• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hot Cục Cưng Có Chiêu (45 Viewers)

  • Chương 1055-1060

CHƯƠNG 1055

“Tìm người nhằm vào tất cả các vụ làm ăn của Vu Phong, tôi hi vọng là trong vòng một tuần sẽ nhìn thấy doanh nghiệp của Vu Phong phải phá sản.”

“Vâng.”

Từ sau khi Tống Đình nằm viện, Phi đã hoàn toàn thay thế vị trí của Tống Đình.

Có một vài vụ làm ăn của công ty với nước ngoài, Diệp Ân Tuấn cũng đang từ từ giao cho Phi xử lý.

“Vậy Thẩm Niệm Niệm…”

“Không cần phải vội, trước tiên tìm người theo dõi cô ta, chờ đến lúc bà chủ tỉnh dậy hỏi xem bà chủ muốn làm cái gì rồi lại tính tiếp.”

Đối với chuyện Thẩm Niệm Niệm ra tay làm Thẩm Hạ Lan bị thương, Diệp Ân Tuấn giao quyền xử lý lại cho Thẩm Hạ Lan.

Trong khoảng thời gian này anh cũng đã nhìn ra được Thẩm Hạ Lan không cam lòng làm người phụ nữ đứng sau lưng anh, bây giờ cô rất muốn phát triển sự nghiệp của mình, như vậy thì anh sẽ thành toàn cho cô.

Thẩm Hạ Lan muốn tiến lên, chuyện này đối với anh mà nói là chuyện tốt có đúng không?

Phi nhận mệnh đi ra ngoài.

Lúc Diệp Ân Tuấn trở về phòng bệnh một lần nữa, Thẩm Hạ Lan vẫn còn đang ngủ say như cũ.

Đôi môi của cô khô khốc làm cho người ta nhìn thấy mà đau lòng không thôi.

Mặc dù từ nhỏ sống đủ ăn đủ mặc, nhưng mà cả đời này lại phải chịu khổ không ít.

Hiện tại mới mất con không bao lâu cơ chứ?

Lại phải chịu đựng đau đớn như thế này, người làm chồng như anh đúng là không có tác dụng.

Lúc Diệp Minh Triết gọi điện thoại tới, Diệp Ân Tuấn nhíu mày một cái, sau đó mới cầm điện thoại đi ra ngoài.

“Lão Diệp, con về rồi, mẹ đang ở đâu vậy, con đi tìm hai người.”

“Trước tiên đừng đến.”

Một câu nói của Diệp Ân Tuấn làm chân mày của Diệp Minh Triết cau lại.

“Tại sao?”

“Gần đây mẹ con có việc phải đi ra ngoài rồi, chờ đến lúc mẹ con trở về thì ba sẽ kêu mẹ đi thăm con.”

Diệp Ân Tuấn không muốn để con trai biết hiện tại Thẩm Hạ Lan bị như thế này.

Bây giờ Diệp Minh Triết đang ở quân khu, nếu như bởi vì chuyện của Thẩm Hạ Lan làm cho thằng bé xúc động, vậy thì không biết tiền đồ của thằng bé sẽ như thế nào.

Chắc chắn là Thẩm Hạ Lan không muốn để cho con trai biết tất cả mọi chuyện.

Diệp Minh Triết không tin.

“Lão Diệp, có phải là ba đang giấu con cái gì không?”

“Không có, thật sự là mẹ của con đã ra khỏi nhà rồi, vừa mới thành lập công ty, chuyện tương đối nhiều, sau này ba với mẹ sẽ đi thăm con.”

“Ba và mẹ không có chuyện gì đó chứ, tại sao con lại nghe thấy hai người đang chiến tranh lạnh?”

Diệp Minh Triết lém lĩnh hỏi.

“Không có chuyện gì đâu.”

Diệp Ân Tuấn trực tiếp phủ nhận.

“Nếu như con không có chuyện gì thì trước hết trở về quân khu đi, trong khoảng thời gian này có rất nhiều chuyện, ba không hi vọng là mẹ của con phải lo lắng cho con, có biết chưa?”

“À, con biết rồi.”

Diệp Minh Triết nhẹ gật đầu.

“À đúng rồi lão Diệp, ngày hôm nay bà ngoại có gọi điện thoại cho con, hỏi con có thời gian đến nhà của bà ấy chơi không?”

“Bà ngoại?”

Mắt của Diệp Ân Tuấn đột nhiên híp lại.

Là mẹ Thẩm hả?

“Vâng, ông ngoại cũng nói là đã vẽ cho con một bức tranh, nếu không thì để con đến nhà ông bà ngoại chơi mấy ngày nha?”

“Không được đi.”

Bởi vì sốt ruột nên giọng điệu của Diệp Ân Tuấn nặng hơn mấy phần, lập tức làm Diệp Minh Triết ngây ra một lúc.

“Lão Diệp, có chuyện gì vậy?”
Chương 1056

“Không có chuyện gì hết, gần đây bà ngoại của con đang bận chuyện của Thẩm Niệm Niệm, con đừng đi làm loạn thêm, huống hồ gì gần đây mẹ của con với bà ngoại con không hòa hợp cho lắm, con đi thì mẹ của con sẽ lo lắng.”

Diệp Ân Tuấn suy nghĩ một lát, chỉ có thể nói như vậy, nhưng mà Diệp Minh Triết thông minh có thể nghe ra được gì đó từ điểm này.

“Mẹ…”

“Ngoan, con trở về trước đi, bây giờ Nghê Nghê đang ra ngoài vẽ rồi, Tranh thì đang tập huấn, con ở nhà cũng không có ai chơi, bây giờ ba với mẹ con không còn chút sức lực nào hết, con chăm sóc tốt cho mình, đó chính là báo đáp tốt nhất dành cho ba với mẹ.”

Diệp Minh Triết nghe đến đó thì có thể hoàn toàn khẳng định chắc chắn là giữa Diệp Ân Tuấn và Thẩm Hạ Lan cùng với ba mẹ nhà họ Thẩm có chuyện gì đó.

“Được rồi, con về đây.”

Diệp Minh Triết không nói cái gì nữa.

Sau khi cúp điện thoại, nó trực tiếp gọi điện thoại cho Hoắc Chấn Đình, lập tức quay trở lại.

Mặc dù không biết giữa Thẩm Hạ Lan và ông bà ngoại nhà họ Thẩm đã xảy ra chuyện gì, nhưng mà Diệp Minh Triết có thể hiểu lời Diệp Ân Tuấn đã nói, nếu như mình đến nhà ông bà ngoại Thẩm, rất có thể sẽ mang đến phiền phức cho bọn họ.

Diệp Minh Triết không khỏi lo lắng cho Thẩm Hạ Lan.

Không phải là mẹ bị thương đó chứ?

Nó nghi ngờ rồi lại gửi cho Thẩm Hạ Lan một tin nhắn.

“Mẹ ơi, con nhớ mẹ, có thời gian thì mẹ đến thăm con nha.”

Vừa mới gửi tin nhắn xong thì Diệp Minh Triết liền trở về.

Mẹ Thẩm chờ thật lâu cũng không chờ được Diệp Minh Triết.

“Có cần gọi điện thoại cho thằng bé không?”

Bà ta hỏi chồng mình.

Ba Thẩm nhẹ gật đầu.

Nhưng mà Diệp Minh Triết đã tắt điện thoại.

Sau khi Diệp Ân Tuấn cúp điện thoại thì lập tức gọi điện thoại cho giáo viên của Diệp Nghê Nghê và Diệp Tranh, thông báo cho bọn họ ngoại trừ bản thân anh, bất cứ người nào gọi điện thoại hoặc là đón hai đứa bọn nó đi cũng không được đồng ý.

Mặc dù giáo viên không hiểu có chuyện gì xảy ra, nhưng mà bọn họ vẫn nghe lời của Diệp Ân Tuấn.

Sau khi cúp điện thoại, ánh mắt của Diệp Ân Tuấn chìm xuống mấy phần.

Bây giờ ba mẹ Thẩm cũng quá vô liêm sỉ rồi.

Thế mà lại lợi dụng bọn nhỏ để khống chế Thẩm Hạ Lan à?

Nghĩ đến đây, Diệp Ân Tuấn nắm chặt tay.

Anh có một loại xúc động, anh muốn đưa ba mẹ Thẩm đến nam bắc cực.

Lúc này, Thẩm Hạ Lan tỉnh dậy.

Cô bị đau kêu lên một tiếng, lập tức hấp dẫn lực chú ý của Diệp Ân Tuấn.

“Hạ Lan, em tỉnh rồi, em cảm thấy như thế nào?”

Âm thanh của Diệp Ân Tuấn giống như đến từ vùng đất hoang sơ, làm cho Thẩm Hạ Lan mờ mịt trong nháy mắt.

“Hạ Lan?”

Diệp Ân Tuấn nhìn thấy Thẩm Hạ Lan mông lung, anh không khỏi lo lắng.

“Có phải là bị đau ở đâu không, để anh đi tìm bác sĩ.”

Nói xong, anh đứng dậy muốn đi, lại bị Thẩm Hạ Lan bắt cánh tay lại.

“Đừng đi.”

Lúc này, Thẩm Hạ Lan rất yếu ớt, nhưng mà trong nháy mắt nhìn thấy Diệp Ân Tuấn, ký ức của cô đã được khôi phục lại.

Những người kia nói với Thẩm Niệm Niệm là Diệp Ân Tuấn đã đến rồi.

Lúc đó cô còn cho rằng đây chính là ảo giác, bây giờ xem ra thật sự là Diệp Ân Tuấn đã đến cứu mình.

“Anh không đi, anh chỉ gọi bác sĩ thôi, có phải là em rất đau không?”

Diệp Ân Tuấn nhìn thấy vết thương của Thẩm Hạ Lan bị rách da mà cảm thấy đau không chịu được.

Thẩm Hạ Lan yếu ớt lắc đầu.

“Là Thẩm Niệm Niệm.”
Chương 1057

“Anh biết, anh sẽ không bỏ qua cho cô ta.”

Trong đôi mắt của Diệp Ân Tuấn xẹt qua một tia tàn nhẫn.

Thẩm Hạ Lan lại thấp giọng nói: “Không, em muốn tự mình xử lý.”

Diệp Ân Tuấn cũng không tranh giành, anh cầm tay của cô rồi nói: “Được, em làm cái gì anh đều ủng hộ em.”

“Cảm ơn anh, cảm ơn anh đã đến cứu em.”

Thẩm Hạ Lan nói xong thì lại ngất đi một lần nữa.

Trái tim của Diệp Ân Tuấn muốn tan nát.

Anh lập tức gọi bác sĩ đến.

Bác sĩ làm kiểm tra toàn thân cho Thẩm Hạ Lan, sau khi phát hiện cô bị đau cho nên mới bất tĩnh, dưới sự quan sát của Diệp Ân Tuấn, lại tiêm cho Thẩm Hạ Lan một mũi giảm đau.

Thẩm Hạ Lan cảm thấy cả người mình đau muốn chết đi được, đoạn ký ức bị bịt mắt đánh bằng roi vẫn luôn quanh quẩn trong đầu của cô.

Thẩm Niệm Niệm?

Không phải là cô ta đang ở trong tù à?

Không ngờ tới là Vu Phong còn có bản lĩnh đưa cô ta ra ngoài.

Nếu như không phải chuyện lần này, Thẩm Hạ Lan đã sắp quên mất có Thẩm Niệm Niệm.

Giấc ngủ này của Thẩm Hạ Lan chính là một đêm.

Diệp Ân Tuấn ngồi ở bên cạnh cô, một tấc cũng không rời.

1057-cuc-cung.jpg


Thẩm Hạ Lan hơi bất ngờ.

Trong khoảng thời gian hai người chiến tranh lạnh với nhau, mật mã của anh vẫn là ngày sinh nhật của cô.

Thẩm Hạ Lan lại nhìn thoáng qua Diệp Ân Tuấn, ánh mắt rất phức tạp.

Cô cúi đầu xuống xem tin nhắn của Phi gửi tới.

“Sếp Diệp, tôi đã điều tra rồi, đúng là ba mẹ Thẩm đã gọi điện thoại cho cậu chủ nhỏ Minh Triết, hi vọng cậu chủ Minh Triết qua đó. Sau đó cậu chủ Minh Triết đã tắt máy, bọn họ lại gọi cho cô chủ nhỏ Nghê Nghê và cậu chủ Diệp Tranh, bởi vì sếp Diệp đã căn dặn trước cho nên giáo viên của bọn họ không để cho bọn nhỏ biết chuyện này. Nhưng mà tôi đã điều tra rõ ràng ba mẹ Thẩm vẫn muốn dùng con để khống chế bà chủ, hy vọng là bà chủ có thể bỏ qua cho Thẩm Niệm Niệm, trước mắt Thẩm Niệm Niệm đang được Vu Phong bảo vệ, đã ra nước ngoài ngay trong đêm.”

Lúc nhìn thấy tất cả những thứ này, trái tim của Thẩm Hạ Lan đột nhiên đau nhói.

Cho dù biết ba mẹ Thẩm bởi vì đứa con gái ruột là Thẩm Niệm Niệm mà cái gì cũng dám làm, nhưng mà không ngờ tới là bọn họ lại vô liêm sỉ đến mức độ đánh chủ ý lên trên người của bọn nhỏ.

Bọn họ đã từng thật lòng thích Minh Triết và Nghê Nghê.

Bọn nhỏ biết cái gì chứ, sợ là ba mẹ Thẩm gọi điện thoại cho bọn nhỏ, bọn nhỏ còn tưởng là ông bà ngoại mình nhớ mình, kêu bọn nhỏ qua đó chơi.

Nếu như không phải Diệp Ân Tuấn đã căn dặn trước, hiện tại bọn nhỏ sẽ có bộ dạng gì, Thẩm Hạ Lan quả thật không dám tưởng tượng.

Quá đáng!

Cô lần lượt nhượng bộ, lần lượt nghĩ tới ơn nuôi dưỡng của bọn họ, cho nên mới bỏ qua cho bọn họ, lại không ngờ rằng bọn họ được một tấc lại muốn tiến thêm một thước.

Ngày hôm nay Thẩm Niệm Niệm lại dám quất roi vào cô, ngày mai bọn họ lại định làm gì với bọn nhỏ.

Mà sự dung túng của cô đối với ba mẹ Thẩm cũng đã đến giới hạn.

Trái tim của Thẩm Hạ Lan đau nhói.

Cô biết mình nên đưa ra lựa chọn.
Chương 1058

Mỗi lần Thẩm Niệm Niệm xảy ra chuyện, ba mẹ Thẩm đều sẽ lợi dụng ơn nuôi dưỡng mình để giúp đỡ Thẩm Niệm Niệm chạy trốn.

Bây giờ vết thương ở trên người đau đến nỗi làm Thẩm Hạ Lan run rẩy toàn thân, trong lòng thì lại lạnh lẽo.

Vì bọn nhỏ, cô không thể rút lui.

Đôi mắt của Thẩm Hạ Lan lóe lên vệt sáng, trực tiếp dùng điện thoại của Diệp Ân Tuấn gửi tin nhắn lại cho Phi.

“Nghỉ biện pháp nhanh chóng bôi xấu thanh danh của ba mẹ Thẩm.”

Cho dù là họ Thẩm nghèo túng, nhưng mà bởi vì địa vị của ba Thẩm trong giới nghệ thuật, cùng với bối cảnh học trò của ông ta để cho ông ta có thể cứu Thẩm Niệm Niệm mỗi khi cô ta làm ra chuyện gây tổn hại cho mình.

Bọn họ chính là chỗ dựa vững chắc của Thẩm Niệm Niệm.

Nếu như bọn họ đã vì đứa con gái ruột của mình mà đối xử với cô như thế, đối xử với con cô như thế, vậy thì cô đành làm một người vô ơn vô nghĩa.

Phi hơi giật mình.

“Sếp Diệp, xin ra lệnh.”

Thẩm Hạ Lan dừng lại một chút rồi lại nói: “Trước kia ba Thẩm có một tác phẩm đã sao chép lại từ tác phẩm của Tề Thanh Hải, có thể bắt đầu từ nơi này, với lại tôi là Thẩm Hạ Lan.”

Lúc Phi nhìn thấy tin nhắn này thì ngây ra một lúc.

Bà chủ hả?

Nhưng mà anh ta cũng không hỏi nhiều, trực tiếp trả lời lại: “Vâng bà chủ, tôi sẽ đi làm ngay.”

Sau khi Thẩm Hạ Lan để điện thoại xuống, trong đôi mắt có một cảm xúc đau đớn.

Tại sao lại ép buộc cô xóa sạch cả sự dịu dàng cuối cùng?

Người nhìn bề ngoài có vẻ càng mạnh mẽ, nội tâm lại càng yếu ớt.

Ơn dưỡng dục hai mươi mấy năm trời để Thẩm Hạ Lan nhịn bọn họ hết lần này đến lần khác, bây giờ không thể lùi bước được nữa.

Thẩm Hạ Lan đột nhiên lại cảm thấy rất lạnh.

Hai tay của cô vòng qua ôm mình, giống như là một đứa nhỏ bị ấm ức.

Diệp Ân Tuấn mở to mắt nhìn thấy cảnh tượng này.

Trái tim anh đau đớn tột cùng.

“Chỉ cần một câu nói của em, anh có thể làm cho bọn họ phải hối hận cả đời.”

“Không cần đâu, tất cả những chuyện này đều là kết thúc mà em muốn.”

Thẩm Hạ Lan dựa ở trong ngực của Diệp Ân Tuấn, bị chạm đến vết thương cho nên cô hơi nhíu mày, nhưng mà vẫn bị Diệp Ân Tuấn nhìn thấy.

“Động phải vết thương rồi hả?”

“Ừm, ba cái roi này, em sẽ để cho Thẩm Niệm Niệm trả một cái giá thật lớn.”

Trong đôi mắt của Thẩm Hạ Lan có sự tức giận.

“Có kế hoạch gì không?”

Diệp Ân Tuấn thay đổi phương hướng, để Thẩm Hạ Lan dựa trong lồng ngực mình có thể thuận hơn một chút, dễ chịu hơn một chút.

Sau khi Thẩm Hạ Lan dựa qua, cô thấp giọng nói: “Thẩm Niệm Niệm vẫn luôn không sợ em, đơn giản là do cô ta ỷ vào em không đành lòng ra tay với ba mẹ Thẩm, mặc kệ bọn họ làm ra chuyện quá đáng đến cỡ nào, bọn họ đã nuôi dưỡng em hơn hai mươi năm, chỉ là phần tình nghĩa này có thể đè chết em. Nói thật thì trước đó em không đành lòng làm gì với bọn họ, nhưng mà ân tình của bọn họ đối với em đã lần lượt tiêu xài hết không còn cái gì từ những lần mà bọn họ tổn thương em, bây giờ lại còn muốn dùng con của em để ép buộc em, sao em có thể tha thứ được chứ? Lần này, em phải làm một đứa con nuôi vô tình vô nghĩa.”

“Đừng sợ, có anh ở đây, nếu như em làm không được, vậy thì để anh làm cho, tất cả danh tiếng xấu cứ để anh gánh.”

Diệp Ân Tuấn thật sự có ý này.

Chỉ cần Thẩm Hạ Lan mở miệng, anh có thể lập tức xử lý cái đôi vợ chồng già đó.

Thẩm Hạ Lan lắc đầu nói: “Không, em muốn tự mình xử lý, có một số việc anh ra tay bọn họ sẽ cảm thấy em dễ bắt nạt, cũng là bởi vì số tốt được gả cho anh mà thôi, lần này em muốn để bọn họ hiểu rõ hậu quả chọc giận em là như thế nào.”

Vừa nghĩ đến ba đứa con cưng của mình không biết cái gì hết liền bị ông bà ngoại mà mình tin tưởng bán đứng, thậm chí còn làm tổn thương, trong lòng của Thẩm Hạ Lan liền có một ngọn lửa tức giận.

“Anh sợ là em thấy khó chịu.”

“Bọn họ đối xử với em như vậy, bọn họ đều không cảm thấy khó chịu, em có cái gì để khó chịu cơ chứ? Cũng chỉ là tiêu xài mất tình cảm không còn nhiều của em mà thôi.”
Chương 1059

Thẩm Hạ Lan hừ lạnh một tiếng rồi nói: “Trước kia ba Thẩm có một tác phẩm sao chép tác phẩm của Tề Thanh Hải không nổi tiếng, chuyện này không có mấy người biết, dù sao thì đại sư Tề Thanh Hải đã qua đời rồi, mà lúc đầu cũng chẳng có mấy người biết tác phẩm không nổi tiếng của ông ấy. Ông ta cũng là may mắn trùng hợp thấy được bút tích của đại sư Tề Thanh Hải, cho nên mới động tâm tư, lúc ông ta trở về đã từng nói với mẹ Thẩm chuyện này, lúc đó em còn nhỏ, nghe lỗ tai này lọt qua lỗ tai kia, nhưng mà ấn tượng rất sâu sắc. Bây giờ đã trôi qua nhiều năm, ba Thẩm đã rất nổi tiếng trong giới nghệ thuật, học trò trong các ngành nghề đều có đủ, cũng không thiếu mấy người có quyền thế có thể để cho ông ta lợi dụng. Lần này Thẩm Niệm Niệm có thể thuận lợi bước ra khỏi nhà tù, Vu Phong đã góp sức lực không phải là chuyện giả, nhưng mà em không tin là ba Thẩm không vận dụng quan hệ.”

Diệp Ân Tuấn nghe thấy Thẩm Hạ Lan nói như vậy, anh vội vàng cầm điện thoại lên muốn gọi cho Phi.

“Em đã nói với Phi rồi, để anh ta ra tay từ chỗ này, một khi có chứng cứ vô cùng xác thực, thanh danh đại họa sĩ của ông ta cũng sẽ bị hủy hoại. Đồng thời, em sẽ để Lam Thần đi điều tra con cháu của Tề Thanh Hải, chỉ cần bọn họ cáo trạng ba Thẩm với tội danh xâm phạm bản quyền, ông ta sẽ bị kiện. Lúc này mẹ Thẩm nhất định sẽ trông cậy vào Thẩm Niệm Niệm để nghĩ biện pháp cứu ba Thẩm, mặc dù là người phụ nữ này đã ra nước ngoài, nhưng mà em cũng muốn xem xem cô ta có thể trở về vì người ba ruột của mình hay là không.”

Kế hoạch của Thẩm Hạ Lan rất đơn giản, buộc Thẩm Niệm Niệm về nước, mà ba mẹ là nhược điểm của cô ta, đương nhiên nếu như Thẩm Niệm Niệm không nghĩ đến tình cảm với ba mẹ, Thẩm Hạ Lan sẽ còn có kế hoạch thứ hai để kích thích cô ta về đây.

Diệp Ân Tuấn nghe hết tất cả, không tỏ thái độ gì, dưới cái nhìn của anh, chỉ cần Thẩm Hạ Lan có thể trút giận thì làm cái gì cũng được.

“Ba Thẩm chỉ có hiềm nghi đạo tác phẩm thôi hả?”

“Cũng không rõ nữa, em chỉ biết có cái này thôi, những cái khác chưa từng chứng thực.”

Khóe miệng của Diệp Ân Tuấn nở một nụ cười gằn.

“Muốn để một người thân bại danh liệt, chỉ là ăn cắp tác phẩm thì có thể làm được cái gì, tốt nhất phải tung ra một vụ bê bối khác thì mới có thể.”

“Em thật sự không rõ những chuyện khác.”

“Cứ giao cho anh điều tra.”

Diệp Ân Tuấn ôm chuyện này vào mình.

“Chỉ cần trên mông của ông ta có phân, anh đảm bảo là có thể để cho người khác nhìn thấy.”

Ánh mắt của Thẩm Hạ Lan có chút thay đổi.

“Anh thật là buồn nôn quá đi.”

Diệp Ân Tuấn bật cười một tiếng.

“Chỉ là một ví dụ mà thôi.”

“Vậy thì cũng buồn nôn.”

“Vậy không bằng anh đổi một ví dụ khác?”

“Thôi bỏ đi, không nghe nữa.”

Thẩm Hạ Lan bỗng nhiên cử động đau đến nhe răng.

“Thật là, lần này bị thương, album của Tử Thất phải làm sao bây giờ đây?”

Diệp Ân Tuấn biết là cô gái này vẫn luôn nhớ tới chuyện này mà.

“Anh đã tìm người đánh đàn tốt nhất rồi.”

“Vậy thì tốt quá.”

Thẩm Hạ Lan thở phào một hơi, đột nhiên lại nhớ đến cái gì đó, cô vội vàng đứng dậy, lại đau kêu lên một tiếng, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.

“Em không thể nhẹ nhàng một chút được hả, em là bệnh nhân đó không biết à, trên người của em còn có vết thương thấy cả xương.”

Diệp Ân Tuấn vội vàng đỡ cô, vẻ mặt đau lòng.

Thẩm Hạ Lan chỉ biết là mình vô cùng đau, nhưng mà lại không biết vết thương có hình dạng như thế nào, bây giờ nghe thấy Diệp Ân Tuấn nói như vậy, cô lập tức nheo mắt lại.

“Bị tróc da tróc thịt luôn?”

“Cũng gần như thế.”

Thẩm Hạ Lan nắm chặt tay lại.

Thẩm Niệm Niệm!

Tôi tuyệt đối sẽ không tha cho cô!

“Em vừa mới sốt ruột là muốn làm cái gì vậy?”

Lời nói của Diệp Ân Tuấn để Thẩm Hạ Lan lấy lại tinh thần.

“Em muốn biết Tử Thất không có chuyện gì đó chứ, lúc đó em đi cùng với cậu ấy.”
Chương 1060

“Cô ấy không có chuyện gì đâu, bị người ta đánh ngất, được người của anh tìm thấy đưa đến bệnh viện làm kiểm tra một lần rồi, tất cả đều rất tốt, cách đây không lâu còn đến thăm em. Ở bên phía đoàn có chút việc cho nên cô ấy đã đi trước rồi, chắc có lẽ là tối nay sẽ trở lại.”

“À.”

Nghe thấy Lam Tử Thất không có chuyện gì, cuối cùng Thẩm Hạ Lan mới yên lòng.

“Sao anh lại biết em ở đâu?”

Thẩm Hạ Lan nhìn Diệp Ân Tuấn, ánh mắt dịu dàng hơn rất nhiều.

Trải qua chuyện lần này, cô phát hiện tâm trạng của mình cũng đã thay đổi rất lớn.

Diệp Ân Tuấn dừng lại một chút, ánh mắt hơi rũ xuống: “Anh vẫn luôn cho người âm thầm bảo vệ em, chỉ có điều là lần này bọn họ thấy em đi vào trong con hẻm nhỏ nên nghĩ là không có chuyện gì, cho nên không cho người đi theo sau. Em yên tâm đi, anh đã đổi người rồi, anh đảm bảo sẽ không xảy ra chuyện như vậy nữa đâu.”

“Có mấy người bảo vệ em?”

Diệp Ân Tuấn cho là Thẩm Hạ Lan sẽ trách anh tự tác chủ trương sắp xếp vệ sĩ cho cô, lại không ngờ rằng Thẩm Hạ Lan lại mở miệng hỏi câu này.

Anh dừng lại một chút rồi nói: “Có hai người.”

“Lại tăng thêm hai người nữa đi, tốt nhất là phụ nữ, đi theo bên cạnh em, trong khoảng thời gian này em không tiện ra tay, có bốn người bảo vệ cho em, trong lòng của em cũng thấy yên tâm hơn một chút.”

“Được.”

Thẩm Hạ Lan chủ động muốn người với mình, Diệp Ân Tuấn vui biết bao nhiêu.

Đây có phải là nói rõ mối quan hệ của hai người đã hòa hoãn rồi không?

Thẩm Hạ Lan thấy hơi mệt, dựa ở trên giường ngáp một cái rồi nói: “Diệp Ân Tuấn, anh có chuyện gì giấu giếm em, nếu như anh đã không muốn nói thì em cũng không hỏi, nhưng mà ngày hôm nay em muốn anh nói thật một câu. Anh nhìn thẳng vào mắt của em rồi nói, anh và người phụ nữ đó có từng xảy ra chuyện gì không?”

“Không có!”

Diệp Ân Tuấn không do dự một chút nào.

“Người phụ nữ kia tên là Nhan Phi, là một diễn viên nhỏ tuyến mười tám, thật sự là anh chỉ tìm cô ta để hỏi thăm một vài chuyện. Nhưng mà có lẽ sau khi cô ta biết thân phận của anh thì lại có ý đồ xấu, chỉ trách là anh không nhận ra, chuyện này là do lỗi của anh.”

Diệp Ân Tuấn chủ động thẳng thắn, nhưng mà cái gì không nên nói thì lại không nói một chữ.

Thẩm Hạ Lan cũng biết tính tình của Diệp Ân Tuấn.

Anh đã không muốn nói, cho dù bạn có cầm dao ép anh anh cũng sẽ không chịu nói.

Bây giờ Diệp Ân Tuấn có thể nói với cô những thứ này cũng coi như là một nỗi lo lắng trong đáy lòng.

“Anh cũng biết là con người của em có bệnh sạch sẽ đối với tình cảm, mặc kệ là phương diện tinh thần hay pương diện thân thể, đồ vật nào mà người khác đã từng dùng thì em sẽ không dùng. Ngày hôm nay anh nói là anh không có quan hệ với cô ta, em tin anh, nhưng mà anh tốt nhất đừng lừa gạt em, trên thế giới này không có tường nào mà gió không lọt qua.”

Thẩm Hạ Lan nhìn Diệp Ân Tuấn, ánh mắt trong trẻo lại kiên định.

Trong lòng của Diệp Ân Tuấn nóng lên.

“Anh không có lừa em, cả đời này anh chỉ yêu có một mình em.”

“Nhớ kỹ lời ngày hôm nay anh đã nói là được rồi, em mệt rồi, em muốn ngủ một lát.”

Thẩm Hạ Lan nhắm mắt lại.

Diệp Ân Tuấn biết là trải qua chuyện này, mối quan hệ của mình với Thẩm Hạ Lan đã được tính là hòa giải rồi.

Anh không khỏi vui vẻ.

Nhìn thấy dáng vẻ mệt mỏi của Thẩm Hạ Lan, anh lại cảm thấy đau lòng.

“Em muốn ăn cái gì, anh cho người đi chuẩn bị.”

“Tùy tiện cái gì cũng được, em đã đói lắm rồi.”

Diệp Ân Tuấn không nói thì Thẩm Hạ Lan không thấy đói, đã một ngày một đêm cô không ăn uống, nhưng mà bây giờ thật sự không muốn ăn chút nào hết.

Diệp Ân Tuấn cũng biết tình trạng của Thẩm Hạ Lan nên không dám làm đồ ăn quá phong phú cho cô, chỉ có thể làm mấy món thanh đạm.

“Anh cho người chuẩn bị cháo cho em.”

“Em muốn ăn đồ anh làm.”

Ánh mắt của Thẩm Hạ Lan có chút lười biếng, Diệp Ân Tuấn không hề suy nghĩ gì mà đồng ý ngay.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom