Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1600
Bóng người đứng ở bên cạnh giường trầm giọng nói ra:
- Lý Thất Dạ này, ta vẫn không có thể nhìn thấu hắn. Nhưng, lai lịch của hắn tuyệt đối bất phàm, loại người như hắn này, không phải người bình thường có thể bồi dưỡng được, coi như là Thần Hoàng, đế thống tiên môn, cũng bồi dưỡng không ra người như vậy.
- Chẳng cần biết hắn là ai bồi dưỡng ra được, ta cũng nhất định phải đánh bại hắn!
Bảo Trụ Nhân Hoàng quyết tâm rất kiên định, tuyệt không lùi bước.
Bóng người đứng ở bên cạnh giường chậm rãi nói ra:
- Ta tuyển chọn ngươi, liền là coi trọng loại dũng khí thề không ngôn bại này của ngươi, nhưng mà, ta ở trên thân thể ngươi đã hao tốn thời gian dài, nếu như ngươi tuỳ tiện chịu chết, vậy liền để tâm huyết của ta uổng phí.
- Nếu để cho ta làm rùa đen rút đầu, còn không bằng để cho ta đi chết. Trước mặt người trong thiên hạ, họ Lý làm nhục ta, cướp đi sư muội ta, thù này bất cộng đái thiên, coi như ta chết, cũng nhất định phải liều mạng với hắn.
Bảo Trụ Nhân Hoàng âm vang hữu lực nói.
Người đứng ở bên cạnh giường chậm rãi nói ra:
- Nếu như ngươi khăng khăng đi chịu chết, ta không nhất định sẽ ra tay cứu ngươi, hiện tại Táng Phật cao nguyên tới quá nhiều người, tới quá nhiều người mạnh, Cửu Kiếm lão nhân, lão thần tiên, những người này cũng không phải dễ dàng chung đụng như vậy, ta tạm thời còn không có dự định ném đầu lộ mặt.
- Có lẽ, chúng ta có thể cùng Đạp Không Sơn liên thủ, chúng ta có thể cùng Cơ Không Vô Địch liên thủ.
Bảo Trụ Nhân Hoàng hít thở một cái thật sâu, nói ra:
- Đạp Không Sơn có chiến tướng vô địch, mà sư phụ ngươi cũng là không người có thể địch, nếu cường cường liên thủ, một cái Lý Thất Dạ đáng là gì, coi như phía sau họ Lý có cao nhân hộ đạo cho hắn, chúng ta cũng có thể giết hắn!
Người đứng ở bên cạnh giường trầm mặc một chút, cuối cùng chậm rãi nói ra:
- Khả năng này, ta sẽ cân nhắc, ta sẽ đi gặp Cửu Kiếm lão nhân một lần. Bất quá, ngươi muốn tìm Lý Thất Dạ báo thù, hiện tại tốt nhất khổ luyện một phen, ta còn có một chút đồ vật áp đáy hòm, có thể để thực lực của ngươi trong thời gian ngắn tiêu thăng.
- Tốt, ta nhất định sẽ không để cho sư phụ thất vọng.
Bảo Trụ Nhân Hoàng hít thở một cái thật sâu, quyết tâm cường đại, chỉ cần có thể đánh bại Lý Thất Dạ, cố gắng nữa cực khổ nữa hắn cũng nguyện ý, hắn nguyện ý nỗ lực hết thảy.
- A Di Đà Phật…
Ngay khi màn đêm buông xuống, một tiếng Phật hiệu vang dội toàn bộ Táng Phật cao nguyên, mọi người trong Táng Phật cao nguyên đều lập tức bị kinh động, nhao nhao đứng dậy.
Thời điểm rất nhiều người đứng ở trong màn đêm, xa xa nhìn thấy một tòa phật tự tản ra phật quang vô tận, toà phật tự này liền là Lão Vô tự bên trong Đế Ma tiểu thế giới.
Lúc này, Lão Vô tự phật quang ức vạn trượng, tựa hồ là muốn chiếu sáng cả Đế Ma tiểu thế giới. Lão Vô tự tản ra phật quang sáng chói như thế, phật uy vô song, tựa hồ là nó một mực trấn áp Đế Ma tiểu thế giới!
Đồng thời, ở thời điểm này mọi người mới biết được, vừa rồi một tiếng Phật hiệu kia, không phải từ Táng Phật cao nguyên phát ra, cũng không phải từ Linh Sơn phát ra, mà là từ trong Lão Vô tự vang lên một tiếng Phật hiệu.
- Đế Ma tiểu thế giới đã mở…
Ngay khi màn đêm buông xuống, một tin tức ở toàn bộ Táng Phật cao nguyên nổ tung, tin tức này truyền khắp mỗi một nơi hẻo lánh của Táng Phật cao nguyên.
Ở cách Linh Sơn không xa, dưới hồ lớn ánh trăng sóng nước lấp loáng, lúc này, phụ cận đã có đông đảo người chờ đợi, từng đôi mắt nhìn chằm chằm hồ nước.
Soạt… tiếng nước vang lên, tựa như cá vượt Long Môn, nhiều đám bọt nước nhảy lên, lộ ra đặc biệt náo nhiệt, đặc biệt vui vẻ, tựa hồ, lúc này nhiều đám bọt nước kia như có sinh mệnh.
Soạt, soạt, soạt. . .
Nhiều đám bọt nước nhảy lên mặt hồ chậm rãi tạo thành một cái phật môn to lớn, phật môn hiện lên từng cái từng cái Phật ấn, mỗi một cái Phật ấn tựa hồ là trấn áp thế giới bên trong Phật môn, để sinh linh của thế giới bên trong Phật môn không cách nào đi ra.
- Phật môn của Đế Ma tiểu thế giới đã mở ra, chúng ta đi vào thôi.
Nhìn thấy phật môn đã ổn định, có một lão tổ quát khẽ một tiếng, mang theo đệ tử xông vào phật môn, trong chớp mắt biến mất.
Những người khác nhao nhao vọt vào theo, xông vào Đế Ma tiểu thế giới, tất cả mọi người chờ đợi cơ hội khó được này lâu lắm rồi.
Oanh oanh oanh… trong một hồi tiếng nổ vang, chiến xa nghiền không mà đến, Cửu Kiếm lão nhân ngồi ở phía trên.
- Cơ Không Vô Địch tới, chúng ta nhanh lên.
Nhìn thấy chi đội ngũ này, rất nhiều người đều biến sắc, nhao nhao xâm nhập bên trong Phật môn, tranh nhau chen lấn.
Sau khi bọn người Cơ Không Vô Địch tới, người còn không có đi vào đều nhao nhao nhường đường cho bọn hắn, ai cũng không dám ngăn cản bọn hắn, đặc biệt là nhìn thấy Cửu Kiếm lão nhân ngồi ở trên chiến xa. Bất kể là ai, nhìn đều sẽ rợn cả tóc gáy.
Sau khi bọn người Cơ Không Vô Địch đi vào. Ngay sau đó, mấy tuyệt thế thiên tài như Chiến Sư, Lâm Thiên Đế, Bảo Trụ Nhân Hoàng cũng đều nhao nhao tiến nhập Đế Ma tiểu thế giới.
Khi thấy Bảo Trụ Nhân Hoàng y nguyên chiến ý dâng cao, rất nhiều người đều không khỏi vì đó thán phục một tiếng.
- Khi bại khi thắng, Nhân Hoàng hoàn toàn chính xác không hổ là Chiến Thần, đối với tu sĩ mà nói, thất bại cũng không đáng sợ, đáng sợ là không có dũng khí đi đối mặt thất bại. Chỉ cần vĩnh viễn không bao giờ ngôn bại, một ngày nào đó sẽ bước lên đỉnh cao.
Nhìn thấy Bảo Trụ Nhân Hoàng vẫn là chiến ý dâng cao, rất nhiều người đều bội phục hắn.
Đối với tu sĩ, đặc biệt là tu sĩ thế hệ trước trải qua sóng gió mà nói, thất bại cũng không đáng sợ, nhân sinh ai cũng thất bại qua, coi như là Tiên Đế cũng từng thất bại, huống chi là người khác.
- Xông a, tiên thảo bảo vật của Đế Ma tiểu thế giới đang chờ chúng ta.
Có lão tổ quát to một tiếng, mang theo vãn bối tranh nhau chen lấn trùng sát vào Đế Ma tiểu thế giới.
Màn đêm buông xuống. Lý Thất Dạ cũng không có xuất phát, ngày thứ hai, hắn đối với Lý Sương Nhan các nàng nói ra:
- Các cô nương, chuẩn bị, chuẩn bị, chúng ta cũng nên lên đường, đi Đế Ma tiểu thế giới.
- Công tử, lần này đi Đế Ma tiểu thế giới, ngươi cho chúng ta tạo hóa như thế nào đây.
Trần Bảo Kiều hé miệng nhõng nhẽo cười, bộ dáng ba phần nũng nịu, nàng vũ mị khuynh thành, một khi nũng nịu, đó là mị lực không thể đỡ, để cho tâm thần người ta dao động hồn tiêu.
- Các ngươi cũng không dựa vào tạo hóa.
Lý Thất Dạ cười nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:
- Muốn bảo vật, chúng ta có nhiều, công pháp, còn có cái gì vượt qua Tiên thể của các ngươi?
Lý Thất Dạ nói cũng không sai, sau khi diệt những đế thống tiên môn như Đề Thiên Cốc, hiện tại bọn hắn đích thật là không thiếu bảo vật.
- Vậy công tử mang bọn ta đi vào, là vì cái gì đây?
Trần Bảo Kiều mười phần vũ mị, mười phần để cho người ta tiêu hồn.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
- Lý Thất Dạ này, ta vẫn không có thể nhìn thấu hắn. Nhưng, lai lịch của hắn tuyệt đối bất phàm, loại người như hắn này, không phải người bình thường có thể bồi dưỡng được, coi như là Thần Hoàng, đế thống tiên môn, cũng bồi dưỡng không ra người như vậy.
- Chẳng cần biết hắn là ai bồi dưỡng ra được, ta cũng nhất định phải đánh bại hắn!
Bảo Trụ Nhân Hoàng quyết tâm rất kiên định, tuyệt không lùi bước.
Bóng người đứng ở bên cạnh giường chậm rãi nói ra:
- Ta tuyển chọn ngươi, liền là coi trọng loại dũng khí thề không ngôn bại này của ngươi, nhưng mà, ta ở trên thân thể ngươi đã hao tốn thời gian dài, nếu như ngươi tuỳ tiện chịu chết, vậy liền để tâm huyết của ta uổng phí.
- Nếu để cho ta làm rùa đen rút đầu, còn không bằng để cho ta đi chết. Trước mặt người trong thiên hạ, họ Lý làm nhục ta, cướp đi sư muội ta, thù này bất cộng đái thiên, coi như ta chết, cũng nhất định phải liều mạng với hắn.
Bảo Trụ Nhân Hoàng âm vang hữu lực nói.
Người đứng ở bên cạnh giường chậm rãi nói ra:
- Nếu như ngươi khăng khăng đi chịu chết, ta không nhất định sẽ ra tay cứu ngươi, hiện tại Táng Phật cao nguyên tới quá nhiều người, tới quá nhiều người mạnh, Cửu Kiếm lão nhân, lão thần tiên, những người này cũng không phải dễ dàng chung đụng như vậy, ta tạm thời còn không có dự định ném đầu lộ mặt.
- Có lẽ, chúng ta có thể cùng Đạp Không Sơn liên thủ, chúng ta có thể cùng Cơ Không Vô Địch liên thủ.
Bảo Trụ Nhân Hoàng hít thở một cái thật sâu, nói ra:
- Đạp Không Sơn có chiến tướng vô địch, mà sư phụ ngươi cũng là không người có thể địch, nếu cường cường liên thủ, một cái Lý Thất Dạ đáng là gì, coi như phía sau họ Lý có cao nhân hộ đạo cho hắn, chúng ta cũng có thể giết hắn!
Người đứng ở bên cạnh giường trầm mặc một chút, cuối cùng chậm rãi nói ra:
- Khả năng này, ta sẽ cân nhắc, ta sẽ đi gặp Cửu Kiếm lão nhân một lần. Bất quá, ngươi muốn tìm Lý Thất Dạ báo thù, hiện tại tốt nhất khổ luyện một phen, ta còn có một chút đồ vật áp đáy hòm, có thể để thực lực của ngươi trong thời gian ngắn tiêu thăng.
- Tốt, ta nhất định sẽ không để cho sư phụ thất vọng.
Bảo Trụ Nhân Hoàng hít thở một cái thật sâu, quyết tâm cường đại, chỉ cần có thể đánh bại Lý Thất Dạ, cố gắng nữa cực khổ nữa hắn cũng nguyện ý, hắn nguyện ý nỗ lực hết thảy.
- A Di Đà Phật…
Ngay khi màn đêm buông xuống, một tiếng Phật hiệu vang dội toàn bộ Táng Phật cao nguyên, mọi người trong Táng Phật cao nguyên đều lập tức bị kinh động, nhao nhao đứng dậy.
Thời điểm rất nhiều người đứng ở trong màn đêm, xa xa nhìn thấy một tòa phật tự tản ra phật quang vô tận, toà phật tự này liền là Lão Vô tự bên trong Đế Ma tiểu thế giới.
Lúc này, Lão Vô tự phật quang ức vạn trượng, tựa hồ là muốn chiếu sáng cả Đế Ma tiểu thế giới. Lão Vô tự tản ra phật quang sáng chói như thế, phật uy vô song, tựa hồ là nó một mực trấn áp Đế Ma tiểu thế giới!
Đồng thời, ở thời điểm này mọi người mới biết được, vừa rồi một tiếng Phật hiệu kia, không phải từ Táng Phật cao nguyên phát ra, cũng không phải từ Linh Sơn phát ra, mà là từ trong Lão Vô tự vang lên một tiếng Phật hiệu.
- Đế Ma tiểu thế giới đã mở…
Ngay khi màn đêm buông xuống, một tin tức ở toàn bộ Táng Phật cao nguyên nổ tung, tin tức này truyền khắp mỗi một nơi hẻo lánh của Táng Phật cao nguyên.
Ở cách Linh Sơn không xa, dưới hồ lớn ánh trăng sóng nước lấp loáng, lúc này, phụ cận đã có đông đảo người chờ đợi, từng đôi mắt nhìn chằm chằm hồ nước.
Soạt… tiếng nước vang lên, tựa như cá vượt Long Môn, nhiều đám bọt nước nhảy lên, lộ ra đặc biệt náo nhiệt, đặc biệt vui vẻ, tựa hồ, lúc này nhiều đám bọt nước kia như có sinh mệnh.
Soạt, soạt, soạt. . .
Nhiều đám bọt nước nhảy lên mặt hồ chậm rãi tạo thành một cái phật môn to lớn, phật môn hiện lên từng cái từng cái Phật ấn, mỗi một cái Phật ấn tựa hồ là trấn áp thế giới bên trong Phật môn, để sinh linh của thế giới bên trong Phật môn không cách nào đi ra.
- Phật môn của Đế Ma tiểu thế giới đã mở ra, chúng ta đi vào thôi.
Nhìn thấy phật môn đã ổn định, có một lão tổ quát khẽ một tiếng, mang theo đệ tử xông vào phật môn, trong chớp mắt biến mất.
Những người khác nhao nhao vọt vào theo, xông vào Đế Ma tiểu thế giới, tất cả mọi người chờ đợi cơ hội khó được này lâu lắm rồi.
Oanh oanh oanh… trong một hồi tiếng nổ vang, chiến xa nghiền không mà đến, Cửu Kiếm lão nhân ngồi ở phía trên.
- Cơ Không Vô Địch tới, chúng ta nhanh lên.
Nhìn thấy chi đội ngũ này, rất nhiều người đều biến sắc, nhao nhao xâm nhập bên trong Phật môn, tranh nhau chen lấn.
Sau khi bọn người Cơ Không Vô Địch tới, người còn không có đi vào đều nhao nhao nhường đường cho bọn hắn, ai cũng không dám ngăn cản bọn hắn, đặc biệt là nhìn thấy Cửu Kiếm lão nhân ngồi ở trên chiến xa. Bất kể là ai, nhìn đều sẽ rợn cả tóc gáy.
Sau khi bọn người Cơ Không Vô Địch đi vào. Ngay sau đó, mấy tuyệt thế thiên tài như Chiến Sư, Lâm Thiên Đế, Bảo Trụ Nhân Hoàng cũng đều nhao nhao tiến nhập Đế Ma tiểu thế giới.
Khi thấy Bảo Trụ Nhân Hoàng y nguyên chiến ý dâng cao, rất nhiều người đều không khỏi vì đó thán phục một tiếng.
- Khi bại khi thắng, Nhân Hoàng hoàn toàn chính xác không hổ là Chiến Thần, đối với tu sĩ mà nói, thất bại cũng không đáng sợ, đáng sợ là không có dũng khí đi đối mặt thất bại. Chỉ cần vĩnh viễn không bao giờ ngôn bại, một ngày nào đó sẽ bước lên đỉnh cao.
Nhìn thấy Bảo Trụ Nhân Hoàng vẫn là chiến ý dâng cao, rất nhiều người đều bội phục hắn.
Đối với tu sĩ, đặc biệt là tu sĩ thế hệ trước trải qua sóng gió mà nói, thất bại cũng không đáng sợ, nhân sinh ai cũng thất bại qua, coi như là Tiên Đế cũng từng thất bại, huống chi là người khác.
- Xông a, tiên thảo bảo vật của Đế Ma tiểu thế giới đang chờ chúng ta.
Có lão tổ quát to một tiếng, mang theo vãn bối tranh nhau chen lấn trùng sát vào Đế Ma tiểu thế giới.
Màn đêm buông xuống. Lý Thất Dạ cũng không có xuất phát, ngày thứ hai, hắn đối với Lý Sương Nhan các nàng nói ra:
- Các cô nương, chuẩn bị, chuẩn bị, chúng ta cũng nên lên đường, đi Đế Ma tiểu thế giới.
- Công tử, lần này đi Đế Ma tiểu thế giới, ngươi cho chúng ta tạo hóa như thế nào đây.
Trần Bảo Kiều hé miệng nhõng nhẽo cười, bộ dáng ba phần nũng nịu, nàng vũ mị khuynh thành, một khi nũng nịu, đó là mị lực không thể đỡ, để cho tâm thần người ta dao động hồn tiêu.
- Các ngươi cũng không dựa vào tạo hóa.
Lý Thất Dạ cười nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:
- Muốn bảo vật, chúng ta có nhiều, công pháp, còn có cái gì vượt qua Tiên thể của các ngươi?
Lý Thất Dạ nói cũng không sai, sau khi diệt những đế thống tiên môn như Đề Thiên Cốc, hiện tại bọn hắn đích thật là không thiếu bảo vật.
- Vậy công tử mang bọn ta đi vào, là vì cái gì đây?
Trần Bảo Kiều mười phần vũ mị, mười phần để cho người ta tiêu hồn.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook