Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2276
Sau khi Lý Thất Dạ đứng dậy, hai tên cường giả đứng sau lưng Văn Nhân Kiên Thạch lập tức tiến lên, hai người bọn họ đè lấy hai tay Lý Thất Dạ.
- Nếu như các ngươi không lấy tay chó của mình ra, có tin tay các ngươi rơi xuống đất hay không?
Thời điểm hai tên cường giả đè tay của hắn, Lý Thất Dạ bình thản nhìn hai tên này nói một câu.
Hai vị này cường giả sắc mặt trầm xuống, đang muốn tức giận, mà Văn Nhân Kiên Thạch lập tức hóa giải, nói:
- Yên tâm đi, Lý huynh sẽ không đào tẩu, nếu như hắn đi, cũng sẽ không chờ tới bây giờ.
Nói đến đây, Văn Nhân Kiên Thạch đầy thâm ý nhìn qua Lý Thất Dạ.
Văn Nhân Kiên Thạch nói thế làm hai tên cường giả hậm hực đứng hai bên Lý Thất Dạ mà thôi.
- Vậy thì đi thôi.
Lý Thất Dạ nhẹ nhõm tự tại, nhàn nhã nói:
- Có thể trông thấy nhạc phụ đại nhân, đây là chuyện tốt.
...
Sau khi đưa Lý Thất Dạ đến nơi, đám người Văn Nhân Kiên Thạch đã rời khỏi đại điện.
Văn Nhân gia chủ là lão nhân thập phần uy nghiêm, mặc đại bào, ngồi trên ghế đại sư, thần thái nghiêm khắc.
Sau khi Lý Thất Dạ đi vào, đôi mắt của hắn vẫn nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, ánh mắt của hắn rất sắc bén, có thể khoét thịt trên người Lý Thất Dạ.
Nhìn thấy Văn Nhân gia chủ nhìn chằm chằm vào mình, Lý Thất Dạ cũng không thèm quan tâm, đại mã kim đao ngồi xuống.
- Ngươi tên là gì!
Cuối cùng nhất, người nổi tiếng gia chủ mở miệng, lạnh lùng nói, thần sắc của hắn rất lạnh, nếu như hắn không phải bảo trì phong độ gia chủ, thật sự không ai hoài nghi hắn sẽ lập tức bóp dầu của Lý Thất Dạ.
Đương nhiên, đối với nam nhân kéo con gái mình chạy đi, Văn Nhân gia chủ cũng không khách khí, không giết người đã là rất nhân từ rồi.
- Họ Lý, về phần tên của ta, không nói cũng được.
Lý Thất Dạ ngồi ở chỗ kia, dò xét chung quanh, mỉm cười nói một câu.
- Thật lớn mật, khẩu khí thật lớn!
Nhìn thấy Lý Thất Dạ có thái độ như vậy, Văn Nhân gia chủ tức giận quát lên.
- Ta luôn luôn như thế.
Lý Thất Dạ không thèm để ý, nhàn nhã cười cười, nói ra:
- Nếu như ngươi nói ra suy nghĩ của mình, vậy cứ việc nói đi, dù sao, ta tin tưởng ngươi sẽ không muốn giết ta, đối với Văn Nhân gia các ngươi, giữ mạng của ta còn có tác dụng khác.
- Ngươi ——
Văn Nhân gia chủ vừa tức vừa giận, nhìn hằm hằm Lý Thất Dạ, hắn cũng nắm chặc nắm đấm, đúng như Lý Thất Dạ đã nói, nếu như không phải cái mạng Lý Thất Dạ còn hữu dụng, hắn hiện tại đã giết Lý Thất Dạ!
Cuối cùng Văn Nhân gia chủ áp chế tức giận trong lòng của mình, nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ một hồi lâu, nói ra:
- Thật sự có vài phần dũng khí, cũng khó trách con gái của ta vừa ý ngươi.
Nghe Văn Nhân gia chủ nói như vậy, Lý Thất Dạ tươi cười, không hề nghi ngờ, Văn Nhân gia chủ còn không biết nội tình trong đó.
- Nhưng, dũng khí của ngươi dùng sai nơi rồi.
Văn Nhân gia chủ lạnh lùng nói:
- Câu dẫn nữ nhi của ta, phá hư quan hệ thông gia, chỉ sợ tội của ngươi đáng chết vạn lần! Ai cũng không thể cứu mạng nhỏ của ngươi.
- Vậy sao?
Lý Thất Dạ không sao cả, tùy ý cười nói.
Văn Nhân gia chủ thấy Lý Thất Dạ bình tĩnh tự tại, hắn có phần không rõ đảm lượng của tiểu tử này ở đâu ra, vậy mà không kinh hãi và nóng nảy.
- Ngươi phạm tội chết muôn lần khó chuộc sai lầm, Văn Nhân thế gia ta không giết ngươi, đó là bởi vì Văn Nhân thế gia chúng ta nhân từ, mà ta cũng có thể không so đo sai lầm ngươi phạm phải...
Văn Nhân gia chủ chậm rãi nói ra.
Nghe Văn Nhân gia chủ nói chuyện, Lý Thất Dạ khoát khoát tay, chen ngang lời Văn Nhân gia chủ, chậm rãi nói ra:
- Văn Nhân gia chủ, chúng ta cũng không vòng vo, đi thẳng vào vấn đề chính, ngươi cứ nói đi.
- Ngươi ——
Thấy Lý Thất Dạ vô lễ như thế, Văn Nhân gia chủ cuồng nộ, tiểu tử trước mặt câu dẫn con gái của hắn, phá hư hôn lễ giữa Văn Nhân thế gia và Đông Phương thế gia, hắn đã có lý do mười phần chém giết tiểu tử trước mặt này. Hiện tại tiểu tử này còn dám hung hăng càn quấy như thế, tình cảnh này làm Văn Nhân gia chủ có xúc động bóp chết tiểu tử trước mặt này.
Văn Nhân gia chủ nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, qua một hồi lâu hắn mới áp chế tức giận trong lòng mình, nếu như không phải mạng của tiểu tử trước mặt thật sự còn hữu dụng, hắn thật sự muốn giết tiểu tử này ngay lập tức.
Sau một lát, Văn Nhân gia chủ lạnh lùng nói:
- Tiểu tử, ngươi phá hư quan hệ thông gia giữa Văn Nhân thế gia và Đông Phương thế gia, tội này đáng chết vạn lần.
- Ta hiểu rõ.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
- Cho nên các ngươi muốn giao ta cho Đông Phương thế gia, như vậy sẽ cởi bỏ liên quan giữa chuyện này và Văn Nhân thế gia.
- Đúng vậy!
Văn Nhân gia chủ lạnh lùng nói:
- Hành vi của ngươi đáng chết ngàn vạn lần! Phá hư quan hệ thông gia giữa hai nhà, không thể tha thứ! Ngươi bây giờ còn có thể ngồi nơi đây đã nói rõ ta đủ nhân từ rồi.
- Vậy sao?
Lý Thất Dạ cười cười không thôi, hoàn toàn không quan tâm. Đối với Lý Thất Dạ mà nói, hắn cuốn vào phong ba này chỉ là giết thời gian mà thôi, hoàn toàn không cần phải sợ cái gì cả.
Văn Nhân gia chủ hít thật sâu, nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, chậm rãi nói ra:
- Vì ngươi mà Lục Nhi đã hi sinh thật lớn, nàng buông tha thân phận thiên kim Văn Nhân thế gia, buông tha cơ hội trở thành thiếu nãi nãi Đông Phương thiếu, buông tha địa vị trong Văn thành và Đông Phương thành! Không để ý tất cả chạy trốn tới chân trời xa xăm với ngươi...
- Cho tới bây giờ, Lục Nhị vẫn suy nghĩ vì ngươi, ngay vừa rồi, Lục Nhị còn đau khổ cầu tình cho ngươi, vi vì phủi sạch quan hệ của ngươi, muốn ta tha ngươi.
- Chuyện này mà xem là dụ dỗ sao?
Thời điểm Văn Nhân gia chủ nói ra lời này, Lý Thất Dạ cười rộ lên nói một câu. Văn Nhân Lục Nhị xin tha cho hắn, hắn đương nhiên có thể hiểu được, dù sao hắn chỉ là người qua đường bị cuốn vào phong ba này mà thôi.
- Nếu như ngươi cho rằng như vậy, cũng không có gì là không thể.
Văn Nhân gia chủ cũng không có bao nhiêu khách khí, lạnh lùng nói:
- Ngươi phải hiểu được, quan hệ thông gia giữa hai đại gia tộc đang mang trọng đại, lúc này sắp vỡ tan, muốn đền bù thì cân dùng máu tươi đúc lại.
- Ta hiểu mà, người khởi xướng, phải chết!"
Lý Thất Dạ cười rộ lên, vừa cười vừa nói:
- Ngươi sợ ta không thừa nhận chuyện này, cho nên muốn nói phục ta.
Bị Lý Thất Dạ nói phá mục đích của mình, sắc mặt Văn Nhân gia chủ hơi biến hóa.
Đúng như Lý Thất Dạ đã nói, mặc dù nói đã bắt được Lý Thất Dạ, Văn Nhân thế gia bọn họ phải cho Đông Phương thế gia một câu trả lời, nhưng mà nói miệng không bằng chứng, không thể nói Văn Nhân thế gia nói Lý Thất Dạ là người phá hư chuyện hôn nhân thì Đông Phương thế gia sẽ tin tưởng.
Vạn nhất đến lúc đó, Lý Thất Dạ đột nhiên đổi ý, bị cắn ngược một cái, đến lúc đó quan hệ giữa Văn Nhân thế gia và Đông Phương thế gia sẽ rơi vào tình huống không thể vãn hồi.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
- Nếu như các ngươi không lấy tay chó của mình ra, có tin tay các ngươi rơi xuống đất hay không?
Thời điểm hai tên cường giả đè tay của hắn, Lý Thất Dạ bình thản nhìn hai tên này nói một câu.
Hai vị này cường giả sắc mặt trầm xuống, đang muốn tức giận, mà Văn Nhân Kiên Thạch lập tức hóa giải, nói:
- Yên tâm đi, Lý huynh sẽ không đào tẩu, nếu như hắn đi, cũng sẽ không chờ tới bây giờ.
Nói đến đây, Văn Nhân Kiên Thạch đầy thâm ý nhìn qua Lý Thất Dạ.
Văn Nhân Kiên Thạch nói thế làm hai tên cường giả hậm hực đứng hai bên Lý Thất Dạ mà thôi.
- Vậy thì đi thôi.
Lý Thất Dạ nhẹ nhõm tự tại, nhàn nhã nói:
- Có thể trông thấy nhạc phụ đại nhân, đây là chuyện tốt.
...
Sau khi đưa Lý Thất Dạ đến nơi, đám người Văn Nhân Kiên Thạch đã rời khỏi đại điện.
Văn Nhân gia chủ là lão nhân thập phần uy nghiêm, mặc đại bào, ngồi trên ghế đại sư, thần thái nghiêm khắc.
Sau khi Lý Thất Dạ đi vào, đôi mắt của hắn vẫn nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, ánh mắt của hắn rất sắc bén, có thể khoét thịt trên người Lý Thất Dạ.
Nhìn thấy Văn Nhân gia chủ nhìn chằm chằm vào mình, Lý Thất Dạ cũng không thèm quan tâm, đại mã kim đao ngồi xuống.
- Ngươi tên là gì!
Cuối cùng nhất, người nổi tiếng gia chủ mở miệng, lạnh lùng nói, thần sắc của hắn rất lạnh, nếu như hắn không phải bảo trì phong độ gia chủ, thật sự không ai hoài nghi hắn sẽ lập tức bóp dầu của Lý Thất Dạ.
Đương nhiên, đối với nam nhân kéo con gái mình chạy đi, Văn Nhân gia chủ cũng không khách khí, không giết người đã là rất nhân từ rồi.
- Họ Lý, về phần tên của ta, không nói cũng được.
Lý Thất Dạ ngồi ở chỗ kia, dò xét chung quanh, mỉm cười nói một câu.
- Thật lớn mật, khẩu khí thật lớn!
Nhìn thấy Lý Thất Dạ có thái độ như vậy, Văn Nhân gia chủ tức giận quát lên.
- Ta luôn luôn như thế.
Lý Thất Dạ không thèm để ý, nhàn nhã cười cười, nói ra:
- Nếu như ngươi nói ra suy nghĩ của mình, vậy cứ việc nói đi, dù sao, ta tin tưởng ngươi sẽ không muốn giết ta, đối với Văn Nhân gia các ngươi, giữ mạng của ta còn có tác dụng khác.
- Ngươi ——
Văn Nhân gia chủ vừa tức vừa giận, nhìn hằm hằm Lý Thất Dạ, hắn cũng nắm chặc nắm đấm, đúng như Lý Thất Dạ đã nói, nếu như không phải cái mạng Lý Thất Dạ còn hữu dụng, hắn hiện tại đã giết Lý Thất Dạ!
Cuối cùng Văn Nhân gia chủ áp chế tức giận trong lòng của mình, nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ một hồi lâu, nói ra:
- Thật sự có vài phần dũng khí, cũng khó trách con gái của ta vừa ý ngươi.
Nghe Văn Nhân gia chủ nói như vậy, Lý Thất Dạ tươi cười, không hề nghi ngờ, Văn Nhân gia chủ còn không biết nội tình trong đó.
- Nhưng, dũng khí của ngươi dùng sai nơi rồi.
Văn Nhân gia chủ lạnh lùng nói:
- Câu dẫn nữ nhi của ta, phá hư quan hệ thông gia, chỉ sợ tội của ngươi đáng chết vạn lần! Ai cũng không thể cứu mạng nhỏ của ngươi.
- Vậy sao?
Lý Thất Dạ không sao cả, tùy ý cười nói.
Văn Nhân gia chủ thấy Lý Thất Dạ bình tĩnh tự tại, hắn có phần không rõ đảm lượng của tiểu tử này ở đâu ra, vậy mà không kinh hãi và nóng nảy.
- Ngươi phạm tội chết muôn lần khó chuộc sai lầm, Văn Nhân thế gia ta không giết ngươi, đó là bởi vì Văn Nhân thế gia chúng ta nhân từ, mà ta cũng có thể không so đo sai lầm ngươi phạm phải...
Văn Nhân gia chủ chậm rãi nói ra.
Nghe Văn Nhân gia chủ nói chuyện, Lý Thất Dạ khoát khoát tay, chen ngang lời Văn Nhân gia chủ, chậm rãi nói ra:
- Văn Nhân gia chủ, chúng ta cũng không vòng vo, đi thẳng vào vấn đề chính, ngươi cứ nói đi.
- Ngươi ——
Thấy Lý Thất Dạ vô lễ như thế, Văn Nhân gia chủ cuồng nộ, tiểu tử trước mặt câu dẫn con gái của hắn, phá hư hôn lễ giữa Văn Nhân thế gia và Đông Phương thế gia, hắn đã có lý do mười phần chém giết tiểu tử trước mặt này. Hiện tại tiểu tử này còn dám hung hăng càn quấy như thế, tình cảnh này làm Văn Nhân gia chủ có xúc động bóp chết tiểu tử trước mặt này.
Văn Nhân gia chủ nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, qua một hồi lâu hắn mới áp chế tức giận trong lòng mình, nếu như không phải mạng của tiểu tử trước mặt thật sự còn hữu dụng, hắn thật sự muốn giết tiểu tử này ngay lập tức.
Sau một lát, Văn Nhân gia chủ lạnh lùng nói:
- Tiểu tử, ngươi phá hư quan hệ thông gia giữa Văn Nhân thế gia và Đông Phương thế gia, tội này đáng chết vạn lần.
- Ta hiểu rõ.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
- Cho nên các ngươi muốn giao ta cho Đông Phương thế gia, như vậy sẽ cởi bỏ liên quan giữa chuyện này và Văn Nhân thế gia.
- Đúng vậy!
Văn Nhân gia chủ lạnh lùng nói:
- Hành vi của ngươi đáng chết ngàn vạn lần! Phá hư quan hệ thông gia giữa hai nhà, không thể tha thứ! Ngươi bây giờ còn có thể ngồi nơi đây đã nói rõ ta đủ nhân từ rồi.
- Vậy sao?
Lý Thất Dạ cười cười không thôi, hoàn toàn không quan tâm. Đối với Lý Thất Dạ mà nói, hắn cuốn vào phong ba này chỉ là giết thời gian mà thôi, hoàn toàn không cần phải sợ cái gì cả.
Văn Nhân gia chủ hít thật sâu, nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, chậm rãi nói ra:
- Vì ngươi mà Lục Nhi đã hi sinh thật lớn, nàng buông tha thân phận thiên kim Văn Nhân thế gia, buông tha cơ hội trở thành thiếu nãi nãi Đông Phương thiếu, buông tha địa vị trong Văn thành và Đông Phương thành! Không để ý tất cả chạy trốn tới chân trời xa xăm với ngươi...
- Cho tới bây giờ, Lục Nhị vẫn suy nghĩ vì ngươi, ngay vừa rồi, Lục Nhị còn đau khổ cầu tình cho ngươi, vi vì phủi sạch quan hệ của ngươi, muốn ta tha ngươi.
- Chuyện này mà xem là dụ dỗ sao?
Thời điểm Văn Nhân gia chủ nói ra lời này, Lý Thất Dạ cười rộ lên nói một câu. Văn Nhân Lục Nhị xin tha cho hắn, hắn đương nhiên có thể hiểu được, dù sao hắn chỉ là người qua đường bị cuốn vào phong ba này mà thôi.
- Nếu như ngươi cho rằng như vậy, cũng không có gì là không thể.
Văn Nhân gia chủ cũng không có bao nhiêu khách khí, lạnh lùng nói:
- Ngươi phải hiểu được, quan hệ thông gia giữa hai đại gia tộc đang mang trọng đại, lúc này sắp vỡ tan, muốn đền bù thì cân dùng máu tươi đúc lại.
- Ta hiểu mà, người khởi xướng, phải chết!"
Lý Thất Dạ cười rộ lên, vừa cười vừa nói:
- Ngươi sợ ta không thừa nhận chuyện này, cho nên muốn nói phục ta.
Bị Lý Thất Dạ nói phá mục đích của mình, sắc mặt Văn Nhân gia chủ hơi biến hóa.
Đúng như Lý Thất Dạ đã nói, mặc dù nói đã bắt được Lý Thất Dạ, Văn Nhân thế gia bọn họ phải cho Đông Phương thế gia một câu trả lời, nhưng mà nói miệng không bằng chứng, không thể nói Văn Nhân thế gia nói Lý Thất Dạ là người phá hư chuyện hôn nhân thì Đông Phương thế gia sẽ tin tưởng.
Vạn nhất đến lúc đó, Lý Thất Dạ đột nhiên đổi ý, bị cắn ngược một cái, đến lúc đó quan hệ giữa Văn Nhân thế gia và Đông Phương thế gia sẽ rơi vào tình huống không thể vãn hồi.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook