Lâm Tương Y xinh đẹp trong bộ váy cưới, tay cầm bó hoa đỏ thắm trong ngày trọng đại, rốt cuộc ngày quan trọng nhất cuộc đời cô cũng nở hoa, một hạnh phúc nhỏ sau những sóng gió triền miên
_Cuối cùng ngày mình mong đợi cũng đến, từ ngày đầu gặp Siêu mình chưa từng nghĩ sẽ yêu được con người khô khốc đó, nghĩ lại cứ như một giấc mơ
Cô ở trong phòng thay áo cưới nhìn ngắm mình trong gương, nghẹn ngào xúc động đón chờ lễ cưới, đợi giây phút Hoa Trạch Siêu nắm tay cô bước lên lễ đường. Vì hắn không được nhìn thấy bộ dạng xinh đẹp của cô trong chiếc váy cưới cho nên rất nóng lòng, chỉ khi nào cô dâu được đưa đến lễ đường lúc đó hắn mới chính thức đóng dấu chủ quyền đối với cô. Cô đã dặn dò đe dọa hắn không được làm càng, tùy tiện bá đạo xông vào phòng thử váy cưới nhìn lén cô, cho nên hắn chỉ còn cách dùng điện thoại dò la giọng nói ấm áp bên kia đầu dây
_Tiểu Y, à...phải là vợ yêu mới đúng, em có hồi hộp không hay là để anh qua đó...
Đầu dây bên kia hắn hết lời nài nỉ được gặp cô sớm hơn giờ làm lễ. Tuy là lần thứ 2 kết hôn nhưng với hắn mọi thứ còn hồi hộp và vượt quá giới hạn kiểm soát, ở gần cô hắn không thể nào kìm nén tình cảm to lớn, vì lần này mới thật sự là yêu thương chân thành
_Chồng yêu, em cũng rất muốn gặp anh nhưng mà không được, anh phải cố đợi đấy, đừng có tùy tiện..hừm...
_Hazz...anh sẽ cố, cố đợi giây phút nhìn ngắm em xinh đẹp mặc váy cưới, làm vợ của Hoa Trạch Siêu này chỉ cần em hạnh phúc cái gì cũng đáp ứng cho em
Giọng nói trầm mặc ở đầu dây bên kia làm cô xao xuyến, có giọt nước mắt hạnh phúc vô thức rơi trên mi
_Siêu, anh hãy quên những chuyện trước kia đi, em không quan trọng anh kết hôn bao nhiêu lần, chỉ cần là anh, đến sau em cũng chờ
Lâm Tương Y thút thít nói ra, hắn biết cô đang khóc nhưng giờ phút này hắn không thể ngăn những giọt nước mắt hạnh phúc của cô, tất cả đều xuất phát từ ngọt ngào giữa hai người
_Vợ ngốc à, em chỉ được khóc vì hạnh phúc thôi đó, hãy tận hưởng mấy giọt nước mắt cuối cùng đi sau này ở bên anh hạnh phúc quá không có thời gian khóc lóc đâu
_Cũng sắp đến giờ làm lễ rồi, hẹn gặp anh ở suối vàng....
Hoa Trạch Siêu bất giác giật mình, nghe lại giọng nói ở đầu dây bên kia, hoàng toàn không phải của tiểu Y vợ ngốc anh yêu và giọng nói này không xa lạ gì cả mà đó chính là của An Thuần Hy, người vợ độc ác dai dẳng hết lần này đến lần khác muốn hại cô và lần này ả tàn độc hơn là muốn giết chết cô
_Tiểu Y...tiểu Y...
Hắn đập mạnh điện thoại vào tường, thân người nóng giận đứng bậc dậy, đến tủ rút ra khẩu súng, hai phòng thay đồ chỉ cách mấy bước chân, nhưng chỉ cần một khoản cách sơ hở thì An Thuần Hy cũng có thể hại chết cô
Trong phòng thử váy cưới, Lâm Tương Y đã nhìn thấy An Thuần Hy đi về phía mình, ả ta xuất hiện không phải ở đầu cửa ra vào mà hình như đã ở sẵn trong phòng thử váy từ rất lâu rồi
_An Thuần Hy?
Cô khép nép đứng sau bức tường to mắt nhìn An Thuần Hy đang mặc bộ váy cưới y hệt mình, có điều bụng cô ta to hơn của cô
_Con tiện nhân muốn cướp chồng tao à? Nhưng không sao ngày vui của tao có mặt mày cũng tốt, để mày xem tao và Siêu hạnh phúc ra làm sao...haha
An Thuần Hy xúng xính váy cưới, nhún nhảy như người điên, ả ta xoay một vòng nhìn mình kiểu như xinh đẹp lắm ở trong gương
_Tao sẽ giết mày, cả con mày nữa, sau đó tao và Siêu sẽ trở lại hạnh phúc như xưa, mày rất diễn phúc mới được mặc váy cưới giống tao đó nha... nhưng mà có một chuyện mày không ngờ tới đó là váy cưới của mày bị tẩm thuốc độc, cực độc, còn tao thì không...haha...vài giờ nữa thôi mày sẽ chết tức tưởi một mình
An Thuần Hy chỉ vào mặt cô thét lớn, bao nhiêu thù hận tuông trào chỉ có thể giết chết cô thì mới hạ được khát vọng điên loạn
_Dù Hoa Trạch Siêu có đến đây kịp thì mày cũng chết trong chất độc, cả đứa bé trong bụng mày nữa thứ nghiệt chủng
_Cô điên rồi....
Lâm Tương Y thét lên kinh hãi, chưa bao giờ thấy sợ như lúc này, sợ con người đang tự vò đầu bức tóc múa may vén váy cưới lên cao để lộ lớp da bụng nhân tạo nịch suốt gần 9 tháng để ngụy trang mình mang thai
_Mình dù có chết cũng phải bảo vệ cái thai, chất độc trong váy cưới...thật đáng sợ
Cô nghĩ thầm, giờ phút này tuy sợ nhưng một chút bản lĩnh người mẹ còn sót lại, cô sẽ cố gắng hết sức ứng phó
_Mày nói tao điên sao? Tao không điên, hôm nay là lễ cưới của tao và Siêu mày có nghe rõ không? Trả Siêu lại cho tao, con tiện nhân đến sau như mày có gì tốt, tao phải mang cái thai giả tạo này đến khi nào đây? Tất cả là do mày hôm nay mày phải chết...haha...
An Thuần Hy mất hết lý trí tự cào vào mặt mình khóc lóc kêu gào, tóc tai rũ rượi rối bời
_Là...là do cô tự đánh mất hạnh phúc gia đình mình, Trạch Siêu từng rất yêu cô, do cô quá tham lam muốn tìm người đàng ông bên ngoài
Tiếp theo Chap 126 Điều sẽ đến
Bình luận facebook