• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New DẠO BƯỚC PHỒN HOA (2 Viewers)

  • Chương 302

Chương 302:





Ý nói, tất cả đều giỏi giang hơn cả con trai trưởng chính thức Từ Tùng Nguyên.





Lang Hoa hé miệng cười, Tiêu ma ma luôn nhớ mãi không quên chuyện Từ Tùng Nguyên đến nhà khiển trách nàng, từ đáy lòng xem thường loại thư hương môn đệ như Từ gia.





Nhưng nàng cũng không để ý, suy cho cùng Từ Tùng Nguyên cũng chỉ đặt cho nàng một cái tên thôi, vốn cũng không có giao tình gì, nàng cũng không cần phải để tâm.





Điều khiến nàng lo lắng chính là phụ thân, cũng không biết hiện giờ phụ thân nàng có ở Ngân Châu hay không, đợi đến khi huynh trưởng tới Thái Nguyên rồi, nàng lập tức lên đường đi Ngân Châu.





Lúc đó, cha con bọn họ có thể đoàn tụ rồi.





Lang Hoa nghĩ tới đây, trong lòng không khỏi vui mừng..





Không hiểu vì sao, nàng lại không tự chủ được nghĩ tới Bùi Khởi Đường ở Diêm Châu.





Cũng không biết Bùi Khởi Đường thế nào rồi.





Những ngày này, binh mã Tây Hạ tấn công Thái Nguyên không tăng nhiều, chứng tỏ người Tây Hạ bị chiến sự Diêm Châu kiềm chế, mặc dù quân đội của Hoài Nam Vương cùng với Bùi Khởi Đường cùng nhau thủ thành, nhưng đối thủ của họ dẫu sao cũng là đội kỵ binh binh cường mã tráng của Tây Hạ.





Bùi Khởi Đường từng nói, hắn nhất định sẽ giúp phụ thân đến được Ngân Châu, Hàn Chương tới Thái Nguyên, nàng cũng biết Bùi Khởi Đường có bản lĩnh như vậy.





Nhưng nàng lại không khỏi lo âu, Lý Thường Hiển không phải là Thái tử của Đại Tề, rốt cuộc cũng có chút bản lĩnh, tình hình trên chiến trường thì biến đổi khôn lường, không ai có thể nắm chắc trăm phần thắng lợi.





Lang Hoa rửa mặt chải đầu sạch sẽ, nằm xuống mơ mơ màng màng ngủ, mơ hồ nghe thấy có người gọi tên nàng, nàng từ từ mở mắt, thấy một ngươi mặc một thân khôi giáp đứng ở cạnh giường nàng.





Nàng cẩn thận nhìn một lượt mới phát hiện người đó lại là Bùi Khởi Đường





Tại sao Bùi Khởi Đường lại tới Thái Nguyên, chẳng lẽ bên Diêm Châu đánh thắng trận rồi?





Lang Hoa lập tức ngồi dậy, muốn nói chuyện với hắn, nhưng nhìn thấy sắc mặt Bùi Khởi Đường tái nhợt, môi hắn mím chặt, ánh mắt ngày thường vẫn trong suốt nay có phần tan rã, trước ngực có một dòng máu tươi chảy ra, rồi ngày càng lan rộng, giống như một đoá hoa sen từ từ nở rộ.





Lang Hoa nhất thời hoảng sợ, muốn kéo Bùi Khởi Đường, nhưng không biết từ lúc nào, hai tay nàng đã nhuốm đầy máu tươi.





Nàng cảm thấy một sự khủng hoảng không thể nói được thành lời.





Trên mặt Bùi Khởi Đường hiện lên vẻ tươi cười, “Như vậy cũng tốt… Lang Hoa… như vậy cũng rất tốt…” Nói xong mắt nhắm nghiền ngã nhào về phía sau.





Tim Lang Hoa như bị người ta bóp nghẹt, đau đớn tê tâm liệt phế, khiến nước mắt lập tức tuôn trào, nàng muốn xem xét tình hình của Bùi Khởi Đường, nhưng phát hiện toàn thân dường như bị cứng đờ ở trên giường, nàng dùng hết sức giẫy giụa cũng không thể nhúc nhích nửa phân, ngay lúc nàng cảm thấy hít thở khó khăn, thì một cánh tay dùng sức đẩy nàng một cái.





“Đại tiểu thư, người làm sao vậy?”





Lang Hoa lập tức mở mắt, Tiêu ma ma mặt đầy lo lắng nhìn nàng, “Đại tiểu thư, có phải người gặp ác mộng không.”





“Ta… ” Thanh âm Lang Hoa hơi khàn khàn, “Ta làm sao vậy?”





A Mạt ở bên cạnh vội nói: “Nô tỳ vừa mới xoay người đi, tiểu thư liền khóc, làm cho nô tỳ và Tiêu ma ma đều sợ hết hồn, nô tỳ lay tiểu thư như thế nào tiểu thư cũng không tỉnh… Cũng may, Tiêu ma ma nghĩ tới việc xoa huyệt hổ khẩu (huyệt ở giữa ngón cái và ngón trỏ), chúng nô tỳ vừa xoa huyệt vị vừa gọi người… ”





Trên trán A Mạt đẫm mồ hôi.





Lang Hoa cũng cảm thấy y phục của mình thấm đẫm mồ hôi lạnh.





Bây giờ nghĩ tới cảnh tượng vừa diễn ra, nàng vẫn cảm thấy vô cùng lo sợ, tại sao nàng lại mơ thấy Bùi Khởi Đường chết chứ?





Chẳng lẽ là dự cảm sao?





Nàng phải đi Ngân Châu xem xem, ít nhất nơi đó cũng có thể có được tin tức của Diêm Châu.





“Tiêu ma ma, ngươi hãy bảo Tiêu Ấp chuẩn bị một chút, ngày mai chúng ta sẽ lên đường…”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom