi này cực kỳ nguy hiểm.
Trong khoảnh khắc đó Thượng Quan Đồ thi triển thần thông, bàn tay che trời chộp lấy bia đá to lớn, muốn cưỡng ép rút bia đá ra mang đi.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Thấy cảnh đó mọi người thầm khen. Đế thuật có khác, không uổng là thuật vô thượng do Đại Đế sáng chế, uy lực siêu đẳng.
Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!
Khi Tử Vân Hoàng nhẹ lòng thì đột nhiên huyết khí sôi trào, từng lũ máu bắn ra. Mới rồi huyết khí bị rút chỉ mỏng như tơ thì bây giờ từng lũ máu bắn ra như bị hút máu.
Xoẹt một tiếng, khoảnh khắc ngắn ngủi huyết khí bắn ra cơ thể Tử Vân Hoàng bỗng chốc khô kiệt, da dẻ khô nhăn nheo. Tử Vân Hoàng già nua mấy chục tuổi, trong thời gian ngắn lão bị rút hơn phân nửa huyết khí.
Mới rồi Tử Vân Hoàng còn tràn đầy tự tin bị hù sợ, rống to:
– Mở!
Tử Vân Hoàng điên cuồng diễn biến đế thuật định lùi ra ngoài, nhưng lão phát hiện mình không thể chạy xa. Có lực hút tuyệt thế không gì sánh được đang hút Tử Vân Hoàng, lão không thể thụt lùi bước nào.
Tử Vân Hoàng sợ hãi mặt trắng bệch rống to:
– Lại mở!
Tử Vân Hoàng tiếp tục tế ra một món đế binh, đây là tiên thiên đế binh phẩm chất tử binh.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, đế uy tứ giăng, đế binh hóa thành một bộ áo giáp khoác lên người Tử Vân Hoàng, muốn trấn thủ huyết khí của Tử Vân Hoàng.
Xoẹt!
Máu phun ra, Tử Vân Hoàng mặc áo giáp Đại Đế vẫn không có hiệu quả gì. Áo giáp như cái lưới không thể giữ lại huyết khí trôi đi.
Huyết khí của Tử Vân Hoàng xuyên qua áo giáp bắn ra, lực lượng bóc tách này miễn dịch với áo giap Đại Đế trấn thủ.
Tử Vân Hoàng sợ ngây người:
– Không!!!
Tất cả quá muộn, vang tiếng hét thảm:
– A!
Phụt!
Tinh huyết toàn thân Tử Vân Hoàng bị hút hết, lực hút quá khủng bố, chớp mắt rút toàn bộ máu khỏi cơ thể. Thân thể Tử Vân Hoàng như tổ ong, người không biết còn tưởng bị thứ gì bắn thủng lỗ chỗ.
Chớp mắt Tử Vân Hoàng thành thây khô chỉ còn da xương.
Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!
Tiếng nước chảy, máu toàn thân Tử Vân Hoàng bị rút ra chảy trên cổ đàn, máu dọc theo khe hở chảy tới tấm bia đá.
Xèo!
Tất cả máu bị hút đi không còn một giọt, như thể bia đá hút khô hết máu tươi.
Thời gian ngắn ngủi Tử Vân Hoàng xuất thân từ đế thống tiên môn đã thành thây khô, đạo binh Đại Đế cũng không thể bảo vệ được lão. Nhiều người rợn tóc gáy chứng kiến, quá sức khủng bố.
Nhiều người có mặt thầm xét lại mình, so với Tử Vân Hoàng thì mình như thế nào? Dù mình mạnh hơn Tử Vân Hoàng nhưng không có đạo binh Đại Đế như lão.
Đại Đế đạo hoàng cũng không thể che chở Tử Vân Hoàng, quá khủng khiếp.
Tề Lâm Đế Nữ nhìn cảnh đó, hút ngụm khí lạnh:
– Quá mạnh, có đạo binh Đại Đế che chở nhưng không chút sức mạnh chống cự.
– Điều này không liên quan gì mạnh yếu.
Lý Thất Dạ lắc đầu nói:
– Đây là đặt ra, binh khí và thực lực của mình không xứng đôi khiến đạo binh Đại Đế bị miễn dịch. Nếu người dó dùng đạo binh bản mệnh giữ mạng thì hiệu quả càng tốt hơn. Trước tế đàn này, khi lực lượng trấn thủ xứng đôi với lực lượng của mình mới khiến ngươi giữ được huyết khí.
Tề Lâm Đế Nữ tò mò hỏi:
– Đây là đạo lý gì?
Lý Thất Dạ mỉm cười ung dung nói:
– Vậy phải hỏi người ngày xưa tạo ra nó xem lúc đó muốn tế cái gì.
Thấy Tử Vân Hoàng đã chết, những người có mặt lặng im. Dù là người hăm hở mấy cũng thầm run sợ. Đạo binh Đại Đế còn không bảo vệ được, bọn họ đi lên là tự sát.
Trong khi mọi người lặng im thì một thanh âm vang lên:
– Thú vị.
Thanh âm không lớn nhưng như đá vàng đập vào tinh thần mọi người.
Một lão nhân xuất hiện trên một ngọn núi, lão mặc áo xám. Khi lão nhân mở mắt ra cho mọi người cảm giác thời gian đảo ngược.
Lão nhân đứng đó như ngọn núi lớn, dường như cả người lão có thể trấn áp một phương thiên địa.
Thấy lão nhân kia, có người tôn kính hét lớn chào:
– Thượng Quan Thượng Thần!
Có tu sĩ thế hệ trước cùng thời với lão nhân hâm mộ thì thào:
– Cố qua một thời đại rốt cuộc Thượng Quan Đồ bước qua ải kia, trở thành Thượng Thần.
Lão nhân trước mắt tên Thượng Quan Đồ, là một vị Thượng Thần. Thượng Quan Đồ sinh ra từ thời đại trước, thiên phú, tư chất bình thường nhưng cố vượt qua một thời đại, bước qua ải giữa cảnh giới Đạo Thiên và Thượng Thần rốt cuộc trở thành Thượng Thần có một dồ đằng.
Có người hét to:
– Thượng Quan Thượng Thần thử ra tay một lần xem!
Những người có mặt đều nhìn Thượng Quan Đồ, nói sao thì lão cũng là một vị Thượng Thần, dù chỉ có một dồ đằng nhưng vẫn là Thượng Thần.
Có thể nói cường giả cảnh giới Đạo Thiên, dù là chí tôn khi so với Thượng Thần, dù Thượng Thần có một dồ đằng thì chênh lệch khó thể lấp đầy.
Đám người đều muốn xem Thượng Quan Đồ có thể lay động tấm bia đá này không.
Mắt Thượng Quan Đồ sáng rực như mặt trời nóng bỏng. Hiển nhiên Thượng Quan Đồ rất có hứng thú với bia đá này.
Trong sự trông chờ của nhiều tu sĩ, Thượng Quan Đồ nổi lên hứng thú:
– Có thể thử một lần.
Dù sao bia đá trước mắt đúng là khí thế ghê gớm, Thượng Quan Đồ cũng muốn thử thực lực của mình xem sao.
Ong ong ong ong ong!
Chớp mắt Thượng Quan Đồ bước ra, tốc độ của lão quá nhanh, chớp mắt từ đỉnh núi lướt tới trước tấm bia đá.
Chỉ một bước Thượng Quan Đồ đánh phá khoảng cách không gian. Khi Thượng Quan Đồ cất bước thì lực lượng không gian hiển hiện, nhưng là Thượng Thần mà lão phá được trói buộc lực lượng không gian bước qua giây sau đứng trước tấm bia đá.
Thượng Quan Đồ một bước đứng trước tấm bia đá làm nhiều người thầm giật mình, cao thủ từng cùng thế hệ với lão muốn không phục cũng không được. Thượng Thần có khác, có được thực lực bọn họ không thể sánh bằng. Chỉ dựa vào thực lực đánh phá trió buộc lực lượng không gian là bọn họ đã không cách nào so sánh.
Vèo!
Khi Thượng Quan Đồ một bước đạp đến trước tấm bia đá thì lực hút siêu khủng bố xuất hiện, huyết khí bắn ra, từng tia từng lũ. Lực hút vô cùng khủng khiếp muốn hút khô tất cả huyết khí của Thượng Quan Đồ.
Thấy máu của Thượng Quan Đồ bắn tung tóe, có tu sĩ lo lắng hét to một tiếng:
– Lực lượng cắn nuốt đến rồi!
Thượng Quan Đồ hừ lạnh một tiếng:
– Hừ!
Bùm!
Khoảnh khắc đó huyết khí của Thượng Quan Đồ thu về, như thể lão mất hết huyết khí. Chớp mắt huyết khí toàn thân Thượng Quan Đồ sụp xuống, tất cả tinh huyết rút vào trong người lão.
Cảnh tượng này rất khó tin nhưng Thượng Quan Đồ làm được, khiến nhiều người thầm giật mình.
– Thượng Thần có khác,dù là Thượng Thần một dồ đằng cũng cực kỳ ghê gớm.
Thấy Thượng Quan Đồ ổn định huyết khí lại khiến nhiều người ngạc nhiên, khâm phục, hâm mộ. Đây là chênh lệch giữa cường giả và Thượng Thần, nó là lạch trời không cách nào vượt qua.
– Thu!
Sau khi ổn định huyết khí rồi Thượng Quan Đồ không dám ở lâu, lão chưa rõ ràng cổ đàn này là cái gì, làm Thượng Thần, trực giác nói cho lão nơi này cực kỳ nguy hiểm.
Trong khoảnh khắc đó Thượng Quan Đồ thi triển thần thông, bàn tay che trời chộp lấy bia đá to lớn, muốn cưỡng ép rút bia đá ra mang đi.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook