• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hot Đan Đại Chí Tôn (6 Viewers)

  • Chương 581-585

Chương 581 Thủ đoạn cao minh

Vô Hồi Thánh Chủ nhìn Khương Phàm cùng Thường Lăng ở trước mặt, nhếch miệng lên một đường cong.

Tiểu tử này xác thực có duyên phận với Vô Hồi thánh địa, rõ ràng đều đã đưa tiễn, vậy mà cơ duyên lại đưa trở lại Đại Hoang, còn tới Vương Quốc Hắc Ám làm ầm ĩ một trận.

- Ngài là Thánh Chủ, chú ý hình tượng chút.

Khương Phàm âm thầm nhếch miệng, lão nương môn này lại thật sự là không che đậy miệng.

Thường Lăng kinh ngạc nhìn Vô Hồi Thánh Chủ trên đài cao dần dần thu liễm khí tức lộ ra chân dung.

Mỹ lệ, thần thánh, thế này cũng có thể hiểu, tuổi trẻ có thể tiếp nhận, dù sao mọi người đều lòng thích cái đẹp, nhưng cái giọng nói chuyện này hình như không giống so với nàng tưởng tượng lắm.

Sắc mặt Vô Hồi Thánh Chủ trầm xuống:

- Bớt nói nhảm! Phóng xuất Hàn Ngạo cho ta!

- Ta muốn quan sát hắn một thời gian.

- Ngươi muốn? Ngươi nghĩ hơi nhiều rồi! Thả cho ta!

Ánh mắt Vô Hồi Thánh Chủ đột nhiên lăng lệ, khí thế bức người hung hăng ép hướng Khương Phàm.

Khương Phàm không thoải mái, đứng không vững, suýt chút nữa ngã quỵ.

- Tiểu gia hỏa, đừng không phục. Hắn là đệ tử Vô Hồi thánh địa, cùng là đồng môn sư huynh đệ với ngươi, coi như muốn giáo huấn, cũng nên là sư tôn của hắn, mà không phải ngươi! Thả!

Vô Hồi Thánh Chủ quát mắng một tiếng, chấn động cung điện.

Thường Lăng cuống quít cúi đầu, quả nhiên là Thánh Chủ, vui buồn bất thường, uy thế bức người.

Khương Phàm bất đắc dĩ lắc đầu, ném Hàn Ngạo từ trong thanh đồng tiểu tháp ra ngoài.

- Khương Phàm, tên hổn đản ngươi...

Hàn Ngạo đang ở bên trong phát cuồng gào thét, đột nhiên bị ném ra, sát khí tăng vọt, nhào tới phía Khương Phàm.

- Làm càn!

Vô Hồi Thánh Chủ chợt vỗ Thánh Tọa, khí tức kinh khủng lao tới trong nháy mắt, mãnh liệt cuồng liệt, hất bay Hàn Ngạo.

Hàn Ngạo vội vàng không kịp chuẩn bị, hất nảy trên mặt đất mấy chục lần, ngực bụng nhấc lên, phun tới một ngụm máu tươi.

- Thánh Chủ?

Sắc mặt Hàn Ngạo trắng bệch, cuống quít đứng dậy hành lễ.

Vô Hồi Thánh Chủ ở trên cao nhìn xuống Hàn Ngạo, lạnh lùng một câu:

- Thứ mất mặt xấu hổ!

- Là Khương Phàm...

Hàn Ngạo vô ý thức muốn tranh luận, lại cuống quít im miệng.

Phía trên là Thánh Chủ, không thể xâm phạm Thánh Chủ.

- Ta cho ngươi một câu, nghe thật tốt cho ta.

- Xin mời Thánh Chủ dạy bảo.

- Chó cắn người không lộ răng, chó sủa inh ỏi không cắn người.

Ánh mắt Hàn Ngạo khẽ nhúc nhích, khó có thể tin được mà nhìn Vô Hồi Thánh Chủ trên đài cao, chó??

Vô Hồi Thánh Chủ đưa ánh mắt lạnh lùng đe dọa nhìn Hàn Ngạo:

- Ngươi là Dực Long cao ngạo, tương lai phải bảo vệ Thiên Long Vô Hồi thánh địa, cao ngạo là ở trong lòng, không phải từ miệng kêu ra. Hiểu chưa?

Hàn Ngạo cuống quít cúi đầu, gian nan mở miệng:

- Đệ tử, đã hiểu!

- Trở về nói với Lâm lão quỷ. Nếu như chính hắn không nỡ dạy dỗ, đưa đến nơi này.

Mặc dù Vô Hồi thánh địa khó có được ra một Dực Long, nhưng Dực Long nuôi không tốt, không bằng không có!

Trong lời nói Vô Hồi Thánh Chủ mang theo sát khí lạnh thấu xương, để trong lòng Hàn Ngạo run lên, sau khi hành lễ thật sâu liền cúi đầu rời khỏi thánh điện.

Khương Phàm âm thầm hít một hơi, Thánh Chủ chung quy vẫn là Thánh Chủ.

Có thể một mực khống chế Vô Hồi thánh địa lớn như vậy, còn có thể vững vàng chống lại cường tộc các phương áp bách ở Vương Quốc Hắc Ám, quả nhiên không đơn giản.

Có thực lực, có khí thế.

Có tính cách, có thủ đoạn.

Vô Hồi Thánh Chủ đuổi Hàn Ngạo đi, sắc mặt hơi chậm lại:

- Khương Phàm, ngươi có lòng tin khiêu chiến Võ Hầu?

- Ta có lòng tin, hi vọng Thánh Chủ đồng ý.

- Ngươi hiểu rõ Hỗn Độn Tử Phủ truyền thừa sao, ngươi hiểu rõ Ngu Kình Thương sao, ngươi hiểu rõ tình huống linh văn những thiên tài trên kia Võ Hầu bảng sao?

- Võ Hầu khiêu chiến phải chờ tới khi ta tiến vào thất trọng thiên, ta còn có thời gian từ từ hiểu rõ. Thánh Chủ, xin ngài tin tưởng ta, ta có nắm chắc có thể lấy được vị trí Võ Hầu.

- Nắm chắc bao lớn?

- Bảy phần thực lực, ba phần vận khí.

- Ha ha, ta thật thích tính cách không sợ chết không biết xấu hổ này của ngươi.

Vô Hồi Thánh Chủ cười lạnh, tuy nhiên cũng không trực tiếp cự tuyệt:

- Đây không phải một trận tranh tài, mà là liên quan đến vận mệnh, vận mệnh của chính ngươi, chính ngươi làm chủ.

Khương Phàm trịnh trọng cam đoan:

- Tạ ơn Thánh Chủ, ta rất rõ ràng ta đang làm cái gì, ta càng sẽ mang theo tên Võ Hầu, vì Vô Hồi thánh địa mang đến sức mạnh bảo vệ mới.

Vô Hồi Thánh Chủ từ chối cho ý kiến, lại quay sang đánh giá Thường Lăng:

- Tiểu cô nương, ngươi là Tam Hỏa thánh linh văn?

Thường Lăng chậm rãi hành lễ.

- Bẩm Thánh Chủ, ta là có được ba loại hỏa diễm.

Vô Hồi Thánh Chủ nói:

- Biểu hiện ra cho ta nhìn.

Thường Lăng tháo thắt lưng gấm trên trán, lộ ra linh văn đẹp đẽ duy mỹ.

Hỏa văn màu đỏ giống như cánh chim, nghiêng ở hai bên kéo dài tới bên trên, hỏa văn màu tím cùng hỏa văn màu xanh vờn quanh với nhau, lơ lửng phía trên hỏa văn màu đỏ.

Tím, đỏ, xanh, ba tia sáng lấp lóe, chiếu ánh lấy gương mặt xinh đẹp tinh khiết của Thường Lăng, xinh đẹp như tiên tử, khiến cho người ta say mê.

Khương Phàm ở bên cạnh nhìn sang, không khỏi tán thưởng, Thường Lăng xác thực quá đẹp, dung nhan kiều nộn tựa như là ngọc khí được tỉ mỉ tạo hình, để cho người ta nhịn không được muốn thưởng thức, đương nhiên, dáng người mỹ diệu cũng không gì sánh được.

Giờ khắc này, Khương Phàm hoảng hốt liên tưởng đến tình cảnh trong suối nước nóng ngày đó. Sắc mặt hơi đỏ lên, tranh thủ thời gian lung lay đầu, hất ra hình ảnh hoang đường trong đầu.

- Mười sáu tuổi rồi? Còn không có mở ra mà đã thấy là yêu, tương lai muốn đẹp tới trình độ nào. Ngươi nhìn cái tên bên cạnh ngươi một chút kia, đều đỏ mặt lắc đầu, nói không chừng trong đầu còn có cái ý nghĩ xấu xa gì đó.

Vô Hồi Thánh Chủ không chút khách khí một câu, để sắc mặt Khương Phàm thay đổi, càng đỏ hơn.

Thường Lăng xấu hổ, không phải nhìn thánh văn sao, sao lại kéo tới ngoại hình rồi.

Vô Hồi Thánh Chủ hỏi thăm Thường Lăng:

- Một mực luyện đan, không có tu qua võ pháp?

- Bẩm Thánh Chủ, không có chạm qua võ pháp.

- Đối với võ pháp có hứng thú không?

Thường Lăng lắc đầu, xem như cự tuyệt.

- Trong bảy đại túc lão Vô Hồi cũng có Luyện Đan sư, ngươi có hứng thú ở lại học mấy năm hay không?
Chương 582 Đại Hoang Tù Thiên Trận (1)

- Ta có thể sao?

Thường Lăng kinh ngạc nhìn Thánh Chủ.

Ở lại học tập?

Nhưng lại là học mấy năm mà thôi?

Ý tứ trong lời nói chẳng phải là ở lại học tập liền tốt, suy nghĩ gì thời điểm đi thì khi nào đi?

Khương Phàm cũng rất kinh ngạc, Thánh Chủ khẳng khái như thế sao?

- Đan quốc đang di chuyển tới La Phù, Ngọc Đỉnh tông La Phù đã cùng các tông La Phù ra nghênh đón, xem ra hẳn là bọn hắn có thể ở chung. Nhiệm vụ chủ yếu của Đan quốc là xây dựng lại, là cùng Ngọc Đỉnh tông triển khai giao lưu. Ngươi trở về cũng không có tác dụng gì, còn không bằng ở lại thánh địa học tập đan thuật. Nhưng, lão ca kia của ta thì tính tình có chút lạ, ngươi có thể để cho hắn đồng ý dạy ngươi hay không, lại có thể dạy ngươi bao nhiêu, phải xem năng lực của ngươi. Ta chỉ có một điều kiện, ngươi ở chỗ này học tập mấy năm, liền phải không ràng buộc gì khác mà chỉ có rèn luyện.

Vô Hồi Thánh Chủ một mặt nghiêm túc nhìn Thường Lăng.

- Ta đều có thể học tập mấy năm?

Thường Lăng nghe ra vấn đề, cũng là không nghĩ tới chủ nhân thánh địa cao quý sẽ tính toán tiểu nha đầu mình đây.

- Hoàn toàn do ý nguyện của ngươi, trong lúc đó ngươi cũng có thể tùy thời về Đan quốc thăm hỏi phụ thân của ngươi. Điều kiện tiên quyết là ngươi có thế để cho lão ca kia tiếp nhận ngươi, chỉ dạy ngươi.

Thường Lăng nghiêm túc suy tính.

Thánh Chủ nói không sai, sau khi Đan quốc tiến vào La Phù sơn mạch, mấy năm đầu cũng đều là vội vàng xây dựng và thích ứng, còn có thể cùng Ngọc Đỉnh tông làm chút lễ tiết kết giao. Mình tránh không được phải được phải thường xã giao.

Nếu ở nơi đó hoang phế thời gian, còn không bằng ở lại nơi này học tập đan thuật.

Thánh địa của Luyện Đan sư, mặc dù không đến mức giống như Ly Hỏa thánh địa, nhưng có thể chống lên toàn bộ đan dược của Vô Hồi thánh địa, khẳng định có chỗ phi phàm của nó.

Kỹ nghệ luyện đan sẽ càng cao siêu hơn phụ thân.

Mà... hình như Khương Phàm cũng muốn ở lại Vô Hồi thánh địa, nghĩ tới hai người sắp phải vĩnh viễn tách ra, trong lòng luôn có mấy phần không nỡ.

Khương Phàm có chút há mồm, muốn nhắc nhở Thường Lăng, nhưng nhíu mày xem xét, vừa vặn nghênh tiếp ánh mắt sắc bén của Vô Hồi Thánh Chủ.

Già mà không kính.

Khương Phàm âm thầm lắc đầu, cái này rõ ràng chính là muốn Thường Lăng ở lại Vô Hồi thánh địa.

Thiên tài luyện đan như Thường Lăng đây, nếu như tiếp xúc đến đan thuật cao thâm, khẳng định sẽ quên mình say mê trong đó.

Vị lão già kia nếu như lại nhận ý Thánh Chủ, cố ý kéo dài để dẫn dụ, rất có thể Thường Lăng sẽ bất tri bất giác ở chỗ này tám năm, mười năm, sau đó lại bồi thường hưởng ứng tuổi tác.

Chỉ chớp mắt, nửa đời người liền đi qua.

Vô Hồi Thánh Chủ cảm thấy Thường Lăng đã động tâm, lại nói:

- Nghe nói các ngươi tại Nguyệt Hoa Thiên Bảo chú ý tới 'Bát Bộ Đan Kinh' ?

- Bẩm Thánh Chủ, có chú ý tới.

Thường Lăng ngạc nhiên nhìn Vô Hồi Thánh Chủ, chẳng lẽ Bát Bộ Đan Kinh là của Vô Hồi thánh địa?

- Bát Bộ Đan Kinh đúng là của chúng ta, đan thuật bên trong vô cùng thâm ảo, chỉ bằng vào lão ca ta kia, lĩnh hội không thấu. Thánh địa lại không chiêu được thiên tài luyện đan thích hợp, cho nên chúng ta hy vọng có thể chiêu mộ được Đan Thánh có thấu hiểu phi phàm đối với đan thuật, cùng nhau nghiên cứu. Mặc dù ngươi tuổi còn nhỏ, nhưng thiên phú phi phàm, linh văn đặc biệt, hẳn là có tư cách cùng nhau tham dự.

Vô Hồi Thánh Chủ nói xong, rốt cuộc Thường Lăng cũng lộ ra kích động:

- Thánh Chủ, xin thứ cho ta mạo muội hỏi một chút, Đan sư Vô Hồi thánh địa, là cấp bậc Đan Thánh?

- Đó là đương nhiên, có thể lấy đan thuật đứng hàng túc lão, không đến Đan Thánh hắn có mặt ở lại sao?

Vô Hồi Thánh Chủ cười nhạt, trong giọng nói mang theo kiêu ngạo.

- Ta nguyện ý ở lại!

Thường Lăng kích động đến mức hai mắt tỏa ánh sáng, phụ thân truy cứu cả đời, đều không thể đến cấp bậc Đan Thánh, Đan quốc bọn hắn chỉ có tiên tổ Thường Hi đạt tới.

Không hổ là thánh địa, vậy mà có thể có Đan sư cấp bậc Đan Thánh.

Khương Phàm cũng thật bất ngờ, liền vội hỏi Đan Hoàng trong ý thức:

- Tiền bối, cấp bậc Đan Thánh là gì?

- Ta nhớ là đã từng giải thích qua rồi nha, có thể luyện ra lục phẩm đan dược, liền xem như Đan Thánh. Tuy nhiên Luyện Đan sư Đan Thánh cũng giống như Thánh phẩm linh văn, cũng là phân ba cái cấp độ.

Đan Hoàng kỳ thật cũng ngoài ý muốn khi biết Vô Hồi thánh địa lại có Luyện Đan sư cấp bậc Đan Thánh, hẳn là từ Vương Quốc Hắc Ám đạt được cơ duyên gì đó.

Bạch Nguyệt ở bên cạnh âm thầm lắc đầu.

Thánh Chủ chính là Thánh Chủ!

Mình chỉ nhắc đến chuyện Thánh Linh, nhắc nhở Thánh Chủ tốt nhất nên giữ nàng lại.

Kết quả Thánh Chủ từ đầu đến cuối đều không có nói tới Thánh Linh, cũng không có ép buộc Thường Lăng gia nhập thánh địa, vòng vo liền khống chế được Thường Lăng.

Khương Phàm nhớ mong phụ thân, liền hỏi:

- Thánh Chủ, phụ thân ta...

- Đột phá.

- Thật?

- Chính là thời điểm ngươi tới. Hôm qua Khương Hồng Võ vừa đột phá, nhưng còn cần một thời gian để vững chắc, ngươi tạm thời còn không thể gặp.

- Tạ ơn Thánh Chủ!

Khương Phàm kích động hô to.

Đột phá đến Niết Bàn cảnh, liền mở ra bảo tàng của thân thể, dần dần rời khỏi cơ thể Phàm Thai, tuổi thọ sẽ còn theo cảnh giới nhất trọng thiên tăng lên, sau đó sẽ lại tăng lên trên diện rộng.

Vô Hồi Thánh Chủ lại nói:

- Ngọc Đỉnh tông liên danh đề nghị giao cho Bạch Hổ tông đứng hàng mười tám tông, cũng đã được ta thông qua.

- Tạ ơn Thánh Chủ!

Khương Phàm lại lần nữa hô to, kích động đến mức hận không thể đi qua ôm Thánh Chủ đang ngồi ngay ngắn ở phía trên.

- Bạch Hổ tông? Niết Bàn cảnh?

Thường Lăng khiếp sợ nhìn bọn hắn.

Vô Hồi thánh địa cùng La Phù đã bí mật chế định một quyết nghị như thế này.

Cũng không có chút ngoài ý muốn nào, Bạch Hổ tông khẳng định Khương Hồng Võ là tông chủ, cái này cũng liền mang ý nghĩa Khương Hồng Võ được Vô Hồi thánh địa bảo hộ, Lang Gia hoàng triều không thể nào giết hắn.

Lang Gia hoàng triều còn đánh thế nào?

- Ta còn định ra một phần hiệp nghị mới, Thập Bát Tông La Phù lệ thuộc trực tiếp Vô Hồi thánh địa quản hạt. Các tông phát triển, Vô Hồi thánh địa tuyệt đối không can thiệp, nhưng chỉ cần thánh địa cần, Linh Hồn cảnh ngũ trọng thiên trở lên của các tông liền phải tại thời gian ngắn nhất hoàn thành tập kết, chờ đợi Vô Hồi thánh địa điều khiển.
Chương 583 Đại Hoang Tù Thiên Trận (2)

- Để báo đáp lại, trong liên minh mười tám tông, Đại trưởng lão, Nhị trưởng lão, cũng có thể hưởng thụ được đãi ngộ của tông chủ, chỉ có thể chết bình thường, không được chết bởi chuyện ngoài ý muốn, không thể phế ngoài ý muốn.

Vô Hồi Thánh Chủ nói xong, còn cố ý lung lay thư quyển màu vàng trong tay.

Hành động mang theo tư thái tiểu nữ nhi này để Thường Lăng có chút kinh ngạc, nhưng ý tứ trong lời nói lại mang cho nàng trùng kích càng lớn.

Ngoài tông chủ, lại thêm hai vị trưởng lão?

Cái này chẳng phải là tương đương mười tám tông nhiều hơn năm mươi người vô địch?

Bọn hắn được thánh địa bảo hộ, tương đương với mặc vào áo giáp vô địch, khi hoàng triều đột kích, bọn hắn hoàn toàn có thể không quan tâm mạnh mẽ đâm tới.

Ai dám giết bọn hắn?

Một trận, hoàng triều còn đánh thế nào?

Thường Lăng suýt chút nữa liền muốn nói một câu, ngài đây là chơi xấu!

Khương Phàm nhìn chằm chằm Vô Hồi Thánh Chủ:

- Ngài có thể tùy tiện đổi quy củ như vậy?

Thánh Chủ kiêu ngạo ngẩn đầu lên:

- Cái này có cái gì không thể thay đổi! Ta là Thánh Chủ Vô Hồi thánh địa, là chủ nhân La Phù sơn mạch, ta muốn đổi thế nào thì đổi thế nấy!

Khương Phàm kích động đến nỗi hô hấp đều dồn dập:

- Thánh Chủ, ngài làm cho gọn gàng vào!

Vô Hồi Thánh Chủ phất tay:

- Thu hồi sắc mặt phát tình của ngươi, cút đi.

Gương mặt Khương Phàm, Thường Lăng có chút co rúm, sau khi cười khổ thì hành lễ lui xuống.

- Thánh Chủ! Chính sự!

Bạch Nguyệt bất đắc dĩ lắc đầu, giật nửa ngày, chính sự đâu?

- Quên! Thường Lăng lui xuống trước đi, Khương Phàm ở lại cho ta.

Vô Hồi Thánh Chủ ngồi nghiêm chỉnh, kêu bọn hắn lại.

- Ta ở bên ngoài chờ ngươi.

Thường Lăng khẽ nói rồi rời khỏi đại điện, thuận tay đóng cửa điện lại.

Thánh Chủ ở trên cao nhìn xuống Khương Phàm:

- Ta chỉ định quy tắc mới cho La Phù, là giải quyết triệt để ngươi nỗi lo sau này. Ta dụng tâm như thế, tiểu tử ngươi liền ngoan ngoãn chút cho ta nào.

Bạch Nguyệt cũng nhắc nhở Khương Phàm:

- Vô Hồi thánh địa chưa từng có đối đãi qua một đệ tử nào như thế, chúng ta đưa ra hành động thực tế, hẳn là ngươi cũng nên cho chút thái độ.

Khương Phàm nói:

- Ta chính thức gia nhập Vô Hồi thánh địa.

Vô Hồi Thánh Chủ nhíu mày:

- Ngươi đùa bỡn ta sao! Ta muốn là cái này sao? Đừng vội nha, từng bước từng bước tới.

Khương Phàm cười cười, lại khôi phục nghiêm túc:

- Thánh Chủ, trước hết mời mọi người nói cho ta biết, bên trong Đại Hoang thâm uyên rốt cuộc có cái gì.

- Nếu chúng ta là biết có cái gì, còn cần cẩn thận chặt chẽ nhiều năm như vậy?

- Cái gì cũng không biết?

- Nói nhảm! Ngươi biết?

- Ta biết! Nơi đó có ngàn vạn ác linh, nơi đó có trăm vạn sát hồn, nơi đó có một vòng huyết nguyệt yêu dị, nơi đó có trấn áp Cự Ma!

Sắc mặt Vô Hồi Thánh Chủ, Bạch Nguyệt hơi biến:

- Làm sao ngươi biết?

- Ta dùng cách của ta để đến, ta cũng có thể dùng tính mệnh của ta để đảm bảo, mỗi câu nói đều là thật. Ở trong đó tràn ngập vết nứt không gian, oán khí hồn linh đến từ các nơi trên thế giới không ngừng liên tục hội tụ tới, tạo nên Ác Linh Sát Hồn. Mỗi lúc trời tối, một trăm ngàn ác linh ra khỏi vực sâu, cũng không phải là đơn thuần phát tiết oán khí, mà là cướp đoạt máu tươi, cung cấp nuôi dưỡng huyết nguyệt.

Khương Phàm không nói tới Liệp Thần Thương, để tránh kinh đến bọn hắn, nhưng phải nhắc nhở bọn hắn mức độ nghiêm trọng của sự việc.

- Ngươi rốt cuộc là làm thế nào biết được?

Vẻ mặt Bạch Nguyệt càng ngày càng nghiêm trọng, gắt gao tiếp cận Khương Phàm, nhịn không được liền muốn khống chế linh hồn hắn, cưỡng ép thẩm vấn.

- Trước tiên ngài không cần xoắn xuýt cái này, ta chỗ này có một tin tức rất không may. Ít nhất mười năm, nhiều nhất hai mươi năm, huyết nguyệt sẽ đạt đến quy mô, sau đó sẽ có chuyện càng kinh khủng phát sinh, Cự Ma thức tỉnh. Đến lúc đó, Đại Hoang, La Phù, triệt để bị hủy diệt.

Khương Phàm thầm nghĩ trong lòng, nào chỉ là La Phù Đại Hoang sẽ bị hủy diệt, Cự Ma thức tỉnh, Liệp Thần Thương cũng sẽ thức tỉnh, rất có thể khí tức cường thịnh sẽ khiến cho hoàng tộc thiên hạ ngấp nghé. Đến lúc đó, Thương Huyền đại lục sẽ lại nổi lên sóng gió.

Vô Hồi Thánh Chủ cùng Bạch Nguyệt trao đổi ánh mắt nghiêm trọng, đều cảm thấy chấn kinh, cũng có mấy phần hoang đường.

Dù sao Khương Phàm cũng chỉ là hài tử, đi đến một chuyến liền hiểu rõ nhiều như vậy? Còn cùng nói cố sự, chuyện này tiếp chuyện kia.

- Thánh Chủ, ngài nhất định phải nghĩ cách, triệt để phong ấn Đại Hoang thâm uyên. Như thế này cũng không thể nào ngăn cản huyết nguyệt, nhưng có thể trì hoãn huyết nguyệt thành hình, đem tai nạn phát sinh kéo dài một thời gian.

Khương Phàm ngước nhìn Vô Hồi Thánh Chủ, đang mong đợi Vô Hồi thánh địa có thể đưa ra biện pháp, cho dù là thủ đoạn cực đoan bỏ ra một cái giá.

- Chỉ là kéo dài thời gian? Dựa theo ý của ngươi, tai nạn cuối cùng vẫn là phải phát sinh?

Vô Hồi Thánh Chủ đều có chút xúc động, ra hiệu Bạch Nguyệt khống chế Khương Phàm, hiểu rõ cụ thể chi tiết tình huống.

- Nhiều nhất hai mươi năm, ta có thể tìm được cách giải quyết.

Khương Phàm có lòng tin trưởng thành trong vòng mười năm, cũng sau hai mươi năm, trưởng thành đến trình độ khống chế được Liệp Thần Thương.

- Làm sao ngươi có thể để cho ta tin tưởng lời ngươi nói.

Vô Hồi Thánh Chủ chỉ là hiếu kỳ Khương Phàm làm sao từ trong Đại Hoang thâm uyên tìm được m Minh Mộc, không nghĩ tới lại dẫn xuất ra một chuỗi nguy cơ như thế.

Khương Phàm thản nhiên nói:

- Rất đơn giản, ngươi đợi thêm mười năm, hai mươi năm, liền biết tất cả mọi chuyện. Đến lúc đó Vô Hồi thánh địa chúng ta bồi tiếp Vương Quốc Hắc Ám, còn có ngàn vạn Yêu thú Đại Hoang, ngàn vạn con dân La Phù, toàn bộ chôn cùng cho vực sâu.

Vô Hồi Thánh Chủ nhìn Khương Phàm một hồi, khua tay nói:

- Ngươi đi xuống trước, ta có lời muốn nói cùng Bạch Nguyệt túc lão.

Khương Phàm đứng đấy bất động:

- Các ngươi không cần thảo luận, ta nói chính là sự thật, các ngươi thương lượng đến thương lượng đi, cuối cùng vẫn là sẽ coi trọng ta. Ngài liền trực tiếp nói có biện pháp hay không đi, thống khoái chút, chớ giống như một tiểu cô nương.

Vô Hồi Thánh Chủ tức giận.

- Hai ta đều là tiểu cô nương!

Khóe mặt Khương Phàm giật một cái co rút.
Chương 584 Đại Hoang Thất Tử (1)

- Có biện pháp không?

- Có!!

- Thật có?

- Nếu không thì ngươi muốn như thế nào, ngươi cho rằng Vô Hồi thánh địa chúng ta đây một ngàn năm qua chơi đùa với ác linh sao?

- Đã có, vì sao không nhanh phong ấn?

- Không phải là không muốn, là còn không thể.

- Vì sao?

Vô Hồi Thánh Chủ trầm mặc một lát, mới nói:

- Thời điểm hai trăm năm trước ta vừa kế nhiệm vị trí Thánh Chủ, liên tiếp bái phỏng Hỗn Độn Tử Phủ, Chí Tôn Kim Thành. Không phải tại Vương Quốc Hắc Ám, mà là đi ra lãnh địa chân chính của bọn hắn ở bên ngoài.

Khương Phàm há hốc mồm:

- Ngài... Ngài đều đã hai trăm tuổi? Không, đều đã kế vị hai trăm năm, ngài...

Vô Hồi Thánh Chủ sầm mặt lại:

- Tin lão nương quất chết ngươi hay không!

Khương Phàm xấu hổ cười một tiếng:

- Ngài tiếp tục đi...

- Ta nghiêm túc bàn bạc với bọn hắn, muốn bảo trụ Vương Quốc Hắc Ám, đầu tiên phải giải quyết vấn đề là Đại Hoang thâm uyên, phải bảo đảm phong ấn nơi đó có thể vĩnh cửu. Bọn hắn đều rất đồng ý với ta, nhưng lại lo lắng nếu như Đại Hoang thâm uyên bị khống chế, Vô Hồi thánh địa sẽ thừa cơ làm lớn. Cuối cùng, cuộc đàm phán trải qua dài đến mười bảy năm, Vô Hồi thánh địa chúng ta bỏ ra một chút đền bù, được bọn hắn chỉ dẫn - Đại Hoang Tù Thiên Trận!

Khương Phàm vừa muốn mở miệng hỏi, Vô Hồi Thánh Chủ đã đưa tay ngăn lại, tiếp tục nói.

- Dựa theo bọn hắn giới thiệu, Đại Hoang Tù Thiên Trận là bộ pháp trận phong ấn vô cùng bá đạo, hẳn là có thể vây khốn Đại Hoang thâm uyên, chí ít có thể đem uy hiếp ép đến thấp nhất. Sau vài chục năm, được Chí Tôn Kim Thành cùng Hỗn Độn Tử Phủ phối hợp, Vô Hồi thánh địa chúng ta đã thành công tìm được tổ kiến toàn bộ pháp ấn Đại Hoang Tù Thiên Trận. Bao gồm là, Đại Hoang Tù Thiên Ấn, Đại Hoang Loạn Thiên Ấn, Đại Hoang Diễn Thiên Ấn, Đại Hoang Già Thiên Ấn, Đại Hoang Phần Thiên Ấn, Đại Hoang Táng Thiên Ấn, cùng Đại Hoang U Linh Ấn.

Loạn Thiên Ấn, Diễn Thiên Ấn, Già Thiên Ấn, Phần Thiên Ấn, cùng Táng Thiên Ấn, đại biểu cho Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, cần năm loại thuộc tính Thánh linh văn này đến khống chế. Đại Hoang Tù Thiên Ấn, là hạch tâm pháp ấn, cần đồng thời Thánh linh văn Ngũ Hành uy lực đến khống chế. Đại Hoang U Linh Ấn, cũng là hạch tâm pháp ấn, cần Thánh linh văn loại linh hồn. Cái gọi là Đại Hoang Tù Thiên Trận, chính là lấy Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ năm loại năng lượng tọa trấn bên ngoài, lấy uy lực linh hồn xâu

chuỗi lại để khống chế, lấy uy lực Ngũ Hành tiến hành liên hợp, hình thành thế giới tự nhiên hoàn toàn mới, triệt để ngăn cách Đại Hoang thâm uyên.

Vô Hồi Thánh Chủ khôi phục khí thế Thánh Chủ, giải thích bí mật lớn nhất của Vô Hồi thánh địa.

Từ sau khi Đại Hoang thâm uyên xuất hiện, lịch đại Thánh Chủ đều vì phong ấn vực sâu mà cố gắng.

Lý Hương Quân hy sinh như là một sự kiện quan trọng, cho Vô Hồi Thánh Chủ tranh thủ cơ hội để thở dốc.

Đến hai vị Thánh Chủ tiếp sau đó cũng đã từng cố gắng hy sinh.

Nàng cảm giác trách nhiệm trọng đại sâu sắc, tuyên thệ phải triệt để trấn áp Đại Hoang.

Đại Hoang Tù Thiên Trận chính là lời thề nàng muốn thực hiện.

Khương Phàm kích động không thôi, Vô Hồi thánh địa quả nhiên tìm được biện pháp.

Mặc dù trong trí nhớ kiếp trước không có nói tới bộ pháp trận này, nhưng dựa theo lời Thánh Chủ giải thích, pháp trận có thể diễn biến thế giới tự nhiên rất có thể đè ép được Đại Hoang thâm uyên.

- Ngài đều phân phát Đại Hoang Ấn xuống sao?

Khương Phàm đầy mong đợi nhìn Vô Hồi Thánh Chủ, coi như hơn một trăm năm, chuẩn bị hẳn là không sai biệt lắm.

- Đây chính là vấn đề nan giải lớn nhất chúng ta gặp phải. Chí Tôn Kim Thành, Hỗn Độn Tử Phủ đều đã nhắc nhở qua chúng ta, tổ kiến Đại Hoang Tù Thiên Trận thì dễ dàng, diễn biến thế giới tự nhiên lại vô cùng khó khăn.

- Cần chủ nhân của bảy ấn đều có được Thánh linh văn, còn phải có cảnh giới giống nhau, năng lượng tương cận, càng cần bọn hắn hiểu rõ lẫn nhau, phối hợp ăn ý. Tốt nhất là tập hợp đủ bảy thiếu niên thánh văn, từ Linh Nguyên cảnh bắt đầu bồi dưỡng, để bọn hắn thích ứng với nhau, hiểu rõ lẫn nhau, từ lúc bắt đầu diễn biến tiểu thế giới, từng bước thăng hoa đến diễn biến đại thế giới tự nhiên.

Vô Hồi Thánh Chủ lắc đầu than nhẹ, đừng nói diễn biến thế giới tự nhiên, riêng là tập hợp đủ bảy thiếu niên thánh văn đã làm khó bọn hắn hơn một trăm năm nay.

- Mấy đời trước đó đều không có tập hợp đủ, thế hệ này thì sao?

Khương Phàm khẽ nhíu mày, quả nhiên không phải đơn giản như vậy.

- Thương Hàn Nguyệt là Hàn Băng linh văn, mạnh hơn Thủy linh văn, có thể tiếp quản Đại Hoang Già Thiên Ấn; Cơ Lăng Huyên là Bạch Kim linh văn, khống chế kim loại, có thể tiếp quản Đại Hoang Loạn Thiên Ấn; tính cả ngươi Kim Viêm thánh văn, tiếp quản Đại Hoang Phần Thiên Ấn, xem như tập hợp đủ Kim, Hỏa, Thủy. Còn thiếu bốn người nữa!

- Bạch Nguyệt túc lão đang khảo sát Tịch Nhan, nếu như Tịch Nhan phù hợp sẽ để nàng tiếp quản Đại Hoang U Linh Ấn cực kỳ quan trọng.

- Cứ như vậy, còn thiếu Mộc linh văn, Thổ linh văn, cùng quan trọng nhất là Ngũ Hành linh văn.

Vô Hồi Thánh Chủ vừa nói xong, Khương Phàm lập tức nói:

- Thiên Thư thánh văn của Dạ An Nhiên đối với tự nhiên năng lượng vô cùng thân hòa, chỗ ta đây còn có một viên Ngũ Hành Thạch, nói không chừng có thể kích phát tiềm lực của nàng, ngài muốn khảo sát một chút hay không?

- Ta chiêu nhập nàng vào Vô Hồi thánh địa chính là muốn khảo sát nàng. Linh văn Phù chú cùng Ngũ Hành linh văn vẫn còn có chút khác biệt, tuy nhiên Ngũ Hành linh văn thế gian lại hiếm thấy, chỉ cần Dạ An Nhiên có thể thông qua khảo sát, có thể đem Đại Hoang Tù Thiên Ấn quan trọng nhất giao cho nàng. Như thế sẽ còn thiếu Mộc linh văn, Thổ linh văn.

Khương Phàm nói xong cũng nghĩ đến Đinh Linh Lung bị cầm tù trong Thiên Sư tông, nhưng ngay sau đó lại bác bỏ.

Pháp trận quan trọng như vậy, sao có thể để cho một kẻ tâm hoài oán niệm đến được.

- Vô Hồi thánh địa chúng ta có Thánh phẩm Mộc linh văn, Thổ linh văn, nhưng bây giờ đều đã là Linh Hồn cảnh đỉnh phong, không thích hợp phối hợp cùng các ngươi.

Vô Hồi Thánh Chủ cẩn thận tính một cái, vậy mà đã tập hợp đủ năm vị, xem như là số lượng nhiều nhất trăm năm qua.
Chương 585 Đại Hoang Thất Tử (2)

Nhưng điều kiện tiên quyết là Dạ An Nhiên có thể thông qua khảo hạch, nàng là hạch tâm quan trọng nhất, trực tiếp quyết định Đại Hoang Tù Thiên Trận có thể hình thành hay không, lại có thể phát huy ra bao nhiêu uy lực.

- Ta có vị bằng hữu, tên Tiêu Phượng Ngô. Hắn là Thú linh văn, tuy nhiên là Kim Cương linh văn, cũng không khác Thổ nguyên lực lắm. Ta có thể dùng đan dược truyền kỳ của ta, tạo để hắn tiến vào Thánh linh văn.

Thánh linh văn trong tay Khương Phàm là chuẩn bị cho muội muội, nhưng liên quan đến Đại Hoang thâm uyên, chỉ có thể tạm thời ủy khuất muội muội.

Chờ đến khi mình đại thành đan thuật, lại tự mình luyện chế cho nàng.

Vô Hồi Thánh Chủ nói:

- Chuyện quan trọng như vậy, không thể nói không khác lắm liền có thể, nhất định tuyệt đối phải là Thổ hệ linh văn. Nếu quả thật muốn thúc thăng linh văn, chúng ta có hai người rất tốt để tuyển, đều là lục phẩm linh văn, tư chất không tệ, mấu chốt chính là rất xinh đẹp.

Khương Phàm dở khóc dở cười:

- Chuyện này còn nhìn nhan sắc sao?

Vô Hồi Thánh Chủ như cười mà như không nhìn Khương Phàm:

- Ngươi không phải thích nữ hài xinh đẹp sao? Ngươi xem một chút tự ngươi chọn, Dạ An Nhiên, Tịch Nhan, Thương Hàn Nguyệt, Cơ Lăng Huyên, không đều là nữ hài sao?

Khương Phàm khẽ giật mình, sao tất cả đều là nữ hài?

- Đây cũng không phải là ta chọn, đây là...

- Đừng thẹn thùng, kẻ làm sư phụ ta đây đều không có đau lòng đem đồ đệ bảo bối giao cho ngươi, ngươi còn già mồm. Nam nữ phối hợp, mới có kích tình. Đến lúc đó bảy người các ngươi cùng một chỗ tu luyện, cùng một chỗ bồi dưỡng tình cảm, tìm thời gian, lại kết hôn, chăn lớn cùng ngủ, triệt để hiểu rõ nhau, tương lai phối hợp lại càng ăn ý.

Vô Hồi Thánh Chủ cười nhìn Khương Phàm, mặc dù là thuận miệng nói, nhưng cẩn thận suy nghĩ lại một chút, thật đúng là rất thích hợp.

Toàn gia tạo thành pháp trận, riêng phần mình nhớ mong, riêng phần mình hết sức, chắc chắn sẽ không xuất hiện mâu thuẫn, khả năng diễn biến thế giới tự nhiên sẽ càng lớn, uy lực diễn biến ra cũng sẽ càng mạnh.

- Thánh Chủ đại nhân, chúng ta là đang nói chính sự.

Khương Phàm bất đắc dĩ lắc đầu:

- Tiêu Phượng Ngô rất phù hợp, Kim Cương Thú linh văn thăng hoa đến thánh văn, nói không chừng có thể phát sinh thay đổi linh nguyên, biến thành Thú linh văn cường đại hơn.

Vô Hồi Thánh Chủ không nghe Khương Phàm nói cái gì, ngược lại càng nghĩ càng cảm thấy chủ ý của mình rất không tệ:

- Ngươi thật không có ý định nhìn hai cô nương Mộc linh văn cùng Thổ linh văn kia một chút? Dáng dấp đều thiên kiều bá mị, nếu ta là nam, ta liền lên, đáng hận đời này lại là cái thân nữ nhi.

- Khụ khụ!

Rốt cuộc Bạch Nguyệt cũng nghe không nổi nữa, dùng sức ho khan nhắc nhở Thánh Chủ chú ý dáng vẻ.

Vô Hồi Thánh Chủ cười cười phất tay, ra hiệu Bạch Nguyệt đừng quá câu thúc:

- Mộc linh văn thì sao? Ngươi có người nào thích hợp không?

Khương Phàm lắc đầu:

- Tạm thời còn không có.

- Trong địa lao giam giữ hai người, đều là Mộc linh văn, tuy nhiên rất đáng tiếc đều là lục phẩm linh văn.

- Trong địa lao?

- Người của Phượng gia Hoang Mãng nguyên, một kẻ tên là Phượng Bảo Nam, một kẻ tên là Phượng Linh Hi, hai người bọn họ đều là Phượng Vũ linh văn của Phượng gia.

- Sao bọn hắn lại tới đây?

Khương Phàm chợt nhớ tới thạch quan số hai trăm bảy mươi tám.

Địa lao Vô Hồi!

- Khương Phàm ơi Khương Phàm, rốt cuộc huynh cũng trở về.

Trong địa lao âm u, Phượng Bảo Nam nhìn thấy Khương Phàm suýt chút nữa thì khóc.

Khương Phàm nhìn Phượng Bảo Nam bẩn thỉu bên trong, bất đắc dĩ lắc đầu:

- Các ngươi thật là có gan, vậy mà lại trực tiếp tới Vô Hồi thánh địa tìm người.

- Vô Hồi thánh địa là thánh địa làm bậy, làm việc quá thô lỗ.

Phượng Bảo Nam mang theo tỷ tỷ Phượng Linh Hi đến La Phù bái phỏng Khương Phàm, yêu cầu thạch quan số hai trăm bảy mươi tám, đầu tiên là đi Thiên Sư tông, kết quả bị Dạ An Nhiên nói hắn đang ở Vô Hồi thánh địa, để bọn hắn chờ tại Thiên Sư tông.

Phượng Linh Hi đề nghị chờ tại Thiên Sư tông, Phượng Bảo Nam lại không kịp chờ đợi muốn nhìn thấy thạch quan, cho nên đi suốt đêm đến Vô Hồi thánh địa. Kết quả Vô Hồi lại phản ứng ngoài ý muốn, bọn hắn vừa cho biết tên họ là người của Hoang Mãng nguyên, liền bị cưỡng ép giam lại, thô lỗ kéo đến trong này.

Bọn hắn hô to lấy muốn gặp Khương Phàm, lại bị thông báo cho rằng Khương Phàm đã rời khỏi trước một ngày bọn hắn tới.

Người Vô Hồi nói rất rõ ràng, lúc nào Khương Phàm tự mình đến xác định là bằng hữu với bọn hắn thì sẽ suy nghĩ thả đi, nếu không thì đợi đi.

Khương Phàm duỗi ngón tay cái:

- Chuyện Ly Hỏa thánh địa vừa kết thúc, công tử Hoang Mãng nguyên ngươi liền chạy tới Vô Hồi thánh địa tìm người, thật có ý nghĩ, không trực tiếp chém các ngươi

coi như đa rất khách khí rồi. Vị này là...

- Ta là tỷ tỷ Phượng Bảo Nam, Phượng Linh Hi. Khương Phàm, hân hạnh.

Phượng Linh Hi mang theo mạng che mặt, che khuất dung nhan tuyệt mỹ nghiêng nước nghiêng thành, nhưng lại không che được khí chất tôn quý ưu nhã, cũng không che được dáng người yêu kiều thướt tha kia.

Khương Phàm nhìn không ra bộ dáng Phượng Bảo Nam, nhìn lại Phượng Linh Hi bên cạnh, bỗng nhiên rất ngạc nhiên trước vẻ đẹp của tỷ tỷ hắn.

- Đừng nhìn nữa! Trước tiên thả chúng ta ra! Tắm rửa, ta muốn tắm rửa! Vô Hồi thánh địa các ngươi quá không hiểu lễ phép!

Phượng Bảo Nam ở trong địa lao ẩm ướt âm u này hơn ba mươi ngày, Vô Hồi thánh địa lại thật không có coi bọn họ là người mà nhìn tới. Không chỉ lấy nhẫn không gian đi, ngay cả uống cũng không cho chớ nói chi là tắm rửa.

- Chờ một lát!

Sau khi Khương Phàm giải thích tình huống cùng người trông coi địa lao, lại lấy nhẫn không gian lại cho Phượng Bảo Nam và Phượng Linh Hi, thuận lợi đi ra khỏi địa lao.

- Nơi này là chỗ ở lâm thời của ta, phía sau có thác nước, có hồ nước, các ngươi tùy tiện tắm rửa, ta đi chuẩn bị một ít thức ăn cho các ngươi trước.

Sau khi Khương Phàm an bài tốt cho bọn hắn liền chuẩn bị rời khỏi.

Phượng Linh Hi gọi Khương Phàm lại:

- Nghị công tử chờ một lát. Chúng ta vạn dặm xa xôi chạy tới nơi này, là muốn lấy lại đồ của chúng ta, nếu như thuận tiện, có thể bây giờ liền...
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

ÁNH DƯƠNG CỦA TÂM ĐAN
  • Fb: Táo thích tiểu thuyết
Chương 7 END
Hỗn Thế Đan Vương
  • Mèo Yêu Thành Tinh
Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị
Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị
THỐN ĐAN THANH
  • Xảo Khắc Lực A Hoa Điềm

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom