Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2601
Lý Thiên Hào thầm cảnh giác Thánh Lão Lục lai lịch không rõ, có năng lực đánh gục Thiên Hoàng Thái Tử, nhưng gã không sợ Thánh Lão Lục, Nam Dương thế gia bọn họ không dễ chọc.
Lý Thiên Hào nói lời đó tràn đầy tự tin, ai kêu gia gia của gã là Thượng Thần làm chi.
- Cầm tiền của người, tiêu tai thay người.
Thánh Lão Lục cười tủm tỉm nói:
- Nếu vị quan gia này có gì bất mãn hãy lây nén vàng sáng lấp lánh ra đi.
Thấy Thánh Lão Lục không chút sợ đe dọa, Lý Thiên Hào hừ lạnh, lạnh lùng liếc đám Lý Thất Dạ, Thiết Thụ Ông.
Lý Thiên Hào âm trầm nói:
- Tề Lâm Đế gia sắp mở đại hội, bấtcứ trò hề nào đều sẽ chết thảm!
Lý Thiên Hào nói xong phất tay áo rời đi.
Nghe lời hăm trước khi đi của Lý Thiên Hào, Thiết Thụ Ông đập chân run, trong phút chốc nặng triu ưu tư, không biết nên vui hay buồn.
Gần đây Tề Lâm Đế gia sẽ tổ chức khảo hạch, ngày tổ chức nguyên Tề Lâm cảnh giới nghiêm, sẽ có đại nhân vật đích thân chủ trì đại hội này.
Bây giờ Lý Thất Dạ gây ra sóng gió to như vậy, đối địch với nhiều truyền thừa đại giáo môn hạ của Tề Lâm Đế gia, lỡ Nam Dương thế gia, Già Nhật môn thổi gió đốt lửa trước mặt Tề Lâm Đế gia thì không chỉ vời kẻ thù lớn cho Lý Thất Dạ, còn làm Thiết Thụ môn thành tro.
Nên Thiết Thụ Ông mới phập phồng lo sợ, hoang mang không biết quyết tâm truy tùy Lý Thất Dạ là pchú hay họa. Lúc này Thiết Thụ Ông đã không có đường lạ chọn, không cần biết là họa hay phúc, mọi thứ của Thiết Thụ môn đều đặt trên người Lý Thất Dạ.
So với Thiết Thụ Ông phập phồng lo sợ thì Thánh Lão Lục rất nhẹ nhàng, khi đám Lý Thiên Hào đi xa gã còn hét to đưa tiễn:
- Quan gia đi từ từ, không tiễn.
Đoàn người Lý Thiên Hào rời đi, Lý Thất Dạ lười biếng nhìn Thánh Lão Lục, bình tĩnh nói:
- Sao ngươi cũng chạy đến Cuồng Thần hung địa?
Lý Thất Dạ nói có một câu đã làm Thánh Lão Lục run rẩy.
- Ha ha ha! Tiên sinh đừng bao giờ hiểu lâm, tiểu nhân không phải theo đuôi tiên sinh tới.
Thánh Lão Lục vội phân bua:
- Ha ha ha! Tiểu nhân chỉ định nhặt của rơi, nghe đồn nơi này là chỗ Cuồng Thần bị bắn chết. Ha ha ha, nghe nói ngày xưa xác Cuồng Thần không rõ tung tich, hôm nay đến cầu may ai ngờ gặp tiên sinh ở đây.
Lý Thất Dạ không để ý, xua tay nói:
- Thôi, ta đang thiếu khổ lực, ngươi đến cũng hay.
Nghe ra Lý Thất Dạ có ý dùng mình, mắt Thánh Lão Lục sáng rực, sáng còn hơn thấy nén vàng.
Thánh Lão Lục xoa hai tay, hưng phấn nói:
- Chỉ cần tiên sinh dùng tiểu nhân việc gì cứ sai bảo.
Thánh Lão Lục có lai lịch rất kinh người, kiến thức vô cùng uyên bác. Cường giả bình thường, dù là truyền nhân đế thống tiên môn thì Thánh Lão Lục không thèm để trong lòng. Nhưng Lý Thất Dạ lại khác, chỉ Thánh Lão Lục hiểu cự phách như hắn cao không thể với tới, nếu bám được cự phách này thì sẽ được ích lợi vô cùng suốt đời.
Tuy Thánh Lão Lục không rõ tại sao cự phách như Lý Thất Dạ lại lấy thân phận phàm nhân đi trên đời, gã không dám hỏi. Thánh Lão Lục hiểu rằng trong thời đại tương lai sẽ có chuyện kinh thiên.
Đây là lý do Thánh Lão Lục quyết tâm theo đuôi Lý Thất Dạ, trực giác nói cho gã đi theo hắn là lựa chọn chính xác nhất đời gã. Trực giác của Thánh Lão Lục chưa từng sai.
Thánh Lão Lục hưng phân còn Lý Thất Dạ chỉ cười cười:
- Đi theo.
Lý Thất Dạ tiếp tục đi tới.
Lý Thất Dạ dẫn theo đoàn người Thánh Lão Lục tiến lên, hắn cẩn thận thăm dò Cuồng Thần hung địa, cuối cùng nhìn chăm chú sâu bên trong.
Lý Thất Dạ nhìn Cuồng Thần hung địa sâu thẳm, ra lệnh cho đám người Thiết Thụ Ông:
- Các ngươi đi ra ngoài trước, chờ ta ở Quan Thần phong.
Lý Thất Dạ định váo sâu trong Cuồng Thần hung địa.
Đám Thiết Thụ Ông không dám nói nhiều, cúi gập người hướng Lý Thất Dạ.
Khi đi Trầm Hiểu San khẽ nói bên tai Lý Thất Dạ:
- Bảo trọng, nhớ cẩn thận.
Trầm Hiểu San đi theo nhóm Thiết Thụ Ông rời đi.
Lý Thất Dạ ra lệnh cho Thánh Lão Lục:
- Đi, vào nhìn xem. Nên đi ra thì sẽ ra, thiên địa này tĩnh mịch đã lâu, tới lcú củi khô bốc cháy.
Thánh Lão Lục lập tức đi theo ngay, có thể nói gã siêu hưng phấn. Thánh Lão Lục hiểu biết Cuồng Thần hung địa nhiều hơn đám người Thiết Thụ Ông, nhưng xem cử chỉ của Lý Thất Dạ, gã biết hắn hiểu sâu sắc hơn mình. Thánh Lão Lục không cần múa búa trước cửa Lỗ Ban ngay trước mặt Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ dẫn Thánh Lão Lục tiến lên, thường thăm dò Cuồng Thần hung địa một phen, hắn thăm dò mảnh đất này hết sức cẩn thận.
Theo Lý Thất Dạ đi một đoạn đường, Thánh Lão Lục không sợ trời không sợ đất đánh bạo khẽ hỏi:
- Tại sao tiên sinh đến đây?
Lý Thất Dạ liếc Thánh Lão Lục, hỏi ngược lại:
- Vậy sao ngươi đến?
- Ha ha ha! Không dấu gì tiên sinh, tiểu nhân đến vì báu vật.
Thánh Lão Lục không dám giấu diếm y:
- A, đại nhân cũng nên biết, trước kia Đệ Nhất Tiễn Tiên Đế cách ức vạn trời sao một mũi tên bắn chết Cuồng Thần, sau đó xác Cuồng Thần luôn mất tích, chưa từng có ai tìm được. Tiểu nhân to gan suy đoán xác của Cuồng Thần chắc chắn còn ở đây.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
- Nói rất có lý.
Thánh Lão Lục cười khan một tiếng:
- Nếu xác Cuồng Thần còn đây thì báu vật vẫn ở đó, đừng nói cả người Cuồng Thần là báu vật, chỉ nói mũi tên Đệ Nhất Tiễn Tiên Đế bắn chết Cuồng Thần đã là hung khí tuyệt thế vô song, nếu có được nó sẽ là thu hoạch lớn.
Lý Thất Dạ bình thản hỏi:
- Đến chỉ vì thế?
Bị Lý Thất Dạ liếc mắt, Thánh Lão Lục tim đập chân run vội vã chứng minh trong sạch:
- Tiểu nhân thật sự không có ý gì khác.
Lý Thất Dạ cười, lắc đầu nói:
- Với xuất thân của ngươi, ta không tin ngươi không nghe qua một ít đồn đãi.
Thánh Lão Lục sửng sốt, buột miệng hỏi:
- Tiên sinh. Tin đồn đó là thật sự sao? Trước kia . . . Tiểu nhân không tin lắm.
Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:
- Thật là giả, giả là thật.
- Chẳng lẽ trước kia Cuồng Thần thật sự có một báu vật siêu nghịch thiên, thậm chí sánh ngang với thương thiên binh thư, hoặc vượt qua nó?
Thánh Lão Lục kinh ngạc hỏi dồn:
- Chẳng lẽ đây là chân tiên sáo trang!
Lý Thất Dạ bật cười:
- Chân tiên sáo trang?
Lý Thất Dạ lắc đầu nói:
- Ngươi nghĩ nhiều quá, chân tiên sáo trang? Làm gì có chuyện tốt đẹp vậy? Nếu như là chân tiên sáo trang thì Đại Đế Tiên Vương Thập Tam Châu, Cửu Giới Tiên Đế đã sớm không ngồi yên, đến lượt ngươi nhặt báu sao? Vạn cổ đến nay, chân tiên sáo trang chỉ xuất hiện năm bộ.
- Tiên sinh nói cũng phải, ta hồ đồ.
Thánh Lão Lục cảm thấy lời này có lý:
- Nếu trước kia Cuồng Thần có chân tiên sáo trangthì không thể chết thảm dưới mũi tên của Đệ Nhất Tiễn Tiên Đế được.
Chân tiên sáo trang, vạn cổ đến nay chỉ có năm bộ, Đại Đế Tiên Vương, Tiên Đế Cửu Giới đều theo đuổi, không thể nào xuất hiện tại đây.
Lý Thất Dạ bình tĩnh nói:
- Tuy rằng đó cũng không phải chân tiên sáo trang, nhưng Cuồng Thần thật sự có một sáo trang, ý nghĩa cực kỳ to lớn, nếu không Cuồng Thần đã chẳng sốt ruột trùng kích đồ đằng thứ mười hai. Cuồng Thần muốn trở thành Cổ Thần rồi tế luyện sáo trang này, sáng tạo kỳ tích. Đệ Nhất Tiễn Tiên Đế muốn dựa vào sáo trang trở thành vị thần linh mạnh nhất trần đời.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Lý Thiên Hào nói lời đó tràn đầy tự tin, ai kêu gia gia của gã là Thượng Thần làm chi.
- Cầm tiền của người, tiêu tai thay người.
Thánh Lão Lục cười tủm tỉm nói:
- Nếu vị quan gia này có gì bất mãn hãy lây nén vàng sáng lấp lánh ra đi.
Thấy Thánh Lão Lục không chút sợ đe dọa, Lý Thiên Hào hừ lạnh, lạnh lùng liếc đám Lý Thất Dạ, Thiết Thụ Ông.
Lý Thiên Hào âm trầm nói:
- Tề Lâm Đế gia sắp mở đại hội, bấtcứ trò hề nào đều sẽ chết thảm!
Lý Thiên Hào nói xong phất tay áo rời đi.
Nghe lời hăm trước khi đi của Lý Thiên Hào, Thiết Thụ Ông đập chân run, trong phút chốc nặng triu ưu tư, không biết nên vui hay buồn.
Gần đây Tề Lâm Đế gia sẽ tổ chức khảo hạch, ngày tổ chức nguyên Tề Lâm cảnh giới nghiêm, sẽ có đại nhân vật đích thân chủ trì đại hội này.
Bây giờ Lý Thất Dạ gây ra sóng gió to như vậy, đối địch với nhiều truyền thừa đại giáo môn hạ của Tề Lâm Đế gia, lỡ Nam Dương thế gia, Già Nhật môn thổi gió đốt lửa trước mặt Tề Lâm Đế gia thì không chỉ vời kẻ thù lớn cho Lý Thất Dạ, còn làm Thiết Thụ môn thành tro.
Nên Thiết Thụ Ông mới phập phồng lo sợ, hoang mang không biết quyết tâm truy tùy Lý Thất Dạ là pchú hay họa. Lúc này Thiết Thụ Ông đã không có đường lạ chọn, không cần biết là họa hay phúc, mọi thứ của Thiết Thụ môn đều đặt trên người Lý Thất Dạ.
So với Thiết Thụ Ông phập phồng lo sợ thì Thánh Lão Lục rất nhẹ nhàng, khi đám Lý Thiên Hào đi xa gã còn hét to đưa tiễn:
- Quan gia đi từ từ, không tiễn.
Đoàn người Lý Thiên Hào rời đi, Lý Thất Dạ lười biếng nhìn Thánh Lão Lục, bình tĩnh nói:
- Sao ngươi cũng chạy đến Cuồng Thần hung địa?
Lý Thất Dạ nói có một câu đã làm Thánh Lão Lục run rẩy.
- Ha ha ha! Tiên sinh đừng bao giờ hiểu lâm, tiểu nhân không phải theo đuôi tiên sinh tới.
Thánh Lão Lục vội phân bua:
- Ha ha ha! Tiểu nhân chỉ định nhặt của rơi, nghe đồn nơi này là chỗ Cuồng Thần bị bắn chết. Ha ha ha, nghe nói ngày xưa xác Cuồng Thần không rõ tung tich, hôm nay đến cầu may ai ngờ gặp tiên sinh ở đây.
Lý Thất Dạ không để ý, xua tay nói:
- Thôi, ta đang thiếu khổ lực, ngươi đến cũng hay.
Nghe ra Lý Thất Dạ có ý dùng mình, mắt Thánh Lão Lục sáng rực, sáng còn hơn thấy nén vàng.
Thánh Lão Lục xoa hai tay, hưng phấn nói:
- Chỉ cần tiên sinh dùng tiểu nhân việc gì cứ sai bảo.
Thánh Lão Lục có lai lịch rất kinh người, kiến thức vô cùng uyên bác. Cường giả bình thường, dù là truyền nhân đế thống tiên môn thì Thánh Lão Lục không thèm để trong lòng. Nhưng Lý Thất Dạ lại khác, chỉ Thánh Lão Lục hiểu cự phách như hắn cao không thể với tới, nếu bám được cự phách này thì sẽ được ích lợi vô cùng suốt đời.
Tuy Thánh Lão Lục không rõ tại sao cự phách như Lý Thất Dạ lại lấy thân phận phàm nhân đi trên đời, gã không dám hỏi. Thánh Lão Lục hiểu rằng trong thời đại tương lai sẽ có chuyện kinh thiên.
Đây là lý do Thánh Lão Lục quyết tâm theo đuôi Lý Thất Dạ, trực giác nói cho gã đi theo hắn là lựa chọn chính xác nhất đời gã. Trực giác của Thánh Lão Lục chưa từng sai.
Thánh Lão Lục hưng phân còn Lý Thất Dạ chỉ cười cười:
- Đi theo.
Lý Thất Dạ tiếp tục đi tới.
Lý Thất Dạ dẫn theo đoàn người Thánh Lão Lục tiến lên, hắn cẩn thận thăm dò Cuồng Thần hung địa, cuối cùng nhìn chăm chú sâu bên trong.
Lý Thất Dạ nhìn Cuồng Thần hung địa sâu thẳm, ra lệnh cho đám người Thiết Thụ Ông:
- Các ngươi đi ra ngoài trước, chờ ta ở Quan Thần phong.
Lý Thất Dạ định váo sâu trong Cuồng Thần hung địa.
Đám Thiết Thụ Ông không dám nói nhiều, cúi gập người hướng Lý Thất Dạ.
Khi đi Trầm Hiểu San khẽ nói bên tai Lý Thất Dạ:
- Bảo trọng, nhớ cẩn thận.
Trầm Hiểu San đi theo nhóm Thiết Thụ Ông rời đi.
Lý Thất Dạ ra lệnh cho Thánh Lão Lục:
- Đi, vào nhìn xem. Nên đi ra thì sẽ ra, thiên địa này tĩnh mịch đã lâu, tới lcú củi khô bốc cháy.
Thánh Lão Lục lập tức đi theo ngay, có thể nói gã siêu hưng phấn. Thánh Lão Lục hiểu biết Cuồng Thần hung địa nhiều hơn đám người Thiết Thụ Ông, nhưng xem cử chỉ của Lý Thất Dạ, gã biết hắn hiểu sâu sắc hơn mình. Thánh Lão Lục không cần múa búa trước cửa Lỗ Ban ngay trước mặt Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ dẫn Thánh Lão Lục tiến lên, thường thăm dò Cuồng Thần hung địa một phen, hắn thăm dò mảnh đất này hết sức cẩn thận.
Theo Lý Thất Dạ đi một đoạn đường, Thánh Lão Lục không sợ trời không sợ đất đánh bạo khẽ hỏi:
- Tại sao tiên sinh đến đây?
Lý Thất Dạ liếc Thánh Lão Lục, hỏi ngược lại:
- Vậy sao ngươi đến?
- Ha ha ha! Không dấu gì tiên sinh, tiểu nhân đến vì báu vật.
Thánh Lão Lục không dám giấu diếm y:
- A, đại nhân cũng nên biết, trước kia Đệ Nhất Tiễn Tiên Đế cách ức vạn trời sao một mũi tên bắn chết Cuồng Thần, sau đó xác Cuồng Thần luôn mất tích, chưa từng có ai tìm được. Tiểu nhân to gan suy đoán xác của Cuồng Thần chắc chắn còn ở đây.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
- Nói rất có lý.
Thánh Lão Lục cười khan một tiếng:
- Nếu xác Cuồng Thần còn đây thì báu vật vẫn ở đó, đừng nói cả người Cuồng Thần là báu vật, chỉ nói mũi tên Đệ Nhất Tiễn Tiên Đế bắn chết Cuồng Thần đã là hung khí tuyệt thế vô song, nếu có được nó sẽ là thu hoạch lớn.
Lý Thất Dạ bình thản hỏi:
- Đến chỉ vì thế?
Bị Lý Thất Dạ liếc mắt, Thánh Lão Lục tim đập chân run vội vã chứng minh trong sạch:
- Tiểu nhân thật sự không có ý gì khác.
Lý Thất Dạ cười, lắc đầu nói:
- Với xuất thân của ngươi, ta không tin ngươi không nghe qua một ít đồn đãi.
Thánh Lão Lục sửng sốt, buột miệng hỏi:
- Tiên sinh. Tin đồn đó là thật sự sao? Trước kia . . . Tiểu nhân không tin lắm.
Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:
- Thật là giả, giả là thật.
- Chẳng lẽ trước kia Cuồng Thần thật sự có một báu vật siêu nghịch thiên, thậm chí sánh ngang với thương thiên binh thư, hoặc vượt qua nó?
Thánh Lão Lục kinh ngạc hỏi dồn:
- Chẳng lẽ đây là chân tiên sáo trang!
Lý Thất Dạ bật cười:
- Chân tiên sáo trang?
Lý Thất Dạ lắc đầu nói:
- Ngươi nghĩ nhiều quá, chân tiên sáo trang? Làm gì có chuyện tốt đẹp vậy? Nếu như là chân tiên sáo trang thì Đại Đế Tiên Vương Thập Tam Châu, Cửu Giới Tiên Đế đã sớm không ngồi yên, đến lượt ngươi nhặt báu sao? Vạn cổ đến nay, chân tiên sáo trang chỉ xuất hiện năm bộ.
- Tiên sinh nói cũng phải, ta hồ đồ.
Thánh Lão Lục cảm thấy lời này có lý:
- Nếu trước kia Cuồng Thần có chân tiên sáo trangthì không thể chết thảm dưới mũi tên của Đệ Nhất Tiễn Tiên Đế được.
Chân tiên sáo trang, vạn cổ đến nay chỉ có năm bộ, Đại Đế Tiên Vương, Tiên Đế Cửu Giới đều theo đuổi, không thể nào xuất hiện tại đây.
Lý Thất Dạ bình tĩnh nói:
- Tuy rằng đó cũng không phải chân tiên sáo trang, nhưng Cuồng Thần thật sự có một sáo trang, ý nghĩa cực kỳ to lớn, nếu không Cuồng Thần đã chẳng sốt ruột trùng kích đồ đằng thứ mười hai. Cuồng Thần muốn trở thành Cổ Thần rồi tế luyện sáo trang này, sáng tạo kỳ tích. Đệ Nhất Tiễn Tiên Đế muốn dựa vào sáo trang trở thành vị thần linh mạnh nhất trần đời.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com