Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2229
- Cũng phải, ta là người nhân từ, các ngươi tự sát tại chỗ, ta buông tha hậu duệ, cũng không diệt tông môn các ngươi, nếu không, ta không chỉ trảm các ngươi, còn diệt môn các ngươi ngây lập tức.
Lý Thất Dạ nói ra lời này làm tu sĩ Toái Thần Nhai và trước thiên kính cả kinh, Lý Thất Dạ bá đạo cùng hung hăng càn là chuyện mọi người đều biết.
Nhưng hôm nay Lý Thất Dạ mở miệng là muốn Lăng Phong Vân thần phục, muốn Thần Mộng Thiên, Khê Mỹ Tiên tự sát, sẽ không đồ diệt tông môn bọn họ.
Lời này không phải bá đạo để hình dung, nếu như không có chiến tích huy hoàng của Lý Thất Dạ, tiếu ngạo thiên hạ, chỉ sợ sẽ có nhiều người cho rằng hắn ngu xuẩn.
Từ cử chỉ của Lý Thất Dạ là có thể nhìn ra được, Lý Thất Dạ dường như có tin tưởng chém giết sáu người này chắc chắn mười phần.
Chuyện này làm rất nhiều người hồ đồ, mọi người cũng không biết Lý Thất Dạ rốt cuộc có thủ đoạn gì.
- Haha, ha ha, ha. . .
Lúc này, Song Đế chi tử cười rộ lên, nói ra:
- Đạp diệt tông môn, đây có xem là uy hiếp không?
Song Đế chi tử cười rộ lên, thập phần tùy ý, thậm chí không quan tâm Lý Thất Dạ đạp diệt tông môn, bởi vì truyền thừa của Song Đế chi tử đã xuống dốc.
Cho dù là đế thống tiên môn của phụ thân hay là truyền thừa tổ thụ của mẫu thân cũng đã suy sụp. Trên thực tế, Song Đế chi tử cũng không muốn để ý tới truyền thừa như vậy, hắn căn bản không muốn để tâm tới, hắn chỉ lo chính mình, vì mình sống lâu hơn, về phần tông môn sống hay chết hắn căn bản không hỏi tới, căn bản là không quan tâm.
- Uy hiếp như thế, tùy ý ngươi.
Cho dù là Khô Mộc thần tổ cũng như thế, nói ra:
- Đợi ngươi có thể còn sống rời khỏi đây rồi nói cũng không muộn.
Giống như Song Đế chi tử, Khô Mộc thần tổ cũng không để ý tới, tuy đồn đãi nói hắn là thụ tổ chết héo trọng sinh, nhưng mà tông môn của hắn đã sớm tan thành mây khói, căn bản không còn tồn tại, cho nên, cho dù Lý Thất Dạ mở miệng nói diệt môn cũng không là gì với hắn cả.
Tại nơi này, gia đại nghiệp đại cũng chỉ có Thần Mộng Thiên, Khê Trúc Tiên, Ám Hắc Tổ Vương ba người mà thôi, về phần Lăng Phong Vân, cũng không phải xuất thân từ Hải Loa Hào.
- Diệt tông môn ta?
Cho dù là Khê Trúc Tiên đều cười nhạt, lạnh lùng nói:
- Chỉ bằng ngươi? Còn xa không đủ tư cách!
Khê Trúc Tiên nói ra lời này cũng lực lượng mười phần, Tổ Lục bọn họ có được ba gốc tổ thụ, được xưng là truyền thừa cường đại nhất Thiên Linh Giới, hơn nữa Tổ Lục được xưng là nơi duy nhất không thể công phá ở Thiên Linh Giới, cho dù là Tiên Đế cũng không phá nổi.
Thử nghĩ một gốc thụ tổ đã đủ cường đại, có tới ba gốc thụ tổ thủ hộ, nó cường đại có thể nghĩ, thậm chí có rất nhiều người nói, truyền thừa như Tổ Lục, dù Tiên Đế đều công cũng không được.
- Tổ Lục mà thôi, chưa đủ thành đạo, diệt nó có gì khó.
Thấy Khê Trúc Tiên tràn đầy tự tin, Lý Thất Dạ tùy ý cười cười, nói ra.
Khê Trúc Tiên mặt âm trầm, nếu như hắn nhỏ tuổi hơn, nói không chừng sẽ chỉ vào mặt Lý Thất Dạ mắng to, nhưng mà hắn đã tuổi này, vẫn bảo trì bình thản, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ.
Lăng Phong Vân chỉ thở dài, hắn thật ái tài, nhưng mà Lý Thất Dạ tư thái đã rất rõ ràng, căn bản không có khả năng đàm phán, tiếp theo chính là ngươi sống ta chết.
- Hắc, đồ mặt dầy, ai không biết.
Khô Mộc thần tổ cười lạnh, lạnh lùng nói:
- Lý Thất Dạ, chúng ta kiên nhẫn có hạn, thức thời thì ngoan ngoãn giao Luân Hồi Cửu Diệp Thảo ra, nếu không, đến lúc đó sẽ làm ngươi sống không bằng chết!
Lúc này Khô Mộc thần tổ đã mất kiên nhẫn, hắn và Thần Mộng Thiên, Ám Hắc Tổ Vương có khác biệt, Thần Mộng Thiên, Ám Hắc Tổ Vương bọn họ còn muốn phương pháp tu luyện mười ba mệnh cung, mục đích của hắn càng đơn giản, hắn chỉ cần Luân Hồi Cửu Diệp Thảo.
Khô Mộc thần tổ được Song Đế chi tử mời đến, trừ bởi vì Song Đế chi tử thịnh tình không thể từ chối, đồng thời hắn cũng cần Luân Hồi Cửu Diệp Thảo.
Theo cách nói của Khô Mộc thần tổ, hắn thậm chí ý định cùng Song Đế chi tử độc chiếm Luân Hồi Cửu Diệp Thảo, bọn họ khác với Thần Mộng Thiên, Khê Trúc Tiên, Ám Hắc Tổ Vương, đám người Thần Mộng Thiên có kế hoạch, có mưu tính, thậm chí là mưu lợi cho tông môn.
Khô Mộc thần tổ và Song Đế chi tử hai người không có gánh nặng, chỉ cần cầm được Luân Hồi Cửu Diệp Thảo, bọn họ thậm chí không tiếc bất cứ giá nào, quản chi là đánh lén ám toán đám người Thần Mộng Thiên cũng không tiếc, bọn họ hoàn toàn muốn nuốt một mình Luân Hồi Cửu Diệp Thảo.
- Bằng ngươi sao?
Lý Thất Dạ nhìn qua Khô Mộc thần tổ vội vã, hắn lập tức nói ra.
- Hay là ngươi và đám người Thần Mộng Thiên liên thủ tới đây đi
Lý Thất Dạ có thái độ tùy ý và xem thường hắn, Khô Mộc thần tổ lập tức nổi giận, hắn đã từng uy hiếp cửu thiên thập địa, hiện tại Lý Thất Dạ không thèm ngó tới, chuyện này làm cho hắn khó mà nhịn nữa.
- Tiểu bối, ngươi đầy đủ cường đại, nhưng mà ngươi tự nhận có thể lấy một địch sáu, vậy ngươi quá đề cao chính mình.
Khô Mộc thần tổ cười lạnh một tiếng, lạnh lùng nói:
- Cần gì sáu người ra tay, chỉ bằng bổn tọa cũng đủ giáo huấn ngươi rồi, để ngươi biết rõ trời cao bao nhiêu, đất dày thế nào.
Đối với Khô Mộc thần tổ mà nói, cho dù hắn biết rõ Lý Thất Dạ rất cường đại, nhưng mà hắn cũng đầy đủ tự tin, dựa vào thực lực của chính mình, cho dù không trảm được Lý Thất Dạ thì cũng giao thủ mấy ngàn chiêu.
- Giáo huấn ta?
Lý Thất Dạ nghe được Khô Mộc thần tổ dọa người như vậy, lập tức cười rộ lên, nói ra:
- Ngươi chỉ là một cái lá xanh trên người thụ tổ mà thôi, ngươi thực cho rằng mình là thụ tổ chuyển thế sao. Chỉ bằng chút của cải nông cạn của ngươi, không nói giáo huấn ta, còn không có tư cách sống qua một chiêu trong tay ta.
- Một chiêu ——
Lý Thất Dạ vừa nói ra lời này, Khô Mộc thần tổ không ngốc, hắn cho rằng mình nghe lầm.
- Đúng vậy, chỉ một chiêu là trảm ngươi.
Lý Thất Dạ cười nhạt một tiếng, duỗi một ngón tay ra, nói.
Lúc này Khô Mộc thần tổ thật sự không nghe sai, Lý Thất Dạ nói là một chiêu, nhìn qua Lý Thất Dạ duỗi ra cái kia đầu ngón tay thời điểm, Khô Mộc thần tổ cũng không khỏi ngốc thoáng một phát.
Lý Thất Dạ nói lời này ngay cả Lăng Phong Vân, Thần Mộng Thiên, Khê Trúc Tiên cũng ngây ngốc, cho dù bọn họ là thế hệ vô địch cũng há hốc mồm, vô cùng kinh ngạc.
Nhưng mà nhìn qua Lý Thất Dạ vươn đầu ngón tay ra thì mọi người hiểu rõ, bọn họ không có nghe lầm, Lý Thất Dạ nói đúng là một chiêu.
- Không có khả năng --
Cho dù là võ giả bên ngoài hay là quan sát qua thiên kính, những người này xác định bản thân mình không có nghe sai, cũng không nhịn được thốt lên một câu.
Tất cả mọi người khó mà tin nổi, đây căn bản là chuyện không có khả năng, một chiêu giết Khô Mộc thần tổ, đây quả thật là điên nói mộng, trên đời này có thể làm được chuyện như vậy, chỉ sợ cũng chỉ có Tiên Đế.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Lý Thất Dạ nói ra lời này làm tu sĩ Toái Thần Nhai và trước thiên kính cả kinh, Lý Thất Dạ bá đạo cùng hung hăng càn là chuyện mọi người đều biết.
Nhưng hôm nay Lý Thất Dạ mở miệng là muốn Lăng Phong Vân thần phục, muốn Thần Mộng Thiên, Khê Mỹ Tiên tự sát, sẽ không đồ diệt tông môn bọn họ.
Lời này không phải bá đạo để hình dung, nếu như không có chiến tích huy hoàng của Lý Thất Dạ, tiếu ngạo thiên hạ, chỉ sợ sẽ có nhiều người cho rằng hắn ngu xuẩn.
Từ cử chỉ của Lý Thất Dạ là có thể nhìn ra được, Lý Thất Dạ dường như có tin tưởng chém giết sáu người này chắc chắn mười phần.
Chuyện này làm rất nhiều người hồ đồ, mọi người cũng không biết Lý Thất Dạ rốt cuộc có thủ đoạn gì.
- Haha, ha ha, ha. . .
Lúc này, Song Đế chi tử cười rộ lên, nói ra:
- Đạp diệt tông môn, đây có xem là uy hiếp không?
Song Đế chi tử cười rộ lên, thập phần tùy ý, thậm chí không quan tâm Lý Thất Dạ đạp diệt tông môn, bởi vì truyền thừa của Song Đế chi tử đã xuống dốc.
Cho dù là đế thống tiên môn của phụ thân hay là truyền thừa tổ thụ của mẫu thân cũng đã suy sụp. Trên thực tế, Song Đế chi tử cũng không muốn để ý tới truyền thừa như vậy, hắn căn bản không muốn để tâm tới, hắn chỉ lo chính mình, vì mình sống lâu hơn, về phần tông môn sống hay chết hắn căn bản không hỏi tới, căn bản là không quan tâm.
- Uy hiếp như thế, tùy ý ngươi.
Cho dù là Khô Mộc thần tổ cũng như thế, nói ra:
- Đợi ngươi có thể còn sống rời khỏi đây rồi nói cũng không muộn.
Giống như Song Đế chi tử, Khô Mộc thần tổ cũng không để ý tới, tuy đồn đãi nói hắn là thụ tổ chết héo trọng sinh, nhưng mà tông môn của hắn đã sớm tan thành mây khói, căn bản không còn tồn tại, cho nên, cho dù Lý Thất Dạ mở miệng nói diệt môn cũng không là gì với hắn cả.
Tại nơi này, gia đại nghiệp đại cũng chỉ có Thần Mộng Thiên, Khê Trúc Tiên, Ám Hắc Tổ Vương ba người mà thôi, về phần Lăng Phong Vân, cũng không phải xuất thân từ Hải Loa Hào.
- Diệt tông môn ta?
Cho dù là Khê Trúc Tiên đều cười nhạt, lạnh lùng nói:
- Chỉ bằng ngươi? Còn xa không đủ tư cách!
Khê Trúc Tiên nói ra lời này cũng lực lượng mười phần, Tổ Lục bọn họ có được ba gốc tổ thụ, được xưng là truyền thừa cường đại nhất Thiên Linh Giới, hơn nữa Tổ Lục được xưng là nơi duy nhất không thể công phá ở Thiên Linh Giới, cho dù là Tiên Đế cũng không phá nổi.
Thử nghĩ một gốc thụ tổ đã đủ cường đại, có tới ba gốc thụ tổ thủ hộ, nó cường đại có thể nghĩ, thậm chí có rất nhiều người nói, truyền thừa như Tổ Lục, dù Tiên Đế đều công cũng không được.
- Tổ Lục mà thôi, chưa đủ thành đạo, diệt nó có gì khó.
Thấy Khê Trúc Tiên tràn đầy tự tin, Lý Thất Dạ tùy ý cười cười, nói ra.
Khê Trúc Tiên mặt âm trầm, nếu như hắn nhỏ tuổi hơn, nói không chừng sẽ chỉ vào mặt Lý Thất Dạ mắng to, nhưng mà hắn đã tuổi này, vẫn bảo trì bình thản, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ.
Lăng Phong Vân chỉ thở dài, hắn thật ái tài, nhưng mà Lý Thất Dạ tư thái đã rất rõ ràng, căn bản không có khả năng đàm phán, tiếp theo chính là ngươi sống ta chết.
- Hắc, đồ mặt dầy, ai không biết.
Khô Mộc thần tổ cười lạnh, lạnh lùng nói:
- Lý Thất Dạ, chúng ta kiên nhẫn có hạn, thức thời thì ngoan ngoãn giao Luân Hồi Cửu Diệp Thảo ra, nếu không, đến lúc đó sẽ làm ngươi sống không bằng chết!
Lúc này Khô Mộc thần tổ đã mất kiên nhẫn, hắn và Thần Mộng Thiên, Ám Hắc Tổ Vương có khác biệt, Thần Mộng Thiên, Ám Hắc Tổ Vương bọn họ còn muốn phương pháp tu luyện mười ba mệnh cung, mục đích của hắn càng đơn giản, hắn chỉ cần Luân Hồi Cửu Diệp Thảo.
Khô Mộc thần tổ được Song Đế chi tử mời đến, trừ bởi vì Song Đế chi tử thịnh tình không thể từ chối, đồng thời hắn cũng cần Luân Hồi Cửu Diệp Thảo.
Theo cách nói của Khô Mộc thần tổ, hắn thậm chí ý định cùng Song Đế chi tử độc chiếm Luân Hồi Cửu Diệp Thảo, bọn họ khác với Thần Mộng Thiên, Khê Trúc Tiên, Ám Hắc Tổ Vương, đám người Thần Mộng Thiên có kế hoạch, có mưu tính, thậm chí là mưu lợi cho tông môn.
Khô Mộc thần tổ và Song Đế chi tử hai người không có gánh nặng, chỉ cần cầm được Luân Hồi Cửu Diệp Thảo, bọn họ thậm chí không tiếc bất cứ giá nào, quản chi là đánh lén ám toán đám người Thần Mộng Thiên cũng không tiếc, bọn họ hoàn toàn muốn nuốt một mình Luân Hồi Cửu Diệp Thảo.
- Bằng ngươi sao?
Lý Thất Dạ nhìn qua Khô Mộc thần tổ vội vã, hắn lập tức nói ra.
- Hay là ngươi và đám người Thần Mộng Thiên liên thủ tới đây đi
Lý Thất Dạ có thái độ tùy ý và xem thường hắn, Khô Mộc thần tổ lập tức nổi giận, hắn đã từng uy hiếp cửu thiên thập địa, hiện tại Lý Thất Dạ không thèm ngó tới, chuyện này làm cho hắn khó mà nhịn nữa.
- Tiểu bối, ngươi đầy đủ cường đại, nhưng mà ngươi tự nhận có thể lấy một địch sáu, vậy ngươi quá đề cao chính mình.
Khô Mộc thần tổ cười lạnh một tiếng, lạnh lùng nói:
- Cần gì sáu người ra tay, chỉ bằng bổn tọa cũng đủ giáo huấn ngươi rồi, để ngươi biết rõ trời cao bao nhiêu, đất dày thế nào.
Đối với Khô Mộc thần tổ mà nói, cho dù hắn biết rõ Lý Thất Dạ rất cường đại, nhưng mà hắn cũng đầy đủ tự tin, dựa vào thực lực của chính mình, cho dù không trảm được Lý Thất Dạ thì cũng giao thủ mấy ngàn chiêu.
- Giáo huấn ta?
Lý Thất Dạ nghe được Khô Mộc thần tổ dọa người như vậy, lập tức cười rộ lên, nói ra:
- Ngươi chỉ là một cái lá xanh trên người thụ tổ mà thôi, ngươi thực cho rằng mình là thụ tổ chuyển thế sao. Chỉ bằng chút của cải nông cạn của ngươi, không nói giáo huấn ta, còn không có tư cách sống qua một chiêu trong tay ta.
- Một chiêu ——
Lý Thất Dạ vừa nói ra lời này, Khô Mộc thần tổ không ngốc, hắn cho rằng mình nghe lầm.
- Đúng vậy, chỉ một chiêu là trảm ngươi.
Lý Thất Dạ cười nhạt một tiếng, duỗi một ngón tay ra, nói.
Lúc này Khô Mộc thần tổ thật sự không nghe sai, Lý Thất Dạ nói là một chiêu, nhìn qua Lý Thất Dạ duỗi ra cái kia đầu ngón tay thời điểm, Khô Mộc thần tổ cũng không khỏi ngốc thoáng một phát.
Lý Thất Dạ nói lời này ngay cả Lăng Phong Vân, Thần Mộng Thiên, Khê Trúc Tiên cũng ngây ngốc, cho dù bọn họ là thế hệ vô địch cũng há hốc mồm, vô cùng kinh ngạc.
Nhưng mà nhìn qua Lý Thất Dạ vươn đầu ngón tay ra thì mọi người hiểu rõ, bọn họ không có nghe lầm, Lý Thất Dạ nói đúng là một chiêu.
- Không có khả năng --
Cho dù là võ giả bên ngoài hay là quan sát qua thiên kính, những người này xác định bản thân mình không có nghe sai, cũng không nhịn được thốt lên một câu.
Tất cả mọi người khó mà tin nổi, đây căn bản là chuyện không có khả năng, một chiêu giết Khô Mộc thần tổ, đây quả thật là điên nói mộng, trên đời này có thể làm được chuyện như vậy, chỉ sợ cũng chỉ có Tiên Đế.Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook