Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 245
Chương 245
Cũng may hắn cũng đã trải qua nhiều chuyện lớn, tô chất tâm lý vượt qua người thường, hít sâu một hơi, rất nhanh tỉnh táo lại, cười lạnh nói: “Kia cũng so với tên ở rễ như mày tốt hơn! Lâm Tử Minh, tao thật không biết mặt mũi mày để đâu, ăn của Sở Phi, mặc của Sở Phi, dùng của Sở Phi, bây giờ còn dám cầm tiên của Sở Phi; đi tán gái? Còn dám mua cho người ta xe tám mươi? Chậc chậc, mày thật đúng là đã đánh mắt mặt mũi đàn ông!”
Không thể không nói, hắn lời này nói thực độc, nhất thời, người xung quanh đều bắt đầu đối với hắn chỉ trỏ, “Thật không nhìn ra, người gọi L-âm Tử Minh này, thoạt nhìn tuần tú lịch, SỰ, GÓ taY GÓ chân, lại không biết xáu hồ như vậy, lại còn có mặt mũi câm vợ ra ngoải bao tiểu tam.”
“Không phải sao, hiện tại người mặt người dạ thú nhiêu lãm…”
“Tôi nhớ ra. rồi,Lâm Tử Minh này, chính là ở rễ tại Sở gia, hai năm trước, thực nồi danh ở thành phố Hoa chúng ta đấy!” Trong đám người, có người phát ra một thanh âm, lập tức khiến cho. những người khác đều chú ý.
Đúng đúng!Vừa nói, tôi cũng nhớ rồi, Sở gia đích thật là có một vị tới cửa làm con rễ, có tay có chân, lại cả ngày ở trong nhà, không muốn. ra ngoài fìm việc, chỉ đứng ở trong nhà làm việc nhà, nghe nói còn thay mẹ vợ giặt đồ trong đấy, ha ha ha..
“Đm, thật hay giả, cũng quá rung động đi, xã hội hiện đại còn có tên phề vật đàn ông như vậy, thật sự là thay đổi tam quan của tôi!”
“Ôi chao, máy người đừng nói như Vậy, vợ của Lâm Tử Minh bộ dạng rất được, tên là Sở Phi, là một trong những tam đai mỹ nhân của thành phô Hoa chúng ta đây!”
“Như vậy xem ra, Lâm Tử Minh này cũng không phải thứ này nọ…”
Trong lúc nhất thời, xung quanh rất nhiều người đều bắt đầu nhiệt tình bàn luận, đôi với Lâm Tử Minh là các loại khiển trách cùng khinh thường.
Đối với chuyện này, trong lòng Lâm Tử Minh rất bắt đắc dĩ, hăn càng ngày càng cảm thấy được chính mình là mua dây buộc mình, đi đến đâu cũng khiến cho người khác chú ý.
Không có cách nào, hắn làm Sở gia lầy thân phận là người ở rễ, rất nôi danh ở thành phô Họa, từng nhật báo Hoa Thành phỏng vấn, khiến cho rất nhiều người dù không biết bộ dáng, của hẳn, cũng biết “đại danh” của hắn.
Quách Quân Di nghe được thanh âm Xung quanh, sắc mặt của cô không ngừng biến hóa, ánh mắt nhìn về phía Lâm Tử Minh, đã xảy ra một ít biên hóa.
“Như thế nào, cô cũng cảm thấy tôi là người như vậy?”Lâm Tử Minh cười đối với Quách Quân Di hỏi.
“Không, không có…”Quách Quân Di vôi vàng lắc đâu. bất quá cô không dám nhìn thăng vào Lâm Tử Minh, cúi đầu xuông.
Lâm Tử Minh lạnh nhạt cười, trong lòng cũng không có dao động nào, chỉ là cảm khái lời nói con người đáng sợ mà thôi.
Trần Hào nghe được thanh âm xung quanh, nhiều người như vậy đều theo khiên trách Lâm Tử Minh, hắn cười n ghiêng, nhiều năm đích tụ như vậy, một khắc này tan biến hơn phân nửa!
“Lâm Tử Minh à Lâm Tử Minh, tao thực thay Sở Phi cảm thấy không đáng giá, không biết tao đem chuyện này nói cho Sở Phi, mày sẽ có kết cục như thế nào?” “Trần Hào trêu tức nói.
Nói xong, hắn lấy ra điện thoại, làm ra bộ dáng gọi cho Sở Phi.
Nhìn đến loại tình huống này, QuácH Quân Di càng thêm lung túng, cô vốn là người da mặt mỏng, còn chưa có trải qua loại chuyện này.
Lâm Tử Minh bật cười, nói: “Trần Hào, bộ dạng tiểu nhân đắc chí của cậu, thật sự giỗng như một vở hài kịch. Trước kia Sở Phi đối với cậu đánh giá còn quá cao. không nghĩ tới lòng dạ của cậu lại nhỏ như vậy; chính mình qua không như ý, nhìn đến người khác so với cậu tốt hơn, trong lòng sẽ không thoải mái, không nên giông như chó điên căn người, ha ha.”
Cũng may hắn cũng đã trải qua nhiều chuyện lớn, tô chất tâm lý vượt qua người thường, hít sâu một hơi, rất nhanh tỉnh táo lại, cười lạnh nói: “Kia cũng so với tên ở rễ như mày tốt hơn! Lâm Tử Minh, tao thật không biết mặt mũi mày để đâu, ăn của Sở Phi, mặc của Sở Phi, dùng của Sở Phi, bây giờ còn dám cầm tiên của Sở Phi; đi tán gái? Còn dám mua cho người ta xe tám mươi? Chậc chậc, mày thật đúng là đã đánh mắt mặt mũi đàn ông!”
Không thể không nói, hắn lời này nói thực độc, nhất thời, người xung quanh đều bắt đầu đối với hắn chỉ trỏ, “Thật không nhìn ra, người gọi L-âm Tử Minh này, thoạt nhìn tuần tú lịch, SỰ, GÓ taY GÓ chân, lại không biết xáu hồ như vậy, lại còn có mặt mũi câm vợ ra ngoải bao tiểu tam.”
“Không phải sao, hiện tại người mặt người dạ thú nhiêu lãm…”
“Tôi nhớ ra. rồi,Lâm Tử Minh này, chính là ở rễ tại Sở gia, hai năm trước, thực nồi danh ở thành phố Hoa chúng ta đấy!” Trong đám người, có người phát ra một thanh âm, lập tức khiến cho. những người khác đều chú ý.
Đúng đúng!Vừa nói, tôi cũng nhớ rồi, Sở gia đích thật là có một vị tới cửa làm con rễ, có tay có chân, lại cả ngày ở trong nhà, không muốn. ra ngoài fìm việc, chỉ đứng ở trong nhà làm việc nhà, nghe nói còn thay mẹ vợ giặt đồ trong đấy, ha ha ha..
“Đm, thật hay giả, cũng quá rung động đi, xã hội hiện đại còn có tên phề vật đàn ông như vậy, thật sự là thay đổi tam quan của tôi!”
“Ôi chao, máy người đừng nói như Vậy, vợ của Lâm Tử Minh bộ dạng rất được, tên là Sở Phi, là một trong những tam đai mỹ nhân của thành phô Hoa chúng ta đây!”
“Như vậy xem ra, Lâm Tử Minh này cũng không phải thứ này nọ…”
Trong lúc nhất thời, xung quanh rất nhiều người đều bắt đầu nhiệt tình bàn luận, đôi với Lâm Tử Minh là các loại khiển trách cùng khinh thường.
Đối với chuyện này, trong lòng Lâm Tử Minh rất bắt đắc dĩ, hăn càng ngày càng cảm thấy được chính mình là mua dây buộc mình, đi đến đâu cũng khiến cho người khác chú ý.
Không có cách nào, hắn làm Sở gia lầy thân phận là người ở rễ, rất nôi danh ở thành phô Họa, từng nhật báo Hoa Thành phỏng vấn, khiến cho rất nhiều người dù không biết bộ dáng, của hẳn, cũng biết “đại danh” của hắn.
Quách Quân Di nghe được thanh âm Xung quanh, sắc mặt của cô không ngừng biến hóa, ánh mắt nhìn về phía Lâm Tử Minh, đã xảy ra một ít biên hóa.
“Như thế nào, cô cũng cảm thấy tôi là người như vậy?”Lâm Tử Minh cười đối với Quách Quân Di hỏi.
“Không, không có…”Quách Quân Di vôi vàng lắc đâu. bất quá cô không dám nhìn thăng vào Lâm Tử Minh, cúi đầu xuông.
Lâm Tử Minh lạnh nhạt cười, trong lòng cũng không có dao động nào, chỉ là cảm khái lời nói con người đáng sợ mà thôi.
Trần Hào nghe được thanh âm xung quanh, nhiều người như vậy đều theo khiên trách Lâm Tử Minh, hắn cười n ghiêng, nhiều năm đích tụ như vậy, một khắc này tan biến hơn phân nửa!
“Lâm Tử Minh à Lâm Tử Minh, tao thực thay Sở Phi cảm thấy không đáng giá, không biết tao đem chuyện này nói cho Sở Phi, mày sẽ có kết cục như thế nào?” “Trần Hào trêu tức nói.
Nói xong, hắn lấy ra điện thoại, làm ra bộ dáng gọi cho Sở Phi.
Nhìn đến loại tình huống này, QuácH Quân Di càng thêm lung túng, cô vốn là người da mặt mỏng, còn chưa có trải qua loại chuyện này.
Lâm Tử Minh bật cười, nói: “Trần Hào, bộ dạng tiểu nhân đắc chí của cậu, thật sự giỗng như một vở hài kịch. Trước kia Sở Phi đối với cậu đánh giá còn quá cao. không nghĩ tới lòng dạ của cậu lại nhỏ như vậy; chính mình qua không như ý, nhìn đến người khác so với cậu tốt hơn, trong lòng sẽ không thoải mái, không nên giông như chó điên căn người, ha ha.”
Bình luận facebook