• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hot Dạo bước phồn hoa full (2 Viewers)

  • Chương 652: Sớm chuẩn bị

Lang Hoa ở trong sân nghênh đón Hàn Chương.
Hàn Chương thấy Lang Hoa lập tức nhíu mày: “Làm sao lại mặc phong phanh như vậy, mặc dù thời tiết ấm áp rồi, nhưng cũng không được khinh thường.”
Lang Hoa liên tục gật đầu: “Muội biết rồi, lần sau ra ngoài sẽ mặc áo khoác.”
Hàn Chương lấy một túi tiền ra nhét vào tay Lang Hoa.
“Cái gì thế?” Lang Hoa cười nói.
“Lần trước thỉnh an Thái phi, Thái phi nương nương cho một miếng đá quý, ta giữ lại cũng vô dụng, muội cầm xem xem có thể làm gì.”
Lang Hoa cầm túi tiền trong tay.
Hàn Chương nói: “Thế nào rồi? Ở Bùi gia có quen không?”
Lang Hoa cúi đầu cười một tiếng: “Không quá giống nhà mẹ đẻ.” Nhất là sau khi Bùi Khởi Đường đi, nàng lại cảm thấy phòng quá rộng, buổi tối luôn phải cần Tiêu ma ma nói chuyện cùng.
“Từ từ sẽ ổn thôi,” Ánh mắt Hàn Chương trầm xuống, sắc mặt có chút khó coi, “Muội có biết chuyện tây lộ Quảng Nam không?”
Lang Hoa biết Hàn Chương đang lo lắng cho nàng: “Huynh trưởng nói có phải là Chu gia không.”
“Ta vừa từ Điện Cần Chính ra,” Hàn Chương nói, “Hoàng thượng truyền ta và Tuyên Uy Tướng quân, Minh Uy Tướng quân, Định Viễn Hầu cùng nhau bàn bạc. Người Giao Ly nham hiểm xảo trá, Hoàng thượng sợ hoạ đến phủ Giang Lăng.”
Một khi Tây lộ Quảng Nam mở ra, nơi kế tiếp chính là phủ Giang Lăng, sau đó là kinh thành.
Hàn Chương nói tiếp: “Hoàng thượng luôn canh cánh trong lòng với trận thuỷ quân Phúc Kiến và Giao Ly năm đó, quân đội Đại Tề hơn Giao Ly mấy chục lần, nhưng lại binh bại như núi...”
“Đó là vì chướng dịch.” Lang Hoa từng kiểm tra tài liệu liên quan, không trách thuỷ quân Phúc Kiến, không trách Bùi gia.
“Bất kể như thế nào, lần này Giao Ly có Chu Diễm làm tiên phong, so với tình thế lần đó càng gay gắt hơn,” Hàn Chương nói tới chỗ này nhìn Lang Hoa, “Bùi Khởi Đường có đưa tin tức về không?”
Bùi Khởi Đường từ khi đi đến Quảng Nam, vốn là cách hai ngày sẽ cho người đưa một phong thư về, nhưng mấy ngày nay lại không có tin tức.
Lang Hoa nói: “Bây giờ tính ra đã bảy tám ngày không có thư từ rồi.”
Hàn Chương nhíu mày: “Nói như vậy, tây lộ Quảng Nam bây giờ rốt cuộc như thế nào, cũng không ai rõ.”
Lang Hoa nói: “Cha chồng đã viết thư cho Đề đốc Thượng Tề của thuỷ quân Phúc Kiến, nếu như tình thế không đúng, Thượng Tề nhất định sẽ giúp đỡ.” Hơn nữa Phùng sư thúc cũng đã sớm dẫn người đến Quảng Nam rồi, quân đội đóng giữ đông lộ Quảng Nam và binh mã Phúc Kiến, hẳn đủ để ứng phó với Chu gia.
Dựa theo tính toán của Bùi Khởi Đường, trong vòng mấy tháng nhất định sẽ bắt được Chu Diễm.
Nhưng khi đó, bọn họ không biết Giao Ly đã phong tước vị cho Chu Diễm, hơn nữa hứa cả tây lộ Quảng Nam và đông lộ Quảng Nam cho Chu gia.
Bây giờ nghe như truyện nghìn lẻ một đêm, nhưng Giao Ly quả nhiên đã lấy được mấy thành trì của Quảng Nam, lời hứa này sắp thực hiện được rồi.
Trước đây cũng không phải là chưa từng xảy ra loại chuyện này.
Đây là điều bọn họ không nghĩ tới.
Lang Hoa không khỏi lo lắng, mấy ngày nay nàng luôn thuyết phục mình, phàm là bên ngoài đánh trận đương nhiên đều có chút nguy hiểm, nàng nên tin tưởng Bùi Khởi Đường, không nên suy nghĩ bậy bạ.
Cho dù có bị đánh bại, Bùi Khởi Đường cũng có bản lĩnh tự bảo vệ, nhưng nàng lại khó tránh khỏi sẽ nghĩ, ngộ nhỡ...
Nhìn thấy Lang Hoa cau mày, Hàn Chương nói: “Hoàng thượng có ý để cho ta và Định Viễn Hầu dẫn cấm quân đến phủ Giang Lăng, đến khi triều đình hạ lệnh, ta sẽ mang theo năm nghìn kỵ binh nhẹ qua đó trước.”
Kỵ binh huynh trưởng dẫn đi có thể coi là quân đội tinh nhuệ nhất của Đại Tề.
Nếu như có huynh trưởng giúp đỡ, Bùi Khởi Đường dĩ nhiên sẽ càng an toàn hơn.
Thấy trên mặt Lang Hoa có nụ cười, Hàn Chương giơ tay xoa xoa đầu Lang Hoa: “Đi thôi, ta đi nói mấy câu với Bùi đại nhân.”
Lang Hoa gật đầu đi theo, Hàn Chương cố ý đi chậm, huynh muội hai người đi sóng vai, Lang Hoa nghiêng mặt sang bên, nhìn thấy gò má anh tuấn của Hàn Chương.
Phủ Vinh Quốc Công nên có một nữ chủ nhân rồi, nàng luôn cảm thấy huynh trưởng những năm này nhà không ra nhà, bên cạnh ngay cả một người nói chuyện cũng không có, như vậy thật phí hoài năm tháng.
Hàn Chương thỉnh an Bùi thái phu nhân, đi theo Bùi Tư Thông đến thư phòng nói chuyện một lúc rồi mới rời đi.
Lang Hoa trở lại phòng, mở túi tiền ra, đổ miếng ngọc bên trong xuống, trên mặt miếng ngọc to như ngón tay cái có khắc tường vân.
Đây là Thái phi nương nương tặng cho huynh trưởng, nhưng huynh trưởng lại tặng cho nàng.
Tường vân ngụ ý là cát tường bình an, huynh trưởng là hy vọng Bùi Khởi Đường có thể bình an trở về.
“Sai người đem đi làm một đôi hoa tai cho ta đi!” Nàng cũng muốn may mắn, người từ trước đến nay không tin những cái này, trái lại bắt đầu suy nghĩ nhiều.
Đang nói chuyện, A Quỳnh dẫn lão Nhạc tiến vào.
Lão Nhạc ngồi xuống nhấp một ngụm trà bắt đầu bẩm báo: “Sứ thần Kim quốc sau khi đến dịch quán, mua sách thuốc khắp nơi, chỉ là sách thuốc của Đại Tề từ trước đến nay không tuỳ tiện truyền ra ngoài, bọn họ có thể thu được chỉ là một ít phương thuốc dân gian. Y công đi cùng sứ thần đó ngược lại là một kẻ si mê, chui vào Dưỡng Tế Viện, đi theo những bà tử kia làm việc vặt vãnh, xem ra nhất thời là không định đi rồi.”
Lang Hoa nghe mà thầm cảm thấy kinh hãi.
Nhất cử nhất động của sứ thần Kim quốc phù hợp với những lời bọn họ nói, không có chút chênh lệch nào, người Kim quốc cứ như chỉ khiêm tốn tới Đại Tề thỉnh giáo.
“Đại tiểu thư,” Lão Nhạc vẫn quen gọi Lang Hoa như cũ, “Có chỗ nào không đúng sao?”
Lang Hoa lắc lắc đầu, có thể là vì tất cả đều quá bình thường rồi, kiếp trước, kiếp này nàng nhìn thấy, nghe thấy không ít sứ thần tới kinh thành, đại đa số sứ thần đều sẽ có hứng thú với sản vật Đại Tề. Kim quốc như vậy vẫn là lần đầu.
Kim quốc thật sự chỉ là muốn giao hảo với Đại Tề sao?
Kiếp trước nàng cũng chưa từng nghe quá nhiều chuyện liên quan đến Kim quốc, nhưng nàng lại biết Kim quốc thôn tính Liêu quốc như thế nào, liên kết với Lý Thường Hiển bắt Thái tử Đại Tề như thế nào.
Quốc gia như vậy lại cam tâm cung thuận Đại Tề như vậy, nhất định có mưu đồ.
Bất kể như thế nào, nàng cũng nên chuẩn bị trước, đặc biệt là chuẩn bị với Thái tử sắp trở về Đại Tề đó.
Lang Hoa nhìn Tiêu ma ma: “Cầm thiệp của ta tới Phủ Thư Vương, ta muốn bái kiến Thư Vương gia.”
...
Từ sau khi đưa con gái ra khỏi kinh thành, Thư Vương vẫn buồn buồn không vui, liên tục ba ngày nằm ở trên giường, không nói với ai một lời, trợn mắt không biết đang suy nghĩ gì.
Thư Vương phi cuối cùng không nhịn được tiến lên hỏi: “Vương gia, người đừng doạ thiếp thân, nếu như người nhớ Ngọc Song, không bằng chúng ta nghĩ cách đến Tây Hạ thăm chút.”
Thư Vương nói: “Con gái là được phong làm Công chúa Phúc An gả đến Tây Hạ, bà làm như vậy cũng không sợ bị người ta chê cười sao.”
Thư Vương phi chớp chớp mắt, bà là thấy bộ dạng nửa chết nửa sống hết sức đáng thương của ông mới đến khuyên, nhưng ông lại nghiêm mặt khiển trách bà.
Thấy trên mặt Thư Vương phi giăng đầy mây đen, Thư Vương vội nói: “Con gái đã xuất giá rồi, ta là đang nghĩ... làm sao mới có thể thoát thân đây.”
Thoát thân?
Thư Vương phi nhíu mày: “Ông muốn đi đâu?”
Thư Vương hạ thấp giọng: “Đương nhiên là nơi không gây phiền phức cho con gái, lại có thể tiêu dao tự tại.”
Cả ngày không lên triều, bất kể là việc công gì cũng đều không nhận, Thư Vương phi quả thực không hiểu, Vương gia rốt cuộc còn muốn tiêu dao tự tại thế nào nữa, chẳng lẽ con gái vừa mới đi, ông đã muốn nạp Trắc phi.
“Ông muốn làm gì?”
Tiếng Thư Vương phi nghiến răng nghiến lợi truyền tới, Thư Vương không dám lại thừa nước đục thả câu: "Chúng ta phải rời đi kinh thành, tốt nhất là... tìm được một việc chẳng ra gì, quang minh chính đại rời khỏi kinh thành."
Thư Vương phi nghe được lời này sợ đến hít một ngụm khí lạnh: "Vương gia... Ông điên rồi à?"
Thư Vương lắc đầu, ông không điên, ông còn nhớ rõ lời con gái nói lúc gần đi: "Phụ thân, con cùng Lang Hoa là chị em tốt, vô luận có chuyện gì phát sinh con đều đứng về phía muội ấy và Bùi gia. Lang Hoa có ân với Đông Bình Trưởng Công chúa, chắc chắn Đông Bình Trưởng Công chúa cũng sẽ đứng về phía muội ấy. Vì thế, người sớm chuẩn bị đi, như thế người một nhà ta mới có thể đồng lòng hiệp lực..."
Đứa bé ngốc, ông còn cần nó dặn ông như thế ư? Chẳng lẽ ông là thằng ngốc sao?
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom