Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 77
Trì Tảo Tảo không kịp đề phòng, lập tức ngã ngồi trên mặt đất.
Kim Thừa Trị cũng không quay đầu lại, nghênh ngang bỏ đi.
Trì Tảo Tảo ngồi dưới đất thở dài, sao lại như vậy???
Diệp Khuyết, đã làm cô phải dùng tất cả thủ đoạn, bây giờ lại thêm Kim Thừa Trị, mặt dày mày dạn sẽ có tác dụng nữa sao?
Hoàn toàn không có thu hoạch gì, Trì Tảo Tảo hậm hực quay về ký túc xá.
Đột nhiên nhớ Diệp Khuyết, nên lấy di động gọi.
Chín giờ tối, Diệp Khuyết đang tắm, di động đặt trên bệ rửa mặt.
Thấy màn hình nhảy lên ba chữ ‘Cô nhóc ranh mãnh’, khóe môi gợi lên, vĩnh viễn không ai nhìn thấy.
Đặt điện thoại ở bên tai, nhưng không hé răng.
Giọng Trì Tảo Tảo vang lên ngọt ngào dễ nghe “Ông xã, có nhớ em hay không vậy?”
Diệp Khuyết cong cong khóe môi, ánh mắt sung sướng.
Nghe giọng Trì Tảo Tảo, trong lòng Diệp Khuyết rõ ràng rất thoải mái, nhưng lại nói “Nhớ em làm cái gì?”
Trì Tảo Tảo vừa nghe, không vui, ngồi xổm xuống bứt cỏ “Em làm ấm chăn, tuy rằng tháng tám thời tiết không lạnh, nhưng không có em, anh ngủ được sao? Thân thể bóng loáng mê người eo thon nhỏ xinh?”
“……”
Đối phương không hé răng.
Trì Tảo Tảo cảm thấy không buồn cười nên thôi “Em ở trường học rất ổn, bạn cùng phòng cũng tốt, nhưng buổi tối rất cô đơn, rốt cuộc khi nào anh mới tới nhậm chức, em sắp hết kiên nhẫn rồi.”
Đối phương lại trầm mặc, Trì Tảo Tảo không biết như vậy có ý nghĩa gì.
Bên này Diệp Khuyết, đang nhắm mắt lại, tưởng tượng Trì Tảo Tảo đang ở đây.
Ngồi xổm trước mặt anh, đôi tay nắm chặt tiểu đệ đệ, giúp anh phóng thích.
Máu Diệp Khuyết nóng lên, trong vòng ba phút, phóng thích.
Diệp Khuyết thở hổn hển, mở hai mắt ra, nhìn chính mình trong gương……
Anh làm sao vậy?
Cách điện thoại, mà lại tưởng tượng……
Diệp Khuyết tức giận đánh vào đầu, mày thiếu thốn đến vậy sao?
Hơn nữa, Trì Tảo Tảo còn chưa đủ lông đủ cánh.
“Alo, ông xã làm sao vậy? Sao không nói gì?”
Đợi vài phút, đối phương vẫn không nói gì, chỉ mơ hồ nghe thấy tiếng thở dốc, Trì Tảo Tảo cho là Diệp Khuyết bị cảm?
Diệp Khuyết thu hồi cảm xúc “Không, không có việc gì.”
Diệp Khuyết nhàn nhạt nói “Gần đây công ty có việc, nên phải đợi một hai tuần sau anh mới đi, em lo học tập chăm chỉ đi, đừng có suy nghĩ linh tinh.”
Còn phải đợi hai tuần nữa sao? Tuy rằng rất dày vò, nhưng không sao, chỉ cần sẽ tới là được.
Vì thế, Trì Tảo Tảo lập tức biến thành một con thỏ trắng, ngoan ngoãn đáp “Dạ, em sẽ học tập chăm chỉ, tuyệt đối không yêu đương, em chờ anh nha.”
Đối phương mím môi, nói một câu như ông cụ non “Ngủ sớm đi, tạm biệt.”
“Ông xã ngủ ngon nha.”
Vậy mà Diệp Khuyết lại cũng nói hai chữ "Ngủ ngon."
Kim Thừa Trị cũng không quay đầu lại, nghênh ngang bỏ đi.
Trì Tảo Tảo ngồi dưới đất thở dài, sao lại như vậy???
Diệp Khuyết, đã làm cô phải dùng tất cả thủ đoạn, bây giờ lại thêm Kim Thừa Trị, mặt dày mày dạn sẽ có tác dụng nữa sao?
Hoàn toàn không có thu hoạch gì, Trì Tảo Tảo hậm hực quay về ký túc xá.
Đột nhiên nhớ Diệp Khuyết, nên lấy di động gọi.
Chín giờ tối, Diệp Khuyết đang tắm, di động đặt trên bệ rửa mặt.
Thấy màn hình nhảy lên ba chữ ‘Cô nhóc ranh mãnh’, khóe môi gợi lên, vĩnh viễn không ai nhìn thấy.
Đặt điện thoại ở bên tai, nhưng không hé răng.
Giọng Trì Tảo Tảo vang lên ngọt ngào dễ nghe “Ông xã, có nhớ em hay không vậy?”
Diệp Khuyết cong cong khóe môi, ánh mắt sung sướng.
Nghe giọng Trì Tảo Tảo, trong lòng Diệp Khuyết rõ ràng rất thoải mái, nhưng lại nói “Nhớ em làm cái gì?”
Trì Tảo Tảo vừa nghe, không vui, ngồi xổm xuống bứt cỏ “Em làm ấm chăn, tuy rằng tháng tám thời tiết không lạnh, nhưng không có em, anh ngủ được sao? Thân thể bóng loáng mê người eo thon nhỏ xinh?”
“……”
Đối phương không hé răng.
Trì Tảo Tảo cảm thấy không buồn cười nên thôi “Em ở trường học rất ổn, bạn cùng phòng cũng tốt, nhưng buổi tối rất cô đơn, rốt cuộc khi nào anh mới tới nhậm chức, em sắp hết kiên nhẫn rồi.”
Đối phương lại trầm mặc, Trì Tảo Tảo không biết như vậy có ý nghĩa gì.
Bên này Diệp Khuyết, đang nhắm mắt lại, tưởng tượng Trì Tảo Tảo đang ở đây.
Ngồi xổm trước mặt anh, đôi tay nắm chặt tiểu đệ đệ, giúp anh phóng thích.
Máu Diệp Khuyết nóng lên, trong vòng ba phút, phóng thích.
Diệp Khuyết thở hổn hển, mở hai mắt ra, nhìn chính mình trong gương……
Anh làm sao vậy?
Cách điện thoại, mà lại tưởng tượng……
Diệp Khuyết tức giận đánh vào đầu, mày thiếu thốn đến vậy sao?
Hơn nữa, Trì Tảo Tảo còn chưa đủ lông đủ cánh.
“Alo, ông xã làm sao vậy? Sao không nói gì?”
Đợi vài phút, đối phương vẫn không nói gì, chỉ mơ hồ nghe thấy tiếng thở dốc, Trì Tảo Tảo cho là Diệp Khuyết bị cảm?
Diệp Khuyết thu hồi cảm xúc “Không, không có việc gì.”
Diệp Khuyết nhàn nhạt nói “Gần đây công ty có việc, nên phải đợi một hai tuần sau anh mới đi, em lo học tập chăm chỉ đi, đừng có suy nghĩ linh tinh.”
Còn phải đợi hai tuần nữa sao? Tuy rằng rất dày vò, nhưng không sao, chỉ cần sẽ tới là được.
Vì thế, Trì Tảo Tảo lập tức biến thành một con thỏ trắng, ngoan ngoãn đáp “Dạ, em sẽ học tập chăm chỉ, tuyệt đối không yêu đương, em chờ anh nha.”
Đối phương mím môi, nói một câu như ông cụ non “Ngủ sớm đi, tạm biệt.”
“Ông xã ngủ ngon nha.”
Vậy mà Diệp Khuyết lại cũng nói hai chữ "Ngủ ngon."
Bình luận facebook