Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2577
Thiên Hoàng Thái Tử hét to một tiếng:
- Dám đổ thêm một trận không?
Mau nóng Thiên Hoàng Thái Tử sôi sục, tức giận mụ người. Hôm nay Thiên Hoàng Thái Tử nhất định phải chặt đôi tay phàm nhân ngay trước mắt bao người, không thì gã làm sao lăn lộn nữa? Còn mặt mũi nào?
Lý Thất Dạ lười biếng liếc Thiên Hoàng Thái Tử, lạnh nhạt nói:
- Đổ? Được thôi, vẫn muốn đổ đôi tay của ta? Nhưng bây giờ đôi tay ta lên giá rồi, để ta nói giá cho. Nghĩ tình ngươi nghèo quá, đôi tay ta chừng một ngàn vạn cảnh giới Đạo Thánh Hỗn Độn thạch đi.
- Ngươi . . . !
Thiên Hoàng Thái Tử nhăn mặt như ăn ớt, hừ mũi, lạnh lùng nói:
- Ngươi quá xem trọng mình, bằng vào đôi tay của Hỗn Độn thạch nhà ngươi mà đáng giá một ngàn vạn cảnh giới Đạo Thánh Hỗn Độn thạch?
Đẳng cấp Hỗn Độn thạch tương đồng với cảnh giới tu luyện, từ thấp đến cao gồm có: ạo Trần, Đạo Nghĩ, Đạo Trùng, Đạo Xà, Đạo Hổ, Đạo Đồng, Đạo Nhân, Đạo Sứ, Đạo Sư, Đạo Hầu, Đạo Vương, Đạo Hoàng, Đạo Tôn, Đạo Hiền, Đạo Thánh, Đạo Thiên, Đại Đế.
Nên biết cảnh giới Đạo Thánh Hỗn Độn thạch chỉ thua Đạo Thiên, đại đạo hai đẳng cấp Hỗn Độn thạch có thể nói là Hỗn Độn thạch đỉnh cao nhất đương thời.
Một ngàn vạn viên cảnh giới Đạo Thánh Hỗn Độn thạch, đừng nói những người khác, xuất thân như Thiên Hoàng Thái Tử cũng không đưa ra một ngàn vạn viên cảnh giới Đạo Thánh Hỗn Độn thạch nổi.
Đó là con số thiên văn, kêu đại giáo cương quốc trong một lúc lấy ra một ngàn vạn cảnh giới Đạo Thánh Hỗn Độn thạch cũng không lấy ra nổi, càng đừng nói một người.
- Đó là vì ngươi không đáng tiền.
Lý Thất Dạ cười nói với Thiên Hoàng Thái Tử:
- Nếu ngươi không đưa ra được thì đừng đổ, hoặc lấy đôi tay của ngươi ra cá.
Bị Lý Thất Dạ chọc tức, Thiên Hoàng Thái Tử run rẩy vì giận. Gã đường đường là thái tử dĩ nhiên sẽ không lấy đôi tay mình ra đổ với phàm nhân, người có thân phận như gã thì tiền tài chỉ là vật ngoài thân.
Thiên Hoàng Thái Tử lạnh lùng quát:
- Hừ! Một phàm nhân tầm thường nghĩ mình giỏi lắm sao? Bản thái tử coi trọng ngươi, một trăm vạn Đạo Tôn Hỗn Độn thạch, đổ đôi tay ngươi, có dám đánh cuộc không?
- Đạo Tôn Hỗn Độn thạch? Bỏ đi, số lượng quá ít. Bằng vào Thạch Sư đẳng cấp đại sư vô song ta đi mở miệng một cái là hàng tá đế thống tiên môn mời ta làm Thạch Sư. Thôi thì ngươi không bỏ tièn ra được vậy ta giảm thấp yêu cầu, một trăm vạn Hỗn Độn thạch.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
- Đương nhiên nếu đường đường thái tử như ngươi không lây ra nổi một trăm vạn Hỗn Độn thạch thì đừng ra ngoài mất mặt, ăn mày mạt rệp không biết xấu hổ đòi cá cược!
Nếu Thiên Hoàng Thái Tử muốn lấy mạng hắn thì Lý Thất Dạ chấp nhận chơi với gã cho vừa lòng Thiên Hoàng Thái Tử.
Lý Thất Dạ nói câu này quá huênh hoang, đôi tay của hắn có đáng giá một trăm vạn Hỗn Độn thạch hay không thì khó nói, vấn đề này tùy từng người.
Nhưng e một câu Lý Thất Dạ không noi sai, dựa vào thực lực đẳng cấp Thạch Sư, đúng là nhiều đại giáo đồng ý thu Thạch Sư vào tông môn của mình.
Trong phút chốc vô số người nhìn sang Thiên Hoàng Thái Tử. Không cần biết dôi tay của Lý Thất Dạ có đáng giá một trăm vạn Hỗn Độn thạch không, trận cá cược này là Thiên Hoàng Thái Tử bắt đầu trước.
Nếu bây giờ Thiên Hoàng Thái Tử rút lui thì gã còn mặt mũi gì? Hoặc gã lấy ra một trăm vạn cảnh giới Đạo Hiền Hỗn Độn thạch đổ với Lý Thất Dạ, hoặc dùng đôi tay đổ với Lý Thất Dạ.
Nếu không Thiên Hoàng Thái Tử đòi cá cược lại rút lui thì truyền nhân đế thống tiên môn không còn mặt mũi nào, tôn nghiêm thái tử nát hét. Đường đường là thái tử lại bị một vị phàm nhân nhục nhã.
Rầm!
Thiên Hoàng Thái Tử một hơi ném ra ba đạo binh gã, đều là tương kim phẩm chất.
Thiên Hoàng Thái Tử lạnh lùng nói:
- Trên người bản thái tử không có nhiều Hỗn Độn thạch, lấy ba cảnh giới Đạo Hiền đạo binh này thay thế đi.
Ba cảnh giới Đạo Hiền đạo binh của Thiên Hoàng Thái Tử đúng là đáng giá trăm vạn Hỗn Độn thạch.
Lý Thất Dạ liếc ba món cảnh giới Đạo Hiền đạo binh, hắn cười nói:
- Cũng được, ngươi muốn đổ thế nào?
Thiên Hoàng Thái Tử hít sâu, vỗ Lý Lang Hiên bên cạnh mình:
- Từ Lang Hiên huynh xuất chiến thay ta. Lang Hiên huynh hãy thắng hắn, bản thái tử muốn đoi tay hắn!
Mắt Thiên Hoàng Thái Tử lóe tia tàn nhẫn.
Với Thiên Hoàng Thái Tử thì chém hai tay Lý Thất Dạ chỉ là bắt đầu, nếu Lý Lang Hiên thắng ván này, hắn muốn rời khỏi chiếu bạc không dễ vậy, Thiên Hoàng Thái Tử muốn từ từ hành hạ phàm nhân đến chết.
Thiên Hoàng Thái Tử muốn hành hạ phàm nhân dữ dội trước mặt mọi người, khiến hắn sống không bằng chết. Thiên Hoàng Thái Tử muốn tiếng kêu rên của phàm nhân vang vọng nguyên Tây thị.
Trong Tây thị không được giết người nhưng phàm nhân thua bài bạc thì mọi thứ sẽ thành đương nhiên, không ai cứu phàm nhân được.
Bị Thiên Hoàng Thái Tử chỉ định đổ thạch với Lý Thất Dạ, Lý Lang Hiên kinh ngạc, gã lập tức tỉnh táo lại mắt hấp háy nhìn hắn.
Với Lý Lang Hiên thì phàm nhân trước mắt đáng giá gã khiêu chiến. Đao pháp thiết cắt của Lý Thất Dạ đã cho mọi người hiểu phàm nhân này là một Thạch Sư lợi hại.
Lý Lang Hiên được người gọi là Thạch Sư thiên tài, số một trong lớp trẻ Thạch Sư Thanh Châu. Bây giờ nhìn đao pháp thiết cắt của Lý Thất Dạ làm Lý Lang Hiên mừng như gặp con mồi, muốn so cao thấp với hắn.
Lý Lang Hiên tỉnh táo lại, khiêm tốn nói:
- Điện hạ qua xem trọng Lý ta, rằng Lý ta khó gánh trách nhiệm lớn này.
Thiên Hoàng Thái Tử nói:
- Lang Hiên huynh là đệ nhất nhân Thạch Sư trẻ, một Thạch Sư phàm nhân bình thường có là gì? Lang Hiên huynh hãy thắng đôi tay của hắn cho ta.
Lý Lang Hiên chắp tay nói với Thiên Hoàng Thái Tử:
- Vậy thì Lý ta cung kính không bằng tuân mệnh.
Lý Lang Hiên đồng ý xuất chiến thay Thiên Hoàng Thái Tử, các cặp mắt nhìn Lý Thất Dạ và Thiên Hoàng Thái Tử. Mới rồi ra tay mọi người có mắt đều thấy thực lực Thạch Sư của Lý Thất Dạ, Lý Lang Hiên thì khỏi phải nói, gã nổi tiếng như cồn.
Một là Thạch Sư phàm nhân, một là Thạch Sư thiên tài. Về trận cá cược này thì chắc chắn Lý Lang Hiên chiếm ưu thế, hèn gì Thiên Hoàng Thái Tử nhờ gã xuất chiến.
Có cường giả nói:
- Đổ thạch Lý Lang Hiên, Thạch Sư thế hệ trước cũng không muốn đối đầu, trong Thanh Châu có nhiều Thạch Sư đổ thạch đã thua vào tay Lý Lang Hiên.
Dù nói sao thì trận cá cược này đã định trước hấp dẫn tầm mắt, trong phút chốc mọi người cùng nhìn Lý Thất Dạ, Lý Lang Hiên.
Lý Lang Hiên chắp tay hướng Lý Thất Dạ:
- Không biết các hạ muốn đổ thế nào?
Cùng là Thạch Sư, dù Lý Thất Dạ là phàm nhân thì Lý Lang Hiên vẫn tôn kính.
Lý Thất Dạ tùy ý cười nói:
- Ngươi muốn đổ sao cũng được, ta theo đến cùng.
Lý Lang Hiên không dám khinh địch, gã hít sâu chậm rãi nói:
- Ánh mắt của các hạ hơn người, hay chúng ta đi khu vực chờ xét chọn lựa một Đạo Tài, ai cắt ra Đạo Phôi tốt thì người đó thắng, các hạ thấy sao?
Lý Thất Dạ hoàn toàn không có ý kiến:
- Được, cứ vậy đi.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
- Dám đổ thêm một trận không?
Mau nóng Thiên Hoàng Thái Tử sôi sục, tức giận mụ người. Hôm nay Thiên Hoàng Thái Tử nhất định phải chặt đôi tay phàm nhân ngay trước mắt bao người, không thì gã làm sao lăn lộn nữa? Còn mặt mũi nào?
Lý Thất Dạ lười biếng liếc Thiên Hoàng Thái Tử, lạnh nhạt nói:
- Đổ? Được thôi, vẫn muốn đổ đôi tay của ta? Nhưng bây giờ đôi tay ta lên giá rồi, để ta nói giá cho. Nghĩ tình ngươi nghèo quá, đôi tay ta chừng một ngàn vạn cảnh giới Đạo Thánh Hỗn Độn thạch đi.
- Ngươi . . . !
Thiên Hoàng Thái Tử nhăn mặt như ăn ớt, hừ mũi, lạnh lùng nói:
- Ngươi quá xem trọng mình, bằng vào đôi tay của Hỗn Độn thạch nhà ngươi mà đáng giá một ngàn vạn cảnh giới Đạo Thánh Hỗn Độn thạch?
Đẳng cấp Hỗn Độn thạch tương đồng với cảnh giới tu luyện, từ thấp đến cao gồm có: ạo Trần, Đạo Nghĩ, Đạo Trùng, Đạo Xà, Đạo Hổ, Đạo Đồng, Đạo Nhân, Đạo Sứ, Đạo Sư, Đạo Hầu, Đạo Vương, Đạo Hoàng, Đạo Tôn, Đạo Hiền, Đạo Thánh, Đạo Thiên, Đại Đế.
Nên biết cảnh giới Đạo Thánh Hỗn Độn thạch chỉ thua Đạo Thiên, đại đạo hai đẳng cấp Hỗn Độn thạch có thể nói là Hỗn Độn thạch đỉnh cao nhất đương thời.
Một ngàn vạn viên cảnh giới Đạo Thánh Hỗn Độn thạch, đừng nói những người khác, xuất thân như Thiên Hoàng Thái Tử cũng không đưa ra một ngàn vạn viên cảnh giới Đạo Thánh Hỗn Độn thạch nổi.
Đó là con số thiên văn, kêu đại giáo cương quốc trong một lúc lấy ra một ngàn vạn cảnh giới Đạo Thánh Hỗn Độn thạch cũng không lấy ra nổi, càng đừng nói một người.
- Đó là vì ngươi không đáng tiền.
Lý Thất Dạ cười nói với Thiên Hoàng Thái Tử:
- Nếu ngươi không đưa ra được thì đừng đổ, hoặc lấy đôi tay của ngươi ra cá.
Bị Lý Thất Dạ chọc tức, Thiên Hoàng Thái Tử run rẩy vì giận. Gã đường đường là thái tử dĩ nhiên sẽ không lấy đôi tay mình ra đổ với phàm nhân, người có thân phận như gã thì tiền tài chỉ là vật ngoài thân.
Thiên Hoàng Thái Tử lạnh lùng quát:
- Hừ! Một phàm nhân tầm thường nghĩ mình giỏi lắm sao? Bản thái tử coi trọng ngươi, một trăm vạn Đạo Tôn Hỗn Độn thạch, đổ đôi tay ngươi, có dám đánh cuộc không?
- Đạo Tôn Hỗn Độn thạch? Bỏ đi, số lượng quá ít. Bằng vào Thạch Sư đẳng cấp đại sư vô song ta đi mở miệng một cái là hàng tá đế thống tiên môn mời ta làm Thạch Sư. Thôi thì ngươi không bỏ tièn ra được vậy ta giảm thấp yêu cầu, một trăm vạn Hỗn Độn thạch.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
- Đương nhiên nếu đường đường thái tử như ngươi không lây ra nổi một trăm vạn Hỗn Độn thạch thì đừng ra ngoài mất mặt, ăn mày mạt rệp không biết xấu hổ đòi cá cược!
Nếu Thiên Hoàng Thái Tử muốn lấy mạng hắn thì Lý Thất Dạ chấp nhận chơi với gã cho vừa lòng Thiên Hoàng Thái Tử.
Lý Thất Dạ nói câu này quá huênh hoang, đôi tay của hắn có đáng giá một trăm vạn Hỗn Độn thạch hay không thì khó nói, vấn đề này tùy từng người.
Nhưng e một câu Lý Thất Dạ không noi sai, dựa vào thực lực đẳng cấp Thạch Sư, đúng là nhiều đại giáo đồng ý thu Thạch Sư vào tông môn của mình.
Trong phút chốc vô số người nhìn sang Thiên Hoàng Thái Tử. Không cần biết dôi tay của Lý Thất Dạ có đáng giá một trăm vạn Hỗn Độn thạch không, trận cá cược này là Thiên Hoàng Thái Tử bắt đầu trước.
Nếu bây giờ Thiên Hoàng Thái Tử rút lui thì gã còn mặt mũi gì? Hoặc gã lấy ra một trăm vạn cảnh giới Đạo Hiền Hỗn Độn thạch đổ với Lý Thất Dạ, hoặc dùng đôi tay đổ với Lý Thất Dạ.
Nếu không Thiên Hoàng Thái Tử đòi cá cược lại rút lui thì truyền nhân đế thống tiên môn không còn mặt mũi nào, tôn nghiêm thái tử nát hét. Đường đường là thái tử lại bị một vị phàm nhân nhục nhã.
Rầm!
Thiên Hoàng Thái Tử một hơi ném ra ba đạo binh gã, đều là tương kim phẩm chất.
Thiên Hoàng Thái Tử lạnh lùng nói:
- Trên người bản thái tử không có nhiều Hỗn Độn thạch, lấy ba cảnh giới Đạo Hiền đạo binh này thay thế đi.
Ba cảnh giới Đạo Hiền đạo binh của Thiên Hoàng Thái Tử đúng là đáng giá trăm vạn Hỗn Độn thạch.
Lý Thất Dạ liếc ba món cảnh giới Đạo Hiền đạo binh, hắn cười nói:
- Cũng được, ngươi muốn đổ thế nào?
Thiên Hoàng Thái Tử hít sâu, vỗ Lý Lang Hiên bên cạnh mình:
- Từ Lang Hiên huynh xuất chiến thay ta. Lang Hiên huynh hãy thắng hắn, bản thái tử muốn đoi tay hắn!
Mắt Thiên Hoàng Thái Tử lóe tia tàn nhẫn.
Với Thiên Hoàng Thái Tử thì chém hai tay Lý Thất Dạ chỉ là bắt đầu, nếu Lý Lang Hiên thắng ván này, hắn muốn rời khỏi chiếu bạc không dễ vậy, Thiên Hoàng Thái Tử muốn từ từ hành hạ phàm nhân đến chết.
Thiên Hoàng Thái Tử muốn hành hạ phàm nhân dữ dội trước mặt mọi người, khiến hắn sống không bằng chết. Thiên Hoàng Thái Tử muốn tiếng kêu rên của phàm nhân vang vọng nguyên Tây thị.
Trong Tây thị không được giết người nhưng phàm nhân thua bài bạc thì mọi thứ sẽ thành đương nhiên, không ai cứu phàm nhân được.
Bị Thiên Hoàng Thái Tử chỉ định đổ thạch với Lý Thất Dạ, Lý Lang Hiên kinh ngạc, gã lập tức tỉnh táo lại mắt hấp háy nhìn hắn.
Với Lý Lang Hiên thì phàm nhân trước mắt đáng giá gã khiêu chiến. Đao pháp thiết cắt của Lý Thất Dạ đã cho mọi người hiểu phàm nhân này là một Thạch Sư lợi hại.
Lý Lang Hiên được người gọi là Thạch Sư thiên tài, số một trong lớp trẻ Thạch Sư Thanh Châu. Bây giờ nhìn đao pháp thiết cắt của Lý Thất Dạ làm Lý Lang Hiên mừng như gặp con mồi, muốn so cao thấp với hắn.
Lý Lang Hiên tỉnh táo lại, khiêm tốn nói:
- Điện hạ qua xem trọng Lý ta, rằng Lý ta khó gánh trách nhiệm lớn này.
Thiên Hoàng Thái Tử nói:
- Lang Hiên huynh là đệ nhất nhân Thạch Sư trẻ, một Thạch Sư phàm nhân bình thường có là gì? Lang Hiên huynh hãy thắng đôi tay của hắn cho ta.
Lý Lang Hiên chắp tay nói với Thiên Hoàng Thái Tử:
- Vậy thì Lý ta cung kính không bằng tuân mệnh.
Lý Lang Hiên đồng ý xuất chiến thay Thiên Hoàng Thái Tử, các cặp mắt nhìn Lý Thất Dạ và Thiên Hoàng Thái Tử. Mới rồi ra tay mọi người có mắt đều thấy thực lực Thạch Sư của Lý Thất Dạ, Lý Lang Hiên thì khỏi phải nói, gã nổi tiếng như cồn.
Một là Thạch Sư phàm nhân, một là Thạch Sư thiên tài. Về trận cá cược này thì chắc chắn Lý Lang Hiên chiếm ưu thế, hèn gì Thiên Hoàng Thái Tử nhờ gã xuất chiến.
Có cường giả nói:
- Đổ thạch Lý Lang Hiên, Thạch Sư thế hệ trước cũng không muốn đối đầu, trong Thanh Châu có nhiều Thạch Sư đổ thạch đã thua vào tay Lý Lang Hiên.
Dù nói sao thì trận cá cược này đã định trước hấp dẫn tầm mắt, trong phút chốc mọi người cùng nhìn Lý Thất Dạ, Lý Lang Hiên.
Lý Lang Hiên chắp tay hướng Lý Thất Dạ:
- Không biết các hạ muốn đổ thế nào?
Cùng là Thạch Sư, dù Lý Thất Dạ là phàm nhân thì Lý Lang Hiên vẫn tôn kính.
Lý Thất Dạ tùy ý cười nói:
- Ngươi muốn đổ sao cũng được, ta theo đến cùng.
Lý Lang Hiên không dám khinh địch, gã hít sâu chậm rãi nói:
- Ánh mắt của các hạ hơn người, hay chúng ta đi khu vực chờ xét chọn lựa một Đạo Tài, ai cắt ra Đạo Phôi tốt thì người đó thắng, các hạ thấy sao?
Lý Thất Dạ hoàn toàn không có ý kiến:
- Được, cứ vậy đi.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook