Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2496
Ngay cả hoành kích Tiên Đế cũng không thể mở Hư Không Môn, trong khoảng thời gian ngắn tu sĩ nơi đây nhìn nhau, ngay cả hoành kích Tiên Đế cũng không thể mở Hư Không Môn, như vậy thế gian này không ai mở ra được.
Sau khi Hư Không Môn xuất hiện, Lý Thất Dạ trong Tẩy Nhan Cổ Phái đứng lên, nhìn qua bầu trời.
- Nên đến, Hư Không Môn hiện, cũng nên chấm dứt chuyện cuối cùng này, đây cũng là nội tình cuối cùng ta lưu lại cho cửu giới.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.
Sau đó Lý Thất Dạ phân phó môn hạ đệ tử đi thông tri đám người Nam Đế, sau một lát đám người Nam Đế đã đến, Ma Cô, Bộ Liên Hương cũng xuất hiện.
Lý Thất Dạ cười nói với đám người Nam Đế:
- Đi, ta mang các ngươi đi xem thế giới phía sau Hư Không Môn, chắc chắn sẽ làm các ngươi mở rộng tầm mắt, cùng đi xem xét cửu đại thiên bảo nào.
Nghe Lý Thất Dạ nói như thế, cho dù là đám người Nam Đế cũng động tâm, dù sao cửu đại thiên bảo vẫn tồn tại trong truyền thuyết, bọn họ chưa bao giờ đi vào.
Khi đám người Lý Thất Dạ đi tới trước Hư Không Môn, cách xa Hư Không Môn ba nghìn dặm đã có người vây chật như nêm cối, đằng sau còn nhiều người muốn tới xem Hư Không Môn còn khó hơn lên trời.
- Đệ nhất hung nhân đến!
Nhưng mà khi đoàn người Lý Thất Dạ đi vào phạm vi Hư Không Môn, không biết ai quát to một tiếng, lập tức cả tràng diện xôn xao, "Bá" một tiếng có vô số người quay đầu nhìn Lý Thất Dạ.
Trong khoảng thời gian ngắn, nghe âm thanh "Cát, cát, cát" vang lên, tu sĩ hai bên tránh đường cho Lý Thất Dạ.
Đặc biệt là tu sĩ Nhân Hoàng Giới đã nhìn thấy sự đáng sợ của đệ nhất hung nhân, đối với bọn họ đệ nhất hung nhân còn hơn cả Tiên Đế! Đệ nhất hung nhân đã là vô địch, bất luận tồn tại gì cũng không thể sánh bằng.
Tu sĩ Thạch Dược Giới, U Thánh Giới, Thiên Linh Giới nhìn thấy đệ nhất hung nhân liền vô cùng kiêng kị.
Uy danh của đệ nhất hung nhân đã truyền ra rất nhiều nơi, cho dù nhiều năm không gặp, bóng mờ của đệ nhất hung nhân vẫn tồn tại.
- Hắn chính là đệ nhất hung nhân sao?
Nhìn thấy Lý Thất Dạ bình thường không có gì lạ, rất nhiều cường giả thế giới khác khó mà tin tưởng, như Kim Cương Giới, Tây Ngưu Giới các đệ tử đế thống tiên môn nhìn thấy bộ dáng bình thường của Lý Thất Dạ, bọn họ không tin đây là người tiêu diệt Phi Tiên Giáo.
- Hắn thực sự cường đại như vậy sao?
Nhìn thấy Lý Thất Dạ, có cường giả thế giới khác, đặc biệt là người trẻ tuổi không phục, nói:
- Chỉ bằng bằng một người có thể tiêu diệt Phi Tiên Giáo sao? Còn đồ sát bốn đê tử và đế hậu? Thật sự có phần nói ngoa.
Có người nói như vậy, những ngươi thế giới khác đều không tin, thậm chí có những người cho rằng tu sĩ Nhân Hoàng Giới đang thiếp vàng lên mặt mình.
Về phần tu sĩ Nhân Hoàng Giới đều lười nói chuyện, đối với bọn họ đệ nhất hung nhân đã quá cường đại rồi, bọn họ thấy những tên này chính là đi tìm chết mà thôi.
Lúc này rất nhiều tu sĩ tránh ra một con đường để đệ nhất hung nhân đi vào, cường giả thế giới khác dù không cam lòng nhưng vẫn không lề mề..
- Đi thôi, không cần nói nhiều,
Lý Thất Dạ chậm rãi đi tới, không cần Lý Thất Dạ tự mình ra tay, Thiên Tùng thụ tổ đã mở đường cho Lý Thất Dạ, hắn đánh ra một kích về phía trước, "Oanh" một tiếng thật lớn, đám cường giả lề mề chưa tránh đường đều bị đánh bay.
Nhìn thấy Thiên Tùng thụ tổ mở đường cho đệ nhất hung nhân, mặc kệ những người khác có nghĩ như thế nào cũng phải tránh qua, không dám nói gì, ngoan ngoãn câm miệng lại.
Nhưng mà Hư Không Môn với tư cách cửu đại thiên bảo làm rung động lòng người, nhìn thấy đệ nhất hung nhân đi đến trước Hư Không Môn, có mấy lão tổ tự cho rằng vô địch không phục.
- Vô Lượng Thiên Tôn!
Lúc này có mấy lão tổ cường đại đứng ra, pháp thân vạn trượng, huyết khí phun ra nuốt vào, thân thể to lớn, trong đó có một yêu thánh hợp hai tay thành hình chữ thập, nói:
- Đạo hữu, ta là Linh Vụ Thần Sơn Bằng Thần, nghe đồn đạo hữu đương thời vô địch, không biết đạo hữu có thể chỉ điểm một hai.
Lão tổ này rất tự tin, cũng thật vô lễ, hắn đúng là có tiền vốn vô lễ, hắn bản thân là Thần Hoàng, trên người có huyết thống Thiên Bằng, hắn đã từng hoành hành thế giới, được người ta tôn kính.
- Cái gì Bằng Thần, chỉ là con gà rừng mà thôi.
Nam Đế cười lớn một tiếng, vừa cười vừa nói:
- Bằng ngươi còn chưa đủ tư cách để Thánh Sư chỉ điểm một hai, ta dùng năm ba chiêu là đuổi ngươi đi được rồi.
Lão tổ này được người người tôn kính, hắn là Thần Hoàng vô địch, dậm chân một cái làm thế giới rung chuyển, hiện tại bị một thanh niên cười xưng là gà rừng, chuyện này làm sắc mặt hắn khó coi.
Tên lão tổ này mặt lạnh, nói:
- Không biết tôn giá xưng hô như thế nào? Thỉnh báo danh hào, để tại hạ cửu ngưỡng đại danh.
Lão tổ này cười chế nhạo.
- Nam Đế.
Nam Đế bình thản nói:
- Linh Vụ Thần Sơn các ngươi không có vốn liếng gì mà nói khoác, một ổ gà mà thôi, còn chưa có tư cách nói khoác trước mặt Thánh Sư. Linh Vụ Thần Sơn trừ Thác Thiên Yêu Thần ra còn có phần thú vị, các ngươi chẳng là cái gì cả.
- Ngươi...
Nam Đế nói câu này làm lão giả biến sắc.
Lý Thất Dạ cũng không quan tâm mấy người trước mặt, nói:
- Đều trở về đi, Hư Không Môn là cửu đại thiên bảo đúng rồi, nhưng từ giờ trở đi Hư Không Môn do ta nói tính toán, quy tắc Hư Không Môn do ta chế định, chờ ta chế định quy tắc, ai có thể tới, ai không thể tới cứ thế mà làm.
Lý Thất Dạ dứt lời, bầu trời đột nhiên xuất hiện vài thân ảnh, những thân ảnh này rất ít xuất hiện, những thân ảnh này tỏa ra khí tức làm lòng người rung động, cho dù bọn họ thu liễm khí tức, nhưng mà khí tức của bọn họ tỏa ra chắc chắn là hoành kích Tiên Đế.
- Đại nhân phân phó, chúng ta ổn thỏa tuân theo.
Những người này là một trong số ít hoành kích Tiên Đế trong cửu giới còn tồn tại, chính thức hoành kích, nhưng vào lúc này bọn họ không dám mạo phạm, nói chuyện rất cung kính
Bọn họ đều biết rõ thân phận của Lý Thất Dạ, sau khi Lý Thất Dạ mở miệng bọn họ không dám không theo, đây là thần của cửu giới, bọn họ dám đối địch, dù là hoành kích Tiên Đế cũng phải chết.
Cho nên Lý Thất Dạ nói xong, những người này cũng không dám nói thêm cái gì, quay người rời khỏi. Trước đó bọn họ hoặc nhiều hoặc ít còn thèm muốn Hư Không Môn, nhưng mà hiện tại Lý Thất Dạ nói chính là đại cục đã định, ý nghĩa Hư Không Môn là vật có chủ.
- Thác Thiên, đem mang vãn bối về đi.
Thời điểm này nhìn đám thân ảnh kia, Lý Thất Dạ phân phó.
Lý Thất Dạ nói xong, một lão giả trong đó xuất hiện trước mặt Lý Thất Dạ, quỳ bái:
- Thỉnh đại nhân giáng tội, là ta giáo huấn hậu bối không nghiêm.
Lão giả này tóc trắng xóa, thân thể như lão nhân sắp chết, huyết khí nội liễm, hai mắt không ánh sáng, nhưng hắn giống như ngọn núi sừng sững.
- Lão tổ tông!
Thời điểm nhìn rõ lão giả này, bằng Bằng Thần của Linh Vụ Thần Sơn hoảng sợ kêu to, hắn khôn dám tin vào mắt mình.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Sau khi Hư Không Môn xuất hiện, Lý Thất Dạ trong Tẩy Nhan Cổ Phái đứng lên, nhìn qua bầu trời.
- Nên đến, Hư Không Môn hiện, cũng nên chấm dứt chuyện cuối cùng này, đây cũng là nội tình cuối cùng ta lưu lại cho cửu giới.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.
Sau đó Lý Thất Dạ phân phó môn hạ đệ tử đi thông tri đám người Nam Đế, sau một lát đám người Nam Đế đã đến, Ma Cô, Bộ Liên Hương cũng xuất hiện.
Lý Thất Dạ cười nói với đám người Nam Đế:
- Đi, ta mang các ngươi đi xem thế giới phía sau Hư Không Môn, chắc chắn sẽ làm các ngươi mở rộng tầm mắt, cùng đi xem xét cửu đại thiên bảo nào.
Nghe Lý Thất Dạ nói như thế, cho dù là đám người Nam Đế cũng động tâm, dù sao cửu đại thiên bảo vẫn tồn tại trong truyền thuyết, bọn họ chưa bao giờ đi vào.
Khi đám người Lý Thất Dạ đi tới trước Hư Không Môn, cách xa Hư Không Môn ba nghìn dặm đã có người vây chật như nêm cối, đằng sau còn nhiều người muốn tới xem Hư Không Môn còn khó hơn lên trời.
- Đệ nhất hung nhân đến!
Nhưng mà khi đoàn người Lý Thất Dạ đi vào phạm vi Hư Không Môn, không biết ai quát to một tiếng, lập tức cả tràng diện xôn xao, "Bá" một tiếng có vô số người quay đầu nhìn Lý Thất Dạ.
Trong khoảng thời gian ngắn, nghe âm thanh "Cát, cát, cát" vang lên, tu sĩ hai bên tránh đường cho Lý Thất Dạ.
Đặc biệt là tu sĩ Nhân Hoàng Giới đã nhìn thấy sự đáng sợ của đệ nhất hung nhân, đối với bọn họ đệ nhất hung nhân còn hơn cả Tiên Đế! Đệ nhất hung nhân đã là vô địch, bất luận tồn tại gì cũng không thể sánh bằng.
Tu sĩ Thạch Dược Giới, U Thánh Giới, Thiên Linh Giới nhìn thấy đệ nhất hung nhân liền vô cùng kiêng kị.
Uy danh của đệ nhất hung nhân đã truyền ra rất nhiều nơi, cho dù nhiều năm không gặp, bóng mờ của đệ nhất hung nhân vẫn tồn tại.
- Hắn chính là đệ nhất hung nhân sao?
Nhìn thấy Lý Thất Dạ bình thường không có gì lạ, rất nhiều cường giả thế giới khác khó mà tin tưởng, như Kim Cương Giới, Tây Ngưu Giới các đệ tử đế thống tiên môn nhìn thấy bộ dáng bình thường của Lý Thất Dạ, bọn họ không tin đây là người tiêu diệt Phi Tiên Giáo.
- Hắn thực sự cường đại như vậy sao?
Nhìn thấy Lý Thất Dạ, có cường giả thế giới khác, đặc biệt là người trẻ tuổi không phục, nói:
- Chỉ bằng bằng một người có thể tiêu diệt Phi Tiên Giáo sao? Còn đồ sát bốn đê tử và đế hậu? Thật sự có phần nói ngoa.
Có người nói như vậy, những ngươi thế giới khác đều không tin, thậm chí có những người cho rằng tu sĩ Nhân Hoàng Giới đang thiếp vàng lên mặt mình.
Về phần tu sĩ Nhân Hoàng Giới đều lười nói chuyện, đối với bọn họ đệ nhất hung nhân đã quá cường đại rồi, bọn họ thấy những tên này chính là đi tìm chết mà thôi.
Lúc này rất nhiều tu sĩ tránh ra một con đường để đệ nhất hung nhân đi vào, cường giả thế giới khác dù không cam lòng nhưng vẫn không lề mề..
- Đi thôi, không cần nói nhiều,
Lý Thất Dạ chậm rãi đi tới, không cần Lý Thất Dạ tự mình ra tay, Thiên Tùng thụ tổ đã mở đường cho Lý Thất Dạ, hắn đánh ra một kích về phía trước, "Oanh" một tiếng thật lớn, đám cường giả lề mề chưa tránh đường đều bị đánh bay.
Nhìn thấy Thiên Tùng thụ tổ mở đường cho đệ nhất hung nhân, mặc kệ những người khác có nghĩ như thế nào cũng phải tránh qua, không dám nói gì, ngoan ngoãn câm miệng lại.
Nhưng mà Hư Không Môn với tư cách cửu đại thiên bảo làm rung động lòng người, nhìn thấy đệ nhất hung nhân đi đến trước Hư Không Môn, có mấy lão tổ tự cho rằng vô địch không phục.
- Vô Lượng Thiên Tôn!
Lúc này có mấy lão tổ cường đại đứng ra, pháp thân vạn trượng, huyết khí phun ra nuốt vào, thân thể to lớn, trong đó có một yêu thánh hợp hai tay thành hình chữ thập, nói:
- Đạo hữu, ta là Linh Vụ Thần Sơn Bằng Thần, nghe đồn đạo hữu đương thời vô địch, không biết đạo hữu có thể chỉ điểm một hai.
Lão tổ này rất tự tin, cũng thật vô lễ, hắn đúng là có tiền vốn vô lễ, hắn bản thân là Thần Hoàng, trên người có huyết thống Thiên Bằng, hắn đã từng hoành hành thế giới, được người ta tôn kính.
- Cái gì Bằng Thần, chỉ là con gà rừng mà thôi.
Nam Đế cười lớn một tiếng, vừa cười vừa nói:
- Bằng ngươi còn chưa đủ tư cách để Thánh Sư chỉ điểm một hai, ta dùng năm ba chiêu là đuổi ngươi đi được rồi.
Lão tổ này được người người tôn kính, hắn là Thần Hoàng vô địch, dậm chân một cái làm thế giới rung chuyển, hiện tại bị một thanh niên cười xưng là gà rừng, chuyện này làm sắc mặt hắn khó coi.
Tên lão tổ này mặt lạnh, nói:
- Không biết tôn giá xưng hô như thế nào? Thỉnh báo danh hào, để tại hạ cửu ngưỡng đại danh.
Lão tổ này cười chế nhạo.
- Nam Đế.
Nam Đế bình thản nói:
- Linh Vụ Thần Sơn các ngươi không có vốn liếng gì mà nói khoác, một ổ gà mà thôi, còn chưa có tư cách nói khoác trước mặt Thánh Sư. Linh Vụ Thần Sơn trừ Thác Thiên Yêu Thần ra còn có phần thú vị, các ngươi chẳng là cái gì cả.
- Ngươi...
Nam Đế nói câu này làm lão giả biến sắc.
Lý Thất Dạ cũng không quan tâm mấy người trước mặt, nói:
- Đều trở về đi, Hư Không Môn là cửu đại thiên bảo đúng rồi, nhưng từ giờ trở đi Hư Không Môn do ta nói tính toán, quy tắc Hư Không Môn do ta chế định, chờ ta chế định quy tắc, ai có thể tới, ai không thể tới cứ thế mà làm.
Lý Thất Dạ dứt lời, bầu trời đột nhiên xuất hiện vài thân ảnh, những thân ảnh này rất ít xuất hiện, những thân ảnh này tỏa ra khí tức làm lòng người rung động, cho dù bọn họ thu liễm khí tức, nhưng mà khí tức của bọn họ tỏa ra chắc chắn là hoành kích Tiên Đế.
- Đại nhân phân phó, chúng ta ổn thỏa tuân theo.
Những người này là một trong số ít hoành kích Tiên Đế trong cửu giới còn tồn tại, chính thức hoành kích, nhưng vào lúc này bọn họ không dám mạo phạm, nói chuyện rất cung kính
Bọn họ đều biết rõ thân phận của Lý Thất Dạ, sau khi Lý Thất Dạ mở miệng bọn họ không dám không theo, đây là thần của cửu giới, bọn họ dám đối địch, dù là hoành kích Tiên Đế cũng phải chết.
Cho nên Lý Thất Dạ nói xong, những người này cũng không dám nói thêm cái gì, quay người rời khỏi. Trước đó bọn họ hoặc nhiều hoặc ít còn thèm muốn Hư Không Môn, nhưng mà hiện tại Lý Thất Dạ nói chính là đại cục đã định, ý nghĩa Hư Không Môn là vật có chủ.
- Thác Thiên, đem mang vãn bối về đi.
Thời điểm này nhìn đám thân ảnh kia, Lý Thất Dạ phân phó.
Lý Thất Dạ nói xong, một lão giả trong đó xuất hiện trước mặt Lý Thất Dạ, quỳ bái:
- Thỉnh đại nhân giáng tội, là ta giáo huấn hậu bối không nghiêm.
Lão giả này tóc trắng xóa, thân thể như lão nhân sắp chết, huyết khí nội liễm, hai mắt không ánh sáng, nhưng hắn giống như ngọn núi sừng sững.
- Lão tổ tông!
Thời điểm nhìn rõ lão giả này, bằng Bằng Thần của Linh Vụ Thần Sơn hoảng sợ kêu to, hắn khôn dám tin vào mắt mình.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook