-
Chương 87-88
Chương 87: Hối hận không kịp
Lâm Thanh Nham muốn nói lại thôi, nghĩ lại trước đó, Diệp Huyền chưa từng nói sai, hơn nữa còn mang lại vận may lớn cho nhà họ Lâm và tập đoàn!
"Tôi… Tôi không nói anh lừa tôi…"
Đôi má xinh đẹp của Lâm Thanh Nham đỏ bừng: "Tôi chỉ là sợ các cổ đông đều rút vốn thì chuỗi vốn của tập đoàn sẽ bị cắt đứt!"
Diệp Huyền cười nói: "Đừng lo lắng chuyện này, có người muốn đầu tư vào tập đoàn Lâm thị, hơn nữa còn là một khoản đầu tư lớn!"
"Cho nên, nếu đám người Lục Chí Phàm muốn rút lui, cô đừng ngăn cản! Bây giờ là một cơ hội tuyệt vời để tập đoàn Lâm thị quét sạch sâu mọt, đuổi chúng ra khỏi ban giám đốc, để nhà họ Lâm của cô nắm quyền lực tuyệt đối!"
"Một khi bọn họ rời khỏi tập đoàn Lâm thị, tôi đảm bảo, họ sẽ cực kỳ hối hận!"
Nhìn khuôn mặt tuấn tú tự tin của Diệp Huyền, hai mắt Lâm Thanh Nham không khỏi mở to, đôi mắt tràn đầy kinh ngạc và khó tin: "Có người muốn đầu lớn vào tập đoàn Lâm thị sao, chuyện này… Chuyện này sao có thể?"
"Mọi thứ đều có thể!"
Diệp Huyền cười tự tin: "Cô đã vất vả vì tập đoàn Lâm thị, cô liều mạng giữ gìn tâm huyết của ông nội Lâm, tôi sẽ không lừa cô. Đối với cô, sự kiện hôm nay tuyệt đối là “khổ tận cam lai”!"
"Thật sao?"
Lâm Thanh Nham cảm nhận được sự an ủi dịu dàng của Diệp Huyền, nhìn sự dịu dàng trong mắt hắn, không khỏi cảm thấy tim đập điên cuồng!
Cô thậm chí còn có ảo giác, giống như nhìn thấy toàn thân Diệp Huyền phát sáng!
Đây là một vầng hào quang khí chất đầy quyến rũ!
"Được rồi, các người xem qua hợp đồng đi!"
Diệp Huyền ném hợp đồng rút cổ phần đã soạn thảo về phía Lục Chí Phàm và nhóm cổ đông của ông ta. "Nhìn tên và số lượng cổ phiếu của các người, nếu đúng thì mau ký tên rồi xéo đi! Tôi chỉ sợ các người không nỡ đi thôi!"
Lời nói của Diệp Huyền tràn đầy khiêu khích và khinh thường, càng giống một quả bom nổ tung, thổi bay mọi người trong phòng họp.
Lục Kiên nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm Diệp Huyền rồi chửi ầm lên: "Diệp Huyền, anh chỉ là thằng đi làm thuê, dám nói chuyện với cổ đông chúng tôi như thế hả!"
Thế nhưng, Diệp Huyền lại khinh thường chế nhạo trong lòng: "Nhân lúc này cậu cứ rống đi, đợi chút nữa cậu liền phải khóc!"
Trong khi nói, Diệp Huyền liếc nhìn những cổ đông xung quanh đang thông đồng với Lục Chí Phàm. "Không phải các người muốn đi theo Lục Chí Phàm rời khỏi tập đoàn Lâm thị sao, vậy còn chờ gì nữa, nhanh ký tên đi!"
Lục Chí Phàm nhìn chằm chằm Diệp Huyền với ánh mắt không tốt: "Cậu cho rằng cậu là ai, lời của cậu có được tính không?"
"Có!"
Lúc này, Lâm Thanh Nham lên tiếng: "Những gì Diệp Huyền nói là điều tôi muốn nói, nếu như hợp đồng không có vấn đề gì thì cứ việc ký đi, đợi chút nữa tôi sẽ cho người chuyển tiền vào tài khoản của các người!"
Đúng, Lâm Thanh Nham hiện tại đã hiểu ra, đám người Lục Chí Phàm là chính là mấy con sói mắt trắng, là đồ chọc phân heo, là một đám khốn nạn không nên giữ lại!
Lãng phí thời gian với đám sói mắt trắng này còn không bằng tìm biện pháp khác, cố gắng giải quyết mọi chuyện trước năm giờ chiều!
Hơn nữa, hiện tại Lâm Thanh Nham kiên định tin tưởng lời của Diệp Huyền!
"Thanh Nham…"
Trong lòng Lâm Văn Bạch vô cùng xoắn quýt, nhưng Lâm Thanh Nham thấp giọng an ủi:
"Cha, không sao đâu! Vừa rồi Diệp Huyền nói cho con biết, có người mang số tiền khổng lồ đến đầu tư vào tập đoàn Lâm thị, con tin Diệp Huyền!"
"Cái gì?"
Lâm Văn Bạch không khỏi thở phào!
Mặc dù bình thường ông không thích Diệp Huyền, nhưng bây giờ đã cùng đường, ông chỉ có thể tin hắn một lần!
"Nếu không có sai sót gì thì các người ký đi!"
Lâm Văn Bạch hít một hơi thật sâu, lạnh lùng nói: "Với tư cách là chủ tịch tập đoàn, tôi tuyên bố những gì Diệp Huyền và Lâm Thanh Nham vừa nói có hiệu lực, những hợp đồng rút vốn và cổ phần này đều có hiệu lực!"
Nghe Lâm Văn Bạch nói, đám người Lục Chí Phàm không khỏi nhìn nhau cười lạnh, không chút do dự nói:
"Chủ tịch Lâm quả nhiên đủ quyết đoán, được rồi, chúng ta ký tên đi!"
Vừa nói xong, ông ta vung tay, ký hợp đồng, thậm chí còn ấn dấu vân tay!
Lâm Văn Bạch lạnh lùng nhìn cảnh tượng trước mắt!
Trên thực tế, trong lòng ông cũng đang hoảng loạn đến đòi mạng!
Nếu những gì Diệp Huyền vừa nói là giả, vậy thì tập đoàn Lâm thị thật sự sẽ sụp đổ!
"Ha ha."
Diệp Huyền không nhìn vẻ mặt biến đổi không ngừng của Lâm Văn Bạch mà nhanh chóng thu thập lại các hợp đồng do đám người Lục Chí Phàm ký, đặt vào tay Lâm Thanh Nham!
Lâm Thanh Nham nhìn chồng hợp đồng lớn trong tay, trong lòng rất bất an: "Diệp Huyền, những gì anh vừa nói đều là sự thật đúng không?"
"Đúng!"
Diệp Huyền nở nụ cười trên mặt: "Chúc mừng, cô quyết định rất sáng suốt!"
"Ha ha…"
Hai cha con Lục Chí Phàm không khỏi cười lớn: "Không ngờ trước khi chúng ta rút cổ phần vẫn có thể giữ được tiền vốn! Diệp Huyền cậu thật đúng là một người tốt!"
Trong tiếng cười lớn, bọn họ giễu cợt Diệp Huyền và cười trên nỗi đau của hai cha con Lâm Thanh Nham!
"Haizz…"
"Tập đoàn Lâm thị sắp xong rồi…"
Mấy cổ đông nịnh hót Lục Chí Phàm giả vờ “cảm thấy có lỗi”, nhưng trong mắt và khóe miệng lại nở nụ cười rạng rỡ: "Chủ tịch Lâm, cảm ơn anh rất nhiều!"
Trong phòng họp chỉ có ông nội của Dương Duy và cha của Chu Mục Vũ là Chu Hải, ngoài ra còn có ba bốn trưởng bối của thành viên tổ tám là không rời bỏ tập đoàn. Tuy nhiên, trong mắt của họ cũng đầy vẻ phức tạp!
Đúng lúc này, Diệp Huyền hô lớn về phía cửa phòng phòng: "Anh Hồng U Tử, anh có thể vào!"
Hồng U Tử là cấp dưới bí mật của Diệp Trấn Nam - chủ tịch Thương hội Trấn Nam, ông đã ra lệnh cho Hồng U Tử giúp Tập đoàn Lâm thị giải quyết cuộc khủng hoảng chuỗi vốn bị phá vỡ này!
Khi hắn bước vào cửa, toàn bộ người trong phòng họp đều không khỏi trừng lớn hai mắt!
Hồng U Tử? Chuyên gia đầu tư nổi tiếng trong giới đầu tư và kinh doanh - Hồng U Tử?
"Chủ tịch Lâm, Lâm tổng, xin chào!"
Hồng U Tử cười lớn và chào hai cha con Lâm Thanh Nham.
"Thật sự là Hồng U Tử…"
Lâm Thanh Nham phấn khích đến mức đứng bật dậy khỏi chỗ ngồi!
Lâm Văn Bạch càng hưng phấn hơn, bước tới chào hỏi: "Anh… Anh có phải là ngài Hồng của Tập đoàn Đầu tư Huyền Diệu?"
Hồng U Tử mỉm cười gật đầu: "Là tôi, chủ tịch Lâm, xin chào!"
Đám người Lục Chí Phàm không khỏi kinh ngạc nhìn nhau!
Cảnh tượng trước mắt thực sự là không thể tưởng tượng nổi!
Hồng U Tử - người rất nổi tiếng trong nước với “Đầu tư Huyền Diệu”, người này đến tập đoàn Lâm thị làm gì? Giờ phút này, trong lòng bọn họ cảm thấy bất an chưa từng có!
Ánh mắt Lâm Thanh Nham nhìn Diệp Huyền tràn đầy cảm kích: "Quá tốt rồi, Diệp Huyền không có gạt mình, những gì anh ta nói đều là thật!"
Ánh mắt Hồng U Tử tràn đầy trí tuệ, sau khi nhìn những người trong phòng họp, hắn mỉm cười với Lâm Văn Bạch:
"Chủ tịch Lâm, tôi cảm thấy tập đoàn Lâm rất có triển vọng, tôi muốn đầu tư hai tỷ, có được không?"
"Cái gì? Hai tỷ?"
Trong phòng họp lập tức vang lên một trận cảm thán!
"Anh Hồng… Anh nói muốn đầu tư hai tỷ vào tập đoàn Lâm thị?"
Khi Lâm Văn Bạch hỏi câu hỏi này, giọng ông run rẩy!
Mà Lâm Thanh Nham cũng cho rằng cô đang nằm mơ!
Chương 88: Vả mặt
Hai tỷ!
Nếu đạt được sự hợp tác này thì tập đoàn Lâm thị sẽ có thể trả hết khoản nợ ngân hàng 800 triệu ngay lập tức!
Hơn nữa còn có thể dư ra số vốn 1,2 tỷ!
Hồng U Tử không hổ là nhà đầu tư hàng đầu với sự dũng cảm đáng kinh ngạc!
Tập đoàn đầu tư Huyền Diệu không hổ là tập đoàn đỉnh cấp với nguồn tài chính dồi dào!
Ngay lập tức, mọi người đều chấn động trước sự việc này!
Lâm Thanh Nham vội vàng cảm kích nói: "Ngài Hồng, chúng tôi vô cùng hoan nghênh ngài đầu tư vào tập đoàn Lâm thị!"
Hồng U Tử gật đầu: "Ha ha, lúc đầu tôi còn sợ Lâm tổng và chủ tịch Lâm không vui, hình như tôi đã suy nghĩ quá nhiều rồi."
Lâm Văn Bạch vội vàng lắc đầu: "Ngài Hồng cứ nói đùa, chúng ta có thể lập tức bàn bạc việc phân bổ vốn và cổ phần!"
Hồng U Tử mỉm cười, cố ý liếc nhìn Lục Chí Phàm: "Việc phân chia cổ phần là chuyện bí mật, tôi không muốn để những người không liên quan ảnh hưởng!"
Sắc mặt đám người Lục Chí Phàm trong nháy mắt tràn đầy âm trầm!
Ba mươi giây trước, họ vẫn đang là lãnh đạo và cổ đông của tập đoàn!
Nhưng mà, bây giờ lại không phải!
Tuy nhiên, Lục Kiên vẫn lớn tiếng bất chấp nói: "Ngài Hồng! Gia đình tôi là một trong những cổ đông kỳ cựu của tập đoàn Lâm thị, và tôi là giám đốc tài chính của tập đoàn - Lục Kiên! Cha tôi, Lục Chí Phàm, là cổ đông lớn thứ hai của tập đoàn và là phó chủ tịch!"
Những cổ đông đã ký tên cũng vội vàng lên tiếng phụ họa: "Đúng đúng đúng, chúng tôi cũng là cổ đông ban đầu của tập đoàn!"
Khuôn mặt của họ đầy phấn khích và toàn bộ bọn họ đều muốn nhận được lợi ích to lớn từ chuyện này!
Tuy nhiên, Diệp Huyền lại mỉm cười: "Các người đã ký tên rút vốn rời khỏi tập đoàn Lâm thị rồi, vậy nên, các người và tập đoàn Lâm thị đã không còn bất kỳ liên quan nào nữa!"
Lục Chí Phàm tức giận đến nghiến răng nghiến lợi: "Diệp Huyền, cậu là cái thá gì! Nhanh trả lại hợp đồng rút cổ phần cho chúng tôi!"
Mà con trai Lục Kiên của ông ta lại nhịn không được mà xông tới, giật lấy hợp đồng trong tay Lâm Thanh Nham!
Diệp Huyền hừ lạnh một tiếng: "Đội trưởng an ninh, trong phòng họp có người không có phận sự gây rối. Vào đi!"
Bốn đội trưởng an ninh có quan hệ tốt với Diệp Huyền lập tức xông vào!
Bọn họ lập tức ngăn Lục Kiên lại, lạnh lùng nói: "Mời các người ra ngoài, nếu không đừng trách chúng ta không khách khí!"
"Sao có thể? Mấy anh chỉ là chó mà chúng tôi nuôi thôi, bây giờ lại còn muốn cắn chủ?"
Lục Kiên lửa giận ngập trời, sắc mặt dữ tợn!
Bốn đội trưởng an ninh bị Lục Kiên sỉ nhục như vậy, trong mắt cũng lập tức dâng lên lửa giận!
"Lục Kiên, chú ý thái độ nói chuyện của cậu!"
Đội trưởng Vương tức giận trừng mắt nhìn anh ta!
"Các người một ngày là chó thì cả một đời đều là chó! Sao, còn muốn cắn tôi à?"
Tuy nhiên, không đợi Lục Kiên nói nhảm xong, Diệp Huyền đã trực tiếp giáng một cái tát xuống!
Chát!
Một bàn tay to tập tức tát cho Lục Kiên choáng váng, khóe miệng chưa lành hẳn lại nứt ra!
Lâm Thanh Nham thấy Lục Kiên bị đánh, trong lòng vô cùng sảng khoái, cô cười nói: "Phiền bốn đội trưởng đuổi người không có phận sự ra ngoài!"
"Vâng, Lâm tổng!"
Nhóm đội trưởng Vương lập tức đưa Lục Kiên ra ngoài!
"Sao có thể như vậy, đám chó các người muốn tạo phản!"
Chỉ là cho dù Lục Kiên có gào thét điên cuồng như thế nào thì từ đầu tới cuối trong phòng họp không có ai giúp anh ta cả!
Các cổ đông đã ký tên cũng muốn lấy lại hợp đồng. Nhưng khi họ nhìn thấy kết cục xấu hổ của Lục Kiên, họ cảm thấy bản thân vẫn nên giữ lại một chút thể diện cho chính mình!
"Lục Chí Phàm!"
Lâm Thanh Nham trực tiếp gọi tên Lục Chí Phàm: "Mời những người không có phận sự như các ông rời khỏi phòng họp! Chúng tôi còn phải thảo luận chuyện quan trọng với ngài Hồng!"
Lục Chí Phàm nghiến răng nghiến lợi, toàn thân tức giận đến mức không ngừng run rẩy!
Nếu biết Hồng U Tử sẽ đầu tư vào tập đoàn Lâm thị, ông ta sẽ không bao giờ rút vốn và cổ phần của mình!
"Lâm Thanh Nham! Lâm Văn Bạch! Các người thực sự rất biết diễn!"
Lục Chí Phàm vô cùng oán hận trừng mắt nhìn hai cha con họ, nghiến răng giận dữ nói:
"Chỉ cần còn núi xanh lo gì không có củi đốt, sẽ có ngày chúng ta gặp lại, các người chờ đó cho tôi!"
Nói xong, ông ta kìm nén một bụng lửa giận đóng sập cửa ra khỏi phòng họp!
Tuy nhiên có mấy ông già đã ký tên nhưng giờ đây lại không lập tức đi theo Lục Chí Phàm mà dùng mặt mũi tươi cười hiền lành nhìn Lâm Văn Bạch: "Chủ tịch Lâm… Chúng ta đều đã quen biết nhau lâu như vậy…"
"Còn Thanh Nham nữa, chú Du thường xuyên ủng hộ con đúng không?"
Ai cũng có thể nhìn ra, bọn họ đây là muốn đánh bài tình cảm!
Tuy nhiên, Lâm Văn Bạch hoàn toàn không cho bọn họ bất kỳ cơ hội nào!
Vừa rồi bọn họ tự tin lựa chọn phản bội tập đoàn, phản bội Lâm Văn Bạch ông!
"Anh Du, nói chuyện xin hãy chú ý một chút, vừa rồi khi anh đâm sau lưng hai cha con chúng tôi thì tình cảm giữa chúng ta đã kết thúc!"
Vẻ mặt Lâm Văn Bạch đầy thờ ơ: "Các người tốt nhất nên đi đi, đừng cản trở chúng tôi thảo luận chuyện quan trọng với ngài Hồng!"
"Anh…!"
Nụ cười trên mặt ông già Du lập tức biến mất, ông ta đỏ bừng mắt hét lên: "Lâm Văn Bạch, cha con hai người quá ích kỷ, thật sự cho rằng bản thân có thể ăn trọn à?"
Tuy nhiên, Lâm Thanh Nham lại mỉm cười ngắt lời ông ta: "Không phải Lục Chí Phàm vừa nói với mấy người là trong tay ông ta có dự án khu đất số hai sao, đây là một dự án lớn, là một cái bánh lớn đó, các người nên nhanh chóng đuổi theo ông ta đi!"
"Các người đã xem thường tập đoàn Lâm thị, vậy tôi cũng không cản trở các người kiếm bộn tiền, mời đi cho!"
Nhìn vẻ mặt lạnh lùng của hai cha con Lâm Thanh Nham, mặt mũi đám người ông già Du tràn đầy âm trầm, sau khi miễn cưỡng liếc nhìn hợp đồng trong tay Lâm Thanh Nham, nhóm người đóng sầm cửa rời đi!
Ngược lại, ông nội Dương và Chu Hải, những cổ đông trung thành với tập đoàn Lâm thị, lại tràn đầy hưng phấn!
Chuyện này từ khi xảy ra cho đến khi kết thúc, thật sự là quá kích thích!
Thậm chí còn kích thích hơn cả ngồi tàu lượn siêu tốc!
Một giây trước mọi người đều cho rằng tập đoàn Lâm thị sắp xong rồi, không ngờ rằng giây tiếp theo xuất hiện sự kiện mang đến sự nghịch chuyển to lớn!
Thực sự ứng với câu nói xưa: Giới kinh doanh thăng trầm và luôn thay đổi!
Hai cha con Lâm Văn Bạch lập tức mời Hồng U Tử ngồi xuống: "Anh Hồng, để tôi giới thiệu với anh, đây là cổ đông ban đầu của tập đoàn chúng tôi, ông Dương và Chu Hải…"
Không khí trong phòng họp đã được quét đi sự căng thẳng, trở nên vui vẻ hòa thuận!
"Lâm tổng, mọi người nói chuyện, tôi trở về tổ tám."
Rất hiển nhiên, Diệp Huyền không hứng thú với sự hợp tác của bọn họ, nói một tiếng rồi ra khỏi phòng họp.
"Diệp Huyền…"
Lâm Thanh Nham nhìn theo bóng lưng của hắn, không khỏi thấp giọng nói: "Hay là anh cũng ngồi xuống nghe nội dung hợp tác?"
Cô rất biết ơn Diệp Huyền đã lấy ra hợp đồng rút vốn ngay vào thời khắc mấu chốt!
Nếu không, bây giờ muốn diệt trừ nhà họ Lục và đám cổ đông sói mắt trắng kia cũng không dễ dàng như vậy!
Không thể không nói, Diệp Huyền là đại công thần của tập đoàn Lâm thị!
Vì vậy, Lâm Thanh Nham hy vọng Diệp Huyền có thể ở lại, để bày tỏ mình không coi Diệp Huyền là người ngoài!
Nghe Lâm Thanh Nham nói, Diệp Huyền khá là kinh ngạc, thầm nghĩ: "Mặc dù cô nàng tiểu thư này bình thường lạnh lùng kiêu ngạo, nhưng vẫn rất có lương tâm."
Tuy nhiên, Diệp Huyền còn chưa kịp mở miệng, Lâm Văn Bạch đã trừng mắt nhìn hắn:
"Diệp Huyền không thuộc ban quản trị, nếu nó ở lại tham gia cuộc họp thì sẽ vi phạm nội quy tập đoàn!"
"Diệp Huyền, anh vẫn nên về tổ tám làm việc trước đi, có tâm chút, đừng có chơi bời lêu lổng cả ngày!"
Trong lời nói tràn đầy khinh thường và khinh bỉ Diệp Huyền!
"Hử?"
Trong mắt Hồng U Tử không khỏi lóe lên một tia dữ tợn!
Lâm Văn Bạch này lại dám bất kính với ngài Diệp như vậy?
Trước khi Hồng U Tử đến tập đoàn Lâm thị, Diệp Trấn Nam - chủ tịch Thương hội Trấn Nam đã đặc biệt trịnh trọng dặn dò, nhìn thấy Diệp Huyền thì nhất định phải cung kính!
Chuyện mà ngài Diệp Huyền giao phó cũng nhất định phải ngay lập tức làm tốt!
Không ngờ Lâm Văn Bạch lại dám dùng thái độ lạnh lùng và kiêu ngạo như vậy đối xử với người mà Diệp Trấn Nam coi trọng!
Sao có thể!
Lâm Thanh Nham muốn nói lại thôi, nghĩ lại trước đó, Diệp Huyền chưa từng nói sai, hơn nữa còn mang lại vận may lớn cho nhà họ Lâm và tập đoàn!
"Tôi… Tôi không nói anh lừa tôi…"
Đôi má xinh đẹp của Lâm Thanh Nham đỏ bừng: "Tôi chỉ là sợ các cổ đông đều rút vốn thì chuỗi vốn của tập đoàn sẽ bị cắt đứt!"
Diệp Huyền cười nói: "Đừng lo lắng chuyện này, có người muốn đầu tư vào tập đoàn Lâm thị, hơn nữa còn là một khoản đầu tư lớn!"
"Cho nên, nếu đám người Lục Chí Phàm muốn rút lui, cô đừng ngăn cản! Bây giờ là một cơ hội tuyệt vời để tập đoàn Lâm thị quét sạch sâu mọt, đuổi chúng ra khỏi ban giám đốc, để nhà họ Lâm của cô nắm quyền lực tuyệt đối!"
"Một khi bọn họ rời khỏi tập đoàn Lâm thị, tôi đảm bảo, họ sẽ cực kỳ hối hận!"
Nhìn khuôn mặt tuấn tú tự tin của Diệp Huyền, hai mắt Lâm Thanh Nham không khỏi mở to, đôi mắt tràn đầy kinh ngạc và khó tin: "Có người muốn đầu lớn vào tập đoàn Lâm thị sao, chuyện này… Chuyện này sao có thể?"
"Mọi thứ đều có thể!"
Diệp Huyền cười tự tin: "Cô đã vất vả vì tập đoàn Lâm thị, cô liều mạng giữ gìn tâm huyết của ông nội Lâm, tôi sẽ không lừa cô. Đối với cô, sự kiện hôm nay tuyệt đối là “khổ tận cam lai”!"
"Thật sao?"
Lâm Thanh Nham cảm nhận được sự an ủi dịu dàng của Diệp Huyền, nhìn sự dịu dàng trong mắt hắn, không khỏi cảm thấy tim đập điên cuồng!
Cô thậm chí còn có ảo giác, giống như nhìn thấy toàn thân Diệp Huyền phát sáng!
Đây là một vầng hào quang khí chất đầy quyến rũ!
"Được rồi, các người xem qua hợp đồng đi!"
Diệp Huyền ném hợp đồng rút cổ phần đã soạn thảo về phía Lục Chí Phàm và nhóm cổ đông của ông ta. "Nhìn tên và số lượng cổ phiếu của các người, nếu đúng thì mau ký tên rồi xéo đi! Tôi chỉ sợ các người không nỡ đi thôi!"
Lời nói của Diệp Huyền tràn đầy khiêu khích và khinh thường, càng giống một quả bom nổ tung, thổi bay mọi người trong phòng họp.
Lục Kiên nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm Diệp Huyền rồi chửi ầm lên: "Diệp Huyền, anh chỉ là thằng đi làm thuê, dám nói chuyện với cổ đông chúng tôi như thế hả!"
Thế nhưng, Diệp Huyền lại khinh thường chế nhạo trong lòng: "Nhân lúc này cậu cứ rống đi, đợi chút nữa cậu liền phải khóc!"
Trong khi nói, Diệp Huyền liếc nhìn những cổ đông xung quanh đang thông đồng với Lục Chí Phàm. "Không phải các người muốn đi theo Lục Chí Phàm rời khỏi tập đoàn Lâm thị sao, vậy còn chờ gì nữa, nhanh ký tên đi!"
Lục Chí Phàm nhìn chằm chằm Diệp Huyền với ánh mắt không tốt: "Cậu cho rằng cậu là ai, lời của cậu có được tính không?"
"Có!"
Lúc này, Lâm Thanh Nham lên tiếng: "Những gì Diệp Huyền nói là điều tôi muốn nói, nếu như hợp đồng không có vấn đề gì thì cứ việc ký đi, đợi chút nữa tôi sẽ cho người chuyển tiền vào tài khoản của các người!"
Đúng, Lâm Thanh Nham hiện tại đã hiểu ra, đám người Lục Chí Phàm là chính là mấy con sói mắt trắng, là đồ chọc phân heo, là một đám khốn nạn không nên giữ lại!
Lãng phí thời gian với đám sói mắt trắng này còn không bằng tìm biện pháp khác, cố gắng giải quyết mọi chuyện trước năm giờ chiều!
Hơn nữa, hiện tại Lâm Thanh Nham kiên định tin tưởng lời của Diệp Huyền!
"Thanh Nham…"
Trong lòng Lâm Văn Bạch vô cùng xoắn quýt, nhưng Lâm Thanh Nham thấp giọng an ủi:
"Cha, không sao đâu! Vừa rồi Diệp Huyền nói cho con biết, có người mang số tiền khổng lồ đến đầu tư vào tập đoàn Lâm thị, con tin Diệp Huyền!"
"Cái gì?"
Lâm Văn Bạch không khỏi thở phào!
Mặc dù bình thường ông không thích Diệp Huyền, nhưng bây giờ đã cùng đường, ông chỉ có thể tin hắn một lần!
"Nếu không có sai sót gì thì các người ký đi!"
Lâm Văn Bạch hít một hơi thật sâu, lạnh lùng nói: "Với tư cách là chủ tịch tập đoàn, tôi tuyên bố những gì Diệp Huyền và Lâm Thanh Nham vừa nói có hiệu lực, những hợp đồng rút vốn và cổ phần này đều có hiệu lực!"
Nghe Lâm Văn Bạch nói, đám người Lục Chí Phàm không khỏi nhìn nhau cười lạnh, không chút do dự nói:
"Chủ tịch Lâm quả nhiên đủ quyết đoán, được rồi, chúng ta ký tên đi!"
Vừa nói xong, ông ta vung tay, ký hợp đồng, thậm chí còn ấn dấu vân tay!
Lâm Văn Bạch lạnh lùng nhìn cảnh tượng trước mắt!
Trên thực tế, trong lòng ông cũng đang hoảng loạn đến đòi mạng!
Nếu những gì Diệp Huyền vừa nói là giả, vậy thì tập đoàn Lâm thị thật sự sẽ sụp đổ!
"Ha ha."
Diệp Huyền không nhìn vẻ mặt biến đổi không ngừng của Lâm Văn Bạch mà nhanh chóng thu thập lại các hợp đồng do đám người Lục Chí Phàm ký, đặt vào tay Lâm Thanh Nham!
Lâm Thanh Nham nhìn chồng hợp đồng lớn trong tay, trong lòng rất bất an: "Diệp Huyền, những gì anh vừa nói đều là sự thật đúng không?"
"Đúng!"
Diệp Huyền nở nụ cười trên mặt: "Chúc mừng, cô quyết định rất sáng suốt!"
"Ha ha…"
Hai cha con Lục Chí Phàm không khỏi cười lớn: "Không ngờ trước khi chúng ta rút cổ phần vẫn có thể giữ được tiền vốn! Diệp Huyền cậu thật đúng là một người tốt!"
Trong tiếng cười lớn, bọn họ giễu cợt Diệp Huyền và cười trên nỗi đau của hai cha con Lâm Thanh Nham!
"Haizz…"
"Tập đoàn Lâm thị sắp xong rồi…"
Mấy cổ đông nịnh hót Lục Chí Phàm giả vờ “cảm thấy có lỗi”, nhưng trong mắt và khóe miệng lại nở nụ cười rạng rỡ: "Chủ tịch Lâm, cảm ơn anh rất nhiều!"
Trong phòng họp chỉ có ông nội của Dương Duy và cha của Chu Mục Vũ là Chu Hải, ngoài ra còn có ba bốn trưởng bối của thành viên tổ tám là không rời bỏ tập đoàn. Tuy nhiên, trong mắt của họ cũng đầy vẻ phức tạp!
Đúng lúc này, Diệp Huyền hô lớn về phía cửa phòng phòng: "Anh Hồng U Tử, anh có thể vào!"
Hồng U Tử là cấp dưới bí mật của Diệp Trấn Nam - chủ tịch Thương hội Trấn Nam, ông đã ra lệnh cho Hồng U Tử giúp Tập đoàn Lâm thị giải quyết cuộc khủng hoảng chuỗi vốn bị phá vỡ này!
Khi hắn bước vào cửa, toàn bộ người trong phòng họp đều không khỏi trừng lớn hai mắt!
Hồng U Tử? Chuyên gia đầu tư nổi tiếng trong giới đầu tư và kinh doanh - Hồng U Tử?
"Chủ tịch Lâm, Lâm tổng, xin chào!"
Hồng U Tử cười lớn và chào hai cha con Lâm Thanh Nham.
"Thật sự là Hồng U Tử…"
Lâm Thanh Nham phấn khích đến mức đứng bật dậy khỏi chỗ ngồi!
Lâm Văn Bạch càng hưng phấn hơn, bước tới chào hỏi: "Anh… Anh có phải là ngài Hồng của Tập đoàn Đầu tư Huyền Diệu?"
Hồng U Tử mỉm cười gật đầu: "Là tôi, chủ tịch Lâm, xin chào!"
Đám người Lục Chí Phàm không khỏi kinh ngạc nhìn nhau!
Cảnh tượng trước mắt thực sự là không thể tưởng tượng nổi!
Hồng U Tử - người rất nổi tiếng trong nước với “Đầu tư Huyền Diệu”, người này đến tập đoàn Lâm thị làm gì? Giờ phút này, trong lòng bọn họ cảm thấy bất an chưa từng có!
Ánh mắt Lâm Thanh Nham nhìn Diệp Huyền tràn đầy cảm kích: "Quá tốt rồi, Diệp Huyền không có gạt mình, những gì anh ta nói đều là thật!"
Ánh mắt Hồng U Tử tràn đầy trí tuệ, sau khi nhìn những người trong phòng họp, hắn mỉm cười với Lâm Văn Bạch:
"Chủ tịch Lâm, tôi cảm thấy tập đoàn Lâm rất có triển vọng, tôi muốn đầu tư hai tỷ, có được không?"
"Cái gì? Hai tỷ?"
Trong phòng họp lập tức vang lên một trận cảm thán!
"Anh Hồng… Anh nói muốn đầu tư hai tỷ vào tập đoàn Lâm thị?"
Khi Lâm Văn Bạch hỏi câu hỏi này, giọng ông run rẩy!
Mà Lâm Thanh Nham cũng cho rằng cô đang nằm mơ!
Chương 88: Vả mặt
Hai tỷ!
Nếu đạt được sự hợp tác này thì tập đoàn Lâm thị sẽ có thể trả hết khoản nợ ngân hàng 800 triệu ngay lập tức!
Hơn nữa còn có thể dư ra số vốn 1,2 tỷ!
Hồng U Tử không hổ là nhà đầu tư hàng đầu với sự dũng cảm đáng kinh ngạc!
Tập đoàn đầu tư Huyền Diệu không hổ là tập đoàn đỉnh cấp với nguồn tài chính dồi dào!
Ngay lập tức, mọi người đều chấn động trước sự việc này!
Lâm Thanh Nham vội vàng cảm kích nói: "Ngài Hồng, chúng tôi vô cùng hoan nghênh ngài đầu tư vào tập đoàn Lâm thị!"
Hồng U Tử gật đầu: "Ha ha, lúc đầu tôi còn sợ Lâm tổng và chủ tịch Lâm không vui, hình như tôi đã suy nghĩ quá nhiều rồi."
Lâm Văn Bạch vội vàng lắc đầu: "Ngài Hồng cứ nói đùa, chúng ta có thể lập tức bàn bạc việc phân bổ vốn và cổ phần!"
Hồng U Tử mỉm cười, cố ý liếc nhìn Lục Chí Phàm: "Việc phân chia cổ phần là chuyện bí mật, tôi không muốn để những người không liên quan ảnh hưởng!"
Sắc mặt đám người Lục Chí Phàm trong nháy mắt tràn đầy âm trầm!
Ba mươi giây trước, họ vẫn đang là lãnh đạo và cổ đông của tập đoàn!
Nhưng mà, bây giờ lại không phải!
Tuy nhiên, Lục Kiên vẫn lớn tiếng bất chấp nói: "Ngài Hồng! Gia đình tôi là một trong những cổ đông kỳ cựu của tập đoàn Lâm thị, và tôi là giám đốc tài chính của tập đoàn - Lục Kiên! Cha tôi, Lục Chí Phàm, là cổ đông lớn thứ hai của tập đoàn và là phó chủ tịch!"
Những cổ đông đã ký tên cũng vội vàng lên tiếng phụ họa: "Đúng đúng đúng, chúng tôi cũng là cổ đông ban đầu của tập đoàn!"
Khuôn mặt của họ đầy phấn khích và toàn bộ bọn họ đều muốn nhận được lợi ích to lớn từ chuyện này!
Tuy nhiên, Diệp Huyền lại mỉm cười: "Các người đã ký tên rút vốn rời khỏi tập đoàn Lâm thị rồi, vậy nên, các người và tập đoàn Lâm thị đã không còn bất kỳ liên quan nào nữa!"
Lục Chí Phàm tức giận đến nghiến răng nghiến lợi: "Diệp Huyền, cậu là cái thá gì! Nhanh trả lại hợp đồng rút cổ phần cho chúng tôi!"
Mà con trai Lục Kiên của ông ta lại nhịn không được mà xông tới, giật lấy hợp đồng trong tay Lâm Thanh Nham!
Diệp Huyền hừ lạnh một tiếng: "Đội trưởng an ninh, trong phòng họp có người không có phận sự gây rối. Vào đi!"
Bốn đội trưởng an ninh có quan hệ tốt với Diệp Huyền lập tức xông vào!
Bọn họ lập tức ngăn Lục Kiên lại, lạnh lùng nói: "Mời các người ra ngoài, nếu không đừng trách chúng ta không khách khí!"
"Sao có thể? Mấy anh chỉ là chó mà chúng tôi nuôi thôi, bây giờ lại còn muốn cắn chủ?"
Lục Kiên lửa giận ngập trời, sắc mặt dữ tợn!
Bốn đội trưởng an ninh bị Lục Kiên sỉ nhục như vậy, trong mắt cũng lập tức dâng lên lửa giận!
"Lục Kiên, chú ý thái độ nói chuyện của cậu!"
Đội trưởng Vương tức giận trừng mắt nhìn anh ta!
"Các người một ngày là chó thì cả một đời đều là chó! Sao, còn muốn cắn tôi à?"
Tuy nhiên, không đợi Lục Kiên nói nhảm xong, Diệp Huyền đã trực tiếp giáng một cái tát xuống!
Chát!
Một bàn tay to tập tức tát cho Lục Kiên choáng váng, khóe miệng chưa lành hẳn lại nứt ra!
Lâm Thanh Nham thấy Lục Kiên bị đánh, trong lòng vô cùng sảng khoái, cô cười nói: "Phiền bốn đội trưởng đuổi người không có phận sự ra ngoài!"
"Vâng, Lâm tổng!"
Nhóm đội trưởng Vương lập tức đưa Lục Kiên ra ngoài!
"Sao có thể như vậy, đám chó các người muốn tạo phản!"
Chỉ là cho dù Lục Kiên có gào thét điên cuồng như thế nào thì từ đầu tới cuối trong phòng họp không có ai giúp anh ta cả!
Các cổ đông đã ký tên cũng muốn lấy lại hợp đồng. Nhưng khi họ nhìn thấy kết cục xấu hổ của Lục Kiên, họ cảm thấy bản thân vẫn nên giữ lại một chút thể diện cho chính mình!
"Lục Chí Phàm!"
Lâm Thanh Nham trực tiếp gọi tên Lục Chí Phàm: "Mời những người không có phận sự như các ông rời khỏi phòng họp! Chúng tôi còn phải thảo luận chuyện quan trọng với ngài Hồng!"
Lục Chí Phàm nghiến răng nghiến lợi, toàn thân tức giận đến mức không ngừng run rẩy!
Nếu biết Hồng U Tử sẽ đầu tư vào tập đoàn Lâm thị, ông ta sẽ không bao giờ rút vốn và cổ phần của mình!
"Lâm Thanh Nham! Lâm Văn Bạch! Các người thực sự rất biết diễn!"
Lục Chí Phàm vô cùng oán hận trừng mắt nhìn hai cha con họ, nghiến răng giận dữ nói:
"Chỉ cần còn núi xanh lo gì không có củi đốt, sẽ có ngày chúng ta gặp lại, các người chờ đó cho tôi!"
Nói xong, ông ta kìm nén một bụng lửa giận đóng sập cửa ra khỏi phòng họp!
Tuy nhiên có mấy ông già đã ký tên nhưng giờ đây lại không lập tức đi theo Lục Chí Phàm mà dùng mặt mũi tươi cười hiền lành nhìn Lâm Văn Bạch: "Chủ tịch Lâm… Chúng ta đều đã quen biết nhau lâu như vậy…"
"Còn Thanh Nham nữa, chú Du thường xuyên ủng hộ con đúng không?"
Ai cũng có thể nhìn ra, bọn họ đây là muốn đánh bài tình cảm!
Tuy nhiên, Lâm Văn Bạch hoàn toàn không cho bọn họ bất kỳ cơ hội nào!
Vừa rồi bọn họ tự tin lựa chọn phản bội tập đoàn, phản bội Lâm Văn Bạch ông!
"Anh Du, nói chuyện xin hãy chú ý một chút, vừa rồi khi anh đâm sau lưng hai cha con chúng tôi thì tình cảm giữa chúng ta đã kết thúc!"
Vẻ mặt Lâm Văn Bạch đầy thờ ơ: "Các người tốt nhất nên đi đi, đừng cản trở chúng tôi thảo luận chuyện quan trọng với ngài Hồng!"
"Anh…!"
Nụ cười trên mặt ông già Du lập tức biến mất, ông ta đỏ bừng mắt hét lên: "Lâm Văn Bạch, cha con hai người quá ích kỷ, thật sự cho rằng bản thân có thể ăn trọn à?"
Tuy nhiên, Lâm Thanh Nham lại mỉm cười ngắt lời ông ta: "Không phải Lục Chí Phàm vừa nói với mấy người là trong tay ông ta có dự án khu đất số hai sao, đây là một dự án lớn, là một cái bánh lớn đó, các người nên nhanh chóng đuổi theo ông ta đi!"
"Các người đã xem thường tập đoàn Lâm thị, vậy tôi cũng không cản trở các người kiếm bộn tiền, mời đi cho!"
Nhìn vẻ mặt lạnh lùng của hai cha con Lâm Thanh Nham, mặt mũi đám người ông già Du tràn đầy âm trầm, sau khi miễn cưỡng liếc nhìn hợp đồng trong tay Lâm Thanh Nham, nhóm người đóng sầm cửa rời đi!
Ngược lại, ông nội Dương và Chu Hải, những cổ đông trung thành với tập đoàn Lâm thị, lại tràn đầy hưng phấn!
Chuyện này từ khi xảy ra cho đến khi kết thúc, thật sự là quá kích thích!
Thậm chí còn kích thích hơn cả ngồi tàu lượn siêu tốc!
Một giây trước mọi người đều cho rằng tập đoàn Lâm thị sắp xong rồi, không ngờ rằng giây tiếp theo xuất hiện sự kiện mang đến sự nghịch chuyển to lớn!
Thực sự ứng với câu nói xưa: Giới kinh doanh thăng trầm và luôn thay đổi!
Hai cha con Lâm Văn Bạch lập tức mời Hồng U Tử ngồi xuống: "Anh Hồng, để tôi giới thiệu với anh, đây là cổ đông ban đầu của tập đoàn chúng tôi, ông Dương và Chu Hải…"
Không khí trong phòng họp đã được quét đi sự căng thẳng, trở nên vui vẻ hòa thuận!
"Lâm tổng, mọi người nói chuyện, tôi trở về tổ tám."
Rất hiển nhiên, Diệp Huyền không hứng thú với sự hợp tác của bọn họ, nói một tiếng rồi ra khỏi phòng họp.
"Diệp Huyền…"
Lâm Thanh Nham nhìn theo bóng lưng của hắn, không khỏi thấp giọng nói: "Hay là anh cũng ngồi xuống nghe nội dung hợp tác?"
Cô rất biết ơn Diệp Huyền đã lấy ra hợp đồng rút vốn ngay vào thời khắc mấu chốt!
Nếu không, bây giờ muốn diệt trừ nhà họ Lục và đám cổ đông sói mắt trắng kia cũng không dễ dàng như vậy!
Không thể không nói, Diệp Huyền là đại công thần của tập đoàn Lâm thị!
Vì vậy, Lâm Thanh Nham hy vọng Diệp Huyền có thể ở lại, để bày tỏ mình không coi Diệp Huyền là người ngoài!
Nghe Lâm Thanh Nham nói, Diệp Huyền khá là kinh ngạc, thầm nghĩ: "Mặc dù cô nàng tiểu thư này bình thường lạnh lùng kiêu ngạo, nhưng vẫn rất có lương tâm."
Tuy nhiên, Diệp Huyền còn chưa kịp mở miệng, Lâm Văn Bạch đã trừng mắt nhìn hắn:
"Diệp Huyền không thuộc ban quản trị, nếu nó ở lại tham gia cuộc họp thì sẽ vi phạm nội quy tập đoàn!"
"Diệp Huyền, anh vẫn nên về tổ tám làm việc trước đi, có tâm chút, đừng có chơi bời lêu lổng cả ngày!"
Trong lời nói tràn đầy khinh thường và khinh bỉ Diệp Huyền!
"Hử?"
Trong mắt Hồng U Tử không khỏi lóe lên một tia dữ tợn!
Lâm Văn Bạch này lại dám bất kính với ngài Diệp như vậy?
Trước khi Hồng U Tử đến tập đoàn Lâm thị, Diệp Trấn Nam - chủ tịch Thương hội Trấn Nam đã đặc biệt trịnh trọng dặn dò, nhìn thấy Diệp Huyền thì nhất định phải cung kính!
Chuyện mà ngài Diệp Huyền giao phó cũng nhất định phải ngay lập tức làm tốt!
Không ngờ Lâm Văn Bạch lại dám dùng thái độ lạnh lùng và kiêu ngạo như vậy đối xử với người mà Diệp Trấn Nam coi trọng!
Sao có thể!