• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hot Cục Cưng Có Chiêu (22 Viewers)

  • Chương 2028-2031

CHƯƠNG 2028

“Anh sợ nhất là cái gì?”

Thẩm Hạ Lan biết chứ.

Cô biết Diệp Ân Tuấn sợ nhất là làm cô bị thương dưới tình huống anh mất không chế, nhưng mà cô cũng biết Diệp Ân Tuấn sẽ không làm cô bị thương, nhưng mà sẽ làm mình bị thương.

Đây mới chính là điều mà Thẩm Hạ Lan lo lắng nhất.

Diệp Ân Tuấn nghe thấy Thẩm Hạ Lan hỏi một câu hỏi ngây thơ như thế này, anh không khỏi sửng sốt.

Cứ ngây ra một lúc như thế, Thẩm Hạ Lan đã đi đến trước mặt anh.

“Ân Tuấn, anh đừng sợ, có em ở đây rồi, không có chuyện gì đâu.”

Thẩm Hạ Lan không hề do dự mà đưa tay ra ôm lấy Diệp Ân Tuấn.

Thân thể mềm mại làm Diệp Ân Tuấn hơi cứng đờ, vô thức muốn đẩy Thẩm Hạ Lan ra, lại bị Thẩm Hạ Lan nhanh chóng cầm lấy cổ tay, dịu dàng nói: “Không có chuyện gì, không có chuyện gì đâu. Em ở đây, chỉ cần có em ở đây, em sẽ không cho phép bất cứ người nào làm tổn thương anh, cho dù cổ trùng gì cũng không được, em sẽ nghĩ biện pháp, nghĩ biện pháp để nó rời khỏi anh. Ân Tuấn, anh có thể cảm nhận được em mà có đúng không, em biết anh có thể.”

Giọng nói của Thẩm Hạ Lan dịu dàng giống như là một bàn tay vô hình nhẹ nhàng vuốt ve cảm xúc hỗn loạn của Diệp Ân Tuấn.

Màu vàng trong đáy mắt anh chậm rãi rút đi, trở tay ôm lấy Thẩm Hạ Lan, ôm cô thật chặt.

Lồng ngực vẫn rất đau đớn, nhưng mà Diệp Ân Tuấn lại cảm thấy mình không chịu đựng nó một mình, dường như là có Thẩm Hạ Lan chia sẻ, nỗi đau kia cũng đã giảm bớt rất nhiều.

Anh khàn giọng nói: “Hạ Lan, anh đau quá.”

Lúc này, Diệp Ân Tuấn giống như là một đứa nhỏ mang theo một tia vô lực và uất ức, Thẩm Hạ Lan nghe thấy như vậy, trái tim cũng phát đau.

“Không đau không đau, em giúp anh, Ân Tuấn, để em giúp anh.”

Cô nhỏ giọng lẩm bẩm, cảm thấy trên bờ vai của mình càng ngày càng nặng, không bao lâu sau liền truyền đến tiếng hít thở đều đều.

Thẩm Hạ Lan phát hiện Diệp Ân Tuấn đã ngủ rồi.

Lông mày của anh nhíu chặt lại với nhau, có lẽ cơn đau vẫn còn chưa rút đi, anh ngủ không yên ổn cho lắm.

Thẩm Hạ Lan tìm thủ hạ hỗ trợ đưa Diệp Ân Tuấn vào trong giường nằm xuống.

Nhìn gương mặt tái nhợt của Diệp Ân Tuấn, trong lòng của Thẩm Hạ Lan cảm thấy rất khó chịu.

Ban đầu cho rằng Hoàng kim Cổ không có gì đáng ngại, sau này bọn họ từ từ tìm cách, chắc chắn là sẽ có cách đẩy nó ra ngoài, nhưng mà bây giờ xem ra Hoàng kim Cổ này giống như là một quả bom không gài giờ.

Lúc Thẩm Hạ Lan kéo chăn lên muốn đắp cho Diệp Ân Tuấn, lúc này, cô mới phát hiện trên cổ tay của Diệp Ân Tuấn có băng gạc.

Máu tươi đã nhuộm đỏ băng gạc.

Trái tim của Thẩm Hạ Lan đột nhiên thắt chặt, cô vô thức mở băng gạc ra, phát hiện vết thương ở bên trong là do dao cắt, dường như là cô đã ý thức được cái gì đó.

Cô nhìn Diệp Ân Tuấn rất lâu rất lâu, sau đó lại lấy hòm thuốc ra băng bó kỹ cho cổ tay của Diệp Ân Tuấn, đắp chăn cho anh rồi đi ra ngoài.

Thẩm Hạ Lan lấy điện thoại di động ra gọi cho Tô Nam.

“Có cách nào tiêu trừ Hoàng kim Cổ được không, anh có biết không, anh nói hết những gì mà anh biết cho tôi nghe đi.”
CHƯƠNG 2029

Tô Nam có chút buồn bực: “Chị dâu, không phải là tôi không nói cho chị biết, mà là bản thân tôi cũng không biết cái này làm như thế nào. Tôi học tây y, cho dù hiểu một chút trung y, nhưng mà những cái này hoàn toàn không dính dáng gì với cổ độc. Thứ đồ này được lưu truyền cho người ở miêu cương, không được truyền ra bên ngoài. Lần trước, tôi có xem quyển sách cổ của Trương gia trại được vài lần, cũng chỉ hiểu được một chút mà thôi, về phần những chuyện khác tôi thật sự không hiểu. Hơn nữa, Hoàng kim Cổ là tổ tiên trong cổ trùng, xem như là cổ trùng với cấp bậc tối cao, ngay cả một loại cổ trùng bình thường mà tôi cũng không giải quyết được, chứ nói chi là Hoàng kim Cổ. Chị hỏi tôi, không bằng đi hỏi Diệp Tranh đi, có lẽ là cậu bé còn hiểu hơn tôi đó.”

Cho dù là Thẩm Hạ Lan đã chuẩn bị tâm lý, nhưng mà sau khi nghe thấy Tô Nam nói như vậy, trong lòng của cô vẫn rất khó chịu và thất vọng.

“Biết rồi, cảm ơn anh.”

Thẩm Hạ Lan nói xong thì muốn cúp điện thoại, lại nghe thấy Tô Nam hỏi: “Có phải là anh hai đã xảy ra chuyện gì rồi không?”

“Vẫn ổn, chỉ là đột nhiên lại đau dữ dội, tính tình lại dễ giận nóng nảy, những cái khác thì không có gì.”

Thẩm Hạ Lan không nói cho Tô Nam biết chuyện đôi mắt của Diệp Ân Tuấn thay đổi màu sắc, mặc dù bây giờ đã khôi phục lại, nhưng mà cô vẫn còn thấy sợ hãi.

Diệp Ân Tuấn như thế, giống như là bị cái gì đó dựa người, trở nên không còn giống anh.

Tô Nam thấp giọng nói: “Để tôi liên lạc với những người trong giới y học một chút, nhưng mà tôi không dám hứa chắc là sẽ có người biết cái này, chỉ có thể để người của Trương gia trại ra tay, hoặc là chị có quen biết với người nào biết cổ độc ở miêu cương ấy, chị hỏi một chút cũng được.”

Thẩm Hạ Lan nhẹ gật đầu.

Sau khi cúp điện thoại, tâm trạng của Thẩm Hạ Lan có hơi ngột ngạt.

Gần đây hết chuyện này tới chuyện kia xảy ra, hơn nữa còn liên tục có người bị thương.

Triệu Ninh, Hạ Tử Thu, Diệp Minh Triết, hiện tại là Diệp Ân Tuấn cũng đã xuất hiện triệu chứng đau đớn.

Hình như là những người ở bên cạnh bọn họ đều phải gặp chuyện gì đó, làm cho Thẩm Hạ Lan cảm thấy đây tuyệt đối không phải là chuyện ngoài ý muốn.

Bọn họ đều có một người giật dây ở phía sau, đó chính là Vu Phong.

Thẩm Hạ Lan cảm thấy mặc kệ cô với Diệp Ân Tuấn có đến Trương gia trại hay không, mặc kệ bọn họ muốn làm cái gì, cứ luôn luôn có một Vu Phong tồn tại.

Người này chính là một con chuột, chuyên lẩn trốn ở nơi âm u hẻo lánh để đánh lén bọn họ.

Chỉ có thể giải quyết người này, bọn họ mới có thể tạm thời an toàn một chút, cũng mới có thể để cho Diệp Ân Tuấn dốc hết toàn lực ứng phó bài trừ Hoàng kim Cổ.

Cho nên, Vu Phong phải chết.

Hay là nói, Vu Phong nhất định phải đền tội.

Nhưng mà Vu Phong đang ở nước T, cô phải làm như thế nào đây?

Cũng không thể đến nước T bắt Vu Phong về nước.

Cho dù cô có thể bước chân vào nước T, cũng chưa chắc có thể mang Vu Phong ra khỏi đó.

Dù sao thì cô còn không biết quốc chủ của nước T là ai, tại sao lại che chở cho Vu Phong như thế, cô cũng không biết.

Có quá nhiều thắc mắc vẫn còn chưa được giải đáp, đi đến nước T chính là tìm đường chết, nhưng mà không đi, bây giờ bọn họ khó mà bước được nửa bước.
CHƯƠNG 2030

Còn không biết chuyện của Trạm Dực lúc nào mới kết thúc, lại là bởi vì chuyện của Trương gia trại, ngay cả ông cụ Tiêu cũng đã bị giam lỏng. Mặc dù nhà họ Hoắc không xảy ra chuyện gì, nhưng mà chú ba Hoắc Chấn Hiên đã được phái ra nước ngoài để chấp hành nhiệm vụ, hoàn toàn không có tin tức.

Cẩn thận suy nghĩ lại, tất cả các thế lực ở bên cạnh Thẩm Hạ Lan và Diệp Ân Tuấn đều bị khống chế, đây chính là một ngõ cụt.

Một ngõ cụt đặc biệt nhằm vào cô và Diệp Ân Tuấn.

Một khi bọn họ có hành động, hoặc là xảy ra chuyện gì đó, những người xung quanh sẽ chịu ảnh hưởng.

Không phải Tống Dật Hiên chính là một ví dụ đó à?

Bây giờ Thẩm Hạ Lan mới phát hiện ra, có lẽ là Tống Dật Hiên bị trúng độc cũng không phải là nhằm vào Tống Dật Hiên, mà là để Tống Dật Hiên không rảnh để quan tâm tới chuyện của cô với Diệp Ân Tuấn.

Thẩm Hạ Lan không ngu ngốc, sau khi cô suy nghĩ lại từ đầu đến đuôi mọi chuyện, cô đã đoán được ý đồ của đối phương.

Bọn họ đang ép buộc Thẩm Hạ Lan và Diệp Ân Tuấn đầu hàng.

Nếu như nói những người này có liên quan tới Vu Phong, vậy thì mạng lưới quan hệ của Vu Phong cũng thật sự rất sâu.

Mà bây giờ cô và Diệp Ân Tuấn phải đột phá ngõ cụt này, đường ra duy nhất đó chính là phải xử lý được Vu Phong.

Thẩm Hạ Lan cau mày.

Xử lý Vu Phong, nói nghe thì dễ nhỉ?

Gió thổi từ cửa sổ vào trong phòng, làm cho đầu óc của Thẩm Hạ Lan tạm thời tỉnh táo lại.

Lúc này, Triệu Ninh được đưa về.

Diệp Ân Tuấn còn đang ngủ, Thẩm Hạ Lan ra ngoài đón.

Cho dù là đã chuẩn bị tâm lý, nhưng lúc Thẩm Hạ Lan nhìn thấy Triệu Ninh, cô vẫn thật sự hoảng sợ.

Sắc mặt của Triệu Ninh trắng đến dọa người, trên cổ còn quấn băng gạc thật dày, cho dù là đang hôn mê, nhưng mà lông mày vẫn nhíu chặt lại cùng một chỗ, giống như là không tin được Diệp Tử sẽ ra tay với anh ta.

Thẩm Hạ Lan thở dài một hơi rồi nói: “Sắp xếp một chút đi, tìm người chăm sóc đặc biệt chăm sóc cho cậu ấy, không thể xuất hiện vấn đề được.”

“Rõ.”

Thủ hạ đưa Triệu Ninh đi.

Thẩm Hạ Lan lại nhìn Diệp Minh Triết, Diệp Minh Triết vẫn còn chưa tỉnh dậy, nhưng mà sẽ không còn nguy hiểm đến tính mạng.

Sau khi cô đi ra, bất tri bất giác đi đến phòng của Nhan Du.

Nhan Du rất bất ngờ vì Thẩm Hạ Lan đến đây.

“Cô đến rồi?”

“Ừm.”

Thẩm Hạ Lan nhẹ gật đầu, ngồi xuống ở trong phòng của Nhan Du.

Cô không biết mình nên nói gì với Nhan Du, chẳng qua là cô cảm thấy căn phòng này có thể làm cho cô bình tĩnh một chút.

Nhan Du cho là Thẩm Hạ Lan sẽ nói gì đó với mình, nhưng mà từ sau khi Thẩm Hạ Lan bước vào thì cứ ngồi yên ở đó không nói cái gì hết, cái gì cũng không hỏi, giống như là đang suy nghĩ chuyện gì đó, lại giống như là đang thả lỏng mình.
CHƯƠNG 2031

Cô ta không quen ai ở đây, sau khi chuyện của Hạ Tử Thu xảy ra, cô ta lại tứ cố vô thân, mỗi giờ mỗi khắc ở đây đều lo lắng đề phòng, không biết lúc nào những người anh em đó của Hạ Tử Thu sẽ đến giết cô ta.

Bây giờ nhìn thấy Thẩm Hạ Lan không nói lời nào, Nhan Du có chút bất an.

“Cô đến đây có chuyện gì không?”

Cô ta hỏi, nhưng mà giọng điệu rất cẩn thận.

Lúc này, Thẩm Hạ Lan mới hoàn hồn lại, lắc đầu nói: “Không có chuyện gì đâu, chỉ là đến đây ngồi một lát mà thôi. À đúng rồi, tôi đến đây để nói cho cô biết một tiếng đã tìm được người sát hại Định rồi, không phải là cô.”

Nghe nói như thế, Nhan Du lập tức thở phào một hơi.

“Cảm ơn cô, nếu như không phải là cô, có lẽ là tôi thật sự bị xem như là hung thủ.”

Nhan Du biết động cơ mình đến đây không đơn thuần, bọn họ hận mình là đúng, nhưng mà chuyện nào cô ta không làm thì chính là không làm, cô ta thật sự không có hại chết người đó.

Thẩm Hạ Lan nhìn Nhan Du, cảm thấy cô gái này vẫn có giới hạn, ngoại trừ Hạ Tử Thu, đối với những người khác, cô ta vẫn có lòng từ bi.

Có lẽ là đối với Hạ Tử Thu, cô ta thấy hổ thẹn.

“Cô có biết Cung Tuyết Dương không?”

Lời nói của Thẩm Hạ Lan làm Nhan Du ngây ra một lúc, sau đó lắc đầu.

“Hàn Hi Thần nói là bởi vì gương mặt này của tôi, cho nên mới kêu tôi đến đây, anh ta chắc chắn là Hạ Tử Thu sẽ không giết tôi cũng là bởi vì gương mặt này. Tôi biết đến tên của Cung Tuyết Dương từ trong miệng của Hạ Tử Thu, nhưng mà tôi thật sự không phải là cô ta.”

Lời nói của Nhan Du làm Thẩm Hạ Lan dừng lại một chút.

Cô nhìn Nhan Du trước mắt, đột nhiên lại hỏi: “Cô bao nhiêu tuổi rồi?”

“Mười tám tuổi.”

Nhan Du có chút chua chát.

Cô ta vừa mới trải qua sinh nhật mười tám tuổi không bao lâu, cho là mình đã trưởng thành, có thể gả cho Hàn Hi Thần làm món quà trưởng thành, không ngờ tới tất cả những thứ này đều là một trò cười mỉa mai.

Thẩm Hạ Lan lại nhíu mày.

Nếu như Cung Tuyết Dương vẫn còn sống, chắc là bây giờ cũng đã hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, mà Nhan Du mới chỉ có mười tám tuổi, nếu như hai người có quan hệ với nhau, có khi nào là chị em ruột không?

Dù sao thì lúc Cung Tuyết Dương hi sinh vẫn còn chưa tới hai mươi tuổi, lúc đó ba mẹ của Cung Tuyết Dương vẫn có khả năng sinh con.

Sau khi Cung Tuyết Dương hi sinh, hai người muốn sinh một đứa bé cũng không phải là chuyện không có khả năng, chỉ là nếu như thật sự vất vả sinh ra, làm sao bọn họ có thể làm mất con được chứ?

Thẩm Hạ Lan nghĩ mãi mà không hiểu, lại cảm thấy cô nên phải điều tra từ phương hướng này.

Cô vội vàng bước ra phòng của Nhan Du, nói với thủ hạ: “Cho người đi điều tra sau khi Cung Tuyết Dương hi sinh, ba mẹ của Cung Tuyết Dương có sinh con hay không, tôi cần có kết quả nhanh chóng.”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom