Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1927
Lý Thất Dạ sau khi lần lượt tránh thoát xúc tu công kích, xúc tu của hải chương nhanh chóng biến thành chồng chéo nhau, hơn nữa lại thắt chặt lấy nhau, bất luận hải chương giãy dụa thế nào cũng không thoát ra được.
Nhìn thấy xúc tu của hải chương thắt chặt vào nhau, biến thành viên thịt to lớn, tất cả mọi người nhìn thấy liền há hốc mồm.
Lúc này viên thịt hải chương rất lớn, thân thể của nó càng không chống đỡ nổi viên thịt này, cả thân thể chìm vào biển cả.
Thời điểm hải chương chìm vào biển cả, Lý Thất Dạ thoáng cái lao xuống, bắt lấy một xúc tu của hải chương.
Âm thanh "'Rầm Ào Ào'" vang lên, Lý Thất Dạ phóng thẳng lên bầu trời, lại kéo thân thể hải chương lên cao.
Hô, hô, hô...
Cuồng phong gào thét, Lý Thất Dạ kéo hải chương lên bầu trời, sau đó không ngừng xoay tròn nó, hải chương lúc này chuyển động như cối xay gió, thời điểm nó không ngừng chuyển động đã hình thành vòng xoáy đáng sợ trùng kích lên mặt biển.
- Đi thôi!
Cuối cùng, Lý Thất Dạ buông tay ra, "Hô" một tiếng, thân hình cực lớn của hải chương lao thẳng tới chân trời, biến mất trong biển rộng mênh mông.
Hải chương cực lớn bị Lý Thất Dạ ném ra Long Yêu Hải, rơi vào trong chân trời vô biên, cũng không biết trong tương lai đầu hải chương này còn có thể sống sót hay không.
- Như vậy cũng được?
Rất nhiều người thấy đều trợn mắt há hốc mồm, nhưng mà có cường giả suy nghĩ một chút, cũng hiểu được đây cũng là phương pháp giải quyết hải chương gọn gàng nhất.
Mà hải chương chính là quái vật biển to lớn, thân thể của chúng vô cùng cứng cỏi, nó có thân thể cứng cỏi như vậy, muốn giết chết nó hoàn toàn trong thời gian ngắn, đây không phải là chuyện dễ dàng, trực tiếp bắt nó ném ra khỏi Long Yêu Hải, ném vào biển rộng mênh mông, chuyện này sẽ giải quyết dứt khoát lưu loát.
Lúc này Lý Thất Dạ đạp không đi lên cao, một cước đạp vào trong đám mây trắng, "Phanh" một vang sinh ra, mây trắng tán đi, bí pháp nứt vỡ, một chiếc thuyền lớn lộ ra.
- Đã đến, làm gì lén lén lút lút chứ.
Lý Thất Dạ đứng trên bầu trời, nhìn qua chiếc thuyền bạo lộ hành tung, nhàn nhạt cười cười, nói ra.
- Đi!
Hành tung bạo lộ, hai thân ảnh trong thuyền lao ra, muốn nhanh chóng chạy đi, nhưng mà, bọn họ không có chạy ra bao xa, "Phanh" một tiếng nổ tung, lúc này dường như đụng vào cái gì đó nên bay trở về.
Vào lúc hai thân ảnh kinh hãi, lập tức đổi một hướng khác chạy đi, muốn bỏ chạy thật nhanh, nhưng mà, kết quả vẫn giống nhau, vẫn là "Phanh" một tiếng, giống như đụng vào cái gì đó dội ngược trở về.
Mà hai thân ảnh này đổi phương vị vài lần, nhưng mà. Kết quả cũng giống nhau, cả không gian bị phong ấn, bọn họ căn bản không thể trốn thoát rời đi.
Lý Thất Dạ đứng ở nơi đó, nhìn qua hai thân ảnh đang loay hoay như chó nhà có tang, hắn nhàn nhạt cười cười, nói ra:
- Phong tỏa không gian, không chỉ các ngươi mới có.
Phong tỏa không gian, thuật này xuất phát từ Không Thư, chính là một bộ phận khống chế không gian trong tứ đại thuật. Một khi bị "Phong tỏa không gian" như vậy bí thuật này sẽ tập trung lại. Tu sĩ muốn phá hư phong tỏa, khó càng thêm khó.
Hai thân ảnh này bỏ chạy thục mạng cũng dừng lại, bọn họ cũng biết không gian này bị phong tỏa, muốn chạy ra, biện pháp duy nhất là giết Lý Thất Dạ.
Sau khi thân ảnh của hai người dừng lại. Rất nhiều người nhìn rõ ràng chân diện mục của bọn họ. Đây là hai người thân thể thấp bé. Nhưng mà trên người cõng theo một cái giáp thuẫn lớn, một khác là lão giả dáng người khôi ngô, trong tay cầm trường thương, ánh mắt thập phần sắc bén.
- Đây là hai trong năm đại tướng của Đế Giải Phách Chủ, Quy Tướng cùng Thương Tướng.
Có người nhìn ra chân diện mục của hai người này, sắc mặt biến đổi, giật mình nói.
Nhìn thấy hai người này, Liễu Như Yên cùng Trác Kiếm Thi thần thái vô cùng tự nhiên, đối với các nàng mà nói, đây đã là chuyện trong dự liệu.
Nhìn thấy hai người này. Không ít người thầm giật mình, nhìn nhau. Năm đại tướng của Đế Giải Phách Chủ phân biệt gọi Quy Tướng, Thương Tướng, Võng Tướng, Câu Tướng, Chủy Tướng, nghe nói năm người này đã luyện thành sát lục chi thuật liên thủ mà thành, không ít cường giả cường đại hơn bọn họ đã chết trong tay bọn họ, mà bọn họ lập nhiều chiến công hiển hách cho Đế Giải Phách Chủ.
Quy Tướng cùng Thương Tướng đồng thời xuất hiện ở chỗ này, đáp án dĩ nhiên là muốn đánh lén, tất cả mọi người hiểu rõ ai là độc thủ sau màn, nhưng mà rất nhiều người hiếu kỳ là, Đế Giải Phách Chủ đã kết thù với Lý Thất Dạ như thế nào.
Nhìn qua Quy Tướng cùng Thương Tướng, Lý Thất Dạ lộ ra bộ dáng tươi cười, nhàn nhạt nói:
- Thì ra là người của Đế Giải Phách Chủ, xem ra hắn không có nuốt trôi khẩu khí của ngày hôm đó.
Trên thực tế Đế Giải Phách Chủ muốn lấy mạng của Lý Thất Dạ cũng chẳng có gì lạ, Đế Giải Phách Chủ là người hung tàn, là một người ưa thích khiêu chiến, muốn lấy đầu của Lý Thất Dạ, đối với Đế Giải Phách Chủ mà nói điều này không nghi ngờ là chuyện tiêu biểu nổi bật.
Thần thái Thương Tướng cùng Quy Tướng ngưng trọng, Quy Tướng trầm giọng nói:
- Việc này không liên quan tới chủ nhân chúng ta, chỉ là chúng ta tự chủ trương mà thôi.
- Đủ trung thành và tận tâm.
Lý Thất Dạ cười rộ lên, vừa cười vừa nói:
- Chỉ tiếc, các ngươi không cách nào sống sống mà biểu hiện trung tâm với chủ tử các ngươi được rồi.
- Giết!
Thương Tướng cùng Quy Tướng cũng không nói thêm gì nữa, giờ này khắc này, không phải ngươi chết chính là ta mất mạng, Thương Tướng rống to một tiếng, hắn cùng với Quy Tướng đồng thời xông lên.
"Oanh" một tiếng vang thật lớn, giáp thuẫn cực lớn của Quy Tướng giống như một ngọn núi nhỏ áp thẳng vào Lý Thất Dạ, thời điểm này va chạm với giáp thuẫn, tiếng oanh minh vang lên không dứt bên tai.
Lý Thất Dạ cười dài, hắn giơ một chỉ giơ lên phía trước, chỉ thẳng vào giáp thuẫn của Quy Tướng, "Phanh" một tiếng, quản chi giáp thuẫn của Quy Tướng cường đại to lớn ra sao, nặng nề thế nào, đều không thể thừa nhận một chỉ của Lý Thất Dạ, dưới một chỉ của Lý Thất Dạ, Quy Tướng "Đông, đông, đông" liền lùi lại vài bước.
"Phốc" một tiếng, ngay sau khi Quy Tướng bị đánh lui thì trường thương của Thương Tướng giống như độc xà, tránh qua Quy Tướng sau đó đâm vào sườn của Lý Thất Dạ, thập phần hung mãnh.
Thương Tướng xuất thương, có thể nói, hắn nắm giữ thời gian vừa tốt, thời cơ xuất thương đặc biệt thích hợp, đây là chờ thời cơ thích hợp, muốn cho Lý Thất Dạ một kích trí mạng.
Trường thương đâm tới, Lý Thất Dạ không nháy mắt một cái, chỉ cong tay búng ra một cái, "Keng" một tiếng, lập tức đâm thẳng vào mũi thương.
Sau đó một chỉ Lý Thất Dạ đâm tới, đâm thẳng vào mi tâm của Thương Tướng, Thương Tướng hoảng sợ, lập tức quay thương trở lại hộ thể.
Quy Tướng bị một chỉ này đánh lui, quan sát giáp thuẫn của mình, sắc mặt của hắn đại biến, Quy Tướng có một cáo mai rùa cứng rắn, cũng là Hải Yêu cực kỳ hiếm thấy, giáp thuẫn này xác thập phần cứng rắn, so với kim thân bình thường còn cứng hơn, nhưng mà hiện tại dưới một chỉ của Lý Thất Dạ lại sinh ra vết rạn nứt, uy lực một chỉ này đáng sợ bực nào?Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Nhìn thấy xúc tu của hải chương thắt chặt vào nhau, biến thành viên thịt to lớn, tất cả mọi người nhìn thấy liền há hốc mồm.
Lúc này viên thịt hải chương rất lớn, thân thể của nó càng không chống đỡ nổi viên thịt này, cả thân thể chìm vào biển cả.
Thời điểm hải chương chìm vào biển cả, Lý Thất Dạ thoáng cái lao xuống, bắt lấy một xúc tu của hải chương.
Âm thanh "'Rầm Ào Ào'" vang lên, Lý Thất Dạ phóng thẳng lên bầu trời, lại kéo thân thể hải chương lên cao.
Hô, hô, hô...
Cuồng phong gào thét, Lý Thất Dạ kéo hải chương lên bầu trời, sau đó không ngừng xoay tròn nó, hải chương lúc này chuyển động như cối xay gió, thời điểm nó không ngừng chuyển động đã hình thành vòng xoáy đáng sợ trùng kích lên mặt biển.
- Đi thôi!
Cuối cùng, Lý Thất Dạ buông tay ra, "Hô" một tiếng, thân hình cực lớn của hải chương lao thẳng tới chân trời, biến mất trong biển rộng mênh mông.
Hải chương cực lớn bị Lý Thất Dạ ném ra Long Yêu Hải, rơi vào trong chân trời vô biên, cũng không biết trong tương lai đầu hải chương này còn có thể sống sót hay không.
- Như vậy cũng được?
Rất nhiều người thấy đều trợn mắt há hốc mồm, nhưng mà có cường giả suy nghĩ một chút, cũng hiểu được đây cũng là phương pháp giải quyết hải chương gọn gàng nhất.
Mà hải chương chính là quái vật biển to lớn, thân thể của chúng vô cùng cứng cỏi, nó có thân thể cứng cỏi như vậy, muốn giết chết nó hoàn toàn trong thời gian ngắn, đây không phải là chuyện dễ dàng, trực tiếp bắt nó ném ra khỏi Long Yêu Hải, ném vào biển rộng mênh mông, chuyện này sẽ giải quyết dứt khoát lưu loát.
Lúc này Lý Thất Dạ đạp không đi lên cao, một cước đạp vào trong đám mây trắng, "Phanh" một vang sinh ra, mây trắng tán đi, bí pháp nứt vỡ, một chiếc thuyền lớn lộ ra.
- Đã đến, làm gì lén lén lút lút chứ.
Lý Thất Dạ đứng trên bầu trời, nhìn qua chiếc thuyền bạo lộ hành tung, nhàn nhạt cười cười, nói ra.
- Đi!
Hành tung bạo lộ, hai thân ảnh trong thuyền lao ra, muốn nhanh chóng chạy đi, nhưng mà, bọn họ không có chạy ra bao xa, "Phanh" một tiếng nổ tung, lúc này dường như đụng vào cái gì đó nên bay trở về.
Vào lúc hai thân ảnh kinh hãi, lập tức đổi một hướng khác chạy đi, muốn bỏ chạy thật nhanh, nhưng mà, kết quả vẫn giống nhau, vẫn là "Phanh" một tiếng, giống như đụng vào cái gì đó dội ngược trở về.
Mà hai thân ảnh này đổi phương vị vài lần, nhưng mà. Kết quả cũng giống nhau, cả không gian bị phong ấn, bọn họ căn bản không thể trốn thoát rời đi.
Lý Thất Dạ đứng ở nơi đó, nhìn qua hai thân ảnh đang loay hoay như chó nhà có tang, hắn nhàn nhạt cười cười, nói ra:
- Phong tỏa không gian, không chỉ các ngươi mới có.
Phong tỏa không gian, thuật này xuất phát từ Không Thư, chính là một bộ phận khống chế không gian trong tứ đại thuật. Một khi bị "Phong tỏa không gian" như vậy bí thuật này sẽ tập trung lại. Tu sĩ muốn phá hư phong tỏa, khó càng thêm khó.
Hai thân ảnh này bỏ chạy thục mạng cũng dừng lại, bọn họ cũng biết không gian này bị phong tỏa, muốn chạy ra, biện pháp duy nhất là giết Lý Thất Dạ.
Sau khi thân ảnh của hai người dừng lại. Rất nhiều người nhìn rõ ràng chân diện mục của bọn họ. Đây là hai người thân thể thấp bé. Nhưng mà trên người cõng theo một cái giáp thuẫn lớn, một khác là lão giả dáng người khôi ngô, trong tay cầm trường thương, ánh mắt thập phần sắc bén.
- Đây là hai trong năm đại tướng của Đế Giải Phách Chủ, Quy Tướng cùng Thương Tướng.
Có người nhìn ra chân diện mục của hai người này, sắc mặt biến đổi, giật mình nói.
Nhìn thấy hai người này, Liễu Như Yên cùng Trác Kiếm Thi thần thái vô cùng tự nhiên, đối với các nàng mà nói, đây đã là chuyện trong dự liệu.
Nhìn thấy hai người này. Không ít người thầm giật mình, nhìn nhau. Năm đại tướng của Đế Giải Phách Chủ phân biệt gọi Quy Tướng, Thương Tướng, Võng Tướng, Câu Tướng, Chủy Tướng, nghe nói năm người này đã luyện thành sát lục chi thuật liên thủ mà thành, không ít cường giả cường đại hơn bọn họ đã chết trong tay bọn họ, mà bọn họ lập nhiều chiến công hiển hách cho Đế Giải Phách Chủ.
Quy Tướng cùng Thương Tướng đồng thời xuất hiện ở chỗ này, đáp án dĩ nhiên là muốn đánh lén, tất cả mọi người hiểu rõ ai là độc thủ sau màn, nhưng mà rất nhiều người hiếu kỳ là, Đế Giải Phách Chủ đã kết thù với Lý Thất Dạ như thế nào.
Nhìn qua Quy Tướng cùng Thương Tướng, Lý Thất Dạ lộ ra bộ dáng tươi cười, nhàn nhạt nói:
- Thì ra là người của Đế Giải Phách Chủ, xem ra hắn không có nuốt trôi khẩu khí của ngày hôm đó.
Trên thực tế Đế Giải Phách Chủ muốn lấy mạng của Lý Thất Dạ cũng chẳng có gì lạ, Đế Giải Phách Chủ là người hung tàn, là một người ưa thích khiêu chiến, muốn lấy đầu của Lý Thất Dạ, đối với Đế Giải Phách Chủ mà nói điều này không nghi ngờ là chuyện tiêu biểu nổi bật.
Thần thái Thương Tướng cùng Quy Tướng ngưng trọng, Quy Tướng trầm giọng nói:
- Việc này không liên quan tới chủ nhân chúng ta, chỉ là chúng ta tự chủ trương mà thôi.
- Đủ trung thành và tận tâm.
Lý Thất Dạ cười rộ lên, vừa cười vừa nói:
- Chỉ tiếc, các ngươi không cách nào sống sống mà biểu hiện trung tâm với chủ tử các ngươi được rồi.
- Giết!
Thương Tướng cùng Quy Tướng cũng không nói thêm gì nữa, giờ này khắc này, không phải ngươi chết chính là ta mất mạng, Thương Tướng rống to một tiếng, hắn cùng với Quy Tướng đồng thời xông lên.
"Oanh" một tiếng vang thật lớn, giáp thuẫn cực lớn của Quy Tướng giống như một ngọn núi nhỏ áp thẳng vào Lý Thất Dạ, thời điểm này va chạm với giáp thuẫn, tiếng oanh minh vang lên không dứt bên tai.
Lý Thất Dạ cười dài, hắn giơ một chỉ giơ lên phía trước, chỉ thẳng vào giáp thuẫn của Quy Tướng, "Phanh" một tiếng, quản chi giáp thuẫn của Quy Tướng cường đại to lớn ra sao, nặng nề thế nào, đều không thể thừa nhận một chỉ của Lý Thất Dạ, dưới một chỉ của Lý Thất Dạ, Quy Tướng "Đông, đông, đông" liền lùi lại vài bước.
"Phốc" một tiếng, ngay sau khi Quy Tướng bị đánh lui thì trường thương của Thương Tướng giống như độc xà, tránh qua Quy Tướng sau đó đâm vào sườn của Lý Thất Dạ, thập phần hung mãnh.
Thương Tướng xuất thương, có thể nói, hắn nắm giữ thời gian vừa tốt, thời cơ xuất thương đặc biệt thích hợp, đây là chờ thời cơ thích hợp, muốn cho Lý Thất Dạ một kích trí mạng.
Trường thương đâm tới, Lý Thất Dạ không nháy mắt một cái, chỉ cong tay búng ra một cái, "Keng" một tiếng, lập tức đâm thẳng vào mũi thương.
Sau đó một chỉ Lý Thất Dạ đâm tới, đâm thẳng vào mi tâm của Thương Tướng, Thương Tướng hoảng sợ, lập tức quay thương trở lại hộ thể.
Quy Tướng bị một chỉ này đánh lui, quan sát giáp thuẫn của mình, sắc mặt của hắn đại biến, Quy Tướng có một cáo mai rùa cứng rắn, cũng là Hải Yêu cực kỳ hiếm thấy, giáp thuẫn này xác thập phần cứng rắn, so với kim thân bình thường còn cứng hơn, nhưng mà hiện tại dưới một chỉ của Lý Thất Dạ lại sinh ra vết rạn nứt, uy lực một chỉ này đáng sợ bực nào?Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook