-
#9
" Mộc Hy?" giọng nói vang lên khiến mọi người chú ý.
Cô nhìn sang, Diệp Thy trong bộ đầm kiêu sa khoác tay Lâm Khải đi đến chỗ cô. Cô ta không ngờ cô lại có mặt ở đây, càng tốt, cô ta càng thân mật Lâm Khải trước mặt cô.
" Không ngờ cô lại lẻn được vào đây a." Diệp Thy chế giễu
Cô im lặng nhàn nhạt nhìn cô ta. Mộc Hy cô đường đường chính chính đi vào nha.
" Hy Hy...." Lâm Khải nhìn cô, trong mắt là mảng yêu thương anh ta chưa từng nhìn Diệp Thy như vậy.
" Ông xã!" Diệp Thy thấy vậy nhíu mày kéo tay áo anh ta.
" Chuyện gì vậy?" ba Diệp Thy tiến lại gần, khi nhìn thấy cô, trong mắt thoáng tia ngạc nhiên
" Sao cô lại ở đây?" ông ta nhíu mày nhìn cô.
" Được mời."
" Hừ, loại người giết cha mẹ như cô làm sao có tư cách tham gia buổi tiệc này, bảo vệ đâu, mau đuổi cô ta ra ngoài." ông ta cố tình nói to khiến mọi người chú ý.
" A, kia chẳng phải con bé bị vào tù vì giết cha mẹ sao?"
" Đúng rồi, nghe nói cô ta còn muốn cướp con rể của Diệp gia chủ kìa."
" Thật ghê tởm mà."
Diệp Thy hất mặt nhìn cô, Lâm Khải muốn nói gì đó nhưng lại im lặng.
Cô chỉ cười lạnh một tiếng nhìn đám bảo vệ đang tiến về phía này, trong lòng thầm chửi rủa anh sao chưa đến.
" Người của tôi ai dám đuổi?" giọng nói vang lên, cô lập tức rơi vào một vào tay ấm áp.
" Anh là ai mà tôi không dám đuổi chứ? Nhìn cái gì, còn không mau đuổi hai người này đi cho tôi." Diệp Thy cao giọng nói, hôm nay cô ta phải khiến cô xấu mặt.
Diệp gia chủ như muốn ngất đi, sao ông ta lại có đứa con gái không hiểu chuyện này, ai ở đây mà không phải ông to bà lớn chứ, sở dĩ có thể đuổi Mộc Hy là do biết cô.
" Thy Thy, em im đi." Lâm Khải đen mặt, mặc dù không biết quan hệ hai người nhưng anh ta biết không thể đắc tội người đàn ông này.
CHÁT.......
Cô nhìn sang, Diệp Thy trong bộ đầm kiêu sa khoác tay Lâm Khải đi đến chỗ cô. Cô ta không ngờ cô lại có mặt ở đây, càng tốt, cô ta càng thân mật Lâm Khải trước mặt cô.
" Không ngờ cô lại lẻn được vào đây a." Diệp Thy chế giễu
Cô im lặng nhàn nhạt nhìn cô ta. Mộc Hy cô đường đường chính chính đi vào nha.
" Hy Hy...." Lâm Khải nhìn cô, trong mắt là mảng yêu thương anh ta chưa từng nhìn Diệp Thy như vậy.
" Ông xã!" Diệp Thy thấy vậy nhíu mày kéo tay áo anh ta.
" Chuyện gì vậy?" ba Diệp Thy tiến lại gần, khi nhìn thấy cô, trong mắt thoáng tia ngạc nhiên
" Sao cô lại ở đây?" ông ta nhíu mày nhìn cô.
" Được mời."
" Hừ, loại người giết cha mẹ như cô làm sao có tư cách tham gia buổi tiệc này, bảo vệ đâu, mau đuổi cô ta ra ngoài." ông ta cố tình nói to khiến mọi người chú ý.
" A, kia chẳng phải con bé bị vào tù vì giết cha mẹ sao?"
" Đúng rồi, nghe nói cô ta còn muốn cướp con rể của Diệp gia chủ kìa."
" Thật ghê tởm mà."
Diệp Thy hất mặt nhìn cô, Lâm Khải muốn nói gì đó nhưng lại im lặng.
Cô chỉ cười lạnh một tiếng nhìn đám bảo vệ đang tiến về phía này, trong lòng thầm chửi rủa anh sao chưa đến.
" Người của tôi ai dám đuổi?" giọng nói vang lên, cô lập tức rơi vào một vào tay ấm áp.
" Anh là ai mà tôi không dám đuổi chứ? Nhìn cái gì, còn không mau đuổi hai người này đi cho tôi." Diệp Thy cao giọng nói, hôm nay cô ta phải khiến cô xấu mặt.
Diệp gia chủ như muốn ngất đi, sao ông ta lại có đứa con gái không hiểu chuyện này, ai ở đây mà không phải ông to bà lớn chứ, sở dĩ có thể đuổi Mộc Hy là do biết cô.
" Thy Thy, em im đi." Lâm Khải đen mặt, mặc dù không biết quan hệ hai người nhưng anh ta biết không thể đắc tội người đàn ông này.
CHÁT.......
Bình luận facebook