Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 77
Rất nhanh, cuộc thi giữa năm rốt cục cũng đến, phần thi đầu tiên là kiểm tra những môn học lý thuyết. Đối với phần thi này Lăng Lan tự tin mười phần, vốn trí nhớ của cô đã rất tốt rồi, mà cô còn có một kho dữ liệu khổng lồ tiểu Tứ, nếu cô không đạt điểm tối đa thì nhất định có vấn đề.
Nhưng mà Lăng Lan vui vẻ vẫn còn quá sớm, những đứa trẻ có thể học tại lớp đặc cấp ban 1 có ai là đơn giản, chỉ số thông minh của chúng đều cực kỳ khủng bố, khi bảng điện tử công bố điểm thì cô mới nhận ra điểm này. Gần như tất cả học sinh của lớp cô đều đạt điểm tối đa, chỉ có 2 người xui xẻo, sơ ý mà bị trừ đi 1,2 điểm.
Và một trong hai người không được tối đa điểm chính là Tề Long, cậu bị trừ điểm ở nhiều môn nhất, 2 môn và bi ai nhận vị trí đầu tiên từ dưới đếm lên trong lớp, điều này khiến cậu cảm thấy cực kỳ mất mặt.
Không có biện pháp, ai bảo tính cách cậu quá tùy tiện, không thể cẩn thận như Hàn Kế Quân, Lạc Lãng, bị trừ điểm cũng là chuyện hiển nhiên, vả lại may mắn là cậu chỉ bị trừ điểm ở 2 môn, chứ theo tính toán ban đầu của Hàn Kế Quân thì Tề Long ít nhất cũng phải bị trừ điểm ở 3 hoặc 4 môn.
Một học sinh chỉ bị trừ 1,2 điểm thì cũng chỉ là chuyện nhỏ, những nếu bị trừ 1,2 điểm giữa một đám được điểm tối đa thì lại khác nhau hoàn toàn, chắc chắn sẽ không có thứ hạng cao.
Vì vậy tuy chỉ bị trừ vài điểm nhưng tên của Tề Long cũng hoàn toàn mất hút trong top 200, có thể thấy sự canh tranh ở học viện đồng quân là khắc nghiệt đến mức nào.
Đương nhiên danh sách này chỉ mới là tạm thời, kết quả cuối cùng quyết định số phận của học sinh phụ thuộc vào thành tích của cuộc thi thể thuật, thể thuật mới là cuộc khảo hạch thật sự. Ở học viện đồng quân trung tâm, cách đấu thể thuật là thứ được xem trọng nhất, chỉ cần chiến thắng mọi người trong cuộc thi thể thuật thì dù cuộc thi lý thuyết có đứng cuối thì bạn vẫn có thể trở thành người đứng đầu của học viện.
Đương nhiên cuộc thi lý thuyết cũng không phải không quan trọng, nếu trong cuộc thi thể thuật mà bị rớt sớm thì sẽ dựa vào cuộc thi lý thuyết để xếp thứ hạng. Nếu như có trường hợp học sinh bị điểm thấp ở lý thuyết và rớt sớm ở thể thuật thì những đứa trẻ đó sẽ được tổ chức thi lại để xếp lớp, xác định vị trí của mình.
Giống như khi top 8, tiến 4 thì 4 người bị loại sẽ được xếp thứ hạng theo thành tích lý thuyết, thành tích cao nhất sẽ được đứng ở vị trí thứ 5, cứ như vậy xếp xuống. Nếu cả 4 người này đều có điểm lý thuyết như nhau thì bọn họ sẽ được thi đấu với nhau để chọn người thứ 5,6, sau đó lại tiếp tục đấu tiếp để xếp hạng 7,8, cứ như vậy.
Cho nên, điểm lý thuyết đối với cường giả không quan trọng, nhưng đối với những người không quá mạnh thì cực kỳ trọng yếu, thậm chí chỉ cách biệt nhau 1 điểm, thì những ưu đãi đươc hưởng trong nhà trường cũng là khác nhau.
Cứ như vậy cuộc thi được mọi người mong chờ cuối cùng cũng chính thức mở màn.
Bởi vì là cuộc chiến nữa năm mở một lần nên phòng cách đấu đem lôi đài mở ở chế độ công khai, loại trừ hình thức đấu kín, công khai toàn bộ cho mọi người cùng xem, học hỏi và tham khảo. Các học sinh có thể lựa chọn xem trực tiếp hoặc ở ký túc xá mở xem, tất cả các cuộc chiến đều được chiếu trực tiếp trên thế giới ảo.
Cuộc chiến tranh thứ hạng được diễn ra trên 3000 lôi đài, được chia ra cho 10 cấp (có 10 năm học). Những học sinh tham dự cách đấu trong ngày đầu tiên đều là học sinh cấp phổ thông, người thắng sẽ được đấu với học sinh ban ưu tú của ngày thứ 2, người thắng ngày thứ 2 sẽ được đấu với học sinh lớp đặc cấp ban 2, còn đặc cấp ban 1 phải tới ngày thứ 4 mới xuất chiến.
Lăng Lan mấy ngày nay vẫn luôn ở trong biệt thự, vẻ ngoài thì như đang tu tâm, tĩnh tọa cho cuộc thi nhưng thực chất là cô tiến vào không gian học tâp, nắm chắc thời gian còn lại để giải quyết vấn đề tâm tính của mình.
Từ khi xác định mục tiêu cho mình, Lăng Lan phát hiện tinh thần lực của mình không còn bị dao động như trước nữa, khi tiến vào trạng thái chiến đấu, cô đã có thể giữ vững tĩnh táo, không ra tay giết hết nữa. Tuy thời gian vẫn có chút ngắn nhưng chắc chắn đây vẫn là một tín hiện tốt, điều này khiến Lăng Lan càng thêm hi vọng.
Lăng Lan rất may mắn khi có được không gian học tập, tuy rằng cuộc chiến tranh tài sắp xảy ra, thời gian đã rất gần kề nhưng trong không gian học tập, thời gian của cô đã được kéo dài ra rất nhiều lần. Vì vậy Lăng Lan cũng không chần chờ, chủ động yêu cầu Ngũ hào đạo sư đem thời gian của không gian học tập kéo đến mức lớn nhất để bản thân có thời gian giải quyết vấn đề của mình.
Tuy rằng cô biết quyết định này sẽ khiến cô bị Ngũ hào tra tấn trong thời gian rất rất dài, nhưng vì mục tiêu của mình Lăng Lan bất chấp tất cả, không còn chỗ nào cho sự sợ hãi.
Ngũ hào đối với thỉnh cậu tự ngược của Lăng Lan cũng rất hoan nghênh, không nói hai lời liền đồng ý. Trải qua thời gian ba năm ( trong không gian học tập) thống khổ dày vò, Lăng Lan cuối cùng cũng thành công tìm về bình tĩnh của bản thân, thành công trước kỳ hạn khống chế chính mình, cũng nhờ khoảng thời gian này, nội tâm cô cũng trở nên kiên định hơn, tinh thần lực cũng trở nên chắc chắn hơn.
Lăng Lan tin tưởng, cho dù thế giới này bị hủy diệt ở trước mắt cô, thì cô cũng có thể mặt không đổi sắc, tâm không hoảng hốt, lạnh nhạt như thường.
Sau khi thành công khống chế lý trí của chính mình, Lăng Lan phát hiện mình lại có một nhận thức mới về thể thuật trong không gian học tập.
Giải quyết vấn đề khống chế tinh thần một cách hoàn hảo, Lăng Lan rốt cuộc rời khỏi không gian học tập vào sáng thứ 4.
Khi vừa mới đến điểm đón H-Bahn, cô liền nhìn thấy 3 người Tề Long đang đứng chờ cách đó không xa.
Vừa nhìn thấy cô đến, Hàn Kế Quân ngay lập tức gọi một chiếc H-Bahn để đưa 4 người bọn họ tới phòng cách đấu khổng lồ.
Giờ phút này phòng cách đấu cũng không còn nhiều người nữa, dù sao những người có thể bước tới ngày thứ 4 chỉ có không đến 200 người, tổng 10 cấp cộng lại cũng chỉ có 2000 người, cộng thêm số người tới cổ vũ cũng chỉ có năm, sáu ngàn người, nếu so với ngày đầu tiên 70, 80 ngàn người thì lúc này quả thật không thể so sánh.
“Tề Long, này chỗ này!” Một giọng nói ta rõ từ một góc của phòng cách đấu vang lên, Lăng Lan ngẩng đầu nhìn, chình là Hàn Tục Nhã và Lạc Triều, ở bên cạnh 2 cô bé còn có những thành viên khác của tổ đội 072.
Lạc Lãng cực kỳ hưng phấn, là người đầu tiên chạy qua, mà Tề Long đương nhiên cũng theo Lạc Lãng chạy sang. Lăng Lan và Hàn Kế Quân nhìn nhau cười, cũng chậm rãi đi qua đó.
Bởi vì ký túc xá nữ và ký túc xá nam nằm ở 2 phía của học viện nên cả bọn rất khó thường xuyên gặp nhau, cả bọn chỉ có thể hội họp khi gặp nhau ở phòng cách đấu.
“Các cậu cũng tới rồi.” Lăng Lan đối với những người khác hỏi.
“Ừ, chúng tớ đều may mắn chen vào top 200 .” Lý Tinh Hoằng trả lời, là thanh viên của ban ưu tú, có thể tiếp vào top 200 khiến cậu cảm thấy rất hưng phấn, dù sao toàn bộ học sinh một khối (ý là 1 năm á) cũng có tới hơn 2000 người, có thể tiếp vào top 200 đều là những những nhân vật nỗi tiếng, trong đó có tính cả 50 người của lớp đặc cấp ban 1.
“Cố lên, chỉ cần thắng thêm một trận, cậu sẽ có cơ hội tiến vào lớp đặc cấp.” Chỉ cần tiến vào top 100 thì đã có thể là học sinh của lớp đặc cấp rồi, khác biệt duy nhất chỉ là ban 1 và ban 2 nữa thôi, Tề Long cười hề hề vỗ bả vai Lý Tinh Hoằng cổ vũ.
Lý Tinh Hoằng nếu thật có thể thắng lợi ở lần tiếp theo thì đây tuyệt đối chính là một người có thể nghịch tập thành công, thậm chí có thể trở thành tiêu điểm chú ý của mọi người trong một thời gian dài.
Lý Tinh Hoằng ngượng ngùng: “Tớ không dám nghĩ xa như vậy, có thể lọt vào top 200 ai không phải là cao thủ chứ, mấy trận đấu trước chỉ là do tớ may mắn, toàn gặp những đối thủ không quá mạnh.”
Cùng là người của ban ưu tú giống Lý Tinh Hoằng, Hà Triêu Dương nghe nói như thế có chút bất mãn : “Tinh Hoằng, không cần biết chúng ta có nghịch tập thành công hay không, nhưng trước hết chúng ta không thể nhụt chí, đã đi tới vị trí này, chúng ta phải cố gắng hết sức.”
Lý Tinh Hoằng như tỉnh ngộ lại mạnh gật đầu: “Triêu Dương, cậu nói không sai, đã lọt vào top 200, nếu không nổ lực nữa thì chúng ta rất có lỗi với những nỗ lực lúc trước.”
“Vậy mới đúng.” Hà Triêu Dương nở nụ cười. Hai người bọn họ là hai người duy nhất lọt vào lớp ưu tú của tổ 072, tình cảnh này khiến cho tình cảm của 2 người cũng tốt hơn, cùng nhau giúp đỡ, cùng nhau tiến bước.
La Thiếu Vân thấy thế vẻ mặt lo lắng nói: “A.....Lý Tinh Hoằng và Hà Triêu Dương nỗ lực như vậy, vị trí chúng ta có vẻ rất không an toàn nha.”
Lời oán của La Thiếu Vân khiến Hàn Tục Nhã và Lạc Triều cũng lo lắng.
“Cậu coi như tốt, tớ với Lạc triều mới khó nói.” Hàn Tục Nhã thở dài một hơi, cô phát hiện áp lực ở lớp đặc cấp còn nặng hơn lớp ưu tú rất nhiều, lần này cô có thể tiến vào top 200 cũng nhờ may mắn, nếu không phải đối phương so ngã trước thì có lẽ cô cũng không thể đứng ở đây. Không biết lát nữa cô có còn may mắn như vậy nữa hay không, nếu không thể lọt vào top 100 thì cô buộc phải rớt xuống học ở lớp ưu tú.
Lạc Triều sợ hãi: “Tớ... Tớ cũng rất lo lắng.”
Nhìn em gái lo lăng khiến Lạc Lãng không biết nới gì, nếu có thể thay em gái mình ra đánh, cậu nhất định sẽ lao ra đầu tiên, không để em gái mình phải ưu sầu như vậy.
“Đã đến vị trí này thì thực lực không còn là vấn đề nữa, mọi thứ đều dựa vào tinh thần.” Nhìn 2 cô bé trong nhóm lo lắng, cùng là con gái, Lăng Lan cũng mềm lòng, cô mở lời nhắc nhở.
“Là sao?” Trừ Tề Long ,Lạc Lãng, Hàn Kế Quân, những đứa trẻ khác vẻ mặt đều chờ đợi lời giải thích của Lăng Lan, hi vọng cô có thể giải thích rõ ràng cho bọn họ.
“Có thể đi vào top 200 thực lực kỳ thực cũng không kém nhau quá nhiều, ai cũng đều có khả năng thắng lợi, nhưng người có thể mỉm cười cuối cùng thì phải xem ai làm người tin tưởng vào bản thân nhất, tin rằng mình là người mạnh, tin rằng mình có thể là người đứng cuối cùng.” Lăng Lan khoanh tay ra sau thắt lưng, lén lút làm một cái thủ thế. Cô chủ yếu chỉ để bơm tinh thần thôi, những cái khác cô không chịu trách nhiệm đâu...
Ánh mắt Hàn Tục Nhã sáng ngời: “Lão đại, ý của cậu có phải giống như trận đấu lần trước của tớ, chỉ cần tớ kiên trì hơn đối phương 1 giây thì người dành chiến thắng chính là tớ phải không.”
Lăng Lan gật đầu, tỏ vẻ Hàn Tục Nhã nói không sai.
Lạc Triều vẻ mặt đỏ bừng nhìn Lăng Lan, trong lòng lặng yên thầm nghĩ: “Lăng Lan nhất định không thích những cô bé thua cuộc, mình nhất định phải nổ lực, kiên trì đến cuối cùng mới được...”
Lăng Lan chỉ mới nói mấy câu nhưng lại khiến cho tất cả mọi người an ổn lại, không còn lo lắng nữa, sự tự tin sáng lên trong mắt.
Hàn Kế Quân liếc mắt nhìn Lăng Lan một cái thật sâu, không nghĩ tới khả năng khích lệ tinh thần của Lăng Lan cũng yêu nghiệt như thế, cậu ta rốt cuộc đến từ đâu? Từ thế gia? Hay từ một thế lực đáng sợ nào? Hoặc là...
Hàn Kế Quân không dám nghĩ thêm, cậu hít sâu một hơi, đem tạp niệm trong lòng đè xuống, tự nhắc nhở mình, Lăng Lan chính là Lăng Lan, là Lan lão đại của bọn hắn, bản thân chỉ cần nhớ kỹ điều này là được rồi.
Nhưng mà Lăng Lan vui vẻ vẫn còn quá sớm, những đứa trẻ có thể học tại lớp đặc cấp ban 1 có ai là đơn giản, chỉ số thông minh của chúng đều cực kỳ khủng bố, khi bảng điện tử công bố điểm thì cô mới nhận ra điểm này. Gần như tất cả học sinh của lớp cô đều đạt điểm tối đa, chỉ có 2 người xui xẻo, sơ ý mà bị trừ đi 1,2 điểm.
Và một trong hai người không được tối đa điểm chính là Tề Long, cậu bị trừ điểm ở nhiều môn nhất, 2 môn và bi ai nhận vị trí đầu tiên từ dưới đếm lên trong lớp, điều này khiến cậu cảm thấy cực kỳ mất mặt.
Không có biện pháp, ai bảo tính cách cậu quá tùy tiện, không thể cẩn thận như Hàn Kế Quân, Lạc Lãng, bị trừ điểm cũng là chuyện hiển nhiên, vả lại may mắn là cậu chỉ bị trừ điểm ở 2 môn, chứ theo tính toán ban đầu của Hàn Kế Quân thì Tề Long ít nhất cũng phải bị trừ điểm ở 3 hoặc 4 môn.
Một học sinh chỉ bị trừ 1,2 điểm thì cũng chỉ là chuyện nhỏ, những nếu bị trừ 1,2 điểm giữa một đám được điểm tối đa thì lại khác nhau hoàn toàn, chắc chắn sẽ không có thứ hạng cao.
Vì vậy tuy chỉ bị trừ vài điểm nhưng tên của Tề Long cũng hoàn toàn mất hút trong top 200, có thể thấy sự canh tranh ở học viện đồng quân là khắc nghiệt đến mức nào.
Đương nhiên danh sách này chỉ mới là tạm thời, kết quả cuối cùng quyết định số phận của học sinh phụ thuộc vào thành tích của cuộc thi thể thuật, thể thuật mới là cuộc khảo hạch thật sự. Ở học viện đồng quân trung tâm, cách đấu thể thuật là thứ được xem trọng nhất, chỉ cần chiến thắng mọi người trong cuộc thi thể thuật thì dù cuộc thi lý thuyết có đứng cuối thì bạn vẫn có thể trở thành người đứng đầu của học viện.
Đương nhiên cuộc thi lý thuyết cũng không phải không quan trọng, nếu trong cuộc thi thể thuật mà bị rớt sớm thì sẽ dựa vào cuộc thi lý thuyết để xếp thứ hạng. Nếu như có trường hợp học sinh bị điểm thấp ở lý thuyết và rớt sớm ở thể thuật thì những đứa trẻ đó sẽ được tổ chức thi lại để xếp lớp, xác định vị trí của mình.
Giống như khi top 8, tiến 4 thì 4 người bị loại sẽ được xếp thứ hạng theo thành tích lý thuyết, thành tích cao nhất sẽ được đứng ở vị trí thứ 5, cứ như vậy xếp xuống. Nếu cả 4 người này đều có điểm lý thuyết như nhau thì bọn họ sẽ được thi đấu với nhau để chọn người thứ 5,6, sau đó lại tiếp tục đấu tiếp để xếp hạng 7,8, cứ như vậy.
Cho nên, điểm lý thuyết đối với cường giả không quan trọng, nhưng đối với những người không quá mạnh thì cực kỳ trọng yếu, thậm chí chỉ cách biệt nhau 1 điểm, thì những ưu đãi đươc hưởng trong nhà trường cũng là khác nhau.
Cứ như vậy cuộc thi được mọi người mong chờ cuối cùng cũng chính thức mở màn.
Bởi vì là cuộc chiến nữa năm mở một lần nên phòng cách đấu đem lôi đài mở ở chế độ công khai, loại trừ hình thức đấu kín, công khai toàn bộ cho mọi người cùng xem, học hỏi và tham khảo. Các học sinh có thể lựa chọn xem trực tiếp hoặc ở ký túc xá mở xem, tất cả các cuộc chiến đều được chiếu trực tiếp trên thế giới ảo.
Cuộc chiến tranh thứ hạng được diễn ra trên 3000 lôi đài, được chia ra cho 10 cấp (có 10 năm học). Những học sinh tham dự cách đấu trong ngày đầu tiên đều là học sinh cấp phổ thông, người thắng sẽ được đấu với học sinh ban ưu tú của ngày thứ 2, người thắng ngày thứ 2 sẽ được đấu với học sinh lớp đặc cấp ban 2, còn đặc cấp ban 1 phải tới ngày thứ 4 mới xuất chiến.
Lăng Lan mấy ngày nay vẫn luôn ở trong biệt thự, vẻ ngoài thì như đang tu tâm, tĩnh tọa cho cuộc thi nhưng thực chất là cô tiến vào không gian học tâp, nắm chắc thời gian còn lại để giải quyết vấn đề tâm tính của mình.
Từ khi xác định mục tiêu cho mình, Lăng Lan phát hiện tinh thần lực của mình không còn bị dao động như trước nữa, khi tiến vào trạng thái chiến đấu, cô đã có thể giữ vững tĩnh táo, không ra tay giết hết nữa. Tuy thời gian vẫn có chút ngắn nhưng chắc chắn đây vẫn là một tín hiện tốt, điều này khiến Lăng Lan càng thêm hi vọng.
Lăng Lan rất may mắn khi có được không gian học tập, tuy rằng cuộc chiến tranh tài sắp xảy ra, thời gian đã rất gần kề nhưng trong không gian học tập, thời gian của cô đã được kéo dài ra rất nhiều lần. Vì vậy Lăng Lan cũng không chần chờ, chủ động yêu cầu Ngũ hào đạo sư đem thời gian của không gian học tập kéo đến mức lớn nhất để bản thân có thời gian giải quyết vấn đề của mình.
Tuy rằng cô biết quyết định này sẽ khiến cô bị Ngũ hào tra tấn trong thời gian rất rất dài, nhưng vì mục tiêu của mình Lăng Lan bất chấp tất cả, không còn chỗ nào cho sự sợ hãi.
Ngũ hào đối với thỉnh cậu tự ngược của Lăng Lan cũng rất hoan nghênh, không nói hai lời liền đồng ý. Trải qua thời gian ba năm ( trong không gian học tập) thống khổ dày vò, Lăng Lan cuối cùng cũng thành công tìm về bình tĩnh của bản thân, thành công trước kỳ hạn khống chế chính mình, cũng nhờ khoảng thời gian này, nội tâm cô cũng trở nên kiên định hơn, tinh thần lực cũng trở nên chắc chắn hơn.
Lăng Lan tin tưởng, cho dù thế giới này bị hủy diệt ở trước mắt cô, thì cô cũng có thể mặt không đổi sắc, tâm không hoảng hốt, lạnh nhạt như thường.
Sau khi thành công khống chế lý trí của chính mình, Lăng Lan phát hiện mình lại có một nhận thức mới về thể thuật trong không gian học tập.
Giải quyết vấn đề khống chế tinh thần một cách hoàn hảo, Lăng Lan rốt cuộc rời khỏi không gian học tập vào sáng thứ 4.
Khi vừa mới đến điểm đón H-Bahn, cô liền nhìn thấy 3 người Tề Long đang đứng chờ cách đó không xa.
Vừa nhìn thấy cô đến, Hàn Kế Quân ngay lập tức gọi một chiếc H-Bahn để đưa 4 người bọn họ tới phòng cách đấu khổng lồ.
Giờ phút này phòng cách đấu cũng không còn nhiều người nữa, dù sao những người có thể bước tới ngày thứ 4 chỉ có không đến 200 người, tổng 10 cấp cộng lại cũng chỉ có 2000 người, cộng thêm số người tới cổ vũ cũng chỉ có năm, sáu ngàn người, nếu so với ngày đầu tiên 70, 80 ngàn người thì lúc này quả thật không thể so sánh.
“Tề Long, này chỗ này!” Một giọng nói ta rõ từ một góc của phòng cách đấu vang lên, Lăng Lan ngẩng đầu nhìn, chình là Hàn Tục Nhã và Lạc Triều, ở bên cạnh 2 cô bé còn có những thành viên khác của tổ đội 072.
Lạc Lãng cực kỳ hưng phấn, là người đầu tiên chạy qua, mà Tề Long đương nhiên cũng theo Lạc Lãng chạy sang. Lăng Lan và Hàn Kế Quân nhìn nhau cười, cũng chậm rãi đi qua đó.
Bởi vì ký túc xá nữ và ký túc xá nam nằm ở 2 phía của học viện nên cả bọn rất khó thường xuyên gặp nhau, cả bọn chỉ có thể hội họp khi gặp nhau ở phòng cách đấu.
“Các cậu cũng tới rồi.” Lăng Lan đối với những người khác hỏi.
“Ừ, chúng tớ đều may mắn chen vào top 200 .” Lý Tinh Hoằng trả lời, là thanh viên của ban ưu tú, có thể tiếp vào top 200 khiến cậu cảm thấy rất hưng phấn, dù sao toàn bộ học sinh một khối (ý là 1 năm á) cũng có tới hơn 2000 người, có thể tiếp vào top 200 đều là những những nhân vật nỗi tiếng, trong đó có tính cả 50 người của lớp đặc cấp ban 1.
“Cố lên, chỉ cần thắng thêm một trận, cậu sẽ có cơ hội tiến vào lớp đặc cấp.” Chỉ cần tiến vào top 100 thì đã có thể là học sinh của lớp đặc cấp rồi, khác biệt duy nhất chỉ là ban 1 và ban 2 nữa thôi, Tề Long cười hề hề vỗ bả vai Lý Tinh Hoằng cổ vũ.
Lý Tinh Hoằng nếu thật có thể thắng lợi ở lần tiếp theo thì đây tuyệt đối chính là một người có thể nghịch tập thành công, thậm chí có thể trở thành tiêu điểm chú ý của mọi người trong một thời gian dài.
Lý Tinh Hoằng ngượng ngùng: “Tớ không dám nghĩ xa như vậy, có thể lọt vào top 200 ai không phải là cao thủ chứ, mấy trận đấu trước chỉ là do tớ may mắn, toàn gặp những đối thủ không quá mạnh.”
Cùng là người của ban ưu tú giống Lý Tinh Hoằng, Hà Triêu Dương nghe nói như thế có chút bất mãn : “Tinh Hoằng, không cần biết chúng ta có nghịch tập thành công hay không, nhưng trước hết chúng ta không thể nhụt chí, đã đi tới vị trí này, chúng ta phải cố gắng hết sức.”
Lý Tinh Hoằng như tỉnh ngộ lại mạnh gật đầu: “Triêu Dương, cậu nói không sai, đã lọt vào top 200, nếu không nổ lực nữa thì chúng ta rất có lỗi với những nỗ lực lúc trước.”
“Vậy mới đúng.” Hà Triêu Dương nở nụ cười. Hai người bọn họ là hai người duy nhất lọt vào lớp ưu tú của tổ 072, tình cảnh này khiến cho tình cảm của 2 người cũng tốt hơn, cùng nhau giúp đỡ, cùng nhau tiến bước.
La Thiếu Vân thấy thế vẻ mặt lo lắng nói: “A.....Lý Tinh Hoằng và Hà Triêu Dương nỗ lực như vậy, vị trí chúng ta có vẻ rất không an toàn nha.”
Lời oán của La Thiếu Vân khiến Hàn Tục Nhã và Lạc Triều cũng lo lắng.
“Cậu coi như tốt, tớ với Lạc triều mới khó nói.” Hàn Tục Nhã thở dài một hơi, cô phát hiện áp lực ở lớp đặc cấp còn nặng hơn lớp ưu tú rất nhiều, lần này cô có thể tiến vào top 200 cũng nhờ may mắn, nếu không phải đối phương so ngã trước thì có lẽ cô cũng không thể đứng ở đây. Không biết lát nữa cô có còn may mắn như vậy nữa hay không, nếu không thể lọt vào top 100 thì cô buộc phải rớt xuống học ở lớp ưu tú.
Lạc Triều sợ hãi: “Tớ... Tớ cũng rất lo lắng.”
Nhìn em gái lo lăng khiến Lạc Lãng không biết nới gì, nếu có thể thay em gái mình ra đánh, cậu nhất định sẽ lao ra đầu tiên, không để em gái mình phải ưu sầu như vậy.
“Đã đến vị trí này thì thực lực không còn là vấn đề nữa, mọi thứ đều dựa vào tinh thần.” Nhìn 2 cô bé trong nhóm lo lắng, cùng là con gái, Lăng Lan cũng mềm lòng, cô mở lời nhắc nhở.
“Là sao?” Trừ Tề Long ,Lạc Lãng, Hàn Kế Quân, những đứa trẻ khác vẻ mặt đều chờ đợi lời giải thích của Lăng Lan, hi vọng cô có thể giải thích rõ ràng cho bọn họ.
“Có thể đi vào top 200 thực lực kỳ thực cũng không kém nhau quá nhiều, ai cũng đều có khả năng thắng lợi, nhưng người có thể mỉm cười cuối cùng thì phải xem ai làm người tin tưởng vào bản thân nhất, tin rằng mình là người mạnh, tin rằng mình có thể là người đứng cuối cùng.” Lăng Lan khoanh tay ra sau thắt lưng, lén lút làm một cái thủ thế. Cô chủ yếu chỉ để bơm tinh thần thôi, những cái khác cô không chịu trách nhiệm đâu...
Ánh mắt Hàn Tục Nhã sáng ngời: “Lão đại, ý của cậu có phải giống như trận đấu lần trước của tớ, chỉ cần tớ kiên trì hơn đối phương 1 giây thì người dành chiến thắng chính là tớ phải không.”
Lăng Lan gật đầu, tỏ vẻ Hàn Tục Nhã nói không sai.
Lạc Triều vẻ mặt đỏ bừng nhìn Lăng Lan, trong lòng lặng yên thầm nghĩ: “Lăng Lan nhất định không thích những cô bé thua cuộc, mình nhất định phải nổ lực, kiên trì đến cuối cùng mới được...”
Lăng Lan chỉ mới nói mấy câu nhưng lại khiến cho tất cả mọi người an ổn lại, không còn lo lắng nữa, sự tự tin sáng lên trong mắt.
Hàn Kế Quân liếc mắt nhìn Lăng Lan một cái thật sâu, không nghĩ tới khả năng khích lệ tinh thần của Lăng Lan cũng yêu nghiệt như thế, cậu ta rốt cuộc đến từ đâu? Từ thế gia? Hay từ một thế lực đáng sợ nào? Hoặc là...
Hàn Kế Quân không dám nghĩ thêm, cậu hít sâu một hơi, đem tạp niệm trong lòng đè xuống, tự nhắc nhở mình, Lăng Lan chính là Lăng Lan, là Lan lão đại của bọn hắn, bản thân chỉ cần nhớ kỹ điều này là được rồi.
Bình luận facebook