Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2652
Đương nhiên với Đại Đế Tiên Vương, Cửu Giới Tiên Đế thì cơ bản không gặp người ngoài, dù là tử tôn tấn kiến cũng không chịu gặp. Lão tổ nặng ký hoặc Thượng Thần mới được bái kiến Đại Đế Tiên Vương, Cửu Giới Tiên Đế.
Tham Tác chi địa trừ là nơi Đại Đế Tiên Vương, Cửu Giới Tiên Đế độn ẩn lánh đời ra cũng là chỗ cho người thám hiểm kho báu.
Tham Tác chi địa có rất nhiều niềm vui bất ngờ khiến người không muốn được, dưới lòng đất Tham Tác chi địa chôn vô thượng thần khí của kỷ nguyên cổ xưa, cũng chôn tiên dược thiên ba thời đại viễn cổ. Truyền thuyết sâu trong Tham Tác chi địa có thần thạch tiên kim lúc hỗn độn mới bắt đầu.
Trong Tham Tác chi địa tùy tiện được một báu vật toàn là báu vật không kém hơn Đại Đế Tiên Vương, Cửu Giới Tiên Đế. Đào ra thần thạch tiên kim trong Tham Tác chi địa là tuyệt thế vô song. Tiên dược thiên ba trong Tham Tác chi địa có thể sống lại người chết.
Chính vì có thể đào ra thần khí tuyệt thế vô song trong Tham Tác chi địa, tiên dược thiên ba hiếm có trên đời nên trăm ngàn vạn năm tới nay vô số cường giả tu sĩ ùn ùn chạy tới.
Đương nhiên có thu hoạch thì có mạo hiểm, trong Tham Tác chi địa có thể đào ra thần khí báu vật nhưng cũng có thể đào ra hung vật.
Trăm ngàn vạn năm nay đào ra hung vật trong chỗ Tham Tác chi địa nhiều không đếm xuể. Từng có người đào được thây khô, chớp mắt thi hóa nguyên đoàn đội khoảng ngàn người, từng có người đào được ác ma, chớp mắt bảy vị Thượng Thần bị móc tim. Từng có người đào ra hoàng truyền trong truyền thuyết, toàn bộ Đế Tử, Đế Nữ hóa thành thi thủy.
Trong Tham Tác chi địa nếu ngươi đào được báu vật nghĩa là sắp phát tài, nếu ngươi đào được hung vật là toàn quân huỷ diệt, thậm chí có người chết không chỗ chôn.
Dù vậy vẫn có vô số cường giả tu sĩ người trước ngã xuống, người sau tiến lên. Biết rõ đi chuyến này sẽ không trở về được nhưng không ngăn nổi kích tình thám hiểm cướp báu vật của tu sĩ trong thiên hạ.
Vực Ngoại Thiên Thành là khởi điểm đi thông Tham Tác chi địa bên ngoài Thanh Châu, tại đây này có rất nhiều cường giả tu sĩ nhổ neo giương buồm, chở vô số mộng tưởng và chí hướng tiến lên.
Nguyên Vực Ngoại Thiên Thành treo cao trên ngân hà, nó là tòa thành cổ tạo ra từ ngôi sao siêu lớn. Thành cổ loang lổ, nó lơ lửng trên ngân hà, có trời trăng vòng quanh, ban ngày và ban đêm không khác với Thanh Châu.
Khi đến Vực Ngoại Thiên Thành thì ngươi sẽ phát hiện có một thần tường khổng lồ bao quanh ngôi sao, nếu so sánh Vực Ngoại Thiên Thành là thành trì thì mặt thần tường này là tường thành khiến người khó mà vượt qua.
Vực Ngoại Thiên Thành rất là náo nhiệt, cực kỳ phồn hoa. Có thể nói nơi đây là đô thị phồn hoa số một số hai Thanh Châu. Tại đây có ngàn vạn cường giả tu sĩ cư trụ, ngàn vạn sinh linh cắm rễ.
Trong Vực Ngoại Thiên Thành này có núi cao nguy nga, sông lớn uốn lượn. Nguyên Vực Ngoại Thiên Thành thoạt trông không khác nhiều với tòa thành lớn Thanh Châu.
Theo thời gian trôi qua, không biết có bao nhiêu cường giả tu sĩ đã cắm rễ ở Vực Ngoại Thiên Thành, thậm chí khai tông lập phái tại đây. Nên Vực Ngoại Thiên Thành phồn vinh, rất là phồn hoa.
Lý Thất Dạ đến Vực Ngoại Thiên Thành, đi trên đường cổ, hắn cảm thán thở dài. Lúc trước tiền tiêu từng khai chiến với ba tộc Thần, Ma, Thiên, bên ngoài thần tường Vực Ngoại Thiên Thành từng ngăn cản ba tộc Thần, Ma, Thiên tấn công.
Hôm nay lửa chiến rút đi, Vực Ngoại Thiên Thành thành thiên đường của người mạo hiểm. Mọi người quên trước kia nơi này đã từng là núi xương chồng chất. Bách tộc có thể sừng sững đến hiện tại là các tiên hiền dùng máu của mình đổi lấy.
Đường cổ rất rộng lớn, đủ cho mười chiếc xe ngựa chạy song song. Đường cổ lót bằng đá xanh, cứng rắn mà bền, trăm ngàn vạn năm qua vẫn không thể mài mòn nó.
Lý Thất Dạ vốn hẹn gặp Tề Lâm Đế Nữ ở Vực Ngoại Thiên Thành, nhưng trước khi gặp nàng thì hắn muốn thăm hậu đại của cố nhân.
Phía cuối đường cổ có một tòa phủ đệ, quy mô cực lớn. Cổng phủ đệ thoạt trông như cửa thành, nặng nề dày chắc, như có thể chống đỡ thiên quân vạn mã. Hai bên phủ đệ ngồi sư tử bằng đồng rất là uy phong.
Năm tháng mài mòn phủ đệ có vẻ cũ kỹ, hai con sư tử đồng trước cưa cũng loang lổ, không biết chúng ta đã qua gió táp mưa sa bao nhiêu năm tháng.
Đằng trước phủ đệ treo một tấm biển xưa, trên biển viết hai chữ lớn Bành phủ, hai chữ to toát ra đế khí mạnh mẽ tung hoành. Tấm biển đã rất cũ kỹ nhưng không thể xóa đi đế khí tung hoành đó.
Dưới hai chữ Bành phủ ký tên Minh Nhân, hai chữ đặt ở đó như có một vị Tiên Đế đứng, khiến người vừa nhìn thấy tấm biển cũ thì nghiêm nghị lên.
Sự thật thì người biết Bành phủ đều sẽ nghiêm nghị, nhiều cường giả tu sĩ bách tộc khi đi ngang qua ngả mũ khom người chào hướng Bành phủ.
Bành phủ là một trong mấy thế gia cổ xưa của Vực Ngoại Thiên Thành, thế gia này từng ra vài vị Thượng Thần. Tuy Bành phủ chưa từng ra Đại Đế Tiên Vương nhưng nó vẫn được nhiều cường giả tu sĩ bách tộc trong Thanh Châu tôn kính.
Đạp Tinh Thượng Thần là một vị Thượng Thần có chín đồ đằng, hơn nữa đã thành bộ. Đây không phải điểm mạnh nhất của Đạp Tinh Thượng Thần, Đạp Tinh Thượng Thần trừ có được chín đồ đằng thành bộ ra còn có huyết thống cửu đỉnh cực kỳ quý giá.
Huyết thống cửu đỉnh là một trong tám cổ huyết, nó là một trong hai cổ huyết thống thần kỳ mà quý giá nhất của nhân tộc.
Đạp Tinh Thượng Thần có được chín đồ đằng thành bộ, càng sở hữu huyết thống cửu đỉnh đủ khiến người kính ngưỡng, đây đã là Thượng Thần cực kỳ cường đại.
Nhưng nó chưa phải điểm khiến người kính ngưỡng Đạp Tinh Thượng Thần, điều làm người ta kính ngưỡng nhất là Đạp Tinh Thượng Thần từng tham gia chiến dịch săn đế vì bách tộc và còn sống.
Vì thế sau này Minh Nhân Tiên Đế của nhân tộc tự mình viét biển Bành phủ còn ký tên, có thể nói là quy cách cao nhất trong Tiên Đế viết biển.
Hôm nay Bành phủ không còn là thế gia thần uy tung hoành vô địch ngày xưa, dưới ánh hoàng hôn Bành phủ hơi quạnh quẽ, bên trong vắng vẻ chỉ rreo mấy ngọn đèn sáng.
Trước cửa Bành phủ treo hai ngọn đèn đỏ viết chữ ‘thọ’. Lý Thất Dạ từ xa nhìn đèn thọ, bấm đốt tính toán.
Lý Thất Dạ nhìn đèn thọ, lẩm bẩm:
- Tính ra thì mấy ngày nữa là sinh nhật của Đạp Tinh, xem ra tử tôn tổ chức cho hắn.
Nói xong Lý Thất Dạ đi hướng Bành phủ, hắn không muốn quấy rầy Đạp Tinh Thượng Thần nhưng tính nhìn từ xa.
Đằng trước có hai đệ tử Bành gia đứng thẳng thủ vệ Bành phủ, khi Lý Thất Dạ đến, một đệ tử liền hỏi:
- Không biết tôn giá xưng hô thế nào? Có chuyện gì có thể giúp được tôn giá?
Lý Thất Dạ ung dung hỏi đệ tử này:
- Sinh nhật của Đạp Tinh Thượng Thần gần đến phải không?
Nghe Lý Thất Dạ hỏi,đệ tử kia ngây ra, thầm giật mình. Tuy sinh nhật của lão tổ tông bọn họ không phải bí mật gì nhưng người sống lâu như vậy mà vẫn được ai đó nhớ ngày sinh thì không dễ dàng, trừ phi là tử tôn.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Tham Tác chi địa trừ là nơi Đại Đế Tiên Vương, Cửu Giới Tiên Đế độn ẩn lánh đời ra cũng là chỗ cho người thám hiểm kho báu.
Tham Tác chi địa có rất nhiều niềm vui bất ngờ khiến người không muốn được, dưới lòng đất Tham Tác chi địa chôn vô thượng thần khí của kỷ nguyên cổ xưa, cũng chôn tiên dược thiên ba thời đại viễn cổ. Truyền thuyết sâu trong Tham Tác chi địa có thần thạch tiên kim lúc hỗn độn mới bắt đầu.
Trong Tham Tác chi địa tùy tiện được một báu vật toàn là báu vật không kém hơn Đại Đế Tiên Vương, Cửu Giới Tiên Đế. Đào ra thần thạch tiên kim trong Tham Tác chi địa là tuyệt thế vô song. Tiên dược thiên ba trong Tham Tác chi địa có thể sống lại người chết.
Chính vì có thể đào ra thần khí tuyệt thế vô song trong Tham Tác chi địa, tiên dược thiên ba hiếm có trên đời nên trăm ngàn vạn năm tới nay vô số cường giả tu sĩ ùn ùn chạy tới.
Đương nhiên có thu hoạch thì có mạo hiểm, trong Tham Tác chi địa có thể đào ra thần khí báu vật nhưng cũng có thể đào ra hung vật.
Trăm ngàn vạn năm nay đào ra hung vật trong chỗ Tham Tác chi địa nhiều không đếm xuể. Từng có người đào được thây khô, chớp mắt thi hóa nguyên đoàn đội khoảng ngàn người, từng có người đào được ác ma, chớp mắt bảy vị Thượng Thần bị móc tim. Từng có người đào ra hoàng truyền trong truyền thuyết, toàn bộ Đế Tử, Đế Nữ hóa thành thi thủy.
Trong Tham Tác chi địa nếu ngươi đào được báu vật nghĩa là sắp phát tài, nếu ngươi đào được hung vật là toàn quân huỷ diệt, thậm chí có người chết không chỗ chôn.
Dù vậy vẫn có vô số cường giả tu sĩ người trước ngã xuống, người sau tiến lên. Biết rõ đi chuyến này sẽ không trở về được nhưng không ngăn nổi kích tình thám hiểm cướp báu vật của tu sĩ trong thiên hạ.
Vực Ngoại Thiên Thành là khởi điểm đi thông Tham Tác chi địa bên ngoài Thanh Châu, tại đây này có rất nhiều cường giả tu sĩ nhổ neo giương buồm, chở vô số mộng tưởng và chí hướng tiến lên.
Nguyên Vực Ngoại Thiên Thành treo cao trên ngân hà, nó là tòa thành cổ tạo ra từ ngôi sao siêu lớn. Thành cổ loang lổ, nó lơ lửng trên ngân hà, có trời trăng vòng quanh, ban ngày và ban đêm không khác với Thanh Châu.
Khi đến Vực Ngoại Thiên Thành thì ngươi sẽ phát hiện có một thần tường khổng lồ bao quanh ngôi sao, nếu so sánh Vực Ngoại Thiên Thành là thành trì thì mặt thần tường này là tường thành khiến người khó mà vượt qua.
Vực Ngoại Thiên Thành rất là náo nhiệt, cực kỳ phồn hoa. Có thể nói nơi đây là đô thị phồn hoa số một số hai Thanh Châu. Tại đây có ngàn vạn cường giả tu sĩ cư trụ, ngàn vạn sinh linh cắm rễ.
Trong Vực Ngoại Thiên Thành này có núi cao nguy nga, sông lớn uốn lượn. Nguyên Vực Ngoại Thiên Thành thoạt trông không khác nhiều với tòa thành lớn Thanh Châu.
Theo thời gian trôi qua, không biết có bao nhiêu cường giả tu sĩ đã cắm rễ ở Vực Ngoại Thiên Thành, thậm chí khai tông lập phái tại đây. Nên Vực Ngoại Thiên Thành phồn vinh, rất là phồn hoa.
Lý Thất Dạ đến Vực Ngoại Thiên Thành, đi trên đường cổ, hắn cảm thán thở dài. Lúc trước tiền tiêu từng khai chiến với ba tộc Thần, Ma, Thiên, bên ngoài thần tường Vực Ngoại Thiên Thành từng ngăn cản ba tộc Thần, Ma, Thiên tấn công.
Hôm nay lửa chiến rút đi, Vực Ngoại Thiên Thành thành thiên đường của người mạo hiểm. Mọi người quên trước kia nơi này đã từng là núi xương chồng chất. Bách tộc có thể sừng sững đến hiện tại là các tiên hiền dùng máu của mình đổi lấy.
Đường cổ rất rộng lớn, đủ cho mười chiếc xe ngựa chạy song song. Đường cổ lót bằng đá xanh, cứng rắn mà bền, trăm ngàn vạn năm qua vẫn không thể mài mòn nó.
Lý Thất Dạ vốn hẹn gặp Tề Lâm Đế Nữ ở Vực Ngoại Thiên Thành, nhưng trước khi gặp nàng thì hắn muốn thăm hậu đại của cố nhân.
Phía cuối đường cổ có một tòa phủ đệ, quy mô cực lớn. Cổng phủ đệ thoạt trông như cửa thành, nặng nề dày chắc, như có thể chống đỡ thiên quân vạn mã. Hai bên phủ đệ ngồi sư tử bằng đồng rất là uy phong.
Năm tháng mài mòn phủ đệ có vẻ cũ kỹ, hai con sư tử đồng trước cưa cũng loang lổ, không biết chúng ta đã qua gió táp mưa sa bao nhiêu năm tháng.
Đằng trước phủ đệ treo một tấm biển xưa, trên biển viết hai chữ lớn Bành phủ, hai chữ to toát ra đế khí mạnh mẽ tung hoành. Tấm biển đã rất cũ kỹ nhưng không thể xóa đi đế khí tung hoành đó.
Dưới hai chữ Bành phủ ký tên Minh Nhân, hai chữ đặt ở đó như có một vị Tiên Đế đứng, khiến người vừa nhìn thấy tấm biển cũ thì nghiêm nghị lên.
Sự thật thì người biết Bành phủ đều sẽ nghiêm nghị, nhiều cường giả tu sĩ bách tộc khi đi ngang qua ngả mũ khom người chào hướng Bành phủ.
Bành phủ là một trong mấy thế gia cổ xưa của Vực Ngoại Thiên Thành, thế gia này từng ra vài vị Thượng Thần. Tuy Bành phủ chưa từng ra Đại Đế Tiên Vương nhưng nó vẫn được nhiều cường giả tu sĩ bách tộc trong Thanh Châu tôn kính.
Đạp Tinh Thượng Thần là một vị Thượng Thần có chín đồ đằng, hơn nữa đã thành bộ. Đây không phải điểm mạnh nhất của Đạp Tinh Thượng Thần, Đạp Tinh Thượng Thần trừ có được chín đồ đằng thành bộ ra còn có huyết thống cửu đỉnh cực kỳ quý giá.
Huyết thống cửu đỉnh là một trong tám cổ huyết, nó là một trong hai cổ huyết thống thần kỳ mà quý giá nhất của nhân tộc.
Đạp Tinh Thượng Thần có được chín đồ đằng thành bộ, càng sở hữu huyết thống cửu đỉnh đủ khiến người kính ngưỡng, đây đã là Thượng Thần cực kỳ cường đại.
Nhưng nó chưa phải điểm khiến người kính ngưỡng Đạp Tinh Thượng Thần, điều làm người ta kính ngưỡng nhất là Đạp Tinh Thượng Thần từng tham gia chiến dịch săn đế vì bách tộc và còn sống.
Vì thế sau này Minh Nhân Tiên Đế của nhân tộc tự mình viét biển Bành phủ còn ký tên, có thể nói là quy cách cao nhất trong Tiên Đế viết biển.
Hôm nay Bành phủ không còn là thế gia thần uy tung hoành vô địch ngày xưa, dưới ánh hoàng hôn Bành phủ hơi quạnh quẽ, bên trong vắng vẻ chỉ rreo mấy ngọn đèn sáng.
Trước cửa Bành phủ treo hai ngọn đèn đỏ viết chữ ‘thọ’. Lý Thất Dạ từ xa nhìn đèn thọ, bấm đốt tính toán.
Lý Thất Dạ nhìn đèn thọ, lẩm bẩm:
- Tính ra thì mấy ngày nữa là sinh nhật của Đạp Tinh, xem ra tử tôn tổ chức cho hắn.
Nói xong Lý Thất Dạ đi hướng Bành phủ, hắn không muốn quấy rầy Đạp Tinh Thượng Thần nhưng tính nhìn từ xa.
Đằng trước có hai đệ tử Bành gia đứng thẳng thủ vệ Bành phủ, khi Lý Thất Dạ đến, một đệ tử liền hỏi:
- Không biết tôn giá xưng hô thế nào? Có chuyện gì có thể giúp được tôn giá?
Lý Thất Dạ ung dung hỏi đệ tử này:
- Sinh nhật của Đạp Tinh Thượng Thần gần đến phải không?
Nghe Lý Thất Dạ hỏi,đệ tử kia ngây ra, thầm giật mình. Tuy sinh nhật của lão tổ tông bọn họ không phải bí mật gì nhưng người sống lâu như vậy mà vẫn được ai đó nhớ ngày sinh thì không dễ dàng, trừ phi là tử tôn.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook