• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Đ.ÂM TRÚNG MÔNG ĐẠI CA HÌNH YẾN (2 Viewers)

  • Phần I

1.

Lúc vừa khai giảng, một đoàn phim cổ trang đến trường tôi tuyển diễn viên quần chúng, tôi vừa thấy nam chính là La Vân Hi thì chạy tới báo danh ngay tắp lự.

Nhưng mà số lượng nữ sinh báo danh quá nhiều, còn nam sinh thì ít quá không đủ số.

Đạo diễn cũng không biết làm sao, đành phải chọn mấy nữ sinh tóc ngắn có chiều cao tương đối góp vào cho đủ số.

Bị coi là con trai khiến trái tim thiếu nữ mong manh íu đúi của tôi tức muốn nổ luôn rồi, chỉ muốn mau diễn xong còn về lớp.

Chấp hành mệnh lệnh của đạo diễn: "Thổ phỉ xông lên!"

Tôi vung d.ao nhựa đạo cụ hăng hái xông lên, đến nơi rồi mà quên dừng lại, lỡ trớn chọt luôn đạo cụ vào mông người đằng trước.

...

Phim trường ồn ào xôn xao, người kia từ từ quay đầu lại, là đại ca Hình Yến.

Lời xin lỗi mắc kẹt trong cổ, tôi căng thẳng quá chẳng hiểu thế nào lại huýt sáo một cái.

Hình Yến: ".."

Tôi đang định xin lỗi thật mà!!

Nhưng trời lại tuyệt đường tôi, tôi bị Hình Yến dọa cho giật bắn người, thế là thổi sáo đầy lưu manh như vậy đấy.

Tôi biết tên Hình Yến này, giỏi bơi giỏi lội, đẹp trai lai láng, tôi cũng từng xem video hắn đánh nhau ở trường, hung thôi rồi.

Tôi gượng cười nhìn hắn, đang nghĩ xem phải nói sao để cứu vãn tình hình.

Bất thình lình hắn vỗ mông tôi cái bốp, bấy giờ mới nhếch mép nói với tôi: "Hòa rồi nhá."

Tôi sững sờ tại chỗ như bị sét đánh.

2.

Buổi diễn kết thúc cảnh quay, đoàn phim thuê xe buýt đưa học sinh về trường.

Thời điểm tôi lên xe đội mũ lưỡi trai, vừa lên xe tìm chỗ ngồi thì bị một bàn tay giữ chặt, khi tôi phản ứng lại thì đã bị Hình Yến kéo đến ngồi bên cạnh hắn.

" Tìm cái gì nữa , mau ngồi xuống đây đi."

Tôi :"....."

Tôi không hiểu tình hữu nghị giữa nam sinh lắm.

Chọc cái mông còn chọc ra luôn tình cảm?

Tôi không nói lời, ôm cặp giả vờ ngủ.

Hình Yến không chịu ngồi im, khi thì nhịp nhịp chân, khi thì vươn vai, chân hắn quá dài, chỗ gác chân không đủ hắn liền chiếm luôn chỗ để chân của tôi.

Ánh mắt của hắn dừng lại ở trên chân tôi, nghi hoặc hỏi :" Cậu là nam sinh mà sao chân nhỏ dữ vậy?"

Tôi không còn gì để nói, nhịn không được chửi hắn :" Cậu rảnh lắm hả, hỏi nhiều như vậy làm gì?"

Hình Yến :"..."

Lần này tôi cố tình không hạ giọng xuống, chắc là biết rồi đi!

Lão tử là nữ!

Là nữ!

Đánh vào mông người khác rất là xấu hổ nhưng mà không chết được !

Hình Yến :" Lớn như vậy rồi sao cậu còn chưa bể giọng vậy?"
. . .

Tôi quá là mệt mỏi rồi, rốt cuộc người này có não không vậy.

Tôi sống không còn gì luyến tiếc mà trừng mắt nhìn hắn.

Người lên xe ngày càng đông, nữ sinh ở ký túc xá bên cạnh vội vàng chạy lại đây, vỗ vỗ vai tôi nói nhỏ :" Kiều Kiều, cậu có cái kia không?"

" À, tớ có này."

Tôi lấy miếng băng vệ sinh từ trong cặp ra đưa cho cậu ấy.

Sau khi nữ sinh kia rời đi, tôi vừa quay đầu lại thấy Hình Yến trợn mắt nhìn tôi.

Hắn gắt gao nhìn tôi chằm chằm, im lặng để chân về chỗ của mình.

Sau đó, như nghĩ tới cái gì :
" Trách không được, trách không được cậu thích Lý Ngộ Thanh, đau..."

Mắt thấy hắn càng nghĩ càng sai, tôi nắm chặt tay lại, nghiến răng nghiến lợi nói:" Cậu mẹ nó khi nào mới nhìn ra tôi là nữ đây!"

Hình Yến sửng sốt, bỗng nhiên ý thức được cái gì đó, mặt đỏ bừng.

Hắn đè mũ lưỡi trai xuống thấp nhất, ngồi co ro trong chỗ ngồi không thèm nhúc nhích.

Thấy hắn như vậy, tôi đột nhiên có chút lớn gan cố ý nói một câu: " Tớ cảm thấy không huề nhau chút nào, cậu cảm thấy sao?"

Hình Yến: "...."

3.

Sau khi về trường , tôi không gặp lại Hình Yến, hình như là tham gia cuộc thi ở tỉnh.

Đi ngang qua màn hình LED của bể bơi trên đường đến nhà ăn, trên đó vừa vặn chiếu hình ảnh Yến Hình đạt giải quán quân.

Bạn cùng phòng của tôi xem đến hai mắt tỏa sáng : " C.hết tiệt, dáng người này tuyệt quá."

Tôi nhớ lại cảm xúc ngày đó chọc vào mông hắn, mẹ nó, quá tuyệt vời luôn ý.

Bởi vì tránh được giờ cao điểm, nên tôi cướp được bò bít tết số lượng có hạn của nhà ăn, nhớ thương lâu như vậy, đây là lần đầu tiên cướp được nó.

" Cậu chờ chút, tớ đi lấy d.ao nĩa."

Bạn cùng phòng đi tìm chỗ ngồi, tôi vui vẻ chạy đến chỗ quầy lấy da.o nĩa.

Tan học một lúc lâu, nhà ăn cũng dần nhiều người, tôi cầm d.ao nĩa chạy tới chỗ ngồi, trên đường có người làm đổ canh, dì tạp vụ đang dọn dẹp.

Tôi không chú ý dưới chân, dẫm lên nước canh kia cả người không chịu khống chế mà ngã về phía sau.

" Chết tiệt...."

Vì để khỏi bị ngã mà tôi đã vung tay hết mức có thể.

Chỉ nghe thấy tiếng hét thật lớn.

Tôi quỳ trên mặt đất, mà nĩa của tôi chọc ở trên mông của nam sinh.

Nam sinh quay đầu lại.

Là cái mông quen thuộc, gương mặt quen thuộc.

Hình Yến nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn tôi :" Lại là cậu."

Tôi nuốt nước miếng, cười gượng: " Bây giờ... huề nhau."

Hình Yến: " Cậu..."

" Aaaaaaaaa...."

Tôi giơ nĩa lên, mở to mắt nhìn chằm chằm máu dính ở trên nĩa.

Hình Yến cũng sợ điếng người, đưa tay sờ quần, sờ ra một bàn tay đầy máu.

Hắn chưa kịp lên tiếng, những anh em của hắn đã hét thật to.

" Mẹ nó.... Yến ca đổ máu rồi."

" Làm sao vậy.... làm sao vậy?"

" Mông yến cả chảy máu rồi !"

" Yến ca bị đâm !"

" Bị cái gì đâm vậy?"

Lời đồn được truyền đi với tốc độ chóng mặt, cuối cùng đồn thành Hình Yến bị tôi lấy nĩa đâm, vừa lúc đâm đến lòi cục tr.ĩ làm chảy máu.

4.

Trong bệnh viện, hai nữ sinh ở giường bênh cạnh đang nói chuyện.

" Cậu nghe nói gì chưa, Hình Yến ở nhà ăn bị thương kìa! "

" Sao lại như vậy ?"

" Không biết nữa, nghe nói nhiều lý do lắm, nghe nói là trả thù, còn nghe nói là bị lòi tr.ĩ chảy máu. Còn nữa, càng nói càng kỳ lạ , nói Hình Yến tới dì...."

Tôi đột nhiên kéo rèm ngăn ra,
đính chính lại tin đồn với hai nữ sinh :" Bạn học, tớ có thể chứng minh bạn học Hình Yến là nam tử hán đầu đội trời chân đạp đất, thật ra lần này bị thương là do một bạn học vô tội, thật sự là vô tội nha, bạn kia không cẩn thận trượt chân, nĩa chọc tới bạn học Hình, lời đồn này quả thật vớ vẩn! Người tung tin đồn thật ác độc, làm người khác đau lòng lệ rơi đầy mặt , hai bạn nhất định không cần tin tưởng."

Hai nữ sinh vẻ mặt hoang mang nhìn tôi. :" Được..."

Tôi vui vẻ kéo rèm lại.

Sau đó, ghé vào trên giường Hình Yến nịnh nọt :" Không cần căng thẳng, tớ sẽ giải quyết tất cả những lời đồn bất lợi đối với cậu."

Tôi còn chưa nói xong , hai nữ sinh giường bên liền tiếp tục nhỏ giọng bàn tán :

" Cậu ta chứng minh Hình Yến là nam tử hán ?"

" Làm như thế nào chứng minh ?"

" Hí hí hí...."

Khùng hả trời!

Hình Yến mặt không cảm xúc nhìn tôi rồi vùi mặt vào trong chăn :" Tôi bị cậu làm mất hết mặt mũi rồi !"

Việc này xác thực là trách tôi, dưới yêu cầu mãnh liệt của tôi, tôi thành chân chạy vặt cho Hình Yến, là cái loại kêu thì tới đuổi thì đi.

Sau khi miệng vết thương của Hình Yến được xử lý tốt, tôi xách ba lô đi học cùng hắn.

Lúc này cách giờ học còn một phút, Hình Yến mặt không cảm xúc mà đi xuống cuối lớp đứng.

Vừa lúc thầy giáo đi vào , liếc mắt xuống cuối lớp, hừ một tiếng :" Bạn ở cuối lớp kia, đứng ở đó làm gì, mau về chỗ ngồi đi chứ."

Cả lớp đều nín cười.

Tôi đứng ở cửa sau sắp đi ngoài, nghe thấy câu đó lập tức nhìn vào trong lớp.

Hình Yến vẫn đứng ở đó , dùng ánh mắt uy hiếp những người không nín cười được , nhưng người mắc cười quá nhiều, căn bản là vô dụng.

Hình Yến đứng ở đó, có vẻ như rất ủy khuất.

Đầu óc nóng lên, tôi trực tiếp đi vào đứng ở bên người Hình Yến.

Ánh mắt của mọi người đều dừng trên người tôi.

Tôi mặt không đỏ tim không đập nhanh mà nói với thầy giáo :" Thưa thầy, nhà tâm lý học nổi tiếng Joe Krafsky nói rằng đứng lên nghe giảng có lợi cho sự tập trung , hiệu quả gấp đôi bình thường."

Thầy giáo như chợt hiểu ra, gật đầu khen ngợi :" Rất tốt, tinh thần như vậy rất đáng khen ngợi, sau giờ học hai em đến gặp thầy, thầy cho thêm năm điểm."

Thầy vừa nói lời này, cả lớp đồng loạt ồ lên.

Hình Yến nở một nụ cười rồi nhìn tôi mà nói :

" Nhà tâm lý học nổi tiếng đang đứng bên cạnh tôi..."
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom