-
Chương 91-95
Chương 91 Quả Huyền cảnh xuất hiện
Người đàn ông tóc vàng vô cùng hưng phấn, đang chuẩn bị ngắt lấy Nhụy hoa màu tím thì sắc mặt đột nhiên biến đổi.
“Ai! Là ai đã ngắt hết hoa rồi?” Người đàn ông tóc vàng nhìn bốn xung quanh, sau đó ánh mắt phẫn nộ nhìn về phía nhóm người phía sau.
“Lão đại, không phải lúc trước chúng ta đều cùng nhau hành động sao? Không thể nào là người trong số chúng ta được!” Có người lập tức nói.
“Hừ! Vừa rồi mọi người tách ra chạy, chắc chắn đã có kẻ chạy về âm thầm ngắt hoa!” Đội trưởng tóc vàng phẫn nộ nói: “Nhanh lên! Lập tức lục soát người! Nếu như có ai dám làm như vậy thì đừng trách tôi không khách khí!”
Mọi người ở đây rất sợ người đàn ông tóc vàng này, ngoan ngoãn móc túi ra chứng minh mình trong sạch.
Đột nhiên, trong túi một Ninja của tiểu quốc đảo đột nhiên xuất hiện một đóa hoa màu tím kỳ dị. Đóa hoa rơi xuống đất, bên trong đúng là Nhụy hoa màu tím.
Bùm!
Người đàn ông tóc vàng giận dữ, một luồng sét đột ngột giáng xuống, nện lên người Ninja này. Chỉ trong nháy mắt, người Ninja kia đã co giật ngã xuống đất, mất mạng trong tích tắc!
Hai Ninja còn lại sợ hãi tới mức hai chân mềm nhũn.
“Nói! Những Nhụy hoa khác đâu? Các người giấu ở đâu hả?” người đàn ông tóc vàng quát lên với hai người còn lại.
Hai Ninja của tiểu đảo quốc sợ hãi, nhưng bọn họ hoàn toàn không biết gì cả, trong lòng cũng nghi hoặc không thôi. Ba người bọn họ cùng nhau hành động, hoàn toàn không biết người này đã có được Nhụy hoa màu tím từ bao giờ.
Không nhận được câu trả lời, người đàn ông tóc vàng trong lúc tức giận đã trực tiếp triệu hồi thêm hai tia sét, đánh chết hai người Ninja kia! Gương mặt của anh ta vô cùng lãnh khốc, không chút lưu tình!
Đây là một cường giả có dị năng khống chế sấm sét!
Trong các loại dị năng thì dị năng sấm sét là mạnh mẽ nhất, uy lực cũng lớn nhất! Mặc dù cùng là cấp D đỉnh cấp, nhưng người nắm giữ sấm sét có thể nói là vô địch!
Dương Thiên đứng cách chỗ này 3km, trên mặt lộ ra nụ cười tàn nhẫn.
Còn Long Thiên Y thì đang vui sướng đến mức sắp ngất rồi, mười sáu Nhụy hoa màu tím cứ như vậy mà nằm trong túi không gian của cô.
Điều này đã vượt qua kết quả của tất cả những lần thăm dò bí cảnh Sahara trước đây! Bây giờ bọn họ chỉ cần tìm được hai thành viên còn lại, sau đó lẳng lặng đợi chờ thời gian kết thúc, như thế là có thể trở về rồi.
Nhưng tất nhiên Dương Thiên và Long Thiên Y đều không phải loại người dễ thỏa mãn như vậy. Sau khi thu hồi tâm trạng kích động, hai người lại lên đường tiếp tục tìm kiếm bảo vật.
Mấy ngày tiếp theo, hai người không ngừng tìm kiếm, cũng có thêm nhiều thu hoạch, tất nhiên cũng gặp phải một ít nguy hiểm. Tuy nhiên, có Tiểu Quang nhắc nhở, hai người đều kịp thời tránh đi. Mặc dù vậy, bọn họ không tìm được thêm Nhụy hoa màu tím nào nữa.
Hơn nữa, Dương Thiên ngạc nhiên phát hiện, đám người Hợp chủng quốc kia cũng xuất hiện ở những nơi trùng hợp với bọn họ. Dương Thiên có Tiểu Quang chỉ đường nên mới có thể như cá gặp nước như vậy, chẳng lẽ đám người kia cũng có thủ đoạn tương tự?
Phù!
Nháy mắt đã tới ngày thứ chín. Chỉ còn một ngày nữa là chuyến thăm dò bí cảnh Sahara này sẽ kết thúc.
Dương Thiên và Long Thiên Y đốt một đống lửa, yên lặng ngồi xuống, trên nay Long Thiên Y còn mấy thứ đồ đang nướng.
Dương Thiên nhắm mắt dưỡng thần, yên lặng tu luyện. Trải qua chín ngày, những vết thương của hắn đã hoàn toàn khôi phục lại như cũ, sức mạnh trong thân thể dạt dào, một quyền có thể đấm chết một con hổ!
“Nướng xong rồi, anh nếm thử xem mùi vị như thế nào!” Long Thiên Y nướng xong thì xé một ít đưa cho Dương Thiên.
Dương Thiên mỉm cười nhận lấy.
Trải qua chín ngày ở chung, hắn và Long Thiên Y đã trải qua rất nhiều chuyện, giữa hai người có một loại ăn ý khó lòng giải thích, chỉ là không ai nói toạc ra mà thôi.
“Bây giờ chỉ còn một ngày nữa là kết thúc bí cảnh rồi, chúng ta sắp được trở về.” Long Thiên Y lẳng lặng nói.
“Ừ.” Dương Thiên trầm mặc một chút, gật đầu.
Thu hoạch trong chín ngày qua cũng rất lớn, ngoại trừ mười sáu Nhụy hoa màu tím thì còn không ít linh quả dược liệu, gần như chứa đầy trong túi không gian.
“Đáng tiếc là không tìm được tung tích Hạ Cường và Hạ Kỳ, không biết hai người bọn họ còn sống không.” Long Thiên Y thở dài nói.
Dương Thiên đang định nói cái gì thì Tiểu Quang đột nhiên truyền cho hắn một luồng ý thức.
Quả Huyền cảnh cuối cùng cũng xuất hiện rồi!
Bao nhiêu ngày tìm kiếm không có kết quả, Dương Thiên còn định từ bỏ. Không ngờ đến ngày cuối cùng bọn họ lại có thể tìm thấy.
“Sao thế?” Long Thiên Y thấy Dương Thiên đột nhiên đứng lên thì tò mò hỏi. Mấy ngày nay cô thường xuyên nhìn thấy Dương Thiên như thế, lần nào cũng là phát hiện ra bảo vật. Mặc dù Long Thiên Y không biết Dương Thiên tìm thấy kiểu gì, nhưng cô lại vô cùng tín nhiệm hắn.
“Phía trước có quả Huyền cảnh!” Dương Thiên nhìn về phía Long Thiên Y, trịnh trọng nói.
“Cái gì?” Long Thiên Y giật mình, ánh mắt cũng tràn ngập vẻ kinh ngạc.
Long tổ đã thám hiểm bí cảnh Sahara hơn ba mươi lần, nhưng chỉ có ba lần phát hiện được quả Huyền cảnh! Xác suất một phần mười! Lần này suốt dọc hành trình thăm dò bí cảnh, Long Thiên Y cũng đã không ôm hi vọng gì với quả Huyền cảnh nữa rồi, không ngờ đến ngày cuối cùng lại phát hiện ra. Điều này phải nói là một kinh hỉ.
Chương 92 Giao dịch
Hai người nhanh chóng chạy khỏi cửa động, hướng về phía Tiểu Quang chỉ.
Mà lúc này, ở bên cạnh cây Huyền cảnh có một đám người đang giằng co.
“Hừ! Rõ ràng đây là chúng tôi đến trước, các người phải biết tuân thủ thứ tự trước sau chứ!” Bên cạnh cây Huyền cảnh, có một đôi nam nữ sinh đôi phẫn nộ nhìn đám người trước mặt. Trong tay bọn họ còn cầm một thứ quả gì đó rất lạ, chỉ to bằng quả trứng gà, màu trắng bạc, nhìn vô cùng bình thường. Nhưng ánh mắt của tất cả những người ở đây đều nhìn vào thứ quả này một cách thèm thuồng!
Đôi nam nữ song sinh kia chính là anh em Hạ Cường Hạ Kỳ đã biến mất suốt chín ngày.
Hai anh em Hạ Cường Hạ Kỳ vô cùng tức giận. Bọn họ mất chín ngày, cuối cùng mới tìm thấy được một quả Huyền cảnh. Không ngờ vừa mới lấy được đến tay thì đã bị nhóm người Hợp chủng quốc và các thế lực khác phát hiện.
Thậm chí, đến cả những người liên minh châu Phi mà họ coi là đồng minh tốt cũng tràn đầy vẻ ham muốn.
Thứ trong tay bọn họ là quả Huyền Cảnh!
Chỉ cần có quả Huyền Cảnh thì có thể khiến cho một vương giả cấp B đỉnh phong lập tức đột phá, trở thành hoàng giả cấp A!
Số lượng cường giả cấp S của các thế lực đều rất ít, tọa trấn quốc gia, bình thường không dễ dàng xuất hiện. Thế nên cường giả cấp A gần như trở thành sự tồn tại mạnh nhất trên thế giới!
Thế nên, tiền tài ảnh hưởng đến lòng người. Nhìn thấy bảo vật như vậy ở ngay trước mắt, ai cũng hiện lên ham muốn cướp đoạt.
Hai anh em Hạ Cường Hạ Kỳ cũng biết mình nhất định không giữ nổi quả Huyền cảnh này. Ở đây, thực lực của hai người không phải mạnh nhất, chỉ cần một mình người đàn ông tóc vàng Hợp chủng quốc kia là đã có thể nháy mắt hạ gục cả hai người rồi.
Hai người đang chuẩn bị giao bảo vật ra thì một âm thanh kinh hỉ đột nhiên truyền tới: “Hạ Cường, Hạ Kỳ?”
“Thiên Y! Dương Thiên!” Hai anh em Hạ Cường Hạ Kỳ nghe được giọng nói, nhìn thấy Long Thiên Y và Dương Thiên thì gương mặt lộ rõ vẻ hào hứng, nhanh chóng tươi cười đi tới đón.
“Cả hai người đều không sao, tốt quá rồi, tôi còn tưởng mọi người đã chết rồi!” Hạ Kỳ lôi kéo cánh tay Long Thiên Y, hưng phấn nói.
“Ha ha, chúng tôi phúc lớn mạng lớn, ông trời cũng không thu nhận được chúng tôi.” Long Thiên Y cười ha hả.
Bốn người gặp được lại nhau nơi nguy hiểm này, ai cũng tươi cười hớn hở.
Đám người Hợp chủng quốc và Liên minh châu Âu nhìn thấy bốn người Dương Thiên thì vẻ mặt lộ rõ sự khiếp sợ, sau đó lại nhanh chóng làm như không có việc gì.
“Hừ! Tôi lặp lại lần nữa, rốt cuộc các người có giao quả Huyền cảnh ra đây không hả?” Người đàn ông tóc vàng hừ lạnh một tiếng. Ở nơi này, anh ta là người có thực lực mạnh nhất.
Lúc này, Dương Thiên và Long Thiên Y cũng nhìn thấy được quả Huyền cảnh trong tay Hạ Kỳ. Long Thiên Y nhìn đám người đang nhìn về phía này như hổ đói rình mồi, nhỏ giọng hỏi: “Hạ Kỳ, sao hai người lại lấy được quả Huyền cảnh này thế?”
Hạ Kỳ cũng thì thầm trả lời Long Thiên Y.
Lúc trước, hai em em họ bị bầy sói đuổi theo suốt nửa ngày, hoảng hốt không biết phải chạy đường nào. Cũng may hai anh em họ một người tu luyện thân thể, một người là phòng ngự hệ thổ, bầy sói Tật Phong không làm gì được bọn họ nên nhanh chóng rút lui.
Sau đó, anh em Hạ Cường Hạ Kỳ ngạc nhiên phát hiện ra sự tồn tại của một cây Huyền cảnh. Tuy nhiên, trên cây Huyền cảnh lại có một con rắn khổng lồ cấp C đỉnh cấp bảo vệ. Bọn họ không đánh lại được con rắn này, chỉ phải yên lặng đợi chờ thời cơ.
Mãi đến tận hôm nay, rốt cuộc cũng chờ đến khi con rắn này ra ngoài tìm thức ăn, bọn họ mới nhanh chóng hái quả Huyền cảnh.
Sau khi nói xong, Hạ Kỳ nói: “Thiên Y, chúng ta phải giao quả Huyền cảnh cho bọn họ rồi! Thực lực của bọn họ mạnh mẽ như vậy, chúng ta không đánh lại được. Hơn nữa, con rắn khổng lồ kia cũng sắp trở lại rồi, chúng ta phải nhanh chóng rời khỏi đây!”
Long Thiên Y cảm thấy không cam lòng, nhưng cũng không biết phải làm thế nào. Thực lực của bọn họ đúng là không đánh lại được thế lực của đám người Hợp chủng quốc và liên minh châu Âu, không giữ được quả Huyên cảnh. Trong chuyến thăm dò lần này, cô và Dương Thiên đã tìm được không ít bảo vật, nếu như trong lúc chiến đấu đánh rơi thì mất nhiều hơn được. Đành phải để quả Huyền cảnh này cho những người đó vậy.
“Từ từ đã!” Ngay khi Long Thiên Y chuẩn bị đồng ý thì Dương Thiên đột nhiên lên tiếng.
Sau đó, hắn cầm lấy quả Huyền cảnh, cười khẽ: “Đồ trong tay chúng ta, làm sao có thể giao ra một cách dễ dàng như thế được?”
Ngoài miệng thì hắn nói như vậy, nhưng Tiểu Quang trên cánh tay hắn đã nhanh chóng hấp thu khí vị của quả Huyền cảnh, sau đó thân thể nhanh chóng bay đi xa.
Huyền Hư đạo nhân đã từng nói, chỉ cần xuất hiện một cây Huyền cảnh thì xung quanh chắc chắn sẽ còn mấy cây nữa. Có đôi khi cây Huyền cảnh ở ngay trước mặt nhưng cũng chưa chắc đã tìm được ra.
Lúc này Dương Thiên đang bảo Tiểu Quang đi tìm những cây Huyền cảnh còn lại.
“Hừ! Nếu không chịu giao quả Huyền cảnh ra thì hôm nay các người đừng mơ có thể sống mà rời khỏi đây!” Người đàn ông tóc vàng tức giận nói.
“Ha ha! Trên đời làm gì có chuyện đơn giản như thế. Quả Huyền cảnh này chúng tôi tốn trăm cay ngàn đắng mới lấy được đến tay, chỉ bằng một câu nói của anh đã phải giao ra à? Anh có phải quá ngây thơ rồi không?” Dương Thiên cười nói.
“Tự tìm đường chết!” Người đàn ông tóc vàng tức giận hét lên, sau đó một tia chớp từ không trung xuất hiện, lao thẳng về phía Dương Thiên.
Dương Thiên không thề yếu thế, vung một quyền chặn lại. Nắm đấm của hắn được nguyên tố hệ thủy bao bọc, hình thành một hàng phòng ngự, căn cản sấm sét tấn cống.
Chương 93 Đau long 1
Sấm sét sau khi xuyên qua tầng phòng ngự này thì chỉ còn lại một luồng điện nhỏ, tất nhiên không thể gây ra bất cứ thương tổn nào cho Dương Thiên.
Cho dù dị năng hệ Lôi có mạnh mẽ cỡ nào đi nữa thì người đàn ông tóc vàng này cũng chỉ là cấp D đỉnh cấp mà thôi! Dương Thiên dựa vào tố chất thân thể của mình hoàn toàn có thể phòng ngự được!
Luyện thể quyết là một pháp môn tuyệt đỉnh, nhất là sau khi Dương Thiên đã trải qua lần tu luyện thứ hai, thân thể vô cùng mạnh mẽ! Cho dù là hai đòn tấn công của Sói Tật phong đầu đàn cấp C đỉnh cấp mà Dương Thiên còn có thể chống đỡ được.
Ánh mắt người đàn ông tóc vàng co rút lại, anh ta không ngờ sấm sét của mình lại không tạo ra tổn thương gì cho Dương Thiên. Anh ta nhìn Dương Thiên, nhíu mày nói: “Các người muốn cái gì?”
Không làm gì được Dương Thiên, anh ta chỉ có thể nghe xem Dương Thiên có điều kiện gì.
“Mấy ngày nay chắc là các người tìm được không ít bảo vật nhỉ? Giao tất cả những bảo vật đó ra đây!” Dương Thiên cười nói, gương mặt vô cùng vô hại, nhưng câu nói lại khiến cho người khác khiếp sợ.”
“Không chỉ bảo vậy, cả túi không gian của các người nữa. Giao hết ra đây thì quả Huyền cảnh này sẽ thuộc về các người!”
“Cậu!” Người đàn ông tóc vàng còn chưa lên tiếng thì một thành viên khác của Hợp chủng quốc đã tức giận hét lên. Bọn họ tìm được số bảo vật này cũng không dễ dàng gì, thế mà Dương Thiên lại muốn lấy hết toàn bộ.
“Được!” Người đàn ông tóc vàng gật đầu đồng ý, sau đó ném túi không gian trong tay đến cho Dương Thiên.
Dương Thiên nhìn túi không gian một chút, ý cười trên mặt càng sâu hơn. Hắn cũng giữ lời, nhanh chóng ném quả Huyền cảnh cho người đàn ông tóc vàng.
Thực ra người đàn ông tóc vàng cũng chỉ để ý đến quả Huyền cảnh, những thứ khác có hay không cũng không sao. Lôi vương Abner canh giữ bên ngoài bí cảnh chính là chú hai của anh ta, thực lực cấp B đỉnh phong. Chỉ cần mang quả Huyền cảnh này ra ngoài là Abner có thể đột phá thành cường giả cấp A! Đến lúc đó thì bọn họ muốn bảo vật gì cũng được!
“Đi thôi!” Dương Thiên lấy được túi không gian thì lập tức nói với nhóm Long Thiên Y, Hạ Cường, Hạ Kỳ.
Bốn người nhanh chóng rời đi.
“Xì xì!” Ngay khi nhóm Dương Thiên rời đi được khoảng nửa phút thì một âm thanh kỳ quái từ sau lưng truyền đến. Một con quái xà xuất hiện, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm quả Huyền cảnh trong tay người đàn ông tóc vàng.
Con rắn này phải dài đến hai mươi mét, trên người mọc đầy vảy, con mắt của nó còn to hơn cả người, nhìn khủng bố kinh khủng!
Đến cả người đàn ông tóc vàng cũng bị con rắn khổng lồ này dọa sợ. Anh ta không nói hai lời, lập tức chạy đi!
Vừa rồi Tiểu Quang đã truyền tin đến, nói con rắn kia sắp quay về. Dương Thiên nhanh chóng nắm chắc thời gian, giao quả Huyền cảnh cho người đàn ông kia.
Bởi vì Dương Thiên biết, quả Huyền cảnh trong tay ai thì con rắn khổng lồ kia sẽ đuổi theo người đó. Người đàn ông tóc vàng không chắc thoát được sự đuổi giết của nó!
Bốn người đến một nơi an toàn thì dừng lại, Dương Thiên mở túi không gian của người đàn ông tóc vàng ra, trên mặt tràn đầy hưng phấn.
Chiếc túi không gian của anh ta có diện tích khoảng hai mét vuông, bên trong có ba Nhụy hoa màu tím và rất nhiều bảo vật khác. Mặc dù không nhiều bằng của Long Thiên Y nhưng cũng là một thu hoạch không tồi!
“Dương Thiên, sao vừa rồi chúng ta lại phải đi?” Hạ Cường khó hiểu hỏi.
“Bởi vì con rắn khổng lồ kia đã trở lại!” Dương Thiên cười nói.
Ba người còn lại lập tức hiểu ý, ánh mắt sáng lên. Con rắn khổng lồ kia có thực lực cấp C đỉnh phong, không biết đã sống bao nhiêu năm rồi. Trong tình cảnh đó, ai cầm quả Huyền cảnh thì người đó xui xẻo, có thể vì thế mà mất mạng. Bọn họ bây giờ đã được an toàn rồi.
“Tiểu Thiên, ngươi mau đến chỗ Tiểu Quang, có chút chuyện!” Mọi người đang chuẩn bị rời đi thì giọng nói của Huyền Hư đạo nhân vang lên.
Ánh mắt Dương Thiên khẽ thay đổi, hắn nhanh chóng nhìn về phía nhóm người Long Thiên Y: “Bây giờ mọi người mau đến lối ra của bí cảnh Sahara chờ ra ngoài, tôi còn chút việc phải làm, làm xong sẽ đến tập hợp cùng mọi người!”
Nói xong, Dương Thiên ném túi không gian cho Long Thiên Y, thân ảnh khẽ lóe lên, lao về một hướng. Giọng nói của Huyền Hư đạo nhân vừa rồi nghe rất nôn nóng.
“Dương Thiên!” Long Thiên Y gọi lớn, nhưng bóng dáng của hắn đã đi xa rồi.
Rất ít khi cô nhìn thấy sắc mặt của Dương Thiên nôn nóng như vậy, Long Thiên Y cắn chặt răng, ném cả hai chiếc túi không gian cho anh em Hạ Cường Hạ Kỳ: “Tôi đi xem thế nào, hai người tới cửa ra trước chờ chúng tôi!”
Nói xong, cô nhanh chóng đuổi theo Dương Thiên.
Hai anh em Hạ Cường Hạ Kỳ ngơ ngác nhìn nhau.
...
Ở một nơi khác.
Tiểu Quang híp mắt nhìn con quái vật khổng lồ trước mắt mình. Đó là một con mãng xà dài khoảng chừng năm mươi mét, đầu lưỡi không ngừng phát ra những tiếng “Xì xì”, thân thể cuộn tròn lại, trông khiếp sợ vô cùng!
Tiểu Quang lúc này cũng biến thành dáng vẻ hai mét của mình, đối đầu với đại mãng xà không chút sợ hãi!
Mặc dù hình thể chênh lệch rất nhiều, nhưng con mãng xà kia cũng kiêng kỵ Tiểu Quang, không dám tiến lên.
Dương Thiên chạy tới nơi, khi nhìn thấy tình cảnh trước mắt thì cũng bị dọa cho sững người. Nhưng hắn vẫn không chút do dự đi tới bên cạnh Tiểu Quang.
Đến khi nhìn rõ thì hô hấp của Dương Thiên cũng trở nên kích động. Dưới thân của mãng xà có năm cái cây, dáng vẻ rất kỳ quái, trên mỗi cây có một quả phát ra ánh sáng màu bạc.
Trong số đó, ở một cây ở giữa, quả còn có cả ánh sáng vàng.
Bốn quả Huyền cảnh! Một quả Huyền cảnh vương!
Hô hấp của Dương Thiên cũng dồn dập hơn.
Chương 94 Đau long 2
Thì ra các cây Huyền cảnh không hề giống nhau. Cây Huyền cảnh vừa rồi bọn họ nhìn thấy chỉ là tai mắt, còn những cây Huyền cảnh chân chính đều tập trung hết ở đây.
Dương Thiên cảm nhận một chút uy thế của con mãng xà năm mươi mét kia, nội tâm lập tức chấn động. Hắn cảm nhận được uy thế của con mãng xà này còn vượt qua cả Triệu Phong Cực!
Chẳng lẽ đây là một con mãng xà cấp A?
Nhưng con mãng xà này lại kiêng kỵ Tiểu Quang, chẳng lẽ bởi vì trong người Tiểu Quang có huyết mạch chân long?
Dương Thiên suy nghĩ rất nhiều, nhưng cho dù thế nào đi nữa thì Dương Thiên cũng nhất định phải lấy được quả Huyền cảnh vương.
“Gào! Gào!” Tiểu Quang rít lên, sau đó thân thể chậm rãi hướng về phía quả Huyền cảnh vương.
“Xì xì!” Ngay khi Tiểu Quang sắp tới gần quả Huyền cảnh vương thì mãng xà đột nhiên nổi giận, cái đuôi khổng lồ quét về phía Tiểu Quang.
Nhưng thân thể Tiểu Quang lại linh hoạt tránh đi!
“Tiểu Thiên, mau đi hái quả Huyền cảnh vương!” Giọng nói của Huyền hư đạo nhân vô cùng nôn nóng.
Dương Thiên nghe thế thì lập tức hành động. Thân thể hắn lóe lên, bắt lấy cơ hội, không chút do dự hái quả Huyền cảnh vương xuống, đồng thời hái luôn cả bốn quả Huyền cảnh còn lại.
Long phượng nguyên châu trong đầu Dương Thiên đột nhiên phát ra một luồng dao động rất nhỏ, sau đó quả Huyền Cảnh vương và bốn quả Huyền cảnh trên tay Dương Thiên đã biến mất, nhưng không gian nguyên tố hệ thủy trong người hắn lại lẳng lặng dậy sóng.
Vật rốt cuộc đã tới tay rồi!
Sắc mặt Dương Thiên vô cùng hưng phấn. Có quả Huyền cảnh vương, hắn có thể nhanh chóng đả thông kinh mạch toàn thân. Đến lúc đó, đừng nói là cường giả cấp C, cho dù cấp B cũng không phải là đối thủ của hắn!
Dương Thiên lấy xong đồ thì nhanh chóng lao về một hướng.
“Xì xì!” Con mãng xà kia cảm nhận được quả Huyền cảnh vương mà mình bảo vệ đã biến mất thì lập tức đánh úp về phía Dương Thiên!
Đây là thánh vật mà nó đã bảo vệ suốt mấy trăm năm, nó muốn dựa vào quả Huyền cảnh vương để thăng lên làm sinh vật cấp S! Nhưng không ngờ mọi chuyện sắp thành hiện thực thì lại bị sinh vật kỳ lạ trước mắt cướp mất.
Tiểu Quang lập tức đứng chắn trước mặt mãng xà khổng lồ, muốn ngăn chặn nó. Hai chiếc sừng nhỏ trên đầu càng phát ra những dao động uy nghiêm.
Nhưng mãng xà lúc này gần như phát điên, nó không quan tâm đến gì khác, trong mắt chỉ có Dương Thiên. Thân hình to lớn của nó nháy mắt đã đuổi kịp Dương Thiên.
Cái đuôi lớn nhanh chóng quét về phía trước, nhưng Dương Thiên lại giống như không cảm nhận được, thân thể vẫn chạy về phía trước.
“Dương Thiên!” Đột nhiên, một giọng nói quen thuộc tràn đầy lo lắng vang lên. Một cô gái mặc quần áo màu đỏ, lập tức đứng che chở cho hắn. Sau đó, cái đuôi khổng lồ của con mãng xà quét đến, bóng dáng xinh đẹp giống như chiếc diều đứt dây, bị ném văng ra xa.
Bầu trời dường như cũng tĩnh lặng lại.
Dương Thiên cảm thấy đầu óc trống rỗng, hai tay hắn theo bản năng vươn ra muốn nắm lấy bóng dáng đó, nhưng lại không thể nắm bắt được.
Như thể có một thứ gì đó rời khỏi hắn mà đi, trong lòng hắn có một nỗi đau đớn không nói thành lời.
“Hừ! Nghiệt súc!” Một âm thanh phẫn nộ từ trong đầu Dương Thiên bay ra, sau đó, một làn sóng linh hồn khổng hồ hung hăng tấn công con mãng xà đang định lao đến đây.
Mãng xà giống như chịu phải một đòn nghiêm trọng, thân thể đang chuẩn bị tấn công Dương Thiên đột nhiên mềm nhũn, cả người đổ rầm xuống đất, nằm im bất động.
“Ầm! Ầm!”
Không gian đột nhiên nổi đầy mây đen. Mười mấy sợi dây xích khổng lồ xuất hiện, bắt lấy linh hồn của Huyền Hư đạo nhân. Sau đó, mấy tia sét cực lớn xuất hiện, đánh thẳng lên linh hồn của Huyền Hư đạo nhân.
“Sư phụ!” Dương Thiên nhìn thấy tình trạng của Huyền Hư đạo nhân thì rốt cuộc mới phục hồi lại tinh thần. Hắn nhìn sư phụ mình bị xích sắt chế ngự, muốn làm gì đó, nhưng lại không làm được.
Một lúc lâu sau, xiềng xích biến mất, không trung phục hồi lại sự yên tĩnh vốn có. Nhưng linh hồn của Huyền Hư đạo nhân lúc này trở nên suy yếu vô cùng, gần như hoàn toàn trong suốt, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể tiêu tán.
“Tiểu Thiên.” Giọng nói của Huyền Hư đạo nhân vô cùng suy yếu: “Ngươi lấy một quả Huyền cảnh vương cho cô gái kia ăn, như thế có thể giữ được tính mạng cho cô ấy. Bây giờ ta đã quá suy yếu, bất cứ lúc nào cũng có thể lâm vào trạng thái ngủ say. Chỉ còn một ngày nữa thôi, ngươi phải mau chóng rời khỏi đây. Con mãng xà này chỉ bị linh hồn của ta công kích, bây giờ nó đang choáng váng, chờ lát nữa hết choáng thì sẽ tỉnh lại. Còn nữa, trong thời gian ta ngủ say thì ngươi nhất định phải cẩn thận một chút! Chuyện luyện gân cũng phải chờ ta tỉnh lại mới được luyện tiếp!” Nói xong, linh hồn của Huyền Hư đạo nhân nhanh chóng chui vào trong Long phượng nguyên châu trong đầu Dương Thiên, thân thể chìm vào vách đá linh lực, không còn động tĩnh gì nữa.
Dương Thiên nhìn về phía con mãng xà vẫn không nhúc nhích, sau đó vội vàng chạy về phía trước.
Nơi đó, có một bóng người màu đỏ lẳng lặng nằm trên đất, sắc mặt tái nhợt, trên người bê bết máu.
Dương Thiên nhìn Long Thiên Y, lúc này cả người cô đều là máu, sắc mặt tái nhợt, thậm chí còn không thấy hít thở nữa!
Dương Thiên nhanh chóng lấy một quả Huyền cảnh ra, cẩn thận nhét vào trong miệng Long Thiên Y. Quả Huyền cảnh khiến các vương giả cấp B phát cuồng trong mắt Dương Thiên hoàn toàn không quan trọng bằng tính mạng của Long Thiên Y!
Quả Huyền cảnh vào miệng là tan, hóa thành những luồng linh lực không ngừng chữa trị thân thể yếu ớt của Long Thiên Y.
Chương 95 Bị mắc kẹt
Vất vả lắm mới đút được cho cô một viên, Dương Thiên cảm nhận được hô hấp của Long Thiên Y thì thở phào một hơi. Vừa rồi nếu như không phải Long Thiên Y giúp hắn đỡ một đòn công kích của mãng xà thì người nằm trên đất lúc này đã là hắn rồi. Trong lòng Dương Thiên vô cùng cảm động.
“Sao cô lại ngốc như vậy chứ?” Dương Thiên nhìn gương mặt tái nhợt của Long Thiên Y, nhẹ nhàng hỏi.
Thoáng nhìn con mãng xà cách đó không xa, Dương Thiên cõng Long Thiên Y trên lưng, nhanh chóng đi về phía cửa ra của bí cảnh Sahara.
Dương Thiên không để ý đến con mãng xà khổng lồ đang hôn mê kia khẽ giật giật thân thể.
Đi được nửa đường, Long Thiên Y tỉnh lại, nhìn thấy Dương Thiên đang cõng mình chạy đi.
“Cô tỉnh rồi à?” Dương Thiên cảm nhận được động tĩnh trên lưng mình thì cười nói.
“Ừ!” Long Thiên Y nhẹ nhàng ừ một tiếng, sau đó không nói thêm gì nữa.
“Cô gái ngốc nghếch! Sao cô lại ngốc như thế chứ? Suýt nữa cô đã chết rồi đấy có biết không hả? Tôi cũng suýt chút nữa bị cô dọa cho chết khiếp rồi!” Dương Thiên tức giận mắng.
“Hừ! Tôi cứu anh một mạng! Anh không cảm ơn tôi thì thôi, lại còn mắng tôi! Đúng là làm phúc phải tội!” Long Thiên Y bất mãn nói.
“Được rồi được rồi được rồi! Cảm ơn Thiên Y nữ hiệp đã cứu mạng!” Dương Thiên vội vàng nói.
Trên vùng đất rộng lớn, chỉ có hai bóng người chậm rãi bước đi.
Chẳng biết từ bao giờ gió thổi mạnh từng cơn, còn mang theo mấy giọt nước mua. Long Thiên Y tựa đầu lên vai Dương Thiên.
“Dương Thiên, anh nói xem, nếu như chúng ta cứ đi như thế này, không có các thế lực tranh đấu, chỉ lặng lẽ như thế, thì không biết sẽ là cảnh tượng như thế nào nhỉ?” Long Thiên Y nhẹ giọng nói, ánh mắt lộ ra vẻ khát khao.
Dương Thiên cười nhẹ, không trả lời cô. Hắn siết chặt lưng cô, từng bước tiến về phía trước.
...
Thời gian trôi qua, cuối cùng Dương Thiên cũng cõng Long Thiên Y tới cửa ra của bí cảnh. Lúc này đã có không ít người đứng chờ ở đó, ngoại trừ anh em Hạ Cường Hạ Kỳ thì còn cả người của hợp chủng quốc, liên minh châu Âu, liên minh châu Phi. Tất cả đều đang chờ cánh cửa bí cảnh mở ra lần nữa.
Chẳng qua là nhìn đám người của Hợp chủng quốc vô cùng chật vật, thương vong không ít.
Dương Thiên cõng Long Thiên Y, chuẩn bị đi đến chỗ bọn họ thì đột nhiên nhóm người trước mắt lộ ra vẻ mặt kinh hãi.
Dương Thiên quay đầu lại, một con mãng xà khổng lồ ở ngay sau lưng hắn. Một con mãng xà dài năm mươi mét cao hai mươi mét, ánh mắt lạnh lùng, đầu lưỡi không ngừng thò ra thụt vào.
Đúng lúc này, cánh cửa bí cảnh cũng mở ra.
Mọi cường cuống quýt chạy về phía lối ra, không ngờ con mãng xà này lại có tốc độ nhanh hơn, lập tức chắn trước cửa!
Đám người Hợp chủng quốc chạy đầu tiên, lập tức không tránh kịp, bị cái đuôi khổng lồ của mãng xà quét tới. Ngoại trừ người đàn ông tóc vàng tránh thoát thì những người khác đều bị đập đến xương cốt vỡ vụn, xụi lơ dưới đất!
“Xì xì!” Mãng xà rít lên, ánh mắt tàn nhẫn nhìn chằm chằm những sinh vật kỳ lạ bên dưới.
Trong mắt nó, tất cả những sinh vật bên dưới đều là những con kiến có dáng vẻ giống như Dương Thiên, nên giết tất cả!
Cánh cửa bí cảnh đã mở ra, mấy người còn lại vô cùng nôn nóng. Cánh cửa này chỉ mở ra tầm mười phút rồi sẽ đóng lại. Nếu như bọn họ không ra kịp thì sẽ bị nhốt ở đây một năm, chờ đến lần tiếp theo cửa mở mới ra ngoài được.
Nhưng nghe nói chưa từng có ai ở đây một năm mà có thể sống mà ra ngoài!
“A!” Nhóm người liên minh châu Âu sợ hãi hét ầm ĩ, bọn họ dường như không chịu nổi áp lực, vừa hét vừa chạy về phía cánh cửa.
“Bốp!”
Một âm thanh vang lên, những người đó trực tiếp bị đập thịt nát xương tan!
“A!!!” Có cô gái hét lên ầm ỹ.
“Hừ! Tất cả là tại cậu! Chính cậu đã dẫn dụ con mãng xà này đến đây! Bây giờ thì hay rồi, tất cả chúng ta sẽ phải chết ở nơi này!” Lối ra ở ngay trước mặt nhưng lại không ra được, hơn nữa cánh cửa cũng sắp đóng lại rồi, người đàn ông tóc vàng vô cùng phẫn nộ chỉ trích Dương Thiên.
“Hừ! Bây giờ nói những lời này còn có ích lợi gì, mọi người đồng tâm hiệp lực nghĩ cách thu hút sự chú ý của nó rời khỏi cửa ra!” Dương Thiên hừ lạnh một tiếng.
Nói xong, hắn khẽ hỏi Long Thiên Y: “Cô có sợ không?”
“Không sợ!” Long Thiên Y nhẹ giọng lắc đầu.
Bây giờ chỉ còn hai người liên minh châu Phi, một người Hợp chủng quốc và bốn người Long tổ.
Mọi người không nghi kỵ gì nhau nữa, đồng tâm hiệp lực tấn công mãng xà.
“Bùm!”
Sấm sét hung hăng nện xuống người Mãng xà, còn cả những mũi tên nước, những quả cầu lửa cuồng bạo.
Mãng xà khổng lồ dường như bị chọc giận, thân hình to lớn tấn công về phía Dương Thiên.
Xem ra là không đi được rồi! Dương Thiên nghĩ thầm.
“Đón lấy!” Dương Thiên hét lớn một tiếng, ném Long Thiên Y về phía anh em Hạ Cường Hạ Kỳ. Ánh mắt Dương Thiên khẽ lóe lên, thân thể lao về phía người đàn ông tóc vàng.
Tốc độ của Dương Thiên nhanh hơn người đàn ông tóc vàng kia, hắn nhanh chóng bắt được anh ta, sau đó không để ý đến sự phẫn nộ của anh ta mà kéo anh ta chạy ngược khỏi phía cửa ra của bí cảnh!
“Xì xì!” Mãng xà lập tức cong đuôi đập xuống. Nó không đập trúng Dương Thiên, nhưng lại khiến hai người liên minh châu Phi thành nhân bánh!
Người đàn ông tóc vàng chửi ầm lên, Dương Thiên vẫn cứ bám lấy anh ta, trúng bao nhiêu sấm sét mà cũng không chịu lùi bước.
Người đàn ông tóc vàng vô cùng hưng phấn, đang chuẩn bị ngắt lấy Nhụy hoa màu tím thì sắc mặt đột nhiên biến đổi.
“Ai! Là ai đã ngắt hết hoa rồi?” Người đàn ông tóc vàng nhìn bốn xung quanh, sau đó ánh mắt phẫn nộ nhìn về phía nhóm người phía sau.
“Lão đại, không phải lúc trước chúng ta đều cùng nhau hành động sao? Không thể nào là người trong số chúng ta được!” Có người lập tức nói.
“Hừ! Vừa rồi mọi người tách ra chạy, chắc chắn đã có kẻ chạy về âm thầm ngắt hoa!” Đội trưởng tóc vàng phẫn nộ nói: “Nhanh lên! Lập tức lục soát người! Nếu như có ai dám làm như vậy thì đừng trách tôi không khách khí!”
Mọi người ở đây rất sợ người đàn ông tóc vàng này, ngoan ngoãn móc túi ra chứng minh mình trong sạch.
Đột nhiên, trong túi một Ninja của tiểu quốc đảo đột nhiên xuất hiện một đóa hoa màu tím kỳ dị. Đóa hoa rơi xuống đất, bên trong đúng là Nhụy hoa màu tím.
Bùm!
Người đàn ông tóc vàng giận dữ, một luồng sét đột ngột giáng xuống, nện lên người Ninja này. Chỉ trong nháy mắt, người Ninja kia đã co giật ngã xuống đất, mất mạng trong tích tắc!
Hai Ninja còn lại sợ hãi tới mức hai chân mềm nhũn.
“Nói! Những Nhụy hoa khác đâu? Các người giấu ở đâu hả?” người đàn ông tóc vàng quát lên với hai người còn lại.
Hai Ninja của tiểu đảo quốc sợ hãi, nhưng bọn họ hoàn toàn không biết gì cả, trong lòng cũng nghi hoặc không thôi. Ba người bọn họ cùng nhau hành động, hoàn toàn không biết người này đã có được Nhụy hoa màu tím từ bao giờ.
Không nhận được câu trả lời, người đàn ông tóc vàng trong lúc tức giận đã trực tiếp triệu hồi thêm hai tia sét, đánh chết hai người Ninja kia! Gương mặt của anh ta vô cùng lãnh khốc, không chút lưu tình!
Đây là một cường giả có dị năng khống chế sấm sét!
Trong các loại dị năng thì dị năng sấm sét là mạnh mẽ nhất, uy lực cũng lớn nhất! Mặc dù cùng là cấp D đỉnh cấp, nhưng người nắm giữ sấm sét có thể nói là vô địch!
Dương Thiên đứng cách chỗ này 3km, trên mặt lộ ra nụ cười tàn nhẫn.
Còn Long Thiên Y thì đang vui sướng đến mức sắp ngất rồi, mười sáu Nhụy hoa màu tím cứ như vậy mà nằm trong túi không gian của cô.
Điều này đã vượt qua kết quả của tất cả những lần thăm dò bí cảnh Sahara trước đây! Bây giờ bọn họ chỉ cần tìm được hai thành viên còn lại, sau đó lẳng lặng đợi chờ thời gian kết thúc, như thế là có thể trở về rồi.
Nhưng tất nhiên Dương Thiên và Long Thiên Y đều không phải loại người dễ thỏa mãn như vậy. Sau khi thu hồi tâm trạng kích động, hai người lại lên đường tiếp tục tìm kiếm bảo vật.
Mấy ngày tiếp theo, hai người không ngừng tìm kiếm, cũng có thêm nhiều thu hoạch, tất nhiên cũng gặp phải một ít nguy hiểm. Tuy nhiên, có Tiểu Quang nhắc nhở, hai người đều kịp thời tránh đi. Mặc dù vậy, bọn họ không tìm được thêm Nhụy hoa màu tím nào nữa.
Hơn nữa, Dương Thiên ngạc nhiên phát hiện, đám người Hợp chủng quốc kia cũng xuất hiện ở những nơi trùng hợp với bọn họ. Dương Thiên có Tiểu Quang chỉ đường nên mới có thể như cá gặp nước như vậy, chẳng lẽ đám người kia cũng có thủ đoạn tương tự?
Phù!
Nháy mắt đã tới ngày thứ chín. Chỉ còn một ngày nữa là chuyến thăm dò bí cảnh Sahara này sẽ kết thúc.
Dương Thiên và Long Thiên Y đốt một đống lửa, yên lặng ngồi xuống, trên nay Long Thiên Y còn mấy thứ đồ đang nướng.
Dương Thiên nhắm mắt dưỡng thần, yên lặng tu luyện. Trải qua chín ngày, những vết thương của hắn đã hoàn toàn khôi phục lại như cũ, sức mạnh trong thân thể dạt dào, một quyền có thể đấm chết một con hổ!
“Nướng xong rồi, anh nếm thử xem mùi vị như thế nào!” Long Thiên Y nướng xong thì xé một ít đưa cho Dương Thiên.
Dương Thiên mỉm cười nhận lấy.
Trải qua chín ngày ở chung, hắn và Long Thiên Y đã trải qua rất nhiều chuyện, giữa hai người có một loại ăn ý khó lòng giải thích, chỉ là không ai nói toạc ra mà thôi.
“Bây giờ chỉ còn một ngày nữa là kết thúc bí cảnh rồi, chúng ta sắp được trở về.” Long Thiên Y lẳng lặng nói.
“Ừ.” Dương Thiên trầm mặc một chút, gật đầu.
Thu hoạch trong chín ngày qua cũng rất lớn, ngoại trừ mười sáu Nhụy hoa màu tím thì còn không ít linh quả dược liệu, gần như chứa đầy trong túi không gian.
“Đáng tiếc là không tìm được tung tích Hạ Cường và Hạ Kỳ, không biết hai người bọn họ còn sống không.” Long Thiên Y thở dài nói.
Dương Thiên đang định nói cái gì thì Tiểu Quang đột nhiên truyền cho hắn một luồng ý thức.
Quả Huyền cảnh cuối cùng cũng xuất hiện rồi!
Bao nhiêu ngày tìm kiếm không có kết quả, Dương Thiên còn định từ bỏ. Không ngờ đến ngày cuối cùng bọn họ lại có thể tìm thấy.
“Sao thế?” Long Thiên Y thấy Dương Thiên đột nhiên đứng lên thì tò mò hỏi. Mấy ngày nay cô thường xuyên nhìn thấy Dương Thiên như thế, lần nào cũng là phát hiện ra bảo vật. Mặc dù Long Thiên Y không biết Dương Thiên tìm thấy kiểu gì, nhưng cô lại vô cùng tín nhiệm hắn.
“Phía trước có quả Huyền cảnh!” Dương Thiên nhìn về phía Long Thiên Y, trịnh trọng nói.
“Cái gì?” Long Thiên Y giật mình, ánh mắt cũng tràn ngập vẻ kinh ngạc.
Long tổ đã thám hiểm bí cảnh Sahara hơn ba mươi lần, nhưng chỉ có ba lần phát hiện được quả Huyền cảnh! Xác suất một phần mười! Lần này suốt dọc hành trình thăm dò bí cảnh, Long Thiên Y cũng đã không ôm hi vọng gì với quả Huyền cảnh nữa rồi, không ngờ đến ngày cuối cùng lại phát hiện ra. Điều này phải nói là một kinh hỉ.
Chương 92 Giao dịch
Hai người nhanh chóng chạy khỏi cửa động, hướng về phía Tiểu Quang chỉ.
Mà lúc này, ở bên cạnh cây Huyền cảnh có một đám người đang giằng co.
“Hừ! Rõ ràng đây là chúng tôi đến trước, các người phải biết tuân thủ thứ tự trước sau chứ!” Bên cạnh cây Huyền cảnh, có một đôi nam nữ sinh đôi phẫn nộ nhìn đám người trước mặt. Trong tay bọn họ còn cầm một thứ quả gì đó rất lạ, chỉ to bằng quả trứng gà, màu trắng bạc, nhìn vô cùng bình thường. Nhưng ánh mắt của tất cả những người ở đây đều nhìn vào thứ quả này một cách thèm thuồng!
Đôi nam nữ song sinh kia chính là anh em Hạ Cường Hạ Kỳ đã biến mất suốt chín ngày.
Hai anh em Hạ Cường Hạ Kỳ vô cùng tức giận. Bọn họ mất chín ngày, cuối cùng mới tìm thấy được một quả Huyền cảnh. Không ngờ vừa mới lấy được đến tay thì đã bị nhóm người Hợp chủng quốc và các thế lực khác phát hiện.
Thậm chí, đến cả những người liên minh châu Phi mà họ coi là đồng minh tốt cũng tràn đầy vẻ ham muốn.
Thứ trong tay bọn họ là quả Huyền Cảnh!
Chỉ cần có quả Huyền Cảnh thì có thể khiến cho một vương giả cấp B đỉnh phong lập tức đột phá, trở thành hoàng giả cấp A!
Số lượng cường giả cấp S của các thế lực đều rất ít, tọa trấn quốc gia, bình thường không dễ dàng xuất hiện. Thế nên cường giả cấp A gần như trở thành sự tồn tại mạnh nhất trên thế giới!
Thế nên, tiền tài ảnh hưởng đến lòng người. Nhìn thấy bảo vật như vậy ở ngay trước mắt, ai cũng hiện lên ham muốn cướp đoạt.
Hai anh em Hạ Cường Hạ Kỳ cũng biết mình nhất định không giữ nổi quả Huyền cảnh này. Ở đây, thực lực của hai người không phải mạnh nhất, chỉ cần một mình người đàn ông tóc vàng Hợp chủng quốc kia là đã có thể nháy mắt hạ gục cả hai người rồi.
Hai người đang chuẩn bị giao bảo vật ra thì một âm thanh kinh hỉ đột nhiên truyền tới: “Hạ Cường, Hạ Kỳ?”
“Thiên Y! Dương Thiên!” Hai anh em Hạ Cường Hạ Kỳ nghe được giọng nói, nhìn thấy Long Thiên Y và Dương Thiên thì gương mặt lộ rõ vẻ hào hứng, nhanh chóng tươi cười đi tới đón.
“Cả hai người đều không sao, tốt quá rồi, tôi còn tưởng mọi người đã chết rồi!” Hạ Kỳ lôi kéo cánh tay Long Thiên Y, hưng phấn nói.
“Ha ha, chúng tôi phúc lớn mạng lớn, ông trời cũng không thu nhận được chúng tôi.” Long Thiên Y cười ha hả.
Bốn người gặp được lại nhau nơi nguy hiểm này, ai cũng tươi cười hớn hở.
Đám người Hợp chủng quốc và Liên minh châu Âu nhìn thấy bốn người Dương Thiên thì vẻ mặt lộ rõ sự khiếp sợ, sau đó lại nhanh chóng làm như không có việc gì.
“Hừ! Tôi lặp lại lần nữa, rốt cuộc các người có giao quả Huyền cảnh ra đây không hả?” Người đàn ông tóc vàng hừ lạnh một tiếng. Ở nơi này, anh ta là người có thực lực mạnh nhất.
Lúc này, Dương Thiên và Long Thiên Y cũng nhìn thấy được quả Huyền cảnh trong tay Hạ Kỳ. Long Thiên Y nhìn đám người đang nhìn về phía này như hổ đói rình mồi, nhỏ giọng hỏi: “Hạ Kỳ, sao hai người lại lấy được quả Huyền cảnh này thế?”
Hạ Kỳ cũng thì thầm trả lời Long Thiên Y.
Lúc trước, hai em em họ bị bầy sói đuổi theo suốt nửa ngày, hoảng hốt không biết phải chạy đường nào. Cũng may hai anh em họ một người tu luyện thân thể, một người là phòng ngự hệ thổ, bầy sói Tật Phong không làm gì được bọn họ nên nhanh chóng rút lui.
Sau đó, anh em Hạ Cường Hạ Kỳ ngạc nhiên phát hiện ra sự tồn tại của một cây Huyền cảnh. Tuy nhiên, trên cây Huyền cảnh lại có một con rắn khổng lồ cấp C đỉnh cấp bảo vệ. Bọn họ không đánh lại được con rắn này, chỉ phải yên lặng đợi chờ thời cơ.
Mãi đến tận hôm nay, rốt cuộc cũng chờ đến khi con rắn này ra ngoài tìm thức ăn, bọn họ mới nhanh chóng hái quả Huyền cảnh.
Sau khi nói xong, Hạ Kỳ nói: “Thiên Y, chúng ta phải giao quả Huyền cảnh cho bọn họ rồi! Thực lực của bọn họ mạnh mẽ như vậy, chúng ta không đánh lại được. Hơn nữa, con rắn khổng lồ kia cũng sắp trở lại rồi, chúng ta phải nhanh chóng rời khỏi đây!”
Long Thiên Y cảm thấy không cam lòng, nhưng cũng không biết phải làm thế nào. Thực lực của bọn họ đúng là không đánh lại được thế lực của đám người Hợp chủng quốc và liên minh châu Âu, không giữ được quả Huyên cảnh. Trong chuyến thăm dò lần này, cô và Dương Thiên đã tìm được không ít bảo vật, nếu như trong lúc chiến đấu đánh rơi thì mất nhiều hơn được. Đành phải để quả Huyền cảnh này cho những người đó vậy.
“Từ từ đã!” Ngay khi Long Thiên Y chuẩn bị đồng ý thì Dương Thiên đột nhiên lên tiếng.
Sau đó, hắn cầm lấy quả Huyền cảnh, cười khẽ: “Đồ trong tay chúng ta, làm sao có thể giao ra một cách dễ dàng như thế được?”
Ngoài miệng thì hắn nói như vậy, nhưng Tiểu Quang trên cánh tay hắn đã nhanh chóng hấp thu khí vị của quả Huyền cảnh, sau đó thân thể nhanh chóng bay đi xa.
Huyền Hư đạo nhân đã từng nói, chỉ cần xuất hiện một cây Huyền cảnh thì xung quanh chắc chắn sẽ còn mấy cây nữa. Có đôi khi cây Huyền cảnh ở ngay trước mặt nhưng cũng chưa chắc đã tìm được ra.
Lúc này Dương Thiên đang bảo Tiểu Quang đi tìm những cây Huyền cảnh còn lại.
“Hừ! Nếu không chịu giao quả Huyền cảnh ra thì hôm nay các người đừng mơ có thể sống mà rời khỏi đây!” Người đàn ông tóc vàng tức giận nói.
“Ha ha! Trên đời làm gì có chuyện đơn giản như thế. Quả Huyền cảnh này chúng tôi tốn trăm cay ngàn đắng mới lấy được đến tay, chỉ bằng một câu nói của anh đã phải giao ra à? Anh có phải quá ngây thơ rồi không?” Dương Thiên cười nói.
“Tự tìm đường chết!” Người đàn ông tóc vàng tức giận hét lên, sau đó một tia chớp từ không trung xuất hiện, lao thẳng về phía Dương Thiên.
Dương Thiên không thề yếu thế, vung một quyền chặn lại. Nắm đấm của hắn được nguyên tố hệ thủy bao bọc, hình thành một hàng phòng ngự, căn cản sấm sét tấn cống.
Chương 93 Đau long 1
Sấm sét sau khi xuyên qua tầng phòng ngự này thì chỉ còn lại một luồng điện nhỏ, tất nhiên không thể gây ra bất cứ thương tổn nào cho Dương Thiên.
Cho dù dị năng hệ Lôi có mạnh mẽ cỡ nào đi nữa thì người đàn ông tóc vàng này cũng chỉ là cấp D đỉnh cấp mà thôi! Dương Thiên dựa vào tố chất thân thể của mình hoàn toàn có thể phòng ngự được!
Luyện thể quyết là một pháp môn tuyệt đỉnh, nhất là sau khi Dương Thiên đã trải qua lần tu luyện thứ hai, thân thể vô cùng mạnh mẽ! Cho dù là hai đòn tấn công của Sói Tật phong đầu đàn cấp C đỉnh cấp mà Dương Thiên còn có thể chống đỡ được.
Ánh mắt người đàn ông tóc vàng co rút lại, anh ta không ngờ sấm sét của mình lại không tạo ra tổn thương gì cho Dương Thiên. Anh ta nhìn Dương Thiên, nhíu mày nói: “Các người muốn cái gì?”
Không làm gì được Dương Thiên, anh ta chỉ có thể nghe xem Dương Thiên có điều kiện gì.
“Mấy ngày nay chắc là các người tìm được không ít bảo vật nhỉ? Giao tất cả những bảo vật đó ra đây!” Dương Thiên cười nói, gương mặt vô cùng vô hại, nhưng câu nói lại khiến cho người khác khiếp sợ.”
“Không chỉ bảo vậy, cả túi không gian của các người nữa. Giao hết ra đây thì quả Huyền cảnh này sẽ thuộc về các người!”
“Cậu!” Người đàn ông tóc vàng còn chưa lên tiếng thì một thành viên khác của Hợp chủng quốc đã tức giận hét lên. Bọn họ tìm được số bảo vật này cũng không dễ dàng gì, thế mà Dương Thiên lại muốn lấy hết toàn bộ.
“Được!” Người đàn ông tóc vàng gật đầu đồng ý, sau đó ném túi không gian trong tay đến cho Dương Thiên.
Dương Thiên nhìn túi không gian một chút, ý cười trên mặt càng sâu hơn. Hắn cũng giữ lời, nhanh chóng ném quả Huyền cảnh cho người đàn ông tóc vàng.
Thực ra người đàn ông tóc vàng cũng chỉ để ý đến quả Huyền cảnh, những thứ khác có hay không cũng không sao. Lôi vương Abner canh giữ bên ngoài bí cảnh chính là chú hai của anh ta, thực lực cấp B đỉnh phong. Chỉ cần mang quả Huyền cảnh này ra ngoài là Abner có thể đột phá thành cường giả cấp A! Đến lúc đó thì bọn họ muốn bảo vật gì cũng được!
“Đi thôi!” Dương Thiên lấy được túi không gian thì lập tức nói với nhóm Long Thiên Y, Hạ Cường, Hạ Kỳ.
Bốn người nhanh chóng rời đi.
“Xì xì!” Ngay khi nhóm Dương Thiên rời đi được khoảng nửa phút thì một âm thanh kỳ quái từ sau lưng truyền đến. Một con quái xà xuất hiện, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm quả Huyền cảnh trong tay người đàn ông tóc vàng.
Con rắn này phải dài đến hai mươi mét, trên người mọc đầy vảy, con mắt của nó còn to hơn cả người, nhìn khủng bố kinh khủng!
Đến cả người đàn ông tóc vàng cũng bị con rắn khổng lồ này dọa sợ. Anh ta không nói hai lời, lập tức chạy đi!
Vừa rồi Tiểu Quang đã truyền tin đến, nói con rắn kia sắp quay về. Dương Thiên nhanh chóng nắm chắc thời gian, giao quả Huyền cảnh cho người đàn ông kia.
Bởi vì Dương Thiên biết, quả Huyền cảnh trong tay ai thì con rắn khổng lồ kia sẽ đuổi theo người đó. Người đàn ông tóc vàng không chắc thoát được sự đuổi giết của nó!
Bốn người đến một nơi an toàn thì dừng lại, Dương Thiên mở túi không gian của người đàn ông tóc vàng ra, trên mặt tràn đầy hưng phấn.
Chiếc túi không gian của anh ta có diện tích khoảng hai mét vuông, bên trong có ba Nhụy hoa màu tím và rất nhiều bảo vật khác. Mặc dù không nhiều bằng của Long Thiên Y nhưng cũng là một thu hoạch không tồi!
“Dương Thiên, sao vừa rồi chúng ta lại phải đi?” Hạ Cường khó hiểu hỏi.
“Bởi vì con rắn khổng lồ kia đã trở lại!” Dương Thiên cười nói.
Ba người còn lại lập tức hiểu ý, ánh mắt sáng lên. Con rắn khổng lồ kia có thực lực cấp C đỉnh phong, không biết đã sống bao nhiêu năm rồi. Trong tình cảnh đó, ai cầm quả Huyền cảnh thì người đó xui xẻo, có thể vì thế mà mất mạng. Bọn họ bây giờ đã được an toàn rồi.
“Tiểu Thiên, ngươi mau đến chỗ Tiểu Quang, có chút chuyện!” Mọi người đang chuẩn bị rời đi thì giọng nói của Huyền Hư đạo nhân vang lên.
Ánh mắt Dương Thiên khẽ thay đổi, hắn nhanh chóng nhìn về phía nhóm người Long Thiên Y: “Bây giờ mọi người mau đến lối ra của bí cảnh Sahara chờ ra ngoài, tôi còn chút việc phải làm, làm xong sẽ đến tập hợp cùng mọi người!”
Nói xong, Dương Thiên ném túi không gian cho Long Thiên Y, thân ảnh khẽ lóe lên, lao về một hướng. Giọng nói của Huyền Hư đạo nhân vừa rồi nghe rất nôn nóng.
“Dương Thiên!” Long Thiên Y gọi lớn, nhưng bóng dáng của hắn đã đi xa rồi.
Rất ít khi cô nhìn thấy sắc mặt của Dương Thiên nôn nóng như vậy, Long Thiên Y cắn chặt răng, ném cả hai chiếc túi không gian cho anh em Hạ Cường Hạ Kỳ: “Tôi đi xem thế nào, hai người tới cửa ra trước chờ chúng tôi!”
Nói xong, cô nhanh chóng đuổi theo Dương Thiên.
Hai anh em Hạ Cường Hạ Kỳ ngơ ngác nhìn nhau.
...
Ở một nơi khác.
Tiểu Quang híp mắt nhìn con quái vật khổng lồ trước mắt mình. Đó là một con mãng xà dài khoảng chừng năm mươi mét, đầu lưỡi không ngừng phát ra những tiếng “Xì xì”, thân thể cuộn tròn lại, trông khiếp sợ vô cùng!
Tiểu Quang lúc này cũng biến thành dáng vẻ hai mét của mình, đối đầu với đại mãng xà không chút sợ hãi!
Mặc dù hình thể chênh lệch rất nhiều, nhưng con mãng xà kia cũng kiêng kỵ Tiểu Quang, không dám tiến lên.
Dương Thiên chạy tới nơi, khi nhìn thấy tình cảnh trước mắt thì cũng bị dọa cho sững người. Nhưng hắn vẫn không chút do dự đi tới bên cạnh Tiểu Quang.
Đến khi nhìn rõ thì hô hấp của Dương Thiên cũng trở nên kích động. Dưới thân của mãng xà có năm cái cây, dáng vẻ rất kỳ quái, trên mỗi cây có một quả phát ra ánh sáng màu bạc.
Trong số đó, ở một cây ở giữa, quả còn có cả ánh sáng vàng.
Bốn quả Huyền cảnh! Một quả Huyền cảnh vương!
Hô hấp của Dương Thiên cũng dồn dập hơn.
Chương 94 Đau long 2
Thì ra các cây Huyền cảnh không hề giống nhau. Cây Huyền cảnh vừa rồi bọn họ nhìn thấy chỉ là tai mắt, còn những cây Huyền cảnh chân chính đều tập trung hết ở đây.
Dương Thiên cảm nhận một chút uy thế của con mãng xà năm mươi mét kia, nội tâm lập tức chấn động. Hắn cảm nhận được uy thế của con mãng xà này còn vượt qua cả Triệu Phong Cực!
Chẳng lẽ đây là một con mãng xà cấp A?
Nhưng con mãng xà này lại kiêng kỵ Tiểu Quang, chẳng lẽ bởi vì trong người Tiểu Quang có huyết mạch chân long?
Dương Thiên suy nghĩ rất nhiều, nhưng cho dù thế nào đi nữa thì Dương Thiên cũng nhất định phải lấy được quả Huyền cảnh vương.
“Gào! Gào!” Tiểu Quang rít lên, sau đó thân thể chậm rãi hướng về phía quả Huyền cảnh vương.
“Xì xì!” Ngay khi Tiểu Quang sắp tới gần quả Huyền cảnh vương thì mãng xà đột nhiên nổi giận, cái đuôi khổng lồ quét về phía Tiểu Quang.
Nhưng thân thể Tiểu Quang lại linh hoạt tránh đi!
“Tiểu Thiên, mau đi hái quả Huyền cảnh vương!” Giọng nói của Huyền hư đạo nhân vô cùng nôn nóng.
Dương Thiên nghe thế thì lập tức hành động. Thân thể hắn lóe lên, bắt lấy cơ hội, không chút do dự hái quả Huyền cảnh vương xuống, đồng thời hái luôn cả bốn quả Huyền cảnh còn lại.
Long phượng nguyên châu trong đầu Dương Thiên đột nhiên phát ra một luồng dao động rất nhỏ, sau đó quả Huyền Cảnh vương và bốn quả Huyền cảnh trên tay Dương Thiên đã biến mất, nhưng không gian nguyên tố hệ thủy trong người hắn lại lẳng lặng dậy sóng.
Vật rốt cuộc đã tới tay rồi!
Sắc mặt Dương Thiên vô cùng hưng phấn. Có quả Huyền cảnh vương, hắn có thể nhanh chóng đả thông kinh mạch toàn thân. Đến lúc đó, đừng nói là cường giả cấp C, cho dù cấp B cũng không phải là đối thủ của hắn!
Dương Thiên lấy xong đồ thì nhanh chóng lao về một hướng.
“Xì xì!” Con mãng xà kia cảm nhận được quả Huyền cảnh vương mà mình bảo vệ đã biến mất thì lập tức đánh úp về phía Dương Thiên!
Đây là thánh vật mà nó đã bảo vệ suốt mấy trăm năm, nó muốn dựa vào quả Huyền cảnh vương để thăng lên làm sinh vật cấp S! Nhưng không ngờ mọi chuyện sắp thành hiện thực thì lại bị sinh vật kỳ lạ trước mắt cướp mất.
Tiểu Quang lập tức đứng chắn trước mặt mãng xà khổng lồ, muốn ngăn chặn nó. Hai chiếc sừng nhỏ trên đầu càng phát ra những dao động uy nghiêm.
Nhưng mãng xà lúc này gần như phát điên, nó không quan tâm đến gì khác, trong mắt chỉ có Dương Thiên. Thân hình to lớn của nó nháy mắt đã đuổi kịp Dương Thiên.
Cái đuôi lớn nhanh chóng quét về phía trước, nhưng Dương Thiên lại giống như không cảm nhận được, thân thể vẫn chạy về phía trước.
“Dương Thiên!” Đột nhiên, một giọng nói quen thuộc tràn đầy lo lắng vang lên. Một cô gái mặc quần áo màu đỏ, lập tức đứng che chở cho hắn. Sau đó, cái đuôi khổng lồ của con mãng xà quét đến, bóng dáng xinh đẹp giống như chiếc diều đứt dây, bị ném văng ra xa.
Bầu trời dường như cũng tĩnh lặng lại.
Dương Thiên cảm thấy đầu óc trống rỗng, hai tay hắn theo bản năng vươn ra muốn nắm lấy bóng dáng đó, nhưng lại không thể nắm bắt được.
Như thể có một thứ gì đó rời khỏi hắn mà đi, trong lòng hắn có một nỗi đau đớn không nói thành lời.
“Hừ! Nghiệt súc!” Một âm thanh phẫn nộ từ trong đầu Dương Thiên bay ra, sau đó, một làn sóng linh hồn khổng hồ hung hăng tấn công con mãng xà đang định lao đến đây.
Mãng xà giống như chịu phải một đòn nghiêm trọng, thân thể đang chuẩn bị tấn công Dương Thiên đột nhiên mềm nhũn, cả người đổ rầm xuống đất, nằm im bất động.
“Ầm! Ầm!”
Không gian đột nhiên nổi đầy mây đen. Mười mấy sợi dây xích khổng lồ xuất hiện, bắt lấy linh hồn của Huyền Hư đạo nhân. Sau đó, mấy tia sét cực lớn xuất hiện, đánh thẳng lên linh hồn của Huyền Hư đạo nhân.
“Sư phụ!” Dương Thiên nhìn thấy tình trạng của Huyền Hư đạo nhân thì rốt cuộc mới phục hồi lại tinh thần. Hắn nhìn sư phụ mình bị xích sắt chế ngự, muốn làm gì đó, nhưng lại không làm được.
Một lúc lâu sau, xiềng xích biến mất, không trung phục hồi lại sự yên tĩnh vốn có. Nhưng linh hồn của Huyền Hư đạo nhân lúc này trở nên suy yếu vô cùng, gần như hoàn toàn trong suốt, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể tiêu tán.
“Tiểu Thiên.” Giọng nói của Huyền Hư đạo nhân vô cùng suy yếu: “Ngươi lấy một quả Huyền cảnh vương cho cô gái kia ăn, như thế có thể giữ được tính mạng cho cô ấy. Bây giờ ta đã quá suy yếu, bất cứ lúc nào cũng có thể lâm vào trạng thái ngủ say. Chỉ còn một ngày nữa thôi, ngươi phải mau chóng rời khỏi đây. Con mãng xà này chỉ bị linh hồn của ta công kích, bây giờ nó đang choáng váng, chờ lát nữa hết choáng thì sẽ tỉnh lại. Còn nữa, trong thời gian ta ngủ say thì ngươi nhất định phải cẩn thận một chút! Chuyện luyện gân cũng phải chờ ta tỉnh lại mới được luyện tiếp!” Nói xong, linh hồn của Huyền Hư đạo nhân nhanh chóng chui vào trong Long phượng nguyên châu trong đầu Dương Thiên, thân thể chìm vào vách đá linh lực, không còn động tĩnh gì nữa.
Dương Thiên nhìn về phía con mãng xà vẫn không nhúc nhích, sau đó vội vàng chạy về phía trước.
Nơi đó, có một bóng người màu đỏ lẳng lặng nằm trên đất, sắc mặt tái nhợt, trên người bê bết máu.
Dương Thiên nhìn Long Thiên Y, lúc này cả người cô đều là máu, sắc mặt tái nhợt, thậm chí còn không thấy hít thở nữa!
Dương Thiên nhanh chóng lấy một quả Huyền cảnh ra, cẩn thận nhét vào trong miệng Long Thiên Y. Quả Huyền cảnh khiến các vương giả cấp B phát cuồng trong mắt Dương Thiên hoàn toàn không quan trọng bằng tính mạng của Long Thiên Y!
Quả Huyền cảnh vào miệng là tan, hóa thành những luồng linh lực không ngừng chữa trị thân thể yếu ớt của Long Thiên Y.
Chương 95 Bị mắc kẹt
Vất vả lắm mới đút được cho cô một viên, Dương Thiên cảm nhận được hô hấp của Long Thiên Y thì thở phào một hơi. Vừa rồi nếu như không phải Long Thiên Y giúp hắn đỡ một đòn công kích của mãng xà thì người nằm trên đất lúc này đã là hắn rồi. Trong lòng Dương Thiên vô cùng cảm động.
“Sao cô lại ngốc như vậy chứ?” Dương Thiên nhìn gương mặt tái nhợt của Long Thiên Y, nhẹ nhàng hỏi.
Thoáng nhìn con mãng xà cách đó không xa, Dương Thiên cõng Long Thiên Y trên lưng, nhanh chóng đi về phía cửa ra của bí cảnh Sahara.
Dương Thiên không để ý đến con mãng xà khổng lồ đang hôn mê kia khẽ giật giật thân thể.
Đi được nửa đường, Long Thiên Y tỉnh lại, nhìn thấy Dương Thiên đang cõng mình chạy đi.
“Cô tỉnh rồi à?” Dương Thiên cảm nhận được động tĩnh trên lưng mình thì cười nói.
“Ừ!” Long Thiên Y nhẹ nhàng ừ một tiếng, sau đó không nói thêm gì nữa.
“Cô gái ngốc nghếch! Sao cô lại ngốc như thế chứ? Suýt nữa cô đã chết rồi đấy có biết không hả? Tôi cũng suýt chút nữa bị cô dọa cho chết khiếp rồi!” Dương Thiên tức giận mắng.
“Hừ! Tôi cứu anh một mạng! Anh không cảm ơn tôi thì thôi, lại còn mắng tôi! Đúng là làm phúc phải tội!” Long Thiên Y bất mãn nói.
“Được rồi được rồi được rồi! Cảm ơn Thiên Y nữ hiệp đã cứu mạng!” Dương Thiên vội vàng nói.
Trên vùng đất rộng lớn, chỉ có hai bóng người chậm rãi bước đi.
Chẳng biết từ bao giờ gió thổi mạnh từng cơn, còn mang theo mấy giọt nước mua. Long Thiên Y tựa đầu lên vai Dương Thiên.
“Dương Thiên, anh nói xem, nếu như chúng ta cứ đi như thế này, không có các thế lực tranh đấu, chỉ lặng lẽ như thế, thì không biết sẽ là cảnh tượng như thế nào nhỉ?” Long Thiên Y nhẹ giọng nói, ánh mắt lộ ra vẻ khát khao.
Dương Thiên cười nhẹ, không trả lời cô. Hắn siết chặt lưng cô, từng bước tiến về phía trước.
...
Thời gian trôi qua, cuối cùng Dương Thiên cũng cõng Long Thiên Y tới cửa ra của bí cảnh. Lúc này đã có không ít người đứng chờ ở đó, ngoại trừ anh em Hạ Cường Hạ Kỳ thì còn cả người của hợp chủng quốc, liên minh châu Âu, liên minh châu Phi. Tất cả đều đang chờ cánh cửa bí cảnh mở ra lần nữa.
Chẳng qua là nhìn đám người của Hợp chủng quốc vô cùng chật vật, thương vong không ít.
Dương Thiên cõng Long Thiên Y, chuẩn bị đi đến chỗ bọn họ thì đột nhiên nhóm người trước mắt lộ ra vẻ mặt kinh hãi.
Dương Thiên quay đầu lại, một con mãng xà khổng lồ ở ngay sau lưng hắn. Một con mãng xà dài năm mươi mét cao hai mươi mét, ánh mắt lạnh lùng, đầu lưỡi không ngừng thò ra thụt vào.
Đúng lúc này, cánh cửa bí cảnh cũng mở ra.
Mọi cường cuống quýt chạy về phía lối ra, không ngờ con mãng xà này lại có tốc độ nhanh hơn, lập tức chắn trước cửa!
Đám người Hợp chủng quốc chạy đầu tiên, lập tức không tránh kịp, bị cái đuôi khổng lồ của mãng xà quét tới. Ngoại trừ người đàn ông tóc vàng tránh thoát thì những người khác đều bị đập đến xương cốt vỡ vụn, xụi lơ dưới đất!
“Xì xì!” Mãng xà rít lên, ánh mắt tàn nhẫn nhìn chằm chằm những sinh vật kỳ lạ bên dưới.
Trong mắt nó, tất cả những sinh vật bên dưới đều là những con kiến có dáng vẻ giống như Dương Thiên, nên giết tất cả!
Cánh cửa bí cảnh đã mở ra, mấy người còn lại vô cùng nôn nóng. Cánh cửa này chỉ mở ra tầm mười phút rồi sẽ đóng lại. Nếu như bọn họ không ra kịp thì sẽ bị nhốt ở đây một năm, chờ đến lần tiếp theo cửa mở mới ra ngoài được.
Nhưng nghe nói chưa từng có ai ở đây một năm mà có thể sống mà ra ngoài!
“A!” Nhóm người liên minh châu Âu sợ hãi hét ầm ĩ, bọn họ dường như không chịu nổi áp lực, vừa hét vừa chạy về phía cánh cửa.
“Bốp!”
Một âm thanh vang lên, những người đó trực tiếp bị đập thịt nát xương tan!
“A!!!” Có cô gái hét lên ầm ỹ.
“Hừ! Tất cả là tại cậu! Chính cậu đã dẫn dụ con mãng xà này đến đây! Bây giờ thì hay rồi, tất cả chúng ta sẽ phải chết ở nơi này!” Lối ra ở ngay trước mặt nhưng lại không ra được, hơn nữa cánh cửa cũng sắp đóng lại rồi, người đàn ông tóc vàng vô cùng phẫn nộ chỉ trích Dương Thiên.
“Hừ! Bây giờ nói những lời này còn có ích lợi gì, mọi người đồng tâm hiệp lực nghĩ cách thu hút sự chú ý của nó rời khỏi cửa ra!” Dương Thiên hừ lạnh một tiếng.
Nói xong, hắn khẽ hỏi Long Thiên Y: “Cô có sợ không?”
“Không sợ!” Long Thiên Y nhẹ giọng lắc đầu.
Bây giờ chỉ còn hai người liên minh châu Phi, một người Hợp chủng quốc và bốn người Long tổ.
Mọi người không nghi kỵ gì nhau nữa, đồng tâm hiệp lực tấn công mãng xà.
“Bùm!”
Sấm sét hung hăng nện xuống người Mãng xà, còn cả những mũi tên nước, những quả cầu lửa cuồng bạo.
Mãng xà khổng lồ dường như bị chọc giận, thân hình to lớn tấn công về phía Dương Thiên.
Xem ra là không đi được rồi! Dương Thiên nghĩ thầm.
“Đón lấy!” Dương Thiên hét lớn một tiếng, ném Long Thiên Y về phía anh em Hạ Cường Hạ Kỳ. Ánh mắt Dương Thiên khẽ lóe lên, thân thể lao về phía người đàn ông tóc vàng.
Tốc độ của Dương Thiên nhanh hơn người đàn ông tóc vàng kia, hắn nhanh chóng bắt được anh ta, sau đó không để ý đến sự phẫn nộ của anh ta mà kéo anh ta chạy ngược khỏi phía cửa ra của bí cảnh!
“Xì xì!” Mãng xà lập tức cong đuôi đập xuống. Nó không đập trúng Dương Thiên, nhưng lại khiến hai người liên minh châu Phi thành nhân bánh!
Người đàn ông tóc vàng chửi ầm lên, Dương Thiên vẫn cứ bám lấy anh ta, trúng bao nhiêu sấm sét mà cũng không chịu lùi bước.
Bình luận facebook