Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-248
Chương 248: Nguồn điện vô tận
Editor: Nguyetmai
Nhà máy điện bỏ hoang vùng ngoại ô phía nam thành phố Tân Chử.
Có một chiếc ống khói to đùng mọc trên mặt đất. Đây là nhà máy nhiệt điện lớn nhất ở Tân Chử ba mươi năm trước. Sau này vì ở Nam Giang xây dựng nhà máy điện hạt nhân nên nhà máy nhiệt điện ở đây đã dừng hoạt động.
Thực ra dừng hoạt động nhà máy này cũng tốt. Nhà máy nhiệt điện gây ô nhiễm không khí quá nặng. Sau khi nó bị bỏ hoang, mấy năm gần đây ở Tân Chử không còn khói bụi thải ra nữa, chất lượng không khí ngày càng tốt hơn.
Do nhà máy nhiệt điện này nằm ở quá xa, còn xa hơn cả khu vực rìa thành thị và nông thôn nên nội dung quy hoạch thành phố chưa bao giờ để ý đến nó và đến giờ nó vẫn chưa bị tháo dỡ.
Nhưng nơi đây lại nằm trong khu vực quy hoạch của dự án xây dựng đặc khu mới Tân Chử lần này. Và rốt cuộc nó cũng được phá bỏ.
Lâm Châu bắt xe đi đến chỗ nhà máy. Khi vừa bước xuống xe cậu đã thấy cảnh sát giăng dây phong tỏa bên ngoài nhà máy điện bỏ hoang, có rất nhiều người mặc cảnh phục đang đứng canh ở đó.
Vương Hoa Thần đang đứng ở cửa thì nhìn thấy Lâm Châu đến, hắn bước tới chào hỏi cậu.
"Sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì thế?"
Lâm Châu thắc mắc nhìn khu vực xung quanh bị canh gác nghiêm ngặt, lên tiếng hỏi.
Vương Hoa Thần dẫn Lâm Châu chui qua sợi dây chắn, đi vào trong bên trong nhà máy, hắn vừa đi vừa trình bày:
"Theo quy hoạch kiến trúc của đặc khu mới, nhà máy điện bỏ hoang này sau khi được phá bỏ xong sẽ xây lên thành một trung tâm Pokemon. Nhưng sáng sớm hôm nay, khi chuẩn bị cho dỡ bỏ thì lại xảy ra một vài sự cố."
"Sự cố gì?"
"Phát hiện ra bên trong nhà máy điện có cửa mê cung."
"Hả?"
Lâm Châu kinh ngạc, trong nhà máy điện xuất hiện cửa mê cung? Một cánh cửa mới xuất hiện?
Theo những kiến thức cậu học được trong trường Đại học Pokemon. Cổng mê cung không phải luôn tồn tại trên trái đất, mà nó sẽ lần lượt xuất hiện.
Một cánh cửa mê cung xuất hiện trong nhà máy điện, nếu nó xuất hiện từ lúc xây dựng thì không thể không có ai biết. Điều này chứng tỏ mãi về sau này mới có cánh cửa này.
"Cấp trên muốn giữ cánh cửa này lại. Khi có cửa mê cung xuất hiện ở các nước, nếu các nước không làm to chuyện, không để Liên minh biết thì các nước sẽ có cơ hội giữ lại cánh cửa này.
Đây là quy tắc bất thành văn về việc xây dựng của các lãnh đạo, Lâm Châu cũng không hiểu cho lắm. Nhưng Vương Hoa Thần nói các nước muốn giữ cánh cửa lại cho riêng mình chứng tỏ họ không có ý định báo cáo lên Liên minh.
"Thế anh tìm tôi đến đây làm gì? Các anh muốn khai hoang thì tự mình làm đi. Dùng súng tiểu liên bắn liên hồi không được thì dùng xe tăng."
Vương Hoa Thần cạn lời, không biết phải nói gì cả.
"Giờ tôi biết điều xe tăng ở đâu tới chứ. Việc khai hoang cứ để từ từ đợi sau này xem bên quân đội sắp xếp thế nào. Hiện tại có chút rắc rối, đó là có con Pokemon chạy ra từ trong mê cung đó."
"Hơn nữa con Pokemon này mạnh một cách kỳ lạ. Chúng tôi không làm gì được nó. Tôi lo nó sẽ chạy vào trong thành phố, đe dọa đến sự an toàn của người dân thường nên mới gọi cậu qua đây giúp."
Lâm Châu gật đầu, thì ra là vì chuyện này.
Thực ra Liên minh Pokemon có bố trí ở các nước một đơn vị chuyên xử lý vấn đề Pokemon chạy ra khỏi mê cung.
Năm ngoái, khi Mimikyu giả ma giả quỷ ở trong ký túc xá, Lâm Châu cũng đã hỏi Lưu Lạc có nên đi tìm tổ chức kia không.
Nhưng nếu đến tìm tổ chức đó thì nhất định phải báo cáo việc về mê cung lên Liên Minh.
Có một số chuyện nếu bạn giữ riêng không công khai thì người khác sẽ mắt nhắm mắt mở coi như không biết. Nhưng nếu bạn lôi nó ra thì đến lúc đó không dễ nói nữa rồi.
Trong số những huấn luyện viên có thực lực mạnh mà Vương Hoa Thần quen biết, chỉ có Lâm Châu được tính là người của phe hắn nên tất nhiên khi có chuyện, hắn liền tìm cậu đến giúp đỡ.
Hai người vừa nói vừa đi thang máy đến phòng tua bin hơi nước. Đứng trên hành lang chạy vòng quanh tường trên tầng hai, họ có thể thấy một bộ phát điện tua bin hơi cơ học khổng lồ được đặt ở giữa tầng một.
Đằng sau bộ phát điện có một cánh cổng đá cao đóng kín một nửa chỉ để hở ra một cái lỗ nhỏ, không nhìn rõ được tình hình bên trong.
Ở đây thật sự đã xuất hiện một cánh cửa mê cung giống y hệt những cánh cửa trên Đảo nhân tạo. Đầu bên kia cánh cửa chính là thế giới Pokemon.
"Con Pokemon mà anh nói đang ở đâu?"
"Trên đó, đằng sau bộ phát điện."
Vương Hoa Thần chỉ vị trí cho Lâm Châu.
Lâm Châu nhìn theo hướng Vương Hoa Thần chỉ.
Đằng sau bộ phát điện lòi ra một cái đuôi màu đen thõng dài xuống đất, những ngôi sao màu vàng trên ngọn đuôi đang phát ra những đốm sáng do điện.
Lâm Châu nhíu mày, tay nhẹ nhàng đặt lên PokeBall đầy cảnh giác.
"Anh đứng im đây đợi tôi, hoặc lùi ra ngoài đi. Lát nữa có lẽ tôi sẽ không để ý đến anh được đâu."
Lâm Châu chỉ kịp dặn dò Vương Hoa Thần rồi chầm chậm bước vòng theo hành lang để qua đó.
Vòng được nửa nhà máy, Lâm Châu đã đi được ra phía sau bộ phát điện. Cậu nhìn xuống thì thấy được toàn bộ hình dạng của con Pokemon.
Cái bờm màu xanh và đen đan lẫn nhau, xõa tung như bờm sư tử. Đôi mắt màu vàng đỏ sắc lạnh phát ra cái nhìn hung dữ của một con dã thú. Dòng điện lớn chảy quanh người nó.
Là một con Pokemon Luxray đã đột nhập vào nhà máy điện này.
Hơn nữa, sức mạnh của nó không hề thấp...
Cấp Quán Chủ!
Lâm Châu nhận dạng được sức mạnh của con Pokemon, trong mắt ánh lên chút kinh ngạc. Đây thực sự là một con Luxray cấp Quán Chủ.
Nếu Pokemon cấp Quán Chủ thì dù Vương Hoa Thần có vác xe tăng đến đây cũng không đấu lại nó.
Tự dưng có một con Pokemon cấp Quán Chủ chạy ra khỏi cánh cửa mê cung này, quả thực là đáng sợ. Cũng may trước khi cậu đến đây, Vương Hoa Thần và mọi người vẫn chưa "rút dây động rừng".
Nhưng hình như tình trạng của con Luxray này không được tốt lắm.
Lâm Châu chú ý đến phần bụng và một bên má của nó có dính vết thương bị nọc độc ăn mòn, hơn nữa còn rất nghiêm trọng.
Bây giờ nó đang nằm nhoài ở đó và thở hổn hển, rõ ràng là không được ổn cho lắm, nhìn có vẻ như vừa bị tấn công.
Lâm Châu quan sát một chút, một con Luxray cấp Quán Chủ bị thương chắc cũng không khó để mình đối phó.
Thực ra dù có là một con Pokemon cấp Quán Chủ lành lặn thì khi Lâm Châu thả hết đàn Pokemon của cậu xông lên đánh hội đồng thì đối phương cũng chưa chắc chống đỡ được, nhưng đây lại là một con Pokemon cấp Quán Chủ đang bị thương.
Lâm Châu lấy Pokeball đựng Lugia con ra, ánh sáng trắng lóe lên, cậu nhóc được thả ra ngoài.
Con Luxray ngay lập tức cảnh giác hơn, hình như nó đã nghe thấy âm thanh mở Pokeball. Nó nhìn về hướng phát ra tiếng động thì trông thấy Lâm Châu!
Đôi mắt đỏ vàng toát ra cái nhìn hung dữ như một con thú hoang, nó nhe nanh làm tư thế chuẩn bị xông tới, chứng tỏ đây không phải là một con Pokemon thân thiện.
Những tia sét khổng lồ bất ngờ bắn ra!
Lugia con vẫn đang mải đập cánh bay nên nào có biết đối phương sẽ tấn công bất ngờ như thế. Nó không kịp tránh nên bị sét đánh trúng, bốc khói đen xì rồi rơi bộp xuống đất.
Lâm Châu vẻ mặt cứng ngắc. Cái đứa suốt ngày chỉ biết ăn chơi nhảy múa, lười biếng luyện tập. Ngoài thực lực siêu mạnh ra thì chẳng có tí ý thức chiến đấu nào cả. Mang tiếng là con của Pokemon trong truyền thuyết, mày có thấy mất mặt không hả?!
Lugia con rơi xuống đất, nó ngồi bệt xuống với vết cháy đen xì vì bị sét đánh trúng, đầu óc quay cuồng, mắt thì chớp chớp, bộ dạng ngơ ngác không biết gì.
Nhưng con Luxray đâu có nhàn rỗi như nó.
Nhìn thấy vị khách không mời trước mắt, mắt nó lộ ra tia hung dữ. Nó nghiến răng, tức giận gầm gừ trong cổ họng.
Xung quanh cơ thể của nó bắt đầu xuất hiện một loạt sóng điện từ. Chỉ sau một lúc tích lũy, một dòng điện màu vàng được bắn ra!
Lâm Châu cảm thấy chói mắt, cả người tê dại, cậu chẳng nhìn thấy gì khác ngoái những tia sét!
Electric Terrain* lập tức bao phủ toàn bộ khu vực xung quanh!
(*) Electric Terrain (chiêu thức): địa hình điện trường.
Sóng điện tử làm bẻ cong tất cả các sản phẩm kim loại nhỏ xung quanh đó, tất cả các loại cờ lê, kìm, tua vít đều bao phủ bởi những tia điện màu vàng, bay về phía Lugia con!
"Nguồn điện vô tận" với thứ ánh sáng màu vàng chói mắt phía sau lưng con Luxray trông giống như một vị thần hạ phàm!
Như thể chỉ cần một mệnh lệnh thôi là vô số những vũ khí kim loại sắc nhọn quấn theo điện quang kia sẽ phóng xuống, đâm nát tất cả mọi thứ!
Editor: Nguyetmai
Nhà máy điện bỏ hoang vùng ngoại ô phía nam thành phố Tân Chử.
Có một chiếc ống khói to đùng mọc trên mặt đất. Đây là nhà máy nhiệt điện lớn nhất ở Tân Chử ba mươi năm trước. Sau này vì ở Nam Giang xây dựng nhà máy điện hạt nhân nên nhà máy nhiệt điện ở đây đã dừng hoạt động.
Thực ra dừng hoạt động nhà máy này cũng tốt. Nhà máy nhiệt điện gây ô nhiễm không khí quá nặng. Sau khi nó bị bỏ hoang, mấy năm gần đây ở Tân Chử không còn khói bụi thải ra nữa, chất lượng không khí ngày càng tốt hơn.
Do nhà máy nhiệt điện này nằm ở quá xa, còn xa hơn cả khu vực rìa thành thị và nông thôn nên nội dung quy hoạch thành phố chưa bao giờ để ý đến nó và đến giờ nó vẫn chưa bị tháo dỡ.
Nhưng nơi đây lại nằm trong khu vực quy hoạch của dự án xây dựng đặc khu mới Tân Chử lần này. Và rốt cuộc nó cũng được phá bỏ.
Lâm Châu bắt xe đi đến chỗ nhà máy. Khi vừa bước xuống xe cậu đã thấy cảnh sát giăng dây phong tỏa bên ngoài nhà máy điện bỏ hoang, có rất nhiều người mặc cảnh phục đang đứng canh ở đó.
Vương Hoa Thần đang đứng ở cửa thì nhìn thấy Lâm Châu đến, hắn bước tới chào hỏi cậu.
"Sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì thế?"
Lâm Châu thắc mắc nhìn khu vực xung quanh bị canh gác nghiêm ngặt, lên tiếng hỏi.
Vương Hoa Thần dẫn Lâm Châu chui qua sợi dây chắn, đi vào trong bên trong nhà máy, hắn vừa đi vừa trình bày:
"Theo quy hoạch kiến trúc của đặc khu mới, nhà máy điện bỏ hoang này sau khi được phá bỏ xong sẽ xây lên thành một trung tâm Pokemon. Nhưng sáng sớm hôm nay, khi chuẩn bị cho dỡ bỏ thì lại xảy ra một vài sự cố."
"Sự cố gì?"
"Phát hiện ra bên trong nhà máy điện có cửa mê cung."
"Hả?"
Lâm Châu kinh ngạc, trong nhà máy điện xuất hiện cửa mê cung? Một cánh cửa mới xuất hiện?
Theo những kiến thức cậu học được trong trường Đại học Pokemon. Cổng mê cung không phải luôn tồn tại trên trái đất, mà nó sẽ lần lượt xuất hiện.
Một cánh cửa mê cung xuất hiện trong nhà máy điện, nếu nó xuất hiện từ lúc xây dựng thì không thể không có ai biết. Điều này chứng tỏ mãi về sau này mới có cánh cửa này.
"Cấp trên muốn giữ cánh cửa này lại. Khi có cửa mê cung xuất hiện ở các nước, nếu các nước không làm to chuyện, không để Liên minh biết thì các nước sẽ có cơ hội giữ lại cánh cửa này.
Đây là quy tắc bất thành văn về việc xây dựng của các lãnh đạo, Lâm Châu cũng không hiểu cho lắm. Nhưng Vương Hoa Thần nói các nước muốn giữ cánh cửa lại cho riêng mình chứng tỏ họ không có ý định báo cáo lên Liên minh.
"Thế anh tìm tôi đến đây làm gì? Các anh muốn khai hoang thì tự mình làm đi. Dùng súng tiểu liên bắn liên hồi không được thì dùng xe tăng."
Vương Hoa Thần cạn lời, không biết phải nói gì cả.
"Giờ tôi biết điều xe tăng ở đâu tới chứ. Việc khai hoang cứ để từ từ đợi sau này xem bên quân đội sắp xếp thế nào. Hiện tại có chút rắc rối, đó là có con Pokemon chạy ra từ trong mê cung đó."
"Hơn nữa con Pokemon này mạnh một cách kỳ lạ. Chúng tôi không làm gì được nó. Tôi lo nó sẽ chạy vào trong thành phố, đe dọa đến sự an toàn của người dân thường nên mới gọi cậu qua đây giúp."
Lâm Châu gật đầu, thì ra là vì chuyện này.
Thực ra Liên minh Pokemon có bố trí ở các nước một đơn vị chuyên xử lý vấn đề Pokemon chạy ra khỏi mê cung.
Năm ngoái, khi Mimikyu giả ma giả quỷ ở trong ký túc xá, Lâm Châu cũng đã hỏi Lưu Lạc có nên đi tìm tổ chức kia không.
Nhưng nếu đến tìm tổ chức đó thì nhất định phải báo cáo việc về mê cung lên Liên Minh.
Có một số chuyện nếu bạn giữ riêng không công khai thì người khác sẽ mắt nhắm mắt mở coi như không biết. Nhưng nếu bạn lôi nó ra thì đến lúc đó không dễ nói nữa rồi.
Trong số những huấn luyện viên có thực lực mạnh mà Vương Hoa Thần quen biết, chỉ có Lâm Châu được tính là người của phe hắn nên tất nhiên khi có chuyện, hắn liền tìm cậu đến giúp đỡ.
Hai người vừa nói vừa đi thang máy đến phòng tua bin hơi nước. Đứng trên hành lang chạy vòng quanh tường trên tầng hai, họ có thể thấy một bộ phát điện tua bin hơi cơ học khổng lồ được đặt ở giữa tầng một.
Đằng sau bộ phát điện có một cánh cổng đá cao đóng kín một nửa chỉ để hở ra một cái lỗ nhỏ, không nhìn rõ được tình hình bên trong.
Ở đây thật sự đã xuất hiện một cánh cửa mê cung giống y hệt những cánh cửa trên Đảo nhân tạo. Đầu bên kia cánh cửa chính là thế giới Pokemon.
"Con Pokemon mà anh nói đang ở đâu?"
"Trên đó, đằng sau bộ phát điện."
Vương Hoa Thần chỉ vị trí cho Lâm Châu.
Lâm Châu nhìn theo hướng Vương Hoa Thần chỉ.
Đằng sau bộ phát điện lòi ra một cái đuôi màu đen thõng dài xuống đất, những ngôi sao màu vàng trên ngọn đuôi đang phát ra những đốm sáng do điện.
Lâm Châu nhíu mày, tay nhẹ nhàng đặt lên PokeBall đầy cảnh giác.
"Anh đứng im đây đợi tôi, hoặc lùi ra ngoài đi. Lát nữa có lẽ tôi sẽ không để ý đến anh được đâu."
Lâm Châu chỉ kịp dặn dò Vương Hoa Thần rồi chầm chậm bước vòng theo hành lang để qua đó.
Vòng được nửa nhà máy, Lâm Châu đã đi được ra phía sau bộ phát điện. Cậu nhìn xuống thì thấy được toàn bộ hình dạng của con Pokemon.
Cái bờm màu xanh và đen đan lẫn nhau, xõa tung như bờm sư tử. Đôi mắt màu vàng đỏ sắc lạnh phát ra cái nhìn hung dữ của một con dã thú. Dòng điện lớn chảy quanh người nó.
Là một con Pokemon Luxray đã đột nhập vào nhà máy điện này.
Hơn nữa, sức mạnh của nó không hề thấp...
Cấp Quán Chủ!
Lâm Châu nhận dạng được sức mạnh của con Pokemon, trong mắt ánh lên chút kinh ngạc. Đây thực sự là một con Luxray cấp Quán Chủ.
Nếu Pokemon cấp Quán Chủ thì dù Vương Hoa Thần có vác xe tăng đến đây cũng không đấu lại nó.
Tự dưng có một con Pokemon cấp Quán Chủ chạy ra khỏi cánh cửa mê cung này, quả thực là đáng sợ. Cũng may trước khi cậu đến đây, Vương Hoa Thần và mọi người vẫn chưa "rút dây động rừng".
Nhưng hình như tình trạng của con Luxray này không được tốt lắm.
Lâm Châu chú ý đến phần bụng và một bên má của nó có dính vết thương bị nọc độc ăn mòn, hơn nữa còn rất nghiêm trọng.
Bây giờ nó đang nằm nhoài ở đó và thở hổn hển, rõ ràng là không được ổn cho lắm, nhìn có vẻ như vừa bị tấn công.
Lâm Châu quan sát một chút, một con Luxray cấp Quán Chủ bị thương chắc cũng không khó để mình đối phó.
Thực ra dù có là một con Pokemon cấp Quán Chủ lành lặn thì khi Lâm Châu thả hết đàn Pokemon của cậu xông lên đánh hội đồng thì đối phương cũng chưa chắc chống đỡ được, nhưng đây lại là một con Pokemon cấp Quán Chủ đang bị thương.
Lâm Châu lấy Pokeball đựng Lugia con ra, ánh sáng trắng lóe lên, cậu nhóc được thả ra ngoài.
Con Luxray ngay lập tức cảnh giác hơn, hình như nó đã nghe thấy âm thanh mở Pokeball. Nó nhìn về hướng phát ra tiếng động thì trông thấy Lâm Châu!
Đôi mắt đỏ vàng toát ra cái nhìn hung dữ như một con thú hoang, nó nhe nanh làm tư thế chuẩn bị xông tới, chứng tỏ đây không phải là một con Pokemon thân thiện.
Những tia sét khổng lồ bất ngờ bắn ra!
Lugia con vẫn đang mải đập cánh bay nên nào có biết đối phương sẽ tấn công bất ngờ như thế. Nó không kịp tránh nên bị sét đánh trúng, bốc khói đen xì rồi rơi bộp xuống đất.
Lâm Châu vẻ mặt cứng ngắc. Cái đứa suốt ngày chỉ biết ăn chơi nhảy múa, lười biếng luyện tập. Ngoài thực lực siêu mạnh ra thì chẳng có tí ý thức chiến đấu nào cả. Mang tiếng là con của Pokemon trong truyền thuyết, mày có thấy mất mặt không hả?!
Lugia con rơi xuống đất, nó ngồi bệt xuống với vết cháy đen xì vì bị sét đánh trúng, đầu óc quay cuồng, mắt thì chớp chớp, bộ dạng ngơ ngác không biết gì.
Nhưng con Luxray đâu có nhàn rỗi như nó.
Nhìn thấy vị khách không mời trước mắt, mắt nó lộ ra tia hung dữ. Nó nghiến răng, tức giận gầm gừ trong cổ họng.
Xung quanh cơ thể của nó bắt đầu xuất hiện một loạt sóng điện từ. Chỉ sau một lúc tích lũy, một dòng điện màu vàng được bắn ra!
Lâm Châu cảm thấy chói mắt, cả người tê dại, cậu chẳng nhìn thấy gì khác ngoái những tia sét!
Electric Terrain* lập tức bao phủ toàn bộ khu vực xung quanh!
(*) Electric Terrain (chiêu thức): địa hình điện trường.
Sóng điện tử làm bẻ cong tất cả các sản phẩm kim loại nhỏ xung quanh đó, tất cả các loại cờ lê, kìm, tua vít đều bao phủ bởi những tia điện màu vàng, bay về phía Lugia con!
"Nguồn điện vô tận" với thứ ánh sáng màu vàng chói mắt phía sau lưng con Luxray trông giống như một vị thần hạ phàm!
Như thể chỉ cần một mệnh lệnh thôi là vô số những vũ khí kim loại sắc nhọn quấn theo điện quang kia sẽ phóng xuống, đâm nát tất cả mọi thứ!
Bình luận facebook