Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2670
Nếu không tận mắt thấy cảnh tượng kia thì rất khó tin quả cầu nhỏ bé này hủy diệt Đông Cung thế gia, uy lực quả cầu nhỏ to lớn khiến người kính sợ.
Nhiều người hâm mộ, thèm thuồng nhìn Tổ Mộc Thập Bát Bạo trong tay Lý Thất Dạ. Báu vật này tuyệt thê vô song, không thua bấ cứ đạo binh Đại Đế Tiên Vương nào. Uy lực của nó khiến người không cách nào tưởng tượng, nếu sở hữu báu vật như vậy là có thể hoành hành cửu thiên thập địa, ai cũng không dám chọc vào mình.
Thần Cung Thượng Thần, Thượng Thần mạnh nhất Đông Cung thế gia. Khi Thần Cung Thượng Thần đứng đo như đông lại Càn Khôn, trở thành chúa tể vô thượng của Vực Ngoại Thiên Thành, thậm chí là chúa tể trời sao này.
Thần Cung Thượng Thần đứng đó, không có động tác gì nhiều nhưng mọi người cảm giác từng hành động của Thần Cung Thượng Thần kéo theo vũ trụ, như thể mọi thứ trong vũ trụ chuyển động quay quanh người đó. Không ai nghi ngờ Thần Cung Thượng Thần có thể giơ chưởng đập vỡ nguyên Vực Ngoại Thiên Thành.
Nhìn Thần Cung Thượng Thần, tất cả cường giả tu sĩ Vực Ngoại Thiên Thành rợn tóc gáy. Rất nhiều cường giả tu sĩ quỳ lạy trên đường, uy Thượng Thần tràn ngập trong cửu thiên thập địa, oàn bộ Vực Ngoại Thiên Thành tĩnh lặng.
Trong khoảnh khắc này dường như nguyên Vực Ngoại Thiên Thành chững lại, trời trăng sao ngoài thành ngừng xoay, tất cả nghe theo vô thượng thần âm của Thần Cung Thượng Thần.
Thần Cung Thượng Thần mở miệng, thanh âm như sấm sét:
- Tiểu bối, quá đáng!
Vũ trụ quanh quẩn thanh âm của Thần Cung Thượng Thần, gã mở miệng nói mỗi câu biến thành pháp tắc, ngôn ra pháp tùy, miệng phun chân ngôn, trấn áp vạn vực.
Vẻ mặt Thần Cung Thượng Thần bình tĩnh, không tức giận, nhưng nhiều cường giả tu sĩ ghe thanh âm Thần Cung Thượng Thần đều run lẩy bẩy, đó là không giận mà uy.
- Thế gian quá nhiều ân oán, hủy Đông Cung thế gia ta là đủ rồi, có cần phải diệt Đông Cung thế gia chúng ta không?
Thần Cung Thượng Thần miệng phun chân ngôn, trời rắc hoa tươi, mỗi chữ tràn ngập vô thượng thần uy, mỗi câu như đóng đinh dưới đất, khiến người không thể thay đổi.
Rất nhiều cường giả tu sĩ quỳ lạy dưới đất, chỉ có Lý Thất Dạ thản nhiên đứng đó.
Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:
- Vạn cổ đến nay rất nhiều thành tro, biến mất trong dòng sông thời gian, truyền thừa tông môn chỉ là hạt cát sông dài, đếm hoài không hết. Hôm nay không phải ngươi diệt ta thì ngày mai ta diệt ngươi. Cho dù hôm nay ta không diệt Đông Cung thế gia các ngươi, ngày mai Đông Cung thế gia sẽ diệt Bành gia, đây chỉ là luân lưu, ta giành trước mà thôi.
Lúc này mọi người đã không quan tâm Lý Thất Dạ có lai lịch gì, có thể dõng dạc nói chuyện trước mặt Thượng Thần có mười đồ đằng mà vẫn tùy ý nhẹ nhàng như thế, chỉ bằng lá gan này. Quyết đoán này đủ làm người ta khâm phục sát đất.
Dù là Đạo Thiên chí tôn có ức Hỗn Độn chi khí cũng sẽ nhũn chân trước mặt Thượng Thần mười đồ đằng, không dám nói năng dõng dạc như thế, không cách nào nhẹ nhàng tự do, mọi việc tu ỳ tâm.
Đại nhân vật thế hệ trước đang quỳ lạy thầm kính nể Lý Thất Dạ, lá gan này đã là vô song trên đời.
Thần Cung Thượng Thần chậm rãi hỏi:
- Nói vậy là ngươi muốn xen vào tay Bành gia?
- Không tính là bênh vực Bành gia.
Lý Thất Dạ tùy ý cười:
- Ta là nhân tộc, sớm muộn gì sẽ có trận chiến, đây xem như làm nóng người.
Nhiều cường giả tu sĩ bách tộc Vực Ngoại Thiên Thành tim rớt cái bịch. Từ sau chiến dịch săn đế thì ba tộc Thần, Ma, Thiên, bách tộc ít khi bùng nổ chiến tranh quy mô lớn.
Nhưng từ chuyện mấy năm trước thư kích Kim Qua là biết, hai bên đều có Thượng Thần tham gia, chỉ thiếu Đại Đế Tiên Vương, Cửu Giới Tiên Đế trực tiếp tham chiến.
Có lẽ thế cục giữa ba tộc Thần, Ma, Thiên và bách tộc không lạc quan như mọi người tưởng, hai bên sẽ bộc phát quyết đấu lớn cử thế vô song.
Thần Cung Thượng Thần không nói nhiều, tay chộp Lý Thất Dạ:
- Nếu vậy thì để ta kiến thức vô thượng thần thông của ngươi đi!
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, khi bàn tay to ập đến thì thời không vỡ nát, xuất hiện lỗ đen đáng sợ. Bàn tay to đập tới làm người thành tro, như thể trên đời không có gì ngăn được chưởng này.
Thấy chưởng ập đến, dù là Đạo Thiên chí tôn có ba ức đấu Hỗn Độn chi khí cũng sợ hãi hồn phi phách tán, vì chưởng này có thể nháy mắt hủy diệt tồn tại như Đạo Thiên chí tôn, nháy mắt diệt bất cứ cường giả cảnh giới Đạo Tôn nào. Tu sĩ dưới Đạo Tôn đều như con kiến trước chưởng này, thậm chí không bằng con kiến.
Trông thấy bàn tay to dễ dàng đập nát thời không, mọi người rùng mình. Không khoa trương khi nói chưởng của Thần Cung Thượng Thần có thể hủy diệt tất cả cường giả tu sĩ Vực Ngoại Thiên Thành.
Bùm!
Thanh âm không quá vang dội, chỉ là tiếng chưởng va chạm bình thường, như thể là giữa phàm nhân vỗ chưởng, nhưng thanh âm đó quanh quẩn bên tai mọi người.
Bàn tay to của Thần Cung Thượng Thần bị người một chưởng đón đỡ, chưởng dễ dàng đập nát thời không vậy mà chẳng mang lại chút phá hoại nào.
Tim mọi người đập nhanh, đây là chưởng của Thượng Thần mười đồ đằng, vậy mà bị đỡ. Mọi người nhìn sang.
Ban đầu mọi người tưởng là Lý Thất Dạ đỡ chưởng của Thần Cung Thượng Thần, nhưng nhìn kỹ mới phát hiện không phải, là một lão nhân đỡ chưởng.
Lão nhân vóc dáng khôi ngô, đứng đó như ngọn núi nguy nga. Tóc lão nhân xám trắng, mặt đầy nếp nhăn nhưng đường nét khuôn mặt tựa như đao khắc, mỗi đường nét tràn ngập lực lượng. Đặc biệt đôi mắt lão nhân kiên định sắc bén, như không có gì có thể dao động được ánh mắt của lão.
Lão nhân này không có thần uy kinh thiên, không có pháp tắc vô thượng, lão chỉ bình tĩnh đứng đó, đỡ một chưởng kinh thiên của Thần Cung Thượng Thần.
Lão nhân trông thấy Lý Thất Dạ thì cười rạng rỡ, nụ cười như con nít, sáng sủa, thoải mái.
Lý Thất Dạ cũng cười, vẻ mặt thoải mái tự nhiên, không hề bất ngờ.
Bị lão nhân đỡ một chưởng, Thần Cung Thượng Thần không ngạc nhiên, thu chưởng về rồi nói:
- Đạp Tinh đạo hữ, rốt cuộc ngươi vẫn xuất thế.
Lão nhân mỉm cười nói:
- Nắm xương già ta đây không chịu nổi lăn qua gập lại, lần trước lăn lộn một phen hại ta nằm mấy ngày trên giường. Nằm lâu thân thể này cũng mốc meo, nên mới bò dậy thư giãn gân cốt. Mấy chục vạn năm không gặp, thân thể của Thần Cung đạo hữu vẫn cứng chắc như vậy, khiến lớp chúng ta rất hâm mộ.
- Đạp Tinh Thượng Thần!
Nghe lão nhân và Thần Cung Thượng Thần đối thoại, mọi người đoán được thân phận lão nhân trước mắt, rung động tinh thần của vô số người.
Trong vòng một ngày ra hai vị Thượng Thần, đều là Thượng Thần địa vị cao. Đặc biệt Đạp Tinh Thượng Thần từng trải qua nhiều lần chiến dịch, đặc biệt qua chiến dịch săn đến vĩnh viễn lưu truyền sử sách. Có thể ói tồn tại như Đạp Tinh Thượng Thần đã là khối hóa thạch, chứng kiến bách tộc và ba tộc Thần, Ma, Thiên biến thiên.
- Đạp Tinh Thượng Thần!
Rất nhiều cường giả tu sĩ bách tộc trong Vực Ngoại Thiên Thành cung kính quỳ lạy dập đầu hướng Đạp Tinh Thượng Thần.
Những cường giả tu sĩ bách tộc cung kính quỳ lạy dập đầu Đạp Tinh Thượng Thần không phải vì thần uy mà là công tích của Đạp Tinh Thượng Thần cho bách tộc.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Nhiều người hâm mộ, thèm thuồng nhìn Tổ Mộc Thập Bát Bạo trong tay Lý Thất Dạ. Báu vật này tuyệt thê vô song, không thua bấ cứ đạo binh Đại Đế Tiên Vương nào. Uy lực của nó khiến người không cách nào tưởng tượng, nếu sở hữu báu vật như vậy là có thể hoành hành cửu thiên thập địa, ai cũng không dám chọc vào mình.
Thần Cung Thượng Thần, Thượng Thần mạnh nhất Đông Cung thế gia. Khi Thần Cung Thượng Thần đứng đo như đông lại Càn Khôn, trở thành chúa tể vô thượng của Vực Ngoại Thiên Thành, thậm chí là chúa tể trời sao này.
Thần Cung Thượng Thần đứng đó, không có động tác gì nhiều nhưng mọi người cảm giác từng hành động của Thần Cung Thượng Thần kéo theo vũ trụ, như thể mọi thứ trong vũ trụ chuyển động quay quanh người đó. Không ai nghi ngờ Thần Cung Thượng Thần có thể giơ chưởng đập vỡ nguyên Vực Ngoại Thiên Thành.
Nhìn Thần Cung Thượng Thần, tất cả cường giả tu sĩ Vực Ngoại Thiên Thành rợn tóc gáy. Rất nhiều cường giả tu sĩ quỳ lạy trên đường, uy Thượng Thần tràn ngập trong cửu thiên thập địa, oàn bộ Vực Ngoại Thiên Thành tĩnh lặng.
Trong khoảnh khắc này dường như nguyên Vực Ngoại Thiên Thành chững lại, trời trăng sao ngoài thành ngừng xoay, tất cả nghe theo vô thượng thần âm của Thần Cung Thượng Thần.
Thần Cung Thượng Thần mở miệng, thanh âm như sấm sét:
- Tiểu bối, quá đáng!
Vũ trụ quanh quẩn thanh âm của Thần Cung Thượng Thần, gã mở miệng nói mỗi câu biến thành pháp tắc, ngôn ra pháp tùy, miệng phun chân ngôn, trấn áp vạn vực.
Vẻ mặt Thần Cung Thượng Thần bình tĩnh, không tức giận, nhưng nhiều cường giả tu sĩ ghe thanh âm Thần Cung Thượng Thần đều run lẩy bẩy, đó là không giận mà uy.
- Thế gian quá nhiều ân oán, hủy Đông Cung thế gia ta là đủ rồi, có cần phải diệt Đông Cung thế gia chúng ta không?
Thần Cung Thượng Thần miệng phun chân ngôn, trời rắc hoa tươi, mỗi chữ tràn ngập vô thượng thần uy, mỗi câu như đóng đinh dưới đất, khiến người không thể thay đổi.
Rất nhiều cường giả tu sĩ quỳ lạy dưới đất, chỉ có Lý Thất Dạ thản nhiên đứng đó.
Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:
- Vạn cổ đến nay rất nhiều thành tro, biến mất trong dòng sông thời gian, truyền thừa tông môn chỉ là hạt cát sông dài, đếm hoài không hết. Hôm nay không phải ngươi diệt ta thì ngày mai ta diệt ngươi. Cho dù hôm nay ta không diệt Đông Cung thế gia các ngươi, ngày mai Đông Cung thế gia sẽ diệt Bành gia, đây chỉ là luân lưu, ta giành trước mà thôi.
Lúc này mọi người đã không quan tâm Lý Thất Dạ có lai lịch gì, có thể dõng dạc nói chuyện trước mặt Thượng Thần có mười đồ đằng mà vẫn tùy ý nhẹ nhàng như thế, chỉ bằng lá gan này. Quyết đoán này đủ làm người ta khâm phục sát đất.
Dù là Đạo Thiên chí tôn có ức Hỗn Độn chi khí cũng sẽ nhũn chân trước mặt Thượng Thần mười đồ đằng, không dám nói năng dõng dạc như thế, không cách nào nhẹ nhàng tự do, mọi việc tu ỳ tâm.
Đại nhân vật thế hệ trước đang quỳ lạy thầm kính nể Lý Thất Dạ, lá gan này đã là vô song trên đời.
Thần Cung Thượng Thần chậm rãi hỏi:
- Nói vậy là ngươi muốn xen vào tay Bành gia?
- Không tính là bênh vực Bành gia.
Lý Thất Dạ tùy ý cười:
- Ta là nhân tộc, sớm muộn gì sẽ có trận chiến, đây xem như làm nóng người.
Nhiều cường giả tu sĩ bách tộc Vực Ngoại Thiên Thành tim rớt cái bịch. Từ sau chiến dịch săn đế thì ba tộc Thần, Ma, Thiên, bách tộc ít khi bùng nổ chiến tranh quy mô lớn.
Nhưng từ chuyện mấy năm trước thư kích Kim Qua là biết, hai bên đều có Thượng Thần tham gia, chỉ thiếu Đại Đế Tiên Vương, Cửu Giới Tiên Đế trực tiếp tham chiến.
Có lẽ thế cục giữa ba tộc Thần, Ma, Thiên và bách tộc không lạc quan như mọi người tưởng, hai bên sẽ bộc phát quyết đấu lớn cử thế vô song.
Thần Cung Thượng Thần không nói nhiều, tay chộp Lý Thất Dạ:
- Nếu vậy thì để ta kiến thức vô thượng thần thông của ngươi đi!
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, khi bàn tay to ập đến thì thời không vỡ nát, xuất hiện lỗ đen đáng sợ. Bàn tay to đập tới làm người thành tro, như thể trên đời không có gì ngăn được chưởng này.
Thấy chưởng ập đến, dù là Đạo Thiên chí tôn có ba ức đấu Hỗn Độn chi khí cũng sợ hãi hồn phi phách tán, vì chưởng này có thể nháy mắt hủy diệt tồn tại như Đạo Thiên chí tôn, nháy mắt diệt bất cứ cường giả cảnh giới Đạo Tôn nào. Tu sĩ dưới Đạo Tôn đều như con kiến trước chưởng này, thậm chí không bằng con kiến.
Trông thấy bàn tay to dễ dàng đập nát thời không, mọi người rùng mình. Không khoa trương khi nói chưởng của Thần Cung Thượng Thần có thể hủy diệt tất cả cường giả tu sĩ Vực Ngoại Thiên Thành.
Bùm!
Thanh âm không quá vang dội, chỉ là tiếng chưởng va chạm bình thường, như thể là giữa phàm nhân vỗ chưởng, nhưng thanh âm đó quanh quẩn bên tai mọi người.
Bàn tay to của Thần Cung Thượng Thần bị người một chưởng đón đỡ, chưởng dễ dàng đập nát thời không vậy mà chẳng mang lại chút phá hoại nào.
Tim mọi người đập nhanh, đây là chưởng của Thượng Thần mười đồ đằng, vậy mà bị đỡ. Mọi người nhìn sang.
Ban đầu mọi người tưởng là Lý Thất Dạ đỡ chưởng của Thần Cung Thượng Thần, nhưng nhìn kỹ mới phát hiện không phải, là một lão nhân đỡ chưởng.
Lão nhân vóc dáng khôi ngô, đứng đó như ngọn núi nguy nga. Tóc lão nhân xám trắng, mặt đầy nếp nhăn nhưng đường nét khuôn mặt tựa như đao khắc, mỗi đường nét tràn ngập lực lượng. Đặc biệt đôi mắt lão nhân kiên định sắc bén, như không có gì có thể dao động được ánh mắt của lão.
Lão nhân này không có thần uy kinh thiên, không có pháp tắc vô thượng, lão chỉ bình tĩnh đứng đó, đỡ một chưởng kinh thiên của Thần Cung Thượng Thần.
Lão nhân trông thấy Lý Thất Dạ thì cười rạng rỡ, nụ cười như con nít, sáng sủa, thoải mái.
Lý Thất Dạ cũng cười, vẻ mặt thoải mái tự nhiên, không hề bất ngờ.
Bị lão nhân đỡ một chưởng, Thần Cung Thượng Thần không ngạc nhiên, thu chưởng về rồi nói:
- Đạp Tinh đạo hữ, rốt cuộc ngươi vẫn xuất thế.
Lão nhân mỉm cười nói:
- Nắm xương già ta đây không chịu nổi lăn qua gập lại, lần trước lăn lộn một phen hại ta nằm mấy ngày trên giường. Nằm lâu thân thể này cũng mốc meo, nên mới bò dậy thư giãn gân cốt. Mấy chục vạn năm không gặp, thân thể của Thần Cung đạo hữu vẫn cứng chắc như vậy, khiến lớp chúng ta rất hâm mộ.
- Đạp Tinh Thượng Thần!
Nghe lão nhân và Thần Cung Thượng Thần đối thoại, mọi người đoán được thân phận lão nhân trước mắt, rung động tinh thần của vô số người.
Trong vòng một ngày ra hai vị Thượng Thần, đều là Thượng Thần địa vị cao. Đặc biệt Đạp Tinh Thượng Thần từng trải qua nhiều lần chiến dịch, đặc biệt qua chiến dịch săn đến vĩnh viễn lưu truyền sử sách. Có thể ói tồn tại như Đạp Tinh Thượng Thần đã là khối hóa thạch, chứng kiến bách tộc và ba tộc Thần, Ma, Thiên biến thiên.
- Đạp Tinh Thượng Thần!
Rất nhiều cường giả tu sĩ bách tộc trong Vực Ngoại Thiên Thành cung kính quỳ lạy dập đầu hướng Đạp Tinh Thượng Thần.
Những cường giả tu sĩ bách tộc cung kính quỳ lạy dập đầu Đạp Tinh Thượng Thần không phải vì thần uy mà là công tích của Đạp Tinh Thượng Thần cho bách tộc.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook