Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 71
Chương 71 Nhà vệ sinh
Vân Thiên Lâm nhẹ nhàng nói: “Tôi quên giới thiệu, đây là vợ của tôi, Bạch Hiểu Nguyệt.” Bạch Hiểu Nguyệt cầm ly champagne trong ty, cười gật đầu một cái tỏ ý chào hỏi, cứ như thế mà theo lễ nghĩ, tôn trọng đối phương.
Tuy rằng trong lòng cô rất khẩn trương, nhưng được Vân Thiên Lâm đứng bên cạnh hỗ trợ, Bạch Hiểu Nguyệt cũng thả lỏng ra, tâm trạng cũng không căng thẳng giống như khi mới tiến vào cửa nữa.
Trước đó, cô đã cùng Vân Thiên Lâm tham gia buổi tiệc thường niên đó, cũng đã được Vân Thiên Lâm giới thiệu cô với mọi người. Nhưng lúc đó chỉ là từng người một và ở đây có một vài người cô đã gặp qua, còn bây giờ Vân Thiên Lâm công bố với tất cả mọi người. Bạch Hiểu Nguyệt vẫn là có chút khẩn trương.
Ở buổi tiệc đó đều là những nhân vật anh tài kiệt xuất có ngạc nhiên cũng không thể hiện ra bên ngoài nhiều, còn ở chỗ này có rất nhiều người khác nhau, chưa hề từng gặp qua Bạch Hiểu Nguyệt. Vừa nghe Vân Thiên Lâm công bố cô là vợ của anh, có người thất kinh còn hô lên.
Vân Thiên Lâm nổi tiếng là người đàn ông độc thân kim cương, là người được tất cả mọi người mơ ước muốn lấy làm chồng, đột nhiên xuất hiện ở đây rồi lại tuyên bố chính mình đã kết hôn, giới thiệu phu nhân của mình.
Tin tức này đã làm chấn động, tan nát không biết bao nhiêu con tim của phụ nữ.
Người đàn ông trong mộng thầm ước đã kết hôn rồi, và người làm vợ của anh lại không phải là mình.
Tin tức này, đúng là làm cho buổi lễ đính hôn không còn quan trọng nữa. Mọi người ai nấy đều tập trung lên hết hai người này.
Ngay cả Trình Vinh Huy với Ôn Nhã Chi cũng ngệch mặt ra, bọn họ từ trước giờ đều khinh thường Bạch Hiểu Nguyệt, không xem trọng cô. Thế nhưng sau khi chía tay Trình Lãng, lại được gả vào hào môn cho tập đoàn RV, trở thành con dâu của nhà họ Vân.
Vân gia tài chính hùng hậu, vị thế gia tộc, nếu như ông liên kết với các thế lực khác chống đối chưa chắc phần thắng nằm trong tay. Vân thiếu nổi tiếng là người không từ thủ đoạn, không một ai là không biết, không một ai là không hiểu. Nếu như bị Vân thiếu để mắt tới chính là kẻ đó không muốn sống nữa.
Bạch Vân Khê lúc này như muốn tức điên lên, giáp mặt với Bạch Hiểu Nguyệt mà cô ta không chịu được nữa. Bạch Hiểu Nguyệt đáng chết, sao cô ta có thể phá đám tiệc đính hôn của cô.
Nhưng mà Vân Thiên Lâm luôn luôn đứng cạnh Bạch Hiểu Nguyệt, rất khó có cơ hội để trả thù.
Tất cả các cô gái đang có mặt tại buổi lễ đính hôn, khó có cô hội được gặp mặt Vân thiếu một cách chân thực như đến vậy, cho nên bọn họ ở đằng xa nhìn vào anh là một cảm giác hưởng thụ vô cùng.
Chỉ là khi nhìn đến người con gái đang đi bên cạnh anh, trong lòng lại nổi lên ghen ghét đố kỵ. Nếu như người đứng bên cạnh Vân thiếu là chính mình thật sự là tốt biết bao.
Một người đàn ông tốt đến như vậy, tại sao anh ấy không cho mình một cái nhìn thoáng qua chứ?
Nhưng mà khi so sánh với Bạch Hiểu Nguyệt một chút, thì căn bản bọn cô không thể sánh được với cô ta. Điều kiện cơ bản để lấy lòng Vân thiếu chính là nhan sắc, bọn cô dã thua bại dưới tay của Bạch Hiểu Nguyệt rồi.
Còn có một số người phụ nữ khi sánh mình với Bạch Hiểu Nguyệt, cảm nhận chính mình tốt hơn cô gái đó rất nhiều, liền hướng ánh mắt lên trên người Vân Thiên Lâm. Một người đàn ông hoàn mỹ, cho dù Vân Thiên Lâm không để tâm đến mình nhưng các cô đều nguyện ý vì anh mà lao đầu vào.
Nhưng khi nhìn đến ánh mắt lạnh lẽo của Vân Thiên Lâm, các cô liền từ bỏ ý định ấy ngay lập tức, không một ai dám tiến lên.
Bao nhiêu dũng khí có được bày tỏ đều bị ánh mắt ấy trấn áp, chế trụ lại không dám bước thêm một bước nào nữa, chỉ có thể đứng từ xa dõi theo.
Vân Thiên Lâm và Bạch Hiểu Nguyệt lẳng lặng đứng một bên, nhưng lại có không ít người làm phiền, tiến đến chào hỏi liên tục, chúc mừng anh đã kết hôn. Còn hỏi khi nào anh cử hành hôn lễ, đến lúc đó nhất định sẽ đi.
Đối với các loại câu hỏi này, Vân Thiên Lâm ứng phó trả lời rất tốt làm cho mấy người hỏi cứng họng không tiếp tục hỏi nữa.
Bạch Hiểu Nguyệt một bên đối mặt với những con người giả tạo trong giới kinh doanh, miệng cười như muốn đơ luôn rồi.
Trước kia Bạch Hiểu Nguyệt cứ tưởng, tham dự yến tiệc rất nhàn hạ, cũng chỉ có mặt đi qua đi lại, không cần phải làm gì. Hôm nay mới có thể trải nghiệm cảm giác một lần mới biết tại sao Vân Thiên Lâm hiếm khi tham dự các buổi tiệc.
Để bước chân vào thế giới này, đúng là người bình thường khó có thể làm được. Bạch Hiểu Nguyệt tự hỏi tại sao phụ nữ các cô lại thích tham gia mấy thể loại yến tiệc. Chỉ là duy trì hình tượng, miệng nở nụ cười thôi đã làm cô chán muốn chết rồi.
“Thiên Lâm, em đi vệ sinh một chút nhé.” Bạch Hiểu Nguyệt nói với Vân Thiên Lâm một lời, nếu như cô còn ở đây thêm một giây phút nào nữa thì giống như là một cô ngốc vậy, chỉ biết cười, cô phải trốn đi toilet một chút mới được.
Vân Thiên Lâm mỉm cười nhìn cô nói: “Em đi đi, cẩn thận một chút.” Chỉ một câu nói đó, mọi người cả kinh, bọn họ cơ hồ cho rằng chính mình hoa mắt, đó là Vân thiếu cười sao? Vân thiếu từ trước tới giờ chưa bao giờ cười, thế nhưng hôm nay lại vì cô gái này mà cười.
Xem ra cô vợ trong truyền thuyết này của Vân Thiên Lâm không hề đơn giản.
Bạch Vân Khê bên cạnh, mắt thấy Bạch Hiểu Nguyệt hướng về phía toilet mà đi, cô ta cũng mượn cớ đứng dậy đi theo, cô ta dáo dác nhìn xung quanh tứ phía không có nghi ngờ mới theo phía sau.
Đi vệ sinh xong, Bạch Hiểu Nguyệt mới cảm thấy cả người thoải mái, cô đi ra bồn rửa tay trước mặt rửa tay, đồng thời cô cũng xoa xoa cơ miệng mình , cười đến nỗi khuôn mặt cũng đơ ra. Tham dự buổi lễ đính hôn này thật sự là tốn không ít sức, nhọc không ít công.
Nhưng mà đổi lại hôm nay trang phục rất thoải mái, tuy nhìn từ bên ngoài đôi giày cô mang rất cao nhưng cũng không mang lại cảm giác đau đớn gì mấy, bộ váy này cũng không bó sát quá chật, chất liệu thoải mái nên cũng đỡ được phần nào.
Bạch Hiểu Nguyệt đang suy nghĩ nới Vân Thiên Lâm tìm cớ rời đi. Dù sao bọn họ cũng đã tới buổi tiệc, chỉ là không tới cô lại trở thành tâm điểm của buổi tiệc này.
Lúc cô vừa mới xuất hiện, gương mặt của Bạch Vân Khê đã biến sắc, trong lòng Bạch Hiểu Nguyệt có chút cảm giác hư vinh.
Cô hoài nghi có phải Vân Thiên Lâm biết Bạch Vân Khê hôm nay sẽ mặc bộ váy màu xanh không mà lại chọn cho cô trùng với màu của cô ta.
Vừa mới tiến vào, nhìn sắc mặt của người nhà bọn họ biến đổi, Bạch Hiểu Nguyệt trong lòng như trút được giận mấy năm nay.
Bạch Hiểu Nguyệt vừa mới xoay đầu lại, ngẩng đầu lên liền nhìn thấy Bạch Vân Khê đang đứng ở cửa toilet. Không đợi cô lên tiếng, cô ta liền tiến lên hai bước tiện tay đóng cửa lại một tiếng cạch.
Bạch Hiểu Nguyệt lùi lại hai bước, cảm giác được trên người Bạch Vân Khê nồng đậm ý khiêu khích. Cũng chỉ khi có hai người, không có ai nữa, Bạch Vân Khê mới lộ ra bản chất thật của mình không còn là một người phụ nữ ưu nhã nữa.
Bạch Hiểu Nguyệt hiện tại cũng sẽ không sợ Bạch Vân Khê.
“Cô có ý gì?” Bạch Hiểu Nguyệt định đi qua vòng qua trốn thoát khỏi cô ta, thì bị cô ngăn lại sống chết không để cô trốn thoát.
“Có ý gì?” Phải là tôi hỏi cô mới đúng. Cô có ý gì? Bạch Hiểu Nguyệt, cô cảm thấy một số chuyện cô làm vừa rồi ở ngoài đó là không có ý gì sao? Trình Lãng sớm đã không còn cần cô nữa, vậy cô còn cố gắng muốn níu kéo cái gì, cô nhìn xem hôm nay cô đã làm gì với buổi tiệc đính hôn của tôi, làm như vậy cô đã hài lòng chưa? Tôi bây giờ mới thấy rõ cô là loại phụ nữ hai mặt này.
Cô không sợ Trình Lãng sẽ thất vọng về cô sao?”
“Bạch Vân Khê, cô đừng đổ lên hết mọi tội lỗi lên đầu tôi.” Bạch Hiểu Nguyệt cười lạnh một tiếng, không một chút sợ hãi tiến lên hai bước đi lên: “Cô nói tôi cái gì, phá hỏng tiệc đính hôn của cô?”
Nhìn đôi mắt Bạch Hiểu Nguyệt ánh lên tia giận dữ, khí thế đầy ngập, Bạch Vân Khê đột nhiên có chút sợ hãi, tự tin của cô vửa rồi biến đi đâu mất.
Vân Thiên Lâm nhẹ nhàng nói: “Tôi quên giới thiệu, đây là vợ của tôi, Bạch Hiểu Nguyệt.” Bạch Hiểu Nguyệt cầm ly champagne trong ty, cười gật đầu một cái tỏ ý chào hỏi, cứ như thế mà theo lễ nghĩ, tôn trọng đối phương.
Tuy rằng trong lòng cô rất khẩn trương, nhưng được Vân Thiên Lâm đứng bên cạnh hỗ trợ, Bạch Hiểu Nguyệt cũng thả lỏng ra, tâm trạng cũng không căng thẳng giống như khi mới tiến vào cửa nữa.
Trước đó, cô đã cùng Vân Thiên Lâm tham gia buổi tiệc thường niên đó, cũng đã được Vân Thiên Lâm giới thiệu cô với mọi người. Nhưng lúc đó chỉ là từng người một và ở đây có một vài người cô đã gặp qua, còn bây giờ Vân Thiên Lâm công bố với tất cả mọi người. Bạch Hiểu Nguyệt vẫn là có chút khẩn trương.
Ở buổi tiệc đó đều là những nhân vật anh tài kiệt xuất có ngạc nhiên cũng không thể hiện ra bên ngoài nhiều, còn ở chỗ này có rất nhiều người khác nhau, chưa hề từng gặp qua Bạch Hiểu Nguyệt. Vừa nghe Vân Thiên Lâm công bố cô là vợ của anh, có người thất kinh còn hô lên.
Vân Thiên Lâm nổi tiếng là người đàn ông độc thân kim cương, là người được tất cả mọi người mơ ước muốn lấy làm chồng, đột nhiên xuất hiện ở đây rồi lại tuyên bố chính mình đã kết hôn, giới thiệu phu nhân của mình.
Tin tức này đã làm chấn động, tan nát không biết bao nhiêu con tim của phụ nữ.
Người đàn ông trong mộng thầm ước đã kết hôn rồi, và người làm vợ của anh lại không phải là mình.
Tin tức này, đúng là làm cho buổi lễ đính hôn không còn quan trọng nữa. Mọi người ai nấy đều tập trung lên hết hai người này.
Ngay cả Trình Vinh Huy với Ôn Nhã Chi cũng ngệch mặt ra, bọn họ từ trước giờ đều khinh thường Bạch Hiểu Nguyệt, không xem trọng cô. Thế nhưng sau khi chía tay Trình Lãng, lại được gả vào hào môn cho tập đoàn RV, trở thành con dâu của nhà họ Vân.
Vân gia tài chính hùng hậu, vị thế gia tộc, nếu như ông liên kết với các thế lực khác chống đối chưa chắc phần thắng nằm trong tay. Vân thiếu nổi tiếng là người không từ thủ đoạn, không một ai là không biết, không một ai là không hiểu. Nếu như bị Vân thiếu để mắt tới chính là kẻ đó không muốn sống nữa.
Bạch Vân Khê lúc này như muốn tức điên lên, giáp mặt với Bạch Hiểu Nguyệt mà cô ta không chịu được nữa. Bạch Hiểu Nguyệt đáng chết, sao cô ta có thể phá đám tiệc đính hôn của cô.
Nhưng mà Vân Thiên Lâm luôn luôn đứng cạnh Bạch Hiểu Nguyệt, rất khó có cơ hội để trả thù.
Tất cả các cô gái đang có mặt tại buổi lễ đính hôn, khó có cô hội được gặp mặt Vân thiếu một cách chân thực như đến vậy, cho nên bọn họ ở đằng xa nhìn vào anh là một cảm giác hưởng thụ vô cùng.
Chỉ là khi nhìn đến người con gái đang đi bên cạnh anh, trong lòng lại nổi lên ghen ghét đố kỵ. Nếu như người đứng bên cạnh Vân thiếu là chính mình thật sự là tốt biết bao.
Một người đàn ông tốt đến như vậy, tại sao anh ấy không cho mình một cái nhìn thoáng qua chứ?
Nhưng mà khi so sánh với Bạch Hiểu Nguyệt một chút, thì căn bản bọn cô không thể sánh được với cô ta. Điều kiện cơ bản để lấy lòng Vân thiếu chính là nhan sắc, bọn cô dã thua bại dưới tay của Bạch Hiểu Nguyệt rồi.
Còn có một số người phụ nữ khi sánh mình với Bạch Hiểu Nguyệt, cảm nhận chính mình tốt hơn cô gái đó rất nhiều, liền hướng ánh mắt lên trên người Vân Thiên Lâm. Một người đàn ông hoàn mỹ, cho dù Vân Thiên Lâm không để tâm đến mình nhưng các cô đều nguyện ý vì anh mà lao đầu vào.
Nhưng khi nhìn đến ánh mắt lạnh lẽo của Vân Thiên Lâm, các cô liền từ bỏ ý định ấy ngay lập tức, không một ai dám tiến lên.
Bao nhiêu dũng khí có được bày tỏ đều bị ánh mắt ấy trấn áp, chế trụ lại không dám bước thêm một bước nào nữa, chỉ có thể đứng từ xa dõi theo.
Vân Thiên Lâm và Bạch Hiểu Nguyệt lẳng lặng đứng một bên, nhưng lại có không ít người làm phiền, tiến đến chào hỏi liên tục, chúc mừng anh đã kết hôn. Còn hỏi khi nào anh cử hành hôn lễ, đến lúc đó nhất định sẽ đi.
Đối với các loại câu hỏi này, Vân Thiên Lâm ứng phó trả lời rất tốt làm cho mấy người hỏi cứng họng không tiếp tục hỏi nữa.
Bạch Hiểu Nguyệt một bên đối mặt với những con người giả tạo trong giới kinh doanh, miệng cười như muốn đơ luôn rồi.
Trước kia Bạch Hiểu Nguyệt cứ tưởng, tham dự yến tiệc rất nhàn hạ, cũng chỉ có mặt đi qua đi lại, không cần phải làm gì. Hôm nay mới có thể trải nghiệm cảm giác một lần mới biết tại sao Vân Thiên Lâm hiếm khi tham dự các buổi tiệc.
Để bước chân vào thế giới này, đúng là người bình thường khó có thể làm được. Bạch Hiểu Nguyệt tự hỏi tại sao phụ nữ các cô lại thích tham gia mấy thể loại yến tiệc. Chỉ là duy trì hình tượng, miệng nở nụ cười thôi đã làm cô chán muốn chết rồi.
“Thiên Lâm, em đi vệ sinh một chút nhé.” Bạch Hiểu Nguyệt nói với Vân Thiên Lâm một lời, nếu như cô còn ở đây thêm một giây phút nào nữa thì giống như là một cô ngốc vậy, chỉ biết cười, cô phải trốn đi toilet một chút mới được.
Vân Thiên Lâm mỉm cười nhìn cô nói: “Em đi đi, cẩn thận một chút.” Chỉ một câu nói đó, mọi người cả kinh, bọn họ cơ hồ cho rằng chính mình hoa mắt, đó là Vân thiếu cười sao? Vân thiếu từ trước tới giờ chưa bao giờ cười, thế nhưng hôm nay lại vì cô gái này mà cười.
Xem ra cô vợ trong truyền thuyết này của Vân Thiên Lâm không hề đơn giản.
Bạch Vân Khê bên cạnh, mắt thấy Bạch Hiểu Nguyệt hướng về phía toilet mà đi, cô ta cũng mượn cớ đứng dậy đi theo, cô ta dáo dác nhìn xung quanh tứ phía không có nghi ngờ mới theo phía sau.
Đi vệ sinh xong, Bạch Hiểu Nguyệt mới cảm thấy cả người thoải mái, cô đi ra bồn rửa tay trước mặt rửa tay, đồng thời cô cũng xoa xoa cơ miệng mình , cười đến nỗi khuôn mặt cũng đơ ra. Tham dự buổi lễ đính hôn này thật sự là tốn không ít sức, nhọc không ít công.
Nhưng mà đổi lại hôm nay trang phục rất thoải mái, tuy nhìn từ bên ngoài đôi giày cô mang rất cao nhưng cũng không mang lại cảm giác đau đớn gì mấy, bộ váy này cũng không bó sát quá chật, chất liệu thoải mái nên cũng đỡ được phần nào.
Bạch Hiểu Nguyệt đang suy nghĩ nới Vân Thiên Lâm tìm cớ rời đi. Dù sao bọn họ cũng đã tới buổi tiệc, chỉ là không tới cô lại trở thành tâm điểm của buổi tiệc này.
Lúc cô vừa mới xuất hiện, gương mặt của Bạch Vân Khê đã biến sắc, trong lòng Bạch Hiểu Nguyệt có chút cảm giác hư vinh.
Cô hoài nghi có phải Vân Thiên Lâm biết Bạch Vân Khê hôm nay sẽ mặc bộ váy màu xanh không mà lại chọn cho cô trùng với màu của cô ta.
Vừa mới tiến vào, nhìn sắc mặt của người nhà bọn họ biến đổi, Bạch Hiểu Nguyệt trong lòng như trút được giận mấy năm nay.
Bạch Hiểu Nguyệt vừa mới xoay đầu lại, ngẩng đầu lên liền nhìn thấy Bạch Vân Khê đang đứng ở cửa toilet. Không đợi cô lên tiếng, cô ta liền tiến lên hai bước tiện tay đóng cửa lại một tiếng cạch.
Bạch Hiểu Nguyệt lùi lại hai bước, cảm giác được trên người Bạch Vân Khê nồng đậm ý khiêu khích. Cũng chỉ khi có hai người, không có ai nữa, Bạch Vân Khê mới lộ ra bản chất thật của mình không còn là một người phụ nữ ưu nhã nữa.
Bạch Hiểu Nguyệt hiện tại cũng sẽ không sợ Bạch Vân Khê.
“Cô có ý gì?” Bạch Hiểu Nguyệt định đi qua vòng qua trốn thoát khỏi cô ta, thì bị cô ngăn lại sống chết không để cô trốn thoát.
“Có ý gì?” Phải là tôi hỏi cô mới đúng. Cô có ý gì? Bạch Hiểu Nguyệt, cô cảm thấy một số chuyện cô làm vừa rồi ở ngoài đó là không có ý gì sao? Trình Lãng sớm đã không còn cần cô nữa, vậy cô còn cố gắng muốn níu kéo cái gì, cô nhìn xem hôm nay cô đã làm gì với buổi tiệc đính hôn của tôi, làm như vậy cô đã hài lòng chưa? Tôi bây giờ mới thấy rõ cô là loại phụ nữ hai mặt này.
Cô không sợ Trình Lãng sẽ thất vọng về cô sao?”
“Bạch Vân Khê, cô đừng đổ lên hết mọi tội lỗi lên đầu tôi.” Bạch Hiểu Nguyệt cười lạnh một tiếng, không một chút sợ hãi tiến lên hai bước đi lên: “Cô nói tôi cái gì, phá hỏng tiệc đính hôn của cô?”
Nhìn đôi mắt Bạch Hiểu Nguyệt ánh lên tia giận dữ, khí thế đầy ngập, Bạch Vân Khê đột nhiên có chút sợ hãi, tự tin của cô vửa rồi biến đi đâu mất.
Bình luận facebook