• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hot Cực Phẩm Thiên Vương (1 Viewer)

  • Chương 792: Phá vỡ, một kích hoàn mỹ! (7)

Giờ khắc này Trần Phàm giống như hiệp khách thời cổ đại, đơn đao đi đối mặt mười ba Nhẫn Hoàng, không hề sợ hãi.

Thực lực mười ba người tăng vọt, tốc độ cực nhanh, lúc đang lao tới chỗ Trần Phàm, giống như trước đó, không hề có chút tiếng vang, lưỡi đao sắc bén trong tay chiếu sáng dưới ngọn đèn, đâm đến chói mắt.

Trong lúc nhất thời, sát ý lạnh lẽo tràn ngập cả hành lang.

Đại chiến hết sức căng thẳng.

Đột nhiên tốc độ của Trần Phàm chợt nhanh hơn.

Lòng bàn chân hắn đột nhiên phát kình, hai chân chống mạnh, bắn lui ra sau, thân thể như giương cung, phía sau lưng dán sát, cả người giống như quỷ mỵ xông về phía mười ba Nhẫn Hoàng.

- Thiên đình phát kính, túc để dũng tuyền!


Giờ khắc này, Trần Phàm lại xuất ra bộ pháp khủng bố này, giống như chỉ dùng một bước liền bay tới trước người mười ba Nhẫn Hoàng kia.

- Ba!


Mắt thấy sắp sửa va chạm với tên đầu tiên, Trần Phàm mượn sức chạy tới, thân hình bay lên không, một cước giẫm lên vách tường, lực đạo thật lớn, vừa giẫm trên vách liền xuất hiện khe nứt, run rẩy không dứt.

- Hô!


Trong lúc vách tường run lên, Trần Phàm mượn dùng phản lực, xẹt qua tên đầu tiên, bắn lên vách tường bên trái, đồng thời chém ra thanh đao, thanh đao hóa thành đạo bạch quang chém về một gã ở giữa.

- Phốc xuy!


Giống như cắt trúng đậu hũ, một đao bay ra, đầu tên kia bị trực tiếp chém xuống, cột máu bắn lên cao.

Một đao chém rụng đầu tên kia, thế đao trong tay Trần Phàm không giảm, ngay sau đó chém vào đầu tên Nhẫn Hoàng bên trái.

Tên kia theo bản năng dừng phắt lại, ngửa ra sau, muốn tránh thoát một đao chém tới.

Nhưng động tác của hắn đã chậm.

Thân thể hắn vừa ngửa ra sau, thanh đao trong tay Trần Phàm lướt tới nhanh như gió, xẹt qua trên tai hắn.

- Phốc xuy!


Thanh âm lưỡi đao chém vào xương vang lên, đầu của tên kia bị gọt mất một nửa, chất dịch trắng cùng máu tươi hỗn hợp thành một chỗ phun vải ra, hình ảnh vô cùng khủng bố.

- Ba!


Cùng lúc đó, Trần Phàm mượn dùng phản lực bắn qua vách bên trái, một cước giẫm lên vách tường, lực đạo đã có chút giảm bớt nhưng vách tường không ngừng rung lên, tựa hồ như sắp sụp đổ.

Mười ba Nhẫn Hoàng bày theo hình tam giác xung phong, hàng thứ nhất là đầu lĩnh, hàng thứ hai ba người, hàng thứ ba bốn người, cuối cùng là năm người!

Vừa rồi Trần Phàm giết chết hai tên hàng thứ hai, lúc này lại bắn ra trực tiếp đối mặt bốn gã hàng thứ tư.

Bốn gã nhìn thấy đồng bọn bị giết lập tức dừng lại, lúc này thấy Trần Phàm lao tới liền hét lớn một tiếng cùng vung đao chém tới.

Bốn gã ra tay nhanh như gió, tốc độ cực nhanh, bốn thanh đao chém tới từ bốn góc độ khác nhau, cơ bản phong kín đường tránh né của Trần Phàm.

Trần Phàm tựa hồ đã sớm đoán được, nhìn thấy bốn thanh đao đâm ra, tay trái hắn đột nhiên chụp tới đèn treo trên nóc nhà, lực eo khủng bố, thân hình như đang du dây, phóng lên cao, thoải mái tránh thoát công kích của bốn gã, trực tiếp xuất hiện ngay trên đỉnh đầu bọn hắn.

- Ba!


Không đợi bốn gã thu đao, Trần Phàm dùng động tác Thiên Cân Trụy, một cước đạp lên đầu một gã, lực đạo khủng bố chấn vỡ đầu hắn, xương cốt lập tức gãy nát, phát ra tiếng vang "răng rắc".

- Sưu!


Ngay khi tên kia thất khiếu chảy máu ngã xuống, Trần Phàm chém ra hai đao, tốc độ cực nhanh, nhanh tới mức làm cho người ta không thể nhìn thấy rõ hắn làm sao xuất chiêu, chỉ nhìn thấy được hai đạo bạch quang hiện lên.

- Phốc xuy!


- Phốc xuy!


- Phốc xuy!


Thanh âm lưỡi đao lướt tới cơ hồ đồng thời vang lên, trùng lặp cùng một chỗ, giống như ma âm tới từ địa ngục, khiếp cả lòng người.

Tiếng vang đi qua, ba đầu người cơ hồ đồng thời bay lên, ba cột máu phóng lên cao như suối phun, mưa máu đầy trời.

Trong chớp mắt, Trần Phàm đã giết chết sáu gã, máu tươi nhuộm đỏ cả hành lang, trong không khí tràn ngập mùi máu tanh khiến người nôn mửa, nguyên hành lang yên tĩnh liền biến thành địa ngục huyết sắc.

Trường hợp khủng bố như thế, nếu bảy tên còn lại chưa tiêm gien số 1, chỉ sợ sẽ bị hù chết tươi!

Dù sao thực lực của Trần Phàm đã vượt ra ngoài sự tưởng tượng của bọn hắn, song phương căn bản không cùng chung cấp bậc!

Mà sự thật đúng là như thế, mười tám Nhẫn Hoàng năm xưa chém giết cường giả Thần Bảng, phải đem tên cường giả bao vây mới thành công ám sát.

Mà giờ khắc này bọn hắn chỉ còn mười ba người, bởi vì hành lang quá chật, không thể hình thành xu thế vây kín, vì thế sức chiến đấu giảm bớt rất nhiều.

Người thắng làm vua, người thua làm giặc!

Trên thế giới này không có nếu, bởi vì hành lang quá chật, làm bọn hắn không thể liên kết lại, Trần Phàm dễ dàng giết đi sáu người, bảy người còn lại đã không còn cảm giác sợ hãi, khi Trần Phàm rơi xuống lập tức nhào tới phát động công kích!

- Sưu sưu sưu sưu sưu sưu...


Dưới ánh đèn, máu tươi tràn ngập, bảy tên còn lại cùng một thời gian lao tới Trần Phàm, thanh đao trong tay hóa thành bảy đạo bạch quang, thanh thế khủng bố, sát ý lẫm nhiên.

Trần Phàm cười lạnh, chân phải đột nhiên đá ra.

- Phanh!


Một cước của hắn đá trúng thi thể một tên Nhẫn Hoàng, lực đạo trực tiếp đá bay thi thể tên kia đập tới năm tên đang lao tới.

- Phốc xuy!


Thấy thi thể bay tới, hai tên dùng sức bổ ra, trực tiếp chém thi thể thành thịt nát, ba gã còn lại tốc độ không giảm, cùng hai tên khác phối hợp muốn một kích giết chết Trần Phàm!

- Phanh!


- Phanh!


Trần Phàm lại hất văng hai cỗ thi thể đập tới ba gã phía trước, cùng lúc đó hai thanh đao phía sau liền công tới sau lưng hắn.

Trần Phàm như mọc thêm đôi mắt, trong nháy mắt dưới chân hắn phát lực, thân hình bay lên không, xoay ngược ra sau!

- Hô!


Thân hình hắn đúng lúc lướt qua hai lưỡi đao, bay lên trên đỉnh đầu hai gã Nhẫn Hoàng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn

- Chết!


Trên không trung, hắn chợt quát một tiếng, buông đao, hai tay chụp xuống đầu hai gã Nhẫn Hoàng!

- Ba!


Hai tiếng vang trầm đục cùng vang lên, đầu hai gã bị Trần Phàm chụp vỡ, như dưa hấu nứt toác, thành bốn năm mảnh, máu tươi vang khắp nơi.

Ba gã phía trước chém nát thi thể đồng bọn, cấp tốc lao tới, khi Trần Phàm vừa rơi xuống đất đã ở ngay trước người hắn, thanh đao đồng loạt đâm tới.

- Xuy!


Thân hình Trần Phàm rơi xuống, vừa lúc bắt được thanh đao đang rơi xuống, thuận thế chém ra.

- Xuy!


- Khanh!


- Khanh!


- Khanh!


- Khanh!


Thanh đao trong tay Trần Phàm lần lượt va chạm cùng đao của năm tên Nhẫn Hoàng, năm tiếng vang giòn vang lên, mấy thanh đao toàn bộ đều gãy rụng, chỉ còn lại phân nửa đoạn đao.

Hai gã phía trước không chịu nổi lực đạo, hổ khẩu vỡ ra, máu tươi giàn giụa, ba gã phía sau bật lui.

- Sưu!


Liên tiếp chặt đứt năm thanh đao, Trần Phàm vung đoạn đao gãy trong tay thẳng vào mặt tên đứng đối diện.

Khoảng cách ngắn ngủi như thế, với lực đạo của hắn, hoàn toàn giống như viên đạn, không cách nào trốn tránh.

- Phốc xuy!


Thanh âm trầm đục, tên kia không kịp trốn tránh bị đoạn đao gãy bắn trúng, trực tiếp bổ đầu hắn thành hai nửa.

- Sưu!


- Sưu!


- Sưu!


- Sưu!


Cùng lúc đó bốn gã còn lại đều ném thanh đao bắn tới, bốn lưỡi đao bắn thẳng tới Trần Phàm, cơ hồ không còn đường tránh né.

Có thể nói đây là một kích trí mạng!

Đồng dạng nếu một kích này không đánh trúng, cũng là chiêu cuối cùng của bọn hắn, Trần Phàm sẽ không cho bọn hắn bất cứ cơ hội nào!

Trần Phàm lập tức lách tránh sang phải.

- Hô!


Một thanh đao gãy lướt sát qua tai hắn, đao phong sắc bén cắt phá vành tai hắn.

Không để ý tới đau đớn, không còn thời gian quan tâm, hắn lại lách sang trái.

- Hô!


Lại một thanh bay sát qua thái dương, đao phong trực tiếp cắt làn da, máu tươi tuôn ra.

- Phốc xuy!


Ngay khi hắn vừa lách tránh lần thứ ba, một thanh đao gãy cắm ngay cánh tay hắn, lực đạo thật lớn, xuyên thấu qua tay hắn, gọt đi một khối thịt, lộ ra xương trắng lạnh lẽo.

Thanh cuối cùng lại bay qua đỉnh đầu hắn, cắt đứt một nhúm tóc bay tung.

Thấy hắn tránh thoát một kích trí mạng, bốn tên còn lại mặc dù không tỏ vẻ sợ hãi, nhưng diễn cảm chợt ngưng trọng lên.

Bởi vì bọn hắn đều biết đã không còn cơ hội!

Còn cơ hội không?

Không còn!

Trong ánh nhìn của bọn hắn, Trần Phàm nhếch môi cười.

Nụ cười như của tử thần.

Nụ cười cuối cùng bọn hắn được nhìn thấy.

Thân hình Trần Phàm chợt động.

Tốc độ của hắn chẳng những không giảm bớt, ngược lại vì máu tươi kích thích, càng nhanh hơn, nhanh tới mức bốn gã không còn nhìn thấy được.

Giờ khắc này, hắn đã lấy ra toàn bộ thực lực như khi chiến đấu với Maha!

Giết chóc!

Giết chóc tàn nhẫn!

Bốn gã Nhẫn Hoàng hoàn toàn không còn năng lực chống đỡ, trực tiếp bị Trần Phàm dùng thiết quyền đánh vỡ đầu!

- Phanh!


Khi Trần Phàm dùng thiết quyền đánh vỡ đầu tên cuối cùng, cả hành lang biến thành thế giới địa ngục, máu tươi nhuộm đỏ hành lang.

- A!


Xuyên Đạo Thần đã hạ lệnh tiến công vào biệt thự, vừa mở cửa phòng khách, chuẩn bị xem tình hình chiến đấu bên ngoài, kết quả nhìn thấy cảnh tượng như trong địa ngục, dù hắn có được trái tim kiên cường, vẫn bị dọa tới thất thanh hét chói tai, trực tiếp ngồi bệch xuống mặt đất.

Nhìn thân hình hoàn toàn bị máu tươi nhuộm đỏ của Trần Phàm, nỗi sợ hãi tận sâu trong linh hồn tràn ngập khắp toàn thân Xuyên Đạo Thần, đồng thời hắn chỉ còn một ý nghĩ, trêu chọc Đồ Tể, kết cục chỉ có một: Chết!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom