-
Chương 181-185
Chương 181 Tuyệt thế linh đan
Khương Phàm làm không biết mệt, lặp đi lặp lại việc nghiên cứu 'Đan Hoàng Cổ Kinh'. Trước sau luyện hơn năm mươi khỏa , trong ý thức vậy mà lại sáng lên đan dược mới.
Chỉ có năm loại, cũng đều là đan dược trụ cột nhất, nhưng nhu cầu đối với linh thảo linh quả bắt đầu gia tăng, đối với khống chế hỏa diễm cùng nhiệt độ cũng có yêu cầu.
- Luyện chế đan dược, mấu chốt nhất vẫn là hỏa diễm. Muốn tăng lên nhiệt độ hỏa diễm, kích phát tiềm lực Thánh Hỏa, cần tăng lên cảnh giới. Tu võ, luyện đan, quả nhiên hỗ trợ lẫn nhau.
Khương Phàm thu hồi Cửu Hoàng Luyện Thiên Đỉnh, lấy ra ngọn cổ đăng kia từ trong thanh đồng tiểu tháp
Mặc dù đã lâu không có dùng đến, nhưng cổ đăng lại yên lặng thiêu đốt, ánh lửa yêu dị toát ra giống như máu tươi.
Khương Phàm vận chuyển Đại Diệu Thiên Kinh, dẫn dắt huyết quang ở bên trong cổ đăng, tiến vào thân thể.
Hỏa điểu trong khí hải gáy to, tắm rửa ánh lửa giống như huyết vũ
Khương Phàm có thể rõ ràng cảm nhận được sự hưng phấn của nó, ngay cả linh văn trên trán đều tự phát thức tỉnh, phát ra hào quang màu vàng.
Trong kim quang, mơ hồ có một chút huyết quang.
- Ngọn cổ đăng này đến cùng có lai lịch ra sao?
Khương Phàm luôn luôn có mấy phần kiêng kị đối với cổ đăng, thậm chí không nguyện ý dùng nhiều.
- Nhận chủ thử một chút?
Khương Phàm cắn ngón tay, nhẹ nhàng điểm về phía cổ đăng.
Nhưng do dự mãi về sau lại thu hồi.
Bá Đao và Thanh đồng tiểu tháp đều không phải là phàm phẩm, có thể mang đến cho hắn một cảm giác rất bình thường, nhưng cổ đăng lại vô cùng tà khí.
Lúc này, tiểu xà vọt về sân nhỏ, vòng quanh hai vòng trên người Khương Phàm.
Khương Phàm quả quyết thu hồi cổ đăng.
- Khương Phàm, ngươi dùng viên đan dược kia chưa?
Dạ An Nhiên vội vã đi vào sân nhỏ, phía sau còn đi theo Dạ Thiên Lan.
- Còn chưa, thế nào?
Khương Phàm kỳ quái nhìn bọn hắn.
Dạ An Nhiên thần sắc ngưng trọng nói:
- Hiệu quả của đan dược khiến La Phù sơn mạch cũng oanh động.
- Hiệu quả gì?
Khương Phàm biết những đan dược này khẳng định có một loại công hiệu thần kỳ nào đó.
- Thăng hoa linh văn!
- Thăng hoa?
Khương Phàm nhất thời không hiểu được.
- Một tên tán tu tên là Liêu Nguyên Giáp, là cuồng đồ vô cùng nổi danh ở La Phù sơn mạch. Hắn có được lục phẩm linh văn, Lôi Sơn linh văn. Có người nói là Lôi Linh văn dị biến, có người nói là song linh văn, tóm lại thực lực của hắn vô cùng cường đại. Hắn quanh năm từ chợ đen lĩnh lệnh truy sát, kiếm tinh tệ sau mua sắm võ pháp, tạo nghệ lôi điện vô cùng cao. Hắn từ cổ thành dưới đất đạt được một viên đan dược. Mà ngay tại hôm trước, linh văn hắn thăng hoa, Lôi Sơn linh văn tiến vào thất phẩm Thánh linh văn.
Dạ An Nhiên thần sắc ngưng trọng, càng khó nén phần rung động kia.
Dạ Thiên Lan đều nghiêm mặt, dùng sức nắm chặt nắm đấm.
- Lục phẩm linh văn, thăng hoa đến thất phẩm?
- Linh văn còn có thể thăng hoa vượt qua phẩm cấp?
Khương Phàm hít một hơi khí lạnh.
Không có võ giả nào không rõ ràng tầm quan trọng của phẩm cấp linh văn, nó trực tiếp quyết định đẳng cấp võ pháp ngươi có thể tu luyện, độ cao cảnh giới ngươi có thể tới, thậm chí địa vị ngươi có thể có.
Lục phẩm linh văn đến thất phẩm, không thể nghi ngờ là bay vọt về chất.
Đại địa Thương Châu, trong hai trăm năm mới có một người như Khương Phàm.
Bên trong mấy vạn võ giả đại tân sinh ở La Phù sơn mạch mới rải rác mấy kẻ.
Lại có người sau khi phục dụng đan dược liền có đại biến hóa?
Đây quả thực là nghịch thiên cải mệnh!
Tâm tình Khương Phàm khó mà bình tĩnh, trách không được phía dưới pho tượng Đan Hoàng sẽ phong tồn năm viên đan dược dạng này.
Cái này có thể là đan thuật kiêu ngạo nhất của vị 'Đan Hoàng' kia.
Cũng có thể là tinh túy mà hắn đã nghiên cứu suốt đời.
- Lúc trước hắn là Linh Nguyên cảnh bát trọng thiên, bây giờ lại tiến vào Linh Hồn cảnh. Thăng hoa linh văn, lại thúc đẩy sinh trưởng cảnh giới. Viên đan dược kia... Quá trái ý trời.
Dạ Thiên Lan lắc đầu liên tục.
Tin tức này đâu sẽ chỉ oanh động La Phù, rất có thể truyền khắp những nơi khác, gây nên oanh động vô tận.
Đan dược có thể thăng hoa linh văn, cả thế gian không thấy, chưa từng nghe thấy.
Nếu ai có thể nắm giữ dạng đan thuật này, người đó có thể sẽ để quần hùng thiên hạ cúng bái, tranh nhau mà cung phụng người đó.
- Hiện tại toàn La Phù đều đang tìm kiếm tin tức mấy khỏa đan dược khác.
Dạ An Nhiên cũng vô cùng rung động, đây tuyệt đối là nghịch thiên cải mệnh.
Mà chưa kể đan dược đều ngủ say dưới đất hơn mấy ngàn vạn năm, sau khi đi ra còn có công hiệu như vậy, khó có thể tưởng tượng được lúc vừa mới rèn luyện ra, phải chăng từng dẫn phát thiên thế.
- Viên kia của ngươi đâu?
Khương Phàm cảm xúc chập trùng, bên trong Đan Hoàng Cổ Kinh sẽ có ghi chép của viên đan dược kia hay không?
Nếu quả thật có thể có, bộ cổ kinh này chính là tuyệt thế trọng bảo.
- Ta vẫn không có dùng, đang đợi tin tức phía ngoài. Bây giờ chuẩn bị cho phụ thân rồi.
Dạ An Nhiên mặc dù cũng rất chờ mong hiệu quả của đan dược, có thể để cho Thiên Thư thánh văn của mình lần nữa thăng hoa.
Nhưng nghĩ tới nghĩ lui, không bằng giao cho phụ thân.
Nếu như phụ thân thăng hoa linh văn, cảnh giới, thực lực hay các loại phương diện đều sẽ tăng lên.
Đối với Thiên Sư tông mà nói đó mới thật sự là cần thiết.
Khương Phàm gật đầu, nếu quả thật có kỳ hiệu thăng hoa linh văn, hắn cũng chuẩn bị cho Khương Vương, báo đáp ân tình tám năm dưỡng dục.
- Khương Phàm, ngươi thế nào tìm được những đan dược này?
Dạ Thiên Lan từ trong miệng Dạ An Nhiên cẩn thận hiểu rõ tình huống lúc ấy.
Khương Phàm vừa kết thúc đại hội La Phù liền khăng khăng đi cổ thành dưới mặt đất, ở nơi đó tìm lại tìm, sau đó cổ thành dưới mặt đất liền đổ sụp.
Cổ điện xuất hiện, đan dược xuất thế!
Nếu nói là vận khí, chính là coi hắn là đồ đần!
Khương Phàm lại nhếch miệng cười một tiếng:
- Chính là thần kỳ như vậy, vận khí tới, cản cũng đỡ không nổi.
Chương 182 Đan dược nghịch thiên
Dạ Thiên Lan cùng Dạ An Nhiên đồng thời trợn mắt trừng một cái, thật xem chúng ta là đồ đần.
- Liêu Nguyên Giáp đi đâu?
Khương Phàm vội vàng nói sang chuyện khác.
- Hắn sợ bị bắt nghiên cứu, trốn rồi.
Dạ Thiên Lan thấy Khương Phàm không muốn nhiều lời, cũng không cưỡng cầu, bất quá càng nhìn tiểu tử này càng thuận mắt.
Từ sau khi Khương Phàm đến, vận khí Thiên Sư tông tốt liên tục.
Thiên Sư tông không chỉ đã ổn định địa vị, còn thắng được danh dự, khí thế phấn chấn, ngay cả mỏ tinh thạch đều đạt đến tám tòa.
Nếu như hắn thật có thể lột xác thành Thánh linh văn, Thiên Sư tông liền sẽ trở về đỉnh phong.
Tiểu gia hỏa này nhất định phải giữ lại!
Chờ người của Khương gia tìm tới, hắn muốn đề nghị thông gia!
Hắn tin tưởng sau khi Khương Hồng Võ nhìn thấy tiềm lực của Thiên Sư tông, khẳng định sẽ vui vẻ đồng ý.
Lại nói, nữ nhi của hắn xinh đẹp như hoa, muốn thiên phú có thiên phú, muốn khí chất có khí chất, muốn bối cảnh có bối cảnh, Khương Hồng Võ có thể có con dâu như thế, vụng trộm mà vui.
- Cổ thành dưới mặt đất ngoại trừ toà cổ điện đổ sụp kia ra cũng không có phát hiện Linh Bảo khác. Tinh lực các tông đều chuyển dời đến tìm kiếm mấy viên đan dược này. Nhưng cổ điện chỉ đi ra hết thảy mấy khỏa, lại đang trong tay ai, không ai biết được. Phụ thân, con thấy thừa dịp các tông không có tinh lực để ý tới Thiên Sư tông chúng ta, người nắm chắc thời gian bế quan đi.
Dạ An Nhiên đang mong đợi hiệu quả của đan dược.
- Hôm nay ta liền bế quan. Khương Phàm, đây là lễ vật ta cho ngươi. Tông chủ Linh Cực tông tự mình chế tạo cho ngươi.
Dạ Thiên Lan tới nhét Linh Bảo đến cho hắn, Khương Phàm muốn cũng phải muốn, không muốn cũng phải muốn.
- Đây là...
Khương Phàm tiếp nhận hộp đá nặng nề, xốc lên xem xét, lại là một trường cung tinh mỹ.
Cung dài một mét hai, trên dưới hai đầu như hỏa dực đang giương cao, chỉnh thể như hỏa điểu hoa lệ, bên trong mang theo cỗ khí thế cường đại.
Vị trí nắm cung vô cùng tinh tế, tinh thạch tinh mịn sắp xếp thành hoa văn phức tạp, bộ dáng giống như là mặt trời, khuấy động sóng nhiệt kinh người.
Khương Phàm lần đầu tiên nhìn thấy liền thích, đưa nhấc lên , linh lực xuyên qua linh văn, liệt diễm trong tay phun trào, trường cung lập tức tách ra ánh sáng cường thịnh, bị liệt diễm bao phủ.
Đường vân mặt trời nơi đó không chỉ hấp thu linh lực Khương Phàm, càng là cướp đoạt lấy Hỏa nguyên lực giữa thiên địa.
- Linh Cực tông am hiểu chế tạo binh khí, mặc dù quy mô và ảnh hưởng không bằng Ngọc Đỉnh tông nhưng vũ khí bọn hắn chế tạo đều rất không tệ. Chuôi Liệt Dương Cung này chính là ta tìm tông chủ Linh Cực tông mời hắn tự mình chế tạo. Nó không cần mũi tên, ngưng tụ hỏa diễm thì có thể hóa thành mũi tên xạ kích. Ngươi nắm Liệt Dương văn là dùng Tinh Thạch Hỏa Diễm cực phẩm khảm nạm mà thành. Đừng thấy nhỏ bé, Hỏa nguyên lực của nó mạnh vô cùng. Một tòa quặng mỏ tinh thạch một năm đều ra không được mấy cực phẩm tinh thạch. Thiên Sư tông chúng ta có sáu viên, Linh Cực tông có bảy viên, ta lại đến chợ đen tìm năm viên, tổng cộng là mười tám khỏa.
Dạ Thiên Lan mỉm cười giới thiệu.
- Tông chủ có lòng.
Khương Phàm vội vàng hướng Dạ Thiên Lan nói lời cảm tạ, sau khi đi đến La Phù, đối mặt nhiều địch nhân, Ô Cương Cung có chút lực bất tòng tâm, chuôi cung tiễn này tới quá kịp thời.
- Người trước người sau, ngươi cũng có thể gọi ta là sư phụ.
Dạ Thiên Lan nhìn Khương Phàm hài lòng, tâm tình rất cao hứng, vỗ vỗ vai Dạ An Nhiên:
- Ta trở về bế quan, ngươi bồi Khương Phàm.
Bồi ?
Dạ An Nhiên dở khóc dở cười, phụ thân đây là đưa nữ nhi tặng đi mà không che giấu chút nào.
Nếu không phải hai người còn nhỏ, nói không chừng phụ thân có thể đã làm chút gì rồi.
Khương Phàm bắt đầu dốc lòng nghiên cứu cung tiễn.
Nó đúng là chế tạo riêng vì Khương Phàm, các phương diện đều được cân nhắc đến.
Quan trọng nhất là đường vân Liệt Dương chính là một pháp trận cỡ nhỏ, một khi bị linh lực kích hoạt, có thể trong thời gian cực ngắn hướng về chung quanh cướp đoạt Hỏa nguyên lực, tăng cường uy lực hỏa tiễn cực lớn.
Ngoài ra, tạo hình hai đầu hỏa dực thật ra là hai thanh lưỡi dao, có thể coi như vũ khí mà sử dụng cận chiến.
Hai ngày sau.
- Liệt Dương (*) Tiễn!
Khương Phàm đưa tay trái nâng cung, nghiêng nâng về phía ngọn núi.
Linh lực kích thích hỏa trận, hướng lên giữa trời hấp thu Hỏa nguyên lực, ánh sáng liệt dương hừng hực, càng ngày càng mãnh liệt.
[Liệt = bạo liệt, dương = mặt trời]
Tay phải dẫn dắt Kim Viêm Thánh Hỏa nồng đậm, ngưng tụ thành một thanh trường tiễn vàng óng ánh.
Nhìn như Hỏa Thương!
Hắn hét dài một tiếng, kim viêm trường tiễn nổ bắn ra trời cao, dẫn dắt pháp trận ngưng tụ hỏa diễm, cuốn lên thanh thế liệt hỏa kinh người.
Ầm ầm!!
Hỏa tiễn bay cao hơn một trăm mét, đánh vào trên núi, toàn bộ đâm xuyên vào, ngay sau đó dẫn dắt hỏa diễm bổ nhào tới, va chạm ngọn núi, hình thành bạo tạc mãnh liệt.
Nhưng mà...
Hỏa tiễn cũng không có nổ tung, chỉ bởi vì mất đi khống chế, tạo thành liệt diễm mãnh liệt, từ nơi đó lao nhanh ra.
- Vẫn chưa được.
Khương Phàm tiếc nuối lắc đầu.
Hỏa Thương hắn thả ra chính là Liệt Hỏa Phần Thiên thức thứ ba.
Lấy thánh văn thôi động Huyền cấp võ pháp, đem Hỏa Thương xem như hỏa tiễn, có thể phát huy uy lực tập kích cực lớn.
Nhưng Khương Phàm mong đợi thời điểm đâm thủng qua sẽ hình thành bạo tạc.
Tựa như Vạn Thú Thiên Hoàng Quyền, Hổ Khiếu Quyền cùng Cự Tượng Quyền , một khi va chạm, lập tức mang theo nổ tung.
Cứ như vậy, Hỏa Thương tập kích và bạo phá, lực sát thương khẳng định vô cùng kinh người. Tùy theo liệt hỏa triều cường mà đi, hình thành hỗn loạn cùng yểm hộ, tranh thủ thời gian cho Khương Phàm phát ra mũi tên thứ hai.
- Lại lần nữa!!
Khương Phàm bình tĩnh lại tiếp tục nghiên cứu.
Nếu là tập kích, liền phải đem uy lực phát huy đến lớn nhất, đem hiệu quả phóng thích đến cực hạn.
- Khương Phàm sư đệ? Ra là ngươi ở đây. Đãi ngộ của đại đệ tử thật tốt, độc hưởng một ngọn núi.
Một vị đệ tử Thiên Sư tông nở nang mỹ lệ tìm tới nơi này, nhìn Khương Phàm nở nụ cười xinh đẹp.
- Hồng sư tỷ.
Khương Phàm tản ra linh văn, mỉm cười gật đầu.
Đây là đệ tử thân truyền của Văn Thải Y, đại hội La Phù vài ngày trước, trong mấy vị đệ tử tùy hành có nàng.
Vóc người xinh đẹp, tính cách còn rất vui tươi.
- Ta nghe nói tông chủ tự mình tìm tông chủ Linh Cực tông chế tạo binh khí cho ngươi, chính là cái này?
Chương 183 Một tờ huyết thư
Hồng sư tỷ nhìn cung tiễn hoa lệ trong tay Khương Phàm, lung lay ngón cái, đãi ngộ này, xác thực rất tốt.
Tuy nhiên Khương Phàm cũng gánh chịu nổi phần đãi ngộ này.
Vị Thánh phẩm Thú linh văn đầu tiên của La Phù.
Vị trí tông chủ tương lai của Thiên Sư tông, đều có thể giao cho trong tay Khương Phàm.
Dù sao, hắc hắc, cũng là con rể nha.
- Sư tỷ tới tìm ta có chuyện gì không?
Ấn tượng của Khương Phàm đối với vị sư tỷ này không tệ, nhưng bây giờ lại không tâm tư nói chuyện phiếm chơi đùa.
- Không có việc gì liền không thể tới nhìn ngươi một chút? Hì hì, không đùa ngươi nữa. Để An Nhiên nhìn thấy, sẽ ăn dấm. A, ngươi có một phong thư. Đệ tử thủ vệ đưa tới, ta vừa vặn đụng phải.
Hồng sư tỷ đưa cho Khương Phàm một tấm ngọc thạch đẹp đẽ, bên trong kẹp lấy một miếng da.
- Ai đưa tới?
Khương Phàm kỳ quái nhận lấy.
- Không biết, hình như là nữ. Ta đoán chừng là tiểu muội muội nào đó ngưỡng mộ ngươi, thực sự không chịu nổi nên biểu lộ tâm tình với ngươi.
Hồng sư tỷ yêu kiều cười hai tiếng:
- Ngươinhaa, ăn nhiều uống nhiều nhiều rồi rèn luyện, trong La Phù sơn mạch này không biết có bao nhiêu tiểu tỷ tỷ đang chờ ngươi lớn lên đây. Ta đều phát sầu thay An Nhiên, cái này như thế nào mới có thể chốt được.
Khương Phàm dở khóc dở cười lắc đầu, tiện tay muốn ném đi.
Hồng sư tỷ tranh thủ thời gian ngăn lại:
- Đừng ném, mở ra nhìn xem.
- Ta còn muốn tu luyện, loại sự tình này...
Khương Phàm tiện tay giật tấm ngọc thạch ra, sắc mặt hơi đổi một chút.
So với phiến đá đẹp đẽ bên ngoài, phía trên lại là chữ viết bằng máu rã rời bắt mắt.
Huyết thư?
Khương Phàm căng thẳng trong lòng, lập tức mở ra.
'Yến Tranh, Côn Bác, Hùng Chiêm Nguyên ý đồ mưu phản, tội chết.'
'Hành hình tại Thành Khôi Binh.'
'Yến gia, Côn gia, Hùng gia, toàn tộc lão và trẻ nhỏ đều cùng chịu tội.'
Hô hấp của Khương Phàm dần dần gấp rút, ánh mắt lắc lư, dùng sức nắm chặt quyển sách bằng da.
- Thế nào?
Hồng sư tỷ cẩn thận hỏi, sao sắc mặt đột nhiên khó coi như vậy?
Tam hoàng tử quả nhiên ra tay với Bạch Hổ quan!
Toàn tộc, tử hình?
Khương Phàm nắm quyển sách bằng da muốn lao ra ngoài, nhưng lại ngừng.
- Đến cùng à đã xảy ra chuyện gì?
Hồng sư tỷ nóng nảy thúc hỏi, vừa rồi không phải còn đang tốt sao?
Trong lòng Khương Phàm giãy dụa một trận, lời vừa tới miệng liền biến thành một câu:
- Nói cho Dạ An Nhiên, ta ra ngoài mấy ngày.
Cái này rất có thể chính là một cái bẫy.
Tam hoàng tử phải dùng bọn người Yến Tranh dẫn hắn trở lại Lang Gia quốc.
Nhưng mà, hắn đã đáp ứng Yến Khinh Vũ, muôn lần chết chắc chắn sẽ trở lại!
Hắn nhất định phải trở về, dù có nguy hiểm hơn nữa.
Nhưng hắn không có lý do kéo lấy Thiên Sư tông cùng mình đi chịu chết.
- Khương Phàm... Khương Phàm... Đến cùng đã xảy ra chuyện gì?
Hồng sư tỷ cản không nổi Khương Phàm, lập tức đi tìm Dạ An Nhiên.
- Chạy?
Dạ An Nhiên không hiểu thấu, không phải đã nói trong khoảng thời gian này se ở lại Thiên Sư tông sao, lại náo cái gì nữa đây.
- Hắn nhận được một phong thư, sắc mặt liền trở nên vô cùng khó coi. Còn để cho ta nói với muội, qua mấy ngày nữa hắn liền trở lại.
Hồng sư tỷ càng nghĩ càng không đúng, mặc dù cùng tiếp xúc Khương Phàm không nhiều, nhưng tiểu gia hỏa này lại có tỉnh táo không hề tầm thường, nhưng tình huống lúc đó lại thật giống như bị hù dọa.
- Là tin gì, ai đưa tới?
Dạ An Nhiên lại càng kỳ quái.
- Tin bị Khương Phàm mang theo đi. Ta đi đến phía trước tông môn hỏi qua, không ai nhận ra nữ nhân kia, người kia cũng chỉ nói một câu là bị người khác nhờ vả.
Hồng sư tỷ nói ra những gì mình biết.
Tại thời điểm huyết thư đưa đến trên tay Khương Phàm, chợ đen đã đồng thời an bài người lao đến các nơi La Phù, rải đi tin tức của Khương Phàm cùng biến cố tại Bắc Cương.
Mặc dù sự tình đan dược ở cổ điện hấp dẫn chú ý của vô số người, nhưng tin tức này lại đưa tới oanh động không nhỏ cho rất nhiều tông môn.
- Khương Phàm đến từ Lang Gia quốc, Bắc Cương? Dạ An Nhiên những năm này trốn vào Bắc Cương sao? Người của Khương gia ở đâu?
Thượng Thanh tông nhận được tin tức, đồng thời cảm thấy ngoài ý muốn, cũng bắt đầu cảnh giác.
Lấy tình huống suy yếu hiện tại của Khương gia, Khương Phàm tương đương không có bối cảnh đặc thù.
Nhưng, Khương gia chính là bởi vì suy yếu mới có thể phụ thuộc Thiên Sư tông, cũng sẽ tăng cường thực lực cho Thiên Sư tông.
- Trong tin tức không có tình huống của Khương gia, chỉ có tin của Khương Phàm cùng biến cố tại thành Bạch Hổ.
Các trưởng lão Thượng Thanh tông đối với tin tức này thì cảm thấy vô cùng bất ngờ, cũng đều mẫn cảm nghĩ đến trọng điểm —— Khương Phàm sẽ làm như thế nào, Thiên Sư tông sẽ làm như thế nào?
- Tam hoàng tử xuống tay với Bạch Hổ quan rồi?
Tông chủ Thiên Cương tông đã sớm biết tình huống cụ thể của Khương Phàm, kỳ quái là chuyện của Tam hoàng tử.
Tin tức rất đột nhiên, lại rất tấn mãnh.
Rõ ràng là có người vào La Phù 'Truyền lời'.
- Tin tức là từ chợ đen truyền tới.
Các trưởng lão Thiên Cương tông đều gom lại trong điện.
Dựa theo kế hoạch đã định, thời gian Đại hoàng tử tập kích La Phù chỉ còn nửa tháng, lúc này đột nhiên truyền đến dạng tin tức này, bọn hắn đều có chút ngoài ý muốn mà cảnh giác.
Mấu đầu ngón tay Tông chủ Thiên Cương tông nhẹ nhàng đụng vào nhau, tính toán thời gian.
Hắn có một suy đoán, có phải là sau khi Đại hoàng tử nhận được tin tức, cố ý đưa cho Tam hoàng tử hay không?
Nhưng bất kể nói thế nào, đây đúng là... Tin tức tốt!
- Khương Phàm nhận được tin tức, rất có thể sẽ nghĩ cách đi cứu viện. Thiên Sư tông không có khả năng sẽ để Khương Phàm tự mình đi. Cứ như vậy, lực lượng thủ vệ của Thiên Sư tông liền sẽ vô cùng suy yếu. Chúng ta không phải có thể yêu cầu Đại hoàng tử, trọng điểm chiếu cố Thiên Sư tông sao? Nếu như Dạ Thiên Lan chết trong Lang Gia quốc, Thiên Sư tông liền sẽ phải xoá tên. Nếu như Dạ Thiên Lan còn sống trở về, cũng là cho hắn một vùng phế tích.
Có trưởng lão đưa ra đề nghị, lập tức được các trưởng lão khác tán thành.
Tông chủ Thiên Cương tông lại lộ ra dáng tươi cười rất tàn nhẫn.
- Đại hoàng tử không có khả năng nghe chúng ta an bài. Nếu như Dạ Thiên Lan chết tại Lang Gia quốc, chính chúng ta xử lý Thiên Sư tông là được. Nếu như còn sống trở về, vừa vặn cõng nồi cho chúng ta. Ta muốn để toàn bộ La Phù lên án, để Thiên Sư tông vạn kiếp bất phục!
Chương 184 Cứu hay là không cứu
Kim Cương tông!
- Tốt!! Quá tốt rồi!!
Kim Bất Hoán ở trong điện đi qua đi lại, kích động mà xoa tay.
Khương Phàm lại là từ Lang Gia quốc chạy nạn tới! Lang Gia quốc hiện tại sẽ dẫn hắn trở về, giết chết!
- Tra cho ta. Tra xem Khương Phàm sẽ đi hay không. Tra xem Thiên Sư tông có phản ứng gì.
Kim Bất Hoán lớn tiếng ra lệnh.
Hắn lo lắng Kim Cương tông sẽ gặp nguy hiểm, không nghĩ tới lại đột nhiên có cơ hội tới.
Nếu Lang Gia quốc rải tin tức đến, khẳng định sẽ bày ra thiên la địa võng.
Khương Phàm không quay về thì thôi, nếu trở về thì hẳn là phải chết.
Thiên Sư tông thấy chết không cứu vẫn còn tốt, nếu như bồi tiếp đi qua, cũng hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Bọn hắn vừa vặn có thể thừa cơ hội Thiên Sư tông rời đi, cưỡng ép đoạt lại vài toà quặng mỏ tinh thạch.
Đến lúc đó coi như Dạ Thiên Lan có thể còn sống trở về cũng là tổn thất nặng nề, không có cách nào bắt bọn hắn được.
- Tông chủ, trước tiên không nên kích động. Dạ Thiên Lan không ngốc, biết rõ nơi đó có bẫy, hắn làm sao có thể đi mạo hiểm.
Sắc mặt Đại trưởng lão âm trầm, tâm tình vô cùng hỏng bét.
Cháu trai bị Khương Phàm giết chết, đệ tử xem trọng lại bị Thánh Nữ tông thông đồng.
Hắn mấy ngày nay luôn cảm giác giống như ăn phải con ruồi.
- Điều tra thêm liền biết.
Kim Bất Hoán có dự cảm Khương Phàm sẽ trở về, Thiên Sư tông cũng sẽ bồi tiếp.
Không biết vì cái gì, chính là cứ có loại dự cảm này.
Thiên Sư tông!
- Đây tuyệt đối là âm mưu của Tam hoàng tử. Tin tức rải nhanh như vậy, chính là bọn hắn đang giở trò.
Sau khi Dạ An Nhiên nhận được tin tức cũng rất gấp.
Lại là bọn người Yến Tranh, lại là Bạch Ngao Thương.
Đây rõ ràng chính là muốn dẫn dụ Khương Phàm trở về.
Nàng cơ hồ có thể tưởng tượng được, tâm tình Khương Phàm khi nhận được tin tức.
Thế nhưng, chuyện quan trọng yếu như vậy Khương Phàm lại không đến thương lượng cùng với nàng?
Một mình liền xông về sao?
Dạ An Nhiên nóng nảy, đồng thời cũng có chút chua xót.
Năm tháng, bọn hắn vẫn giống như người xa lạ.
- Chúng ta làm sao bây giờ, trơ mắt nhìn hắn trở về chịu chết sao?
Bọn người Hồng sư tỷ, Cổ La đều gom lại nơi này.
Rốt cuộc cũng biết được thân phận Khương Phàm, lại không nghĩ rằng sẽ là dưới tình huống như thế này.
Khương Phàm dù sao cũng còn trẻ con, quá vội vã rồi.
- Các ngươi chờ ở đây, ta đi tìm phụ thân.
Dạ An Nhiên đi tới nơi phụ thân bế quan, yên lặng chờ ở đó, cũng tại tỉnh táo lại suy nghĩ về chuyện này.
Cứu, khẳng định là phải cứu.
Nhưng mà, làm sao cứu?
Thiên Sư tông gần đây khí thế dâng cao, lực ảnh hưởng phóng đại, nhưng này vẻn vẹn chỉ là bởi vì Thánh linh văn mang tới oanh động.
Trải qua năm năm thảm bại đó, tông môn thực lực kỳ thật yếu đi rất nhiều, hiện tại lại phân ra rất nhiều cường giả đóng giữ ba tòa quặng mỏ tinh thạch mới có được, người có thể sử dụng càng ít.
Nàng thật sợ phụ thân sau khi suy nghĩ lại sẽ từ bỏ Khương Phàm.
Dạ Thiên Lan vào đêm khuya đã xuất quan.
Chính như mong đợi, linh văn toàn diện thăng hoa, thành tựu thất phẩm Thánh linh văn.
Thánh linh văn!
Hắn tuyệt đối không nghĩ đến chính mình có thể đạt tới phương diện thần thánh như vậy.
Loại kỳ tích này chưa bao giờ nghe thấy mà cứ như vậy phát sinh ở trên người hắn.
Bởi vì thăng hoa linh văn kích thích, cảnh giới cơ hồ muốn trực tiếp rảo bước tiến lên đến Sinh Tử cảnh.
Ngay cả khí chất đều càng trở nên nho nhã thêm, càng có uy nghiêm thêm.
Nhưng đột nhiên xuất hiện tin tức để vị tông chủ còn đắm chìm trong cuồng hỉ này trở mặt tại chỗ.
- Khương Phàm không rên một tiếng liền chạy? Hắn đây là tự mình chịu chết!
Dạ Thiên Lan vừa vội vừa giận.
Rõ ràng là cái bẫy, còn muốn tới nhảy vào?
Đứa nhỏ này bình thường thông minh như thế bây giờ biến đi đâu hết rồi?
- Khương Phàm mặc dù chỉ mới mười ba tuổi, nhưng là người trọng tình trọng nghĩa, không có khả năng trơ mắt nhìn bọn hắn chết tại trong tay Tam hoàng tử. Hắn cũng biết đó là chịu chết, cho nên không có cho chúng ta biết.
Sau khi Dạ An Nhiên tỉnh táo lại cũng đã hiểu suy nghĩ của Khương Phàm.
Nếu Tam hoàng tử bố cục thiên la địa võng trong Thành Khôi Binh, khẳng định đã nắm chắc vây chết hắn.
Nếu như hắn thỉnh cầu Thiên Sư tông hỗ trợ, chẳng khác nào mời Thiên Sư tông chịu chết.
Hắn không mở được cái miệng kia.
- Khương gia đâu, còn không có tin tức sao?
Sắc mặt Dạ Thiên Lan nghiêm túc, mặc dù kỳ quái tin tức của Khương Phàm làm sao nhanh như vậy đã truyền đến chỗ Tam hoàng tử nơi đó, nhưng sự thật đã phát sinh, chỉ có thể nghĩ biện pháp ứng đối.
- Còn không có. Tuy nhiên, Tam hoàng tử muốn giết không chỉ là Khương Phàm, còn có người của Khương gia. Bọn hắn không đến, tử hình sẽ không bắt đầu. Khương Phàm rất thông minh, hẳn cũng có thể nghĩ đến điểm này. Hắn sốt ruột chạy tới đó, là muốn tụ hợp cùng Khương gia!
Trong lòng Dạ An Nhiên rất gấp, nhưng không có thúc giục phụ thân.
Dạ Thiên Lan đi qua đi lại, lặp đi lặp lại suy nghĩ.
Hắn không thể thấy chết không cứu.
Nhưng mà...
Muốn cứu người thì phải có đầy đủ nhân thủ.
Thiên Sư tông, căn bản không bỏ ra nổi.
Mà lại chuyện này náo đã đến mức mọi người ở La Phù sơn mạch đều biết, một khi hắn mang người rời đi, Thiên Cương tông rất có thể sẽ đến đỡ Kim Cương tông tới trả thù.
Không chỉ có quặng mỏ tinh thạch sẽ bị tổn thất, tông môn cung đều sẽ bị thương nặng.
Cứ mặc kệ như vậy sao?
Không được!!
Trước kia, Khương Phàm là vì Thiên Sư tông mà đã làm rất nhiều chuyện, hắn cũng không thể không có lương tâm như thế.
Thiên Sư tông càng không thể để các tông La Phù chế nhạo!
Thật lâu sau đó...
Dạ Thiên Lan hít một hơi thật sâu, thái độ kiên quyết.
- Truyền lệnh tám đại quặng mỏ tinh thạch, tất cả trưởng lão cùng đệ tử đóng giữ, toàn bộ rút lui trở lại cho ta
- Cái gì? Toàn bộ?
Sắc mặt Dạ An Nhiên hơi biến, từ bỏ quặng mỏ?
Đây chính là căn cơ của Thiên Sư tông.
Nàng lúc đầu chuẩn bị đề nghị phụ thân từ bỏ ba tòa, không nghĩ tới phụ thân còn ác hơn, trực tiếp rút về toàn bộ.
- Quặng mỏ ngay tại đó, Kim Cương tông muốn chiếm, tùy cho bọn hắn chiếm. Chúng ta nếu như có thể còn sống trở về, coi đây là cái cớ diệt Kim Cương tông hắn. Nếu như về không được...
Chương 185 Thánh địa Thất Túc Lão
Dạ Thiên Lan đương nhiên biết rõ ý nghĩa quặng mỏ tinh thạch, nhưng không đem người ở đó rút về, bọn hắn không có năng lực xâm nhập Lang Gia quốc, ngay cả tông môn đều không có người đóng giữ.
- Con sẽ lập tức đi thông tri.
Dạ An Nhiên thưởng thức nhất chính là thời điểm phụ thân gặp được sự kiện đột phát liền có phần quả quyết cùng phán đoán kia.
Nếu như bọn hắn thật có thể trở về, mang về không chỉ có là tình cảm của Khương Phàm, càng có cường giả của Khương gia.
Đây là đánh cược!
Càng là khôn khéo!
- Trước khi rút về, đem tinh thạch có thể mang đi toàn chuyển về tới. Thông báo tiếp đến trưởng lão Độc Cô Thương, để hắn đi 'Cổ Lan sơn' một chuyến. Điều kiện tùy tiện bọn hắn đưa ra, ta muốn hai mươi sát thủ đỉnh tiêm, tàn nhẫn nhất!
Dạ Thiên Lan hít sâu một hơi, không cứu liền không cứu, muốn cứu liền phải dùng toàn lực mà cứu.
- Ta lại đi Ngọc Hư tông cùng Linh Cực tông một chuyến, nhìn xem có thể mượn mấy trưởng lão hay không.
- Ừm!!
Dạ An Nhiên dùng sức gật đầu, bước nhanh rời đi.
…
Khương Phàm tung hoành giữa rừng rậm, hướng Lang Gia quốc mà xông.
Đánh tan.
Hắn sẽ chờ đến khi chính mình xuất hiện, càng sẽ mang theo Khương gia hiện thân.
Lấy tính tình Vương gia, chỉ cần nhận được tin tức liền nhất định sẽ đi.
Cứ như vậy,liền có thể gặp Vương gia ở thành Khôi Binh cùng
Nhưng, Vương gia có thể nhận được tin tức hay không, lại sẽ cứu người như thế nào?
Khương Phàm cau mày.
Nơi đó chắc chắn là thiên la địa võng, chút thực lực ấy của mình, có thể làm thứ gì?
Tiểu xà lao vùn vụt ở phía trước, thay Khương Phàm điều tra lấy mãnh thú gần đó để kịp thời né tránh.
- Ừm??
Trong lòng Khương Phàm khẽ động, tập trung vào tiểu xà.
Lấy tính cách Vương gia, nếu như đi liền không chỉ có là cứu người, sẽ còn báo thù.
Nhất là Tam hoàng tử.
Có lẽ nó có thể giúp được một đám, dù chỉ là công sức rất nhỏ.
- Tiểu Đao, chúng ta phải phối hợp làm một chuyện.
Khương Phàm gọi tiểu xà lại, lấy Liệt Dương Cung ra.
Hắn muốn trước khi đuổi đến Thành Khôi Binh, cùng tiểu xà luyện được sự ăn ý.
Dạ Thiên Lan mặc dù truyền lệnh rút người đóng giữ quặng mỏ tinh thạch về, nhưng cũng không có công khai ra ngoài.
Đầu tiên là bất động rút trưởng lão về, để các đệ tử mặc y phục của trưởng lão, làm bộ tiếp tục trấn thủ.
Một khi gặp phải tập kích, lại quả quyết rút lui.
Trong quặng mỏ cũng tiếp tục khai thác, không cần biết ngày hay đêm mà tiến hành.
Dạ Thiên Lan từ tổ chức sát thủ 'Cổ Lan sơn' mời đến hai mươi tên sát thủ, đến Ngọc Hư tông, Linh Cực tông mượn được vài trưởng lão, cũng đều trong năm ngày ngắn ngủi bí mật tiến vào Thiên Sư tông.
Sau năm ngày, Dạ Thiên Lan ngay cả đệ tử tông môn cũng đều không có kinh động, trong đêm khuya lặng yên rời đi.
Chỉ để lại bộ phận trưởng lão chủ trì sự vụ.
…
Vô Hồi thánh địa!
Khương Tuyền cũng đã nhận được tin tức biến cố tại Lang Gia quốc, Bắc Cương.
Nàng không phải nghe nói từ La Phù sơn mạch, mà sau khi huynh trưởng Khương Hồng Võ rời đi đã tự mình phái đệ tử của nàng đi đến Lang Gia quốc, kịp thời hiểu rõ tình huống nơi đó.
Thời điểm khi bọn người khi Yến Tranh bị cưỡng ép bắt đi, cũng do bọn người Khương Hồng Dương, Bạch Ngao Thương tự mình áp hướng thành Khôi Binh, vị đệ tử kia trước tiên thả Lôi Tước ra, truyền tin tức về Vô Hồi thánh địa.
- Xin sư tôn mau chóng cứu lấy huynh trưởng.
Khương Tuyền quỳ gối trước điện, lễ bái mời sư tôn mới từ Đại Hoang trở về.
Trong cung điện rộng rãi, một vị lão nhân đầu tóc trắng xoá cụp mắt xuống suy nghĩ, đạm mạc không nói.
Trong điện còn có tám vị nam nữ tử trung niên đều cung kính đứng đấy, không có người nào dám nói chuyện.
- Xin sư tôn mau chóng cứu huynh trưởng!
- Xin sư tôn mau chóng cứu huynh trưởng...
- Xin sư tôn mau chóng cứu huynh trưởng!
Khương Tuyền lần lượt lễ bái, lần lượt hô to.
- Đủ rồi!
Lão nhân kia rốt cục cũng giương mắt nhìn, đôi mắt thâm thúy xán lạn như tinh thần lại hiện ra hàn quang thấu xương.
- Dù ngươi đập nát đầu, ta cũng không có khả năng đến Lang Gia quốc cứu người. Thánh địa ước hẹn thiên hạ, không phải tình huống đặc biệt, không được nhúng tay sự vụ nhân quốc. Người vi phạm, xử phạt. Ngươi ở Vô Hồi thánh địa chờ đợi hai mươi năm, điểm quy củ ấy cũng không hiểu?
Gương mặt lão nhân tang thương mà lạnh lùng, ngữ khí lạnh nhạt lại nghiêm khắc.
- Ta chỉ thỉnh cầu xin sư tôn cứu huynh trưởng. Không phải nhúng tay vào quốc vụ.
Khương Tuyền dùng sức nắm chặt tay.
Ý đồ vị Tam hoàng tử kia hết sức rõ ràng, cơ hồ mọi người đều biết, lại hoàn toàn bắt lấy mệnh môn (huyệt chết) của huynh trưởng.
Biết rõ là cái bẫy, nhưng huynh trưởng vẫn sẽ liều chết thử một lần.
Thành Khôi Binh, nhất định sẽ mai táng rất nhiều người.
- Tam hoàng tử bố cục Thương Châu, vì kế thừa hoàng vị. Đây không phải quốc vụ lại là cái gì?
Sắc mặt lão nhân âm trầm xuống.
Những nam nữ tử hầu hạ bên cạnh đều cảm nhận được áp bách nồng đậm, còn có uy thế như thấu thể mà vào, chạm đến linh văn.
Bọn hắn không thể không cúi thấp đầu, cũng không dám thở mạnh.
- Ngài là một trong thất túc lão của Vô Hồi thánh địa. Nói không phải, chính là không phải. Ai dám phản bác.
Khương Tuyền chống cự lại áp lực đập vào mặt trong cung điện, cắn răng tiếp tục hô to.
- Hoang đường!!
Lão nhân bỗng nhiên đưa tay đập vào ghế đá, ghế đá hắc thạch kịch liệt lắc lư, cả cung điện cũng đều ù ù rung động.
Như mãnh thú Hoang Cổ phát ra tiếng rít gào trầm trầm.
Khương Tuyền bị khí lãng đập vào mặt làm cho sắc mặt tái nhợt, khí huyết không khoái, nhưng vẫn kiên trì nói:
- Chỉ là, cứu người. Không phải, giết người.
- Lui ra!!
- Xin… sư tôn, cứu huynh trưởng!!
Khương Tuyền vươn người đứng dậy, trùng điệp quỳ xuống, cái trán trắng noãn đập vào sàn nhà băng lãnh.
- Ta nói, lui ra!!
- Xin, sư tôn, cứu... Huynh trưởng...
Khương Tuyền lần nữa đứng dậy, quỳ xuống, dập đầu.
Tám vị nam nữ tử trong điện âm thầm nhếch miệng, không dám khuyên Khương Tuyền, lại càng không dám khuyên sư tôn.
Địa vị của bọn hắn và Khương Tuyền trong thánh địa đều là trưởng lão tôn quý, nhưng cũng không dám làm càn ở trước mặt sư tôn
Khương Phàm làm không biết mệt, lặp đi lặp lại việc nghiên cứu 'Đan Hoàng Cổ Kinh'. Trước sau luyện hơn năm mươi khỏa , trong ý thức vậy mà lại sáng lên đan dược mới.
Chỉ có năm loại, cũng đều là đan dược trụ cột nhất, nhưng nhu cầu đối với linh thảo linh quả bắt đầu gia tăng, đối với khống chế hỏa diễm cùng nhiệt độ cũng có yêu cầu.
- Luyện chế đan dược, mấu chốt nhất vẫn là hỏa diễm. Muốn tăng lên nhiệt độ hỏa diễm, kích phát tiềm lực Thánh Hỏa, cần tăng lên cảnh giới. Tu võ, luyện đan, quả nhiên hỗ trợ lẫn nhau.
Khương Phàm thu hồi Cửu Hoàng Luyện Thiên Đỉnh, lấy ra ngọn cổ đăng kia từ trong thanh đồng tiểu tháp
Mặc dù đã lâu không có dùng đến, nhưng cổ đăng lại yên lặng thiêu đốt, ánh lửa yêu dị toát ra giống như máu tươi.
Khương Phàm vận chuyển Đại Diệu Thiên Kinh, dẫn dắt huyết quang ở bên trong cổ đăng, tiến vào thân thể.
Hỏa điểu trong khí hải gáy to, tắm rửa ánh lửa giống như huyết vũ
Khương Phàm có thể rõ ràng cảm nhận được sự hưng phấn của nó, ngay cả linh văn trên trán đều tự phát thức tỉnh, phát ra hào quang màu vàng.
Trong kim quang, mơ hồ có một chút huyết quang.
- Ngọn cổ đăng này đến cùng có lai lịch ra sao?
Khương Phàm luôn luôn có mấy phần kiêng kị đối với cổ đăng, thậm chí không nguyện ý dùng nhiều.
- Nhận chủ thử một chút?
Khương Phàm cắn ngón tay, nhẹ nhàng điểm về phía cổ đăng.
Nhưng do dự mãi về sau lại thu hồi.
Bá Đao và Thanh đồng tiểu tháp đều không phải là phàm phẩm, có thể mang đến cho hắn một cảm giác rất bình thường, nhưng cổ đăng lại vô cùng tà khí.
Lúc này, tiểu xà vọt về sân nhỏ, vòng quanh hai vòng trên người Khương Phàm.
Khương Phàm quả quyết thu hồi cổ đăng.
- Khương Phàm, ngươi dùng viên đan dược kia chưa?
Dạ An Nhiên vội vã đi vào sân nhỏ, phía sau còn đi theo Dạ Thiên Lan.
- Còn chưa, thế nào?
Khương Phàm kỳ quái nhìn bọn hắn.
Dạ An Nhiên thần sắc ngưng trọng nói:
- Hiệu quả của đan dược khiến La Phù sơn mạch cũng oanh động.
- Hiệu quả gì?
Khương Phàm biết những đan dược này khẳng định có một loại công hiệu thần kỳ nào đó.
- Thăng hoa linh văn!
- Thăng hoa?
Khương Phàm nhất thời không hiểu được.
- Một tên tán tu tên là Liêu Nguyên Giáp, là cuồng đồ vô cùng nổi danh ở La Phù sơn mạch. Hắn có được lục phẩm linh văn, Lôi Sơn linh văn. Có người nói là Lôi Linh văn dị biến, có người nói là song linh văn, tóm lại thực lực của hắn vô cùng cường đại. Hắn quanh năm từ chợ đen lĩnh lệnh truy sát, kiếm tinh tệ sau mua sắm võ pháp, tạo nghệ lôi điện vô cùng cao. Hắn từ cổ thành dưới đất đạt được một viên đan dược. Mà ngay tại hôm trước, linh văn hắn thăng hoa, Lôi Sơn linh văn tiến vào thất phẩm Thánh linh văn.
Dạ An Nhiên thần sắc ngưng trọng, càng khó nén phần rung động kia.
Dạ Thiên Lan đều nghiêm mặt, dùng sức nắm chặt nắm đấm.
- Lục phẩm linh văn, thăng hoa đến thất phẩm?
- Linh văn còn có thể thăng hoa vượt qua phẩm cấp?
Khương Phàm hít một hơi khí lạnh.
Không có võ giả nào không rõ ràng tầm quan trọng của phẩm cấp linh văn, nó trực tiếp quyết định đẳng cấp võ pháp ngươi có thể tu luyện, độ cao cảnh giới ngươi có thể tới, thậm chí địa vị ngươi có thể có.
Lục phẩm linh văn đến thất phẩm, không thể nghi ngờ là bay vọt về chất.
Đại địa Thương Châu, trong hai trăm năm mới có một người như Khương Phàm.
Bên trong mấy vạn võ giả đại tân sinh ở La Phù sơn mạch mới rải rác mấy kẻ.
Lại có người sau khi phục dụng đan dược liền có đại biến hóa?
Đây quả thực là nghịch thiên cải mệnh!
Tâm tình Khương Phàm khó mà bình tĩnh, trách không được phía dưới pho tượng Đan Hoàng sẽ phong tồn năm viên đan dược dạng này.
Cái này có thể là đan thuật kiêu ngạo nhất của vị 'Đan Hoàng' kia.
Cũng có thể là tinh túy mà hắn đã nghiên cứu suốt đời.
- Lúc trước hắn là Linh Nguyên cảnh bát trọng thiên, bây giờ lại tiến vào Linh Hồn cảnh. Thăng hoa linh văn, lại thúc đẩy sinh trưởng cảnh giới. Viên đan dược kia... Quá trái ý trời.
Dạ Thiên Lan lắc đầu liên tục.
Tin tức này đâu sẽ chỉ oanh động La Phù, rất có thể truyền khắp những nơi khác, gây nên oanh động vô tận.
Đan dược có thể thăng hoa linh văn, cả thế gian không thấy, chưa từng nghe thấy.
Nếu ai có thể nắm giữ dạng đan thuật này, người đó có thể sẽ để quần hùng thiên hạ cúng bái, tranh nhau mà cung phụng người đó.
- Hiện tại toàn La Phù đều đang tìm kiếm tin tức mấy khỏa đan dược khác.
Dạ An Nhiên cũng vô cùng rung động, đây tuyệt đối là nghịch thiên cải mệnh.
Mà chưa kể đan dược đều ngủ say dưới đất hơn mấy ngàn vạn năm, sau khi đi ra còn có công hiệu như vậy, khó có thể tưởng tượng được lúc vừa mới rèn luyện ra, phải chăng từng dẫn phát thiên thế.
- Viên kia của ngươi đâu?
Khương Phàm cảm xúc chập trùng, bên trong Đan Hoàng Cổ Kinh sẽ có ghi chép của viên đan dược kia hay không?
Nếu quả thật có thể có, bộ cổ kinh này chính là tuyệt thế trọng bảo.
- Ta vẫn không có dùng, đang đợi tin tức phía ngoài. Bây giờ chuẩn bị cho phụ thân rồi.
Dạ An Nhiên mặc dù cũng rất chờ mong hiệu quả của đan dược, có thể để cho Thiên Thư thánh văn của mình lần nữa thăng hoa.
Nhưng nghĩ tới nghĩ lui, không bằng giao cho phụ thân.
Nếu như phụ thân thăng hoa linh văn, cảnh giới, thực lực hay các loại phương diện đều sẽ tăng lên.
Đối với Thiên Sư tông mà nói đó mới thật sự là cần thiết.
Khương Phàm gật đầu, nếu quả thật có kỳ hiệu thăng hoa linh văn, hắn cũng chuẩn bị cho Khương Vương, báo đáp ân tình tám năm dưỡng dục.
- Khương Phàm, ngươi thế nào tìm được những đan dược này?
Dạ Thiên Lan từ trong miệng Dạ An Nhiên cẩn thận hiểu rõ tình huống lúc ấy.
Khương Phàm vừa kết thúc đại hội La Phù liền khăng khăng đi cổ thành dưới mặt đất, ở nơi đó tìm lại tìm, sau đó cổ thành dưới mặt đất liền đổ sụp.
Cổ điện xuất hiện, đan dược xuất thế!
Nếu nói là vận khí, chính là coi hắn là đồ đần!
Khương Phàm lại nhếch miệng cười một tiếng:
- Chính là thần kỳ như vậy, vận khí tới, cản cũng đỡ không nổi.
Chương 182 Đan dược nghịch thiên
Dạ Thiên Lan cùng Dạ An Nhiên đồng thời trợn mắt trừng một cái, thật xem chúng ta là đồ đần.
- Liêu Nguyên Giáp đi đâu?
Khương Phàm vội vàng nói sang chuyện khác.
- Hắn sợ bị bắt nghiên cứu, trốn rồi.
Dạ Thiên Lan thấy Khương Phàm không muốn nhiều lời, cũng không cưỡng cầu, bất quá càng nhìn tiểu tử này càng thuận mắt.
Từ sau khi Khương Phàm đến, vận khí Thiên Sư tông tốt liên tục.
Thiên Sư tông không chỉ đã ổn định địa vị, còn thắng được danh dự, khí thế phấn chấn, ngay cả mỏ tinh thạch đều đạt đến tám tòa.
Nếu như hắn thật có thể lột xác thành Thánh linh văn, Thiên Sư tông liền sẽ trở về đỉnh phong.
Tiểu gia hỏa này nhất định phải giữ lại!
Chờ người của Khương gia tìm tới, hắn muốn đề nghị thông gia!
Hắn tin tưởng sau khi Khương Hồng Võ nhìn thấy tiềm lực của Thiên Sư tông, khẳng định sẽ vui vẻ đồng ý.
Lại nói, nữ nhi của hắn xinh đẹp như hoa, muốn thiên phú có thiên phú, muốn khí chất có khí chất, muốn bối cảnh có bối cảnh, Khương Hồng Võ có thể có con dâu như thế, vụng trộm mà vui.
- Cổ thành dưới mặt đất ngoại trừ toà cổ điện đổ sụp kia ra cũng không có phát hiện Linh Bảo khác. Tinh lực các tông đều chuyển dời đến tìm kiếm mấy viên đan dược này. Nhưng cổ điện chỉ đi ra hết thảy mấy khỏa, lại đang trong tay ai, không ai biết được. Phụ thân, con thấy thừa dịp các tông không có tinh lực để ý tới Thiên Sư tông chúng ta, người nắm chắc thời gian bế quan đi.
Dạ An Nhiên đang mong đợi hiệu quả của đan dược.
- Hôm nay ta liền bế quan. Khương Phàm, đây là lễ vật ta cho ngươi. Tông chủ Linh Cực tông tự mình chế tạo cho ngươi.
Dạ Thiên Lan tới nhét Linh Bảo đến cho hắn, Khương Phàm muốn cũng phải muốn, không muốn cũng phải muốn.
- Đây là...
Khương Phàm tiếp nhận hộp đá nặng nề, xốc lên xem xét, lại là một trường cung tinh mỹ.
Cung dài một mét hai, trên dưới hai đầu như hỏa dực đang giương cao, chỉnh thể như hỏa điểu hoa lệ, bên trong mang theo cỗ khí thế cường đại.
Vị trí nắm cung vô cùng tinh tế, tinh thạch tinh mịn sắp xếp thành hoa văn phức tạp, bộ dáng giống như là mặt trời, khuấy động sóng nhiệt kinh người.
Khương Phàm lần đầu tiên nhìn thấy liền thích, đưa nhấc lên , linh lực xuyên qua linh văn, liệt diễm trong tay phun trào, trường cung lập tức tách ra ánh sáng cường thịnh, bị liệt diễm bao phủ.
Đường vân mặt trời nơi đó không chỉ hấp thu linh lực Khương Phàm, càng là cướp đoạt lấy Hỏa nguyên lực giữa thiên địa.
- Linh Cực tông am hiểu chế tạo binh khí, mặc dù quy mô và ảnh hưởng không bằng Ngọc Đỉnh tông nhưng vũ khí bọn hắn chế tạo đều rất không tệ. Chuôi Liệt Dương Cung này chính là ta tìm tông chủ Linh Cực tông mời hắn tự mình chế tạo. Nó không cần mũi tên, ngưng tụ hỏa diễm thì có thể hóa thành mũi tên xạ kích. Ngươi nắm Liệt Dương văn là dùng Tinh Thạch Hỏa Diễm cực phẩm khảm nạm mà thành. Đừng thấy nhỏ bé, Hỏa nguyên lực của nó mạnh vô cùng. Một tòa quặng mỏ tinh thạch một năm đều ra không được mấy cực phẩm tinh thạch. Thiên Sư tông chúng ta có sáu viên, Linh Cực tông có bảy viên, ta lại đến chợ đen tìm năm viên, tổng cộng là mười tám khỏa.
Dạ Thiên Lan mỉm cười giới thiệu.
- Tông chủ có lòng.
Khương Phàm vội vàng hướng Dạ Thiên Lan nói lời cảm tạ, sau khi đi đến La Phù, đối mặt nhiều địch nhân, Ô Cương Cung có chút lực bất tòng tâm, chuôi cung tiễn này tới quá kịp thời.
- Người trước người sau, ngươi cũng có thể gọi ta là sư phụ.
Dạ Thiên Lan nhìn Khương Phàm hài lòng, tâm tình rất cao hứng, vỗ vỗ vai Dạ An Nhiên:
- Ta trở về bế quan, ngươi bồi Khương Phàm.
Bồi ?
Dạ An Nhiên dở khóc dở cười, phụ thân đây là đưa nữ nhi tặng đi mà không che giấu chút nào.
Nếu không phải hai người còn nhỏ, nói không chừng phụ thân có thể đã làm chút gì rồi.
Khương Phàm bắt đầu dốc lòng nghiên cứu cung tiễn.
Nó đúng là chế tạo riêng vì Khương Phàm, các phương diện đều được cân nhắc đến.
Quan trọng nhất là đường vân Liệt Dương chính là một pháp trận cỡ nhỏ, một khi bị linh lực kích hoạt, có thể trong thời gian cực ngắn hướng về chung quanh cướp đoạt Hỏa nguyên lực, tăng cường uy lực hỏa tiễn cực lớn.
Ngoài ra, tạo hình hai đầu hỏa dực thật ra là hai thanh lưỡi dao, có thể coi như vũ khí mà sử dụng cận chiến.
Hai ngày sau.
- Liệt Dương (*) Tiễn!
Khương Phàm đưa tay trái nâng cung, nghiêng nâng về phía ngọn núi.
Linh lực kích thích hỏa trận, hướng lên giữa trời hấp thu Hỏa nguyên lực, ánh sáng liệt dương hừng hực, càng ngày càng mãnh liệt.
[Liệt = bạo liệt, dương = mặt trời]
Tay phải dẫn dắt Kim Viêm Thánh Hỏa nồng đậm, ngưng tụ thành một thanh trường tiễn vàng óng ánh.
Nhìn như Hỏa Thương!
Hắn hét dài một tiếng, kim viêm trường tiễn nổ bắn ra trời cao, dẫn dắt pháp trận ngưng tụ hỏa diễm, cuốn lên thanh thế liệt hỏa kinh người.
Ầm ầm!!
Hỏa tiễn bay cao hơn một trăm mét, đánh vào trên núi, toàn bộ đâm xuyên vào, ngay sau đó dẫn dắt hỏa diễm bổ nhào tới, va chạm ngọn núi, hình thành bạo tạc mãnh liệt.
Nhưng mà...
Hỏa tiễn cũng không có nổ tung, chỉ bởi vì mất đi khống chế, tạo thành liệt diễm mãnh liệt, từ nơi đó lao nhanh ra.
- Vẫn chưa được.
Khương Phàm tiếc nuối lắc đầu.
Hỏa Thương hắn thả ra chính là Liệt Hỏa Phần Thiên thức thứ ba.
Lấy thánh văn thôi động Huyền cấp võ pháp, đem Hỏa Thương xem như hỏa tiễn, có thể phát huy uy lực tập kích cực lớn.
Nhưng Khương Phàm mong đợi thời điểm đâm thủng qua sẽ hình thành bạo tạc.
Tựa như Vạn Thú Thiên Hoàng Quyền, Hổ Khiếu Quyền cùng Cự Tượng Quyền , một khi va chạm, lập tức mang theo nổ tung.
Cứ như vậy, Hỏa Thương tập kích và bạo phá, lực sát thương khẳng định vô cùng kinh người. Tùy theo liệt hỏa triều cường mà đi, hình thành hỗn loạn cùng yểm hộ, tranh thủ thời gian cho Khương Phàm phát ra mũi tên thứ hai.
- Lại lần nữa!!
Khương Phàm bình tĩnh lại tiếp tục nghiên cứu.
Nếu là tập kích, liền phải đem uy lực phát huy đến lớn nhất, đem hiệu quả phóng thích đến cực hạn.
- Khương Phàm sư đệ? Ra là ngươi ở đây. Đãi ngộ của đại đệ tử thật tốt, độc hưởng một ngọn núi.
Một vị đệ tử Thiên Sư tông nở nang mỹ lệ tìm tới nơi này, nhìn Khương Phàm nở nụ cười xinh đẹp.
- Hồng sư tỷ.
Khương Phàm tản ra linh văn, mỉm cười gật đầu.
Đây là đệ tử thân truyền của Văn Thải Y, đại hội La Phù vài ngày trước, trong mấy vị đệ tử tùy hành có nàng.
Vóc người xinh đẹp, tính cách còn rất vui tươi.
- Ta nghe nói tông chủ tự mình tìm tông chủ Linh Cực tông chế tạo binh khí cho ngươi, chính là cái này?
Chương 183 Một tờ huyết thư
Hồng sư tỷ nhìn cung tiễn hoa lệ trong tay Khương Phàm, lung lay ngón cái, đãi ngộ này, xác thực rất tốt.
Tuy nhiên Khương Phàm cũng gánh chịu nổi phần đãi ngộ này.
Vị Thánh phẩm Thú linh văn đầu tiên của La Phù.
Vị trí tông chủ tương lai của Thiên Sư tông, đều có thể giao cho trong tay Khương Phàm.
Dù sao, hắc hắc, cũng là con rể nha.
- Sư tỷ tới tìm ta có chuyện gì không?
Ấn tượng của Khương Phàm đối với vị sư tỷ này không tệ, nhưng bây giờ lại không tâm tư nói chuyện phiếm chơi đùa.
- Không có việc gì liền không thể tới nhìn ngươi một chút? Hì hì, không đùa ngươi nữa. Để An Nhiên nhìn thấy, sẽ ăn dấm. A, ngươi có một phong thư. Đệ tử thủ vệ đưa tới, ta vừa vặn đụng phải.
Hồng sư tỷ đưa cho Khương Phàm một tấm ngọc thạch đẹp đẽ, bên trong kẹp lấy một miếng da.
- Ai đưa tới?
Khương Phàm kỳ quái nhận lấy.
- Không biết, hình như là nữ. Ta đoán chừng là tiểu muội muội nào đó ngưỡng mộ ngươi, thực sự không chịu nổi nên biểu lộ tâm tình với ngươi.
Hồng sư tỷ yêu kiều cười hai tiếng:
- Ngươinhaa, ăn nhiều uống nhiều nhiều rồi rèn luyện, trong La Phù sơn mạch này không biết có bao nhiêu tiểu tỷ tỷ đang chờ ngươi lớn lên đây. Ta đều phát sầu thay An Nhiên, cái này như thế nào mới có thể chốt được.
Khương Phàm dở khóc dở cười lắc đầu, tiện tay muốn ném đi.
Hồng sư tỷ tranh thủ thời gian ngăn lại:
- Đừng ném, mở ra nhìn xem.
- Ta còn muốn tu luyện, loại sự tình này...
Khương Phàm tiện tay giật tấm ngọc thạch ra, sắc mặt hơi đổi một chút.
So với phiến đá đẹp đẽ bên ngoài, phía trên lại là chữ viết bằng máu rã rời bắt mắt.
Huyết thư?
Khương Phàm căng thẳng trong lòng, lập tức mở ra.
'Yến Tranh, Côn Bác, Hùng Chiêm Nguyên ý đồ mưu phản, tội chết.'
'Hành hình tại Thành Khôi Binh.'
'Yến gia, Côn gia, Hùng gia, toàn tộc lão và trẻ nhỏ đều cùng chịu tội.'
Hô hấp của Khương Phàm dần dần gấp rút, ánh mắt lắc lư, dùng sức nắm chặt quyển sách bằng da.
- Thế nào?
Hồng sư tỷ cẩn thận hỏi, sao sắc mặt đột nhiên khó coi như vậy?
Tam hoàng tử quả nhiên ra tay với Bạch Hổ quan!
Toàn tộc, tử hình?
Khương Phàm nắm quyển sách bằng da muốn lao ra ngoài, nhưng lại ngừng.
- Đến cùng à đã xảy ra chuyện gì?
Hồng sư tỷ nóng nảy thúc hỏi, vừa rồi không phải còn đang tốt sao?
Trong lòng Khương Phàm giãy dụa một trận, lời vừa tới miệng liền biến thành một câu:
- Nói cho Dạ An Nhiên, ta ra ngoài mấy ngày.
Cái này rất có thể chính là một cái bẫy.
Tam hoàng tử phải dùng bọn người Yến Tranh dẫn hắn trở lại Lang Gia quốc.
Nhưng mà, hắn đã đáp ứng Yến Khinh Vũ, muôn lần chết chắc chắn sẽ trở lại!
Hắn nhất định phải trở về, dù có nguy hiểm hơn nữa.
Nhưng hắn không có lý do kéo lấy Thiên Sư tông cùng mình đi chịu chết.
- Khương Phàm... Khương Phàm... Đến cùng đã xảy ra chuyện gì?
Hồng sư tỷ cản không nổi Khương Phàm, lập tức đi tìm Dạ An Nhiên.
- Chạy?
Dạ An Nhiên không hiểu thấu, không phải đã nói trong khoảng thời gian này se ở lại Thiên Sư tông sao, lại náo cái gì nữa đây.
- Hắn nhận được một phong thư, sắc mặt liền trở nên vô cùng khó coi. Còn để cho ta nói với muội, qua mấy ngày nữa hắn liền trở lại.
Hồng sư tỷ càng nghĩ càng không đúng, mặc dù cùng tiếp xúc Khương Phàm không nhiều, nhưng tiểu gia hỏa này lại có tỉnh táo không hề tầm thường, nhưng tình huống lúc đó lại thật giống như bị hù dọa.
- Là tin gì, ai đưa tới?
Dạ An Nhiên lại càng kỳ quái.
- Tin bị Khương Phàm mang theo đi. Ta đi đến phía trước tông môn hỏi qua, không ai nhận ra nữ nhân kia, người kia cũng chỉ nói một câu là bị người khác nhờ vả.
Hồng sư tỷ nói ra những gì mình biết.
Tại thời điểm huyết thư đưa đến trên tay Khương Phàm, chợ đen đã đồng thời an bài người lao đến các nơi La Phù, rải đi tin tức của Khương Phàm cùng biến cố tại Bắc Cương.
Mặc dù sự tình đan dược ở cổ điện hấp dẫn chú ý của vô số người, nhưng tin tức này lại đưa tới oanh động không nhỏ cho rất nhiều tông môn.
- Khương Phàm đến từ Lang Gia quốc, Bắc Cương? Dạ An Nhiên những năm này trốn vào Bắc Cương sao? Người của Khương gia ở đâu?
Thượng Thanh tông nhận được tin tức, đồng thời cảm thấy ngoài ý muốn, cũng bắt đầu cảnh giác.
Lấy tình huống suy yếu hiện tại của Khương gia, Khương Phàm tương đương không có bối cảnh đặc thù.
Nhưng, Khương gia chính là bởi vì suy yếu mới có thể phụ thuộc Thiên Sư tông, cũng sẽ tăng cường thực lực cho Thiên Sư tông.
- Trong tin tức không có tình huống của Khương gia, chỉ có tin của Khương Phàm cùng biến cố tại thành Bạch Hổ.
Các trưởng lão Thượng Thanh tông đối với tin tức này thì cảm thấy vô cùng bất ngờ, cũng đều mẫn cảm nghĩ đến trọng điểm —— Khương Phàm sẽ làm như thế nào, Thiên Sư tông sẽ làm như thế nào?
- Tam hoàng tử xuống tay với Bạch Hổ quan rồi?
Tông chủ Thiên Cương tông đã sớm biết tình huống cụ thể của Khương Phàm, kỳ quái là chuyện của Tam hoàng tử.
Tin tức rất đột nhiên, lại rất tấn mãnh.
Rõ ràng là có người vào La Phù 'Truyền lời'.
- Tin tức là từ chợ đen truyền tới.
Các trưởng lão Thiên Cương tông đều gom lại trong điện.
Dựa theo kế hoạch đã định, thời gian Đại hoàng tử tập kích La Phù chỉ còn nửa tháng, lúc này đột nhiên truyền đến dạng tin tức này, bọn hắn đều có chút ngoài ý muốn mà cảnh giác.
Mấu đầu ngón tay Tông chủ Thiên Cương tông nhẹ nhàng đụng vào nhau, tính toán thời gian.
Hắn có một suy đoán, có phải là sau khi Đại hoàng tử nhận được tin tức, cố ý đưa cho Tam hoàng tử hay không?
Nhưng bất kể nói thế nào, đây đúng là... Tin tức tốt!
- Khương Phàm nhận được tin tức, rất có thể sẽ nghĩ cách đi cứu viện. Thiên Sư tông không có khả năng sẽ để Khương Phàm tự mình đi. Cứ như vậy, lực lượng thủ vệ của Thiên Sư tông liền sẽ vô cùng suy yếu. Chúng ta không phải có thể yêu cầu Đại hoàng tử, trọng điểm chiếu cố Thiên Sư tông sao? Nếu như Dạ Thiên Lan chết trong Lang Gia quốc, Thiên Sư tông liền sẽ phải xoá tên. Nếu như Dạ Thiên Lan còn sống trở về, cũng là cho hắn một vùng phế tích.
Có trưởng lão đưa ra đề nghị, lập tức được các trưởng lão khác tán thành.
Tông chủ Thiên Cương tông lại lộ ra dáng tươi cười rất tàn nhẫn.
- Đại hoàng tử không có khả năng nghe chúng ta an bài. Nếu như Dạ Thiên Lan chết tại Lang Gia quốc, chính chúng ta xử lý Thiên Sư tông là được. Nếu như còn sống trở về, vừa vặn cõng nồi cho chúng ta. Ta muốn để toàn bộ La Phù lên án, để Thiên Sư tông vạn kiếp bất phục!
Chương 184 Cứu hay là không cứu
Kim Cương tông!
- Tốt!! Quá tốt rồi!!
Kim Bất Hoán ở trong điện đi qua đi lại, kích động mà xoa tay.
Khương Phàm lại là từ Lang Gia quốc chạy nạn tới! Lang Gia quốc hiện tại sẽ dẫn hắn trở về, giết chết!
- Tra cho ta. Tra xem Khương Phàm sẽ đi hay không. Tra xem Thiên Sư tông có phản ứng gì.
Kim Bất Hoán lớn tiếng ra lệnh.
Hắn lo lắng Kim Cương tông sẽ gặp nguy hiểm, không nghĩ tới lại đột nhiên có cơ hội tới.
Nếu Lang Gia quốc rải tin tức đến, khẳng định sẽ bày ra thiên la địa võng.
Khương Phàm không quay về thì thôi, nếu trở về thì hẳn là phải chết.
Thiên Sư tông thấy chết không cứu vẫn còn tốt, nếu như bồi tiếp đi qua, cũng hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Bọn hắn vừa vặn có thể thừa cơ hội Thiên Sư tông rời đi, cưỡng ép đoạt lại vài toà quặng mỏ tinh thạch.
Đến lúc đó coi như Dạ Thiên Lan có thể còn sống trở về cũng là tổn thất nặng nề, không có cách nào bắt bọn hắn được.
- Tông chủ, trước tiên không nên kích động. Dạ Thiên Lan không ngốc, biết rõ nơi đó có bẫy, hắn làm sao có thể đi mạo hiểm.
Sắc mặt Đại trưởng lão âm trầm, tâm tình vô cùng hỏng bét.
Cháu trai bị Khương Phàm giết chết, đệ tử xem trọng lại bị Thánh Nữ tông thông đồng.
Hắn mấy ngày nay luôn cảm giác giống như ăn phải con ruồi.
- Điều tra thêm liền biết.
Kim Bất Hoán có dự cảm Khương Phàm sẽ trở về, Thiên Sư tông cũng sẽ bồi tiếp.
Không biết vì cái gì, chính là cứ có loại dự cảm này.
Thiên Sư tông!
- Đây tuyệt đối là âm mưu của Tam hoàng tử. Tin tức rải nhanh như vậy, chính là bọn hắn đang giở trò.
Sau khi Dạ An Nhiên nhận được tin tức cũng rất gấp.
Lại là bọn người Yến Tranh, lại là Bạch Ngao Thương.
Đây rõ ràng chính là muốn dẫn dụ Khương Phàm trở về.
Nàng cơ hồ có thể tưởng tượng được, tâm tình Khương Phàm khi nhận được tin tức.
Thế nhưng, chuyện quan trọng yếu như vậy Khương Phàm lại không đến thương lượng cùng với nàng?
Một mình liền xông về sao?
Dạ An Nhiên nóng nảy, đồng thời cũng có chút chua xót.
Năm tháng, bọn hắn vẫn giống như người xa lạ.
- Chúng ta làm sao bây giờ, trơ mắt nhìn hắn trở về chịu chết sao?
Bọn người Hồng sư tỷ, Cổ La đều gom lại nơi này.
Rốt cuộc cũng biết được thân phận Khương Phàm, lại không nghĩ rằng sẽ là dưới tình huống như thế này.
Khương Phàm dù sao cũng còn trẻ con, quá vội vã rồi.
- Các ngươi chờ ở đây, ta đi tìm phụ thân.
Dạ An Nhiên đi tới nơi phụ thân bế quan, yên lặng chờ ở đó, cũng tại tỉnh táo lại suy nghĩ về chuyện này.
Cứu, khẳng định là phải cứu.
Nhưng mà, làm sao cứu?
Thiên Sư tông gần đây khí thế dâng cao, lực ảnh hưởng phóng đại, nhưng này vẻn vẹn chỉ là bởi vì Thánh linh văn mang tới oanh động.
Trải qua năm năm thảm bại đó, tông môn thực lực kỳ thật yếu đi rất nhiều, hiện tại lại phân ra rất nhiều cường giả đóng giữ ba tòa quặng mỏ tinh thạch mới có được, người có thể sử dụng càng ít.
Nàng thật sợ phụ thân sau khi suy nghĩ lại sẽ từ bỏ Khương Phàm.
Dạ Thiên Lan vào đêm khuya đã xuất quan.
Chính như mong đợi, linh văn toàn diện thăng hoa, thành tựu thất phẩm Thánh linh văn.
Thánh linh văn!
Hắn tuyệt đối không nghĩ đến chính mình có thể đạt tới phương diện thần thánh như vậy.
Loại kỳ tích này chưa bao giờ nghe thấy mà cứ như vậy phát sinh ở trên người hắn.
Bởi vì thăng hoa linh văn kích thích, cảnh giới cơ hồ muốn trực tiếp rảo bước tiến lên đến Sinh Tử cảnh.
Ngay cả khí chất đều càng trở nên nho nhã thêm, càng có uy nghiêm thêm.
Nhưng đột nhiên xuất hiện tin tức để vị tông chủ còn đắm chìm trong cuồng hỉ này trở mặt tại chỗ.
- Khương Phàm không rên một tiếng liền chạy? Hắn đây là tự mình chịu chết!
Dạ Thiên Lan vừa vội vừa giận.
Rõ ràng là cái bẫy, còn muốn tới nhảy vào?
Đứa nhỏ này bình thường thông minh như thế bây giờ biến đi đâu hết rồi?
- Khương Phàm mặc dù chỉ mới mười ba tuổi, nhưng là người trọng tình trọng nghĩa, không có khả năng trơ mắt nhìn bọn hắn chết tại trong tay Tam hoàng tử. Hắn cũng biết đó là chịu chết, cho nên không có cho chúng ta biết.
Sau khi Dạ An Nhiên tỉnh táo lại cũng đã hiểu suy nghĩ của Khương Phàm.
Nếu Tam hoàng tử bố cục thiên la địa võng trong Thành Khôi Binh, khẳng định đã nắm chắc vây chết hắn.
Nếu như hắn thỉnh cầu Thiên Sư tông hỗ trợ, chẳng khác nào mời Thiên Sư tông chịu chết.
Hắn không mở được cái miệng kia.
- Khương gia đâu, còn không có tin tức sao?
Sắc mặt Dạ Thiên Lan nghiêm túc, mặc dù kỳ quái tin tức của Khương Phàm làm sao nhanh như vậy đã truyền đến chỗ Tam hoàng tử nơi đó, nhưng sự thật đã phát sinh, chỉ có thể nghĩ biện pháp ứng đối.
- Còn không có. Tuy nhiên, Tam hoàng tử muốn giết không chỉ là Khương Phàm, còn có người của Khương gia. Bọn hắn không đến, tử hình sẽ không bắt đầu. Khương Phàm rất thông minh, hẳn cũng có thể nghĩ đến điểm này. Hắn sốt ruột chạy tới đó, là muốn tụ hợp cùng Khương gia!
Trong lòng Dạ An Nhiên rất gấp, nhưng không có thúc giục phụ thân.
Dạ Thiên Lan đi qua đi lại, lặp đi lặp lại suy nghĩ.
Hắn không thể thấy chết không cứu.
Nhưng mà...
Muốn cứu người thì phải có đầy đủ nhân thủ.
Thiên Sư tông, căn bản không bỏ ra nổi.
Mà lại chuyện này náo đã đến mức mọi người ở La Phù sơn mạch đều biết, một khi hắn mang người rời đi, Thiên Cương tông rất có thể sẽ đến đỡ Kim Cương tông tới trả thù.
Không chỉ có quặng mỏ tinh thạch sẽ bị tổn thất, tông môn cung đều sẽ bị thương nặng.
Cứ mặc kệ như vậy sao?
Không được!!
Trước kia, Khương Phàm là vì Thiên Sư tông mà đã làm rất nhiều chuyện, hắn cũng không thể không có lương tâm như thế.
Thiên Sư tông càng không thể để các tông La Phù chế nhạo!
Thật lâu sau đó...
Dạ Thiên Lan hít một hơi thật sâu, thái độ kiên quyết.
- Truyền lệnh tám đại quặng mỏ tinh thạch, tất cả trưởng lão cùng đệ tử đóng giữ, toàn bộ rút lui trở lại cho ta
- Cái gì? Toàn bộ?
Sắc mặt Dạ An Nhiên hơi biến, từ bỏ quặng mỏ?
Đây chính là căn cơ của Thiên Sư tông.
Nàng lúc đầu chuẩn bị đề nghị phụ thân từ bỏ ba tòa, không nghĩ tới phụ thân còn ác hơn, trực tiếp rút về toàn bộ.
- Quặng mỏ ngay tại đó, Kim Cương tông muốn chiếm, tùy cho bọn hắn chiếm. Chúng ta nếu như có thể còn sống trở về, coi đây là cái cớ diệt Kim Cương tông hắn. Nếu như về không được...
Chương 185 Thánh địa Thất Túc Lão
Dạ Thiên Lan đương nhiên biết rõ ý nghĩa quặng mỏ tinh thạch, nhưng không đem người ở đó rút về, bọn hắn không có năng lực xâm nhập Lang Gia quốc, ngay cả tông môn đều không có người đóng giữ.
- Con sẽ lập tức đi thông tri.
Dạ An Nhiên thưởng thức nhất chính là thời điểm phụ thân gặp được sự kiện đột phát liền có phần quả quyết cùng phán đoán kia.
Nếu như bọn hắn thật có thể trở về, mang về không chỉ có là tình cảm của Khương Phàm, càng có cường giả của Khương gia.
Đây là đánh cược!
Càng là khôn khéo!
- Trước khi rút về, đem tinh thạch có thể mang đi toàn chuyển về tới. Thông báo tiếp đến trưởng lão Độc Cô Thương, để hắn đi 'Cổ Lan sơn' một chuyến. Điều kiện tùy tiện bọn hắn đưa ra, ta muốn hai mươi sát thủ đỉnh tiêm, tàn nhẫn nhất!
Dạ Thiên Lan hít sâu một hơi, không cứu liền không cứu, muốn cứu liền phải dùng toàn lực mà cứu.
- Ta lại đi Ngọc Hư tông cùng Linh Cực tông một chuyến, nhìn xem có thể mượn mấy trưởng lão hay không.
- Ừm!!
Dạ An Nhiên dùng sức gật đầu, bước nhanh rời đi.
…
Khương Phàm tung hoành giữa rừng rậm, hướng Lang Gia quốc mà xông.
Đánh tan.
Hắn sẽ chờ đến khi chính mình xuất hiện, càng sẽ mang theo Khương gia hiện thân.
Lấy tính tình Vương gia, chỉ cần nhận được tin tức liền nhất định sẽ đi.
Cứ như vậy,liền có thể gặp Vương gia ở thành Khôi Binh cùng
Nhưng, Vương gia có thể nhận được tin tức hay không, lại sẽ cứu người như thế nào?
Khương Phàm cau mày.
Nơi đó chắc chắn là thiên la địa võng, chút thực lực ấy của mình, có thể làm thứ gì?
Tiểu xà lao vùn vụt ở phía trước, thay Khương Phàm điều tra lấy mãnh thú gần đó để kịp thời né tránh.
- Ừm??
Trong lòng Khương Phàm khẽ động, tập trung vào tiểu xà.
Lấy tính cách Vương gia, nếu như đi liền không chỉ có là cứu người, sẽ còn báo thù.
Nhất là Tam hoàng tử.
Có lẽ nó có thể giúp được một đám, dù chỉ là công sức rất nhỏ.
- Tiểu Đao, chúng ta phải phối hợp làm một chuyện.
Khương Phàm gọi tiểu xà lại, lấy Liệt Dương Cung ra.
Hắn muốn trước khi đuổi đến Thành Khôi Binh, cùng tiểu xà luyện được sự ăn ý.
Dạ Thiên Lan mặc dù truyền lệnh rút người đóng giữ quặng mỏ tinh thạch về, nhưng cũng không có công khai ra ngoài.
Đầu tiên là bất động rút trưởng lão về, để các đệ tử mặc y phục của trưởng lão, làm bộ tiếp tục trấn thủ.
Một khi gặp phải tập kích, lại quả quyết rút lui.
Trong quặng mỏ cũng tiếp tục khai thác, không cần biết ngày hay đêm mà tiến hành.
Dạ Thiên Lan từ tổ chức sát thủ 'Cổ Lan sơn' mời đến hai mươi tên sát thủ, đến Ngọc Hư tông, Linh Cực tông mượn được vài trưởng lão, cũng đều trong năm ngày ngắn ngủi bí mật tiến vào Thiên Sư tông.
Sau năm ngày, Dạ Thiên Lan ngay cả đệ tử tông môn cũng đều không có kinh động, trong đêm khuya lặng yên rời đi.
Chỉ để lại bộ phận trưởng lão chủ trì sự vụ.
…
Vô Hồi thánh địa!
Khương Tuyền cũng đã nhận được tin tức biến cố tại Lang Gia quốc, Bắc Cương.
Nàng không phải nghe nói từ La Phù sơn mạch, mà sau khi huynh trưởng Khương Hồng Võ rời đi đã tự mình phái đệ tử của nàng đi đến Lang Gia quốc, kịp thời hiểu rõ tình huống nơi đó.
Thời điểm khi bọn người khi Yến Tranh bị cưỡng ép bắt đi, cũng do bọn người Khương Hồng Dương, Bạch Ngao Thương tự mình áp hướng thành Khôi Binh, vị đệ tử kia trước tiên thả Lôi Tước ra, truyền tin tức về Vô Hồi thánh địa.
- Xin sư tôn mau chóng cứu lấy huynh trưởng.
Khương Tuyền quỳ gối trước điện, lễ bái mời sư tôn mới từ Đại Hoang trở về.
Trong cung điện rộng rãi, một vị lão nhân đầu tóc trắng xoá cụp mắt xuống suy nghĩ, đạm mạc không nói.
Trong điện còn có tám vị nam nữ tử trung niên đều cung kính đứng đấy, không có người nào dám nói chuyện.
- Xin sư tôn mau chóng cứu huynh trưởng!
- Xin sư tôn mau chóng cứu huynh trưởng...
- Xin sư tôn mau chóng cứu huynh trưởng!
Khương Tuyền lần lượt lễ bái, lần lượt hô to.
- Đủ rồi!
Lão nhân kia rốt cục cũng giương mắt nhìn, đôi mắt thâm thúy xán lạn như tinh thần lại hiện ra hàn quang thấu xương.
- Dù ngươi đập nát đầu, ta cũng không có khả năng đến Lang Gia quốc cứu người. Thánh địa ước hẹn thiên hạ, không phải tình huống đặc biệt, không được nhúng tay sự vụ nhân quốc. Người vi phạm, xử phạt. Ngươi ở Vô Hồi thánh địa chờ đợi hai mươi năm, điểm quy củ ấy cũng không hiểu?
Gương mặt lão nhân tang thương mà lạnh lùng, ngữ khí lạnh nhạt lại nghiêm khắc.
- Ta chỉ thỉnh cầu xin sư tôn cứu huynh trưởng. Không phải nhúng tay vào quốc vụ.
Khương Tuyền dùng sức nắm chặt tay.
Ý đồ vị Tam hoàng tử kia hết sức rõ ràng, cơ hồ mọi người đều biết, lại hoàn toàn bắt lấy mệnh môn (huyệt chết) của huynh trưởng.
Biết rõ là cái bẫy, nhưng huynh trưởng vẫn sẽ liều chết thử một lần.
Thành Khôi Binh, nhất định sẽ mai táng rất nhiều người.
- Tam hoàng tử bố cục Thương Châu, vì kế thừa hoàng vị. Đây không phải quốc vụ lại là cái gì?
Sắc mặt lão nhân âm trầm xuống.
Những nam nữ tử hầu hạ bên cạnh đều cảm nhận được áp bách nồng đậm, còn có uy thế như thấu thể mà vào, chạm đến linh văn.
Bọn hắn không thể không cúi thấp đầu, cũng không dám thở mạnh.
- Ngài là một trong thất túc lão của Vô Hồi thánh địa. Nói không phải, chính là không phải. Ai dám phản bác.
Khương Tuyền chống cự lại áp lực đập vào mặt trong cung điện, cắn răng tiếp tục hô to.
- Hoang đường!!
Lão nhân bỗng nhiên đưa tay đập vào ghế đá, ghế đá hắc thạch kịch liệt lắc lư, cả cung điện cũng đều ù ù rung động.
Như mãnh thú Hoang Cổ phát ra tiếng rít gào trầm trầm.
Khương Tuyền bị khí lãng đập vào mặt làm cho sắc mặt tái nhợt, khí huyết không khoái, nhưng vẫn kiên trì nói:
- Chỉ là, cứu người. Không phải, giết người.
- Lui ra!!
- Xin… sư tôn, cứu huynh trưởng!!
Khương Tuyền vươn người đứng dậy, trùng điệp quỳ xuống, cái trán trắng noãn đập vào sàn nhà băng lãnh.
- Ta nói, lui ra!!
- Xin, sư tôn, cứu... Huynh trưởng...
Khương Tuyền lần nữa đứng dậy, quỳ xuống, dập đầu.
Tám vị nam nữ tử trong điện âm thầm nhếch miệng, không dám khuyên Khương Tuyền, lại càng không dám khuyên sư tôn.
Địa vị của bọn hắn và Khương Tuyền trong thánh địa đều là trưởng lão tôn quý, nhưng cũng không dám làm càn ở trước mặt sư tôn
Bình luận facebook