Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 52
Rốt cuộc cũng đến Châu Úc.
Trì Tảo Tảo còn chưa tỉnh, Triệu Tư Tư định gọi Trì Tảo Tảo đậy, thì bị Diệp Khuyết ngăn lại.
Làm Triệu Tư Tư không thể tin chính là, Diệp Khuyết không đánh thức Trì Tảo Tảo, ngược lại cởi áo khoác đắp cho em gái, rồi nhẹ nhàng, cẩn thận bế lên, sợ đánh thức con bé.
Xuống máy bay, ra khỏi sân bay, lên xe, về khách sạn.
Lúc tới khách sạn, Diệp Khuyết ôm Trì Tảo Tảo xuống xe, lơ đãng đánh thức Trì Tảo Tảo.
Trì Tảo Tảo tỉnh dậy thấy Diệp Khuyết đang bế mình, liền làm bộ chưa tỉnh.
Đây là lần đầu tiên Diệp Khuyết ôm cô nha, cảm giác rất kỳ diệu.
Huống chi, bên cạnh còn có người thích anh nha.
Xem ra, ở trong lòng Diệp Khuyết, vẫn có vị trí của Trì Tảo Tảo.
Diệp Khuyết bế Trì Tảo Tảo vào khách sạn, hai tay đều bận, cho nên Triệu Tư Tư đành phải đi làm thủ tục nhận phòng.
Thuê một gian tổng thống, có ba phòng ngủ.
Diệp Khuyết nhìn thấy Trì Tảo Tảo đang nằm trong lòng ngực anh cười trộm, thì nhẹ nhàng hỏi: “Ngủ đủ chưa hả?”
Trì Tảo Tảo vừa nghe, lại giả bộ nhắm mắt lại ngủ, cô ngủ chưa đủ đâu, cô còn muốn anh ôm thêm một lát đấy.
Giọng Diệp Khuyết rất ôn nhu: “Đừng giả vờ nữa, anh thấy rồi.”
Lúc này Trì Tảo Tảo mới mở mắt, hai tay ôm chặt eo Diệp Khuyết.
“Thật thoải mái!” Trì Tảo Tảo cười tủm tỉm.
“Hừ!” Diệp Khuyết lạnh lùng hừ một tiếng, trừng Trì Tảo Tảo: “Em thoải mái, nhưng tay anh đau lắm rồi, còn không chịu xuống hả?”
Trì Tảo Tảo bẹp cái miệng nhỏ, làm nũng: “Anh bế em thêm một lát đi, em ngủ tiếp đã.”
“……”
Triệu Tư Tư cầm thẻ, nhanh chóng mở cửa ra, để Diệp Khuyết bế Trì Tảo Tảo đi vào.
Triệu Tư Tư còn rất chu đáo, trải giường chiếu, để Diệp Khuyết đặt Trì Tảo Tảo lên giường.
Nhưng Diệp Khuyết không làm như vậy, mà ném Trì Tảo Tảo lên sô pha.
“Ngủ đủ rồi, thì dậy thay quần áo đi, chúng ta đi ra ngoài ăn.”
Trì Tảo Tảo bị ném xuống, trong lòng rất buồn bực, đành phải giả bộ xoa hai mắt ngồi dậy, ngáp một cái.
Triệu Tư Tư đưa khăn lông qua, cho Trì Tảo Tảo: “Em dậy rửa mặt đi.”
Trì Tảo Tảo tiếp nhận, lễ phép nói: “Cảm ơn chị!”
“Đừng khách khí, em cũng coi như là em gái chị mà, ngủ mấy tiếng đồng hồ, đã tỉnh ngủ chưa?”
“Vâng, thật đói ạ!”
Trì Tảo Tảo lại gần Diệp Khuyết, ngọt ngào gọi một tiếng: “Anh, chúng ta đi ăn cái gì nha, Châu Úc có rất nhiều món nổi tiếng, chúng ta đi ăn hết luôn có được hay không?”
Trì Tảo Tảo thích nhất là đồ ăn ngon, nếu có thể, Trì Tảo Tảo hy vọng về sau cô có thể làm đầu bếp, như vậy mỗi ngày có thể ăn rất nhiều món ngon.
Diệp Khuyết không thèm nhìn Trì Tảo Tảo: “Muốn đi ăn thì nhanh thay quần áo đi.”
“Dạ!”
Nhìn bộ dạng sung sướng của Trì Tảo Tảo, Triệu Tư Tư bật cười: “Em gái anh thật đáng yêu, nếu em cũng có một cô em gái như vậy thì thật tốt.”
Diệp Khuyết không tiếp lời Triệu Tư Tư.
Triệu Tư Tư lại nói: “Anh rất thương em gái nhỉ, em gái anh thật hạnh phúc.”
Nhìn Diệp Khuyết yêu thương em gái, mặc dù là anh em, nhưng trong lòng Triệu Tư Tư vẫn nhịn không được mà đố kỵ.
Trì Tảo Tảo còn chưa tỉnh, Triệu Tư Tư định gọi Trì Tảo Tảo đậy, thì bị Diệp Khuyết ngăn lại.
Làm Triệu Tư Tư không thể tin chính là, Diệp Khuyết không đánh thức Trì Tảo Tảo, ngược lại cởi áo khoác đắp cho em gái, rồi nhẹ nhàng, cẩn thận bế lên, sợ đánh thức con bé.
Xuống máy bay, ra khỏi sân bay, lên xe, về khách sạn.
Lúc tới khách sạn, Diệp Khuyết ôm Trì Tảo Tảo xuống xe, lơ đãng đánh thức Trì Tảo Tảo.
Trì Tảo Tảo tỉnh dậy thấy Diệp Khuyết đang bế mình, liền làm bộ chưa tỉnh.
Đây là lần đầu tiên Diệp Khuyết ôm cô nha, cảm giác rất kỳ diệu.
Huống chi, bên cạnh còn có người thích anh nha.
Xem ra, ở trong lòng Diệp Khuyết, vẫn có vị trí của Trì Tảo Tảo.
Diệp Khuyết bế Trì Tảo Tảo vào khách sạn, hai tay đều bận, cho nên Triệu Tư Tư đành phải đi làm thủ tục nhận phòng.
Thuê một gian tổng thống, có ba phòng ngủ.
Diệp Khuyết nhìn thấy Trì Tảo Tảo đang nằm trong lòng ngực anh cười trộm, thì nhẹ nhàng hỏi: “Ngủ đủ chưa hả?”
Trì Tảo Tảo vừa nghe, lại giả bộ nhắm mắt lại ngủ, cô ngủ chưa đủ đâu, cô còn muốn anh ôm thêm một lát đấy.
Giọng Diệp Khuyết rất ôn nhu: “Đừng giả vờ nữa, anh thấy rồi.”
Lúc này Trì Tảo Tảo mới mở mắt, hai tay ôm chặt eo Diệp Khuyết.
“Thật thoải mái!” Trì Tảo Tảo cười tủm tỉm.
“Hừ!” Diệp Khuyết lạnh lùng hừ một tiếng, trừng Trì Tảo Tảo: “Em thoải mái, nhưng tay anh đau lắm rồi, còn không chịu xuống hả?”
Trì Tảo Tảo bẹp cái miệng nhỏ, làm nũng: “Anh bế em thêm một lát đi, em ngủ tiếp đã.”
“……”
Triệu Tư Tư cầm thẻ, nhanh chóng mở cửa ra, để Diệp Khuyết bế Trì Tảo Tảo đi vào.
Triệu Tư Tư còn rất chu đáo, trải giường chiếu, để Diệp Khuyết đặt Trì Tảo Tảo lên giường.
Nhưng Diệp Khuyết không làm như vậy, mà ném Trì Tảo Tảo lên sô pha.
“Ngủ đủ rồi, thì dậy thay quần áo đi, chúng ta đi ra ngoài ăn.”
Trì Tảo Tảo bị ném xuống, trong lòng rất buồn bực, đành phải giả bộ xoa hai mắt ngồi dậy, ngáp một cái.
Triệu Tư Tư đưa khăn lông qua, cho Trì Tảo Tảo: “Em dậy rửa mặt đi.”
Trì Tảo Tảo tiếp nhận, lễ phép nói: “Cảm ơn chị!”
“Đừng khách khí, em cũng coi như là em gái chị mà, ngủ mấy tiếng đồng hồ, đã tỉnh ngủ chưa?”
“Vâng, thật đói ạ!”
Trì Tảo Tảo lại gần Diệp Khuyết, ngọt ngào gọi một tiếng: “Anh, chúng ta đi ăn cái gì nha, Châu Úc có rất nhiều món nổi tiếng, chúng ta đi ăn hết luôn có được hay không?”
Trì Tảo Tảo thích nhất là đồ ăn ngon, nếu có thể, Trì Tảo Tảo hy vọng về sau cô có thể làm đầu bếp, như vậy mỗi ngày có thể ăn rất nhiều món ngon.
Diệp Khuyết không thèm nhìn Trì Tảo Tảo: “Muốn đi ăn thì nhanh thay quần áo đi.”
“Dạ!”
Nhìn bộ dạng sung sướng của Trì Tảo Tảo, Triệu Tư Tư bật cười: “Em gái anh thật đáng yêu, nếu em cũng có một cô em gái như vậy thì thật tốt.”
Diệp Khuyết không tiếp lời Triệu Tư Tư.
Triệu Tư Tư lại nói: “Anh rất thương em gái nhỉ, em gái anh thật hạnh phúc.”
Nhìn Diệp Khuyết yêu thương em gái, mặc dù là anh em, nhưng trong lòng Triệu Tư Tư vẫn nhịn không được mà đố kỵ.
Bình luận facebook