-
Chương 132-133
Chương 132: Đồng quy vu tận
Diệp Huyền cười xấu xa, sải bước đến trước mặt Ngô Long Tôn!
“Diệp Huyền! Là mày?”
Ngô Long Tôn nhìn thấy Diệp Huyền thần không biết quỷ không hay xuất hiện ở trước mắt, hắn lập tức bị dọa đến ba hồn bảy phách biến mất. Bởi vì tòa nhà văn phòng của Ngô Long Tôn được bảo vệ bởi một số lượng lớn vệ sĩ, có tám cao thủ gác cổng!
Đặc biệt hắn ở tầng cao nhất, trước sau tổng cộng có hai mươi vệ sĩ, tất cả túc trực chờ lệnh bất cứ lúc nào, sẵn sàng chiến đấu!
Chỉ cần có bất cứ động tĩnh gì, những cao thủ này sẽ lập tức báo cáo với Ngô Long Tôn!
Bây giờ Diệp Huyền nghênh ngang tới, nhưng bất kể là lễ tân hay hai mươi vệ sĩ, đều không ai phát giác!
Ngô Long Tôn thấy chuyện này thật sự quá đáng sợ.
“Mày, rốt cuộc làm sao mày vào được đây?”
Trong lòng Ngô Long Tôn hoảng sợ nhưng vẫn cố nghiêm nghị quát hỏi!
“Tầng thượng.”
Diệp Huyền chỉ lên bầu trời ngoài cửa sổ: “Tôi biết ông đang làm việc ở tầng cao nhất, cho nên từ trên đỉnh tòa nhà bay thẳng vào là nhanh nhất rồi!”
“Mày nói cái gì? Mày bay vào?”
Ngô Long Tôn nhìn bầu trời xám xịt, chỉ cảm thấy Diệp Huyền đang nói đùa!
Nhưng sau khi suy nghĩ cẩn thận, hắn không nghĩ rằng Diệp Huyền đang nói dối!
Bởi vì nếu Diệp Huyền đi lên từ dưới lầu, vậy vệ sĩ của hẳn đã phát hiện ra và báo cáo cho hắn ngay lập tức!
“Mày thật sự bay vào sao?”
Ngô Long Tôn nhìn chằm chằm Diệp Huyền, ánh mắt lộ ra vẻ sợ hãi mãnh liệt: “Mày, không… Cậu là ai?!”
“Ha ha.”
Diệp Huyền cười nhạt nhưng không trả lời, sau đó chậm rãi ngồi xuống đối diện Ngô Long Tôn rồi châm một điếu thuốc: “Phùng Tam gia khai là ông phái người đến đối phó với tôi?”
“Nghĩ tới nghĩ lui, đúng là tôi đã phế tay ông trước mặt người của tập đoàn Lâm Thị, trong lòng ông có thù oán với tôi, đó là chuyện dễ hiểu.”
“Tuy nhiên, ông không nên đến công trường xây dựng của tập đoàn Lâm thị để gây rắc rối, càng không nên giết người vô tội bừa bãi để đả kích tập đoàn Lâm Thị.”
Bịch!
Ngô Long Tôn lập tức quỳ xuống trước mặt Diệp Huyền, bởi vì hắn ta đã có thể kết luận chính Diệp Huyền là người giết cha con Phùng Tam gia, Lý Thạch và Chu đại sư!
“Đại ca Diệp Huyền, não tôi úng nước nên mới nghĩ đến chuyện đối phó với cậu, tôi sai rồi!”
Diệp Huyền phớt lờ lời cầu xin tha thứ của hắn ta, cười nhẹ nói: “Ông muốn chết kiểu nào, nói đi, hôm nay tâm trạng tôi rất tốt, có thể đồng ý với ông!”
“Muốn chết kiểu gì...”
Hàm răng Ngô Long Tôn run rẩy tuyệt vọng, hắn ta nói với giọng run rẩy: “Chỉ cần cậu tha cho tôi, tôi có thể tặng tập đoàn Thiên Di cho cậu! Tôi có thể ký tên chuyển nhượng ngay lập tức!”
Hắn ta khóc lóc thảm thiết, quỳ lạy dập đầu với Diệp Huyền, cố gắng để được Diệp Huyền tha thứ.
“Ha ha, muốn đổi tiền lấy mạng?”
Diệp Huyền bình tĩnh gẩy tàn thuốc trong tay, lắc đầu nói: “Thật xin lỗi, dù mạng hay tiền của ông tôi đều muốn, hơn nữa ông cũng không có lựa chọn nào khác!”
Nghe Diệp Huyền nói, Ngô Long Tôn đột nhiên mất hết can đảm, nhưng từ trước đến nay hắn ta vẫn luôn là một nhân vật tàn nhẫn, làm sao có thể ngồi yên chờ chết?
Xoạt!
Ngô Long Tôn đột nhiên rút súng lục từ phía sau ra, hai mắt đỏ như máu nói: “Bởi vì mày muốn giết tao, cho nên tao sẽ kéo mày cùng nhau lên đường! Đây là do mày ép tao!”
Vừa nói, hắn ta vừa hung tợn quyết tâm kéo nòng súng!
Tuy nhiên, Diệp Huyền hoàn toàn không nhìn tới, chỉ cười chế nhạo: “Ông muốn giết tôi chỉ bằng khẩu súng lục nhỏ của ông á? Ngay cả khi ông bắn một khẩu đại bác vào tôi thì cũng vô dụng thôi.”
Nói rồi, Diệp Huyền ở trước mặt Ngô Long Tôn, dùng tàn thuốc chà xát vào gạt tàn, thái độ nhàn nhã và bình tĩnh, hiển nhiên không sợ sự uy hiếp của Ngô Long Tôn!
“Chết tiệt! Đã đến lúc này rồi mà mày còn dám xem thường tao!”
Ngô Long Tôn vô cùng tức giận, không kiềm chế được, liên tiếp nổ ba phát súng vào đầu Diệp Huyền!
Đùng đùng đùng!
Tiếng súng nổ vang lên khiến màng nhĩ Ngô Long Tôn chấn động, ba viên đạn bắn thẳng về phía Diệp Huyền!
Nhưng một cảnh tượng khó tin đã xảy ra!
Khi ba viên đạn còn cách Diệp Huyền chỉ mười centimet thì đột nhiên chúng dừng lại trên không trung, giống như thời gian và không gian cũng dừng lại, treo lơ lửng trên không trung trước mặt Ngô Long Tôn!
“Tại sao có thể như vậy?!”
Hai mắt Ngô Long Tôn kinh hãi mở to, khẩu súng trong tay rơi xuống đất!
“Đủ rồi, chịu chết đi.”
Bàn tay Diệp Huyền vung lên, ba viên đạn lập tức đảo ngược một trăm tám mươi độ, bắn thẳng vào tim Ngô Long Tôn, giết chết hắn ta trong nháy mắt!
“Reng reng.”
Lúc này, điện thoại của Diệp Huyền reo lên, là Trương Vãn Thanh gọi đến: “Anh Diệp Huyền, không phải chúng ta đã nói là sẽ leo núi sao, bây giờ anh đang ở đâu?”
“Tôi sẽ đến đó ngay.”
Nghe giọng nói ngọt ngào và mềm mại của Trương Vãn Thanh, trong lòng Diệp Huyền rất vui vẻ.
Lâm Thanh Nham đoán không sai, Diệp Huyền thật sự muốn đi leo núi với Trương Vãn Thanh. Có thể là khi Trương Vãn Thanh đưa điểm tâm cho Diệp Huyền vào buổi sáng, hai người đã hẹn trước rồi.
“Vãn Thanh.”
Diệp Huyền cười nói: “Lúc trước chúng ta cùng nhau đi chơi, cô mặc quần yoga rất đẹp, lần này tôi muốn nhìn thấy cô mặc như vậy, có được không?”
Ở đầu dây bên kia, Trương Vãn Thanh đỏ mặt thấp giọng nói: “Anh Diệp Huyền, tôi đột nhiên cảm thấy anh hơi, hơi háo sắc!”
Diệp Huyền cũng rất hào phóng cười một tiếng: “Vãn Thanh, đó là bởi vì cô quá xinh đẹp, dáng người hoàn mỹ. Nhưng nếu cô không muốn mặc thì tôi cũng không miễn cưỡng.”
“Không phải, anh đừng hiểu lầm...”
Trương Vãn Thanh vội vàng trả lời, sau đó có chút ngại ngùng nói: “Thật ra... Tôi đã mua một vài chiếc quần yoga với nhiều màu sắc khác nhau, nghĩ rằng sẽ mặc trước mặt anh... Nếu anh thích thì đương nhiên tôi sẵn lòng...”
Trong đầu Diệp Huyền lập tức hiện lên hình ảnh đầy cám dỗ kia, hô hấp trở nên khô nóng: “Vãn Thanh, thì ra cô muốn dùng sắc đẹp quyến rũ tôi? Để xem tôi trị cô thế nào...”
Mặt Trương Vãn Thanh lập tức đỏ lên, cô nhanh chóng giải thích: “Tôi, tôi không nghĩ như vậy! Anh Diệp Huyền, anh thật xấu xa, tôi không nói chuyện với anh nữa...”
Trương Vãn Thanh nói xong, không giấu nổi sự ngại ngùng của mình, sau khi cúp điện thoại, cô sờ khuôn mặt nhỏ nhắn của mình, phát hiện mặt mình đã nóng hổi!
“Ha ha!”
Diệp Huyền trêu đùa Trương Vãn Thanh xong, tâm trạng càng thoải mái hơn, hắn không nhìn thi thể của Ngô Long Tôn, đi thẳng ra ngoài.
Vài phút trôi qua, vệ sĩ mà Ngô Long Tôn bỏ ra rất nhiều tiền để thuê canh gác mới mở cửa phòng ra, hoàn toàn sửng sốt:
“Ngô tổng? Ngô tổng thực sự đã bị giết! Chuyện lớn rồi...”
Không lâu sau, Diệp Huyền đã đến phòng khám của bác sĩ Trương, điều khiến hắn ngạc nhiên là trùm đất Giang Kim Bưu cùng vợ và hai cha con nhà họ Lưu, Lưu Công Thiên đều ở đây.
“Mọi người cùng nhau uống trà à?”
Diệp Huyền đỗ xe bên đường, tiến vào phòng khám, mấy người nhanh chóng đứng lên, cười nói: “Diệp Huyền, chúng tôi tới đây chờ cậu!”
“Vậy sao?”
Diệp Huyền nhíu mày, biết họ nghe nói hắn và Trương Vãn Thanh ra ngoài leo núi, cho nên đến đây.
“Diệp Huyền.”
Giang Kim Bưu rót một chén trà cho Diệp Huyền, sau đó thận trọng nói:
“Tôi nghe nói nữ chiến thần Tiêu Băng Tuyết ban đầu định bắt Chu đại sư, từ miệng hắn điều tra nơi ẩn náu của tù nhân Thiên Thần Tông vượt ngục.”
“Nhưng bây giờ Chu đại sư đột ngột bị giết, vậy thì Tiêu Băng Tuyết sẽ không thể tìm được chỗ của hắn, cậu có nghĩ Tiêu Băng Tuyết sẽ truy tới cậu không?”
Lưu Công Thiên và bác sĩ Trương không khỏi cau mày, nếu sự việc này kinh động đến Chiến bộ, hoặc là bị Chiến bộ kết tội cản trở hành động bắt giữ, vậy thì sẽ có vô số phiền toái. Tuy nhiên, Diệp Huyền vẫn bình tĩnh uống trà, mỉm cười đáp:
“Không phải cô ta chỉ là một nữ chiến thần thôi sao, cô ta không đủ tư cách để bắt giữ tôi!”
Nghe câu trả lời này, bất kể là Giang Kim Bưu, Lưu Công Thiên hay bác sĩ Trương đều suýt nữa bị sặc trà!
Chương 133: Mỹ nhân như ngọc
Ngay cả nữ chiến thần cũng không đủ tư cách bắt Diệp Huyền?
Ai có thể sánh được sự tự tin và ngạo nghễ này?
Mấy người họ lẳng lặng nhìn nhau, không dám tiếp tục thảo luận về Tiêu Băng Tuyết, dù sao Diệp Huyền cũng không lo Tiêu Băng Tuyết tìm mình gây phiền phức nhưng họ sợ nha. Nếu bị Tiêu Băng Tuyết quy tội lừa dối, trì hoãn không báo, vậy thì không phải là nói đùa đâu!
“Diệp Huyền, còn một chuyện nữa.”
Lưu Công Thiên hạ thấp giọng nói: “Bây giờ cha con Phùng Tam gia và Chu đại sư của nhà họ Phùng đã chết, tập đoàn Thiên Di và Ngô Long Tôn không có ai chống lưng, cậu định giải quyết chuyện này như thế nào?”
Diệp Huyền từ từ đặt tách trà xuống, thấp giọng nói: “Giải quyết như thế nào à? Phải nói như thế nào đây, nói đúng ra, tôi đã giải quyết hắn rồi.”
Nghe vậy, ba người lại giật mình!
“Diệp Huyền, cậu giải quyết Ngô Long Tôn rồi?”
Lưu Công Thiên nhìn chằm chằm Diệp Huyền không thể tin được!
Dù sao một tiếng trước, Diệp Huyền đã giết cha con nhà họ Phùng và Chu đại sư, khiến cả thành phố chấn động!
Bây giờ hắn vậy mà đã giết luôn Ngô Long Tôn? Thật là khủng khiếp!
“Đúng vậy, tôi đã giết ông ta rồi.”
Sắc mặt Diệp Huyền nhẹ nhàng, gật đầu nói: “Vừa rồi tôi chuẩn bị đến phòng khám, nhưng phát hiện mình tình cờ đi ngang qua tập đoàn Thiên Di, cho nên nhân tiện đi giết Ngô Long Tôn luôn!”
Nhìn thấy thái độ tự nhiên của Diệp Huyền, mọi người càng sợ hãi hơn!
Lúc này, Lưu Công Thiên nhận được tin nhắn mới trên điện thoại. Cấp dưới của ông gửi tin nhắn để báo cáo rằng vừa rồi, có người để lộ thông tin Ngô Long Tôn - chủ tịch mới của Tập đoàn Thiên Di đã chết thảm trong văn phòng của mình.
“Ôi trời, đúng là như vậy!”
Họ lập tức lẳng lặng nhìn nhau, đồng thời nhấp một ngụm trà để đè nén chấn động!
Đáng sợ, đáng sợ!
Đặc biệt là trùm đất Giang Kim Bưu, bởi vì vợ ông Vương Lệ lúc trước đã khẳng định, bất cứ ai muốn gây bất lợi cho tập đoàn Lâm Thị đều sẽ trở thành mục tiêu tấn công của Diệp Huyền!
Ban đầu là Ngô Thiên Di, chủ tịch trước đây của tập đoàn Thiên Di, sau đó là Phùng Tam gia và một số cao thủ của nhà họ Phùng và bây giờ Ngô Long Tôn, tất cả đều đã bị giết!
Liên tiếp từ người này sang người khác, bất cứ ai đắc tội tập đoàn Lâm Thị đều bị đánh số thứ tự chờ chết!
Đương nhiên, Diệp Huyền không phải là giết người vô tội bừa bãi, những tên khốn kiếp này đã gây ra nhiều tội ác, đáng chết ngàn lần!
Bây giờ, tất cả mọi người càng tin tưởng lai lịch của Diệp Huyền vô cùng đáng sợ, họ càng sẵn sàng lựa chọn đứng cùng chiến tuyến với Diệp Huyền!
“Ngoài ra, tôi có một việc cần mọi người hỗ trợ.”
Diệp Huyền rót trà cho bác sĩ Trương, Giang Kim Bưu và Lưu Công Thiên: “Bây giờ tập đoàn Thiên Di đã trở thành một mớ hỗn độn, không thể tránh khỏi việc các gia tộc sẽ muốn lợi dụng sự hỗn loạn này để phân chia tài sản và kiếm lợi.”
“Ví dụ như những khu đất thương mại chờ khai phá, cũng như các khu thương mại và các dự án du lịch đã được hình thành, đều là những tài sản có giá trị cao với tổng giá trị không dưới mười tỷ.”
“Tôi có kế hoạch chuyển tất cả các tài sản chất lượng cao đang thuộc quyền quản lý của tập đoàn Thiên Di sang tên của tập đoàn Lâm Thị với giá thấp, danh chính ngôn thuận mở rộng quy mô của tập đoàn Lâm Thị. Chuyện này đòi hỏi quy trình thương nghiệp nhất định, cần mọi người hỗ trợ.”
Nghe vậy, Giang Kim Bưu và những người khác vội vàng gật đầu: “Đừng lo, ba người chúng tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức hỗ trợ để tập đoàn Lâm Thị có thể thuận lợi lấy được những tài sản giá cao này của tập đoàn Thiên Di!”
Họ nghĩ có cơ hội giải quyết vấn đề cho Diệp Huyền vậy thì sẽ có thể có quan hệ mật thiết với Diệp Huyền hơn, đương nhiên là vui vẻ cực kỳ rồi.
Cho nên họ vô cùng phấn khởi và vinh dự khi làm những chuyện này!
“Có mọi người giúp đỡ, tôi cũng yên lòng.”
Diệp Huyền cười nhạt: “Đương nhiên, nếu mọi người giúp tôi, tôi sẽ báo đáp lại. Trong tương lai, nếu mọi người gặp khó khăn thì có thể nhờ tôi giúp đỡ.”
Nghe được lời hứa hẹn của Diệp Huyền, trong lòng Lưu Công Thiên và những người khác không khỏi kích động: “Nếu đã là bạn bè thì nên giúp đỡ lẫn nhau, cậu không cần khách khí đâu!”
Diệp Huyền cũng rất vui, bởi vì sau khi sáp nhập thêm tập đoàn Thiên Di, tập đoàn Lâm Thị có thể trở thành một doanh nghiệp hàng đầu trong lĩnh vực bất động sản ở Dương Thành, mong muốn cả đời của ông nội Lâm sẽ trở thành hiện thực.
Bằng cách này, Diệp Huyền đã trả được ân tình của ông Lâm, đến lúc đó hắn lựa chọn rời khỏi nhà họ Lâm cũng sẽ không cảm thấy có gánh nặng trong lòng.
“Về phần giữa mình và Lâm Thanh Nham sẽ phát triển thành cái gì thì cứ thuận theo tự nhiên đi.”
Diệp Huyền nghĩ vậy, chậm rãi nhấp một ngụm trà. Lúc này, Trương Vãn Thanh đã chuẩn bị xong, từ lầu hai đi xuống:
“Anh Diệp Huyền, anh đã tới rồi sao?”
Diệp Huyền vội vàng nhìn qua, lập tức bị Trương Vãn Thanh làm cho bất ngờ!
Trương Vãn Thanh trang điểm nhẹ, đôi môi gợi cảm tinh tế và mượt mà, mái tóc được búi cao sau đầu, chiếc cổ trắng nõn và xương quai xanh xinh đẹp trông càng thêm quyến rũ, toàn thân tươi tắn trẻ trung!
Trương Vãn Thanh mặc một bộ yoga màu hồng tinh xảo, vải mercerized khiến thân hình trở nên gợi cảm, phần bụng không nhìn thấy một chút mỡ dư thừa nào!
Đỉnh ngọc cao ngất của cô càng thêm bắt mắt, khiến logo áo bị méo mó, thậm chí còn lộ ra một chút gần như trong suốt!
Đồ lót màu đen quyến rũ và bộ ngực trắng như ngọc được che giấu một nửa, khiến người ta có những mơ tưởng vô hạn!
Điều khiến máu hắn càng thêm sôi trào là đôi chân dài của Trương Vãn Thanh đang mặc quần yoga bó sát!
Đôi chân thon dài thẳng tắp cùng quần yoga bó sát càng khiến vẻ đẹp được tăng lên, thể hiện rõ vòng cung hoàn hảo hình quả đào trên cặp mông cao và tròn của cô!
Dưới chân cô mang một đôi giày thể thao màu đỏ tràn đầy năng lượng, mặc dù chỉ có một chút mắt cá chân trắng nõn lộ ra ngoài nhưng lại khiến người ta không thể rời mắt!
Cách ăn mặc này khiến dáng người tinh tế của cô được phô bày hết thảy, khiến cô quyến rũ và động lòng người, làm người ta nhịn không được mà nhiệt huyết sôi trào!
Diệp Huyền cười xấu xa, sải bước đến trước mặt Ngô Long Tôn!
“Diệp Huyền! Là mày?”
Ngô Long Tôn nhìn thấy Diệp Huyền thần không biết quỷ không hay xuất hiện ở trước mắt, hắn lập tức bị dọa đến ba hồn bảy phách biến mất. Bởi vì tòa nhà văn phòng của Ngô Long Tôn được bảo vệ bởi một số lượng lớn vệ sĩ, có tám cao thủ gác cổng!
Đặc biệt hắn ở tầng cao nhất, trước sau tổng cộng có hai mươi vệ sĩ, tất cả túc trực chờ lệnh bất cứ lúc nào, sẵn sàng chiến đấu!
Chỉ cần có bất cứ động tĩnh gì, những cao thủ này sẽ lập tức báo cáo với Ngô Long Tôn!
Bây giờ Diệp Huyền nghênh ngang tới, nhưng bất kể là lễ tân hay hai mươi vệ sĩ, đều không ai phát giác!
Ngô Long Tôn thấy chuyện này thật sự quá đáng sợ.
“Mày, rốt cuộc làm sao mày vào được đây?”
Trong lòng Ngô Long Tôn hoảng sợ nhưng vẫn cố nghiêm nghị quát hỏi!
“Tầng thượng.”
Diệp Huyền chỉ lên bầu trời ngoài cửa sổ: “Tôi biết ông đang làm việc ở tầng cao nhất, cho nên từ trên đỉnh tòa nhà bay thẳng vào là nhanh nhất rồi!”
“Mày nói cái gì? Mày bay vào?”
Ngô Long Tôn nhìn bầu trời xám xịt, chỉ cảm thấy Diệp Huyền đang nói đùa!
Nhưng sau khi suy nghĩ cẩn thận, hắn không nghĩ rằng Diệp Huyền đang nói dối!
Bởi vì nếu Diệp Huyền đi lên từ dưới lầu, vậy vệ sĩ của hẳn đã phát hiện ra và báo cáo cho hắn ngay lập tức!
“Mày thật sự bay vào sao?”
Ngô Long Tôn nhìn chằm chằm Diệp Huyền, ánh mắt lộ ra vẻ sợ hãi mãnh liệt: “Mày, không… Cậu là ai?!”
“Ha ha.”
Diệp Huyền cười nhạt nhưng không trả lời, sau đó chậm rãi ngồi xuống đối diện Ngô Long Tôn rồi châm một điếu thuốc: “Phùng Tam gia khai là ông phái người đến đối phó với tôi?”
“Nghĩ tới nghĩ lui, đúng là tôi đã phế tay ông trước mặt người của tập đoàn Lâm Thị, trong lòng ông có thù oán với tôi, đó là chuyện dễ hiểu.”
“Tuy nhiên, ông không nên đến công trường xây dựng của tập đoàn Lâm thị để gây rắc rối, càng không nên giết người vô tội bừa bãi để đả kích tập đoàn Lâm Thị.”
Bịch!
Ngô Long Tôn lập tức quỳ xuống trước mặt Diệp Huyền, bởi vì hắn ta đã có thể kết luận chính Diệp Huyền là người giết cha con Phùng Tam gia, Lý Thạch và Chu đại sư!
“Đại ca Diệp Huyền, não tôi úng nước nên mới nghĩ đến chuyện đối phó với cậu, tôi sai rồi!”
Diệp Huyền phớt lờ lời cầu xin tha thứ của hắn ta, cười nhẹ nói: “Ông muốn chết kiểu nào, nói đi, hôm nay tâm trạng tôi rất tốt, có thể đồng ý với ông!”
“Muốn chết kiểu gì...”
Hàm răng Ngô Long Tôn run rẩy tuyệt vọng, hắn ta nói với giọng run rẩy: “Chỉ cần cậu tha cho tôi, tôi có thể tặng tập đoàn Thiên Di cho cậu! Tôi có thể ký tên chuyển nhượng ngay lập tức!”
Hắn ta khóc lóc thảm thiết, quỳ lạy dập đầu với Diệp Huyền, cố gắng để được Diệp Huyền tha thứ.
“Ha ha, muốn đổi tiền lấy mạng?”
Diệp Huyền bình tĩnh gẩy tàn thuốc trong tay, lắc đầu nói: “Thật xin lỗi, dù mạng hay tiền của ông tôi đều muốn, hơn nữa ông cũng không có lựa chọn nào khác!”
Nghe Diệp Huyền nói, Ngô Long Tôn đột nhiên mất hết can đảm, nhưng từ trước đến nay hắn ta vẫn luôn là một nhân vật tàn nhẫn, làm sao có thể ngồi yên chờ chết?
Xoạt!
Ngô Long Tôn đột nhiên rút súng lục từ phía sau ra, hai mắt đỏ như máu nói: “Bởi vì mày muốn giết tao, cho nên tao sẽ kéo mày cùng nhau lên đường! Đây là do mày ép tao!”
Vừa nói, hắn ta vừa hung tợn quyết tâm kéo nòng súng!
Tuy nhiên, Diệp Huyền hoàn toàn không nhìn tới, chỉ cười chế nhạo: “Ông muốn giết tôi chỉ bằng khẩu súng lục nhỏ của ông á? Ngay cả khi ông bắn một khẩu đại bác vào tôi thì cũng vô dụng thôi.”
Nói rồi, Diệp Huyền ở trước mặt Ngô Long Tôn, dùng tàn thuốc chà xát vào gạt tàn, thái độ nhàn nhã và bình tĩnh, hiển nhiên không sợ sự uy hiếp của Ngô Long Tôn!
“Chết tiệt! Đã đến lúc này rồi mà mày còn dám xem thường tao!”
Ngô Long Tôn vô cùng tức giận, không kiềm chế được, liên tiếp nổ ba phát súng vào đầu Diệp Huyền!
Đùng đùng đùng!
Tiếng súng nổ vang lên khiến màng nhĩ Ngô Long Tôn chấn động, ba viên đạn bắn thẳng về phía Diệp Huyền!
Nhưng một cảnh tượng khó tin đã xảy ra!
Khi ba viên đạn còn cách Diệp Huyền chỉ mười centimet thì đột nhiên chúng dừng lại trên không trung, giống như thời gian và không gian cũng dừng lại, treo lơ lửng trên không trung trước mặt Ngô Long Tôn!
“Tại sao có thể như vậy?!”
Hai mắt Ngô Long Tôn kinh hãi mở to, khẩu súng trong tay rơi xuống đất!
“Đủ rồi, chịu chết đi.”
Bàn tay Diệp Huyền vung lên, ba viên đạn lập tức đảo ngược một trăm tám mươi độ, bắn thẳng vào tim Ngô Long Tôn, giết chết hắn ta trong nháy mắt!
“Reng reng.”
Lúc này, điện thoại của Diệp Huyền reo lên, là Trương Vãn Thanh gọi đến: “Anh Diệp Huyền, không phải chúng ta đã nói là sẽ leo núi sao, bây giờ anh đang ở đâu?”
“Tôi sẽ đến đó ngay.”
Nghe giọng nói ngọt ngào và mềm mại của Trương Vãn Thanh, trong lòng Diệp Huyền rất vui vẻ.
Lâm Thanh Nham đoán không sai, Diệp Huyền thật sự muốn đi leo núi với Trương Vãn Thanh. Có thể là khi Trương Vãn Thanh đưa điểm tâm cho Diệp Huyền vào buổi sáng, hai người đã hẹn trước rồi.
“Vãn Thanh.”
Diệp Huyền cười nói: “Lúc trước chúng ta cùng nhau đi chơi, cô mặc quần yoga rất đẹp, lần này tôi muốn nhìn thấy cô mặc như vậy, có được không?”
Ở đầu dây bên kia, Trương Vãn Thanh đỏ mặt thấp giọng nói: “Anh Diệp Huyền, tôi đột nhiên cảm thấy anh hơi, hơi háo sắc!”
Diệp Huyền cũng rất hào phóng cười một tiếng: “Vãn Thanh, đó là bởi vì cô quá xinh đẹp, dáng người hoàn mỹ. Nhưng nếu cô không muốn mặc thì tôi cũng không miễn cưỡng.”
“Không phải, anh đừng hiểu lầm...”
Trương Vãn Thanh vội vàng trả lời, sau đó có chút ngại ngùng nói: “Thật ra... Tôi đã mua một vài chiếc quần yoga với nhiều màu sắc khác nhau, nghĩ rằng sẽ mặc trước mặt anh... Nếu anh thích thì đương nhiên tôi sẵn lòng...”
Trong đầu Diệp Huyền lập tức hiện lên hình ảnh đầy cám dỗ kia, hô hấp trở nên khô nóng: “Vãn Thanh, thì ra cô muốn dùng sắc đẹp quyến rũ tôi? Để xem tôi trị cô thế nào...”
Mặt Trương Vãn Thanh lập tức đỏ lên, cô nhanh chóng giải thích: “Tôi, tôi không nghĩ như vậy! Anh Diệp Huyền, anh thật xấu xa, tôi không nói chuyện với anh nữa...”
Trương Vãn Thanh nói xong, không giấu nổi sự ngại ngùng của mình, sau khi cúp điện thoại, cô sờ khuôn mặt nhỏ nhắn của mình, phát hiện mặt mình đã nóng hổi!
“Ha ha!”
Diệp Huyền trêu đùa Trương Vãn Thanh xong, tâm trạng càng thoải mái hơn, hắn không nhìn thi thể của Ngô Long Tôn, đi thẳng ra ngoài.
Vài phút trôi qua, vệ sĩ mà Ngô Long Tôn bỏ ra rất nhiều tiền để thuê canh gác mới mở cửa phòng ra, hoàn toàn sửng sốt:
“Ngô tổng? Ngô tổng thực sự đã bị giết! Chuyện lớn rồi...”
Không lâu sau, Diệp Huyền đã đến phòng khám của bác sĩ Trương, điều khiến hắn ngạc nhiên là trùm đất Giang Kim Bưu cùng vợ và hai cha con nhà họ Lưu, Lưu Công Thiên đều ở đây.
“Mọi người cùng nhau uống trà à?”
Diệp Huyền đỗ xe bên đường, tiến vào phòng khám, mấy người nhanh chóng đứng lên, cười nói: “Diệp Huyền, chúng tôi tới đây chờ cậu!”
“Vậy sao?”
Diệp Huyền nhíu mày, biết họ nghe nói hắn và Trương Vãn Thanh ra ngoài leo núi, cho nên đến đây.
“Diệp Huyền.”
Giang Kim Bưu rót một chén trà cho Diệp Huyền, sau đó thận trọng nói:
“Tôi nghe nói nữ chiến thần Tiêu Băng Tuyết ban đầu định bắt Chu đại sư, từ miệng hắn điều tra nơi ẩn náu của tù nhân Thiên Thần Tông vượt ngục.”
“Nhưng bây giờ Chu đại sư đột ngột bị giết, vậy thì Tiêu Băng Tuyết sẽ không thể tìm được chỗ của hắn, cậu có nghĩ Tiêu Băng Tuyết sẽ truy tới cậu không?”
Lưu Công Thiên và bác sĩ Trương không khỏi cau mày, nếu sự việc này kinh động đến Chiến bộ, hoặc là bị Chiến bộ kết tội cản trở hành động bắt giữ, vậy thì sẽ có vô số phiền toái. Tuy nhiên, Diệp Huyền vẫn bình tĩnh uống trà, mỉm cười đáp:
“Không phải cô ta chỉ là một nữ chiến thần thôi sao, cô ta không đủ tư cách để bắt giữ tôi!”
Nghe câu trả lời này, bất kể là Giang Kim Bưu, Lưu Công Thiên hay bác sĩ Trương đều suýt nữa bị sặc trà!
Chương 133: Mỹ nhân như ngọc
Ngay cả nữ chiến thần cũng không đủ tư cách bắt Diệp Huyền?
Ai có thể sánh được sự tự tin và ngạo nghễ này?
Mấy người họ lẳng lặng nhìn nhau, không dám tiếp tục thảo luận về Tiêu Băng Tuyết, dù sao Diệp Huyền cũng không lo Tiêu Băng Tuyết tìm mình gây phiền phức nhưng họ sợ nha. Nếu bị Tiêu Băng Tuyết quy tội lừa dối, trì hoãn không báo, vậy thì không phải là nói đùa đâu!
“Diệp Huyền, còn một chuyện nữa.”
Lưu Công Thiên hạ thấp giọng nói: “Bây giờ cha con Phùng Tam gia và Chu đại sư của nhà họ Phùng đã chết, tập đoàn Thiên Di và Ngô Long Tôn không có ai chống lưng, cậu định giải quyết chuyện này như thế nào?”
Diệp Huyền từ từ đặt tách trà xuống, thấp giọng nói: “Giải quyết như thế nào à? Phải nói như thế nào đây, nói đúng ra, tôi đã giải quyết hắn rồi.”
Nghe vậy, ba người lại giật mình!
“Diệp Huyền, cậu giải quyết Ngô Long Tôn rồi?”
Lưu Công Thiên nhìn chằm chằm Diệp Huyền không thể tin được!
Dù sao một tiếng trước, Diệp Huyền đã giết cha con nhà họ Phùng và Chu đại sư, khiến cả thành phố chấn động!
Bây giờ hắn vậy mà đã giết luôn Ngô Long Tôn? Thật là khủng khiếp!
“Đúng vậy, tôi đã giết ông ta rồi.”
Sắc mặt Diệp Huyền nhẹ nhàng, gật đầu nói: “Vừa rồi tôi chuẩn bị đến phòng khám, nhưng phát hiện mình tình cờ đi ngang qua tập đoàn Thiên Di, cho nên nhân tiện đi giết Ngô Long Tôn luôn!”
Nhìn thấy thái độ tự nhiên của Diệp Huyền, mọi người càng sợ hãi hơn!
Lúc này, Lưu Công Thiên nhận được tin nhắn mới trên điện thoại. Cấp dưới của ông gửi tin nhắn để báo cáo rằng vừa rồi, có người để lộ thông tin Ngô Long Tôn - chủ tịch mới của Tập đoàn Thiên Di đã chết thảm trong văn phòng của mình.
“Ôi trời, đúng là như vậy!”
Họ lập tức lẳng lặng nhìn nhau, đồng thời nhấp một ngụm trà để đè nén chấn động!
Đáng sợ, đáng sợ!
Đặc biệt là trùm đất Giang Kim Bưu, bởi vì vợ ông Vương Lệ lúc trước đã khẳng định, bất cứ ai muốn gây bất lợi cho tập đoàn Lâm Thị đều sẽ trở thành mục tiêu tấn công của Diệp Huyền!
Ban đầu là Ngô Thiên Di, chủ tịch trước đây của tập đoàn Thiên Di, sau đó là Phùng Tam gia và một số cao thủ của nhà họ Phùng và bây giờ Ngô Long Tôn, tất cả đều đã bị giết!
Liên tiếp từ người này sang người khác, bất cứ ai đắc tội tập đoàn Lâm Thị đều bị đánh số thứ tự chờ chết!
Đương nhiên, Diệp Huyền không phải là giết người vô tội bừa bãi, những tên khốn kiếp này đã gây ra nhiều tội ác, đáng chết ngàn lần!
Bây giờ, tất cả mọi người càng tin tưởng lai lịch của Diệp Huyền vô cùng đáng sợ, họ càng sẵn sàng lựa chọn đứng cùng chiến tuyến với Diệp Huyền!
“Ngoài ra, tôi có một việc cần mọi người hỗ trợ.”
Diệp Huyền rót trà cho bác sĩ Trương, Giang Kim Bưu và Lưu Công Thiên: “Bây giờ tập đoàn Thiên Di đã trở thành một mớ hỗn độn, không thể tránh khỏi việc các gia tộc sẽ muốn lợi dụng sự hỗn loạn này để phân chia tài sản và kiếm lợi.”
“Ví dụ như những khu đất thương mại chờ khai phá, cũng như các khu thương mại và các dự án du lịch đã được hình thành, đều là những tài sản có giá trị cao với tổng giá trị không dưới mười tỷ.”
“Tôi có kế hoạch chuyển tất cả các tài sản chất lượng cao đang thuộc quyền quản lý của tập đoàn Thiên Di sang tên của tập đoàn Lâm Thị với giá thấp, danh chính ngôn thuận mở rộng quy mô của tập đoàn Lâm Thị. Chuyện này đòi hỏi quy trình thương nghiệp nhất định, cần mọi người hỗ trợ.”
Nghe vậy, Giang Kim Bưu và những người khác vội vàng gật đầu: “Đừng lo, ba người chúng tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức hỗ trợ để tập đoàn Lâm Thị có thể thuận lợi lấy được những tài sản giá cao này của tập đoàn Thiên Di!”
Họ nghĩ có cơ hội giải quyết vấn đề cho Diệp Huyền vậy thì sẽ có thể có quan hệ mật thiết với Diệp Huyền hơn, đương nhiên là vui vẻ cực kỳ rồi.
Cho nên họ vô cùng phấn khởi và vinh dự khi làm những chuyện này!
“Có mọi người giúp đỡ, tôi cũng yên lòng.”
Diệp Huyền cười nhạt: “Đương nhiên, nếu mọi người giúp tôi, tôi sẽ báo đáp lại. Trong tương lai, nếu mọi người gặp khó khăn thì có thể nhờ tôi giúp đỡ.”
Nghe được lời hứa hẹn của Diệp Huyền, trong lòng Lưu Công Thiên và những người khác không khỏi kích động: “Nếu đã là bạn bè thì nên giúp đỡ lẫn nhau, cậu không cần khách khí đâu!”
Diệp Huyền cũng rất vui, bởi vì sau khi sáp nhập thêm tập đoàn Thiên Di, tập đoàn Lâm Thị có thể trở thành một doanh nghiệp hàng đầu trong lĩnh vực bất động sản ở Dương Thành, mong muốn cả đời của ông nội Lâm sẽ trở thành hiện thực.
Bằng cách này, Diệp Huyền đã trả được ân tình của ông Lâm, đến lúc đó hắn lựa chọn rời khỏi nhà họ Lâm cũng sẽ không cảm thấy có gánh nặng trong lòng.
“Về phần giữa mình và Lâm Thanh Nham sẽ phát triển thành cái gì thì cứ thuận theo tự nhiên đi.”
Diệp Huyền nghĩ vậy, chậm rãi nhấp một ngụm trà. Lúc này, Trương Vãn Thanh đã chuẩn bị xong, từ lầu hai đi xuống:
“Anh Diệp Huyền, anh đã tới rồi sao?”
Diệp Huyền vội vàng nhìn qua, lập tức bị Trương Vãn Thanh làm cho bất ngờ!
Trương Vãn Thanh trang điểm nhẹ, đôi môi gợi cảm tinh tế và mượt mà, mái tóc được búi cao sau đầu, chiếc cổ trắng nõn và xương quai xanh xinh đẹp trông càng thêm quyến rũ, toàn thân tươi tắn trẻ trung!
Trương Vãn Thanh mặc một bộ yoga màu hồng tinh xảo, vải mercerized khiến thân hình trở nên gợi cảm, phần bụng không nhìn thấy một chút mỡ dư thừa nào!
Đỉnh ngọc cao ngất của cô càng thêm bắt mắt, khiến logo áo bị méo mó, thậm chí còn lộ ra một chút gần như trong suốt!
Đồ lót màu đen quyến rũ và bộ ngực trắng như ngọc được che giấu một nửa, khiến người ta có những mơ tưởng vô hạn!
Điều khiến máu hắn càng thêm sôi trào là đôi chân dài của Trương Vãn Thanh đang mặc quần yoga bó sát!
Đôi chân thon dài thẳng tắp cùng quần yoga bó sát càng khiến vẻ đẹp được tăng lên, thể hiện rõ vòng cung hoàn hảo hình quả đào trên cặp mông cao và tròn của cô!
Dưới chân cô mang một đôi giày thể thao màu đỏ tràn đầy năng lượng, mặc dù chỉ có một chút mắt cá chân trắng nõn lộ ra ngoài nhưng lại khiến người ta không thể rời mắt!
Cách ăn mặc này khiến dáng người tinh tế của cô được phô bày hết thảy, khiến cô quyến rũ và động lòng người, làm người ta nhịn không được mà nhiệt huyết sôi trào!